Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Linh Cửu Biến

Chương 187: Kình sa tướng



Dịch giả: Titan
Lục Đại Bảo gần đây trải qua những ngày tháng rất không thuận tâm. Nó là linh sủng theo Lục Bình lâu nhất, ngay từ lúc Lục Bình tu vi vẫn còn ở luyện ở huyết kỳ. Ngay từ xa xưa khi hắn còn chưa có thành & lập cơ nghiệp của mình, nó đã bắt đầu trung thành cảnh cảnh theo đuổi cuộc hành trình cùng với hắn.
Đại Bảo cùng linh sủng sau đó gia nhập bất đồng. Tam linh chi Lục Bình như cha, nói gì nghe nấy. Đại | Quý coi Lục Bình làm chủ, tận trung chức thủ. Lục Cầm coi Lục Bình là sư, kinh sợ có thừa. Chỉ có Đại Bảo nó là cùng Lục Bình quan hệ cực kỳ đặc thù.
Bọn họ cùng chung trải qua giai đoạn lúc đầu Lục Bình gây dựng sự nghiệp. Đại Bảo vừa là người theo đuổi Lục Bình, đồng thời giữa hai người lại có một loại tình huynh đệ cộng hoạn nạn tồn tại.
Vì vậy, Đại Bảo ở trong tất cả linh sủng có tư cách già nhất, cùng Lục Bình quan hệ thân cận nhất. Cho dù tu vi của nó coi như lót chân dưới mọi linh sủng, nhưng nó vẫn là linh sủng thứ nhất của Lục Bình. Những khác linh sủng cũng sẽ không đi khiêu khích địa vị của Đại Bảo.
Vậy mà gần đây Lục Bình vừa nhìn thấy nó là liền sầm mặt lại, ngay sau đó chính là một cước đạp qua. Có mấy lần nó không có né tránh, bị Lục Bình đạp bay luôn. May nhờ nó thịt dầy, nếu không nhất định bị rớt bể cái mông rồi. Bị dọa sợ, Đại Bảo mấy ngày nay một mực ẩn núp Lục Bình, ở dưới đất động phủ tạm thời đặt chân của Lục Bình lần nữa đào ra thêm một huyệt động, tránh vào trong đó.
Không phải là báo cho con chim nhóc mới vừa học biết tiếng người kia một ít sự hạng cần chú ý sao, những chuyện này cũng đâu phải là nói càn khó nghe, lão gia thế nào mà lại không chịu lý giải chứ? Còn có con chim nhỏ nhỏ quỷ đó nữa, cái gì cũng không hiểu, lão gia hỏi cái gì liền nói cái đó. Cái nên nói không nên nói gì cũng toàn nói ra cả, ngược lại đem trách nhiệm một cổ não đẩy lên trên người của bổn đại thứ.
Chẳng phải đó sao, Lục Bình vừa tiến vào Kim Lân phủ, là liên túm lấy da thịt mập mập sau gáy của Đại Bảo, đem nó ném vào trong động phủ đi tìm bảo vật. Chờ cho Đại Bảo thật vất vả có phát hiện, chạy đi hướng Lục Bình hồi báo, thì lại nghe Lục Bình nói:
- Linh thạch quang cao, xem ra Đại Quý lấy được tin tức quả không sai.
Đại Bảo rất bất đắc dĩ, rõ ràng là công lao mình phát hiện tinh thạch quáng, làm thế nào lập tức liền bị người khác đem công lao phân đi hơn một nửa chứ?
Lục Bình nghe Đại Bảo đơn giản biểu đạt, kết hợp Đại Quý cùng Lục Cầm ở trong Kim Lân phủ lấy được tin tức, lặng lẽ đi theo mấy con yêu binh chuyên đào mỏ mà đi tới phía sau núi của Kim Lân động phủ. Nơi này không ngờ lại có một tòa tiều hình Linh thạch quáng.
Sau khi Linh thạch bên trong bị yêu binh đào móc mang đi ra, mỗi quá ba ngày, liền đem linh thạch tích lũy được chia ra làm hai phần, đưa đi đến hai phòng tu luyện mở ra ở Kim Lân động phủ.
