Chân Linh Cửu Biến
Chương 1586: Đấu kiếm (tiếp - 7)
Ba thanh khai thiên kiếm khi xuất hiện khiến cho gợn sóng lại nổi lên trên sân đấu pháp. Vốn dĩ Tiểu Bạch Vũ còn có thể ỷ vào sự quen thuộc đối với khai thiên kiếm trận mà cùng sáu người chu toàn, nhưng sau khi ba thanh Thuần Dương kiếm khí xuất hiện, tình thế trên sân nhất thời phát sinh biến hóa.
Mặc dù Thuần Dương linh bảo xuất hiện khiến cho sự phối hợp giữa hai hai trong sáu người chênh lệch ngày càng trở nên mở rộng. Những loại chênh lệch lạp đại đó bởi vì thực lực của ba người gồm Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm cùng Phiền Minh Kiệt đột nhiên chợt tăng mà bị hoàn toàn che giấu. Tiêu Bạch Vũ trong lúc nhất thời vây trong kiếm trận lâm vào sáu người vây công, hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Thuần Dương linh bảo ở tu luyện giới ngàn năm cũng chưa chắc có thể thấy một thanh, nhưng lúc này ba thanh Thuần Dương kiếm khí trên sân cũng không giống bình thường. Bọn chúng truyền thừa từ khai thiên, được Giao đạo nhân dựng dưỡng, nhuộm khí tức của Giao đạo nhân. Tuy nói không hơn khai thiên thần khí nhưng cũng không phải là Thuần Dương linh bảo tầm thường có thể so cùng.
Lục Bình nhìn thấy kiếm khí tung hoành trên sân. Khai thiên kiếm trận toàn lực thi triển, tuy sơ hở nhìn như nhiều hơn, thực ra uy lực cũng mạnh hơn. Chính là mạnh như Tiêu Bạch Vũ, trong sự sơ hở do kiếm trận vận chuyển lũ lũ thoáng qua rồi biến mất cũng chỉ có thể đổ hộ không biết sao, căn bản vô lực bắt lấy.
Lục Bình thấy vậy tâm thần chìm vào trong tâm hạch không gian, thấy Chân Linh Chi Kiếm bởi vì khai thiên kiếm khí hấp dẫn nên chấn động phát âm thanh, đồng thời còn làm cho Đường Lang Lưỡng Đoạn nằm im không nhúc nhích.
Lục Bình trấn an bản mệnh kiếm khí, cũng hướng Thuần Dương linh bảo cười hỏi:
- So với khai thiên kiếm khí trên sân, ngươi có thể cắt đứt hay không?
Đường Lang Lưỡng Đoạn rất hiếm thấy nghiêm mặt đáp:
- Không thể!
Lục Bình kinh ngạc nói:
- Hiếm thấy, Lưỡng Đoạn đại nhân không ngờ cũng có lúc tự thẹn không bằng!
Đường Lang hừ hừ hai tiếng, nói:
- Tài chính là Hóa Thủy Phù thành hình của Thiền đạo nhân tự tay tạo ra, cùng chân cũng không kém gì khai thiên kiếm khí, không kịp người bất quá là dựng dưỡng thời gian quá ngắn, tài lực chưa đủ. Nếu ngài một ngày nào đó lên cấp Thuần Dương, lấy Thuần Dương chân nguyên đem bản thể dựng dục năm trăm năm, nhất định có thể cùng nó không phân cao thấp!
Lục Bình gật đầu một cái, lấy phẩm chất của cây kéo Thuần Dương mà nói, Đường Lang nói cũng không sai.
Xoay người lại nhìn chăm chú trên sân, lúc này Tiểu Bạch Vũ tuy vẫn hạ phong, nhưng như cũ ỷ vào uy năng tuyệt cường của khai thiên kiếm thuật miễn cưỡng duy trì cục diện. Mặc dù như cũ ông ta rơi vào hạ phong, nhưng đã tốt hơn nhiều so với thảm hại khi bị sáu người vây công lúc trước.
Đường đường Liệt Thiên Kiếm Thánh, Thuần Dương đệ nhất tu, khi nào rơi vào tình cảnh như vậy?
