Chân Linh Cửu Biến
Chương 1702: Đuổi giết (tiếp)
Khương Thiên Lâm dừng một chút, nói:
- Như nói lui một bước, cho dù Lục sư điệt xuất hiện bất ngờ ngoài ý muốn, nếu không có sự đệ hiệp trợ, chỉ dựa vào vị huynh một người đối mặt các phái vây công, sao có thể che chở mấy vị hậu bối con em rời đi Trung Thổ chứ?
Thiên Thành lão tổ thở dốc mạnh vài hơi, giọng buồn bực nói:
- Thật là buồn bực giết lão phu, lão phu đi ra ngoài đã!
Nhưng không chờ tới lúc Thiên Thành lão tổ đi tới chỗ cửa vào động phủ, một tiếng nổ rung trời đột nhiên truyền tới từ chỗ sâu của Bắc Băng nguyên. Thời điểm tới Hà Bắc tu luyện giới thì chỉ còn dư lại tiếng vang trầm muộn.
Khương Thiên Lâm cùng Thiên Thành lão tổ rợn người kinh khủng, cũng không biết tiếng vang đó rốt cuộc là ý gì.
Nhưng chỉ chốc lát sau, lại là một tiếng vang thật lớn truyền tới từ chỗ sâu Bắc Băng nguyên, thế nhưng so với một đạo tiếng vang trước đó tựa hồ càng thêm trầm muộn xa xa một ít.
Sau đó lại là tiếng thứ ba, thứ tư,..., từng tiếng một trầm thấp, từng tiếng một xa xa, dường như một vị viễn cổ cự nhân đạp cả vùng đất đi xa vậy.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, chỉ chốc lát sau Thiên Thành lão tố mới có chút không xác định hỏi:
- Tiếng sấm đúng không?
Khương Thiên Lâm mặt hiện vẻ nghi hoặc, chậm rãi lắc đầu một cái, đáp:
- Lôi thuật thần thông làm gì có thanh thế như vậy!
Ánh mắt của Thiên Thành lão tổ sáng lên, hỏi:
- Không phải là lôi kiếp chứ? Không đúng, có phải là thiên phạt hay không?
Trận đánh ở Thương Sơn Long Hòe lão tổ đánh tan Thất Bảo Lôi Hồ, mặc dù Khương Thiên Lâm cùng Thiên Thành lão tổ chưa từng tham dự, nhưng sau khi Long Hòe lão tổ phá vỡ khai thiên đệ nhất thần khí chia vào thiên phạt một đường về Đông Hải cũng được toàn bộ tu luyện giới tận tân vui vẻ nói, hai người đương nhiên đã nghe nói qua từ chỗ của Lục Bình.
Nếu đúng là thiên phạt, trận chiến này kết quả như thế nào? Lục Bình rốt cuộc thoát được tính mạng từ trong tay của Dương Hi lão tố hay cuối cùng thất bại rồi? Dương Hi lão tổ có thể trước khi thiên phạt giáng xuống trốn vào trong đại trận của Bắc Băng nguyên đi thông ra thế giới bên ngoài hay không?
Trên Bắc Băng nguyên, có thể cùng Dương Hi lão tổ mới vừa thành tựu Chân Linh quyết chiến suốt hai ngày, đừng bảo là bản thân Dương Hi lão tổ mặt mũi càng ngày càng thêm vẻ kinh hãi, cho dù bản thân Lục Bình cũng nhất định không ngờ mình lại có thể đạt tới trình độ này!
Trên thực tế sau khi Lục Bình ngoan cường ngăn cản Dương Hi lão tổ cả ngày, vẻ kinh hãi trên mặt Dương Hi lão tổ cũng đã bị thay thế bằng sát ý hung tợn: Lục Thiên Bình không thể giữ lại!
Không chỉ Dương Hi lão tổ, đổi thành bất kỳ một vị tu sĩ có cừu oán cùng Chân Linh phái hoặc là bản thân Lục Bình, lúc này tâm tình giết hắn sợ rằng chỉ có càng thêm vội vàng hơn so với Dương Hi lão tổ!
