Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 200: Táng Tiên địa (2)



 Đi dạo chợ đêm. 
 Nhóm tiểu bối tươi cười trở lại Trần gia, chỉ có Trần Hãn sớm nằm sấp trong ngực Trần Hạo ngủ say. 
 Tạ Nhã đi theo Trần Hi nghỉ ngơi, Trần Hãn đi theo Trần Hạo nghỉ ngơi, Trần Dĩnh đi theo Yến Lang Nguyệt nghỉ ngơi. 
 Trần Mục mở cửa sổ ra, ánh sao chiếu vào trong phòng, sau đó nằm trên giường nghỉ ngơi, hắn nhìn ra ngoài cửa sổ nghĩ không biết vị hôn thê đang làm cái gì. 
 Khương Phục Tiên nằm trong mây trắng, bàn tay nhỏ nhắn đỡ má hồng, xuyên qua cửa sổ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Trần Mục, không biết hắn đang suy nghĩ cái gì. 
 Trần Mục nhắm mắt lại. 
 Hắn thấy các nhiệm vụ đánh dấu đang cập nhật. 
 【Ký chủ: Trần Mục.】 
 【Điểm giá trị đánh dấu:1382.】 
 【Cảnh giới: Tứ phẩm Kiếm Vương trung kỳ.】 
 【Cảnh giới: Nhất phẩm Niệm Vương sơ kỳ.】 
 【Đánh dấu: Đông Hoang Táng Tiên địa.】 
 【 Phần thưởng: Niết Bàn Hô Hấp pháp.】 
 Tâm tình Trần Mục trở nên kích động, bây giờ hắn chỉ có nửa trang Niết Bàn Hô Hấp pháp, đã cảm giác tu luyện tăng lên rất rõ ràng, nếu như có được Niết Bàn Hô Hấp pháp hoàn chỉnh thì không biết có thể kinh khủng như thế nào. 
 "Đông Hoang Táng Tiên địa?" 
 Trần Mục thấp giọng nói, hắn vừa đi qua Thanh Vân bí cảnh, vậy mà Kiếm Tiên ở trong căn nhà rách nát. 
 Táng Tiên Địa không cần suy nghĩ nhiều, đương nhiên là nơi chôn cất tiên, không biết sẽ là một nơi như thế nào. 
 Trần Mục dự tính ở Trần gia dành nhiều thời gian cho gia đình hơn, qua một đoạn thời gian rồi lại đi tìm Táng Tiên địa. 
 Mặt trời mọc. 
 Trong sân luyện kiếm vang lên tiếng vung kiếm. 
 Trần Mục tự tay dạy Trần Dĩnh luyện kiếm. 
 Trần Hãn ở trong sân đuổi theo Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Trần Hạo và Tạ Nhã đang luận bàn. 
 Trần Dĩnh luyện kiếm được nửa canh giờ, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng ta có chút mệt mỏi, Trần Mục hài lòng gật đầu: "Ừm, ngày mai tiếp tục, đi chơi đi." 
 "Được." 
 Trần Dĩnh cũng chạy đi đuổi theo Tiểu Hắc và Tiểu Bạch, Đại Tráng vẫy đuôi nhìn theo bọn họ. 
 Trần Mục nhàn rỗi không có việc gì, đi xem Trần Hạo và Tạ Nhã luận bàn, công pháp cơ bản của bọn họ rất tốt, thân pháp của Tạ Nhã linh hoạt, sức mạnh của Trần Hạo lại bá đạo. 
 Kiếm kỹ của Trần Hạo rất nhanh, hắn ta tu luyện Kiếm Thiểm nhiều năm, mặc dù không có thành công, nhưng xuất kiếm càng ngày càng nhanh, ngay cả Tạ Nhã cũng không dám khinh thường. 

