Bệ Hạ Vạn An
Chương 47: Người sau màn
Ngày qua ngày,《 kinh thành nhật báo 》 lần đầu tiên xuất bản ở kinh thành đã trôi qua nửa tháng.
Nhưng hứng thú của mọi người đối với 《 kinh thành nhật báo 》chưa từng giảm bớt, ngược lại càng ngày càng phấn khích mong chờ.a
Chỉ vọn vẹn nửa tháng, 《 kinh thành nhật báo 》 tổng cộng đã ra mắt 15 số, mỗi một số, đều là những chuyện quan liêu bí sử chưa bao giờ được vạch trần. Mà trong số những quan viên bị điểm mặt gọi tên đó, đã có đến tám vị bị Hạ Minh Chiêu đem ra trảm đầu thị chúng.
Giản Tấn cũng chưa từng viết theo hướng chỉ đích danh tội trạng của quan viên, hắn chỉ đơn thuần đứng dưới góc nhìn của người bị hại mà viết, đã khiến dân tình phẫn nộ không thôi, hận không thể đem những quan viên kia ra rút gân lột da.
Đại quan khắp chốn kinh thành hiện này đều đã đoán già đoán non người đứng sau màn của 《 kinh thành nhật báo 》chính là Hạ Minh Chiêu. Không khỏi cảm thán thủ đoạn của Hạ Minh Chiêu quá lợi hại. Nhưng những bá tánh thường dân, còn có những thư sinh không quá am hiểu chuyện triều chính, chưa từng thực sự chân chính tiếp xúc đến chốn quan trường đều vô thức nghĩ theo hướng mà Giản Tấn dẫn dắt.
Ngay sau khi Tần Trung Hải bị vạch trần, bọn họ còn cảm thấy Hạ Minh Chiêu là bạo quân, nhưng hiện tại.....
Đặc biệt là mấy ngày trước, nội dung của một số trong 《 kinh thành nhật báo 》còn tán thưởng Hạ Minh Chiêu vẫn luôn vì bá tánh tạo phúc, đáng tiếc lại bị một ít tham quan không ngừng mưu sát....
"Bệ hạ tuy rằng giết qua không ít người, nhưng giết đều là tham quan."
"Tiên hoàng luôn là tăng thuế, bệ hạ đều giảm vài loại thuế."
"Thời điểm Tiên hoàng còn tại vị, chúng ta vẫn luôn bị kéo đi tu sửa hoàng cung, không cho ăn no còn chưa tính, người giám sát còn cạy quyền đánh người. Nhưng mấy năm nay, không còn có chuyện như vậy nữa. Bệ hạ hiện tại dù có chiêu mộ người đi đào sông đào bảo vệ hoàng thành, cũng sẽ trả cho chúng ta tiền công."
......
Suốt năm 5 Hạ Minh Chiêu tại vị gần như không có một quan viên nào dám công khai cạy quyền một cách lộ liễu như trước....Nếu cân nhắc cẩn thận, liền có thể phát hiện những ngày tháng sinh hoạt của bọn họ ngày càng tốt hơn không ít,
Trong lúc nhất thời, Hạ Minh Chiêu từ một bạo quân thế nhưng vật đổi sao dời lại biến thành một vị minh quân.
Đương nhiên, để đạt được hiệu quả như vậy cũng không thể thiếu công lao của các hắc y vệ âm thầm quạt gió thổi cơm đi tuyên truyền.
Việc tuyên truyền này cũng là phương án tối ưu nhất mà Giản Tấn và chu thống lĩnh cùng nhau thương lượng.
Trước thời điểm Giản Tấn xuyên đến tinh cầu này cũng không một người chuyên làm công việc tuyên truyền, nhưng người trong tương lai dù sao đối với phương diện này cũng am hiểu hơn nhiều so với cổ đại.
Quan trọng nhất chính là, hiện tại chu thống lĩnh đã một lòng tín nhiệm hắn, nguyện ý làm theo bất kỳ điều gì hắn phân phó.
