Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Cả Giới Giải Trí Đều Mong Tôi Im Miệng - Trang 3

Chương 90: 90: Ngươi Mà Cũng Xứng À




Độ bàn tán về thiếu gia nhà họ Nhâm vẫn chưa vơi bớt, nhờ những câu chuyện trên mạng mà Dư Vĩnh Nhạc phất lên thành đối tượng được cư dân mạng cực kì hâm mộ.
Thân thế trước kia của Dư Vĩnh Nhạc chỉ có thể coi là bình thường, cuối cùng nhờ được bàn tán mà cậu ta chắp cánh thành phượng hoàng, có gọi là "đứng ở vạch đích" cũng không ngoa.
Nếu nói không ghen tị với vận mệnh của cậu ta thì đúng là đang nói dối, thậm chí có cư dân mạng còn nói: "Từ hôm nay trở đi tôi sẽ chăm đi hiến máu, biết đâu một ngày nào đó lại gặp được bố mẹ ruột giàu có thì sao!"
Tuy những câu nói ấy chỉ là bông đùa cho vui, có khi cư dân mạng nọ còn bị bố mẹ ruột cho ăn ngay cây chổi lông gà, nhưng điều này vẫn cho thấy người ta rất hâm mộ và chú ý đến sự kiện trên.
Cũng vì lí do đó, sau khi sự kiện thiếu gia thật – giả bị tung ra, có vô số sự chú ý đổ dồn về phía chuyện này.
Tài khoản lên bài chỉ nói mình có tin tức nội bộ, sau khi Dư Vĩnh Nhạc được đưa về nhà họ Nhâm, không lâu sau lại có một người tự nhận mình mới là thiếu gia thật sự của nhà họ Nhâm.
Nhìn qua thì thấy cách dùng từ của tài khoản này có vẻ trung lập, nhưng trên thực tế thì cực kì nham hiểm.
Khi nhắc đến Dư Vĩnh Nhạc, tài khoản dùng những từ như "đơn thuần", "vô tội" hay "gặp điều bất trắc", trong khi đó lại ra vẻ nghi ngờ về cậu "thiếu gia" kia.
> Quan trọng là tôi cũng không biết người này có nói thật hay không, nhưng một điều chắc chắn là cậu ta đã có âm mưu từ trước...
Thương cho nhà họ Nhâm và Dư Vĩnh Nhạc còn chưa hưởng thụ niềm vui đoàn tụ được bao lâu thì đã phải vướng vào mớ drama này...
Cuối cùng blogger kia cũng không đưa ra quan điểm cá nhân, hắn tỏ vẻ mình chỉ là một nông dân trồng dưa vậy thôi.
Song các cư dân mạng lại rất dễ bị dắt mũi, hơn nữa ấn tượng đầu tiên lúc nào cũng sâu sắc nhất, vậy nên không ít người đã bắt đầu đứng về phía Dư Vĩnh Nhạc, gào lên chửi bới kẻ xấu xa đã chen vào phá hoại "tình thân".
> Đối chứng cẩn thận gì chứ, cái tên này chỉ muốn húp ké bát canh thôi chứ gì!
> Ha ha, không phải người ta đã xét nghiệm DNA rồi sao? Tiết mục thiếu gia thật – giả này chiếu quá muộn rồi!
> Tui nghĩ có khi cậu ta muốn đòi tiền bịt miệng đó, dù sao thì nhà họ Nhâm cũng giàu có thế kia mà...
> Nhục giùm! Thật đáng ghét! Blogger tiết lộ danh tính cậu ta đi, tui đây sẽ ăn thua đủ với cậu ta luôn!!
Đương nhiên, trong số này cũng có người phát hiện ra chi tiết bất thường, họ nói:
> Tại sao lại trực tiếp nhận định Dư Vĩnh Nhạc mới là thiếu gia chân chính? Thế thì blogger thiên vị ai cũng quá rõ ràng rồi nhỉ?
Thế nhưng không lâu sau, những bình luận này đã bị một đám người kéo đến chửi bới.
Họ chỉ trích những người này là một đám hèn hạ muốn ngăn cản gia đình nhà người khác sum họp.
Những người qua đường vốn giữ thái độ nghi ngờ cũng bị làm phiền đến mức phải xóa bình luận.
Lúc bấy giờ khi bà Nhâm nhận được thông báo, sự việc này đã lan ra rất rộng, thiên về chiều hướng Dư Vĩnh Nhạc mới thực sự là thiếu gia chân chính.
"Thật nực cười!!" Thấy vậy, bà Nhâm tạm gác lại niềm vui tìm thấy con trai út, tức giận đến mức phải mắng ra thành tiếng.
Người khác có thể không nhìn ra, chứ bà Nhâm đã đồng hành với ông Nhâm qua bao sóng gió thương trường, chứng kiến biết bao thủ đoạn và chiêu trò marketing, bà chỉ cần liếc mắt là nhìn ra được ngay ẩn ý của tên blogger này.
Đây rõ ràng là chiêu đánh đòn phủ đầu từ phía Dư Vĩnh Nhạc!
Rất nhanh sau đó, ông Nhâm và cậu cả Nhâm cũng nhận được điện thoại từ công ty.