Một sự tồn tại có thể lấy lực của Thuần Dương ngạnh kháng Chân Linh tu sĩ, yêu nghiệt như thế này nếu không loại trừ, hậu hoàn tất vô cùng!
Trên thực tế, trong một ngày Lục Bình chống cự trữ Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ ra sớm đã đem hết toàn lực. Trong tay hai món Thuần Dương linh bảo Chấn Linh Chi Kiếm Mạc Ly cùng với cây kéo Lưỡng Đoạn đều bị Lục Bình liều mạng dùng vào chỗ chết. Bản mệnh nguyên thần đại trận đã bị Dương Hi lão tổ mạnh mẽ xông phá hai lần. Các loại kiếm thuật thần thông, bí thuật căn bản không làm gì được sự tồn tại cấp bậc Chân Linh.
Lục Bình thậm chí không tiếc lấy “Thương Hải Tang Điền quyết” sửa đổi toàn bộ khí hậu bên trong diện tích mấy trăm dặm của Bắc Băng nguyên. Thiên tượng to lớn cùng hàn triều hình thành sau khi giao phong với Dương Hi lão tổ một đường hướng nam cuốn ùa hơn nửa Hà Bắc tu luyện giới.
Lục Bình cơ hồ dùng hết thủ đoạn, nhưng cũng chỉ ngăn cản Dương Hi lão tổ một ngày!
Vào lúc Lục Bình cảm giác mình không thể không tế lên Loan đạo nhân thất sắc linh vũ đòn sát thủ cuối cùng, hắn đột nhiên phát hiện, vị Chân Linh lão tổ trước mặt tựa hồ cũng không còn thủ đoạn khác có thể dồn mình vào chỗ chết.
Lục Bình nhìn món Nhị kiếp linh bảo trong tay Dương Hi lão tổ, hắn phảng phất lập tức thấy quân cảnh của lão ta.
Đường đường Chân Linh lão tổ sự tồn tại như vậy linh bảo trong tay lại không vừa tay!
Trừ trước đó, Lục Bình cùng Dương Hi lão tổ tranh đấu mặc dù rơi vào hạ phong, nhưng bản thân Dương Hi lão tổ cũng không cách nào đánh vỡ Lục Bình phòng ngự, đem ưu thế tự thân hoàn toàn chuyển hóa thành thắng thế. Vì vậy
Dương Hi lão tổ không thể không lựa chọn một loại phương thức với Chân Linh tu sĩ xem ra gần tựa như khuất nhục đi đối phó tên yêu nghiệt trước mắt đó chính là cố gắng kéo dài thời gian giằng co!
Dương Hi lão tổ dưới mắt tựa hồ chỉ đành phải dùng loại phương thức cùng Lục Bình so đấu chân nguyên trong cơ thể để quyết định thắng bại. Mà Dương Hi lão tổ đương nhiên thành tựu Chân Linh đoán chừng Lục Bình tất nhiên không phải là đối thủ của mình.
Trên thực tế lão ta tính toán không sai. Chân nguyên của Lục Bình tích toàn hùng hồn đi nữa cũng không khả năng nghịch thiên đến mức so sánh cùng một vị Chân Linh tu sĩ, ít nhất một vị Chân Linh tu sĩ đã đạt đến cực hạn của phương thế giới này. Lão ta có thể dễ dàng thu lấy linh khí bốn nguyên tinh thuần nhất của phương thế giới này để đền bù tự thân, khiến cho bọn họ trong phương thế giới này cơ hồ thuộc về một loại chân nguyên trong cơ thể tuần hoàn không khí kiệt.
Nhưng dù vậy, Lục Bình như cũ dưới Dương Hi
Dương Hi lão tố áp chế kiên trì suốt một ngày mới dần dần bắt đầu đối mặt quân cảnh chân nguyên trong cơ thể khô kiệt.
Trong lúc Dương Hi lão tổ nhận định nắm chắc phần thắng, Lục Bình giương lên một cọng linh và trong tay. Ánh sáng thất sắc trong nháy mắt tràn ngập đôi mắt của Dương Hi lão tổ!
