Chân Linh Cửu Biến
Chương 1714: Chân Linh (tiếp - 4)
Diễm Vô Cữu hiện giờ đã là pháp tướng trung kỳ điên phong tóc bạc hoa râm, người cực già yếu, hiển nhiên đã đến lằn ranh thọ nguyên hao hết.
Ông ta cũng làm luyện đan tông sư ưu tú nhất của phương thế giới này, Lục Bình có thể từ trên người Diêm Vô Cữu cảm nhận được đan tức của mấy loại thượng đẳng Thọ đan, hiển nhiên ông ta đã đến mức dựa vào Thọ đan kéo dài tuổi thọ.
- Ngươi đã đến rồi! Mấy trăm năm không gặp, lão phu phải chúc mừng đạo hữu thành tựu Chân Linh, từ nay con đường trường sinh tiến hơn một bước!
Diễm Vô Cữu đối với Lục Bình đến tựa hồ cũng không cảm thấy bất ngờ. Bàn tay lộn một cái, một đạo thất sắc linh quang lập lòe, một cọng linh vũ xuất hiện trong tay Diễm Vô Cữu. Không phải cọng bản mệnh linh vũ mà Lục Bình muốn tìm thì là vật gì?
Diễm Vô Cữu cười một tiếng “ha ha”, nhìn Lục Bình một chút bởi vì linh vũ mà âm thầm đề phòng cưới hỏi:
- Ngươi là vì món bảo vật này tới phải không?
May là Lục Bình hiện giờ đã là sự tồn tại bậc nhất của phương thế giới này, nhưng vẫn vì hành vi lúc trước cảm thấy hơi có chút lúng túng. Thế nhưng hắn rất nhanh sau đó liền điều chỉnh, trầm giọng đáp:
- Không sai!
Lục Bình vừa dứt lời, liền thấy Diễm Vô Cửu tiện tay vung linh vũ cầm trong tay một cái. Cọng linh và nhiều phiếu đăng đãng rơi vào trong tay Lục Bình.
Lục Bình nhìn cọng linh vũ trong tay, cảm thụ khai thiên thần thông hoàn hảo phong ấn trong đó. Lục Bình trước đó dự đoán mấy loại phương pháp lấy được linh vũ này, bao gồm tiềm hành lấy trộm, uy hiếp lợi dụ, mạnh mẽ đoạt lấy, thậm chí giết máu chảy thành sông, Hỏa Loan nhất tộc như muốn trở nên tốc diệt cũng không phải là không nghĩ tới. Nhưng duy nhất hắn không nghĩ là, trọng bảo như thế, thứ có thể trực tiếp dùng để chống lại Chân Linh tu sĩ, không ngờ lại dễ dàng được Diễm Vô Cữu bỏ đến trong tay Lục Bình như vậy.
Diễm Vô Cữu tựa hồ hiểu suy nghĩ trong lòng Lục Bình, cười giải thích:
- Đây là di chúc trước khi lâm chung của trưởng lão, muốn lão phu đem cọng linh vũ này giao cho người khi người tới Hỏa Loan nhất tộc. Thật ra thì đây cũng là ý nguyện trong lòng lão phu, hi vọng mượn đấy có thể xóa bỏ ân oán giữa Chân Linh phải cùng Hoa Loan nhất tộc. Dù sao trong xung đột cùng quý phái, Hỏa Loan nhất tộc bị thua thiệt nhiều.
Một cọng thất sắc linh vũ phong ấn có khai thiên thần thông dùng để đổi lấy một cam kết của Lục Bình, nhìn dáng dấp Hỏa Loan nhất tộc tựa hồ bị thua thiệt nhiều. Thế nhưng Lục Bình lại hiểu được đây hiển nhiên là lựa chọn sáng suốt nhất của Hỏa Loan nhất tộc dưới tình huống trước mắt.