Người sau màn của 《 kinh thành nhật báo 》, chu thống lĩnh vẫn còn chưa điều tra ra, nhưng nội dung trên tờ báo này là ai viết, bọn họ đã rất rõ ràng.
Những nội dung này kỳ thực còn là công lao bọn họ trăm cay ngàn đắng điều tra ra được, có một vài chuyện còn là tuyệt đối cơ mật, những hắc y vệ phổ thông cũng sẽ không biết. Hắc y vệ cấp cao cũng sẽ không dám viết ra những cơ mật này, vậy người viết cũng chỉ có thể là Giản Tấn.
Huống hồ Giản Tấn mấy ngày nay đã * ốc không thể mang nỗi mình ốc *, nhiều thời điểm bận đến sức đầu mẻ trán chỉ có thể giao cho hắc y vệ bọn họ đi gửi bản thảo.
(*ý chỉ không đủ sức và tâm hơi để thực hiện nhiều việc cùng lúc)
Mặt khác, Giản Tấn lúc này lại đang thong dong đi dạo phố, đến trà lâu.
Hiện tại thư sinh đã ỷ lại vào việc dù có phát ngôn như thế nào cũng sẽ không bị hắc y vệ bắt người tống vào ngục, đều thoải mái đem chuyện bát quái xem được trong 《 kinh thành nhật báo 》nghị luận sôi nổi.
Theo lý dựng dục hạt giống tinh thần lực cũng không sẽ mang đến cho hắn gánh nặng quá lớn, nhưng vì lúc di dời từ trên người Hạ Minh Chiêu sang người mình khiến nó bị thương, cần ôn dưỡng một thời gian. Hiện tại hạt giống đã ổn định và khỏe mạnh hơn nhiều, tinh thần lực hắn có thể vận dụng cũng nhiều hơn không ít.
Lúc này, Giản Tấn liền dựa vào này tinh thần lực, nghe được người chung quanh nghị luận: "Nếu thực sự bệ hạ không giết người lung tung, vậy việc bệ hạ giết cha sát huynh, hẳn cũng không nhất định là sự thật."
"Nghe nói năm đó là vài vị hoàng tử lớn tuổi vì hoàng vị mà đấu đá, chém giết lẫn nhau, mới dẫn đến tình trạng chết sạch......"
......
Giản Tấn tâm tình khá tốt.
Một người tốt ngẫu nhiên làm việc ác, sẽ dễ dàng bị người chán ghét, phỉ nhổ. Mà một người vốn được cho là ác, ngẫu nhiên làm việc tốt, lại càng dễ dàng được người khác tha thứ...... Hạ Minh Chiêu gặp, chính là tình huống phía sau này.
Đương nhiên, Hạ Minh Chiêu cũng không phải người ác.
Giản Tấn một bên nghe, một bên ăn bánh uống trà, tiểu nhị nhìn một bàn đĩa trống của Giản Tấn, nhịn không được nói: "Khách quan, điểm tâm này là làm từ gạo nếp......"
Người bình thường cũng chỉ có thể ăn quá lắm là một mâm, nhưng vị khách quan trước mắt này...... Hắn một người đã ăn đến năm mâm!
Giản Tấn vì không muốn dọa sợ tiểu nhị, chỉ có thể nhịn đau không ăn.
Cũng chính vào lúc này, hắn nghe được có người nghị luận: "Bệ hạ là minh quân, đáng tiếc hiện tại hậu cung không có người, dưới gối chỉ có một hài tử."
"Bệ hạ vẫn là nên mở rộng hậu cung......"
Giản Tấn: "......" Này tuyệt đối không được!
Giản Tấn tin tưởng Hạ Minh Chiêu là tuyệt không sẽ mở rộng hậu cung, mặc kệ là hắn hay là Hạ Minh Chiêu, đều không thể chấp nhận có người khác chen vào!
Bất quá nghe đến chuyện này, hắn vẫn nhịn không chú ý vài phần.