Tin đồn thật – giả của thiếu gia đã lan truyền rất rộng, là một công ty lớn mạnh, chuyện gia đình và chuyện cá nhân của lãnh đạo cũng liên quan trực tiếp đến sự phát triển của công ty, do đó bộ phận ngoại giao bèn gọi điện đến để hỏi cách xử lí.
Việc này cũng không cần đắn đo quá nhiều, cậu cả Nhâm dứt khoát đăng kí một tài khoản Weibo cá nhân.
Tài khoản gắn mác chính chủ của Tổng Giám đốc Nhâm thị đăng một bài post: Dư Vĩnh Nhạc không phải em trai tôi.
Ngay lập tức, bên phía công ty cũng nhanh chóng share lại bài post này, trực tiếp đáp lại tin đồn "thiếu gia thật – giả".
Bài post vừa được đăng lên thì cư dân mạng đã phải náo loạn.
Đây có thể xem là tốc độ lan truyền nhanh nhất từ trước đến giờ, chỉ trong năm phút đồng hồ mà bên dưới bài đăng của cậu cả Nhâm đã vượt mốc năm nghìn bình luận.
Đám cư dân mạng chỉ tiếc là không thể hóa thân thành con tra dưới ánh trăng để gặm dưa!
(Con tra: Một loài động vật được miêu tả trong tác phẩm "Cố hương" của Lỗ Tấn, nhìn giống chó, có lớp da trơn như mỡ, hay trốn trong ruộng dưa hấu.)
Ê-kíp đứng sau Dư Vĩnh Nhạc cũng không ngờ nhà họ Nhâm lại lên tiếng thanh minh nhanh đến vậy.
Không do dự chút nào luôn hả?!
Nhưng không thể không thừa nhận, tình hình đã lội ngược dòng vô cùng nhanh chóng.
Không lâu sau, các cư dân mạng đã chuyển sang chỉ trích Dư Vĩnh Nhạc lừa đảo, họ cũng bàn tán xem rốt cuộc cậu ta đã dùng thủ đoạn gì để trà trộn vào nhà họ Nhâm.
> Đây là lừa đảo cấp độ cao! Nhìn mà tức!
> Phải nói là hành vi lừa đảo này quá tàn nhẫn.
Ai cũng biết nhà họ Nhâm rất coi trọng đứa con trai đã bị bắt đi, họ tìm ròng rã bao nhiêu năm trời, hơn nữa suốt hai mươi mấy năm qua bà Nhâm và ông Nhâm vẫn luôn ủng hộ quỹ chống bắt cóc trẻ em.
Ấy vậy mà đứa con họ trông ngóng bấy lâu lại là một kẻ lừa đảo!
> Vấn đề ở đây không chỉ là lừa gạt về mặt tiền bạc, mà còn là lừa gạt về mặt tình cảm, lừa gạt tình cảm của một cặp vợ chồng vẫn luôn mong mỏi con mình trong đau khổ! Xét về mặt đạo đức mà nói, tên này xứng đáng bị trời chu đất diệt!
- -
Còn chưa đến một ngày, thậm chí còn chưa kịp gây ra tai tiếng gì đáng kể, sự kiện trở mình của Dư Vĩnh Nhạc đã bị ép xuống triệt để.
Nhà họ Nhâm tự mình dẹp loạn, việc đại thiếu gia đích thân ra mặt đã bóp chết Dư Vĩnh Nhạc.
Bây giờ còn gì để thảo luận nữa?
Câu hỏi duy nhất bây giờ là về người chống lưng cho Dư Vĩnh Nhạc.
Trận phong ba trên mạng được dọn dẹp rất nhanh chóng, không lâu sau bộ phận quản lý internet đã phát hiện ra dấu vết của seeder.

