Chân Linh Cửu Biến
Chương 1667: Truyền trận (1)
Thần sắc của Tiêu Bạch Vũ trầm ngâm, nhưng cuối cùng vẫn đáp:
- Những thứ này ta cũng không phải là không nghĩ qua, nhưng nếu không tìm tòi đến cùng lòng ta khó an. Huống chi Long Hòe cũng không phải là không chứng minh thủ đoạn của ông ta nói không ngoa.
- Chứng minh như thế nào?
Tiêu Bạch Vũ cười một tiếng “ha ha”, nói:
- Vũ Văn thế gia!
Chu Bát Tả còn muốn hỏi nữa, Tiêu Bạch Vũ giơ tay ngắn lại, nói:
- Để chứng minh nghi ngờ trong lòng, thiên hạ này sự tồn tại đứng đầu nhận yêu hai tộc tất nhiên tề tụ Vũ Văn thế gia, vô luận phải hay không phải, Vũ Văn thế gia lần này cũng khó khăn trốn ách nạn diệt vong. Tuy nhiên những thứ này đều là chuyện nhỏ, mấu chốt của vấn đề là trong năm trăm năm bốn phái nên phải làm gì?
Chu Bát Tả hỏi:
- Huynh có tính toán gì không?
- Trung Thổ!
Tiêu Bạch Vũ nói như định chém sắt:
- Thủy Tinh cung thâm căn cố đế, Long Hòe lão tổ sau lưng Linh Yêu nhất tộc chúng ta không tranh hơn. Đông Hải lại lớn như vậy, nhưng hôm nay Trung Thổ còn có đường sống phát triển.
Chu Bát Tả hỏi:
- Huynh nói là Cửu Huyền lâu?
Tiêu Bạch Vũ nhìn nàng một cái, đáp:
- Không sai!
Chu Bát Tả nhíu mày một cái, nói:
- Nhưng như vậy, Trung Thổ duyên hải các phái chỉ sợ sẽ không dễ dàng đáp ứng, đặc biệt Thiên Nguyệt tông còn là đồng minh của Liệt Thiên Kiếm phái.
Tiêu Bạch Vũ lạnh giọng nói:
- Trước khác nay khác, hôm nay Liệt Thiên Kiếm phái đã không lo ngại, lo âu chính là phạm vi thể lực cùng từ nguyên tu luyện. Điểm này chỉ có thể đi tranh đoạt từ cựu địa ban đầu của Cửu Huyền lâu. Nếu Thiên Nguyệt tông ngăn trở, vì tông môn truyền thừa kéo dài, đó cũng chỉ có thể phản bội thành thù rồi!
Chu Bát Tủ gật đầu nói:
- Được rồi, ta đi!
- Không, nàng không thể đi!
Nhìn biểu lộ kinh ngạc của Chu Bát Ta, Tiêu Bạch Vũ nói:
- Nàng phải theo cùng ta tu luyện, năm trăm năm sau nàng phải tiếp thay ta chấp chương Tiểu Thiên Thế Giới!
Chu Bát Ta thần sắc ngẩn ra, có chút không dám tin tưởng hỏi:
- Huynh muốn ta chấp chương Liệt Thiên Kiếm phái sao?
Ánh mắt của Tiêu Bạch Vũ sáng rực, đáp:
- Không sai, ta không muốn Kiếm Phi đi đường tắt thành tựu Chân Linh, mà là muốn hắn dựa vào thực lực của tự thân trước tiên thử một lần. Tuy nhiên từ chất của Kiếm Phi cũng không phải kinh tài tuyệt diễm giống như Lục Thiên Bình đó, như vậy năm trăm năm sau hắn chưa hẳn có bản lãnh thành tựu Chân Linh. Do đó cần nàng làm mẫu thân quá độ một đoạn thời gian, đợi đến sau khi hắn thành tựu Chân Linh lại đem tông phái giao trên tay hắn. Như vậy nàng có cơ hội thành tựu Chân Linh, những tu sĩ khác trong tông môn cũng không dám nhiều lời!
