Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Linh Cửu Biến

Chương 1679: Phúc diệt (tiếp -2)



May mắn là vào lúc này, tùng lâm huyễn cảnh đột nhiên bể nát sượt ngang qua đỉnh đầu Long Hòe lão tổ. Uy năng của lôi quang do Thất Bảo Lôi Hồ đánh xuống lần nữa đề thắng. Long Hòe lão tổ ứng phó không kịp chỉ đành phải phân thần ngăn cản.
Ngay vào lúc đấy lại là một đạo độn quang dâng lên từ trong trí địa, Vũ Văn Phá Thiên đưa tay giương lên. Một mảnh lội quang đan lại thành lưới giữa không trung. Thụ quan bị lôi võng bao trùm nhất thời dấy lên liệt hỏa hừng hực, trong thời gian ngắn ngủi liền hóa thành tro bụi. Vũ Văn Thương Thiên thấy thời cơ bộc phát, hai vị thuần dương trong ứng ngoài hợp, rốt cục xông phá một mảnh thụ quan cơ hồ bao trùm toàn bộ bầu trời Vũ Văn thế gia trú địa.
- Đại ca, người đó bây giờ lợi hại, chuyện này lộ ra cổ quái...
Chớp mắt Vũ Văn Thương Thiên đang hối hợp cùng Vũ Văn Phá Thiên thở hổn hển nói.
Vũ Văn Phá Thiên gật đầu một cái. Ông ta hiểu ý chưa hết trong lời nói của Vũ Văn Thương Thiên, ngẩng đầu nhìn thân ảnh đứng vững vàng bên ngoài trí địa, lau một cái vẻ buồn rầu thoáng qua từ trong ánh mắt của ông ta.
- Lục đệ, lần này sợ rằng không chỉ có vị Long Hòe lão tổ này, trong hư không bốn phía Thương Sơn không biết ẩn giấu bao nhiêu người rõ ràng cho thấy một lần hợp mưu nhằm vào Vũ Văn thế gia chúng ta!
- Cái gì?
Vũ Văn Thương Thiên thần sắc đại biến, hỏi:
- Chẳng lẽ, chẳng lẽ những người này thật đúng là biết chút ít gì sao?
Vũ Văn Phá Thiên chậm rãi lắc đầu một cái, đáp:
- Không biết, nhưng lần này sợ rằng thật là thời khắc nguy cấp nhất mà Vũ Văn thế gia ta từ khai thiên đến bây giờ đối mặt. Vị Long Hòe lão tổ kia bản thân lộ ra tất cả cổ quái. Từ cổ chí kim Chân linh tu sĩ đời trước của Vũ Văn thế gia ta cũng từng tiếp xúc qua không ít, nhưng không một vị Chân linh lão tổ có thể bất khả tư nghị mạnh mẽ giống như vị Long Hòe lão tổ, ngay cả Thất Bảo Lôi Hồ đều không làm gì được người này!
Khi hai người ngẩng đầu nhìn lại, thấy ngoài mặt Thất Bảo Lôi Hồ trôi ở bầu trời Vũ Văn thế gia ngưng tụ lội quang không biết rút đi thời gian ra sao, một cái hồ lô da tím khéo léo hiển lộ ra, trôi giữa hư không như vậy, nhìn qua bình thường không gì lạ.
Nhưng chẳng qua cái hồ lô khéo léo đó, lúc này lại làm Long Hòe lão tổ trước đó một mực lòng tin mười phần thần sắc biến đổi, dường như cũng bị cái hồ lô da tím đó làm sợ hết hồn, giọng sợ hãi nói:
- Không ngờ tạp mao điều lại có thể chịu lưu lại thủ đoạn như thế cho các người những hậu bối này!
Vũ Văn Thương Thiên thấy Thất Bảo Lôi Hồ không ngờ lại ở giữa hư không hiển lộ bản thể, thần sắc nhất thời hoảng lên, nói:
- Đại ca, huynh...
Vũ Văn Thương Thiện thấy Thất Bảo Lôi Hồ không ngờ lại hiển lộ bản thể giữa hư không, thần sắc nhất thời hoảng lên, hộ:
- Đại ca, ngươi...
Vũ Văn Phá Thiên giơ tay ngắn Vũ Văn Thương Thiên lại, nói:
- Lục đệ, Tam đệ cùng với Thất đệ đã bỏ mình, toàn bộ Vũ Văn thể gia chỉ còn lại có ta và người hai vị thuần dương. Hôm nay địch thủ vi đao trở ta làm thịt cá, có thể vì Vũ Văn thế gia tranh một đường sinh cơ hay không, cái mạng của vi huynh có đáng là gì?
Vũ Văn Thương Thiên đưa tay muốn ngăn lại, miệng nói:
- Đại ca, người thân là Vũ Văn thế gia tộc trưởng, Vũ Văn thế gia ta mấy vạn năm truyền thừa cùng sứ mạng tất cả gánh vác với một mình đại ca, đại ca không được coi nhẹ sinh tử như vậy. Nếu muốn hiến tế, tiểu đệ cũng thân là thuần dương, vậy đủ rồi!