Mà một khi Hỏa Loan nhất tộc lựa chọn đối kháng với Chân Linh phái, như vậy hôm nay, mục đích Lục Bình tới coi như không chỉ thu hồi cọng linh vũ, mà là muốn diệt vong Hỏa Loan nhất tộc.
Phải biết nếu nói phương thế giới này có ai hiểu rõ nhất đối với uy năng của bản mệnh thần thông do Loan đạo nhân phong ấn, vậy dĩ nhiên là Lục Bình rồi. Mà dưới tình huống này, Lục Bình như cũ dám đi Hỏa Loan nhất tộc, dĩ nhiên là đốc định thực lực của tự thân có thể không sợ với uy năng bản mệnh linh vũ.
Sau khi Lục Bình thu hồi bản mệnh linh vũ, lúc này mới nghiêm túc nói:
- Tiền bối còn có yêu cầu gì? Ta xem tiền bối thọ nguyên không nhiều, cần vãn bối giúp ngài độ qua lối kiếp lần thứ hai chứ? Hôm nay vãn bối nắm giữ một ít bí thuật thần thông, nhiều không dám nói, vẫn có khả năng gia tăng một hai thành vượt qua lối kiếp.
Diễm Vô Cữu cười ha hả lắc đầu một cái, tựa hồ sớm đã nhìn ra điều này, nhận định mình tám chín phần mười không cách nào độ qua lôi kiếp lần thứ hai.
Lục Bình nghĩ nghĩ, lại nói:
- Vãn bối những năm gần đây góp nhặt chút thiên tài địa bảo, có không ít có thể dùng để luyện chế thượng đăng Thọ đan, trong đó hoặc có loại tiền bối chưa từng dùng qua, có lẽ có thể kéo dài một hơi thọ nguyên của tiền bối!
Diễm Vô Cửu lắc đầu cười nói:
- Chuyện của lão phu tự mình biết, có thể lên cấp pháp tướng trung kỳ đã không dễ, không cần lãng phí linh đan diệu dược đi duyên thọ nữa. Tuy nhiên lão phu cũng đích xác là có một thỉnh cầu kính xin Lục đạo hữu đáp ứng. Nhưng mà đề nghị này vô luận là đối với Chân Linh phái hay hoặc giả là Hỏa Loan nhất tộc, đều trăm điều lợi không một điều hại.
Lục Bình “ồ” lên một tiếng, trên mặt còn hiển lộ ra một tia thần sắc cảm giác hứng thú, nói:
- Nguyện nghe tường tận!
Diễm Vô Cửu nói:
- Tiểu Cầm nhi, lão phu đã từng hiệp trợ tiểu Cầm nhi được Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa. Huyết mạch của nàng mặc dù cũng không phải là thuần Hỏa Loan nhất tộc, nhưng tu vi, tự chất, thực lực hãn hữu địch thủ trong Hỏa Loan nhất tộc. Nếu người và ta liên thủ đẩy tiểu Cầm nhi làm Hỏa Loan ô tộc tộc trưởng, người xem coi thế nào?
Đề nghị này thật ngoài ý liệu của Lục Bình, Diễm Vô Cửu nhìn hắn khuôn mặt vẻ kinh ngạc, ông ta kiên nhận giải thích:
- Hôm nay Hỏa Loan nhất tộc sau khi đại trưởng lão qua đời bên trong tộc hỗn loạn lợi hại. Tuy có ba bốn vị đại tu sĩ, nhưng trong lòng có tư niệm, người người cũng muốn làm tộc trưởng, rồi lại ngăn cản lẫn nhau. Hỏa Loan nhất tộc đã bị bọn họ làm ô yên chướng khí. Lão phu mặc dù vô lực ngăn cản, nhưng lão phu trong bốn tộc cũng có chút danh vọng, nếu có thể cùng người liên thủ đẩy ra tiểu Cầm nhi, tin tưởng có thể rất nhanh ngăn lại Hỏa Loan nhất tộc hỗn loạn.
