Chân Linh Cửu Biến
Chương 1353: Tiên ma tung hoành (tiếp 1)
Đoạn đường này đại quân đã phát khởi đánh vào về phía doanh bàn. Nhưng ở phía sau, Lục Bình vẫn phát hiện mấy con ma la núp phụ cận ẩn nhiên bày ra từng đạo một bẫy rập, vì chính là phòng ngừa có người bao vây đường lui của bọn nó, trong đó không thiếu có sự tồn tại như các loại Ngọc Ma La.
Lục Bình cười nói:
- Ma la cũng càng ngày càng giảo hoạt, không ngờ lại bày ra bẫy rập phía sau!
Ân Thiên Sở nói:
- Chỉ cần không bị vây quanh, bẫy rập đó cũng không là bẫy rập.
Lục Bình gật đầu cười nói:
đầu cười nói:
- Không sai!
- Không sai!
Dứt lời hai người đồng thời biến mất thân hình.
Tử Dương cung đại chiến cùng ma la hiển nhiên cũng đưa tới không ít sự chú ý của môn phái tu sĩ. Những môn phái tu sĩ đó hoặc là muốn lấy lòng Tử Dương cung, hiệp trợ Tử Dương cung chống đỡ ma la xâm lấn, hoặc là có mục đích khác, phía bên ngoài thừa dịp lúc ma la đại quân bị Tử Dương cung chống đỡ, bọn họ săn giết ma la cướp đoạt điểm chiến công.
Nhưng mà vào lúc này bọn họ không dám ra tay, bởi vì trước đó đã có người thừa dịp ma la đại quân tấn công Tử Dương cung trú địa muốn bao vây đường lui lại trúng mai phục của ma la đại quân.
Những tu sĩ núp bốn phía đều ở đây chờ, chờ Tử Dương cung tu sĩ có thể tuôn ra khỏi trú địa, làm rối loạn toàn bộ trận hình tiến công của ma la đại quân hay không. Một khi song phương lâm vào hỗn chiến, đó chính là cơ hội cho những tu sĩ ẩn giấu thân mình thừa dịp loạn mà thủ thắng.
Nhưng ngay lúc này, một con Ngọc Ma kéo sau đột nhiên phát hiện cái gì đó, phệ hồn hắc vụ một trận sôi trào. Một vòng sóng nhỏ vô hình quét ngang đi về bốn phía.
Bên ngoài mười mấy trường thân ảnh của Lục Bình cùng Ân Thiên Sở tiềm hành khó ẩn giấu hơn nữa, nhưng Ngọc Ma lại thất kinh. Nó không ngờ lại có người có thể tiềm hành đến khoảng cách như vậy mới bị nó phát giác. Phệ hồn hắc vụ sôi trào càng lúc càng kịch liệt. Một tiếng kêu to bén nhọn truyền tới từ bên trong học vụ, trực tiếp rưới vào trong tai hai người. Cùng lúc đó, rất nhiều Huyết Ma La ẩn giấu bốn phía vội vàng tụ tập chung quanh Ngọc Ma. Thậm chí ở chỗ xa hơn có Ngọc Tu La cũng vọt tới về phía bên đó.
- Ha ha, lại có người sẽ ngu đến mức đánh vào đường lui của ma la đại quân. Nhiều người như vậy cũng không dám xuất thủ, thật cho rằng tất cả mọi người đều là người ngu sao!
- Hai người kia thực lực cũng xem là không tệ, không ngờ lại có thể tiềm hành dưới đất mí mắt của Ngọc Ma đến khoảng cách chỉ cách nó có ba bốn mươi trượng.
- Ha, người trước mặt sao nhìn quen mắt như vậy? Hắn xông lên rồi! Không phải đâu, hắn không ngờ lại đánh giết đi về phía Ngọc Ma. Xong rồi! Xong rồi! Hay lắm, hay lắm một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, chỉ sợ cũng phải vẫn lạc trong ma la đại quân rồi!
- Không phải đầu, hắc y nhân phía sau không ngờ lại một lần nữa ẩn giấu thân hình. Ấn độn bí thuật thật cao minh!
Tu sĩ của các phái núp bốn phía chẳng những không xuất thủ tương trợ, ngược lại từng người một cùng thảo luận lẫn nhau nhìn có chút hả hê, ngồi nhìn hai người lập tức phải làm vào trùng vây của ma la đại quân.
- Không đúng, đó là Lục Thiên Bình! Người xông lên chính là Lục Thiên Bình!
- Lục Thiên Bình sao? Không phải đâu, đi lên như vậy không phải là đang tìm cái chết chứ?
- Đáng tiếc, đáng tiếc! Ta nghe nói Lục Thiên Bình này cùng Tử Dương cung Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm là hảo hữu.
