Chân Linh Cửu Biến
Chương 1497: Giao chi tinh huyết (1)
Lục Bình hiển nhiên không thả chạy hai món bảo bối đó. Tuy nhiên Lục Bình tiện tay lấy thần niệm giá ngự chân nguyên bên trong phạm vi mười trượng trước người tạo thành một không gian giam cầm. Hai món bảo vật mỗi cái bay ra khoảng cách xa mười trượng lại bị ngăn lại cũng đủ Lục Bình xác định phương hướng hai món bảo vật cố gắng rời đi.
Phương hướng của thất sắc linh vũ cũng không đưa tới sự chú ý của Lục Bình, ngược lại thời điểm đó hắn hứng thú bị hấp dẫn tâm thần bởi khăn tay của Loan đạo nhân ở một hướng khác!
Trên khăn tay của Loan đạo nhân có Giao đạo nhân thủ thư, Lục Bình từ trong đoạn thủ thư này ngộ ra được khai Thiên Kiếm Thuật: “Chiến”, “Giết”, “Chết” ba chữ kiếm quyết. Mà lúc này đoạn chữ viết của Giao đạo nhân thủ thư cũng liên tiếp không ngừng thoáng hiện trên khăn tay.
Mà càng khiến cho Lục Bình kinh dị là thời điểm Giao đạo nhân thủ thư bắt đầu thoáng hiện trên khăn tay, Lục Bình tự thân dường như cũng phát giác một loại cảm ứng cực kỳ thần niệm. Loại cảm ứng này đối với Lục Bình mà nói rất tinh tường. Vì ban đầu khi Lục Bình còn là một gã đoán đan kỳ tu sĩ, đã từng trong Lạc Thánh hổ ở đất Hà Nguyên của Tây Hoang chi địa cũng từng có qua loại cảm ứng tương tự này. Chẳng qua hiện nay loại cảm ứng này đối với Lục Bình mà nói càng thêm mãnh liệt!
Trong Lạc Thánh hồ, loại thần bí minh minh đến từ huyết mạch cảm ứng của Lục Bình khiến cho hắn lấy được độc giác của Giao đạo nhân lưu lại nơi đó. Mà lúc này cái độc giác đã bị chân nguyên tự thân của Lục Bình mài dũa thành bản mệnh linh bảo Chân Linh Chi Kiếm. Hôm nay nó càng theo cùng Lục Bình vượt qua lần thứ hai lối kiếp, thành tựu Nhị kiếp linh bảo.
Hôm nay loại cảm ứng đó tới càng thêm mãnh liệt trực tiếp. Chẳng lẽ trong động thiên không gian này còn có bảo vật gì có thể so với Giao đạo nhấn độc giác sao?
Khi đó Lục Bình cũng không kịp nhớ di tàng của Loan đạo nhân ẩn giấu gì nữa, đối với hắn mà nói, Giao đạo nhân có thể trọng yếu hơn so với Loan đạo nhân. Huống chi mảnh không gian rộng lớn này, nhìn dáng dấp Loan đạo nhân di tàng cũng không phải là một chỗ. Nếu muốn tìm kiếm từng chỗ một, Lục Bình hiển nhiên muốn trước tiên tìm được khai thiên di vật có liên quan Giao đạo nhân có thể ẩn núp!
Mà ngay vào lúc này, Lục Bình tâm niệm chợt động. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly đột nhiên vọt ra từ sau lưng Lục Bình, ánh mắt có chút mê ly nhìn nơi xa của động thiện, ngược lại nhất trí cùng phương hướng khăn tay muốn bay khỏi.
Sau khi cùng Lục Bình độ qua lối kiếp lần thứ hai thành tựu Nhị kiếp linh bảo, vốn Mạc Ly chỉ là bộ dáng cô gái mười hai mười ba tuổi lúc này nhìn qua cũng đã trưởng thành không ít. Dáng vẻ ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, nhưng thần sắc lại trở nên càng lạnh lùng.
Trong lòng Lục Bình chợt động, hỏi:
- Mạc Ly, ngươi có phát hiện gì?