Nói thật, Lục Bình nghe được đề nghị này mặc dù ngay từ đầu có chút kinh ngạc, nhưng cẩn thận chợt nghĩ lại phát hiện làm như vậy cũng đúng là có thể được. Huống chi đây đối với Chân Linh phái mà nói cũng không phải là không chỗ ích lợi, ít nhất ở Đông Hải có thể có được cánh tay trợ giúp mạnh của một đại hình yêu tộc bộ lạc, ảnh hưởng rất có hữu ích đối với phát triển Chân Linh phái ở Đông Hải tu luyện giới.
Lục Bình trầm ngâm chốc lát, hỏi:
- Tiền bối dự tính lúc nào động thủ?
Sau khi rời đi Đông Hải, Lục Bình lại trước sau đi Nam Hải, Vô Tận Sơn Mạch, trước sau bái phỏng Phách Quy nhất tộc cùng với Khổng Tước Vương Tộc và Trùng Chi nhất tộc huyết duệ của Thiên đạo nhân trong Vô Tận Sơn Mạch.
Phách Quy nhất tộc quả thật không ngoài dự liệu của Lục Bình, đã đem Ngũ Hành Quy Tàng làm chỗ che chở của bốn tộc Chân Linh tu sĩ. Hơn nữa khi Lục Bình lần nữa gặp Hạng lão tổ, có thể rất rõ ràng nhận ra được thực lực của Hạng lão tổ hiện giờ có sự tăng trưởng cực mạnh so với lúc gặp ở Thương Sơn.
Lục Bình đầu tiên nghĩ tới chính là Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí trong Ngũ Hành Quy Tàng. Từ “Long Đằng Tinh Hà quyết” mà xét, những thứ Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí chính là Bản Nguyên Chi Khí của phương thế giới này là số không nhiều có thể gia tăng tốc độ tu luyện của Chân Linh tu sĩ.
Vị Hạng lão tổ từ năm đó biểu hiện trên Thương Sơn mà xét, đương nhiên không thể nghi ngờ cũng là một vị thủy chúc tính tu sĩ. Hạng lão tổ hoàn toàn có thể lợi dụng Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí bên trong đem thủy chi bản nguyên ngưng luyện đến cảnh giới viên mãn, từ đó hoàn thành tu luyện Chân Linh đệ nhất cảnh.
Mà hoàn thành tu luyện đệ nhất cảnh, vị Hạng lão tổ chí ít cũng có thực lực sánh ngang hàng cùng với Long Hòe lão tổ lúc xuất thế. Tuy nhiên từ trước đó khi Lục Bình ở Đông Hải cùng với Long Hòe lão tổ mật đàm cảm thụ xem ra, Long Hòa lão tổ dù chưa từng không cách nào tu luyện viên mãn cảnh giới thứ hai, nhưng thực lực cùng hai trăm năm trước khi ông ta mới vừa xuất thế đã khác biệt một trời một vực mà nói.
Ở phương thế giới này, Chân Linh tu sĩ vốn sau khi lên cấp Chân Linh thì không thể dừng lại trong thế giới này nữa. Sau khi có Tiểu Thiên Thế Giới dùng để che giấu khí tức của những Chân Linh tu sĩ, những Chân Linh tu sĩ rốt cục có thể miễn cưỡng lợi dụng thời gian dừng lại ở phương thế giới này, nhưng không dám tu luyện viên mãn đệ nhất cảnh.
Thế mà hiện nay Long Hòe lão tổ lợi dụng Vạn Độc Thương Khung Bích Hạng lão tổ vận dụng Ngũ Hành Quy Tàng. Có hai chỗ đất che chở do Giao đạo nhân cùng với Quy đạo nhân tự tay bày ra, hai người chẳng những có thể luyện viên mãn đệ nhất cảnh mà không bị phương thiên địa này xua đuổi, thậm chí còn có thể tiếp tục đời sống tu luyện của mỗi người.