Lần này sợ rằng hắn muốn trợ quyền mà đến chứ gì, không ngờ cũng lỗ mãng như vậy.
Tiếp theo mọi người kêu lên một trận, tựa hồ bên trong chiến trường đột nhiên xảy ra chuyện gì ngoài ý liệu vậy, khiến cho tu sĩ của các phái núp ở hư không xem cuộc chiến toàn bộ rơi vào trong trầm mặc.
Trong nháy mắt Ngọc Ma phát hiện Lục Bình cùng Ân Thiên Sở. Ân Thiên Sở lần nữa thi triển ổn độn bí thuật biến mất không thấy đâu nữa. Còn Lục Bình thì không lui mà tiến tới. Tế Thủy Trường Lưu kiếm hóa thành hai con thanh giao tung hoành quanh quẩn, trực tiếp nhào tới con Ngọc Ma đó.
Ngọc Ma lui về phía sau, nhưng chưa hề hoàn toàn né tránh Lục Bình song phi kiếm vọt tới tiêu diệt, ngược lại Ngọc Ma còn muốn đón đỡ một kích này của hắn. Như vậy Huyết Ma La từ hai bên xông lên sẽ có thể nhân cơ hội hoàn toàn vậy hắn vào trong vòng vây trong
Một trận sôi trào trong phệ hồn hắc vụ. Hai con quạ màu đen to lớn từ trong hắc vụ thoát dĩnh nhi xuất, rồi sau đó hai cánh chấn động cả lên vọt tới hai con giao long màu xanh đang nhào tới. Hai cái mỏ đen mổ thắng tới con người của con giao long màu xanh.
Không ngờ hai con quạ màu đen cũng trực tiếp bị hai con giao long màu xanh đụng vào tản ra. Hai thanh phi kiếm vọt ra từ trong miệng giao long, tiến thắng tới đầu của con Ngọc Ma núp trong phệ hồn hắc vụ.
Ngọc Ma hiển nhiên không ngờ Lục Bình lại có thể không để ý chút nào tới mấy con Huyết Ma La cùng với hai con Ngọc Tu La từ đàng xa chạy tới sắp vây quanh hắn, mà là một lực xông về nó.
Như vậy mặc dù khiến cho Ngọc Ma cảm thấy bất ngờ cũng không thể không lui về phía sau để tránh khai phong mang của Lục Bình, nhưng ngay sau đó một màn làm nó sợ hãi đột nhiên xuất hiện.
Hai con trong mấy con Huyết Tu La tới tiếp ứng chạy ở phía trước nhất đột nhiên lảo đảo một cái. Một đạo hàn quang lóe qua nhanh chóng, đầu lâu lập tức phóng lên cao. Mà hai con Huyết Tu La không ngờ lại như cũ duy trì tư thế phi độn, rồi sau đó giữa không trung xẹt qua hai đường ngang do vật bị ném hình thành rơi xuống phía dưới mặt đất.
Trong khoảnh khắc hai con Huyết Tu La vẫn lạc, hắc y nhân lúc trước ẩn giấu sau lưng Lục Bình đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn nó. Hai mắt lạnh lùng liếc mắt mấy con Huyết Ma La khác đang xông tới, sau đó lại biến mất không thấy đầu nữa.
Hắc y nhân thần xuất quỷ một cùng với hai con Huyết Tu La không dấu hiệu nào vẫn lạc khiến cho mấy con Huyết Ma La chạy tới tiếp ứng dưới chân hơi chậm lại, thần sắc trong lúc nhất thời tỏ ra hốt hoảng.
Trong lòng Lục Bình thầm than, Vô Hình Kiếm Quyết chỉ có trong tay Ân Thiên Sở mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Mặc dù Lục Bình cũng luyện bộ đại thần thông kiểm quyết này, hơn nữa trong tay của hắn lũ lượt xây chiến công, nhưng Ân Thiên Sở lại có thể phát huy đến mức tận cùng uy lực của một bộ kiếm thuật thần thông này.
Chính là ngay trong lúc thừa dịp Ân Thiên Sở đột ngột chém chết hai con Huyết Tu La chấn nhiếp những ma la khác, Lục Bình đã lần nữa xông tới Ngọc Ma, mạnh mẽ giết chết nó!
Phệ hồn hắc vụ đột nhiên nổ tung, vô số tơ Phệ hồn màu đen từ bốn phương tám hướng ghim tới trên người của Lục Bình.
Còn Lục Bình đương nhiên không sợ hãi, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh lam bố tiểu phiền, rồi sau đó lay động tiểu phiên, nhiều tường vẫn nhất thời bay ra từ trong tiểu phiên. Trong một tiếng kêu to giòn giã, một con bằng điểu màu vàng chợt ẩn chợt hiện trong tường vân, tơ Phệ hồn màu đen đều bị tường vẫn ngăn ở bên ngoài, khó có thể tiến thêm chút nào nữa.