Lời đàm luận này cũng nhắc nhở Giản Tấn một việc, nhi tử thừa kế của Hạ Minh Chiêu được dân chúng quan tâm như thế nào. Bởi hiện tại đệ đệ nhỏ tuổi nhất của Hạ Minh Chiêu, người mấy năm trước được phong Yến Vương, cũng đã cùng nguyên phối sinh hạ đến hài tử thứ 2.
5 năm trước khi Hạ Minh Chiêu vừa đăng cơ, Yến Vương cũng chỉ mới mười sáu tuổi, vừa thành thân.
Mẫu phi hắn vừa không có bản lĩnh, vừa không có hậu thuẫn, tiên đế cũng chưa từng tỏ ý sủng ái qua hắn, thậm chí ngay cả cảm giác tồn tại cũng không có, nên Hạ Minh Chiêu cũng không để tâm, không quản đến hắn.
Mà nay qua 5 năm, vị Yến Vương này đã có đến hai nhi tử do nguyên phối thân sinh, ba nhi tử và bốn thứ nữ do kế thê sinh. Này cũng thật là rất biết cách khai chi tán diệp.
Không ít thư sinh lớn gan còn nghị luận, nói nếu Hạ Minh Chiêu không có Giản Tầm, nói không chừng đế vị cũng liền phải trao cho nhi tử của Yến Vương.
con vợ cả sinh hai cái, con vợ lẽ ba cái, thứ nữ bốn cái, thật sự phi thường có thể sinh.
Thời gian qua Giản Tấn đều có đi thượng triều, nhưng chưa từng thấy qua Yến Vương. Nghe nói vị Yến Vương này do còn nhỏ ở trong cung không được sủng ái, vô cùng ám ảnh phải sống nghèo khổ cả đời, một lòng chỉ hướng đến việc kiếm tiền, trong mắt cũng chỉ có tiền. Vì vậy tâm tư cũng chỉ nghĩ đến việc làm buôn bán kiếm tiền.
Hắn ta không giống như Tần Vương, mỗi ngày đều nghĩ cách kết giao với đại thần. Hắn mỗi ngày nếu không ở cửa hàng nhà mình buôn bán, cũng sẽ ở thôn trang đốc thúc hạ nhân làm việc. Tuy rằng yêu tiền tài nhưng cũng chưa từng nhận hối lộ, cùng lắm cũng chỉ ỷ vào việc mình là vương gia, ở cửa hàng mời chào sinh ý. Nên Hạ Minh Chiêu đối với vị Yến Vương này cũng rất mực yên tâm.
Mấu chốt nhất chính là, hắn có rất nhiều nhi tử......
Thế nhưng hiện tại Hạ Minh Chiêu cũng đã có nhi tử thừa kế của chính mình, cũng sẽ không có khả năng trao quyền cho nhi tử của Yến Vương.
Giản Tấn nghe thêm một chốc, liền sớm về nhà.
Hôm nay hắn làm gì, đều bị người hội báo lại cho Hạ Minh Chiêu.
Cùng lúc đó, chu thống lĩnh cũng tra được người chân chính đứng sau《 kinh thành nhật báo 》 là ai.
Người trong kinh thành muốn đào ba thước đất, tra ra người đứng sau 《 kinh thành nhật báo 》là ai rất nhiều, đặc biệt là quan viên.
Tuy rằng họ vẫn chưa rõ danh tính là vị nào, nhưng trừ những người thân cận bên cạnh Hạ Minh Chiêu, đại đa số những người khác đều cho rằng người này chắc chắn là người của Hạ Minh Chiêu, được Hạ Minh Chiêu bày mưu đặt kế mới làm như vậy, cũng không tiện đào sâu thêm.
Chỉ có chu thống lĩnh vẫn luôn nhìn chằm chằm. Bởi hắn biết rõ, người này căn bản không phải người của bọn họ.
Nhưng người này rất cẩn thận, chu thống lĩnh trong lúc nhất thời cũng không thể điều tra được gì. Thẳng đến hôm nay, hắn mới biết được một sự kiện.