Vũ Văn Phá Thiên một tay đè lại bờ vai của ông ta. Vũ Văn Thương Thiên nhất thời cảm giác mình phảng phất bị sơn nhạc trấn áp, muốn tránh thoát vô luận như thế nào cũng không thể. Tuy mọi người đều là thuần dương, nhưng tu vi lại cao thấp khác biệt, cho đến hiện tại Vũ Văn Thương Thiên mới rõ ràng cảm nhận được sự chênh lệch chân thật giữa mình cùng Vũ Văn Phá Thiên.
- Đại ca...
Vũ Văn Phá Thiên lắc đầu một cái, nghiêm túc nói:
- Lục để không cần nhiều lời. Thất Bảo Lôi Hồ chính là tổ tiên Bằng đạo nhân di vật, đường đường khai thiên đệ nhất thần khí, trong đó có thật nhiều tinh vi ảo diệu cũng chỉ có lịch đại tộc trưởng mới lấy được truyền thụ. Huống chi lấy Lục đệ tu vi của người sau khi hiến tế kích phát uy năng lại làm sao có thể so sánh cùng vị huynh?
Vũ Văn Thương Thiên còn muốn nói, nhưng thân hình lại bị Vũ Văn Phá Thiên áp chế, nghiêm giọng nói:
- Lục đệ, người biết được hậu quả sau khi hiến tế, không có Thất Bảo Lôi Hồ, tổ tiên di chí tất bại lộ giữa thiên địa. Vũ Văn thế gia ta tất bị toàn bộ tu luyện giới không tha. Lục đệ, có thể khiến cho gia tộc tiếp tục tồn tại hay không sẽ phải dựa vào người rồi!
Dứt lời, thân hình của Vũ Văn Phá Thiên lần nữa dần dần dâng lên từ trong chỗ của Vũ Văn thế gia. Vũ Văn Thương Thiên mắt dòm huynh trưởng mình sắp bởi vì thi triển cấm pháp mà chết, vẽ bị phần giữa nét mặt càng đậm, cần phải giãy giụa lần nữa, lại đột nhiên nghe tiếng giận dữ vang lên trong lòng Vũ Văn Phá Thiên:
- Lục đệ, ngươi muốn cho Vũ Văn thế gia ta từ nay bỏ mình tộc diệt sao?
Thân hình của Vũ Văn Thương Thiên run lên, rốt cục không giãy dụa nữa, mà cấm pháp cẩm cổ trên người của ông ta cũng trong nháy mắt tiêu tán không còn.
Vũ Văn Thương Thiên ngửa mặt nhìn lên trời, lại thấy Vũ Văn Phá Thiên lúc này đã treo đứng ở phần đáy của Thất Bảo Lôi Hồ. Ngay cả lúc này Long Hòe lão tố dường như cũng phát giác nguy cơ. Chẳng những ông ta rút ngón tay trở về từ trên lối quang mạc, ngay cả thân hình cũng đồng thời lui về sau mười mấy trượng, chắp tay đưa mắt nhìn Vũ Văn Phá Thiên, trên mặt vé ngưng trọng càng sâu.
Vũ Văn Phá Thiên hít một hơi thật sâu, đột nhiên cao giọng nói:
- Ta biết hôm nay tu luyện giới các người đại thần thông đã tề tụ bốn phía Thương Sơn, chẳng qua rốt cuộc là cớ gì? Chư vị có người nào cho Vũ Văn thế gia ta biết được không?
- Vũ Văn thế gia ta từ khai thiên truyền thừa đến nay, tự hỏi chưa từng có chút họa tu luyện giới cử động, ngược lại càng thêm vô cùng cẩn thận, từ trước đến giờ làm điều tốt với người. Lịch thứ ma la đại kiếp bộc phát, Vũ Văn thế gia ta càng về mặt dự cảnh, xung phong từ khai thiên cho đến bây giờ vì chống lại ma la tai ương mà thuần dương tu sĩ của bốn tộc trước sau có mười hai vị, đại tu sĩ không dưới ba mươi người, pháp tướng trở lên đếm không hết đã vẫn lạc, tại sao lại có cái họa của ngày hôm nay chứ?
- Vị Long Hòe lão tổ kia, Vũ Văn thế gia ta cũng từng nghe nói danh tiếng xuất thân của ngươi. Người sinh trưởng ở Đông Hải Vân Lạc mật địa. Vũ Văn thế gia ta càng thêm cùng các hạ phong mã ngưu không tương cùng, cớ gì hôm nay muốn cố ý chèn ép Vũ Văn thế gia ta?
- Chẳng lẽ cũng bởi vì cái mà các hạ nói Khai thiên âm mưu vô lý gì đó hay sao?
- Các hạ có chứng cớ không? Chẳng lẽ chỉ dựa một mình các hạ nói mà quyết sự sống chết trên dưới ngàn người của Vũ Văn thế gia ta sao?
- Các vị người đại thần thông đạo hữu của tu luyện giới, Vũ Văn thế gia ta lịch thứ chống lại ma la tai ương, tự hỏi với tu luyện giới đều có chút cống hiến. Không ít tông môn cũng từng hứa hẹn các loại ân tình. Lần này Vũ Văn thế gia ta có nói trước đó, nếu hôm nay có thể giúp Vũ Văn thế gia ta thoát khỏi kiếp này, trước đó đủ loại ân tình vì vậy xóa bỏ, như thế nào hả?
Chương trước Chương tiếp
Loading...