Tuy nhiên dù không khả năng tu luyện viên mãn đệ nhị cảnh nữa, nhưng cũng không làm trở ngại bọn họ tiếp tục vì đệ tam cảnh, đệ tứ cảnh, đệ ngũ cảnh bày căn cơ. Đợi đến ngày sau họ trở ra phương thế giới này, trong vô hạn tinh không lập tức sẽ nghênh đón lần nữa bộc phát tăng trưởng trên tu vị.
Trên thực tế, không chi Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ, chính Lục Bình cũng đánh tính toán như vậy, thậm chí dự tính của hắn còn phải khổng lồ so với bọn họ. Hắn không chỉ có muốn đem Chân Linh đệ nhất cảnh tu luyện tới viên mãn, hơn nữa còn muốn nhất cử bày căn cơ của đệ thất cảnh. Mà nguyên nhân là trong tay Lục Bình có Tam Linh Ngũ Hành Diệp đầy đủ hơn nữa thành thục.
Hơn nữa so sánh với hai người bọn họ, Lục Bình tuy rằng thành tựu Chân Linh thời gian chậm rất nhiều, nhưng hắn tích lũy đủ hùng hậu. Thêm vào đó sau khi hắn thành tựu Chân Linh nhất cử bước vào đệ nhất cảnh hậu kỳ, ngưng tụ bảy đạo vô thượng thần thông mầm móng. Chính là trước đây khi Long Hòe lão tổ thấy Lục Bình cũng không cách nào ẩn giấu vẻ khiếp sợ trên mặt.
Không nghi ngờ chút nào, cùng Hạng lão tổ so sánh, Lục Bình khởi điểm cao hơn rất nhiều. Huống chi Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí dựng dục trong Ngũ Hành Quy Tàng vốn bị Tam Linh Ngũ Hành Diệp trong tay Lục Bình không biết thu nạp bao nhiêu.
Cho dù so sánh với Long Hòe lão tổ, tuy không kịp ông ta nhất cử đạt tới viên mãn của đệ nhất cảnh, nhưng ngày giờ tu luyện cũng rút ngắn không biết gấp bao nhiêu lần so với ông ta.
Ông ta cũng làm luyện đan tông sư ưu tú nhất của phương thế giới này, Lục Bình có thể từ trên người Diêm Vô Cữu cảm nhận được đan tức của mấy loại thượng đẳng Thọ đan, hiển nhiên ông ta đã đến mức dựa vào Thọ đan kéo dài tuổi thọ.
- Ngươi đã đến rồi! Mấy trăm năm không gặp, lão phu phải chúc mừng đạo hữu thành tựu Chân Linh, từ nay con đường trường sinh tiến hơn một bước!
Diễm Vô Cữu đối với Lục Bình đến tựa hồ cũng không cảm thấy bất ngờ. Bàn tay lộn một cái, một đạo thất sắc linh quang lập lòe, một cọng linh vũ xuất hiện trong tay Diễm Vô Cữu. Không phải cọng bản mệnh linh vũ mà Lục Bình muốn tìm thì là vật gì?
Diễm Vô Cữu cười một tiếng “ha ha”, nhìn Lục Bình một chút bởi vì linh vũ mà âm thầm đề phòng cưới hỏi:
- Ngươi là vì món bảo vật này tới phải không?
May là Lục Bình hiện giờ đã là sự tồn tại bậc nhất của phương thế giới này, nhưng vẫn vì hành vi lúc trước cảm thấy hơi có chút lúng túng. Thế nhưng hắn rất nhanh sau đó liền điều chỉnh, trầm giọng đáp:
- Không sai!
Lục Bình vừa dứt lời, liền thấy Diễm Vô Cửu tiện tay vung linh vũ cầm trong tay một cái. Cọng linh và nhiều phiếu đăng đãng rơi vào trong tay Lục Bình.
