Chân Linh Cửu Biến
Chương 1503: Thần thủy uy năng (2)
Từ Lục Bình đánh lui Diễm Cửu Tiêu đồng thời tập sát Diễm Linh Cữu chỉ chẳng qua là thời gian giữa điện quang thạch hỏa, thế nhưng Diễm Cửu Tiểu không hổ là Thuần Dương tu sĩ, vẫn như cũ tới kịp xuất thủ tăng thêm cứu viện. Lục Bình rất thất vọng thu hồi Thủy U kiếm. Khi Lục Bình sắp đánh chết Diễm Linh Cữu, một đạo thất thải quang mang hắn nhìn chân thiết chặn lại Thủy U kiếm. Chính là một cọng thất thải linh vũ, chính là khai thiên di vật của Loan đạo nhân.
Không nghĩ tới vật này không ngờ bền bỉ như vậy, phải biết Thủy U kiếm mặc dù uy năng lớn nửa đều trên ẩn hình tập sát, nhưng rốt cuộc cũng là một chuỗi Nhất kiếp linh bảo, đâm vào trên thất thải linh và không ngờ không thể hủy nó chút nào. Khai thiên di vật quả thật danh bất hư truyền!
Diễm Cửu Tiêu mặc dù thời khắc tối hậu xuất thủ cứu cháu ruột của mình, nhưng sau khi liên tục bị Lục Bình hai lần bị thương nặng, Diễm Linh Cữu lúc này đã yểm yểm nhất tức. Lão ta không cách nào tạo thành uy hiếp chút nào đối với Lục Bình, ngược lại sẽ làm Diễm Cửu Tiêu bó tay bó chân trong đối chiến kế tiếp cùng hạn.
Diễm Cửu Tiêu lúc này ngăn trước người Diễm Linh Cữu đối mặt Lục Bình như lâm đại địch. Thế nhưng Lục Bình tự cũng không cam yếu thế, Mạc Ly tuy là linh bảo phi kiếm, lúc này thân hóa một con giao long tới lui tuần tra trước người của Lục Bình. Mà trước người của Lục Bình, lúc này dần dần dâng lên một mảnh sương trắng, rồi sau đó sương trắng ngưng tụ hóa thành một vũng nước chảy trong suốt dừng lại ở huyền không. Giao long do Mạc Ly biến thành sung sướng bơi lội trong một vũng nước chảy đó.
Diễm Cửu Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm một cổ nước chảy ngưng tụ trước mắt Lục Bình, ngưng giọng hỏi:
- Đây là người ngưng tụ bản mệnh lệnh thủy gì? Lão phu cũng chưa từng biết, không biết là loại thần thông nào?
Lục Bình hơi hơi cười một tiếng, đáp:
- Tam Quang Thần Thủy!
- Tam Quang Thần Thủy sao?
Trên mặt Diễm Cửu Tiểu hiện lên một đạo vẻ mê hoặc, nghiệm mặt hỏi:
- Lão phu ghi nhớ, quả thật thần diệu vô cùng! Tuy nhiên cuộc chiến hôm nay ta và người vẫn phải tiếp tục chứ?
Lục Bình cười lạnh đáp:
- Tại hạ cũng chưa thấy mình rơi xuống hạ phong!
Diễm Cửu Tiểu sững sờ một chút, lúc này mới chỉ chỉ định đầu, vẻ trào phúng chợt lóe rồi biến mất, nói:
- Lão phu thừa nhận người có tư cách đánh một trận với lão phu. Nếu muốn đánh, Cữu nhi tuy là gánh nặng của lão phu, nhưng người nắm chắc bao lớn tránh qua sự uy hiếp ở đỉnh đầu? Ngươi tốt nhất phải hiểu rõ!.
Lục Bình nhìn một cái về phương hướng định đầu mà Diễm Cửu Tiêu chỉ thị, sắc mặt lập tức thay đổi. Lúc này hắn mới ý thức được nơi này chàng qua là một chủ động thiên không gian cực kỳ thu hẹp thôi. Trước đây vì phá vỡ không gian phong ấn đi Giao chỉ tinh huyết đều cẩn thận, vì chính là sợ đưa tới chỗ động thiên này hỏng mất, hồ nham thạch ở định đầu trong nháy mắt bao phủ chỗ động thiên này.