Dương Hi lão tổ không cam lòng!
Nếu Thất Vũ Phiến vẫn trong tay của lão ta, lão ta cớ gì rơi vào quân cảnh như vậy!
Một Thuần Dương không ngờ lại có thể bức bách lão ta tới tình cảnh như thế!
Đây là khai thiên thần thông, chân chính khai thiên thần thông, khai thiên thần thông do khai thiên thất tổ tự đi phong án!
Dương Hi lão tổ lớn tiếng gầm thét. Chuyện Chân Linh phái ban đầu ở Bắc Hải nhất cử cái hố giết hại vị Vũ Văn thế gia Thuần Dương tu sĩ đương nhiên lão ta cũng biết được. Nhưng dù sao lão cũng thành tựu Chân Linh tu sĩ, lão tự nghĩ mình có thể ứng phó được.
Thế mà lão ta lại quên thất sắc linh vũ cùng khai thiên lục đại thần khí trong tay Lục Bình như vậy, bọn chúng có thể phát huy ra uy lực có liên quan với người cầm chúng.
Tu vị thực lực của Thiên Tượng lão tổ làm sao có thể so sánh cùng Lục Bình? Vì vậy Lục Bình đưa tới uy năng của khai thiên thần thông phong ấn trong linh vũ so với Thiên Tượng lão tổ làm sao chỉ đề thăng gấp bội?
Dương Hị lão tổ mất đi Thất Vũ Phiến khai thiên thần khí đó tương trợ mặc dù thành tựu Chân Linh nhưng cũng yếu đi ba tầng nếu so với Cửu Huyền lâu lịch đại Chân Linh lão tổ.
Dương Hi lão tổ cả kinh thất sắc đối mặt hạo đãng thiên uy bực này chỉ có thể hết sức lựa chọn tự vệ. Lão ta lại quên rằng làm Chân Linh tu sĩ kiêng kỵ nhất chính là tứ vô kiêng kỵ thi triển Chân Linh chi lực đưa tới phương thế giới này bài xích!
- Như nói lui một bước, cho dù Lục sư điệt xuất hiện bất ngờ ngoài ý muốn, nếu không có sự đệ hiệp trợ, chỉ dựa vào vị huynh một người đối mặt các phái vây công, sao có thể che chở mấy vị hậu bối con em rời đi Trung Thổ chứ?
Thiên Thành lão tổ thở dốc mạnh vài hơi, giọng buồn bực nói:
- Thật là buồn bực giết lão phu, lão phu đi ra ngoài đã!
Nhưng không chờ tới lúc Thiên Thành lão tổ đi tới chỗ cửa vào động phủ, một tiếng nổ rung trời đột nhiên truyền tới từ chỗ sâu của Bắc Băng nguyên. Thời điểm tới Hà Bắc tu luyện giới thì chỉ còn dư lại tiếng vang trầm muộn.
Khương Thiên Lâm cùng Thiên Thành lão tổ rợn người kinh khủng, cũng không biết tiếng vang đó rốt cuộc là ý gì.
Nhưng chỉ chốc lát sau, lại là một tiếng vang thật lớn truyền tới từ chỗ sâu Bắc Băng nguyên, thế nhưng so với một đạo tiếng vang trước đó tựa hồ càng thêm trầm muộn xa xa một ít.
Sau đó lại là tiếng thứ ba, thứ tư,..., từng tiếng một trầm thấp, từng tiếng một xa xa, dường như một vị viễn cổ cự nhân đạp cả vùng đất đi xa vậy.
Hai người đưa mắt nhìn nhau, chỉ chốc lát sau Thiên Thành lão tố mới có chút không xác định hỏi:
- Tiếng sấm đúng không?
Khương Thiên Lâm mặt hiện vẻ nghi hoặc, chậm rãi lắc đầu một cái, đáp:
- Lôi thuật thần thông làm gì có thanh thế như vậy!
Ánh mắt của Thiên Thành lão tổ sáng lên, hỏi:
- Không phải là lôi kiếp chứ? Không đúng, có phải là thiên phạt hay không?