Tu sĩ của các phái lão tổ xem cuộc chiến đua nhau cảm thán, đồng thời càng thầm than Tử Dương cung tài lực sâu, khí phách to lớn, suy nghĩ xa. Tam đại khai thiên kiếm khí làm bảo vật trấn phái không ngờ lại sớm đã ban cho tiểu bối dựng dưỡng nhiều năm, làm được tâm thần tượng thông, uy năng trong đấu pháp của nó có thể bình bạch nhiều hơn hai thành uy năng.
Ba bộ khai thiên hợp kích thần thông cầu liên thành một tòa khai thiên kiếm trận, lấy ba thanh khai Thiên kiếm khí dẫn đầu tạo thành một tòa kiếm vông khổng lồ. Ngay cả như Tiêu Bạch Vũ cũng chỉ có thể làm khốn thú vậy, chỉ đợi thời gian vừa đến, kiếm trận vận chuyển tới cực hạn, chính là lúc phân ra thắng bại.
Thế nhưng Lục Bình lại biết được thủ đoạn của Tiêu Bạch Vũ hiển nhiên không ngừng ở đó. Khai thiên kiếm thuật của ông ta mặc dù đã được thi triển, nhưng linh bảo Liệt Thiên kiếm trong tay ông ta lại vẫn chưa từng bại lộ phẩm chất Thuần Dương linh bảo của nó.
Linh bảo phi kiếm trong tay Tiêu Bạch Vũ đồng dạng là lấy khai thiên kiếm khí được Giao đạo nhân lưu lại Đông Hải năm đó làm căn cơ mà chế tạo. Mặc dù chẳng qua là một thanh đoạn kiếm nhưng Tiểu Bạch Vũ thậm chí không tiếc cùng chung độ kiếp với nó hóa thành bản mệnh linh bảo. Hôm nay, sau khi nó thành tựu Thuần Dương, phẩm chất chí ít cũng không kém gì bất kỳ một thanh nào trong ba thanh khai thiên kiếm khí trên sân mới đúng.
Quả nhiên, Tiêu Bạch Vũ cũng biết cứ như vậy mình sợ phải thua. Tiểu Bạch Vũ một mực bị khai thiên kiếm trận vây công chỉ có thể khổ thủ đột nhiên bộc phát. Bốn phía liên tiếp phá vỡ tám đạo cái khe đen nhánh, kiếm quang hút vào bốn phía giống như cuồng phong sậu vũ đánh tới vậy. Liệt Thiên kiếm khí lần nữa được Tiêu Bạch Vũ chưởng không. Một đạo quang hoa sáng chói trong nháy mắt xông phá kiếm khí hoa quang bốn phía. Đạo thứ tư Thuần Dương kiếm khí phóng lên cao. Trong tiếng kêu lên của các phái tu sĩ bốn phía xem cuộc chiến “Lại là một thanh Thuần Dương kiếm khí”, Tiêu Bạch Vũ trong nháy mắt phát khởi phản kích.
Cục diện lần nữa biến hóa. Tiêu Bạch Vũ mặc dù chưa từng nhất cử công phá kiếm trận trở ngại, nhưng cũng hoàn toàn áp chế Tử Dương cung lục kiếm. Sự sơ hở của kiếm trận hình thành lúc trước bởi vì chênh lệch giữa ba thanh Thuận Dương kiếm khí cùng ba thanh nhất kiếp linh bảo rất nhanh sau đó liền bị Tiêu Bạch Vũ liên tiếp không ngừng thử dò xét thành công bắt được một chỗ. Đây còn bởi duyên cớ phi kiếm trong tay Tiêu Bạch Vũ giống vậy triển hiện Thuần Dương linh bảo quang hoa.
Liệt Thiên kiếm một kiếm chém ra. Trong hư không cũng không có bất kỳ kiểm khí hoa quang, ngược lại thì một đạo khe hở không gian đen nhánh bị trảm phá. Theo sát đó hai đạo kiếm quang một sáng một tối liền bị đạo khe hở không gian đen nhánh xe kéo mạnh mẽ thoát khỏi kiếm trận quang võng.