Lục Bình không ngờ Long Hòe lão tổ vì sau khi thoát khốn từ Vạn Độc Thương Khung Bích sẽ tạo nên sự quật khởi của Linh Yêu nhất tộc. Vì vậy, chuyện trong lúc Long Hòe lão tổ độ kiếp nhân cơ hội sai Đại Bảo cùng bầy Tử Tinh phong ở lại Vân Lạc mật địa khiến cho Lục Bình sau đó cũng hơi cảm thấy lúng túng.
May là trong lúc Long Hòe lão tổ có thể thoát khốn ra rốt cuộc vẫn phải là Lục Bình giúp một cánh tay. Tâm tự chiếm tiện nghi của Lục Bình ở điểm này Long Hòe lão tổ đương nhiên không để trong lòng. Đại Bảo và bầy Tử Tinh phong cùng thu hoạch ở Vẫn Lạc mật địa đều bị Linh Yêu nhất tộc thả trở lại, tuy nhiên bây Tử Tinh phong xuất hiện làm Long Hòe lão tổ hơi có chút mừng rỡ.
- Bầy Tử Tinh phong trong tay của Lục tiểu hữu có nguyện nhường lại hay không?
Long Hòe lão tổ coi trọng đương nhiên không phải là thiên tài địa bảo của các loại mật ong cùng với phong vương tương do bầy Tử Tinh phong nhưỡng chế, mà là bầy Tử Tinh phong có tác dụng trợ giúp rất rõ rệt đối với Linh Yêu nhất tộc trưởng thành.
- Nếu Lục tiểu hữu nguyện ý nhường lại, thiên tài địa bảo trong Vẫn Lạc mật địa mặc cho tiểu hữu tuyển lựa mấy món!
Sau khi Nguyên Tửu lão tổ cùng Tiểu Bạch Vũ rời đi, Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ còn có một lần bí mật gặp gỡ. Lục Bình cũng không ngờ ngay từ đầu Long Hòe lão tổ liền đưa ra yêu cầu như thế.
Lục Bình xấu hổ cười nói:
- Thật xin lỗi, bầy Tử Tinh phong đối với tại hạ cùng với chỗ tông môn của tại hạ ý nghĩa trọng đại, thứ cho vãn bối không thể đáp ứng. Tuy nhiên ngày sau nếu Linh Yêu nhất tộc có điều cần, tại hạ sẽ sai phái tông môn con em hộ tống bầy Tử Tinh phong tới Vẫn Lạc mật địa.
Long Hòe lão tổ tựa hồ sớm đã ngờ tới Lục Bình sẽ như vậy, vì vậy thần sắc cũng không thấy có chút thất vọng, chỉ nói:
- Như vậy cũng tốt, bẫy Tử Tinh phong ban đầu chính là dị chủng vì khai sáng Linh Yêu nhất tộc, Thiền quyên từ trên trời đất có được. Đáng tiếc cuối cùng nàng cùng Loan tước mà bất hòa, do độc khí, bầy Tử Tinh phong chưa từng được giao phó cho đầy đủ huyết mạch tự chất, cuối cùng chỉ để lại mấy tộc quần có hạn. Nói thật, lão phu ban đầu trong Vân Lạc mật địa đã kinh ngạc với bọn họ không ngờ lại chưa diệt tuyệt. Kính xin tiểu hữu có thể đối xử tử tế với bầy ong này, để bầy Tử Tinh phong nhất tộc này có thể tiếp tục kéo dài.
Lục Bình có thể nghe được từ trong lời nói của Long Hòe lão tổ, nếu nói “Thiền quyên” xem ra không thể nghi ngờ chính là Thiền đạo nhân. Như vậy trước đó Long Hòe lão tổ xưng là “Tước nhi” dĩ nhiên là Loan đạo nhân rồi. Long Hòa lão tổ bản thân cùng chân là hậu thủ phân thân do Giao đạo nhân vì mình bày ra, nhưng hôm nay cổ phần thân này lại ra đời ý thức tự chủ, trở thành Long Hòe lão tố. Nhưng Long Hòe lão đón nhận rất nhiều ký ức vốn có của Giao đạo nhân lại thỉnh thoảng đem bản thân đại diện vào trong vai trò của Giao đạo nhận Điều đó khiến cho Lục Bình một bên nghe trong lòng đều hàng loạt phiên giang đảo hải, phảng phất trước mặt mình đúng thật chính là vị Giao đạo nhân quát thét thiên hạ đó vậy.
