Chân Linh Cửu Biến
Chương 1687: Ma nguyên (tiếp - 1)
Sau khi Vũ Văn Phi Tường từ Bắc Hải bí mật trở về Trung Thổ cũng không trở về Vũ Văn thế gia, mà đi tới Trung Thổ nam bộ địa vực.
Là người có lực cạnh tranh mạnh đối với vị trí gia chủ tương lai của Vũ Văn thế gia, hắn hết sức rõ ràng minh bạch gia tộc hai vị Thuần Dương bởi vì chủ trương của hắn dẫn tới hậu quả mất mạng ở Bắc Hải.
Người phản đối hắn thừa kế vị trí gia chủ cùng với những người cạnh tranh khác trong gia tộc tất nhiên sẽ lấy cớ đó phản động phản kích với hắn. Vì lật đổ vị trí người thừa kế của hắn, tiêu trừ tai họa ngầm, cho dù nhân cơ hội đưa hắn vào chỗ chết cũng chưa chắc không khả năng.
Hai vị Thuần Dương tu sĩ vẫn lạc nha, đây chính là tội lớn dao động căn cơ của gia tộc!
Vũ Văn Phi Tường biết mình đã không còn khả năng cạnh tranh gia chủ, nhưng hắn vẫn muốn tranh, tranh không phải là gia chủ mà là địa vị, địa vị trong gia tộc, sẽ không bị người ta đưa vào vị trí bỏ đi!
Vì vậy hắn muốn ẩn giấu bản thân. Hắn phải đợi sau khi mình vượt qua lần lối kiến thứ ba thành tựu Thuần Dương trở về gia tộc, như vậy, hắn cũng không bị thanh toán!
Vũ Văn thế gia từ khai thiên đến bây giờ lưng mang một sứ mạng thần bí. Sứ mạng đó khiến cho Vũ Văn thế gia dễ dàng trở thành đệ nhất thế gia kế dưới lục đại thánh địa, nhưng cũng khiến cho Vũ Văn thế gia đời đời đại đại tu sĩ không cách nào thành tựu Chân Linh. Thuần Dương tu sĩ chính là chiến lực đứng đầu của gia tộc, chỉ cần Vũ Văn Phi Tường có thể thành tựu Thuần Dương, hắn tự tin toàn bộ Vũ Văn thế gia không người nào là đối thủ của hắn.
Đáng tiếc, đáng tiếc!
Thiếu chút nữa là có thể phá Chân Linh phái, Lục Thiên Bình thật ghê gớm. Nếu không phải người này mưu hại, hai vị Thuần Dương thức bá làm sao vẫn lạc ở Bắc Hải? Vũ Văn Phi Tường ta sao lại rơi vào bước đường cùng này. Đây hết thảy đều do Lục Thiên Bình đó, Vũ Văn Phi Tường ta trong đời này tất sẽ cùng người, cùng Chân Linh phải không chết ô không thôi!
Vũ Văn Phi Tường phi độn trong một chỗ sơn lĩnh của nam bộ, cố gắng tìm được một chỗ đất hơi lý tưởng dùng để khai mở động phủ tu luyện tạm thời.
Nhưng vừa lúc đó, trong hư không trước mặt Vũ Văn Phi Tường đột nhiên rung chuyển một trận. Thần sắc của hắn cả kinh, độn quang dưới chân hơi chậm lại, trên đỉnh đầu đã treo lên một cái hồ lô màu vàng tím.
Thất Bảo Lôi Hồ, Vũ Văn Phi Tường cũng luyện chế Thất Bảo Lôi Hồ. Mặc dù hắn có hiểu biết bản chất của Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng lực công kích mạnh mẽ cùng với danh tiếng lớn như thế của Thất Bảo Lôi Hồ vẫn làm cho hắn mong mỏi không thôi.
