Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Chương 1200
Chương 1200
Trong lòng Trương Đạo Viễn tràn đầy uất sức, tất cả oán khí đều đổ hết lên trên người Lưu Mạnh Vũ, bỗng nhiên ông ta quay mặt về hướng bắc, đưa tay vung ra một cái lôi phù.
Ông ta cất tiếng mắng: “Đạo sĩ Mao Sơn thôi! Tôi giật chết mịa ông!”
…
Rất nhanh sức khỏe của Lang Dụ Văn đã khôi phục bình thường, ngày hôm sau anh ta đã sinh long hoạt hổ xuất viện, đồng thời lập tức đâm đầu vào trong công việc.
Lý Dục Thần đã nói với anh ta chuyện về đảo Cửu Long, Lang Dụ Văn nghe xong thì vô cùng kinh ngạc.
“Cậu nói là, về sau toàn bộ đảo Cửu Long đều là của nhà họ Lý?”
Lang Dụ Văn chưa từng đi đến đảo Cửu Long, nhưng anh ta biết vị trí địa lý ở trên biển của đảo Cửu Long quá quan trọng, ở một mức độ nào đó có thể ảnh hưởng và cân bằng lợi ích của những quốc gia xung quanh biển.
Có đảo Cửu Long, nhà họ Lý đã không còn là hào môn bình thường nữa.
Dựa theo yêu cầu của Lý Dục Thần, Lang Dụ Văn phải giúp anh trở thành hào môn trong ba tháng, trong ba năm trở thành người đứng đầu thủ đô.
Mục tiêu thứ nhất đã thực hiện được. Bây giờ ai dám nói cậu Lý của tập đoàn Kinh Lý không phải hào môn?
Nhưng muốn trở thành người đứng đầu thủ đô trong ba năm, độ khó cũng không nhỏ, thậm chí còn là một nhiệm vụ không thể hoàn thành.
Chỉ dựa vào tập đoàn Kinh Lý phát triển tự nhiên là tuyệt không có khả năng làm được.
Lang Dụ Văn biết, anh ta chỉ có thể giúp được trong việc kinh doanh, tính quyết định chân chính vẫn là thực lực của Lý Dục Thần.
Nhưng anh ta không ngờ được Lý Dục Thần lại thu đảo Cửu Long về danh nghĩa của mình.
Lang Dụ Văn tin tưởng, cho dù không có những thứ khác, chỉ dựa vào đảo Cửu Long, quy hoạch phát triển ba năm thật tốt cũng đủ để đứng ngang hàng với mấy gia tộc ở thủ đô kia.
Anh ta vội vã sắp xếp lại chuyện ở tập đoàn Kinh Lý, sau đó liền đến đảo Cửu Long, thậm chí ngay cả chuyện mình bị hại sinh bệnh cũng không hỏi nhiều một câu.
Bởi vì anh ta biết, loại chuyện này, Lý Dục Thần sẽ giúp anh ta giải quyết.
Lang Dụ Văn ở lại đảo Cửu Long nửa tháng.
Nửa tháng sau, anh ta đã làm ra một phần phương án kế hoạch phát triển đảo Cửu Long kỹ càng.
Sau khi Trữ Phượng Toàn nhìn qua cũng vô cùng bội phục Lang Dụ Văn, nhất là Lang Dụ Văn còn suy nghĩ kỹ càng cho quyền lợi của dân cư trên đảo, để lại rất nhiều lợi ích, là một người có tầm nhìn lâu dài.
“Tổng giám đốc Lang đúng sự là không tầm thường! Khó trách cậu Lý lại tôn trọng cậu như thế, để cậu cầm lái tập đoàn Kinh Lý. Bản kế hoạch này của cậu đã khiến chúng tôi thấy được tương lai tốt đẹp của đảo Cửu Long. Còn có rất nhiều chuyện mà chúng tôi chưa từng nghĩ tới bao giờ. Làm một trong những đảo chủ của đảo Cửu Long, tôi thật sự cảm thấy vô cùng hổ thẹn!”
Lang Dụ Văn cười nói: “Tam đảo chủ quá khiêm tốn rồi. Mỗi người chuyên về một lĩnh vực mà! Hơn nữa, mấy chục năm trước nhà họ Lý đã làm xong quy hoạch cho đảo Cửu Long, chỉ là vật đổi sao dời, tình hình thế giới thay đổi, cũng xuất hiện rất nhiều sản nghiệp mới. Nhưng ở trên phương hướng chính thì quy hoạch mà nhà họ Lý làm ra đã rất tốt rồi, tôi chỉ lấy đó làm cơ sở, bổ sung và sửa chữa một chút mà thôi. Muốn thực hiện những điều này, vẫn phải dựa vào sự cố gắng của đảo chủ và dân chúng trên đảo”.
Trữ Phượng Toàn ôm quyền nói: “Tổng giám đốc Lang yên tâm, chuyện ở trên đảo cứ giao cho chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức!”