Tuy nhiên tương truyền năm đó Thiền đạo nhân cùng Loan đạo nhân trong khai thiên thất tổ không hợp nhau, xem bộ dáng là thật có chuyện lạ rồi. Hơn nữa còn có truyền thuyết căn nguyên hai người không hợp vốn trên người Giao đạo nhân. Không biết Long Hòe lão tổ đón nhận ký ức của Giao đạo nhân lúc này sẽ là tâm cảnh bực nào.
Long Hòe lão tổ tựa hồ đắm chìm trong hồi ức chưa từng phát hiện thần sắc của Lục Bình, tuy nhiên ít nhiều bởi vì hành động của mình chiếm tiện nghi có chút xấu hổ, ít nhiều muốn bổ túc một phen, vì vậy trầm ngâm hỏi:
- Vãn bối từng nghe tiền bối nói, khai thiên thất tổ cũng từng cố gắng phù thực Linh Yêu nhất tộc, Loan đạo nhân thậm chí còn cố ý truyền xuống Mộc Loan nhất mạch phải không?
Long Hòe lão tổ cười đáp:
- Đúng vậy, dĩ nhiên, thành lập Mộc Loan nhất tộc cũng không chỉ có vì Linh Yêu nhất tộc, nhưng Mộc loạn nhất tộc đúng là có trợ giúp cực lớn với Linh Yêu nhất tộc. Lão phu cũng từng gặp qua Mộc Loan tiểu tử bên cạnh tiểu hữu, đáng tiếc chính là như tu luyện giới hiện nay Mộc Loan nhất tộc cơ hồ không tồn tại. Hôm nay lão phu tuy đã lên cấp Chân Linh, nhưng không so được khai thiên thất tổ năm đó, chính là có lòng cũng vô lực.
- Những thứ này ta cũng không phải là không nghĩ qua, nhưng nếu không tìm tòi đến cùng lòng ta khó an. Huống chi Long Hòe cũng không phải là không chứng minh thủ đoạn của ông ta nói không ngoa.
- Chứng minh như thế nào?
Tiêu Bạch Vũ cười một tiếng “ha ha”, nói:
- Vũ Văn thế gia!
Chu Bát Tả còn muốn hỏi nữa, Tiêu Bạch Vũ giơ tay ngắn lại, nói:
- Để chứng minh nghi ngờ trong lòng, thiên hạ này sự tồn tại đứng đầu nhận yêu hai tộc tất nhiên tề tụ Vũ Văn thế gia, vô luận phải hay không phải, Vũ Văn thế gia lần này cũng khó khăn trốn ách nạn diệt vong. Tuy nhiên những thứ này đều là chuyện nhỏ, mấu chốt của vấn đề là trong năm trăm năm bốn phái nên phải làm gì?
Chu Bát Tả hỏi:
- Huynh có tính toán gì không?
- Trung Thổ!
Tiêu Bạch Vũ nói như định chém sắt:
- Thủy Tinh cung thâm căn cố đế, Long Hòe lão tổ sau lưng Linh Yêu nhất tộc chúng ta không tranh hơn. Đông Hải lại lớn như vậy, nhưng hôm nay Trung Thổ còn có đường sống phát triển.
Chu Bát Tả hỏi:
- Huynh nói là Cửu Huyền lâu?
Tiêu Bạch Vũ nhìn nàng một cái, đáp:
- Không sai!
Chu Bát Tả nhíu mày một cái, nói:
- Nhưng như vậy, Trung Thổ duyên hải các phái chỉ sợ sẽ không dễ dàng đáp ứng, đặc biệt Thiên Nguyệt tông còn là đồng minh của Liệt Thiên Kiếm phái.