Không gian rung chuyển đột nhiên bể tan tành. Một đạo lôi quang màu tím do Vũ Văn Phi Tường bất ngờ không kịp đề phòng đột nhiên nổ vang trên đỉnh đầu của hắn. Thất Bảo Lội Hồ trôi đỉnh đầu hắn nhất thời giống như uống rượu say vậy lảo đảo lắc lư muốn rớt xuống từ đỉnh đầu của hắn.
Vũ Văn Phi Tường thần sắc ngẩn ra, vội vàng vận sử chân nguyên ổn định lại Thất Bảo Lôi Hồ ở đỉnh đầu, đồng thời thần niệm chìm vào trong lôi hồ, lập tức không nhịn được kêu lên thành tiếng, hô:
- Lôi Chi Bản Nguyên, làm sao có thể là Lôi Chi Bản Nguyên! Chẳng lẽ... Không thể nào, tuyệt không khả năng này!
Thần sắc tỉnh táo của Vũ Văn Phi Tường trước đó đột nhiên toàn bộ biến thành hốt hoảng cùng khó có thể tin. Thần sắc kích động hơn mang một tầng điên cuồng, đột nhiên một đoàn nổ vang dưới chân, độn quang hóa thành lôi điện lập tức đi về phía bắc.
Ngay lúc độn quang của Vũ Văn Phi Tường khó khăn lắm sắp bay ra khỏi dãy núi, đột nhiên đối diện dưới chân núi hắn có mấy đạo độn quang phóng lên cao, đồng thời còn có tiếng kinh hô liên tiếp không ngừng truyền tới:
- Ma la, làm sao có thể xuất hiện ma la?
- Ma la tai ương không phải là đã qua trăm năm sao, sao lại còn xuất hiện?
- Vị đạo hữu trước mặt mau tới giúp một tay,...
- A, đó là lôi độn, là Vũ Văn thế gia tiền bối. Chúng ta được cứu rồi. Vũ Văn tiền bối cứu mạng!
Trong tiếng cầu cứu hộ to gọi nhỏ của độn quang phía trước, một chùm hắc vụ dâng lên từ dưới chân núi. Độn quang quỷ dị cộng thêm tiếng quái khiếu kiệt kiệt”, đây hết thảy đều làm Vũ Văn Phi Tường quen thuộc dị thường!
Vũ Văn Phi Tường thần sắc ngẩn ra. Thần sắc lưu chuyển biến đổi không biết đang suy nghĩ gì, tuy nhiên độn quang dưới chân cũng lần nữa ngưng lại.
Vào phút chốc đó, hơn mười đạo độn quang cầu cứu lúc nãy đã tới trước mặt của Vũ Văn Phi Tường. Những người này bất quá là một ít dung huyết kỳ tán tu, mà Vũ Văn Phi Tường dùng thần niệm quét qua, đám ma la đuổi phía sau bọn họ cũng chỉ do mấy con đại ma la lãnh đạo đội ngũ ma la mấy chục con thôi..
Những tán tu sớm đã cảm nhận được khí tức của Vũ Văn Phi Tường sâu không lường được, thấy Vũ Văn Phi Tường treo dừng giữa không trung không nhúc nhích, đua nhau chạy đến sau lưng của hắn tìm cầu xin che chở.
Đội ngũ ma la vọt tới, lại chỉ thấy trước mắt dâng lên một mảnh lội quang lưới điện, sau đó là tiếng hét thảm vang lên làm người ta rợn cả tóc gáy. Đợi đến khi lội quang tiêu tán, đông đảo tán tu núp sau lưng Vũ Văn Phi Tường mới nhìn rõ tình huống trước mắt, lại thấy một mảnh cụt tay cụt chân không đợi rơi xuống từ giữa không trung đã bị hóa thành linh khí đầy trời tiêu tán không còn.
Mắt thấy Vũ Văn Phi Tường thần uy cái thế, giữa lật tay liền tiêu diệt ma la đại quân thiếu chút nữa làm bọn họ toàn quân tiêu diệt, một đám dung huyết kỳ tán tu đua nhau cao giọng nói cám ơn, tiếng nịnh nọt không ngừng bên tai.