Lục Bình cười nói:
- Ma la cũng càng ngày càng giảo hoạt, không ngờ lại bày ra bẫy rập phía sau!
Ân Thiên Sở nói:
- Chỉ cần không bị vây quanh, bẫy rập đó cũng không là bẫy rập.
Lục Bình gật đầu cười nói:
đầu cười nói:
- Không sai!
- Không sai!
Dứt lời hai người đồng thời biến mất thân hình.
Tử Dương cung đại chiến cùng ma la hiển nhiên cũng đưa tới không ít sự chú ý của môn phái tu sĩ. Những môn phái tu sĩ đó hoặc là muốn lấy lòng Tử Dương cung, hiệp trợ Tử Dương cung chống đỡ ma la xâm lấn, hoặc là có mục đích khác, phía bên ngoài thừa dịp lúc ma la đại quân bị Tử Dương cung chống đỡ, bọn họ săn giết ma la cướp đoạt điểm chiến công.
Nhưng mà vào lúc này bọn họ không dám ra tay, bởi vì trước đó đã có người thừa dịp ma la đại quân tấn công Tử Dương cung trú địa muốn bao vây đường lui lại trúng mai phục của ma la đại quân.
Những tu sĩ núp bốn phía đều ở đây chờ, chờ Tử Dương cung tu sĩ có thể tuôn ra khỏi trú địa, làm rối loạn toàn bộ trận hình tiến công của ma la đại quân hay không. Một khi song phương lâm vào hỗn chiến, đó chính là cơ hội cho những tu sĩ ẩn giấu thân mình thừa dịp loạn mà thủ thắng.
Nhưng ngay lúc này, một con Ngọc Ma kéo sau đột nhiên phát hiện cái gì đó, phệ hồn hắc vụ một trận sôi trào. Một vòng sóng nhỏ vô hình quét ngang đi về bốn phía.
Bên ngoài mười mấy trường thân ảnh của Lục Bình cùng Ân Thiên Sở tiềm hành khó ẩn giấu hơn nữa, nhưng Ngọc Ma lại thất kinh. Nó không ngờ lại có người có thể tiềm hành đến khoảng cách như vậy mới bị nó phát giác. Phệ hồn hắc vụ sôi trào càng lúc càng kịch liệt. Một tiếng kêu to bén nhọn truyền tới từ bên trong học vụ, trực tiếp rưới vào trong tai hai người. Cùng lúc đó, rất nhiều Huyết Ma La ẩn giấu bốn phía vội vàng tụ tập chung quanh Ngọc Ma. Thậm chí ở chỗ xa hơn có Ngọc Tu La cũng vọt tới về phía bên đó.
- Ha ha, lại có người sẽ ngu đến mức đánh vào đường lui của ma la đại quân. Nhiều người như vậy cũng không dám xuất thủ, thật cho rằng tất cả mọi người đều là người ngu sao!
- Hai người kia thực lực cũng xem là không tệ, không ngờ lại có thể tiềm hành dưới đất mí mắt của Ngọc Ma đến khoảng cách chỉ cách nó có ba bốn mươi trượng.
- Ha, người trước mặt sao nhìn quen mắt như vậy? Hắn xông lên rồi! Không phải đâu, hắn không ngờ lại đánh giết đi về phía Ngọc Ma. Xong rồi! Xong rồi! Hay lắm, hay lắm một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, chỉ sợ cũng phải vẫn lạc trong ma la đại quân rồi!
- Không phải đầu, hắc y nhân phía sau không ngờ lại một lần nữa ẩn giấu thân hình. Ấn độn bí thuật thật cao minh!
Tu sĩ của các phái núp bốn phía chẳng những không xuất thủ tương trợ, ngược lại từng người một cùng thảo luận lẫn nhau nhìn có chút hả hê, ngồi nhìn hai người lập tức phải làm vào trùng vây của ma la đại quân.
- Không đúng, đó là Lục Thiên Bình! Người xông lên chính là Lục Thiên Bình!
- Lục Thiên Bình sao? Không phải đâu, đi lên như vậy không phải là đang tìm cái chết chứ?
- Đáng tiếc, đáng tiếc! Ta nghe nói Lục Thiên Bình này cùng Tử Dương cung Tạ Thiên Dương, Tô Cẩm là hảo hữu.
Lần này sợ rằng hắn muốn trợ quyền mà đến chứ gì, không ngờ cũng lỗ mãng như vậy.
Tiếp theo mọi người kêu lên một trận, tựa hồ bên trong chiến trường đột nhiên xảy ra chuyện gì ngoài ý liệu vậy, khiến cho tu sĩ của các phái núp ở hư không xem cuộc chiến toàn bộ rơi vào trong trầm mặc.