Song, khi họ lần theo, manh mối lại bị chặt đứt ở tài khoản marketing nọ.
Bà Nhâm nắm chặt tay rồi nói: "Tôi rất muốn nhìn xem là ai đang âm thầm giả thần giả quỷ!"
- -
Mãi đến khi tới miếu Đông Nhạc, Mạnh Thiểu Du mới biết được chuyện này.
Khi trông thấy cậu, vị đạo trưởng từng đến nhà họ Nhâm bèn sáp lại rồi luôn miệng nói: "Thiểu Du, người nói ra chuyện đó không phải tôi đâu, không liên quan gì đến tôi hết!"
Mạnh Thiểu Du: "...?"
Chuyện gì cơ?
Ánh mắt khó hiểu của Mạnh Thiểu Du quá rõ ràng, đạo trưởng nọ sững sờ một chốc rồi hỏi: "Không phải cậu không biết đó chứ?"
"Biết gì cơ?"
Đạo trưởng trợn mắt nói: "Trên mạng ầm ĩ như vậy kia mà!"
Sau đó y lại lôi điện thoại ra rồi mở trận chiến trên mạng cho Mạnh Thiểu Du xem.
Đám seeder của Dư Vĩnh Nhạc ăn nói vô cùng khó nghe, Mạnh Thiểu Du liếc mắt nhìn, song chân mày chẳng hề nhúc nhích lấy một chút.
Đạo trưởng nọ cau mày nói: "Tôi không biết tài khoản này nghe được từ đâu, nhưng tôi thề tôi chưa nói với ai hết!"
Lúc bấy giờ nói chuyện với Mạnh Thiểu Du, y cũng phải nói khẽ mà!
Mạnh Thiểu Du thu lại ánh mắt rồi cười nói: "Tôi biết mà." Vì đi theo thầy Dư đã lâu nên cậu cũng khá hiểu biết mấy chuyện này, hơn nữa cậu cũng tin đối phương sẽ không làm ra chuyện như vậy.
Vả lại tên blogger kia cũng không tiết lộ thông tin của Mạnh Thiểu Du, nên cậu nói với tâm trạng khá nhẹ nhõm: "Mấy việc này có thể ảnh hưởng đến tôi sao? Cứ để mặc bọn họ."
Thấy cậu thật sự không sao, đạo trưởng nọ mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, y lại hỏi: "Thế...!Cậu suy nghĩ thế nào về chuyện nhà họ Nhâm?"
Mạnh Thiểu Du im lặng một chốc, đạo trưởng kia đành phải nói: "Cậu không muốn nói cũng không sao..."
Sau đó y lại bị chủ quán gọi đi.
Mạnh Thiểu Du bèn đến gặp Huyền Vi.
Vừa thấy cậu đến, ông đã nói: "Con đến rồi à?"
"Sư phụ." Mạnh Thiểu Du gật đầu.
Huyền Vi nhìn cậu một cái rồi nói: "Lúc trước ta đã từng nói với con về cơ duyên của con, con còn nhớ không?"
Đương nhiên là nhớ, vì lí do này mà cậu mới phải ở lại Nam Thành, không được về kế thừa đạo quan mà!
Nghĩ đến đây Mạnh Thiểu Du còn thấy hơi buồn bực.
Huyền Vi rất hiểu đồ đệ của mình, chỉ cần nhìn biểu tình thì ông cũng biết cậu đang nghĩ gì, ông bèn mở lời: "Đây chính là cơ duyên của con."
"Hai năm trước ta đã bói cho con một quẻ.
Hình quẻ cho thấy con vẫn chưa hết duyên phận với trần gian, vốn nên là người thuộc chốn hồng trần." Huyền Vi nói.
Mạnh Thiểu Du không ừ hử gì.
Huyền Vi bèn bảo: "Khi xưa ta mang con về, trong mệnh của con còn có một kiếp, do đó ta mới đưa con về đạo quán để tu hành độ kiếp."
Nợ duyên rồi hết duyên, Huyền Vi từng nói việc này rất khó giải thích, nhưng chung quy lại cũng là do nhân quả.
"Bây giờ quyền quyết định là ở con." Huyền Vi nói.
Mạnh Thiểu Du cúi đầu.
Trên màn hình di động của cậu vẫn hiện trang Weibo, mà hot search mới nhất lại trở thành: Nhâm thị đáp trả sự kiện thiếu gia thật – giả.
Sau khi đăng bài không lâu, cậu cả Nhâm lại post lên một đoạn video ngắn.
Trong đoạn phim, bà Nhâm xưa nay không thích lộ mặt trước công chúng lại ngân ngấn nước mắt, bà nói với giọng điệu vừa nghiêm túc vừa kiên định: "Dư Vĩnh Nhạc chưa bao giờ là con của chúng tôi.
Từ đầu đến cuối con trai của chúng tôi chỉ có một, chúng tôi đã tìm được con, hơn nữa cũng đã đến gặp con rồi."
"Dư Vĩnh Nhạc là kẻ lừa đảo, con trai của tôi chỉ có một mà thôi!"
Đoạn phim tuy ngắn nhưng lại kéo đến biết bao nhiêu là bình luận.
Mạnh Thiểu Du thở dài một tiếng, sau đó cậu nhìn về phía Huyền Vi rồi nói: "Cuối tuần này con không đến chơi cờ với người được rồi!"
- -
Dư Vĩnh Nhạc bị nhốt ở nhà họ Nhâm, mỗi khi đi ra đi vào đều có bảo vệ trông coi.
Cách đối xử phóng khoáng nhưng thực chất là giam lỏng khiến cậu ta không khỏi lo sợ và bất an.
Chỉ mới hai ngày mà Dư Vĩnh Nhạc đã gầy đi trông thấy.
Đúng lúc này cậu cả Nhâm bước vào phòng, Dư Vĩnh Nhạc đang ngồi thơ thẩn trên giường bỗng nhìn về phía anh với vẻ mặt kinh hãi.
"Chắc hẳn cậu biết tôi đến tìm cậu là vì chuyện gì nhỉ." Đại thiếu Nhâm mở miệng, Dư Vĩnh Nhạc bèn sợ hãi gật đầu.
Cậu cả Nhâm cứ tưởng đối phương sẽ ngoan cố chống cự, lúc bấy giờ anh thoải mái hơn nhiều, bèn ngồi xuống sô pha trong phòng.
Rõ ràng anh đang ngồi nhưng lại mang đến cảm giác áp bách, anh mở miệng nói: "Nói đi, người giúp đỡ cậu là ai? Là ai đã sai khiến cậu?"
Dư Vĩnh Nhạc do dự một lát rồi hỏi: "Nếu tôi nói thì có lợi ích gì không?"
Lợi ích?
Cậu cả Nhâm nhướng mày nói: "Tôi nghĩ cậu không có tư cách đòi hỏi quyền lợi đâu?"
"Cậu nên thấy biết ơn là chúng tôi chưa tố cáo hành vi lừa đảo của cậu."
"..."
Dư Vĩnh Nhạc nghẹn lời, nhà họ Nhâm đúng là sự tồn tại mà cậu ta không thể dây vào...

