Chân Linh Cửu Biến
Chương 1358: Doanh trại bị nguy
Trong lúc toàn bộ tinh thần của Lục Bình chăm chú chú ý ma la đại quân thường xuyên điều động phía dưới sườn núi, Ân Thiên Sở ở một bên lại hỏi:
- Ngươi xác định chúng ta bây giờ còn có cơ hội đi thông báo cho người của Tử Dương cũng không?
Vẻ mặt Lục Bình ngẩn ra, thời điểm nhìn về phía phương hướng mà Ân Thiên Sở chú ý tới, lập tức thấy mấy con Ngọc Ma La trước đó tựa hồ tuần tra bốn phía ma la đại quân không biết vì sao thời điểm này lại hội tụ cùng nhau, đang trở lại từ bên ngoài sườn núi, mà phương hướng trở lại tựa hồ chính là chỗ đám người Lục Bình.
- Bị phát hiện rồi!
Lục Bình khẽ quát một tiếng
- Đi mau!
Hai người ẩn giấu thân hình cấp tốc rút đi từ trên sườn núi. Nhưng mà ngay lúc này trong doanh địa của ma la đại quân đột nhiên truyền tới một tiếng gầm thét trầm thấp. Mấy con Ngọc Ma La giả bộ dò xét trước đó nhất thời tăng nhanh tốc độ, đuổi thẳng tới chỗ sườn núi của hai người lúc trước.
- Đáng chết!
Lục Bình mắng mạnh một tiếng, nói:
- Không cần ẩn giấu, toàn lực bỏ chạy, lại có Thiên Ma ở đó!
May là Ân Thiên Sở từ trước đến giờ mặt lạnh, lần này cũng đổi sắc mặt, hai người không che giấu thân hình của mình nữa. Hai đạo độn quang từ trên sườn núi vọt lên cao xoay người phi độn đi về phía sau, muốn mượn sườn núi ngăn che thoát khỏi ma la truy kích.
Mấy con Ngọc Ma La đuổi theo trước đó đang muốn tách ra truy kích hai người, không ngờ từ phía sau lần nữa truyền tới tiếng hô trầm thấp. Mấy con Ngọc Ma La đuổi theo chốc lát sau đó lại toàn bộ đi trở về.
Lúc này, ma la đại quận phía dưới sườn núi đã rút ra, hạo hạo đãng đãng lần nữa vô đánh đi về phía doanh trại.
Lục Bình cùng Ân Thiên Sở một khe hở trốn ra mười mấy dặm bên ngoài, lúc này mới phát hiện sau lưng Ngọc Ma La không đuổi theo nữa, Ân Thiên Sở hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Lục Bình thở dài một cái, đáp:
- Nếu là Tử Dương cũng không phòng bị, chỗ đóng quân đó sợ là phải khó bảo toàn.
- Tuy nhiên trong Tử Dương cung trú địa có Thuần Dương lão tổ trấn giữ, nếu là hai con A Tu La biến mất không thấy đâu nữa có thể bị Thuần Dương lão tổ bỏ quên rồi. Thiên Ma là đối tượng của Thuần Dương tu sĩ chú ý nhiều nhất, nếu là trong ma la đại quân thiếu khí tức một con Thiên Ma, Tử Dương cung Thuần Dương tu sĩ như cũ không phát giác, vậy coi như có chút nói không được rồi.
Ân Thiên Sở rồi lại nói:
- Nếu Thiên Ma không phải là tấn công hai đầu Tử Dương cung trú địa trước thì sao?
Lục Bình cũng hít một hơi khí lạnh, đáp:
- Có thể, nếu là đúng như vậy, doanh trại phía tây chằng phải là ngay cả Tử Dương cung trú địa tăng viện cũng có thể không lấy được sao?
Hai người nhanh chóng chạy tới bên ngoài doanh trại phía tây Tử Dương cung. Đợi đến khi hai người chạy tới khoảng cách ngoài doanh trại hơn mười dặm có thể xa xa nghe được tiếng vang rung trời của song phương giao chiến. Ma la đại quân đã triển khai mãnh liệt tấn công đoàn đoàn vây quanh doanh trại.
Ba vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cùng với mười vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đóng ở doanh trại đã toàn bộ đi tới trước doanh trại hộ trận cùng triển khai kịch chiến. Nhưng một con A Tu La cùng với bốn năm con Ngọc Ma La đột ngột xuất hiện làm rối loạn sự an bài của Tử Dương cung tu sĩ. Trong nháy mắt tiếp chiến, Tử Dương cùng một phe pháp tướng trung kỳ tu sĩ rất nhanh sau đó một chết một trọng thương.
