Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Linh Cửu Biến

Chương 167: Hung hiểm địa



Dịch giả: Titan
Thung lũng Lạc Kim diện tích cực lớn, lối tiến vào cũng có thật nhiều. Lục Bình đem Thanh Loan điểu ô từ trên bầu trời gọi xuống. Thanh Loan điểu chợt đập nhanh cánh mấy cái, lập tức từ con chim mở rộng hai cánh thành năm trượng, biến thành một con chim nhỏ dài một thước, đáp xuống trên vai Lục Bình.
Đây cũng là năng lực mà Lục Cầm sau khi lên cấp dung huyết hậu kỳ xuất hiện, có thể đem hình thể của mình tự do thu nhỏ lại. Tuy vậy, cái năng lực này thì ba con Bích Hải Linh xà khi mới vào dung huyết kỳ đã có rồi.
Lục Bình còn tính toán luyện chế một ít Hóa Hình đan cùng Dung Cốt đan để cho Lục Cầm sử dụng. Yêu thú sau khi lên cấp dung huyết hậu kỳ, liền có thể thông qua Hóa Hình đan đạt được năng lực nửa bước hóa hình, căn bản có được năng lực biến thành hình người, trợ giúp cho yêu thú tu luyện với tốc độ nhanh hơn.
Tuy vậy, Lục Cầm không muốn dùng Hóa Hình đan. Nguyên nhân là nửa bước hóa hình quá mức khó coi. Lục Cầm thà bị chậm lại tốc độ tu luyện, cũng muốn phải chờ đến đoán đan kỳ mới hoàn toàn hóa hình.
Lý do này khiến cho Lục Bình dở khóc dở cười. Khi Lục Bình giúp cô nàng đánh chết Xích Hoàn điểu, Lục Cầm đối với Lục Bình đã hoàn toàn thân phục, duy chỉ có ở trong chuyện này là cố ý làm như vậy.
Cũng may Lục Bình hiện ở trên tay cũng không có Hóa Hình đan đan phương, cũng chỉ có thể mặc cho cô nàng muốn làm gì thì làm.
Về phần Dung Cốt đan đan phương, Lục Bình ngược lại từ trong Luyện Đan các mua được. Sau khi dùng Dung Cốt đan, yêu thú liền có thể luyện hóa hoành cốt trong cổ họng, khiến cho yêu thú có năng lực nói chuyện. Hai loại đan dược này đều là nằm giữa dung huyết kỳ cùng đoán đan kỳ kỳ môn đan dược.
Đại Bảo sau khi tiến vào Thung lũng Lạc Kim, chung quanh tràn ngập nguy hiểm khí tức khiến cho nó dọc theo đường đi mà nơm nớp lo sợ. Rất may là vào lúc này ba con Bích Hải Linh xà đi ở đàng trước, nguy hiểm sẽ không trước tiên tìm tới nó.
Lục Bình sau khi bước vào Thung lũng Lạc Kim, thần thức đã tăng vọt đến hơn một trăm trượng lan ra, rất nhanh liền phát hiện chung quanh ẩn giấu rất nhiều khí tức nguy hiểm. Những thứ này có động vật, có thực vật, toàn thân cao thấp đều bao phủ trong các loại độc vụ đủ màu sắc, tùy thời chuẩn bị khuếch tán ra hại tánh mạng người.
Đây cũng điều lý giải vì sao Lục Bình một mực chờ đợi ba con Bích Hải Linh và thức tỉnh mới bước vào Thung lũng Lạc Kim.
Bích Hải Linh xà vốn là vật chứa kịch độc, vì vậy, bọn chúng cũng có thể miễn dịch với đại đa số độc tính. Thung lũng Lạc Kim trong mắt của những nhân tu, yêu tu khác là vùng đất hiểm ác, thì ở trong mắt Bích Hải Linh xà lại là một loại thiên đường.
Bích Hải Linh xà một đường đi tới, bốn phía độc vật sợ hãi cao cấp huyết mạch uy áp của chúng một, sợ hãi kịch độc khí tức trên người ba con linh xà tán phát ra mười.
Lục Bình cùng ba con linh xà trao đổi, sau đó hiểu rõ rằng, Lục Bích am hiểu vô hình chi độc, lại gọi là phong độc, ở trong đấu pháp khiến cho địch nhân trong lúc vô tình trúng chiêu; Lục Hải am hiểu là hủ thực chi độc, độc dịch của nó dính vào thân người địch trên, cho dù là trung cấp pháp khí cũng phải rữa nát, chớ đừng nói chi là thân thể; Lục Linh am hiểu hàn độc, loại độc chất này một là tiêu ma pháp lực chân nguyên trong cơ thể địch nhân, tổn hủy căn cơ của người.
Có Bích Hải Linh và mở đường, Lục Bình ở bên ngoài thung lũng tiến triển thuận lợi, cho dù có độc vật thú dữ mắt không mở nhảy ra tập kích, cũng bị linh xà đánh diệt.
Dọc theo đường đi, Lục Bình cũng đụng mặt mấy tu sĩ đang ở phía bên ngoài hái thuốc. Tuy vậy, thân ở hiểm địa, họ đối xử với nhau đều rất khắc chế, thường thường chỉ liếc mắt nhìn, rồi lẫn tránh ra xa.
Đại Bảo ở một bên phát huy thiên phú Tầm Linh thử của mình, cùng phối hợp thần thức khổng lồ của Lục Bình, đã tìm được không ít năm trăm năm linh thảo, thậm chí có một ít ngàn năm linh thảo mà ở bên ngoài Thất Tinh thiên cực kỳ thưa thớt. Điều này làm cho Lục Bình rất vui mừng.
