Cầm Thú Nuôi Nhốt Cô Gái Nhỏ
Chương 34
Sáng sớm hôm sau, Tằng Trạm đi tới sở làm, Uý Lam chạy vào phòng sách, mấy hôm nay cô bắt đầu học ghép vần, chữ cũng biết thêm rất nhiều, cô chậm chạp gõ hai chữ đính hôn vào máy vi tính, kết quả tìm được khiến cô nhảy dựng.
'Đính hôn: hay còn gọi là hôn ước, nếu theo tập tục của nước ta, bình thường trước khi kết hôn thì phải qua nghi thức đính hôn: ký kết hôn thư, trao đổi lễ vật,hoặc dùng người đến mai mối. Nhưng theo luật pháp hiện tại của nước ta, đính hôn không bắt buộc trong quá trình kết hôn, có đính hôn hay không cũng không làm mất hiệu lực khi kết hôn'
Đính hôn là nghi thức trước khi kết hôn! Uý Lam lặp lại, nhanh chân chạy tới cầm lấy điện thoại gọi cho Tằng Trạm. Nhìn số điện thoại từ nhà gọi tới, trong lòng Tằng Trạm phấn khởi, nhanh chóng bắt máy.
" Chú muốn kết hôn?" Uý Lam liền nói, âm thanh rõ to.
Tằng Trạm đem di động tránh xa tai mình, đầu kia giọng Uý Lam đã khóc rống lên.
" Chú định kết hôn, như vậy còn Uý Lam tính sao?"
Đáy lòng Tằng Trạm vui mừng, chẳng lẽ cô bé, thích anh? Yêu anh nên không muốn chia lìa? Thấy Tằng Trạm không lên tiếng trả lời, Uý Lam càng quát lớn hơn.
" Chú kết hôn rồi, thím ngược đãi tôi thì biết làm sao?" Suy nghĩ của cô vô cùng đơn giản, cô ở nhà của chú, giống như con gái chú vậy, nếu chú lấy vợ, tức là mẹ kế, cuộc sống sau này chắc không dễ chịu gì.
Tằng Trạm nghẹn họng, hít một hơi hỏi lại " Em chỉ lo chuyện này?"
Uý Lam càng khóc lóc thảm thiết " Ừ " một cái thật to.
Lồng ngực Tằng Trạm phập phồng, gằn từng chữ nói " Em yên tâm, thím sẽ không ngược đãi em "
Uý Lam có chút yên lòng, tiếng khóc cũng nhỏ dần, còn chưa cảm tạ, Tằng Trạm đã nói tiếp " Ngược đãi em, chỉ có tôi thôi "
Không đợi câu trả lời của Uý Lam liền cúp máy. Nghĩ tới nghĩ lui cả nửa ngày, Uý Lam dần bình tĩnh lại, chú chỉ doạ cô thôi, chú đối với cô tốt như vậy nhất định sẽ không ngược đãi. Uý Lam nấu mì ăn liền thay cho cơm chiều, dạo này chú rất ít khi về ăn tối. Cơm chiều hôm nay, đúng là Tằng Trạm không ăn ở nhà, anh phải đi đến chỗ Tần Cẩn, cũng nhà do chính phủ cấp, cùng nhà Tằng Hải thật có điểm tương đồng, nội thất xa hoa, Tằng Trạm tắc lưỡi quan sát một vòng, Tần Cẩn nắm cánh tay anh lắc lắc nói.
" Anh không cần mỗi lần tới nhà em đều mua quà "
Tằng Trạm lắc đầu " Không thể đến tay không "
Tần Cẩn bĩu môi, nhẹ giọng nói " Về sau đừng mua nữa, chúng ta cũng sắp đính hôn, không cần khách sáo như vậy "
Quen nhau thời gian ngắn như vậy...liền đính hôn, may mà từ đầu Tằng Trạm đã chuẩn bị tốt tinh thần nên có thể tự nhiên tiếp nhận. Vừa thấy Tằng Trạm tới, ba Tần Cẩn liền đứng dậy lôi kéo anh tiến vào phòng ăn.
" Nào đi dùng bữa với chú "
Lại liếc qua thuốc lá và rượu ngoại đắt tiền trong tay Tần Cẩn, nhỏ giọng nói thêm " Mấy thứ này nhà chú rất nhiều, không nên xa lạ như vậy "
Ở trên bàn cơm, Tần Thế Vinh hỏi rất nhiều, Tằng Trạm đều lễ phép trả lời đầy đủ, đến khi ăn xong Tần Cẩn chuẩn bị đưa anh ra cửa, Tần Thế Vinh lại nói với anh " Chờ hai đứa đính hôn, con phải đến cục kiến thiết công tác "
Tằng Trạm bỗng chốc ngẩn người, Tần Cẩn gật gù, vỗ vỗ tay anh. Tằng Trạm nhìn Tần Thế Vinh, đáy lòng cười lạnh, đúng là trùng hợp, công ty của anh cũng đang gặp vấn đề ở cục kiến thiết, anh gật đầu đồng ý, liền nắm tay cùng Tần Cẩn đi ra ngoài. Thời tiết thật lạnh, Tằng Trạm nói Tần Cẩn không cần đợi cùng với anh, nhưng cô cố chấp, không chịu vào nhà, khuôn mặt bị đông cứng đỏ bừng, Tần Cẩn dậm dậm chân, thật lạnh, hồi lâu vẫn không thấy xe tới, cô nhăn mặt.
" Về sau mua xe đi "
Tuy có tiền, nhưng Tằng Trạm không muốn mua xe, càng không thích lái xe, nên Tần Cẩn nói, anh cũng không trả lời.Cuối cùng cũng có xe chạy tới, Tằng Trạm quay đầu nói Tần Cẩn nhanh chạy lên nhà, nào ngờ Tần Cẩn kiễng chân hôn lên môi anh một cái. Lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật như vậy, mặt Tần Cẩn đỏ rực, vội vàng lùi về phía sau nói " Đi đường cẩn thận "
Tằng Trạm bị bất ngờ, rất nhanh bình thường lại, xem báo địa chỉ, đợi khi xe chạy, anh liền lấy ra khăn giấy, chà lau môi mình.
Tằng Trạm về tới nhà nhìn thấy Uý Lam, vốn định ôm vào lòng, nhưng cô bé nhìn dáo dác sau lưng anh rồi hỏi " Thím ác độc vì sao không tới? "
Ác độc? Tằng Trạm xoa đầu cô hỏi lại " Sao em biết thím ấy ác độc? "
Uý lam không thèm trả lời chạy tới ghế sô pha ngồi xuống, ngón chân chọc chọc vào tấm thảm nói " Chú lại ăn cơm bên ngoài " Cái miệng nhỏ nhắn phối hợp chề ra, có thể treo lên cả bình dầu.
Tằng Trạm đổi giày, nhìn bộ dạng ai oán như cô dâu nhỏ chờ đợi chồng về của Uý Lam, thở dài, nếu hiện tại là vợ anh thì tốt rồi, có thể bắt lại đem vào giường yêu thương một phen. Tằng Trạm đứng ở cửa chăm chú quan sát khuôn mặt Uý Lam, cô bé này càng ngày càng đẹp, căn nhà này, về sau vẫn giữ nguyên, anh sẽ nhốt cô ở đây...nuôi từ từ.