Chu thống lĩnh vội vàng tìm đến Hạ Minh Chiêu, đem những việc mình điều tra được nói ra —— người đứng sau này, hẳn là người của quốc sư.
Hạ Minh Chiêu không khỏi nhăn mày: "Người đứng sau màn là quốc sư?"
"Có tám phần khả năng." Chu thống lĩnh nói.
Hắc y vệ ở kinh thành, có thể nói không gì là không tra ra được, nhưng đối với tin tức về kinh thành nhật báo, bọn họ lại chẳng nắm bắt được gì!
Nếu giả thiết người này thật sự là quốc sư, vậy mọi chuyện đều có thể lý giải.
Lúc trước bệ hạ vẫn luôn nước sống không phạm nước giếng với quốc sư, còn không phải là do phía dưới quốc sư có không ít thuộc hạ, không tiện động đến?
Còn về chuyện bệ hạ châm lửa đốt Trích Tinh Lâu, hẳn cũng chỉ là xúc động......
Biểu tình Hạ Minh Chiêu nháy mắt lạnh dần.
Quốc sư cho xuất bản tờ kinh thành nhật báo này, hẳn là muốn lấy lòng y.
Không nói đến tiền nhiệm quốc sư, nhưng mấy lần y và đương nhiệm quốc sư gặp mặt, hắn đối với y cũng có không ác ý. Thậm chí còn muốn cùng mình giao hảo.
Cho dù địa vị quốc sư lúc trước cao cao tại thượng như thế nào, đến thời của y cũng đã bị suy yếu đi nhiều, vẫn cần phải dựa vào đế vương, mới có thể đạt đến vinh quang vô hạn. Tiền nhiệm quốc sư còn không phải vì quyền thế cám dỗ mà thông đồng làm bậy cùng tiên đế hay sao?
Y không thích có người giả thần giả quỷ, nhưng cũng không đến mức qua cầu rút ván, chỉ là......
Hạ Minh Chiêu đột nhiên nghĩ đến, Giản Tấn từng vài lần ở trước mặt y nhắc tới quốc sư.
Trước đây Giản Tấn chỉ nói là hắn trong lúc vô tình gặp được một người, cùng người nọ thương lượng hợp ý bèn quyết định hợp tác, thân phận lai lịch của người nọ Giản Tấn một mực không đề cập qua......
Y tin tưởng Giản Tấn, cũng không truy hỏi thêm. Sau lại xác định tờ kinh thành nhật báo này đều đang giúp y, nên càng sẽ không đi truy vấn Giản Tấn.
Nhưng hiện tại xem ra...... người hợp tác cùng Giản Tấn, chính là quốc sư?
Quốc sư kia đang ngấm ngầm cùng Giản Tấn tạo quan hệ?
Tiền nhiệm quốc sư trước kia đối với Giản Tấn rất chú ý, vị quốc sư mới nhậm chức này cũng như vậy...... Bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì?
"Tiếp tục quan sát." Hạ Minh Chiêu nói.
"Vâng, thưa bệ hạ." chu thống lĩnh đáp.
Hạ Minh Chiêu cho chu thống lĩnh rời đi, lại có một vài hắc y vệ và quan viên khác tiến vào báo cáo y một ít chuyện khác.
Chẳng hạn như tin nguyên phối của Yến Vương sinh hạ nhi tử thứ hai linh tinh/.
Hạ Minh Chiêu vốn cũng không quan tâm mấy việc này, nhưng hiện giờ đã có Giản Tầm, y cũng không khỏi nhìn thêm vài lần.
Tuy việc này khiến y có chút đắn đo, nhưng cũng quá để trong lòng. Nói sao y đều cảm thấy nhi tử của Yến Vương khẳng định vẫn sẽ không bằng Giản Tầm.
Đích trưởng tử của Yến Vương y cũng đã từng gặp qua, so với Giản Tầm lớn hơn một chút, nhưng cũng không có gì đặc biệt nổi trội.
