Cá Mặn Lên Đệ Nhất Thiên Bảng
Chương 198
Cuối cùng 6 người bắt đầu cuộc sống yên bình ở học phủ.
Thiên Bảng để lộ vị trí của năm vị tu sĩ Thiên Bảng, nhưng bởi vì tính đặc thù của trận pháp ở Học phủ Thánh địa, người bên ngoài không vào được, tu sĩ bên trong vào thời gian học cũng không có cách nào đi ra ngoài.
Hàng loạt tu sĩ tụ tập ở Vân Thành, trong đó có vô số Ma tu đợi thời cơ mà hành động, muốn trực tiếp diệt trừ Học phủ Thánh địa, ý đồ muốn tiêu diệt bốn vị tu sĩ Nhân tộc ở Thiên Bảng.
Chẳng qua là Học phủ Thánh địa phòng thủ kiên cố, cung chủ của Vân Cảnh thánh địa và phong chủ lại thường xuyên ra vào trong đó, còn có trưởng lão Yêu tu của Thần Loan cung, bọn chúng không có bất kì cơ hội nào có thể chiếm đóng học phủ.
Bên trong học phủ, ngược lại sống yên bình thoải mái tách biệt với thế giới bên ngoài.
Học phủ quy định, sau năm ngày học, sẽ nghỉ hai ngày, tùy ý tu sĩ tự mình tu luyện.
Hai người Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã bởi vì thi lý thuyết mà nổi tiếng, lại bởi vì đều lĩnh ngộ nhanh trong các buổi học, làm cho các tiên sinh khen không dứt miệng, đã được Kiếm tu, Phù tu và Đan tu, thậm chí cả các vị Đao tu khâm phục gọi là "Khai Thiên Cảnh mạnh nhất" học phủ.
Nhưng hai người này lại quá thích lười biếng.
Lúc nghỉ ngơi giữa giờ học, mọi người đều tranh thủ từng phút giây để tu luyện, hai người thì thong thả ăn quà vặt, thỉnh thoảng nằm trên mặt bàn nghỉ ngơi chốc lát.
Dù sao đều không tu luyện.
Ngay cả các tiên sinh dạy học cũng cảm khái than thở ở trên lớp, nói nếu bọn họ có thể cố gắng tu luyện giống như những người khác, cảnh giới nhất định sẽ tăng lên rất nhanh.
Cho nên các bằng hữu cùng trường ở Thiên lâu, đối với hai người vừa hâm mộ ghen tị cũng có thương tiếc, đồng thời cũng đặc biệt khâm phục hai đại lão có thiên phú lợi hại này. Bọn họ thường đi xin chỉ bảo, hai người không hề giấu diếm, cũng sẽ chỉ điểm một chút.
Còn tu sĩ thần bí đúng thứ nhất thứ hai Thiên Bảng trong học phủ, cùng với vị Ma tu ẩn náukia, từ trên tiên sinh, xuống tới học sinh, đều đang ở sau lưng tìm kiếm.
Tìm người đứng thứ nhất và thứ hai là bởi vì tò mò và sùng bái, tìm Ma tu Thiên Bảng thì là muốn g.i.ế.c c.h.ế.t hắn ta.
Người tu tiên sống lâu, các tu sĩ vào Học phủ Thánh địa đều là lứa tuổi hăng hái, trong lòng bọn họ sự dũng cảm và nhiệt huyết đánh bại Ma tu làm vẻ vang Nhân tộc, đã đè được nỗi sợ đối với Ma tu Thiên Bảng.
Hơn nữa bên trong học phủ có rất nhiều người cường mạnh, chỉ cần tên Ma tu kia dám lộ ra một chút đuôi, chắc chắn phải chết.
Ở nơi này, Ma tu chỉ có thể cụp đuôi làm người.
Sau một đoạn thời gian bình an, mọi người không chỉ không sợ hãi, còn thường xuyên chửi mắng tên Ma tu Thiên Bảng kia.
Bởi vì Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã thích lười biếng, dáng vẻ lộ ra ở trong mắt của một đám người nỗ lực cạnh tranh chính là quá lười nhác. Không chỉ không bị tiên sinh và các bằng hữu phát hiện, ngược lại bởi vì mọi người tới xin chỉ giáo nên thường xuyên được tặng càng nhiều thức đồ ăn.
Trong mắt mọi người, đại lão Linh Tu đứng thứ 3 trong Thiên Bảng chính là người đại diện. Linh Tu đã nỗ lực như vậy, không phải đại lão thứ nhất thứ hai càng nổ lực hơn sao?
Nhưng mà ai cùng không ngờ
Thứ nhất thứ hai trong lòng mọi người: Nỗ lực hết mức, cao ngạo khí phách, một kiếm c.h.é.m núi sông, một lá bùa diệt thiên địa.
