Chân Linh Cửu Biến
Chương 1601: Thuần Dương minh chủ
- Tâm tư của Tam Thần đạo hữu cùng Lâm Vũ đạo hữu chỉ sợ cũng chủ yếu là trên tổng môn truyền thừa của mỗi người. Thất Hiển tổng hậu bối đệ tử non trẻ không trưởng thành kịp.
Lâm Vũ đạo hữu thì thành lập Lạc Tâm phái cũng thiên đầu vạn tự, cần lớn mạnh, huống chi bọn ta cũng coi là từng có ân cứu mạng với Lâm đ*o hữu.
- Về phần hai vị đạo hữu Cổ Duyệt, Thạch Hoa. Ha ha, bọn họ đương nhiên là ít nhiều có chút không cam tâm chứ. Chẳng qua bọn họ còn có ý đồ thành tựu Chân Linh, thực lại hiển nhiên tiềm lực hao hết. Tuy nhiên bọn ta lần này đánh bất ngờ Cửu Huyền lâu càng thêm không giống chuyện nhỏ, nhân thủ như vậy vẫn cần thiết, dĩ nhiên, cuối cùng lợi ích cũng không ít đi hai người.
- Về phần hai vị yêu tộc Thuần Dương.
Thất Phiến lão tổ nhìn Tiêu Bạch Vũ một chút, nói:
- Bọn họ cùng Tiêu đạo hữu là kết nghĩa huynh đệ, từng có mệnh giao tình. Tiêu đạo hữu đã từng có ân đối với hai người, hai người đối với chuyện này cũng từng có qua lời thề...
Lục Bình nhíu mày một cái, ngắt lời nói:
- Thứ cho vãn bối nói thẳng, những thứ đó các vị tiền bối thật đúng là tin tưởng sao?
Tiểu Bạch Vũ thấy buồn cười, tựa hồ đối với Lục Bình hoài nghi cũng không ngoài ý, đáp:
- Lục tiểu hữu chẳng qua là chưa từng cùng hai người họ kết giao. Hai người này ở tu luyện giới tuy nói làm việc hoàng đường không trải qua, thực ra cũng là người rất lý thú. Lục tiểu hữu ngày sau nếu tiếp xúc thời gian dài với hai người họ, sẽ biết được hai người đó chân chính làm người như thế nào.
Lục Bình kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ ban đầu Tiêu tiền bối chính là nói như vậy thuyết phục mấy vị Thuần Dương còn lại sao?
Tiêu Bạch Vũ hướng hai người Thất Phiến, Mãn Nguyệt cười khổ một tiếng, làm một động tác không thể làm gì.
Mãn Nguyệt lão tổ mở miệng nói:
- Cho dù Linh Minh Cự Viên cùng Khổng Tước Vương Tộc cũng cùng mơ ước Cửu Huyền lâu bảo tàng nhưng không thể đánh bất ngờ Cửu Huyền lầu thủ phủ ở chỗ sâu Trung Thổ, nếu không sợ rằng không chờ bọn họ xâm nhập Trung Thổ sẽ gọi đến toàn bộ Trung Thổ tu luyện giới liên thủ giáo sát. Chuyện ở Tây Hoang, Vô Tân Sơn cùng với Nam Hải liên tiếp phát sinh sớm đã khiến cho tất cả Trung Thổ tông môn phong thanh hạc lệ. Huống chi trận chiến này bọn ta nhận thủ cũng thực tróc khâm kiến trửu, không thể không dùng hai người đó.
Mãn Nguyệt lão tổ nói như vậy ngược lại khiến cho Lục Bình nặng lòng được buông xuống rất nhiều. Ba vị Thuần Dương nhìn thẳng vào mắt nhau cùng khuôn mặt bất đắc dĩ cười khổ, nhưng trong sự cười khổ lại ít nhiều lộ ra chút vui mừng, tựa hồ thái độ cực kỳ phức tạp đối với Lục Bình liên tiếp chất vấn...