Nghĩ như vậy, Hạ Minh Chiêu liền bước chân đi xem Giản Tầm. Không biết vì sao, y đối với Giản Tầm một ngày so với một ngày lại thích hơn một chút.
Nhưng hứng thú của mọi người đối với 《 kinh thành nhật báo 》chưa từng giảm bớt, ngược lại càng ngày càng phấn khích mong chờ.a
Chỉ vọn vẹn nửa tháng, 《 kinh thành nhật báo 》 tổng cộng đã ra mắt 15 số, mỗi một số, đều là những chuyện quan liêu bí sử chưa bao giờ được vạch trần. Mà trong số những quan viên bị điểm mặt gọi tên đó, đã có đến tám vị bị Hạ Minh Chiêu đem ra trảm đầu thị chúng.
Giản Tấn cũng chưa từng viết theo hướng chỉ đích danh tội trạng của quan viên, hắn chỉ đơn thuần đứng dưới góc nhìn của người bị hại mà viết, đã khiến dân tình phẫn nộ không thôi, hận không thể đem những quan viên kia ra rút gân lột da.
Đại quan khắp chốn kinh thành hiện này đều đã đoán già đoán non người đứng sau màn của 《 kinh thành nhật báo 》chính là Hạ Minh Chiêu. Không khỏi cảm thán thủ đoạn của Hạ Minh Chiêu quá lợi hại. Nhưng những bá tánh thường dân, còn có những thư sinh không quá am hiểu chuyện triều chính, chưa từng thực sự chân chính tiếp xúc đến chốn quan trường đều vô thức nghĩ theo hướng mà Giản Tấn dẫn dắt.
Ngay sau khi Tần Trung Hải bị vạch trần, bọn họ còn cảm thấy Hạ Minh Chiêu là bạo quân, nhưng hiện tại.....
Đặc biệt là mấy ngày trước, nội dung của một số trong 《 kinh thành nhật báo 》còn tán thưởng Hạ Minh Chiêu vẫn luôn vì bá tánh tạo phúc, đáng tiếc lại bị một ít tham quan không ngừng mưu sát....
"Bệ hạ tuy rằng giết qua không ít người, nhưng giết đều là tham quan."
"Tiên hoàng luôn là tăng thuế, bệ hạ đều giảm vài loại thuế."
"Thời điểm Tiên hoàng còn tại vị, chúng ta vẫn luôn bị kéo đi tu sửa hoàng cung, không cho ăn no còn chưa tính, người giám sát còn cạy quyền đánh người. Nhưng mấy năm nay, không còn có chuyện như vậy nữa. Bệ hạ hiện tại dù có chiêu mộ người đi đào sông đào bảo vệ hoàng thành, cũng sẽ trả cho chúng ta tiền công."
......
Suốt năm 5 Hạ Minh Chiêu tại vị gần như không có một quan viên nào dám công khai cạy quyền một cách lộ liễu như trước....Nếu cân nhắc cẩn thận, liền có thể phát hiện những ngày tháng sinh hoạt của bọn họ ngày càng tốt hơn không ít,
Trong lúc nhất thời, Hạ Minh Chiêu từ một bạo quân thế nhưng vật đổi sao dời lại biến thành một vị minh quân.
Đương nhiên, để đạt được hiệu quả như vậy cũng không thể thiếu công lao của các hắc y vệ âm thầm quạt gió thổi cơm đi tuyên truyền.
Việc tuyên truyền này cũng là phương án tối ưu nhất mà Giản Tấn và chu thống lĩnh cùng nhau thương lượng.
Trước thời điểm Giản Tấn xuyên đến tinh cầu này cũng không một người chuyên làm công việc tuyên truyền, nhưng người trong tương lai dù sao đối với phương diện này cũng am hiểu hơn nhiều so với cổ đại.
Quan trọng nhất chính là, hiện tại chu thống lĩnh đã một lòng tín nhiệm hắn, nguyện ý làm theo bất kỳ điều gì hắn phân phó.
Người sau màn của 《 kinh thành nhật báo 》, chu thống lĩnh vẫn còn chưa điều tra ra, nhưng nội dung trên tờ báo này là ai viết, bọn họ đã rất rõ ràng.
