Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Chân Linh Cửu Biến

Chương 1507: Giết chết Thuần Dương (1)



Lục Bình khi đó phát giác đại sự không ổn, cố gắng tiến lên cắt đứt Diễm Cửu Tiêu thi pháp. Ngay trong lúc Diễm Cửu Tiêu quát lên, hồ nham thạch dưới chân đột nhiên bộc phát. Lục Bình vội vàng tránh né, lại phát hiện chín ngọn núi 3 lửa lấy hồ nham thạch làm trung tâm bị Lục Bình lấy Thuần Dương linh bảo đánh xuyên đồng thời lần nữa phun trào ra.
Trong nháy mắt, chín ngọn núi lửa phun ra. Nham thạch màu đỏ thắm, hóa thạch thiêu đốt, bụi núi lửa nồng đậm tạo thành một ngọn lửa tù ngục to lớn ở bầu trời của Xích Vụ đảo. Mà lúc này Lục Bình là người duy nhất bị vây trong tù ngục đó.
Mười mấy trường bên ngoài, Diễm Cửu Tiêu cười to mang theo vẻ điên cuồng:
- Đây cũng là Hỏa Ngục Phần Thiên! Đây mới thật sự là Hỏa Ngục Phần Thiên! Lục Thiên Bình chưa chịu chết còn đợi khi nào!
Hỏa Loan tộc trưởng Diễm Cửu Tiêu mượn thời cơ Lục Bình điên cuồng đuổi giết lão ở Xích Vụ đảo lấy hoạt mạch hội tụ đất hồ nham thạch làm trung tâm, lấy chín tòa núi lửa vòng quanh hồ nham thạch bị Lục Bình đánh bể hợp thành một tòa trận pháp khổng lồ. Đó chính là Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận.
Đạo vô thượng hỏa diễm thần thông này ở tu luyện giới phổ biến cho là chỉ có thông qua Tử Mẫu Địa Tâm Hóa mới có thể tiến hành tu luyện, trong Hỏa Loạn nhất tộc lại còn có một loại phương thức tu luyện cùng thi triển khác. Mà loại phương thức truyền thừa của Hỏa Loạn nhất tộc độc hữu hiển nhiên là đem đạo Hỏa Ngục Phần Thiên thần thông này hóa thành một tòa trận pháp khổng lồ. Uy lực mạnh hơn, phạm vi bao trùm rộng hơn, thao túng hiển nhiên cũng càng phức tạp. Cho nên Diễm Cửu Tiêu mới có thể hao tổn tâm cơ lợi dụng Lục Bình đuổi giết liên tiếp phá vỡ chín ngọn núi lửa.
Mà lúc này Lục Bình bị Diễm Cửu Tiêu vây bên trong một tòa trận pháp khổng lồ như vậy, Diễm Cửu Tiểu xem ra Lục Bình đã chính là cao dương đợi làm thịt.
- Thủ bút thật lớn! Hỏa Loan tộc trưởng vì đối phó một mình tại hạ mà làm ra chiến trận khổng lồ như thế, Lục mỗ thật là thụ sủng nhược kinh!
Lục Bình thâm tình cười mà như không làm Hỏa Loạn tộc trưởng trước mắt rất bất an. Đây cũng không phải là thần thái của một người thân lâm tuyệt cảnh biểu hiện ra!
Diễm Cửu Tiêu mặc dù trong lòng lầu bầu, nhưng hiện giờ Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận đã thành, Lão ta tự nghĩ đã đứng ở thế bất bại, lúc này cũng ngàn vạn lần không có đạo lý lùi bước, chỉ có thể nhận định Lục Bình trước mắt không quá cố lộng huyền hư thôi.
Không sai, tất nhiên là cố lộng huyền hư, thậm chí có thể đang trì hoãn thời gian. Ban đầu thời điểm Xích Vụ đảo lần đầu tiên gặp nhau, bên người Lục Thiên Bình này vẫn có đồng môn tu sĩ. Những người đó tất nhiên đã trở về cầu viện, tuy nói Chân Linh phải trừ Lục Thiên Bình này lão ta đều không dõi mắt, nhưng còn có hai vị đại tu sĩ nếu chạy tới cũng phiền phức.
Nghĩ tới đây, Diễm Cứu Tiêu quyết định thật nhanh. Hai tay từ bên ngoài hợp vào trong, bên trong phạm vi Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận bao phủ toàn bộ hóa thành biển lửa. Hơn nữa biển lửa còn không giống với lửa tầm thường. Đây là loại lửa từ hóa mạch của cả Xích Vụ đảo khổng lồ làm căn cơ mà thành hình, uy năng của nó thậm chí còn muốn vượt qua thiên cấp linh hỏa. Huống chi có hỏa mạch chống đỡ, biển lửa có thể cuồn cuộn không dứt, mặc cho ngươi có tu vi thâm hậu thế nào đi nữa thì cũng có thể hao tổn cho người đến mức như đèn dầu cạn khô.
Nếu nói Hỏa Ngục Phần Thiên, nguyên vốn chính là người bị kẹt trải qua thống khổ hành hạ cho đến khi ngã xuống, chứ nếu vừa lên tới lập tức thiêu chết người, vậy cũng không thể xưng là “Ngục” rồi.