Trận đánh ở Thương Sơn Long Hòe lão tổ đánh tan Thất Bảo Lôi Hồ, mặc dù Khương Thiên Lâm cùng Thiên Thành lão tổ chưa từng tham dự, nhưng sau khi Long Hòe lão tổ phá vỡ khai thiên đệ nhất thần khí chia vào thiên phạt một đường về Đông Hải cũng được toàn bộ tu luyện giới tận tân vui vẻ nói, hai người đương nhiên đã nghe nói qua từ chỗ của Lục Bình.
Nếu đúng là thiên phạt, trận chiến này kết quả như thế nào? Lục Bình rốt cuộc thoát được tính mạng từ trong tay của Dương Hi lão tố hay cuối cùng thất bại rồi? Dương Hi lão tổ có thể trước khi thiên phạt giáng xuống trốn vào trong đại trận của Bắc Băng nguyên đi thông ra thế giới bên ngoài hay không?
Trên Bắc Băng nguyên, có thể cùng Dương Hi lão tổ mới vừa thành tựu Chân Linh quyết chiến suốt hai ngày, đừng bảo là bản thân Dương Hi lão tổ mặt mũi càng ngày càng thêm vẻ kinh hãi, cho dù bản thân Lục Bình cũng nhất định không ngờ mình lại có thể đạt tới trình độ này!
Trên thực tế sau khi Lục Bình ngoan cường ngăn cản Dương Hi lão tổ cả ngày, vẻ kinh hãi trên mặt Dương Hi lão tổ cũng đã bị thay thế bằng sát ý hung tợn: Lục Thiên Bình không thể giữ lại!
Không chỉ Dương Hi lão tổ, đổi thành bất kỳ một vị tu sĩ có cừu oán cùng Chân Linh phái hoặc là bản thân Lục Bình, lúc này tâm tình giết hắn sợ rằng chỉ có càng thêm vội vàng hơn so với Dương Hi lão tổ!
Một sự tồn tại có thể lấy lực của Thuần Dương ngạnh kháng Chân Linh tu sĩ, yêu nghiệt như thế này nếu không loại trừ, hậu hoàn tất vô cùng!
Trên thực tế, trong một ngày Lục Bình chống cự trữ Loan đạo nhân bản mệnh linh vũ ra sớm đã đem hết toàn lực. Trong tay hai món Thuần Dương linh bảo Chấn Linh Chi Kiếm Mạc Ly cùng với cây kéo Lưỡng Đoạn đều bị Lục Bình liều mạng dùng vào chỗ chết. Bản mệnh nguyên thần đại trận đã bị Dương Hi lão tổ mạnh mẽ xông phá hai lần. Các loại kiếm thuật thần thông, bí thuật căn bản không làm gì được sự tồn tại cấp bậc Chân Linh.
Lục Bình thậm chí không tiếc lấy “Thương Hải Tang Điền quyết” sửa đổi toàn bộ khí hậu bên trong diện tích mấy trăm dặm của Bắc Băng nguyên. Thiên tượng to lớn cùng hàn triều hình thành sau khi giao phong với Dương Hi lão tổ một đường hướng nam cuốn ùa hơn nửa Hà Bắc tu luyện giới.
Lục Bình cơ hồ dùng hết thủ đoạn, nhưng cũng chỉ ngăn cản Dương Hi lão tổ một ngày!
Vào lúc Lục Bình cảm giác mình không thể không tế lên Loan đạo nhân thất sắc linh vũ đòn sát thủ cuối cùng, hắn đột nhiên phát hiện, vị Chân Linh lão tổ trước mặt tựa hồ cũng không còn thủ đoạn khác có thể dồn mình vào chỗ chết.
Lục Bình nhìn món Nhị kiếp linh bảo trong tay Dương Hi lão tổ, hắn phảng phất lập tức thấy quân cảnh của lão ta.
Đường đường Chân Linh lão tổ sự tồn tại như vậy linh bảo trong tay lại không vừa tay!