Lục Bình nhìn cọng linh vũ trong tay, cảm thụ khai thiên thần thông hoàn hảo phong ấn trong đó. Lục Bình trước đó dự đoán mấy loại phương pháp lấy được linh vũ này, bao gồm tiềm hành lấy trộm, uy hiếp lợi dụ, mạnh mẽ đoạt lấy, thậm chí giết máu chảy thành sông, Hỏa Loan nhất tộc như muốn trở nên tốc diệt cũng không phải là không nghĩ tới. Nhưng duy nhất hắn không nghĩ là, trọng bảo như thế, thứ có thể trực tiếp dùng để chống lại Chân Linh tu sĩ, không ngờ lại dễ dàng được Diễm Vô Cữu bỏ đến trong tay Lục Bình như vậy.
Diễm Vô Cữu tựa hồ hiểu suy nghĩ trong lòng Lục Bình, cười giải thích:
- Đây là di chúc trước khi lâm chung của trưởng lão, muốn lão phu đem cọng linh vũ này giao cho người khi người tới Hỏa Loan nhất tộc. Thật ra thì đây cũng là ý nguyện trong lòng lão phu, hi vọng mượn đấy có thể xóa bỏ ân oán giữa Chân Linh phải cùng Hoa Loan nhất tộc. Dù sao trong xung đột cùng quý phái, Hỏa Loan nhất tộc bị thua thiệt nhiều.
Một cọng thất sắc linh vũ phong ấn có khai thiên thần thông dùng để đổi lấy một cam kết của Lục Bình, nhìn dáng dấp Hỏa Loan nhất tộc tựa hồ bị thua thiệt nhiều. Thế nhưng Lục Bình lại hiểu được đây hiển nhiên là lựa chọn sáng suốt nhất của Hỏa Loan nhất tộc dưới tình huống trước mắt.
Mà một khi Hỏa Loan nhất tộc lựa chọn đối kháng với Chân Linh phái, như vậy hôm nay, mục đích Lục Bình tới coi như không chỉ thu hồi cọng linh vũ, mà là muốn diệt vong Hỏa Loan nhất tộc.
Phải biết nếu nói phương thế giới này có ai hiểu rõ nhất đối với uy năng của bản mệnh thần thông do Loan đạo nhân phong ấn, vậy dĩ nhiên là Lục Bình rồi. Mà dưới tình huống này, Lục Bình như cũ dám đi Hỏa Loan nhất tộc, dĩ nhiên là đốc định thực lực của tự thân có thể không sợ với uy năng bản mệnh linh vũ.
Sau khi Lục Bình thu hồi bản mệnh linh vũ, lúc này mới nghiêm túc nói:
- Tiền bối còn có yêu cầu gì? Ta xem tiền bối thọ nguyên không nhiều, cần vãn bối giúp ngài độ qua lối kiếp lần thứ hai chứ? Hôm nay vãn bối nắm giữ một ít bí thuật thần thông, nhiều không dám nói, vẫn có khả năng gia tăng một hai thành vượt qua lối kiếp.
Diễm Vô Cữu cười ha hả lắc đầu một cái, tựa hồ sớm đã nhìn ra điều này, nhận định mình tám chín phần mười không cách nào độ qua lôi kiếp lần thứ hai.
Lục Bình nghĩ nghĩ, lại nói:
- Vãn bối những năm gần đây góp nhặt chút thiên tài địa bảo, có không ít có thể dùng để luyện chế thượng đăng Thọ đan, trong đó hoặc có loại tiền bối chưa từng dùng qua, có lẽ có thể kéo dài một hơi thọ nguyên của tiền bối!
Diễm Vô Cửu lắc đầu cười nói:
- Chuyện của lão phu tự mình biết, có thể lên cấp pháp tướng trung kỳ đã không dễ, không cần lãng phí linh đan diệu dược đi duyên thọ nữa. Tuy nhiên lão phu cũng đích xác là có một thỉnh cầu kính xin Lục đạo hữu đáp ứng. Nhưng mà đề nghị này vô luận là đối với Chân Linh phái hay hoặc giả là Hỏa Loan nhất tộc, đều trăm điều lợi không một điều hại.