Vũ Văn Phi Tường cười nhạt, mở miệng hỏi:
- Các ngươi làm sao có thể gặp được ma la?
Vũ Văn Phi Tường vừa mở miệng mọi người nhất thời trở nên yên lặng như tờ, chỉ chốc lát sau, một tên dung huyết hậu kỳ tu sĩ nhìn có vẻ như đầu mục lúc này mới cất giọng cung kính đáp:
- Hồi bẩm tiền bối, bọn tôi cũng không biết. Vốn bọn tôi ở chân núi này đào được linh thảo, cũng không biết sao từ trong rừng cây chui ra mười mấy con ma la. Bọn tôi không phải là đối thủ, chết hết một nửa mới trốn tới đây, may mắn được tiền bối cứu giúp. Bọn tôi vô cùng cảm kích!
- Ha, ma la đột nhiên xuất hiện? Trước đó bọn người chưa từng nghe nói có tin tức của ma la sao?
Vũ Văn Phi Tường nháy mắt một cái hỏi.
Tu sĩ nọ lắc đầu đáp:
- Chưa từng khi vẫn bối còn là luyện huyết tiểu tu từng vượt qua ma la đại kiếp hậu kỳ, từ đó về sau hơn trăm năm chưa từng nghe nói ma la xuất hiện ở tu luyện giới. Ma la đại kiếp này không phải đã qua rồi sao, sao đột nhiên xuất hiện?
- À, thì ra là các ngươi cũng không biết!
Vũ Văn Phi Tường hợp hai mắt lại, tự lẩm bẩm:
- Xem ra Vũ Văn thế gia thật đúng là xảy ra chuyện rồi!
Dung huyết hậu kỳ tu sĩ nghe được Vũ Văn Phi Tường tự nói, bản năng cảm giác được chuyện có chút không phải. Vị tiền bối trước mắt không phải là Vũ Văn thế gia tu sĩ sao, sao ma la xuất hiện có liên quan cùng Vũ Văn thế gia xảy ra chuyện?&
Là người có lực cạnh tranh mạnh đối với vị trí gia chủ tương lai của Vũ Văn thế gia, hắn hết sức rõ ràng minh bạch gia tộc hai vị Thuần Dương bởi vì chủ trương của hắn dẫn tới hậu quả mất mạng ở Bắc Hải.
Người phản đối hắn thừa kế vị trí gia chủ cùng với những người cạnh tranh khác trong gia tộc tất nhiên sẽ lấy cớ đó phản động phản kích với hắn. Vì lật đổ vị trí người thừa kế của hắn, tiêu trừ tai họa ngầm, cho dù nhân cơ hội đưa hắn vào chỗ chết cũng chưa chắc không khả năng.
Hai vị Thuần Dương tu sĩ vẫn lạc nha, đây chính là tội lớn dao động căn cơ của gia tộc!
Vũ Văn Phi Tường biết mình đã không còn khả năng cạnh tranh gia chủ, nhưng hắn vẫn muốn tranh, tranh không phải là gia chủ mà là địa vị, địa vị trong gia tộc, sẽ không bị người ta đưa vào vị trí bỏ đi!
Vì vậy hắn muốn ẩn giấu bản thân. Hắn phải đợi sau khi mình vượt qua lần lối kiến thứ ba thành tựu Thuần Dương trở về gia tộc, như vậy, hắn cũng không bị thanh toán!
Vũ Văn thế gia từ khai thiên đến bây giờ lưng mang một sứ mạng thần bí. Sứ mạng đó khiến cho Vũ Văn thế gia dễ dàng trở thành đệ nhất thế gia kế dưới lục đại thánh địa, nhưng cũng khiến cho Vũ Văn thế gia đời đời đại đại tu sĩ không cách nào thành tựu Chân Linh. Thuần Dương tu sĩ chính là chiến lực đứng đầu của gia tộc, chỉ cần Vũ Văn Phi Tường có thể thành tựu Thuần Dương, hắn tự tin toàn bộ Vũ Văn thế gia không người nào là đối thủ của hắn.