Như vậy tu luyện giới vốn chính là một thế giới người ngu ta gạt. Bọn họ ba vị Thuần Dương cũng không biết ở phương thế giới này tồn tại bao lâu, vốn cũng không ôm tuyệt đối tin tưởng đối với các loại lời thề, kết nghĩa gì đó. Chẳng qua đến tuổi bọn họ như vậy, ít nhiều lại bắt đầu càng phải coi trọng chút tình ý này, nhưng bị một hậu bối đánh nát bấy không chút lưu tình những ảo tưởng cuối cùng của bọn họ.
Chẳng qua không biết vị Thủy Kiếm Tiền ý khí phong phát trước mắt bọn họ sau này sẽ có địa vị nói một lời quyết thiên hạ đại cục như bọn họ hiện giờ, hắn có bởi vì ngồi cao mà cảm thấy cô đơn để rồi hoài niệm tình ý ấm áp hay không?
Chỉ có điều cái mà bọn họ vui mừng là từ đầu tới...
Trong lòng Lục Bình chợt động, các phái Thuần Dương lần này tấn công Cửu Huyền lâu, tuy nói mỗi người đều có cái nhìn vì tông môn truyền thừa nhà mình mà mưu đồ, nhưng tinh tế xem ra, chỉ sợ là vì mình nhiều hơn.
Lục Bình giống vậy mơ ước truyền thừa bí mật cùng tiểu thiên thế giới của Chân Linh không đoạn tuyệt trong Cửu 8 Huyền lâu, còn có bảo vật trấn phái Thất Vũ Phiến. Nhưng Lục Bình ngay từ đầu cũng chỉ là mơ ước bảo vật đơn thuần, muốn làm của riêng thôi. Hơn nữa những thứ đồ đó hiển nhiên cũng không một người có thể hưởng dụng, cuối cùng vẫn phải dùng bên trong môn phái.
Song sau khi Lục Bình nghe được Tiêu Bạch Vũ nói lý do, Lục Bình ngược cũng dâng lên một vẻ khẩn trương.
Nói đến sự nhanh chóng của tốc độ tu hành, Lục Bình hắn cớ gì kém Tiêu Bạch Vũ.
Tiêu Bạch Vũ hôm nay nhiều nhất chỉ có hai trăm năm tấn thăng Thuần Dương, mà lấy tốc độ tu luyện của Lục Bình hiện giờ sẽ trì hoãn bao lâu?
Lục Bình cho tới bây giờ tu luyện bất quá ba trăm năm lại là tu vi của pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nếu như nói những thứ này trước khi hắn lên cấp Thuần Dương đều dựa vào kỳ ngộ cùng với cố gắng phấn đấu tự thân mà đến, sau khi độ qua lối kiếp lần thứ hai, một bình nhỏ Giao Chi Tinh Huyết mà Lục Bình tìm được trong không gian động thiện dưới hồ núi lửa trên Xích Vụ đảo lại thành vật giúp đẩy Lục Bình tu vi pháp tướng hậu kỳ vẫn như cũ kịch liệt tăng vọt.
Lục Bình mỗi một lần tu luyện đều có thể cảm nhận được một bình nhỏ Giao Chi Tinh Huyết cùng huyết mạch tự thân lượng hảo khế hợp. Mỗi một lần tu luyện, tinh hoa khổng lồ dựng dục trong Giao Chi Tinh Huyết đều sẽ tiến hành một lần xúc tiến cùng với cải tạo rõ ràng đối với tu vi cùng với thân thể của Lục Bình. Hơn nữa bên người Lục Bình có thủy mạch chống đỡ, cực phẩm linh thạch tự nguyện khổng lồ, khiến cho tu vi của hắn vô luận khi nào chỗ nào đều thuộc về một thời kỳ công tốc tăng trưởng.
Trước đây Lục Bình sẽ không bởi vì tu vi nhanh chóng tăng trưởng mà phiền não, ngược lại sẽ còn trở nên vui mừng. Nhưng sau khi nghe những lời của Tiêu Bạch Vũ, Lục Bình bấy giờ mới chân chính ý thức được, hôm nay mình cho dù hết sức đè nén tu vi, sợ rằng trước khi lên cấp Thuần Dương nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn thời gian trăm năm.
Mà sau khi lên cấp Thuần Dương, sợ rằng nhiều nhất hai trăm năm sẽ phải nghênh đón thời khắc cuối cùng cửu biến hóa linh. Thời gian ba trăm năm, so với Tiêu Bạch Vũ cũng bất quá chậm trăm năm thôi.