Một ngày đó, Lục Bình dựa theo bản đồ Kim Kiên quả thụ chỉ dẫn, phát hiện mình đã ở vào nơi tiếp giáp ở giữa bên ngoài Thung lũng Lạc Kim và vùng đất nội bộ của nó. Thung lũng Lạc Kim nội bộ bị một tầng sương mù màu vàng nhàn nhạt bao phủ, đây cũng là xuất phát hình thành và giải thích Thung lũng Lạc Kim từ đâu mà có.
Tầng sương mỏng này nghe nói là do bên trong Lạc Kim cốc có các loại cao cấp độc vật tán phát ra độc khí hàng năm hỗn hợp lại, hình thành một đạo kỳ quan. Càng xâm nhập vào trong, sương mù màu vàng càng nồng hậu, độc tính càng mãnh liệt, bên trong ẩn núp hung vật thực lực cũng càng tăng cường.
Đứng ở trên vai Lục Bình, Thanh Loan điểu liếc mắt nhìn về phía sau, ở bên tai Lục Bình “Kỷ kỷ tra tra” hát mấy tiếng, thanh âm rất là dễ nghe. Lục Bình cũng liếc về phía sau một cái, nói:
- Mấy bọn chuột nhắt, ở phía sau đã đi theo hai ngày, không đáng để lo.
Dứt lời, hắn đem Thanh Loan điểu thu vào trong linh thú đại, lại từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái bình ngọc, đem Tị Độc đan do bản thân luyện chế ném cho Đại Bảo một viên, hắn cũng ăn một viên, sau đó đem Đại Bảo đặt lên trên vai, đem hộ thân cương khí tản mát ra, sau đó đi sau lưng linh xa, hướng màn sương mù màu vàng mà bước.
Sau khi Lục Bình tiến vào bên trong nội bộ của Lạc Kim hạp cốc không lâu, sáu đạo thân ảnh từ bên ngoài thận trọng đi tới, đến chỗ lúc nãy Lục Bình đứng quan sát.
Một tu sĩ nói mặc hắc sam:
- Người này quả thật không biết sống chết, lại dám tiến vào bên trong nội bộ của Lạc Kim hạp cốc. Nơi này ngay cả những đoán đan chân nhân phong ấn tu vi cũng không dám tùy ý tiến vào. Người này chỉ có dung huyết tầng bảy tu vi, hiển nhiên không phải phong ấn tu vi chân nhân.
Một tu sĩ bên cạnh có hình thể cao một chút, cũng người mặc áo đen, nghe vậy nói:
- Người này dám vào bên trong nội bộ của Lạc Kim hạp cốc, không chừng có thứ ỷ trượng, ta xem ba con yêu xà kia rất là bất phàm, nói không chừng người này thật sự có thể ở phát hiện bảo bối gì ở bên trong cũng không chừng.
Những người khác đều lấy ánh mắt nhìn về phía tu sĩ cầm đầu.
Tu sĩ cầm đầu trầm ngâm một chút, nói:
- Nhiệm vụ của bản tiểu đội là phụ trách giám thị Thủy Yên các cùng Liêu gia tranh đấu và tùy thời phối hợp với huynh đệ trong bang kéo tới phục kích tu sĩ hai nhà. Tuy vậy người này có thể nhanh chóng vượt qua khu vực ngoài của Thung lũng Lạc Kim, hơn nữa trực tiếp tiến vào bên trong nội bộ của Lạc Kim hạp cốc, hiển nhiên là hướng về phía có bảo vật bên trong mà đi. Hơn nữa, trên người y có phương pháp tránh qua Lạc Kim độc vụ, bọn ta không thể bỏ qua cơ hội này.
Tu sĩ cầm đầu thấy lời của mình được mọi người công nhận, liền phân phó:
- Tề sư đệ, người mang theo Dương, Uông hai vị sư đệ lưu lại giám thị nơi đây, nếu là người nọ từ Lạc Kim độc vụ còn sống đi ra, cần phải giết chết, lấy được bảo vật trên người của hắn. Thiết nghĩ ba vị sư đệ một vị dung huyết tầng tám, hai vị dung huyết tầng bảy, chính là nếu muốn chống lại "Bắc Hải Thập Bát tướng” cũng không thua kém bao nhiêu. Đối phó với một dung huyết tầng bảy tiểu tu cũng không thành vấn đề.
Tu sĩ cao lớn lên tiếng nói chuyện đầu tiên vội đáp ứng, mang theo hai tu sĩ áo đen lưu lại. Tu sĩ cầm đầu mang theo hai người còn dư lại hướng một hướng khác ở khu vực ngoại vi của hạp cốc vội vã đi.
Lục Bình sau khi tiến vào trong sương mù màu vàng, liền phát hiện loại độc vụ màu vàng này đang chậm rãi hủ thực hộ thân cương khí của hắn. Tuy vậy, Lục Bình cũng không thèm để ý, tùy theo bước chân không ngừng xâm nhập của hắn, sương mù màu vàng càng ngày càng đậm, đối với hộ thân cương khí hủ thực cũng chậm rãi tăng cường. Mặc dù đối với với Lục Bình hùng hậu pháp lực mà nói thì không đáng giá nhắc tới, nhưng hắn vẫn đem hai viên Tị Độc đan hóa thành chất lỏng, dung hợp ở trong hệ thân cương khí, lúc này mới hóa giải được độc vụ ăn mòn.
Tương đối với sự cẩn thận của Lục Bình, ba con linh và sau khi tiến vào độc vụ, liền như cá gặp nước.
Chương trước Chương tiếp
Loading...