Vào lúc đại trận hóa thành hỏa ngục, Lục Bình hộ thân thần thông tạo ra, đem toàn bộ hóa lãng đang đến mãnh liệt từ bốn phía gạt ra bên ngoài ba trượng quanh người. Vậy mà vô số ngọn lửa liếm qua liếm lấy hộ thân cương khí Thủy Mạc Thiên Hoa màu vàng tím của Lục Bình, xì xì giống như nước lạnh vào chảo dầu vậy. Thủy Mạc Thiên Hoa lúc sáng lúc tối, phảng phất tùy thời sẽ vẫn diệt, toàn dựa vào chân nguyên của Lục Bình miễn lực chống đỡ.
Tiếng cười lạnh của Diễm Cửu Tiêu truyền tới, hô:
- Lục Thiên Bình, lão phu thừa nhận người tu vi thâm hậu thực lực cao cường, dưới Hỏa Ngục Phần Thiện đại trận đốt cháy vẫn có thể chống đỡ đến bây giờ, chân nguyên hùng hậu chạy dài thật là lão phu bình sanh mới thấy. Thế nhưng vậy thì đã sao, ngươi chống đỡ như vậy cũng bất quá là là kéo dài hơi tàn thôi, ngược lại càng thêm có thể khiến lão phu thưởng thức lý trình thống khổ của người từ sinh ra đến chết, ha ha...
Lục Bình bởi vì toàn lực vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, lúc này cả người nhìn qua đều dính vào một tầng sương mù màu tím lam, nghe Diễm Cửu Tiêu hài hước giễu cợt như vậy, hắn đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía lão ta, nghiêm túc nói:
- Người cao hứng quá sớm rồi!
- Cái gì?
Tiếng cười của Diễm Cưu Tiêu sẽ ngưng, tuy nhiên ngay sau đó lại phảng phất nghe được ngôn ngữ buồn cười gì vậy, nói:
- Người suy nghĩ một chút xem mình còn di ngôn gì lưu lại đi!
Lục Bình lúc này bởi vì toàn lực chống đỡ Thủy Mạc Thiên Hoa, trì hoãn hộ thân cương khí bị biển lửa ăn mòn đã đem Tam Quang Thần Thủy hiện đầy hộ thân cương khí, nhưng lại cũng chỉ có thể kéo dài một ít thời gian thôi.
Lục Bình vẫn như cũ không nhanh không chậm, hai tay mở ra bấm ra một đạo pháp quyết hướng ra phía ngoài chống đó một cái. Hệ thân thần thông mặt ngoài lảo đảo muốn ngã đột nhiên bao trùm một tầng bạch ngọc liên hoa trận đồ, lần nữa dưới hỏa ngục đốt cháy vẫn vững chắc, lúc này mới chầm chậm nói:
- Ngươi thật cho rằng Lục mỗ sẽ bị người ép mất đi lý trí, giống như tượng gỗ bị người lợi dụng bày Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận sao?
Diễm Cửu Tiêu trong lòng trầm xuống, lạnh giọng hỏi:
- Chẳng lẽ không đúng sao?
Diễm Cửu Tiêu mặc dù có lòng tin với Hỏa Ngục Phần Thiên, những thần sắc của Lục Bình yên tỉnh vô ba làm lão ta không thể không sợ hãi. Diễm Cửu Tiêu nhìn thấy thủ đoạn của Lục Bình tăng xuất bất quần, trên mặt lão ta hiện lên một đạo vẻ dữ tợn, nói:
- Nếu ngươi muốn chết sớm, lão phu sẽ thành toàn cho ngươi! Hỏa Loạn pháp tướng, ra!
Bên trong pháp tướng khánh vẫn một mực sôi trào sau lưng Diễm Cửu Tiểu truyền tới một thanh âm kêu to vang lên triệt hoàn vũ. Khánh vẫn biến ảo, một đạo ánh lửa màu đỏ thắm thiêu đốt kéo dài theo người mà ra từ trong hư không. Một con Hỏa Loạn pháp tướng thần tuân từ trong hư không dọc theo ánh lửa mở ra con đường nhấc cánh bay lượn.
Một con Hỏa Loan cả người trên dưới đều có ngọn lửa màu đỏ thắm bám vào, phảng phất một con tinh linh trong lửa. Đó chính là Diễm Cửu Tiểu Thuần Dương pháp tướng.
Vào khoảnh khắc pháp tướng bị Diễm Cửu Tiêu cho gọi ra, toàn bộ Hoa Ngục Phần Thiện đại trận hoàn toàn hóa thành một cái lò lửa đỏ thật to. Lục Bình là đối tượng duy nhất bị lò lửa đỏ đó luyện hóa.
Pháp tướng vừa ra, Diễm Cửu Tiểu nhất thời lòng tin tăng nhiều, vậy mà nhìn lại phía Lục Bình lúc này lại phát hiện hắn cũng lộ ra nụ cười quỷ dị về phía lão.
Phút chốc Hòa Loạn pháp tướng xuất hiện, hai tay của Lục Bình bày một cái lên trên, dường như muốn nâng lên thiên quân chi vật, thấp giọng quát lên:
- Chính là bây giờ, Nguyên Thần Đại Trận, khởi!&
Chương trước Chương tiếp
Loading...