Lục Bình nghe nói đến tiểu hình Linh thạch quáng, trong lòng nóng lên. Năm đó vì hắn phát hiện tiểu hình Linh thạch quang trên Huyền Kỳ đảo, trực tiếp dẫn đến xung đột giữa Chân Linh phái và Huyền Linh phái bị thăng cấp, đoán đan chân nhân cũng tham gia vào ra tay đánh đấu.
Lục Bình trong bụng chợt động, chẳng lẽ Cẩm Lễ chân nhân chọn cách xa Kim Giao đảo, ở chỗ này khai phủ xây nha, vì chính là vì cái tòa tiểu hình Linh thạch quáng này?
Lục Bình theo đuổi yêu binh đưa linh thạch đi tới Kim Lân phủ nội bộ, đến trước một tòa trang viên. Nơi này chính là động phủ trung tâm và chỗ ở của Cẩm Lễ chân nhân. Bên ngoài tòa trang viên còn có một tòa trận pháp đem toàn bộ trang viên hộ vệ cả lại. Chỉ cần có người xông vào, chẳng những sẽ kinh động yêu tu bên trong, nói không chừng Cẩm Lỗ chân nhân xa ở bên ngoài mấy vạn dặm cũng sẽ lập tức nhận được tin tức.
Đại Bảo ở dưới chân Lục Bình lại một trận kêu loạn. Lục Bình sắc mặt vui mừng, hỏi:
- Nơi này còn có linh mạch?
Đại Bảo liền vội vàng gật đầu, chỉ thấy hai yêu binh áp tải linh thạch từ trong miệng khạc ra một khối ngọc phù. Mặt ngoài ngọc phù thoáng qua một trận ánh sáng mông mông. Đại trận bao phủ bên ngoài trang viên đột nhiên hiện ra lối đi chỉ cung cấp cho hai yêu binh ra vào. Hai con yêu binh sau khi tiến vào liền tách ra hai bên phải trái, đem hai cái trữ vật đại trang bị linh thạch thả vào trong hai tòa thạch thất lân cận trang viên, xem ra bên trong chính là yêu tướng thứ nhất cùng yêu tướng thứ hai đang bế quan
Chờ cho hai con yêu binh đi ra, Lục Bình đem hai khối ngọc phù ra vào trang viên từ trong miệng hai con yêu binh móc ra ngoài. May nhờ bốn phía đều là nước biển, ngọc phù lập tức liền bị tẩy rửa sạch sẽ, chỉ còn dư lại thi thể yêu binh. Lục Bình trước giờ không quan đến chuyện này, thủ hạ linh sủng đứa nào cũng là cái đồ phàm ăn, nên yêu binh thi thể bị chúng nuốt sống hết cả.
Lục Bình thông qua hộ phủ đại trận của trang viên, một cổ linh khí nồng nặc không thua động phủ của hắn lập tức đập vào mặt. Lục Bình trong lòng vui mừng, cái tòa trang viên này diện tích hiển nhiên so với động phủ của hắn lớn hơn nhiều. Hơn nữa còn có hai con dung huyết điên phong yêu thú đang bế quan, thế mà độ dày của linh khí còn nồng hậu như vậy, hiển nhiên là bởi vì nơi này còn có một tiểu hình linh mạch!
Lục Bình xoay người hướng Đại Bảo ở trên đất nhìn, lại thấy Đại Bảo đã đi trước một bước chúi đầu vào trong lòng đất. Tên này bây giờ ngược lại càng ngày càng hiểu ý người, Lục Bình khẽ mỉm cười.
Có thể tính kế hai con dung huyết điên phong yêu thú cũng không dễ dàng. Hai con yêu thú này theo Cẩm Lễ chân nhân ở trong Thất Tinh thiên đánh giết ra ngoài. Lục Bình thấy qua hai con yêu thú tùy thời tùy khắc theo sau lưng Cẩm Lễ chân nhân. Một con cự kình yêu thú có một lỗ mũi sinh trưởng ở đỉnh đầu. Một con là mình người đuôi cá bạch sa yêu thú.
Lục Bình xoay người hướng về phía Lục Cầm ở trên vai hỏi:
- Ngươi xác định Cẩm Lễ chân nhân đem sáu viên linh châu kia thưởng cho hai tên thuộc hạ này của hắn?