Chính là một sơ hở nhỏ nhất như vậy, trong nháy mắt liền bị Tiêu Bạch Vũ xé ngăn một đạo lỗ to lớn từ trên kiếm trận.
Tiểu Bạch Vũ thừa dịp bổ ra tám kiếm. Mỗi một kiếm đồng thời ngăn trở sáu người hết sức đền bù chỗ sơ hở giống vậy cũng ở đây hết sức phát triển đạo khe hở của kiếm trận bị ông ta tê liệt.
Mắt thấy kiếm trận sơ hở càng lúc càng lớn, Tiêu Bạch Vũ rất nhanh sau đó phá vây ra. Trong kiếm trận lần nữa xảy ra một lần biến hóa làm người ta không ngờ tới.
Bộ khai thiên kiếm trận này vốn là kiếm trận sáu người cố định hai người hợp kích bí thuật mà hình thành. Mắt thấy Tiêu Bạch Vũ dựa vào lợi khi khai thiên kiếm khí, Thuần Dương tu vi cao cường sắp mạnh mẽ phá vỡ kiếm trận vây khốn, Tử Dương cung lục kiếm đột nhiên thay đổi trận.
Vốn rằng Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt làm chủ lực nghênh kích Tiêu Bạch Vũ đột nhiên bất ngờ người theo trận đi. Chúng tu xem cuộc chiến đua nhau phát ra kêu lên. Họ cho rằng Tử Dương cung lục kiểm đã vô lực ngăn trở Tiêu Bạch Vũ, ngược lại muốn đảm nhiệm từ trong kiếm trận thoát khốn, rồi sau đó làm tiếp ngăn cản.
Chẳng qua là khai thiên kiếm trận uy lực tuy mạnh, một khi bị người vọt ra khỏi kiếm trận vây khốn còn có thể còn dư lại mấy thành uy năng? Sáu người liên thủ có thể chống đỡ được Liệt Thiên thần kiếm của Tiểu Bạch Vũ thoát khốn ra hay không?
Không đúng lục kiếm cũng không phải từ bỏ kiếm trận!
Sau khi Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt chính diện đường tắt lui ra ngăn trở Tiêu Bạch Vũ phá vòng vây, có hai người đột nhiên một trái một phải chặn tới trước người Tiêu Bạch Vũ.
Là Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm!
Cái gì? Hai người này không ngờ lại thoát khỏi tổ hợp hợp tác của mình!
Mặc dù Thuần Dương linh bảo xuất hiện khiến cho sự phối hợp giữa hai hai trong sáu người chênh lệch ngày càng trở nên mở rộng. Những loại chênh lệch lạp đại đó bởi vì thực lực của ba người gồm Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm cùng Phiền Minh Kiệt đột nhiên chợt tăng mà bị hoàn toàn che giấu. Tiêu Bạch Vũ trong lúc nhất thời vây trong kiếm trận lâm vào sáu người vây công, hoàn toàn rơi vào hạ phong.
Thuần Dương linh bảo ở tu luyện giới ngàn năm cũng chưa chắc có thể thấy một thanh, nhưng lúc này ba thanh Thuần Dương kiếm khí trên sân cũng không giống bình thường. Bọn chúng truyền thừa từ khai thiên, được Giao đạo nhân dựng dưỡng, nhuộm khí tức của Giao đạo nhân. Tuy nói không hơn khai thiên thần khí nhưng cũng không phải là Thuần Dương linh bảo tầm thường có thể so cùng.
Lục Bình nhìn thấy kiếm khí tung hoành trên sân. Khai thiên kiếm trận toàn lực thi triển, tuy sơ hở nhìn như nhiều hơn, thực ra uy lực cũng mạnh hơn. Chính là mạnh như Tiêu Bạch Vũ, trong sự sơ hở do kiếm trận vận chuyển lũ lũ thoáng qua rồi biến mất cũng chỉ có thể đổ hộ không biết sao, căn bản vô lực bắt lấy.
Lục Bình thấy vậy tâm thần chìm vào trong tâm hạch không gian, thấy Chân Linh Chi Kiếm bởi vì khai thiên kiếm khí hấp dẫn nên chấn động phát âm thanh, đồng thời còn làm cho Đường Lang Lưỡng Đoạn nằm im không nhúc nhích.