Thời gian ba trăm năm, cho dù Chân Linh phái từ Cửu Huyền lâu được tiêu thiên thế giới bí mật, cũng chưa chắc có thể trong một thời gian ngắn như vậy đem động thiên không gian cải tạo thành tiểu thiên thế giới. Bàn về tông môn tài lực, Chân Linh phái tuy nói liên tục phát tài, cũng chưa chắc có thể so được với ba phái Thiên Huyền, Thiên Nguyệt, Liệt Thiên, muốn trong vòng ba trăm năm đem một tòa động thiên thế giới cải tạo thành tiểu thiên thế giới cũng chưa chắc có thể thành.
Một khi Chân Linh phái tiểu thiên thế giới không còn kịp thành hình nữa, đây chẳng phải nói Lục Bình cũng vô cùng có thể giống như Thái Sâm lão tổ cuối cùng chỉ có thể trở thành một viên tuệ tinh, hoặc nói là ngôi sao chổi, một khi đợi mình rời đi, Chân Linh phái vô cùng có thể lâm vào trong suy sụp thậm chí các phái kéo nhau tới vây công.
Về phần Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới, Lục Bình không dùng nghĩ rằng cũng biết quyền quy chúc nhất định là Tiêu Bạch Vũ, cũng chỉ có ông ta hôm nay vội vã nhất, hơn nữa ông ta còn là người ban đầu phát khởi Cửu Huyền lâu cuộc chiến. Trừ phi Lục Bình chuẩn bị mạo hiểm cướp đoạt làm tan vỡ năm phái kết minh, nếu không tiểu thiên thế giới quy chúc là tuyệt đối sẽ không có dị nghị. Huống chi Tiêu Bạch Vũ có thực lực mạnh nhất trong mười một người, không ai sẽ đi rước lấy cái xui xẻo vào người từ ông ta.
Nói cách khác, nếu sau trận đánh Cửu Huyền lâu Tiêu Bạch Vũ có thể thành công lấy được tiểu thiên thế giới, như vậy thời gian tương lai Lục Bình rời khỏi phương thế giới này thậm chí còn có thể trải nghiệm trước ông ta!
Lâm Vũ đạo hữu thì thành lập Lạc Tâm phái cũng thiên đầu vạn tự, cần lớn mạnh, huống chi bọn ta cũng coi là từng có ân cứu mạng với Lâm đ*o hữu.
- Về phần hai vị đạo hữu Cổ Duyệt, Thạch Hoa. Ha ha, bọn họ đương nhiên là ít nhiều có chút không cam tâm chứ. Chẳng qua bọn họ còn có ý đồ thành tựu Chân Linh, thực lại hiển nhiên tiềm lực hao hết. Tuy nhiên bọn ta lần này đánh bất ngờ Cửu Huyền lâu càng thêm không giống chuyện nhỏ, nhân thủ như vậy vẫn cần thiết, dĩ nhiên, cuối cùng lợi ích cũng không ít đi hai người.
- Về phần hai vị yêu tộc Thuần Dương.
Thất Phiến lão tổ nhìn Tiêu Bạch Vũ một chút, nói:
- Bọn họ cùng Tiêu đạo hữu là kết nghĩa huynh đệ, từng có mệnh giao tình. Tiêu đạo hữu đã từng có ân đối với hai người, hai người đối với chuyện này cũng từng có qua lời thề...
Lục Bình nhíu mày một cái, ngắt lời nói:
- Thứ cho vãn bối nói thẳng, những thứ đó các vị tiền bối thật đúng là tin tưởng sao?
Tiểu Bạch Vũ thấy buồn cười, tựa hồ đối với Lục Bình hoài nghi cũng không ngoài ý, đáp:
- Lục tiểu hữu chẳng qua là chưa từng cùng hai người họ kết giao. Hai người này ở tu luyện giới tuy nói làm việc hoàng đường không trải qua, thực ra cũng là người rất lý thú. Lục tiểu hữu ngày sau nếu tiếp xúc thời gian dài với hai người họ, sẽ biết được hai người đó chân chính làm người như thế nào.
