Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Bị Ép Làm Hôn Phu Của Kiếm Thánh

Chương 126: Trận Chung Kết Kết Thúc (1)



 
 Sức mạnh của Trần Mục rất bá đạo, Thẩm Trạch lại dám đối đầu chính diện, hắn ta là linh lực thuộc tính thủy, có thể giảm được rất nhiều sát thương nhận vào. 
 Thân ảnh bọn họ đan xen vào nhau, kiếm quang đan xen, trận đấu cực kỳ kịch liệt, các tiểu bối đều nín thở ngưng thần, nhìn về phía lôi đài không chớp mắt. 
 Trong nháy mắt chính là hơn mười kiếm. 
 Kiếm của Trần Mục hung hãn bá đạo, kiếm của Thẩm Trạch vừa mềm mỏng, vừa có sức mạnh vừa có phòng ngự, bọn họ đánh tới đánh lui. 
 Triệu Phi Yến khẽ gật đầu, khen ngợi nói: "Có thể ổn định được tâm tính dưới tình huống như vậy, còn có thể bộc phát ra sức mạnh như vậy, thật là không dễ dàng." 
 "Đúng vậy, là ta thì không chừng chân còn đang nhũn ra, còn đánh cái rắm." Diệp Hoành lắc đầu. 
 Trần Mục sử dụng Hạo Nhiên Kiếm Ý ngưng tụ ra sức mạnh, có thể khiến cho Kiếm Thánh biến sắc, mà Thẩm Trạch có thể trong thời gian ngắn lấy lại sự tự tin, rất không dễ dàng. 
 Thẩm Trạch muốn sư phụ kiêu ngạo, hắn ta đã quên cái gì là sợ hãi, chỉ biết chiến đấu. 
 Tiêu Vân khoanh hai tay quanh ngực, phân tích: "Vừa rồi đều là thăm dò lẫn nhau, tiếp theo phải xem Thẩm Trạch có thể xuất ra lá bài tẩy gì không." 
 Trên lôi đài, Thẩm Trạch và Trần Mục lại va chạm với nhau, lần này Thẩm Trạch không dùng sức, mà mượn lực lui về phía sau hơn mười mét. 
 Thẩm Trạch kéo dài khoảng cách, nhanh chóng phóng thích kiếm kỹ, trên lôi đài xuất hiện sóng biển, đợt này nối đuôi đợt sau không ngừng lao về phía Trần Mục. 
 Trần Mục thong dong bình tĩnh, hắn vung kiếm chém đứt sóng biển đang đánh tới trước mặt, phía sau vẫn còn sóng biển, hơn nữa đợt sau càng cao hơn đợt trước, hắn không ngừng chém đứt sóng biển. 
 "Điệp Lãng Kiếm!" 
 "Tu luyện tới đỉnh phong có mười tám trọng lãng." 
 "Nhưng kiếm kỹ như vậy cũng không thích hợp để luận bàn, tiêu hao linh lực rất lớn." 
 Trần Mục không ngừng chém đứt sóng biển, hắn nhận thấy được điều gì đó, hai tay cầm Vô Song, trên lưỡi kiếm tràn ngập hỏa quang, quanh thân xuất hiện vô số Hỏa Diễm Du Long, hắn trực tiếp thi triển Tam Thiên Long Vũ. 
 Tiếng Long Ngâm lại vang lên, kiếm quang xuất ra trước, Hỏa Long theo sát phía sau. 
 Kiếm quang màu vàng đỏ không ngừng phá vỡ sóng biển, khi kiếm quang phá vỡ đợt sóng biển cao nhất, Trần Mục nhìn thấy Thẩm Trạch đang tách ánh sáng xanh thẳm ra. 
 Trên Huyền Phù đảo, Tần Nghê Thường mỉm cười nói: "Thương Lan Kiếm Thế, sư huynh, xem ra hắn ta đã đạt được chân truyền của huynh." 