Đợi đến thời điểm Tử Dương cung trên dưới phát hiện không ổn, còn thừa lại hơn mười tu sĩ rất nhanh sau đó bị ma la đại quân phân chia bao vây, lọt vào trong sự vây công của ma la. Họ chính là muôn lui về nơi đóng quân dựa vào trận pháp cổ thủ cũng không làm được.
Hai người Lục Bình cùng Ân Thiên Sở làm hết sức lặn vào lằn ranh chiến trường. Lúc này mới phát hiện Tử Dương cung hiện nay mặc dù đã bị rơi vào hạ phong, nhưng cũng không phải là không có năng lực từ thủ. Mà ma la đại quân lúc này chính là muốn toàn bộ pháp tướng trung hậu kỳ tu sĩ lao ra khỏi trú địa bị cô lập khỏi chỗ đóng quân, phòng ngừa Tử Dương cung trên dưới quy súc tử thủ trong nơi đóng quân.
Mà Thiên Ma núp ở một bên một mực không hề xuất thủ chỉ sợ là muốn vào thời cơ thích hợp nhất cho Tử Dương cung một kích trí mạng, hoàn toàn đem một tòa doanh trại này cùng Tử Dương cung trú địa hố vị cơ giác hoàn toàn nhổ hết. Như vậy ma la đại quân sẽ có thể lấy cái thế từ trên đánh xuống, đối với Tử Dương cung trú địa đóng ở sơn khẩu phát khởi đánh vào càng mãnh liệt hơn.
Lúc này Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm sau khi viện quân mới của ma la đại quân xuất hiện cũng đã phát hiện chút không ôn. Hai người mặc dù tạm thời không cách nào lui vào trong doanh trại, nhưng kịp thời tụ tập cùng nhau. Một thanh Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm cùng với một thanh Hàn Băng Miên kiếm, hai món linh bảo phối hợp lẫn nhau cũng một hơi đỡ được một con Ngọc Ma cùng với ba con Ngọc Tu La vây công. Chẳng qua là lúc này tình cảnh gặp phải của hai người so với thời điểm đại chiến trước đó còn phải nghiêm nghị nhiều.
Những kiếm thuật thần thông mà hai người thi triển lúc này hiển nhiên là một loại hợp kích bí truyền của Tử Dương cung. Hai món linh bảo phi kiếm một dương một âm, nóng lên run lên. Hai loại kiếm thuật thần thông thi triển ra đồng dạng là một công một thủ, vừa tiến vừa lui, dưới sự phối hợp lẫn nhau mặc dù rơi vào hạ phong bởi bốn con Ngọc Ma La a vây công, nhưng cũng đủ lực đảm bảo không thua.
Tuy nhiên lúc này một tiếng kêu đau truyền tới từ trong doanh địa. Hiển nhiên có Tử Dương cung đệ tử bị thương dưới ma la vây công. Tiếp theo hai người đã phát hiện mấy con Huyết Ma La đã thoát khỏi chiến đoàn vây quanh về phía bọn họ. Hai người hợp lực ngăn cản bốn con Ngọc Ma La vây công đã thật không dễ, nếu là lại có mấy con Huyết Ma La gia nhập, hai người chỉ sợ cũng phải chịu không nổi.
Hai người vừa ngăn cản Ngọc Ma La vây công, vừa cố gắng di động chiến đoàn về phía sau, ý đồ trở về đến trong doanh địa dựa vào trận pháp ngăn cản ma la vây công. Nhưng bốn con Ngọc Tu La hiển nhiên đã phát hiện ý đồ của hai người, thế công đột nhiên tăng cường. Trong đó, hai con Ngọc Tu La càng thêm đi vòng qua sau lưng của hai người chặn lại đường lui của họ.
Ba con Huyết Ma La dẫn đầu xông vào chiến đoàn. Nhưng không chờ tới lúc bọn nó xuất thủ công kích, một con Huyết Tu La trong đó đột nhiên một thân kêu lên sợ hãi, quay người tựa hồ muốn tránh qua cái gì đó. Nhưng một thanh đoản kiếm đã bắn thủng ngực nó bị một kích chém chết.
- Vô Hình Kiếm Quyết!
Tạ Thiên Dương quát to một tiếng, cho rằng Lục Bình chạy tới tiếp viện. Chỉ có điều khi hắn thấy một thanh đoản kiếm chẳng qua là Dưỡng linh pháp bảo, hắn biết đó cũng không phải là pháp bảo được Lục Bình sử dụng.
Quả nhiên, một tên tu sĩ áo đen xuất hiện sau lưng Huyết Tu La bị chém chết, quanh người một chiều một thanh đoản kiếm pháp bảo lập tức trở lại trong tay của gã, rồi sau đó tu sĩ lạnh lùng nhìn Tạ Thiên Dương một cái. Áo quần màu đen chấn động cả lên, cả người lần nữa ẩn giấu đến trong hư không.