Thứ nhất thứ hai thực tế: Ăn rồi chờ chết, thích lười biếng. Nếu như có thể, ngay cả kiếm cũng không muốn rút ra. Cuộc sống nhàn nhã, không thể không dùng bút vẽ bùa rẻ nhất vẽ phù triện cấp thấp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/vo-cong-phe-vat-tro-thanh-de-nhat-thien-bang/chuong-198.html.]
Bởi vì không có cách nào ra vào Vân Thành, nhà ăn của Học phủ Thánh địa liên tục mở rộng, thức ăn phong phú đủ loại, thỏa mãn đông đảo ham muốn ăn uống nhanh của các tu sĩ.
DTV
Mặc dù Hoa Hoa là hố đen của kì thi lý thuyết, nhưng lúc nghiêm túc tu luyện cũng là một quân dự bị trong những người nỗ lực.
Cả tiểu đội, chỉ có hai con võ công không có lý tưởng là Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã thường xuyên bị Linh Tu thúc giục tu luyện, tiểu viện số 88 ở phía Bắc trở thành ngôi nhà thứ hai của Linh Tu, Kỷ Phù và Hoa Hoa.
Ở trong mắt của những người nỗ lực ctu luyện: Mỗi ngày chỉ tu luyện 4 canh giờ đã rất lười biếng, Tiểu Ngư Tiểu Vân lại tu luyện buông thả như vậy!
Ở trong mắt của Lạc Vân Dã và Tiểu Ngư: A, lại là một ngày học hành mệt mỏi trôi qua!
Mặc dù tổ nỗ lực tu luyện không hiểu, nhưng cũng tôn trọng chúc phúc với tổ võ công. Thỉnh thoảng lúc tổ nỗ lực tu luyện nhìn không nổi nữa, sẽ kéo theo tổ võ công.
Ngu Tri Dao ngoại trừ Kiếm đạo, những thứ khác đều giống như Lạc Vân Dã không có trải qua quá trình học tập tu luyện theo hệ thống, vẫn luôn là tự học theo những bài đăng trên kính Linh thông.
Năm đó trước khi bị thiên lôi đánh, Ngu Tri Dao cũng là một người nỗ lực. Hôm nay có thể sử dụng đao một cách không tệ là do ban đầu Minh Lê ném vô số cách dùng đao kiếm cho nàng, nói là loại hình vũ khí gần giống nhau, có thể suy luận một chút.
Ngu Tri Dao còn nhỏ, bị lừa tới ngây người. Sau khi bị ép tự học xong một môn, mới biết bị lừa, nước mắt trực tiếp rớt xuống.
Bây giờ vào học phủ vui vẻ lười biếng học tập, sau khi được các tiên sinh hướng dẫn, rất nhiều sự nghi hoặc trên con đường tu hành của hai người ngày trước đều được giải thích, giống như là chuyển đi tảng đá lớn, ít đi một thứ chặn đường, tu vi trực tiếp lớn mạnh vượt bậc.
Thậm chí Ngu Tri Dao và Lạc Vân Dã đều cảm thấy mơ hồ chạm tới ngưỡng cửa Quy Nhất Cảnh.
Tháng mười hai, tháng thứ ba nhập học ở Học phủ Thánh địa, đợi sau khi một đám tu sĩ quen thuộc nhau, bên trong học phủ tuyên bố ngoại trừ thực chiến và thi lý thuyết, còn để cho các tu sĩ tự do thành lập tiểu đội trừ ma, thời gian thành đội là ba ngày.
Đội ngũ ít nhất là ba người.
Thuẫn tu, Đao tu hoặc Kiếm tu, Âm tu hoặc Phù tu.
Trong lúc nhất thời, số ít Thuẫn tu và Trị Liệu sư đều trở thành miếng bánh ngon trong nhóm tu sĩ.
Vào lúc người bên cạnh còn đang do dự, tiểu viện số 88 và 89 ở phía Bắc đã sớm hợp thành một đội 6 người.
Tiểu đội trừ ma cần tên đội và đội trưởng.
Linh Tu là đội trưởng mà mọi người đồng ý.
Tên đội thì dùng cái tên tiểu đội trừ ma Thiên Bảng mà Hoa Hoa vẫn luôn kiên trì.
Cả người Hoa Hoa phấn chấn, vui vẻ nói: "Tiểu đội trừ ma Thiên Bảng! Sau này ta về nhà, cũng có thể nói chuyện với cha nương. Đội của chúng ta có hai vị tu sĩ Thiên Bảng, gọi bằng cái tên này hợp tình hợp lý!"
Ba vị tu sĩ Thiên Bảng khác: "..."
Ngu Tri Dao vỗ tay: "Ừ đúng đúng đúng."
Lạc Vân Dã gật đầu: "Quả thực hợp tình hợp lý."
Thời Việt vừa gật đầu, vừa vỗ tay.
Có người vui có người buồn.*