 Hồng Phong cười gật đầu, ông ta rất hài lòng, rõ ràng Thẩm Trạch không cần chứng minh bản thân. 
 Thẩm Trạch được Đại Ngư màu xanh biển bao trùm, hắn ta vung kiếm, Đại Ngư do nước ngưng tụ mà thành kèm theo ánh kiếm màu xanh du động. 
 Ầm ầm. 
 Kiếm quang đối đầu. 
 Đại Ngư và Hỏa Long hợp nhất. 
 Hai luồng năng lượng cường đại nổ tung, cả lôi đài nháy mắt vỡ vụn, ngọn núi đều bị gọt đi một phần, khói bụi tràn ngập, Trần Mục và Thẩm Trạch ngang nhau. 
 "Quả nhiên là lợi hại!" 
 Trần Mục thấp giọng nói, hắn dựa vào Tam Thiên Long Vũ và Long Ngâm Kiếm Thế cũng không chiếm được ưu thế. 
 Khói bụi tản đi, Thẩm Trạch vẫn đang ở trên lôi đài, ánh mắt của hắn ta càng thêm hưng phấn, cả người tràn ngập vầng quang huy xanh biếc. 
 Trong mắt Trần Mục lóe lên kim quang nhàn nhạt, hắn nhìn thấy năng lượng thủy thuộc tính du động trong thiên địa, Thẩm Trạch đã chạm tới sự tồn tại của Kiếm Ý. 
 Các trưởng lão trên Huyền Phù đảo đều vẻ mặt ngưng trọng, Trần Mục vừa nắm giữ hai đạo Kiếm Ý, chẳng lẽ Thẩm Trạch cũng sắp nắm giữ một đạo Kiếm Ý? 


 Phải biết rằng Kiếm Ý là cảnh giới mà cường giả Kiếm Vương đều rất khó chạm tới, muốn nắm giữ Kiếm Ý nhất định phải có thiên phú và cơ duyên. 
 Không cần hoài nghi Thẩm Trạch chính là kẻ có được cơ duyên kia. 
 Vẻ mặt Hồng Phong tự hào, với tuổi như vậy chạm được Kiếm Ý, so với ông ta khi còn trẻ thì càng mạnh hơn. 
 Ánh mắt Tô Mân thưởng thức nhìn Thẩm Trạch: "Không sai, vậy mà có thể dưới áp lực đột phá bản thân, Kiếm Ý mà hắn ta lĩnh ngộ ra được chính là Vô Lượng Kiếm Ý." 
 "Vô Lượng Kiếm Ý!" 
 Vẻ mặt Tần Nghê Thường kinh ngạc. 
 Triệu Phi Yến cảm giác được áp lực, nàng ta ở cảnh giới Kiếm Hậu lĩnh ngộ ra Kiếm Thế, ở cảnh giới Kiếm Vương lĩnh ngộ ra Kiếm Ý, bây giờ Thẩm Trạch ở Kiếm Hậu đỉnh phong đã chạm tới Kiếm Ý, xem ra có thể nắm chắc được rồi. 
 Trần Mục có thiên phú biến thái, Triệu Phi Yến sẽ không so sánh với hắn, nhưng mà thiên phú của Thẩm Trạch và nàng ta giống nhau, bây giờ đối thủ cạnh tranh càng ngày càng nhiều. 
 Trần Mục đứng tại chỗ không có tấn công, hắn biết trạng thái hiện tại của Thẩm Trạch, cách nắm giữ Kiếm Ý cũng chỉ còn nửa bước. 
 Hắn hy vọng sẽ đối đầu với Thẩm Trạch ở trạng thái đỉnh phong. 
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
 Thẩm Trạch nhận được phản ứng của thiên địa, ngọn núi số một đột nhiên có mưa lớn, rõ ràng bầu trời đang quang đãng vạn dặm, xung quanh lại đang có mưa. 
 Hai tay Trần Mục nắm Vô Song, trạng thái hiện tại của hắn cũng không phải đỉnh phong, mạnh mẽ dùng Hạo Nhiên Kiếm Ý khống chế Kiếm Long, tác dụng phụ càng ngày càng rõ ràng, hắn cố gắng chống đỡ đứng ở lôi đài. 
 Ngay khi Thẩm Trạch lĩnh ngộ được Vô Lượng Kiếm Ý, toàn bộ nước mưa trong trời đều ngưng tụ lại giữa không trung, các tiểu bối Kiếm Hậu xung quanh đều nhìn đến choáng váng. 
 Thẩm Trạch đạp sóng về phía trước, vung kiếm hét lớn: "Bôn Lưu!" 
 Trần Mục tỏa quang huy, biểu hiện của hắn bây giờ thậm chí còn kinh diễm hơn nàng ta lúc trước. 
 Ánh mắt Trần Mục kiên định đối mặt với dòng sông chảy xiết, hoàn toàn không sợ hãi, hắn lấy Lôi Đình Kiếm Ý, mang theo Trảm Đoạn Kiếm Thế, dùng hết toàn lực vung kiếm chém ra. 
 Thẩm Trạch và Trần Mục đều dốc toàn lực ứng phó. 
 Khương Phục Tiên cảm giác như đã từng gặp đạo Kiếm Ý này rồi, nhưng mà nàng ta cũng không có ấn tượng quá sâu.

Chương trước Chương tiếp
Loading...