Vậy mà lần này vừa thông suốt loạn chiến, bất luận là Lục Bình còn là ông cháu Diễm Cửu Tiêu đều mấy lần thi triển không gian thần thông, lúc này chủ động thiện sớm đã lảo đảo muốn ngã. Nếu Lục Bình cùng Diễm Cửu Tiểu lại nổi lên đánh nhau lần nữa, động thiên này tất nhiên không cách nào chịu đựng hai vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương toàn lực đối chiến mà sụp đổ!
Khi sắc mặt của Lục Bình đột biến, Diễm Cửu Tiêu đã lui về phía sau. Lão ta không hề lo lắng Lục Bình sẽ xuất thủ nữa, nắm lấy Diễm Linh Cữu trong tay lạnh lùng cười một tiếng về phía Lục Bình, rời đi về phía nơi xa.
Lục Bình quả thật không xuất thủ ngăn trở, mà là đưa mắt nhìn hai người rời đi. Hắn mặc dù đã có thực lực đánh một trận cùng Thuần Dương tu sĩ, nhưng trong lòng thủy chung cho rằng mình bất quá là một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ.
Vậy mà Thuần Dương đối chiến, cử động làm thiện bằng địa liệt, chính là trong tu luyện giới, cũng thường thường tán dật tổn hại đối với phương thiên địa này trong đấu pháp thi triển không gian thần thông tận lực tiêu nhị uy năng thần thông với nhau. Mà trước mặt chủ động thiên nho nhỏ này sao có thể chịu đựng hai người ác chiến.
Trên thực tế lúc này chỗ động thiên đã bị phá hư lảo đảo muốn ngã trước khi song phương đối chiến. Lục Bình thậm chí có thể xuyên thấu qua định hồ của động thiên nhìn ra nham thạch màu lửa đỏ đang bốn dùng bên ngoài dòng nước ngầm, chủ động thiên này tùy thời cũng có thể sụp đổ!
Ông cháu Diễm Cửu Tiêu vừa lui, Lục Bình cũng ý thức được uy hiếp, nhưng hắn vẫn muốn thừa dịp trước khi động thiên đổ sụp sưu tầm một phen, xem còn có thể tìm được chút di tàng bảo vật hay không. Từ khi Hoa Loan nhất tộc đại động can qua như vậy cùng với Lục Bình thu hoạch Giao chi tinh huyết đến xem, trong chủ động thiên này tất nhiên không giống bình thường, thậm chí có thể là di tàng do Khai Thiên Thất Tổ lưu lại.
Vậy mà hắn không biết ông cháu Diễm Cửu Tiêu sớm đã trong hai ngày nay lục soát không còn trong chỗ di tàng không gian này. Lục Bình mới vừa muốn đi tới tìm tòi những địa phương khác, định hồ của động thiên ở đỉnh đầu liền truyền đến không gian chấn động. Đây hiển nhiên là Diễm Cửu Tiểu muốn phá vỡ động thiên không gian khi rời đi nơi này.
Trong lòng Lục Bình cả kinh, thầm nói một tiếng hỏng rồi, bị lão ta tính toán rồi!
Cái ý niệm này mới vừa thoáng qua đầu, liền nghe đỉnh đầu liên tiếp không ngừng truyền tới tiếng nổ trầm muộn.
Diễm Cửu Tiêu rời khỏi động thiện chớp mắt bắt đầu động thủ phá hư chỗ động thiên không gian này. Định hồ truyền tới không gian rung chuyển kịch liệt, giữa không trung mấy cổ hòa lưu giáng xuống từ trên trời. Chủ động thiên không gian bị đè ở đáy hồ nham thạch đang sụp đổ!