Mạc Ly nghe vậy gật đầu một cái, chi phương hướng khăn tay không ngừng bay múa đáp:
- Nơi đó dường như cùng tồn tại một món đồ rất có liên hệ cùng Mạc Ly. Mạc Ly muốn đi nơi đó nhìn một chút!
Lục Bình hơi suy nghĩ một chút, chân nguyên trong cơ thể diễn hóa. Một đạo khí tức thường thường ngưng tụ thành một sợi dây thừng. Một đầu thắt ở một góc của khăn tay, trong khi đó một đầu khác trên ngón tay của Lục Bình.
Đừng xem một sợi dây nước này thật nhỏ, là Lục Bình lấy Khống thủy quyết diễn hóa mà thành. Lấy tu vi của Lục Bình hiện giờ, một dây nước này bền bỉ chính là vật kim thiết cũng so không được.
Lục Bình liền dắt dây nước phảng phất để phong tranh. Mặc cho khăn tay bay đi về phía chỗ sâu của động thiện, Lục Bình đuổi theo sau khăn tay.
Lục Bình một hơi theo khăn tay đi tới ngoài mười mấy dặm, Trung Thổ Lục Bình thậm chí gặp một chỗ bị thất sắc quang mang bao trùm. Mặc dù thất sắc quang mang mãnh liệt che đậy vật trong đó, chính là thần niệm cũng dò xét không được. Nhưng trong chỗ cấm chế cường lực này hiển nhiên giam cầm một món dị bảo. Thế nhưng Lục Bình chẳng qua hơi do dự một chút rồi tạm thời từ bỏ rời đi.
Diễm Cửu Tiêu thần sắc kích động trấn áp linh vũ ba thước bay ra ngoài từ trong thất sắc cẩm chế. Một bên Diễm Linh Cữu hưng phấn nói:
- Tổ phụ đại nhân bảy cọng bản mệnh linh vũ của Loạn đạo nhân, chúng ta đã lấy được ba cọng rồi!
Diễm Cửu Tiêu đem linh và thu vào, duy trì thần sắc bình tĩnh, nói:
- Bên trong động thiên còn có ba cọng linh vũ. Lục Thiên Bình đó cũng sẽ không chịu tay không mà về, nhìn dáng dấp chúng ta phải tăng nhanh tốc độ rồi!
Ngừng lại một chút, Diễm Cửu Tiêu lại hướng bên cạnh Diễm Linh Cữu nói:
- Ngươi phải nhanh một chút độ qua lối kiếp lần thứ hai. Khai thiên thần thông ẩn chứa trong linh vũ này nếu như lời không cách nào ngay từ đầu phải có được Loan đạo nhân ý niệm thừa nhận trong đó, chỉ có sau khi tiến cấp pháp tướng hậu kỳ mới có thể tính toán một hai!
Lục Bình tuy rằng giữa đường gặp được một chỗ bị thất sắc cầm chê bao trùm, vậy mà hắn cuối cùng vẫn cắn răng bỏ qua, tiếp tục đuổi theo phi độn về phương hướng mà khăn tay của Loan đạo nhân thổi tới. Đồng thời hắn cũng có thể cảm giác được huyết mạch trong cơ thể cảm thụ đối với loại thần bí cảm ứng cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Sự tò mò trong lòng Lục Bình càng mãnh liệt. Cái này có thể dẫn động Giao đạo nhân thủ thư, Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly cùng với sự tồn tại của huyết mạch thần bí cảm ứng trong đầu Lục Bình rốt cuộc là vật gì?
Khăn tay giống như phong tranh vậy bị Lục Bình dẫn dắt đột ngột vòng vo một vòng giữa không trung. Lục Bình hơi sửng sốt, liền thấy khăn tay quả thật không đi xa, mà lần nữa vòng một vòng giữa không trung.
Lục Bình có thể phát giác cảm ứng trong huyết mạch tựa hồ càng mãnh liệt. Mà khăn tay mất đi phương hướng càng giống như đang nói vật huyết mạch cảm ứng ở chỗ này vậy, nhưng trước người của hắn rõ ràng không có gì cả.