Trừ trước đó, Lục Bình cùng Dương Hi lão tổ tranh đấu mặc dù rơi vào hạ phong, nhưng bản thân Dương Hi lão tổ cũng không cách nào đánh vỡ Lục Bình phòng ngự, đem ưu thế tự thân hoàn toàn chuyển hóa thành thắng thế. Vì vậy
Dương Hi lão tổ không thể không lựa chọn một loại phương thức với Chân Linh tu sĩ xem ra gần tựa như khuất nhục đi đối phó tên yêu nghiệt trước mắt đó chính là cố gắng kéo dài thời gian giằng co!
Dương Hi lão tổ dưới mắt tựa hồ chỉ đành phải dùng loại phương thức cùng Lục Bình so đấu chân nguyên trong cơ thể để quyết định thắng bại. Mà Dương Hi lão tổ đương nhiên thành tựu Chân Linh đoán chừng Lục Bình tất nhiên không phải là đối thủ của mình.
Trên thực tế lão ta tính toán không sai. Chân nguyên của Lục Bình tích toàn hùng hồn đi nữa cũng không khả năng nghịch thiên đến mức so sánh cùng một vị Chân Linh tu sĩ, ít nhất một vị Chân Linh tu sĩ đã đạt đến cực hạn của phương thế giới này. Lão ta có thể dễ dàng thu lấy linh khí bốn nguyên tinh thuần nhất của phương thế giới này để đền bù tự thân, khiến cho bọn họ trong phương thế giới này cơ hồ thuộc về một loại chân nguyên trong cơ thể tuần hoàn không khí kiệt.
Nhưng dù vậy, Lục Bình như cũ dưới Dương Hi
Dương Hi lão tố áp chế kiên trì suốt một ngày mới dần dần bắt đầu đối mặt quân cảnh chân nguyên trong cơ thể khô kiệt.
Trong lúc Dương Hi lão tổ nhận định nắm chắc phần thắng, Lục Bình giương lên một cọng linh và trong tay. Ánh sáng thất sắc trong nháy mắt tràn ngập đôi mắt của Dương Hi lão tổ!
Dương Hi lão tổ không cam lòng!
Nếu Thất Vũ Phiến vẫn trong tay của lão ta, lão ta cớ gì rơi vào quân cảnh như vậy!
Một Thuần Dương không ngờ lại có thể bức bách lão ta tới tình cảnh như thế!
Đây là khai thiên thần thông, chân chính khai thiên thần thông, khai thiên thần thông do khai thiên thất tổ tự đi phong án!
Dương Hi lão tổ lớn tiếng gầm thét. Chuyện Chân Linh phái ban đầu ở Bắc Hải nhất cử cái hố giết hại vị Vũ Văn thế gia Thuần Dương tu sĩ đương nhiên lão ta cũng biết được. Nhưng dù sao lão cũng thành tựu Chân Linh tu sĩ, lão tự nghĩ mình có thể ứng phó được.
Thế mà lão ta lại quên thất sắc linh vũ cùng khai thiên lục đại thần khí trong tay Lục Bình như vậy, bọn chúng có thể phát huy ra uy lực có liên quan với người cầm chúng.
Tu vị thực lực của Thiên Tượng lão tổ làm sao có thể so sánh cùng Lục Bình? Vì vậy Lục Bình đưa tới uy năng của khai thiên thần thông phong ấn trong linh vũ so với Thiên Tượng lão tổ làm sao chỉ đề thăng gấp bội?
Dương Hị lão tổ mất đi Thất Vũ Phiến khai thiên thần khí đó tương trợ mặc dù thành tựu Chân Linh nhưng cũng yếu đi ba tầng nếu so với Cửu Huyền lâu lịch đại Chân Linh lão tổ.
Dương Hi lão tổ cả kinh thất sắc đối mặt hạo đãng thiên uy bực này chỉ có thể hết sức lựa chọn tự vệ. Lão ta lại quên rằng làm Chân Linh tu sĩ kiêng kỵ nhất chính là tứ vô kiêng kỵ thi triển Chân Linh chi lực đưa tới phương thế giới này bài xích!