Lục Bình trấn an bản mệnh kiếm khí, cũng hướng Thuần Dương linh bảo cười hỏi:
- So với khai thiên kiếm khí trên sân, ngươi có thể cắt đứt hay không?
Đường Lang Lưỡng Đoạn rất hiếm thấy nghiêm mặt đáp:
- Không thể!
Lục Bình kinh ngạc nói:
- Hiếm thấy, Lưỡng Đoạn đại nhân không ngờ cũng có lúc tự thẹn không bằng!
Đường Lang hừ hừ hai tiếng, nói:
- Tài chính là Hóa Thủy Phù thành hình của Thiền đạo nhân tự tay tạo ra, cùng chân cũng không kém gì khai thiên kiếm khí, không kịp người bất quá là dựng dưỡng thời gian quá ngắn, tài lực chưa đủ. Nếu ngài một ngày nào đó lên cấp Thuần Dương, lấy Thuần Dương chân nguyên đem bản thể dựng dục năm trăm năm, nhất định có thể cùng nó không phân cao thấp!
Lục Bình gật đầu một cái, lấy phẩm chất của cây kéo Thuần Dương mà nói, Đường Lang nói cũng không sai.
Xoay người lại nhìn chăm chú trên sân, lúc này Tiểu Bạch Vũ tuy vẫn hạ phong, nhưng như cũ ỷ vào uy năng tuyệt cường của khai thiên kiếm thuật miễn cưỡng duy trì cục diện. Mặc dù như cũ ông ta rơi vào hạ phong, nhưng đã tốt hơn nhiều so với thảm hại khi bị sáu người vây công lúc trước.
Đường đường Liệt Thiên Kiếm Thánh, Thuần Dương đệ nhất tu, khi nào rơi vào tình cảnh như vậy?
Tu sĩ của các phái lão tổ xem cuộc chiến đua nhau cảm thán, đồng thời càng thầm than Tử Dương cung tài lực sâu, khí phách to lớn, suy nghĩ xa. Tam đại khai thiên kiếm khí làm bảo vật trấn phái không ngờ lại sớm đã ban cho tiểu bối dựng dưỡng nhiều năm, làm được tâm thần tượng thông, uy năng trong đấu pháp của nó có thể bình bạch nhiều hơn hai thành uy năng.
Ba bộ khai thiên hợp kích thần thông cầu liên thành một tòa khai thiên kiếm trận, lấy ba thanh khai Thiên kiếm khí dẫn đầu tạo thành một tòa kiếm vông khổng lồ. Ngay cả như Tiêu Bạch Vũ cũng chỉ có thể làm khốn thú vậy, chỉ đợi thời gian vừa đến, kiếm trận vận chuyển tới cực hạn, chính là lúc phân ra thắng bại.
Thế nhưng Lục Bình lại biết được thủ đoạn của Tiêu Bạch Vũ hiển nhiên không ngừng ở đó. Khai thiên kiếm thuật của ông ta mặc dù đã được thi triển, nhưng linh bảo Liệt Thiên kiếm trong tay ông ta lại vẫn chưa từng bại lộ phẩm chất Thuần Dương linh bảo của nó.
Linh bảo phi kiếm trong tay Tiêu Bạch Vũ đồng dạng là lấy khai thiên kiếm khí được Giao đạo nhân lưu lại Đông Hải năm đó làm căn cơ mà chế tạo. Mặc dù chẳng qua là một thanh đoạn kiếm nhưng Tiểu Bạch Vũ thậm chí không tiếc cùng chung độ kiếp với nó hóa thành bản mệnh linh bảo. Hôm nay, sau khi nó thành tựu Thuần Dương, phẩm chất chí ít cũng không kém gì bất kỳ một thanh nào trong ba thanh khai thiên kiếm khí trên sân mới đúng.