Không gian thần thông!
Phản ứng đầu tiên của Lục Bình chính là bảo vật tất nhiên núp trong một chỗ hư không nơi này!
Nhưng mà trong đó chẳng qua là một chỗ không gian động thiên cực kỳ miễn cưỡng thôi, cũng không phải giống như tiểu thiên thế giới của đạo đàn thế giới.
Nếu trong tiểu thiên thế giới, muốn trong đó lần nữa thi triển không gian thần thông, mở ra hư không trước mắt có lẽ sẽ rất khó khăn, nhưng cũng không phải không thể. Lấy tu vi thực lực của Lục Bình hiện nay tự nghĩ mình cũng có thể làm được tới đó.
Mà chỗ không gian động thiên trước mắt này lại hoàn toàn không so được không gian vững chắc của tiểu thiên thế giới, muôn miễn cưỡng thi triển không gian thân thông đã khó khăn càng thêm khó khăn rồi. Huống chi còn phải trong không gian động thiên này lần nữa mở ra một chỗ không gian cũng “vây quanh” vào bên trong động thiên này.
Cũng chỉ có Loan đạo nhân nhân vật Khai Thiên Thất Tổ như vậy mới có thể làm được tới cảnh giới thần kỳ loại liên hoàn động thiện như vậy.
Tuy nhiên lúc này đối với Lục Bình mà nói cũng cực kỳ khó giải quyết, muốn phá giải liên hoàn động thiên mặc dù nói phải dễ dàng rất nhiều so với thi triển loại thần thông, thế nhưng dù sao cũng là đối với người thi triển loại không gian thần thông mà nói. Còn với Lục Bình hiển nhiên là một chuyện phí rất nhiều công sức, làm không tốt không gian vây quanh đó kể cả đánh mất bảo vật ẩn núp bên trong là chuyện nhỏ. Nếu ảnh hưởng chỗ động thiên không gian này thậm chí đưa tới động thiên sụp đổ, vậy coi như không phải đùa giỡn rồi. Bầu trời của động thiên lại chính là một hồ nham thạch!
- Đây đúng thật là có chút khó giải quyết!
Phương hướng của thất sắc linh vũ cũng không đưa tới sự chú ý của Lục Bình, ngược lại thời điểm đó hắn hứng thú bị hấp dẫn tâm thần bởi khăn tay của Loan đạo nhân ở một hướng khác!
Trên khăn tay của Loan đạo nhân có Giao đạo nhân thủ thư, Lục Bình từ trong đoạn thủ thư này ngộ ra được khai Thiên Kiếm Thuật: “Chiến”, “Giết”, “Chết” ba chữ kiếm quyết. Mà lúc này đoạn chữ viết của Giao đạo nhân thủ thư cũng liên tiếp không ngừng thoáng hiện trên khăn tay.
Mà càng khiến cho Lục Bình kinh dị là thời điểm Giao đạo nhân thủ thư bắt đầu thoáng hiện trên khăn tay, Lục Bình tự thân dường như cũng phát giác một loại cảm ứng cực kỳ thần niệm. Loại cảm ứng này đối với Lục Bình mà nói rất tinh tường. Vì ban đầu khi Lục Bình còn là một gã đoán đan kỳ tu sĩ, đã từng trong Lạc Thánh hổ ở đất Hà Nguyên của Tây Hoang chi địa cũng từng có qua loại cảm ứng tương tự này. Chẳng qua hiện nay loại cảm ứng này đối với Lục Bình mà nói càng thêm mãnh liệt!
Trong Lạc Thánh hồ, loại thần bí minh minh đến từ huyết mạch cảm ứng của Lục Bình khiến cho hắn lấy được độc giác của Giao đạo nhân lưu lại nơi đó. Mà lúc này cái độc giác đã bị chân nguyên tự thân của Lục Bình mài dũa thành bản mệnh linh bảo Chân Linh Chi Kiếm. Hôm nay nó càng theo cùng Lục Bình vượt qua lần thứ hai lối kiếp, thành tựu Nhị kiếp linh bảo.