Những nội dung này kỳ thực còn là công lao bọn họ trăm cay ngàn đắng điều tra ra được, có một vài chuyện còn là tuyệt đối cơ mật, những hắc y vệ phổ thông cũng sẽ không biết. Hắc y vệ cấp cao cũng sẽ không dám viết ra những cơ mật này, vậy người viết cũng chỉ có thể là Giản Tấn.
Huống hồ Giản Tấn mấy ngày nay đã * ốc không thể mang nỗi mình ốc *, nhiều thời điểm bận đến sức đầu mẻ trán chỉ có thể giao cho hắc y vệ bọn họ đi gửi bản thảo.
(*ý chỉ không đủ sức và tâm hơi để thực hiện nhiều việc cùng lúc)
Mặt khác, Giản Tấn lúc này lại đang thong dong đi dạo phố, đến trà lâu.
Hiện tại thư sinh đã ỷ lại vào việc dù có phát ngôn như thế nào cũng sẽ không bị hắc y vệ bắt người tống vào ngục, đều thoải mái đem chuyện bát quái xem được trong 《 kinh thành nhật báo 》nghị luận sôi nổi.
Theo lý dựng dục hạt giống tinh thần lực cũng không sẽ mang đến cho hắn gánh nặng quá lớn, nhưng vì lúc di dời từ trên người Hạ Minh Chiêu sang người mình khiến nó bị thương, cần ôn dưỡng một thời gian. Hiện tại hạt giống đã ổn định và khỏe mạnh hơn nhiều, tinh thần lực hắn có thể vận dụng cũng nhiều hơn không ít.
Lúc này, Giản Tấn liền dựa vào này tinh thần lực, nghe được người chung quanh nghị luận: "Nếu thực sự bệ hạ không giết người lung tung, vậy việc bệ hạ giết cha sát huynh, hẳn cũng không nhất định là sự thật."
"Nghe nói năm đó là vài vị hoàng tử lớn tuổi vì hoàng vị mà đấu đá, chém giết lẫn nhau, mới dẫn đến tình trạng chết sạch......"
......
Giản Tấn tâm tình khá tốt.
Một người tốt ngẫu nhiên làm việc ác, sẽ dễ dàng bị người chán ghét, phỉ nhổ. Mà một người vốn được cho là ác, ngẫu nhiên làm việc tốt, lại càng dễ dàng được người khác tha thứ...... Hạ Minh Chiêu gặp, chính là tình huống phía sau này.
Đương nhiên, Hạ Minh Chiêu cũng không phải người ác.
Giản Tấn một bên nghe, một bên ăn bánh uống trà, tiểu nhị nhìn một bàn đĩa trống của Giản Tấn, nhịn không được nói: "Khách quan, điểm tâm này là làm từ gạo nếp......"
Người bình thường cũng chỉ có thể ăn quá lắm là một mâm, nhưng vị khách quan trước mắt này...... Hắn một người đã ăn đến năm mâm!
Giản Tấn vì không muốn dọa sợ tiểu nhị, chỉ có thể nhịn đau không ăn.
Cũng chính vào lúc này, hắn nghe được có người nghị luận: "Bệ hạ là minh quân, đáng tiếc hiện tại hậu cung không có người, dưới gối chỉ có một hài tử."
"Bệ hạ vẫn là nên mở rộng hậu cung......"
Giản Tấn: "......" Này tuyệt đối không được!
Giản Tấn tin tưởng Hạ Minh Chiêu là tuyệt không sẽ mở rộng hậu cung, mặc kệ là hắn hay là Hạ Minh Chiêu, đều không thể chấp nhận có người khác chen vào!
Bất quá nghe đến chuyện này, hắn vẫn nhịn không chú ý vài phần.