Lục Bình “ồ” lên một tiếng, trên mặt còn hiển lộ ra một tia thần sắc cảm giác hứng thú, nói:
- Nguyện nghe tường tận!
Diễm Vô Cửu nói:
- Tiểu Cầm nhi, lão phu đã từng hiệp trợ tiểu Cầm nhi được Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa. Huyết mạch của nàng mặc dù cũng không phải là thuần Hỏa Loan nhất tộc, nhưng tu vi, tự chất, thực lực hãn hữu địch thủ trong Hỏa Loan nhất tộc. Nếu người và ta liên thủ đẩy tiểu Cầm nhi làm Hỏa Loan ô tộc tộc trưởng, người xem coi thế nào?
Đề nghị này thật ngoài ý liệu của Lục Bình, Diễm Vô Cửu nhìn hắn khuôn mặt vẻ kinh ngạc, ông ta kiên nhận giải thích:
- Hôm nay Hỏa Loan nhất tộc sau khi đại trưởng lão qua đời bên trong tộc hỗn loạn lợi hại. Tuy có ba bốn vị đại tu sĩ, nhưng trong lòng có tư niệm, người người cũng muốn làm tộc trưởng, rồi lại ngăn cản lẫn nhau. Hỏa Loan nhất tộc đã bị bọn họ làm ô yên chướng khí. Lão phu mặc dù vô lực ngăn cản, nhưng lão phu trong bốn tộc cũng có chút danh vọng, nếu có thể cùng người liên thủ đẩy ra tiểu Cầm nhi, tin tưởng có thể rất nhanh ngăn lại Hỏa Loan nhất tộc hỗn loạn.
Nói thật, Lục Bình nghe được đề nghị này mặc dù ngay từ đầu có chút kinh ngạc, nhưng cẩn thận chợt nghĩ lại phát hiện làm như vậy cũng đúng là có thể được. Huống chi đây đối với Chân Linh phái mà nói cũng không phải là không chỗ ích lợi, ít nhất ở Đông Hải có thể có được cánh tay trợ giúp mạnh của một đại hình yêu tộc bộ lạc, ảnh hưởng rất có hữu ích đối với phát triển Chân Linh phái ở Đông Hải tu luyện giới.
Lục Bình trầm ngâm chốc lát, hỏi:
- Tiền bối dự tính lúc nào động thủ?
Sau khi rời đi Đông Hải, Lục Bình lại trước sau đi Nam Hải, Vô Tận Sơn Mạch, trước sau bái phỏng Phách Quy nhất tộc cùng với Khổng Tước Vương Tộc và Trùng Chi nhất tộc huyết duệ của Thiên đạo nhân trong Vô Tận Sơn Mạch.
Phách Quy nhất tộc quả thật không ngoài dự liệu của Lục Bình, đã đem Ngũ Hành Quy Tàng làm chỗ che chở của bốn tộc Chân Linh tu sĩ. Hơn nữa khi Lục Bình lần nữa gặp Hạng lão tổ, có thể rất rõ ràng nhận ra được thực lực của Hạng lão tổ hiện giờ có sự tăng trưởng cực mạnh so với lúc gặp ở Thương Sơn.
Lục Bình đầu tiên nghĩ tới chính là Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí trong Ngũ Hành Quy Tàng. Từ “Long Đằng Tinh Hà quyết” mà xét, những thứ Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí chính là Bản Nguyên Chi Khí của phương thế giới này là số không nhiều có thể gia tăng tốc độ tu luyện của Chân Linh tu sĩ.
Vị Hạng lão tổ từ năm đó biểu hiện trên Thương Sơn mà xét, đương nhiên không thể nghi ngờ cũng là một vị thủy chúc tính tu sĩ. Hạng lão tổ hoàn toàn có thể lợi dụng Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí bên trong đem thủy chi bản nguyên ngưng luyện đến cảnh giới viên mãn, từ đó hoàn thành tu luyện Chân Linh đệ nhất cảnh.