Quả nhiên, Tiêu Bạch Vũ cũng biết cứ như vậy mình sợ phải thua. Tiểu Bạch Vũ một mực bị khai thiên kiếm trận vây công chỉ có thể khổ thủ đột nhiên bộc phát. Bốn phía liên tiếp phá vỡ tám đạo cái khe đen nhánh, kiếm quang hút vào bốn phía giống như cuồng phong sậu vũ đánh tới vậy. Liệt Thiên kiếm khí lần nữa được Tiêu Bạch Vũ chưởng không. Một đạo quang hoa sáng chói trong nháy mắt xông phá kiếm khí hoa quang bốn phía. Đạo thứ tư Thuần Dương kiếm khí phóng lên cao. Trong tiếng kêu lên của các phái tu sĩ bốn phía xem cuộc chiến “Lại là một thanh Thuần Dương kiếm khí”, Tiêu Bạch Vũ trong nháy mắt phát khởi phản kích.
Cục diện lần nữa biến hóa. Tiêu Bạch Vũ mặc dù chưa từng nhất cử công phá kiếm trận trở ngại, nhưng cũng hoàn toàn áp chế Tử Dương cung lục kiếm. Sự sơ hở của kiếm trận hình thành lúc trước bởi vì chênh lệch giữa ba thanh Thuận Dương kiếm khí cùng ba thanh nhất kiếp linh bảo rất nhanh sau đó liền bị Tiêu Bạch Vũ liên tiếp không ngừng thử dò xét thành công bắt được một chỗ. Đây còn bởi duyên cớ phi kiếm trong tay Tiêu Bạch Vũ giống vậy triển hiện Thuần Dương linh bảo quang hoa.
Liệt Thiên kiếm một kiếm chém ra. Trong hư không cũng không có bất kỳ kiểm khí hoa quang, ngược lại thì một đạo khe hở không gian đen nhánh bị trảm phá. Theo sát đó hai đạo kiếm quang một sáng một tối liền bị đạo khe hở không gian đen nhánh xe kéo mạnh mẽ thoát khỏi kiếm trận quang võng.
Chính là một sơ hở nhỏ nhất như vậy, trong nháy mắt liền bị Tiêu Bạch Vũ xé ngăn một đạo lỗ to lớn từ trên kiếm trận.
Tiểu Bạch Vũ thừa dịp bổ ra tám kiếm. Mỗi một kiếm đồng thời ngăn trở sáu người hết sức đền bù chỗ sơ hở giống vậy cũng ở đây hết sức phát triển đạo khe hở của kiếm trận bị ông ta tê liệt.
Mắt thấy kiếm trận sơ hở càng lúc càng lớn, Tiêu Bạch Vũ rất nhanh sau đó phá vây ra. Trong kiếm trận lần nữa xảy ra một lần biến hóa làm người ta không ngờ tới.
Bộ khai thiên kiếm trận này vốn là kiếm trận sáu người cố định hai người hợp kích bí thuật mà hình thành. Mắt thấy Tiêu Bạch Vũ dựa vào lợi khi khai thiên kiếm khí, Thuần Dương tu vi cao cường sắp mạnh mẽ phá vỡ kiếm trận vây khốn, Tử Dương cung lục kiếm đột nhiên thay đổi trận.
Vốn rằng Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt làm chủ lực nghênh kích Tiêu Bạch Vũ đột nhiên bất ngờ người theo trận đi. Chúng tu xem cuộc chiến đua nhau phát ra kêu lên. Họ cho rằng Tử Dương cung lục kiểm đã vô lực ngăn trở Tiêu Bạch Vũ, ngược lại muốn đảm nhiệm từ trong kiếm trận thoát khốn, rồi sau đó làm tiếp ngăn cản.
Chẳng qua là khai thiên kiếm trận uy lực tuy mạnh, một khi bị người vọt ra khỏi kiếm trận vây khốn còn có thể còn dư lại mấy thành uy năng? Sáu người liên thủ có thể chống đỡ được Liệt Thiên thần kiếm của Tiểu Bạch Vũ thoát khốn ra hay không?
Không đúng lục kiếm cũng không phải từ bỏ kiếm trận!
Sau khi Nhạn Nam Phi cùng Phiền Minh Kiệt chính diện đường tắt lui ra ngăn trở Tiêu Bạch Vũ phá vòng vây, có hai người đột nhiên một trái một phải chặn tới trước người Tiêu Bạch Vũ.
Là Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm!
Cái gì? Hai người này không ngờ lại thoát khỏi tổ hợp hợp tác của mình!