- Ngươi xác định chúng ta bây giờ còn có cơ hội đi thông báo cho người của Tử Dương cũng không?
Vẻ mặt Lục Bình ngẩn ra, thời điểm nhìn về phía phương hướng mà Ân Thiên Sở chú ý tới, lập tức thấy mấy con Ngọc Ma La trước đó tựa hồ tuần tra bốn phía ma la đại quân không biết vì sao thời điểm này lại hội tụ cùng nhau, đang trở lại từ bên ngoài sườn núi, mà phương hướng trở lại tựa hồ chính là chỗ đám người Lục Bình.
- Bị phát hiện rồi!
Lục Bình khẽ quát một tiếng
- Đi mau!
Hai người ẩn giấu thân hình cấp tốc rút đi từ trên sườn núi. Nhưng mà ngay lúc này trong doanh địa của ma la đại quân đột nhiên truyền tới một tiếng gầm thét trầm thấp. Mấy con Ngọc Ma La giả bộ dò xét trước đó nhất thời tăng nhanh tốc độ, đuổi thẳng tới chỗ sườn núi của hai người lúc trước.
- Đáng chết!
Lục Bình mắng mạnh một tiếng, nói:
- Không cần ẩn giấu, toàn lực bỏ chạy, lại có Thiên Ma ở đó!
May là Ân Thiên Sở từ trước đến giờ mặt lạnh, lần này cũng đổi sắc mặt, hai người không che giấu thân hình của mình nữa. Hai đạo độn quang từ trên sườn núi vọt lên cao xoay người phi độn đi về phía sau, muốn mượn sườn núi ngăn che thoát khỏi ma la truy kích.
Mấy con Ngọc Ma La đuổi theo trước đó đang muốn tách ra truy kích hai người, không ngờ từ phía sau lần nữa truyền tới tiếng hô trầm thấp. Mấy con Ngọc Ma La đuổi theo chốc lát sau đó lại toàn bộ đi trở về.
Lúc này, ma la đại quận phía dưới sườn núi đã rút ra, hạo hạo đãng đãng lần nữa vô đánh đi về phía doanh trại.
Lục Bình cùng Ân Thiên Sở một khe hở trốn ra mười mấy dặm bên ngoài, lúc này mới phát hiện sau lưng Ngọc Ma La không đuổi theo nữa, Ân Thiên Sở hỏi:
- Làm sao bây giờ?
Lục Bình thở dài một cái, đáp:
- Nếu là Tử Dương cũng không phòng bị, chỗ đóng quân đó sợ là phải khó bảo toàn.
- Tuy nhiên trong Tử Dương cung trú địa có Thuần Dương lão tổ trấn giữ, nếu là hai con A Tu La biến mất không thấy đâu nữa có thể bị Thuần Dương lão tổ bỏ quên rồi. Thiên Ma là đối tượng của Thuần Dương tu sĩ chú ý nhiều nhất, nếu là trong ma la đại quân thiếu khí tức một con Thiên Ma, Tử Dương cung Thuần Dương tu sĩ như cũ không phát giác, vậy coi như có chút nói không được rồi.
Ân Thiên Sở rồi lại nói:
- Nếu Thiên Ma không phải là tấn công hai đầu Tử Dương cung trú địa trước thì sao?
Lục Bình cũng hít một hơi khí lạnh, đáp:
- Có thể, nếu là đúng như vậy, doanh trại phía tây chằng phải là ngay cả Tử Dương cung trú địa tăng viện cũng có thể không lấy được sao?
Hai người nhanh chóng chạy tới bên ngoài doanh trại phía tây Tử Dương cung. Đợi đến khi hai người chạy tới khoảng cách ngoài doanh trại hơn mười dặm có thể xa xa nghe được tiếng vang rung trời của song phương giao chiến. Ma la đại quân đã triển khai mãnh liệt tấn công đoàn đoàn vây quanh doanh trại.
Ba vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ cùng với mười vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ đóng ở doanh trại đã toàn bộ đi tới trước doanh trại hộ trận cùng triển khai kịch chiến. Nhưng một con A Tu La cùng với bốn năm con Ngọc Ma La đột ngột xuất hiện làm rối loạn sự an bài của Tử Dương cung tu sĩ. Trong nháy mắt tiếp chiến, Tử Dương cùng một phe pháp tướng trung kỳ tu sĩ rất nhanh sau đó một chết một trọng thương.
Đợi đến thời điểm Tử Dương cung trên dưới phát hiện không ổn, còn thừa lại hơn mười tu sĩ rất nhanh sau đó bị ma la đại quân phân chia bao vây, lọt vào trong sự vây công của ma la. Họ chính là muôn lui về nơi đóng quân dựa vào trận pháp cổ thủ cũng không làm được.