Mà hoàn thành tu luyện đệ nhất cảnh, vị Hạng lão tổ chí ít cũng có thực lực sánh ngang hàng cùng với Long Hòe lão tổ lúc xuất thế. Tuy nhiên từ trước đó khi Lục Bình ở Đông Hải cùng với Long Hòe lão tổ mật đàm cảm thụ xem ra, Long Hòa lão tổ dù chưa từng không cách nào tu luyện viên mãn cảnh giới thứ hai, nhưng thực lực cùng hai trăm năm trước khi ông ta mới vừa xuất thế đã khác biệt một trời một vực mà nói.
Ở phương thế giới này, Chân Linh tu sĩ vốn sau khi lên cấp Chân Linh thì không thể dừng lại trong thế giới này nữa. Sau khi có Tiểu Thiên Thế Giới dùng để che giấu khí tức của những Chân Linh tu sĩ, những Chân Linh tu sĩ rốt cục có thể miễn cưỡng lợi dụng thời gian dừng lại ở phương thế giới này, nhưng không dám tu luyện viên mãn đệ nhất cảnh.
Thế mà hiện nay Long Hòe lão tổ lợi dụng Vạn Độc Thương Khung Bích Hạng lão tổ vận dụng Ngũ Hành Quy Tàng. Có hai chỗ đất che chở do Giao đạo nhân cùng với Quy đạo nhân tự tay bày ra, hai người chẳng những có thể luyện viên mãn đệ nhất cảnh mà không bị phương thiên địa này xua đuổi, thậm chí còn có thể tiếp tục đời sống tu luyện của mỗi người.
Tuy nhiên dù không khả năng tu luyện viên mãn đệ nhị cảnh nữa, nhưng cũng không làm trở ngại bọn họ tiếp tục vì đệ tam cảnh, đệ tứ cảnh, đệ ngũ cảnh bày căn cơ. Đợi đến ngày sau họ trở ra phương thế giới này, trong vô hạn tinh không lập tức sẽ nghênh đón lần nữa bộc phát tăng trưởng trên tu vị.
Trên thực tế, không chi Long Hòe lão tổ cùng Hạng lão tổ, chính Lục Bình cũng đánh tính toán như vậy, thậm chí dự tính của hắn còn phải khổng lồ so với bọn họ. Hắn không chỉ có muốn đem Chân Linh đệ nhất cảnh tu luyện tới viên mãn, hơn nữa còn muốn nhất cử bày căn cơ của đệ thất cảnh. Mà nguyên nhân là trong tay Lục Bình có Tam Linh Ngũ Hành Diệp đầy đủ hơn nữa thành thục.
Hơn nữa so sánh với hai người bọn họ, Lục Bình tuy rằng thành tựu Chân Linh thời gian chậm rất nhiều, nhưng hắn tích lũy đủ hùng hậu. Thêm vào đó sau khi hắn thành tựu Chân Linh nhất cử bước vào đệ nhất cảnh hậu kỳ, ngưng tụ bảy đạo vô thượng thần thông mầm móng. Chính là trước đây khi Long Hòe lão tổ thấy Lục Bình cũng không cách nào ẩn giấu vẻ khiếp sợ trên mặt.
Không nghi ngờ chút nào, cùng Hạng lão tổ so sánh, Lục Bình khởi điểm cao hơn rất nhiều. Huống chi Ngũ Hành Bản Nguyên Chi Khí dựng dục trong Ngũ Hành Quy Tàng vốn bị Tam Linh Ngũ Hành Diệp trong tay Lục Bình không biết thu nạp bao nhiêu.
Cho dù so sánh với Long Hòe lão tổ, tuy không kịp ông ta nhất cử đạt tới viên mãn của đệ nhất cảnh, nhưng ngày giờ tu luyện cũng rút ngắn không biết gấp bao nhiêu lần so với ông ta.