Tiêu Bạch Vũ lạnh giọng nói:
- Trước khác nay khác, hôm nay Liệt Thiên Kiếm phái đã không lo ngại, lo âu chính là phạm vi thể lực cùng từ nguyên tu luyện. Điểm này chỉ có thể đi tranh đoạt từ cựu địa ban đầu của Cửu Huyền lâu. Nếu Thiên Nguyệt tông ngăn trở, vì tông môn truyền thừa kéo dài, đó cũng chỉ có thể phản bội thành thù rồi!
Chu Bát Tủ gật đầu nói:
- Được rồi, ta đi!
- Không, nàng không thể đi!
Nhìn biểu lộ kinh ngạc của Chu Bát Ta, Tiêu Bạch Vũ nói:
- Nàng phải theo cùng ta tu luyện, năm trăm năm sau nàng phải tiếp thay ta chấp chương Tiểu Thiên Thế Giới!
Chu Bát Ta thần sắc ngẩn ra, có chút không dám tin tưởng hỏi:
- Huynh muốn ta chấp chương Liệt Thiên Kiếm phái sao?
Ánh mắt của Tiêu Bạch Vũ sáng rực, đáp:
- Không sai, ta không muốn Kiếm Phi đi đường tắt thành tựu Chân Linh, mà là muốn hắn dựa vào thực lực của tự thân trước tiên thử một lần. Tuy nhiên từ chất của Kiếm Phi cũng không phải kinh tài tuyệt diễm giống như Lục Thiên Bình đó, như vậy năm trăm năm sau hắn chưa hẳn có bản lãnh thành tựu Chân Linh. Do đó cần nàng làm mẫu thân quá độ một đoạn thời gian, đợi đến sau khi hắn thành tựu Chân Linh lại đem tông phái giao trên tay hắn. Như vậy nàng có cơ hội thành tựu Chân Linh, những tu sĩ khác trong tông môn cũng không dám nhiều lời!
Lục Bình không ngờ Long Hòe lão tổ vì sau khi thoát khốn từ Vạn Độc Thương Khung Bích sẽ tạo nên sự quật khởi của Linh Yêu nhất tộc. Vì vậy, chuyện trong lúc Long Hòe lão tổ độ kiếp nhân cơ hội sai Đại Bảo cùng bầy Tử Tinh phong ở lại Vân Lạc mật địa khiến cho Lục Bình sau đó cũng hơi cảm thấy lúng túng.
May là trong lúc Long Hòe lão tổ có thể thoát khốn ra rốt cuộc vẫn phải là Lục Bình giúp một cánh tay. Tâm tự chiếm tiện nghi của Lục Bình ở điểm này Long Hòe lão tổ đương nhiên không để trong lòng. Đại Bảo và bầy Tử Tinh phong cùng thu hoạch ở Vẫn Lạc mật địa đều bị Linh Yêu nhất tộc thả trở lại, tuy nhiên bây Tử Tinh phong xuất hiện làm Long Hòe lão tổ hơi có chút mừng rỡ.
- Bầy Tử Tinh phong trong tay của Lục tiểu hữu có nguyện nhường lại hay không?
Long Hòe lão tổ coi trọng đương nhiên không phải là thiên tài địa bảo của các loại mật ong cùng với phong vương tương do bầy Tử Tinh phong nhưỡng chế, mà là bầy Tử Tinh phong có tác dụng trợ giúp rất rõ rệt đối với Linh Yêu nhất tộc trưởng thành.
- Nếu Lục tiểu hữu nguyện ý nhường lại, thiên tài địa bảo trong Vẫn Lạc mật địa mặc cho tiểu hữu tuyển lựa mấy món!
Sau khi Nguyên Tửu lão tổ cùng Tiểu Bạch Vũ rời đi, Lục Bình cùng với Long Hòe lão tổ còn có một lần bí mật gặp gỡ. Lục Bình cũng không ngờ ngay từ đầu Long Hòe lão tổ liền đưa ra yêu cầu như thế.