Hôm nay loại cảm ứng đó tới càng thêm mãnh liệt trực tiếp. Chẳng lẽ trong động thiên không gian này còn có bảo vật gì có thể so với Giao đạo nhấn độc giác sao?
Khi đó Lục Bình cũng không kịp nhớ di tàng của Loan đạo nhân ẩn giấu gì nữa, đối với hắn mà nói, Giao đạo nhân có thể trọng yếu hơn so với Loan đạo nhân. Huống chi mảnh không gian rộng lớn này, nhìn dáng dấp Loan đạo nhân di tàng cũng không phải là một chỗ. Nếu muốn tìm kiếm từng chỗ một, Lục Bình hiển nhiên muốn trước tiên tìm được khai thiên di vật có liên quan Giao đạo nhân có thể ẩn núp!
Mà ngay vào lúc này, Lục Bình tâm niệm chợt động. Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly đột nhiên vọt ra từ sau lưng Lục Bình, ánh mắt có chút mê ly nhìn nơi xa của động thiện, ngược lại nhất trí cùng phương hướng khăn tay muốn bay khỏi.
Sau khi cùng Lục Bình độ qua lối kiếp lần thứ hai thành tựu Nhị kiếp linh bảo, vốn Mạc Ly chỉ là bộ dáng cô gái mười hai mười ba tuổi lúc này nhìn qua cũng đã trưởng thành không ít. Dáng vẻ ước chừng mười bốn mười lăm tuổi, nhưng thần sắc lại trở nên càng lạnh lùng.
Trong lòng Lục Bình chợt động, hỏi:
- Mạc Ly, ngươi có phát hiện gì?
Mạc Ly nghe vậy gật đầu một cái, chi phương hướng khăn tay không ngừng bay múa đáp:
- Nơi đó dường như cùng tồn tại một món đồ rất có liên hệ cùng Mạc Ly. Mạc Ly muốn đi nơi đó nhìn một chút!
Lục Bình hơi suy nghĩ một chút, chân nguyên trong cơ thể diễn hóa. Một đạo khí tức thường thường ngưng tụ thành một sợi dây thừng. Một đầu thắt ở một góc của khăn tay, trong khi đó một đầu khác trên ngón tay của Lục Bình.
Đừng xem một sợi dây nước này thật nhỏ, là Lục Bình lấy Khống thủy quyết diễn hóa mà thành. Lấy tu vi của Lục Bình hiện giờ, một dây nước này bền bỉ chính là vật kim thiết cũng so không được.
Lục Bình liền dắt dây nước phảng phất để phong tranh. Mặc cho khăn tay bay đi về phía chỗ sâu của động thiện, Lục Bình đuổi theo sau khăn tay.
Lục Bình một hơi theo khăn tay đi tới ngoài mười mấy dặm, Trung Thổ Lục Bình thậm chí gặp một chỗ bị thất sắc quang mang bao trùm. Mặc dù thất sắc quang mang mãnh liệt che đậy vật trong đó, chính là thần niệm cũng dò xét không được. Nhưng trong chỗ cấm chế cường lực này hiển nhiên giam cầm một món dị bảo. Thế nhưng Lục Bình chẳng qua hơi do dự một chút rồi tạm thời từ bỏ rời đi.
Diễm Cửu Tiêu thần sắc kích động trấn áp linh vũ ba thước bay ra ngoài từ trong thất sắc cẩm chế. Một bên Diễm Linh Cữu hưng phấn nói:
- Tổ phụ đại nhân bảy cọng bản mệnh linh vũ của Loạn đạo nhân, chúng ta đã lấy được ba cọng rồi!
Diễm Cửu Tiêu đem linh và thu vào, duy trì thần sắc bình tĩnh, nói:
- Bên trong động thiên còn có ba cọng linh vũ. Lục Thiên Bình đó cũng sẽ không chịu tay không mà về, nhìn dáng dấp chúng ta phải tăng nhanh tốc độ rồi!