Lục Bình kinh ngạc hỏi:
- Chẳng lẽ ban đầu Tiêu tiền bối chính là nói như vậy thuyết phục mấy vị Thuần Dương còn lại sao?
Tiêu Bạch Vũ hướng hai người Thất Phiến, Mãn Nguyệt cười khổ một tiếng, làm một động tác không thể làm gì.
Mãn Nguyệt lão tổ mở miệng nói:
- Cho dù Linh Minh Cự Viên cùng Khổng Tước Vương Tộc cũng cùng mơ ước Cửu Huyền lâu bảo tàng nhưng không thể đánh bất ngờ Cửu Huyền lầu thủ phủ ở chỗ sâu Trung Thổ, nếu không sợ rằng không chờ bọn họ xâm nhập Trung Thổ sẽ gọi đến toàn bộ Trung Thổ tu luyện giới liên thủ giáo sát. Chuyện ở Tây Hoang, Vô Tân Sơn cùng với Nam Hải liên tiếp phát sinh sớm đã khiến cho tất cả Trung Thổ tông môn phong thanh hạc lệ. Huống chi trận chiến này bọn ta nhận thủ cũng thực tróc khâm kiến trửu, không thể không dùng hai người đó.
Mãn Nguyệt lão tổ nói như vậy ngược lại khiến cho Lục Bình nặng lòng được buông xuống rất nhiều. Ba vị Thuần Dương nhìn thẳng vào mắt nhau cùng khuôn mặt bất đắc dĩ cười khổ, nhưng trong sự cười khổ lại ít nhiều lộ ra chút vui mừng, tựa hồ thái độ cực kỳ phức tạp đối với Lục Bình liên tiếp chất vấn...
Như vậy tu luyện giới vốn chính là một thế giới người ngu ta gạt. Bọn họ ba vị Thuần Dương cũng không biết ở phương thế giới này tồn tại bao lâu, vốn cũng không ôm tuyệt đối tin tưởng đối với các loại lời thề, kết nghĩa gì đó. Chẳng qua đến tuổi bọn họ như vậy, ít nhiều lại bắt đầu càng phải coi trọng chút tình ý này, nhưng bị một hậu bối đánh nát bấy không chút lưu tình những ảo tưởng cuối cùng của bọn họ.
Chẳng qua không biết vị Thủy Kiếm Tiền ý khí phong phát trước mắt bọn họ sau này sẽ có địa vị nói một lời quyết thiên hạ đại cục như bọn họ hiện giờ, hắn có bởi vì ngồi cao mà cảm thấy cô đơn để rồi hoài niệm tình ý ấm áp hay không?
Chỉ có điều cái mà bọn họ vui mừng là từ đầu tới...
Trong lòng Lục Bình chợt động, các phái Thuần Dương lần này tấn công Cửu Huyền lâu, tuy nói mỗi người đều có cái nhìn vì tông môn truyền thừa nhà mình mà mưu đồ, nhưng tinh tế xem ra, chỉ sợ là vì mình nhiều hơn.
Lục Bình giống vậy mơ ước truyền thừa bí mật cùng tiểu thiên thế giới của Chân Linh không đoạn tuyệt trong Cửu 8 Huyền lâu, còn có bảo vật trấn phái Thất Vũ Phiến. Nhưng Lục Bình ngay từ đầu cũng chỉ là mơ ước bảo vật đơn thuần, muốn làm của riêng thôi. Hơn nữa những thứ đồ đó hiển nhiên cũng không một người có thể hưởng dụng, cuối cùng vẫn phải dùng bên trong môn phái.
Song sau khi Lục Bình nghe được Tiêu Bạch Vũ nói lý do, Lục Bình ngược cũng dâng lên một vẻ khẩn trương.
Nói đến sự nhanh chóng của tốc độ tu hành, Lục Bình hắn cớ gì kém Tiêu Bạch Vũ.
Tiêu Bạch Vũ hôm nay nhiều nhất chỉ có hai trăm năm tấn thăng Thuần Dương, mà lấy tốc độ tu luyện của Lục Bình hiện giờ sẽ trì hoãn bao lâu?