Lục Bình xấu hổ cười nói:
- Thật xin lỗi, bầy Tử Tinh phong đối với tại hạ cùng với chỗ tông môn của tại hạ ý nghĩa trọng đại, thứ cho vãn bối không thể đáp ứng. Tuy nhiên ngày sau nếu Linh Yêu nhất tộc có điều cần, tại hạ sẽ sai phái tông môn con em hộ tống bầy Tử Tinh phong tới Vẫn Lạc mật địa.
Long Hòe lão tổ tựa hồ sớm đã ngờ tới Lục Bình sẽ như vậy, vì vậy thần sắc cũng không thấy có chút thất vọng, chỉ nói:
- Như vậy cũng tốt, bẫy Tử Tinh phong ban đầu chính là dị chủng vì khai sáng Linh Yêu nhất tộc, Thiền quyên từ trên trời đất có được. Đáng tiếc cuối cùng nàng cùng Loan tước mà bất hòa, do độc khí, bầy Tử Tinh phong chưa từng được giao phó cho đầy đủ huyết mạch tự chất, cuối cùng chỉ để lại mấy tộc quần có hạn. Nói thật, lão phu ban đầu trong Vân Lạc mật địa đã kinh ngạc với bọn họ không ngờ lại chưa diệt tuyệt. Kính xin tiểu hữu có thể đối xử tử tế với bầy ong này, để bầy Tử Tinh phong nhất tộc này có thể tiếp tục kéo dài.
Lục Bình có thể nghe được từ trong lời nói của Long Hòe lão tổ, nếu nói “Thiền quyên” xem ra không thể nghi ngờ chính là Thiền đạo nhân. Như vậy trước đó Long Hòe lão tổ xưng là “Tước nhi” dĩ nhiên là Loan đạo nhân rồi. Long Hòa lão tổ bản thân cùng chân là hậu thủ phân thân do Giao đạo nhân vì mình bày ra, nhưng hôm nay cổ phần thân này lại ra đời ý thức tự chủ, trở thành Long Hòe lão tố. Nhưng Long Hòe lão đón nhận rất nhiều ký ức vốn có của Giao đạo nhân lại thỉnh thoảng đem bản thân đại diện vào trong vai trò của Giao đạo nhận Điều đó khiến cho Lục Bình một bên nghe trong lòng đều hàng loạt phiên giang đảo hải, phảng phất trước mặt mình đúng thật chính là vị Giao đạo nhân quát thét thiên hạ đó vậy.
Tuy nhiên tương truyền năm đó Thiền đạo nhân cùng Loan đạo nhân trong khai thiên thất tổ không hợp nhau, xem bộ dáng là thật có chuyện lạ rồi. Hơn nữa còn có truyền thuyết căn nguyên hai người không hợp vốn trên người Giao đạo nhân. Không biết Long Hòe lão tổ đón nhận ký ức của Giao đạo nhân lúc này sẽ là tâm cảnh bực nào.
Long Hòe lão tổ tựa hồ đắm chìm trong hồi ức chưa từng phát hiện thần sắc của Lục Bình, tuy nhiên ít nhiều bởi vì hành động của mình chiếm tiện nghi có chút xấu hổ, ít nhiều muốn bổ túc một phen, vì vậy trầm ngâm hỏi:
- Vãn bối từng nghe tiền bối nói, khai thiên thất tổ cũng từng cố gắng phù thực Linh Yêu nhất tộc, Loan đạo nhân thậm chí còn cố ý truyền xuống Mộc Loan nhất mạch phải không?
Long Hòe lão tổ cười đáp:
- Đúng vậy, dĩ nhiên, thành lập Mộc Loan nhất tộc cũng không chỉ có vì Linh Yêu nhất tộc, nhưng Mộc loạn nhất tộc đúng là có trợ giúp cực lớn với Linh Yêu nhất tộc. Lão phu cũng từng gặp qua Mộc Loan tiểu tử bên cạnh tiểu hữu, đáng tiếc chính là như tu luyện giới hiện nay Mộc Loan nhất tộc cơ hồ không tồn tại. Hôm nay lão phu tuy đã lên cấp Chân Linh, nhưng không so được khai thiên thất tổ năm đó, chính là có lòng cũng vô lực.