Ngừng lại một chút, Diễm Cửu Tiêu lại hướng bên cạnh Diễm Linh Cữu nói:
- Ngươi phải nhanh một chút độ qua lối kiếp lần thứ hai. Khai thiên thần thông ẩn chứa trong linh vũ này nếu như lời không cách nào ngay từ đầu phải có được Loan đạo nhân ý niệm thừa nhận trong đó, chỉ có sau khi tiến cấp pháp tướng hậu kỳ mới có thể tính toán một hai!
Lục Bình tuy rằng giữa đường gặp được một chỗ bị thất sắc cầm chê bao trùm, vậy mà hắn cuối cùng vẫn cắn răng bỏ qua, tiếp tục đuổi theo phi độn về phương hướng mà khăn tay của Loan đạo nhân thổi tới. Đồng thời hắn cũng có thể cảm giác được huyết mạch trong cơ thể cảm thụ đối với loại thần bí cảm ứng cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Sự tò mò trong lòng Lục Bình càng mãnh liệt. Cái này có thể dẫn động Giao đạo nhân thủ thư, Chân Linh Chi Kiếm Mạc Ly cùng với sự tồn tại của huyết mạch thần bí cảm ứng trong đầu Lục Bình rốt cuộc là vật gì?
Khăn tay giống như phong tranh vậy bị Lục Bình dẫn dắt đột ngột vòng vo một vòng giữa không trung. Lục Bình hơi sửng sốt, liền thấy khăn tay quả thật không đi xa, mà lần nữa vòng một vòng giữa không trung.
Lục Bình có thể phát giác cảm ứng trong huyết mạch tựa hồ càng mãnh liệt. Mà khăn tay mất đi phương hướng càng giống như đang nói vật huyết mạch cảm ứng ở chỗ này vậy, nhưng trước người của hắn rõ ràng không có gì cả.
Không gian thần thông!
Phản ứng đầu tiên của Lục Bình chính là bảo vật tất nhiên núp trong một chỗ hư không nơi này!
Nhưng mà trong đó chẳng qua là một chỗ không gian động thiên cực kỳ miễn cưỡng thôi, cũng không phải giống như tiểu thiên thế giới của đạo đàn thế giới.
Nếu trong tiểu thiên thế giới, muốn trong đó lần nữa thi triển không gian thần thông, mở ra hư không trước mắt có lẽ sẽ rất khó khăn, nhưng cũng không phải không thể. Lấy tu vi thực lực của Lục Bình hiện nay tự nghĩ mình cũng có thể làm được tới đó.
Mà chỗ không gian động thiên trước mắt này lại hoàn toàn không so được không gian vững chắc của tiểu thiên thế giới, muôn miễn cưỡng thi triển không gian thân thông đã khó khăn càng thêm khó khăn rồi. Huống chi còn phải trong không gian động thiên này lần nữa mở ra một chỗ không gian cũng “vây quanh” vào bên trong động thiên này.
Cũng chỉ có Loan đạo nhân nhân vật Khai Thiên Thất Tổ như vậy mới có thể làm được tới cảnh giới thần kỳ loại liên hoàn động thiện như vậy.
Tuy nhiên lúc này đối với Lục Bình mà nói cũng cực kỳ khó giải quyết, muốn phá giải liên hoàn động thiên mặc dù nói phải dễ dàng rất nhiều so với thi triển loại thần thông, thế nhưng dù sao cũng là đối với người thi triển loại không gian thần thông mà nói. Còn với Lục Bình hiển nhiên là một chuyện phí rất nhiều công sức, làm không tốt không gian vây quanh đó kể cả đánh mất bảo vật ẩn núp bên trong là chuyện nhỏ. Nếu ảnh hưởng chỗ động thiên không gian này thậm chí đưa tới động thiên sụp đổ, vậy coi như không phải đùa giỡn rồi. Bầu trời của động thiên lại chính là một hồ nham thạch!
- Đây đúng thật là có chút khó giải quyết!