 Tạ Nhã có được cảnh giới càng cao, dựa vào kinh nghiệm nhiều năm, vẫn có thể áp chế được Trần Hạo một cách dễ dàng. 
 Bọn họ luận bàn xong, Trần Hạo ngây thơ cười nói: "Tam đệ, có thể chỉ điểm hai chiêu không. 
 "Không thành vấn đề." 
 Trần Mục đứng ở sân luyện võ, hắn đem Long Ngâm Kiếm Kỹ bản hoàn chỉnh dạy lại cho Trần Hạo và Tạ Nhã, sau đó cẩn thận dạy cho Trần Hạo chi tiết từng chiêu một. 
 Năm mới Trần Hạo trở về thấy gia gia dùng qua, nhưng mà Trần Thiên Nam cũng không nắm giữ hoàn toàn được, bây giờ Trần Mục thi triển chính là bản hoàn chỉnh. 
 Dưới sự chỉ điểm của Trần Mục, Trần Hạo đã nắm giữ được Long Ngâm Thập Nhị Kiếm, Thư Thỉnh Long Ngâm cuối cùng rất khó lĩnh ngộ, cần ngộ tính cực cao. 
 Chỉ cần có thể nhanh chóng thi triển được Tam Thiên Long Vũ, là đã có thể nghiền ép được rất nhiều người tu hành đồng cảnh, Kiếm Thiển mà Trần Hạo tu luyện quanh năm, nháy mắt đã bộc phát rất mạnh, miễn cưỡng có thể khống chế được Tam Thiên Long Vũ. 
 "Nhị ca, mười một chiêu trước dùng tùy ý nhưng chiêu thứ mười hai có chút bá đạo, không thể thường xuyên sử dụng được, dễ tổn thương đến kinh mạch, ngẫu nhiên luyện tập là được, tốt nhất là sử dụng vào thời điểm quan trọng." 
 "Được." 
 Trần Hạo ghi nhớ trong lòng. 
 Tạ Nhã nói thầm dưới đáy lòng: "Rất nhiều kiếm kỹ linh giai trung phẩm cũng không mạnh được như Long Ngâm kiếm kỹ." 
 Sau khi Trần Hạo và Trần Mục về nhà, cũng không có lo tu luyện, bọn họ vất vả lắm mới về nhà một chuyến, nhất định phải thật vui vẻ. 
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
 Hai huynh đệ vào núi săn bắn, thu hoạch được rất nhiều thú rừng, buổi tối Yến Lang Nguyệt và Trần Hi về nhà, cả nhà đều ở sân luyện võ làm thịt nướng ăn. 

 Không chỉ có thịt để ăn, mà còn có rất nhiều loại trái cây mát mẻ ngâm trong giếng nước. 
 Trần Nghiêm và Trần Uy còn thoải mái uống rượu. 
 Bọn họ đang ăn mừng trong sân. 
 Khương Phục Tiên im lặng nhìn. 
 Khuôn mặt của nàng ta cũng mỉm cười. 
 ... 
 Trần Hạo và Tạ Nhã ở Trần gia không chơi được mấy ngày, bọn họ còn phải trở về tông môn tu luyện. 
 Trần Mục cũng không vội vã trở về Lăng Vân tông, hắn ở Trần gia chăm sóc đệ đệ muội muội, kiếm chiêu của Trần Dĩnh càng ngày càng thuần thục, Trần Hãn cũng bắt đầu tiếp xúc với Hô Hấp pháp. 
 Hai tháng trôi qua rất nhanh. 
 Trần Mục không có nhắc tới chuyện muốn trở về Lăng Vân tông, Khương Phục Tiên cũng không thúc giục hắn trở về. 
 Trong khoảng thời gian này cảnh giới của Trần Mục không thay đổi, hắn chủ yếu ở nhà chơi với đệ đệ muội muội, nói chuyện phiếm với mẫu thân, thỉnh thoảng còn đến tiêu cục xem một chút. 
 Chỉ có buổi tối mới tu luyện một chút. 
 Vào ban đêm. 
 Trần Mục đột nhiên bay lên trời. 
 Hắn xuất hiện ở trên cao Hắc Thạch thành. 
 Muốn tìm kiếm thân ảnh của Khương Phục Tiên, nghĩ thầm đã hai tháng trôi qua, sư tỷ sao lại không có động tĩnh gì, chẳng lẽ nàng ta không ở Hắc Thạch thành? 
 Đột nhiên. 
 Có một cảm giác mát mẻ bao bọc lấy hắn. 
 Trần Mục bị bàn tay lạnh lẽo che mắt lại. 
 "Sư tỷ." 
 Trần Mục cũng không cần đoán. 
 Khương Phục Tiên buông tay, nàng ta vén mái tóc bạc bên tai, tiên nhan dưới ánh trăng càng thêm mê người: "Làm sao vậy, bây giờ đã muốn trở về Lăng Vân tông?" 
 "Không phải." 
 Khương Phục Tiên khẽ gõ đầu Trần Mục, dịu dàng hỏi: "Nói đi, có chuyện gì?" 
 Nàng ta đã sớm tìm hiểu rõ ràng tâm tư của Trần Mục, hắn tới tìm mình khẳng định có chuyện khác. 
 "Sư tỷ, tỷ có biết Đông Hoang Táng Tiên địa ở nơi nào không?" Trần Mục rất tò mò. 
 "Tỷ biết, Táng Tiên địa là cấm địa nổi danh nhất Đông Hoang, ở trong không gian bí cảnh, bên trong có rất nhiều tạo hóa, cũng cực kỳ nguy hiểm."

Chương trước Chương tiếp
Loading...