Lời đàm luận này cũng nhắc nhở Giản Tấn một việc, nhi tử thừa kế của Hạ Minh Chiêu được dân chúng quan tâm như thế nào. Bởi hiện tại đệ đệ nhỏ tuổi nhất của Hạ Minh Chiêu, người mấy năm trước được phong Yến Vương, cũng đã cùng nguyên phối sinh hạ đến hài tử thứ 2.
5 năm trước khi Hạ Minh Chiêu vừa đăng cơ, Yến Vương cũng chỉ mới mười sáu tuổi, vừa thành thân.
Mẫu phi hắn vừa không có bản lĩnh, vừa không có hậu thuẫn, tiên đế cũng chưa từng tỏ ý sủng ái qua hắn, thậm chí ngay cả cảm giác tồn tại cũng không có, nên Hạ Minh Chiêu cũng không để tâm, không quản đến hắn.
Mà nay qua 5 năm, vị Yến Vương này đã có đến hai nhi tử do nguyên phối thân sinh, ba nhi tử và bốn thứ nữ do kế thê sinh. Này cũng thật là rất biết cách khai chi tán diệp.
Không ít thư sinh lớn gan còn nghị luận, nói nếu Hạ Minh Chiêu không có Giản Tầm, nói không chừng đế vị cũng liền phải trao cho nhi tử của Yến Vương.
con vợ cả sinh hai cái, con vợ lẽ ba cái, thứ nữ bốn cái, thật sự phi thường có thể sinh.
Thời gian qua Giản Tấn đều có đi thượng triều, nhưng chưa từng thấy qua Yến Vương. Nghe nói vị Yến Vương này do còn nhỏ ở trong cung không được sủng ái, vô cùng ám ảnh phải sống nghèo khổ cả đời, một lòng chỉ hướng đến việc kiếm tiền, trong mắt cũng chỉ có tiền. Vì vậy tâm tư cũng chỉ nghĩ đến việc làm buôn bán kiếm tiền.
Hắn ta không giống như Tần Vương, mỗi ngày đều nghĩ cách kết giao với đại thần. Hắn mỗi ngày nếu không ở cửa hàng nhà mình buôn bán, cũng sẽ ở thôn trang đốc thúc hạ nhân làm việc. Tuy rằng yêu tiền tài nhưng cũng chưa từng nhận hối lộ, cùng lắm cũng chỉ ỷ vào việc mình là vương gia, ở cửa hàng mời chào sinh ý. Nên Hạ Minh Chiêu đối với vị Yến Vương này cũng rất mực yên tâm.
Mấu chốt nhất chính là, hắn có rất nhiều nhi tử......
Thế nhưng hiện tại Hạ Minh Chiêu cũng đã có nhi tử thừa kế của chính mình, cũng sẽ không có khả năng trao quyền cho nhi tử của Yến Vương.
Giản Tấn nghe thêm một chốc, liền sớm về nhà.
Hôm nay hắn làm gì, đều bị người hội báo lại cho Hạ Minh Chiêu.
Cùng lúc đó, chu thống lĩnh cũng tra được người chân chính đứng sau《 kinh thành nhật báo 》 là ai.
Người trong kinh thành muốn đào ba thước đất, tra ra người đứng sau 《 kinh thành nhật báo 》là ai rất nhiều, đặc biệt là quan viên.
Tuy rằng họ vẫn chưa rõ danh tính là vị nào, nhưng trừ những người thân cận bên cạnh Hạ Minh Chiêu, đại đa số những người khác đều cho rằng người này chắc chắn là người của Hạ Minh Chiêu, được Hạ Minh Chiêu bày mưu đặt kế mới làm như vậy, cũng không tiện đào sâu thêm.
Chỉ có chu thống lĩnh vẫn luôn nhìn chằm chằm. Bởi hắn biết rõ, người này căn bản không phải người của bọn họ.
Nhưng người này rất cẩn thận, chu thống lĩnh trong lúc nhất thời cũng không thể điều tra được gì. Thẳng đến hôm nay, hắn mới biết được một sự kiện.
Chu thống lĩnh vội vàng tìm đến Hạ Minh Chiêu, đem những việc mình điều tra được nói ra —— người đứng sau này, hẳn là người của quốc sư.