Lục Bình cho tới bây giờ tu luyện bất quá ba trăm năm lại là tu vi của pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nếu như nói những thứ này trước khi hắn lên cấp Thuần Dương đều dựa vào kỳ ngộ cùng với cố gắng phấn đấu tự thân mà đến, sau khi độ qua lối kiếp lần thứ hai, một bình nhỏ Giao Chi Tinh Huyết mà Lục Bình tìm được trong không gian động thiện dưới hồ núi lửa trên Xích Vụ đảo lại thành vật giúp đẩy Lục Bình tu vi pháp tướng hậu kỳ vẫn như cũ kịch liệt tăng vọt.
Lục Bình mỗi một lần tu luyện đều có thể cảm nhận được một bình nhỏ Giao Chi Tinh Huyết cùng huyết mạch tự thân lượng hảo khế hợp. Mỗi một lần tu luyện, tinh hoa khổng lồ dựng dục trong Giao Chi Tinh Huyết đều sẽ tiến hành một lần xúc tiến cùng với cải tạo rõ ràng đối với tu vi cùng với thân thể của Lục Bình. Hơn nữa bên người Lục Bình có thủy mạch chống đỡ, cực phẩm linh thạch tự nguyện khổng lồ, khiến cho tu vi của hắn vô luận khi nào chỗ nào đều thuộc về một thời kỳ công tốc tăng trưởng.
Trước đây Lục Bình sẽ không bởi vì tu vi nhanh chóng tăng trưởng mà phiền não, ngược lại sẽ còn trở nên vui mừng. Nhưng sau khi nghe những lời của Tiêu Bạch Vũ, Lục Bình bấy giờ mới chân chính ý thức được, hôm nay mình cho dù hết sức đè nén tu vi, sợ rằng trước khi lên cấp Thuần Dương nhiều nhất chỉ có thể trì hoãn thời gian trăm năm.
Mà sau khi lên cấp Thuần Dương, sợ rằng nhiều nhất hai trăm năm sẽ phải nghênh đón thời khắc cuối cùng cửu biến hóa linh. Thời gian ba trăm năm, so với Tiêu Bạch Vũ cũng bất quá chậm trăm năm thôi.
Thời gian ba trăm năm, cho dù Chân Linh phái từ Cửu Huyền lâu được tiêu thiên thế giới bí mật, cũng chưa chắc có thể trong một thời gian ngắn như vậy đem động thiên không gian cải tạo thành tiểu thiên thế giới. Bàn về tông môn tài lực, Chân Linh phái tuy nói liên tục phát tài, cũng chưa chắc có thể so được với ba phái Thiên Huyền, Thiên Nguyệt, Liệt Thiên, muốn trong vòng ba trăm năm đem một tòa động thiên thế giới cải tạo thành tiểu thiên thế giới cũng chưa chắc có thể thành.
Một khi Chân Linh phái tiểu thiên thế giới không còn kịp thành hình nữa, đây chẳng phải nói Lục Bình cũng vô cùng có thể giống như Thái Sâm lão tổ cuối cùng chỉ có thể trở thành một viên tuệ tinh, hoặc nói là ngôi sao chổi, một khi đợi mình rời đi, Chân Linh phái vô cùng có thể lâm vào trong suy sụp thậm chí các phái kéo nhau tới vây công.
Về phần Cửu Huyền lâu tiểu thiên thế giới, Lục Bình không dùng nghĩ rằng cũng biết quyền quy chúc nhất định là Tiêu Bạch Vũ, cũng chỉ có ông ta hôm nay vội vã nhất, hơn nữa ông ta còn là người ban đầu phát khởi Cửu Huyền lâu cuộc chiến. Trừ phi Lục Bình chuẩn bị mạo hiểm cướp đoạt làm tan vỡ năm phái kết minh, nếu không tiểu thiên thế giới quy chúc là tuyệt đối sẽ không có dị nghị. Huống chi Tiêu Bạch Vũ có thực lực mạnh nhất trong mười một người, không ai sẽ đi rước lấy cái xui xẻo vào người từ ông ta.
Nói cách khác, nếu sau trận đánh Cửu Huyền lâu Tiêu Bạch Vũ có thể thành công lấy được tiểu thiên thế giới, như vậy thời gian tương lai Lục Bình rời khỏi phương thế giới này thậm chí còn có thể trải nghiệm trước ông ta!