Lục Cầm cái đầu chim nhỏ gật như gà mổ thóc, nói:
- Thằng ngốc hồ hồ yêu tướng thứ bảy kia bị tiểu Cầm nhi chuốc say rồi kể ra hết, lúc ấy Cẩm Lỗ chân nhân đem sáu Viên linh châu phân cho Kình yêu tướng cùng Sa yêu tướng mỗi người ba viên, muốn bọn họ mau sớm lên cấp đến đoán đan kỳ, luyện chế thành pháp bảo, khiến cho yêu tướng còn lại hâm mộ hư người luôn.
Lục Bình thầm nói: cái tên Cẩm Lỗ chân nhân này khuếch trương thực lực cho thủ hạ mình xem ra là có chút không kịp chờ đợi. Chẳng lẽ là Bắc Hải yêu tộc sắp có đại động tác gì đó, hay là tự bản thân Kim Lân phủ của hắn muốn khuếch trương đại phạm vi thể lực?
Lục Bình biết yêu tộc nội bộ chinh phạt lẫn nhau còn vượt trên ở loài người. Hơn nữa chúng càng trực tiếp và máu tanh hơn. Chẳng qua là kém hơn nhân tộc tu sĩ một bộ âm mưu kế tiếp sau lưng lại một bộ âm mưu mà thôi. Kim Lân phủ đầy không khí bị chiến, khiến cho Lục Bình tăng thêm một tầng hồ nghi, không biết đây là muốn nhắm vào người nào.
Yêu tu ở trước đoán đan kỳ, rất khó có thể luyện chế thượng hạng pháp khí, phần nhiều là đem mình một phần bản thể luyện chế thành bản mệnh pháp khí mà thôi. Cẩm Lễ chân nhân ban thưởng tới sáu viên linh châu, hiển nhiên là linh tài thượng hạng luyện chế bản mệnh pháp khí. Mà hai vị yêu tướng ở khoảng cách đoán đan kỳ cũng chỉ còn dư lại một bước. Vì vậy, một khi hai yếu tướng lên cấp hóa hình, sáu Viên linh châu trực tiếp có thể tăng lên làm pháp bảo, khó trách những yêu tướng khác động tâm.
Dù sao cũng là ở trong địa bàn của người ta, khó bảo toàn Cẩm Lễ chân nhân sẽ không lưu lại hậu thủ gì. Lục Bình quyết định tốc chiến tốc thắng, trước khi những yêu binh khác trong Kim Lân phủ phản ứng kịp, đánh chết hai đại yêu tướng, đem sáu Viên linh châu cướp được tới tay.
Nắm chắc phần thắng trong tay, Lục Bình từ nhẫn trữ vật lấy cái lu đá xanh cao hơn nửa người chứa đầy Vạn độc tương ra, dùng pháp lực nhiếp thủ ra ngoài một đoàn Vạn độc tương.
Vạn độc tương vừa rời khỏi sự trấn áp đá của thiên địa linh thủy trong cái lu xanh, lập tức bốc lên thành một đoàn kim vụ. Lục Bình dùng “Khống thủy quyết” để khống vụ tự nhiên không thành vấn đề, chỉ thấy sương mù màu vàng chia ra làm hai cổ, hướng hai tòa thạch thất hai bên trang viên thổi tới.
Thời gian trôi qua chốc lát, liền nghe thấy trong hai thạch thất đóng kín đó đột nhiên bộc phát ra hai tiếng rống giận to lớn:
- Kẻ nào ở trong tối ám hại lão tử?
- Chán sống rồi hay sao?!
Ung ùng hai tiếng nổ cực lớn, hai tòa thạch thất đồng thời bị yêu tướng bên trong kích hủy, một cự hán lỗ mũi sinh trưởng ở đỉnh đầu cùng một đại hán mình người đuôi cá, miệng rộng rằng nhọn từ trong thạch thất sụp đổ đi ra.
Hai người chưa từ trong thạch thất sụp đổ bốc lên bùn sình bụi mù nhìn rõ ràng đứng yên trước trang viên là ai, thì một cây Đảo dược xử dài nửa thước đã thăng lên trời không, đột nhiên hóa thành ba trượng dài, năm thước lớn, hướng Kình yêu tướng lỗ mũi sinh trưởng ở đỉnh đầu đập tới.
Chương trước Chương tiếp
Loading...