Trong nháy mắt Ngọc Ma phát hiện Lục Bình cùng Ân Thiên Sở. Ân Thiên Sở lần nữa thi triển ổn độn bí thuật biến mất không thấy đâu nữa. Còn Lục Bình thì không lui mà tiến tới. Tế Thủy Trường Lưu kiếm hóa thành hai con thanh giao tung hoành quanh quẩn, trực tiếp nhào tới con Ngọc Ma đó.
Ngọc Ma lui về phía sau, nhưng chưa hề hoàn toàn né tránh Lục Bình song phi kiếm vọt tới tiêu diệt, ngược lại Ngọc Ma còn muốn đón đỡ một kích này của hắn. Như vậy Huyết Ma La từ hai bên xông lên sẽ có thể nhân cơ hội hoàn toàn vậy hắn vào trong vòng vây trong
Một trận sôi trào trong phệ hồn hắc vụ. Hai con quạ màu đen to lớn từ trong hắc vụ thoát dĩnh nhi xuất, rồi sau đó hai cánh chấn động cả lên vọt tới hai con giao long màu xanh đang nhào tới. Hai cái mỏ đen mổ thắng tới con người của con giao long màu xanh.
Không ngờ hai con quạ màu đen cũng trực tiếp bị hai con giao long màu xanh đụng vào tản ra. Hai thanh phi kiếm vọt ra từ trong miệng giao long, tiến thắng tới đầu của con Ngọc Ma núp trong phệ hồn hắc vụ.
Ngọc Ma hiển nhiên không ngờ Lục Bình lại có thể không để ý chút nào tới mấy con Huyết Ma La cùng với hai con Ngọc Tu La từ đàng xa chạy tới sắp vây quanh hắn, mà là một lực xông về nó.
Như vậy mặc dù khiến cho Ngọc Ma cảm thấy bất ngờ cũng không thể không lui về phía sau để tránh khai phong mang của Lục Bình, nhưng ngay sau đó một màn làm nó sợ hãi đột nhiên xuất hiện.
Hai con trong mấy con Huyết Tu La tới tiếp ứng chạy ở phía trước nhất đột nhiên lảo đảo một cái. Một đạo hàn quang lóe qua nhanh chóng, đầu lâu lập tức phóng lên cao. Mà hai con Huyết Tu La không ngờ lại như cũ duy trì tư thế phi độn, rồi sau đó giữa không trung xẹt qua hai đường ngang do vật bị ném hình thành rơi xuống phía dưới mặt đất.
Trong khoảnh khắc hai con Huyết Tu La vẫn lạc, hắc y nhân lúc trước ẩn giấu sau lưng Lục Bình đột nhiên xuất hiện sau lưng bọn nó. Hai mắt lạnh lùng liếc mắt mấy con Huyết Ma La khác đang xông tới, sau đó lại biến mất không thấy đầu nữa.
Hắc y nhân thần xuất quỷ một cùng với hai con Huyết Tu La không dấu hiệu nào vẫn lạc khiến cho mấy con Huyết Ma La chạy tới tiếp ứng dưới chân hơi chậm lại, thần sắc trong lúc nhất thời tỏ ra hốt hoảng.
Trong lòng Lục Bình thầm than, Vô Hình Kiếm Quyết chỉ có trong tay Ân Thiên Sở mới có thể phát huy ra uy lực lớn nhất. Mặc dù Lục Bình cũng luyện bộ đại thần thông kiểm quyết này, hơn nữa trong tay của hắn lũ lượt xây chiến công, nhưng Ân Thiên Sở lại có thể phát huy đến mức tận cùng uy lực của một bộ kiếm thuật thần thông này.
Chính là ngay trong lúc thừa dịp Ân Thiên Sở đột ngột chém chết hai con Huyết Tu La chấn nhiếp những ma la khác, Lục Bình đã lần nữa xông tới Ngọc Ma, mạnh mẽ giết chết nó!
Phệ hồn hắc vụ đột nhiên nổ tung, vô số tơ Phệ hồn màu đen từ bốn phương tám hướng ghim tới trên người của Lục Bình.
Còn Lục Bình đương nhiên không sợ hãi, trong tay đột nhiên xuất hiện một thanh lam bố tiểu phiền, rồi sau đó lay động tiểu phiên, nhiều tường vẫn nhất thời bay ra từ trong tiểu phiên. Trong một tiếng kêu to giòn giã, một con bằng điểu màu vàng chợt ẩn chợt hiện trong tường vân, tơ Phệ hồn màu đen đều bị tường vẫn ngăn ở bên ngoài, khó có thể tiến thêm chút nào nữa.