Đáng tiếc, đáng tiếc!
Thiếu chút nữa là có thể phá Chân Linh phái, Lục Thiên Bình thật ghê gớm. Nếu không phải người này mưu hại, hai vị Thuần Dương thức bá làm sao vẫn lạc ở Bắc Hải? Vũ Văn Phi Tường ta sao lại rơi vào bước đường cùng này. Đây hết thảy đều do Lục Thiên Bình đó, Vũ Văn Phi Tường ta trong đời này tất sẽ cùng người, cùng Chân Linh phải không chết ô không thôi!
Vũ Văn Phi Tường phi độn trong một chỗ sơn lĩnh của nam bộ, cố gắng tìm được một chỗ đất hơi lý tưởng dùng để khai mở động phủ tu luyện tạm thời.
Nhưng vừa lúc đó, trong hư không trước mặt Vũ Văn Phi Tường đột nhiên rung chuyển một trận. Thần sắc của hắn cả kinh, độn quang dưới chân hơi chậm lại, trên đỉnh đầu đã treo lên một cái hồ lô màu vàng tím.
Thất Bảo Lôi Hồ, Vũ Văn Phi Tường cũng luyện chế Thất Bảo Lôi Hồ. Mặc dù hắn có hiểu biết bản chất của Thất Bảo Lôi Hồ, nhưng lực công kích mạnh mẽ cùng với danh tiếng lớn như thế của Thất Bảo Lôi Hồ vẫn làm cho hắn mong mỏi không thôi.
Không gian rung chuyển đột nhiên bể tan tành. Một đạo lôi quang màu tím do Vũ Văn Phi Tường bất ngờ không kịp đề phòng đột nhiên nổ vang trên đỉnh đầu của hắn. Thất Bảo Lội Hồ trôi đỉnh đầu hắn nhất thời giống như uống rượu say vậy lảo đảo lắc lư muốn rớt xuống từ đỉnh đầu của hắn.
Vũ Văn Phi Tường thần sắc ngẩn ra, vội vàng vận sử chân nguyên ổn định lại Thất Bảo Lôi Hồ ở đỉnh đầu, đồng thời thần niệm chìm vào trong lôi hồ, lập tức không nhịn được kêu lên thành tiếng, hô:
- Lôi Chi Bản Nguyên, làm sao có thể là Lôi Chi Bản Nguyên! Chẳng lẽ... Không thể nào, tuyệt không khả năng này!
Thần sắc tỉnh táo của Vũ Văn Phi Tường trước đó đột nhiên toàn bộ biến thành hốt hoảng cùng khó có thể tin. Thần sắc kích động hơn mang một tầng điên cuồng, đột nhiên một đoàn nổ vang dưới chân, độn quang hóa thành lôi điện lập tức đi về phía bắc.
Ngay lúc độn quang của Vũ Văn Phi Tường khó khăn lắm sắp bay ra khỏi dãy núi, đột nhiên đối diện dưới chân núi hắn có mấy đạo độn quang phóng lên cao, đồng thời còn có tiếng kinh hô liên tiếp không ngừng truyền tới:
- Ma la, làm sao có thể xuất hiện ma la?
- Ma la tai ương không phải là đã qua trăm năm sao, sao lại còn xuất hiện?
- Vị đạo hữu trước mặt mau tới giúp một tay,...
- A, đó là lôi độn, là Vũ Văn thế gia tiền bối. Chúng ta được cứu rồi. Vũ Văn tiền bối cứu mạng!
Trong tiếng cầu cứu hộ to gọi nhỏ của độn quang phía trước, một chùm hắc vụ dâng lên từ dưới chân núi. Độn quang quỷ dị cộng thêm tiếng quái khiếu kiệt kiệt”, đây hết thảy đều làm Vũ Văn Phi Tường quen thuộc dị thường!