Hai người Lục Bình cùng Ân Thiên Sở làm hết sức lặn vào lằn ranh chiến trường. Lúc này mới phát hiện Tử Dương cung hiện nay mặc dù đã bị rơi vào hạ phong, nhưng cũng không phải là không có năng lực từ thủ. Mà ma la đại quân lúc này chính là muốn toàn bộ pháp tướng trung hậu kỳ tu sĩ lao ra khỏi trú địa bị cô lập khỏi chỗ đóng quân, phòng ngừa Tử Dương cung trên dưới quy súc tử thủ trong nơi đóng quân.
Mà Thiên Ma núp ở một bên một mực không hề xuất thủ chỉ sợ là muốn vào thời cơ thích hợp nhất cho Tử Dương cung một kích trí mạng, hoàn toàn đem một tòa doanh trại này cùng Tử Dương cung trú địa hố vị cơ giác hoàn toàn nhổ hết. Như vậy ma la đại quân sẽ có thể lấy cái thế từ trên đánh xuống, đối với Tử Dương cung trú địa đóng ở sơn khẩu phát khởi đánh vào càng mãnh liệt hơn.
Lúc này Tạ Thiên Dương cùng với Tô Cẩm sau khi viện quân mới của ma la đại quân xuất hiện cũng đã phát hiện chút không ôn. Hai người mặc dù tạm thời không cách nào lui vào trong doanh trại, nhưng kịp thời tụ tập cùng nhau. Một thanh Liệt Hỏa Thiên Dương kiếm cùng với một thanh Hàn Băng Miên kiếm, hai món linh bảo phối hợp lẫn nhau cũng một hơi đỡ được một con Ngọc Ma cùng với ba con Ngọc Tu La vây công. Chẳng qua là lúc này tình cảnh gặp phải của hai người so với thời điểm đại chiến trước đó còn phải nghiêm nghị nhiều.
Những kiếm thuật thần thông mà hai người thi triển lúc này hiển nhiên là một loại hợp kích bí truyền của Tử Dương cung. Hai món linh bảo phi kiếm một dương một âm, nóng lên run lên. Hai loại kiếm thuật thần thông thi triển ra đồng dạng là một công một thủ, vừa tiến vừa lui, dưới sự phối hợp lẫn nhau mặc dù rơi vào hạ phong bởi bốn con Ngọc Ma La a vây công, nhưng cũng đủ lực đảm bảo không thua.
Tuy nhiên lúc này một tiếng kêu đau truyền tới từ trong doanh địa. Hiển nhiên có Tử Dương cung đệ tử bị thương dưới ma la vây công. Tiếp theo hai người đã phát hiện mấy con Huyết Ma La đã thoát khỏi chiến đoàn vây quanh về phía bọn họ. Hai người hợp lực ngăn cản bốn con Ngọc Ma La vây công đã thật không dễ, nếu là lại có mấy con Huyết Ma La gia nhập, hai người chỉ sợ cũng phải chịu không nổi.
Hai người vừa ngăn cản Ngọc Ma La vây công, vừa cố gắng di động chiến đoàn về phía sau, ý đồ trở về đến trong doanh địa dựa vào trận pháp ngăn cản ma la vây công. Nhưng bốn con Ngọc Tu La hiển nhiên đã phát hiện ý đồ của hai người, thế công đột nhiên tăng cường. Trong đó, hai con Ngọc Tu La càng thêm đi vòng qua sau lưng của hai người chặn lại đường lui của họ.
Ba con Huyết Ma La dẫn đầu xông vào chiến đoàn. Nhưng không chờ tới lúc bọn nó xuất thủ công kích, một con Huyết Tu La trong đó đột nhiên một thân kêu lên sợ hãi, quay người tựa hồ muốn tránh qua cái gì đó. Nhưng một thanh đoản kiếm đã bắn thủng ngực nó bị một kích chém chết.
- Vô Hình Kiếm Quyết!
Tạ Thiên Dương quát to một tiếng, cho rằng Lục Bình chạy tới tiếp viện. Chỉ có điều khi hắn thấy một thanh đoản kiếm chẳng qua là Dưỡng linh pháp bảo, hắn biết đó cũng không phải là pháp bảo được Lục Bình sử dụng.
Quả nhiên, một tên tu sĩ áo đen xuất hiện sau lưng Huyết Tu La bị chém chết, quanh người một chiều một thanh đoản kiếm pháp bảo lập tức trở lại trong tay của gã, rồi sau đó tu sĩ lạnh lùng nhìn Tạ Thiên Dương một cái. Áo quần màu đen chấn động cả lên, cả người lần nữa ẩn giấu đến trong hư không.