Hạ Minh Chiêu không khỏi nhăn mày: "Người đứng sau màn là quốc sư?"
"Có tám phần khả năng." Chu thống lĩnh nói.
Hắc y vệ ở kinh thành, có thể nói không gì là không tra ra được, nhưng đối với tin tức về kinh thành nhật báo, bọn họ lại chẳng nắm bắt được gì!
Nếu giả thiết người này thật sự là quốc sư, vậy mọi chuyện đều có thể lý giải.
Lúc trước bệ hạ vẫn luôn nước sống không phạm nước giếng với quốc sư, còn không phải là do phía dưới quốc sư có không ít thuộc hạ, không tiện động đến?
Còn về chuyện bệ hạ châm lửa đốt Trích Tinh Lâu, hẳn cũng chỉ là xúc động......
Biểu tình Hạ Minh Chiêu nháy mắt lạnh dần.
Quốc sư cho xuất bản tờ kinh thành nhật báo này, hẳn là muốn lấy lòng y.
Không nói đến tiền nhiệm quốc sư, nhưng mấy lần y và đương nhiệm quốc sư gặp mặt, hắn đối với y cũng có không ác ý. Thậm chí còn muốn cùng mình giao hảo.
Cho dù địa vị quốc sư lúc trước cao cao tại thượng như thế nào, đến thời của y cũng đã bị suy yếu đi nhiều, vẫn cần phải dựa vào đế vương, mới có thể đạt đến vinh quang vô hạn. Tiền nhiệm quốc sư còn không phải vì quyền thế cám dỗ mà thông đồng làm bậy cùng tiên đế hay sao?
Y không thích có người giả thần giả quỷ, nhưng cũng không đến mức qua cầu rút ván, chỉ là......
Hạ Minh Chiêu đột nhiên nghĩ đến, Giản Tấn từng vài lần ở trước mặt y nhắc tới quốc sư.
Trước đây Giản Tấn chỉ nói là hắn trong lúc vô tình gặp được một người, cùng người nọ thương lượng hợp ý bèn quyết định hợp tác, thân phận lai lịch của người nọ Giản Tấn một mực không đề cập qua......
Y tin tưởng Giản Tấn, cũng không truy hỏi thêm. Sau lại xác định tờ kinh thành nhật báo này đều đang giúp y, nên càng sẽ không đi truy vấn Giản Tấn.
Nhưng hiện tại xem ra...... người hợp tác cùng Giản Tấn, chính là quốc sư?
Quốc sư kia đang ngấm ngầm cùng Giản Tấn tạo quan hệ?
Tiền nhiệm quốc sư trước kia đối với Giản Tấn rất chú ý, vị quốc sư mới nhậm chức này cũng như vậy...... Bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì?
"Tiếp tục quan sát." Hạ Minh Chiêu nói.
"Vâng, thưa bệ hạ." chu thống lĩnh đáp.
Hạ Minh Chiêu cho chu thống lĩnh rời đi, lại có một vài hắc y vệ và quan viên khác tiến vào báo cáo y một ít chuyện khác.
Chẳng hạn như tin nguyên phối của Yến Vương sinh hạ nhi tử thứ hai linh tinh/.
Hạ Minh Chiêu vốn cũng không quan tâm mấy việc này, nhưng hiện giờ đã có Giản Tầm, y cũng không khỏi nhìn thêm vài lần.
Tuy việc này khiến y có chút đắn đo, nhưng cũng quá để trong lòng. Nói sao y đều cảm thấy nhi tử của Yến Vương khẳng định vẫn sẽ không bằng Giản Tầm.
Đích trưởng tử của Yến Vương y cũng đã từng gặp qua, so với Giản Tầm lớn hơn một chút, nhưng cũng không có gì đặc biệt nổi trội.
Nghĩ như vậy, Hạ Minh Chiêu liền bước chân đi xem Giản Tầm. Không biết vì sao, y đối với Giản Tầm một ngày so với một ngày lại thích hơn một chút.