Thời điểm này Lục Bình làm gì còn cố đi sưu tầm bảo tàng nữa. Một khi hồ nham thạch ở đỉnh đầu nghiêng xuống, cho dù Lục Bình có sức tự vệ trong hồ nham thạch cũng khó bảo ô toàn ông cháu Diễm Cửu Tiểu sử trước một bước ở một bên mai phục đánh lén!
Định hồ của động thiên càng lúc càng bể tan tành, Diễm Cửu Tiêu chỉ cần đánh nát một chỗ động thiên không gian, hồ nham thạch đủ để hoàn toàn phá hủy cả tòa động thiên. Lúc này bầu trời của động thiên đã bị không biết thõng xuống bao nhiều đạo nham thạch hỏa lãng, toàn bộ động thiên nhiệt độ lên cao kịch liệt.
Sắc mặt của Lục Bình lúc này lộ ra thật không dễ nhìn. Tế Thủy Trường Lưu kiếm do thời gian trước khuấy động hồ nham thạch mở ra lối đi nên nguyên khí tổn thương nặng nề. Thời điểm này nếu Lục Bình lại dùng phương pháp lúc trước, khí linh của hai thanh Nhất kiếp linh bảo này rất có thể sẽ vì vậy chôn vùi, thậm chí bản thể của linh bảo cũng sẽ bị thương.
Lục Bình đưa tay đặt trên kiếm tích của Mạc Ly. Từng đạo một kiếm quang tróc cách đi ra từ trên thân của Chân Linh Chi Kiếm. Mỗi khi một đạo kiếm quang tróc cách, hóa thành một con giao long dai nhỏ bay lượn vây trước người của Lục Bình.
Lục Bình đặt tay trên kiếm tích ánh sáng màu tím lam đại phóng, liên tiếp chín đạo bóng kiếm tróc cách từ trên bản thể của Chân Linh Chi Kiếm. Sau khi chín đạo bóng kiếm rời khỏi bản thể của Chân Linh Chi Kiếm từng đạo một nối tiếp nhau lần nữa bắt đầu chia tách, sau đó từng đạo một kiếm quang lại lần nữa hóa thành một con giao long ngắn nhỏ. Tới cuối cùng tổng cộng mười hai vạn chín ngàn sáu trăm con giao long rậm rạp chằng chịt lấy Lục Bình làm trung tâm tạo thành một quang cầu to lớn, vậy lượn quanh Lục Bình gió thổi không lọt.
Không nghĩ tới vật này không ngờ bền bỉ như vậy, phải biết Thủy U kiếm mặc dù uy năng lớn nửa đều trên ẩn hình tập sát, nhưng rốt cuộc cũng là một chuỗi Nhất kiếp linh bảo, đâm vào trên thất thải linh và không ngờ không thể hủy nó chút nào. Khai thiên di vật quả thật danh bất hư truyền!
Diễm Cửu Tiêu mặc dù thời khắc tối hậu xuất thủ cứu cháu ruột của mình, nhưng sau khi liên tục bị Lục Bình hai lần bị thương nặng, Diễm Linh Cữu lúc này đã yểm yểm nhất tức. Lão ta không cách nào tạo thành uy hiếp chút nào đối với Lục Bình, ngược lại sẽ làm Diễm Cửu Tiêu bó tay bó chân trong đối chiến kế tiếp cùng hạn.
Diễm Cửu Tiêu lúc này ngăn trước người Diễm Linh Cữu đối mặt Lục Bình như lâm đại địch. Thế nhưng Lục Bình tự cũng không cam yếu thế, Mạc Ly tuy là linh bảo phi kiếm, lúc này thân hóa một con giao long tới lui tuần tra trước người của Lục Bình. Mà trước người của Lục Bình, lúc này dần dần dâng lên một mảnh sương trắng, rồi sau đó sương trắng ngưng tụ hóa thành một vũng nước chảy trong suốt dừng lại ở huyền không. Giao long do Mạc Ly biến thành sung sướng bơi lội trong một vũng nước chảy đó.