Cậu cả Nhâm nói: "Cậu chỉ là một con tốt thí, dù có khai hay không thì đám người đứng sau cũng sẽ bỏ mặc cậu mà thôi.
Nếu cậu khai thật, biết đâu đấy còn thoát được chuyện ngồi tù mọt gông."
Lần này Dư Vĩnh Nhạc im lặng lâu hơn, mãi sau cậu ta mới cắn răng nói: "Tôi khai!"
- -
Đến cuối tuần, Dư Giang Hòa bèn lái xe đưa Mạnh Thiểu Du đến nhà họ Nhâm.
Trên đường đi, thầy Dư mở lời: "Không cần anh đi cùng thật chứ?"
Mạnh Thiểu Du lắc đầu nói: "Em lớn rồi mà...!Hơn nữa cũng đâu phải em đi gặp thứ gì đáng sợ chứ."
Dư Giang Hòa không nói gì nữa.
Xe dừng ở trước cổng nhà họ Nhâm.
Trước khi xuống xe, thầy Dư khẽ hôn lên trán Mạnh Thiểu Du rồi dịu giọng nói: "Bao giờ xong anh đến đón em."
Mạnh Thiểu Du bèn gật đầu rồi bước xuống xe.
Lúc bấy giờ bà Nhâm đã đứng chờ trước cổng, không biết bà đã đứng ở nơi đó bao lâu, ánh mắt trông theo Mạnh Thiểu Du tràn ngập sự mong mỏi thiết tha.
Cậu hơi khựng lại, sau đó thì bước đến chỗ bà.
- -
Trên đường Dư Giang Hòa quay về từ nhà họ Nhâm.
Không biết từ lúc nào mà con đường bằng phẳng lại bắt đầu vặn vẹo.
Cảnh tượng xung quanh bắt đầu mờ dần, sau đó biến thành khung cảnh khác xa với ban đầu.
Quang cảnh biến dạng đưa chiếc xe vào một không gian khác.
Nơi đây lơ lửng một vầng trăng máu, tiếng cú đêm xì xào trong không khí có vẻ âm u lạ thường.
Con đường trước mắt trải đầy cát vàng, cơn gió thổi qua chỉ nghe được tiếng khóc nỉ non.
Dư Giang Hòa vừa chớp mắt, một bóng đen đột nhiên lao ra trước mặt anh!
Anh đạp mạnh chân thắng, lúc bấy giờ mới thấy rõ bóng đen vừa lao ra — Đó là một cậu thiếu niên.
Thiếu niên nọ nhìn thẳng vào Dư Giang Hòa.
Hắn im lặng một chốc rồi cắn răng nói: "Ngươi mà cũng đáng được cậu ta để ý ư?!"
- -
Dư Vĩnh Nhạc do dự rất lâu, cuối cùng mới nói với cậu cả Nhâm: "...Thật ra tôi cũng không biết người đó rốt cuộc là ai, nhưng hắn ta cực kì để ý đến em trai anh đấy."

Hết chương 90..


Chương trước Chương tiếp
Loading...