Vũ Văn Phi Tường thần sắc ngẩn ra. Thần sắc lưu chuyển biến đổi không biết đang suy nghĩ gì, tuy nhiên độn quang dưới chân cũng lần nữa ngưng lại.
Vào phút chốc đó, hơn mười đạo độn quang cầu cứu lúc nãy đã tới trước mặt của Vũ Văn Phi Tường. Những người này bất quá là một ít dung huyết kỳ tán tu, mà Vũ Văn Phi Tường dùng thần niệm quét qua, đám ma la đuổi phía sau bọn họ cũng chỉ do mấy con đại ma la lãnh đạo đội ngũ ma la mấy chục con thôi..
Những tán tu sớm đã cảm nhận được khí tức của Vũ Văn Phi Tường sâu không lường được, thấy Vũ Văn Phi Tường treo dừng giữa không trung không nhúc nhích, đua nhau chạy đến sau lưng của hắn tìm cầu xin che chở.
Đội ngũ ma la vọt tới, lại chỉ thấy trước mắt dâng lên một mảnh lội quang lưới điện, sau đó là tiếng hét thảm vang lên làm người ta rợn cả tóc gáy. Đợi đến khi lội quang tiêu tán, đông đảo tán tu núp sau lưng Vũ Văn Phi Tường mới nhìn rõ tình huống trước mắt, lại thấy một mảnh cụt tay cụt chân không đợi rơi xuống từ giữa không trung đã bị hóa thành linh khí đầy trời tiêu tán không còn.
Mắt thấy Vũ Văn Phi Tường thần uy cái thế, giữa lật tay liền tiêu diệt ma la đại quân thiếu chút nữa làm bọn họ toàn quân tiêu diệt, một đám dung huyết kỳ tán tu đua nhau cao giọng nói cám ơn, tiếng nịnh nọt không ngừng bên tai.
Vũ Văn Phi Tường cười nhạt, mở miệng hỏi:
- Các ngươi làm sao có thể gặp được ma la?
Vũ Văn Phi Tường vừa mở miệng mọi người nhất thời trở nên yên lặng như tờ, chỉ chốc lát sau, một tên dung huyết hậu kỳ tu sĩ nhìn có vẻ như đầu mục lúc này mới cất giọng cung kính đáp:
- Hồi bẩm tiền bối, bọn tôi cũng không biết. Vốn bọn tôi ở chân núi này đào được linh thảo, cũng không biết sao từ trong rừng cây chui ra mười mấy con ma la. Bọn tôi không phải là đối thủ, chết hết một nửa mới trốn tới đây, may mắn được tiền bối cứu giúp. Bọn tôi vô cùng cảm kích!
- Ha, ma la đột nhiên xuất hiện? Trước đó bọn người chưa từng nghe nói có tin tức của ma la sao?
Vũ Văn Phi Tường nháy mắt một cái hỏi.
Tu sĩ nọ lắc đầu đáp:
- Chưa từng khi vẫn bối còn là luyện huyết tiểu tu từng vượt qua ma la đại kiếp hậu kỳ, từ đó về sau hơn trăm năm chưa từng nghe nói ma la xuất hiện ở tu luyện giới. Ma la đại kiếp này không phải đã qua rồi sao, sao đột nhiên xuất hiện?
- À, thì ra là các ngươi cũng không biết!
Vũ Văn Phi Tường hợp hai mắt lại, tự lẩm bẩm:
- Xem ra Vũ Văn thế gia thật đúng là xảy ra chuyện rồi!
Dung huyết hậu kỳ tu sĩ nghe được Vũ Văn Phi Tường tự nói, bản năng cảm giác được chuyện có chút không phải. Vị tiền bối trước mắt không phải là Vũ Văn thế gia tu sĩ sao, sao ma la xuất hiện có liên quan cùng Vũ Văn thế gia xảy ra chuyện?&