Diễm Cửu Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm một cổ nước chảy ngưng tụ trước mắt Lục Bình, ngưng giọng hỏi:
- Đây là người ngưng tụ bản mệnh lệnh thủy gì? Lão phu cũng chưa từng biết, không biết là loại thần thông nào?
Lục Bình hơi hơi cười một tiếng, đáp:
- Tam Quang Thần Thủy!
- Tam Quang Thần Thủy sao?
Trên mặt Diễm Cửu Tiểu hiện lên một đạo vẻ mê hoặc, nghiệm mặt hỏi:
- Lão phu ghi nhớ, quả thật thần diệu vô cùng! Tuy nhiên cuộc chiến hôm nay ta và người vẫn phải tiếp tục chứ?
Lục Bình cười lạnh đáp:
- Tại hạ cũng chưa thấy mình rơi xuống hạ phong!
Diễm Cửu Tiểu sững sờ một chút, lúc này mới chỉ chỉ định đầu, vẻ trào phúng chợt lóe rồi biến mất, nói:
- Lão phu thừa nhận người có tư cách đánh một trận với lão phu. Nếu muốn đánh, Cữu nhi tuy là gánh nặng của lão phu, nhưng người nắm chắc bao lớn tránh qua sự uy hiếp ở đỉnh đầu? Ngươi tốt nhất phải hiểu rõ!.
Lục Bình nhìn một cái về phương hướng định đầu mà Diễm Cửu Tiêu chỉ thị, sắc mặt lập tức thay đổi. Lúc này hắn mới ý thức được nơi này chàng qua là một chủ động thiên không gian cực kỳ thu hẹp thôi. Trước đây vì phá vỡ không gian phong ấn đi Giao chỉ tinh huyết đều cẩn thận, vì chính là sợ đưa tới chỗ động thiên này hỏng mất, hồ nham thạch ở định đầu trong nháy mắt bao phủ chỗ động thiên này.
Vậy mà lần này vừa thông suốt loạn chiến, bất luận là Lục Bình còn là ông cháu Diễm Cửu Tiêu đều mấy lần thi triển không gian thần thông, lúc này chủ động thiện sớm đã lảo đảo muốn ngã. Nếu Lục Bình cùng Diễm Cửu Tiểu lại nổi lên đánh nhau lần nữa, động thiên này tất nhiên không cách nào chịu đựng hai vị tu sĩ cấp bậc Thuần Dương toàn lực đối chiến mà sụp đổ!
Khi sắc mặt của Lục Bình đột biến, Diễm Cửu Tiêu đã lui về phía sau. Lão ta không hề lo lắng Lục Bình sẽ xuất thủ nữa, nắm lấy Diễm Linh Cữu trong tay lạnh lùng cười một tiếng về phía Lục Bình, rời đi về phía nơi xa.
Lục Bình quả thật không xuất thủ ngăn trở, mà là đưa mắt nhìn hai người rời đi. Hắn mặc dù đã có thực lực đánh một trận cùng Thuần Dương tu sĩ, nhưng trong lòng thủy chung cho rằng mình bất quá là một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ.
Vậy mà Thuần Dương đối chiến, cử động làm thiện bằng địa liệt, chính là trong tu luyện giới, cũng thường thường tán dật tổn hại đối với phương thiên địa này trong đấu pháp thi triển không gian thần thông tận lực tiêu nhị uy năng thần thông với nhau. Mà trước mặt chủ động thiên nho nhỏ này sao có thể chịu đựng hai người ác chiến.
Trên thực tế lúc này chỗ động thiên đã bị phá hư lảo đảo muốn ngã trước khi song phương đối chiến. Lục Bình thậm chí có thể xuyên thấu qua định hồ của động thiên nhìn ra nham thạch màu lửa đỏ đang bốn dùng bên ngoài dòng nước ngầm, chủ động thiên này tùy thời cũng có thể sụp đổ!
Ông cháu Diễm Cửu Tiêu vừa lui, Lục Bình cũng ý thức được uy hiếp, nhưng hắn vẫn muốn thừa dịp trước khi động thiên đổ sụp sưu tầm một phen, xem còn có thể tìm được chút di tàng bảo vật hay không. Từ khi Hoa Loan nhất tộc đại động can qua như vậy cùng với Lục Bình thu hoạch Giao chi tinh huyết đến xem, trong chủ động thiên này tất nhiên không giống bình thường, thậm chí có thể là di tàng do Khai Thiên Thất Tổ lưu lại.
Vậy mà hắn không biết ông cháu Diễm Cửu Tiêu sớm đã trong hai ngày nay lục soát không còn trong chỗ di tàng không gian này. Lục Bình mới vừa muốn đi tới tìm tòi những địa phương khác, định hồ của động thiên ở đỉnh đầu liền truyền đến không gian chấn động. Đây hiển nhiên là Diễm Cửu Tiểu muốn phá vỡ động thiên không gian khi rời đi nơi này.
Trong lòng Lục Bình cả kinh, thầm nói một tiếng hỏng rồi, bị lão ta tính toán rồi!
Cái ý niệm này mới vừa thoáng qua đầu, liền nghe đỉnh đầu liên tiếp không ngừng truyền tới tiếng nổ trầm muộn.
Diễm Cửu Tiêu rời khỏi động thiện chớp mắt bắt đầu động thủ phá hư chỗ động thiên không gian này. Định hồ truyền tới không gian rung chuyển kịch liệt, giữa không trung mấy cổ hòa lưu giáng xuống từ trên trời. Chủ động thiên không gian bị đè ở đáy hồ nham thạch đang sụp đổ!
Thời điểm này Lục Bình làm gì còn cố đi sưu tầm bảo tàng nữa. Một khi hồ nham thạch ở đỉnh đầu nghiêng xuống, cho dù Lục Bình có sức tự vệ trong hồ nham thạch cũng khó bảo ô toàn ông cháu Diễm Cửu Tiểu sử trước một bước ở một bên mai phục đánh lén!
Định hồ của động thiên càng lúc càng bể tan tành, Diễm Cửu Tiêu chỉ cần đánh nát một chỗ động thiên không gian, hồ nham thạch đủ để hoàn toàn phá hủy cả tòa động thiên. Lúc này bầu trời của động thiên đã bị không biết thõng xuống bao nhiều đạo nham thạch hỏa lãng, toàn bộ động thiên nhiệt độ lên cao kịch liệt.
Sắc mặt của Lục Bình lúc này lộ ra thật không dễ nhìn. Tế Thủy Trường Lưu kiếm do thời gian trước khuấy động hồ nham thạch mở ra lối đi nên nguyên khí tổn thương nặng nề. Thời điểm này nếu Lục Bình lại dùng phương pháp lúc trước, khí linh của hai thanh Nhất kiếp linh bảo này rất có thể sẽ vì vậy chôn vùi, thậm chí bản thể của linh bảo cũng sẽ bị thương.
Lục Bình đưa tay đặt trên kiếm tích của Mạc Ly. Từng đạo một kiếm quang tróc cách đi ra từ trên thân của Chân Linh Chi Kiếm. Mỗi khi một đạo kiếm quang tróc cách, hóa thành một con giao long dai nhỏ bay lượn vây trước người của Lục Bình.
Lục Bình đặt tay trên kiếm tích ánh sáng màu tím lam đại phóng, liên tiếp chín đạo bóng kiếm tróc cách từ trên bản thể của Chân Linh Chi Kiếm. Sau khi chín đạo bóng kiếm rời khỏi bản thể của Chân Linh Chi Kiếm từng đạo một nối tiếp nhau lần nữa bắt đầu chia tách, sau đó từng đạo một kiếm quang lại lần nữa hóa thành một con giao long ngắn nhỏ. Tới cuối cùng tổng cộng mười hai vạn chín ngàn sáu trăm con giao long rậm rạp chằng chịt lấy Lục Bình làm trung tâm tạo thành một quang cầu to lớn, vậy lượn quanh Lục Bình gió thổi không lọt.