Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 293: Chỉ Có Con Nít Mới Lựa Chọn, Người Lớn Dĩ Nhiên Là Chọn Hết
Trong lúc Cổ Dục đang suy nghĩ có không ít cá ở vùng nước sâu kiểu này, tiếp đó hắn kéo lên một phát thì phát hiện lưỡi câu rất nhẹ...
“Không phải như vậy chứ? Đây lại là cái gì? Sâu hai trăm mét như thế, chẳng lẽ là xui xẻo đến mức câu được tảo biển đấy chứ! Không đúng, nếu là tảo biển thì cũng không nhẹ như vậy.” Nhìn dây câu đang được kéo lên, Cổ Dục vừa lẩm bẩm một mình, vừa nhanh chóng thu dây câu vào.
Rất nhanh lưỡi câu được kéo lên khỏi mặt nước giếng, Cổ Dục nhìn xuống một chút phát hiện là một cái đồng hồ. Thấy được vật này, Cổ Dục có một chút bối rối, đồng hồ???… cái quỷ gì đây?
Mặc dù rất tò mò, nhưng hắn vẫn cầm cái đồng hồ này lên rồi tra trên mạng một chút, sau đó hắn không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chiếc đồng hồ đeo tay này là của thương hiệu Patek Philippe, có lẽ có không ít người biết vật này giá cực kỳ đắt đỏ. Nhưng tại sao lại xuất hiện dưới đáy biển, rất có thể người sở hữu cái đồng hồ này đánh rơi khi đang lái du thuyền đi chơi, hoặc có thể khi đang lặn xuống biển làm thất lạc.
Hơn nữa không thể không nói, vận may của cái đồng hồ này đúng là không tệ. May mắn là nó chỉ nằm ở độ sâu mới có hai trăm mét, nếu là sâu hơn thì có lẽ đã bị áp lực nước làm hư. Sau khi Cổ Dục tra cứu một chút thì xác định cái đồng hồ này hẳn là Patek Philippe chức năng siêu cấp phức tạp, là series 5002P một cái duy nhất, đồng hồ màu platinum.
Đồng hồ này có giá bán ở trên mạng là 17,6 triệu tệ.
Đúng vậy, hắn không có nhìn lầm, đồng hồ đeo tay nhưng không có đính một viên kim cương nào mà giá bán là 17 triệu. Trên thế giới, kiếm tiền của người có tiền quả nhiên là chuyện quá dễ.
Loại đồng hồ này Cổ Dục không phải không mua nổi, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không mua thứ này.
“Mặc dù cái này rất đắt, nhưng dù sao cũng là người khác đã đeo qua. Chậc chậc, thật phiền phức.” Cổ Dục vừa nhìn chiếc đồng hồ đeo tay này vừa nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
Hắn có chút rầu rĩ về chiếc đồng hồ này. Nếu rơi xuống biển chắc chắn sẽ không phải là một chiếc đồng hồ mới, khẳng định là người khác đã đeo qua, mà người khác đã đeo qua thì Cổ Dục lại không muốn đeo. Nhưng đồng hồ này là loại động hồ cơ, đây chính là loại di chuyển thì nó mới có năng lượng để hoạt động, nếu không di chuyển thì nó cũng đứng im.
Nếu trực tiếp ném thẳng vào không gian thì có chút lãng phí, vứt ở nhà thì sẽ rất dễ hỏng. Cổ Dục xoa xoa nó ba lần, cuối cùng quyết định bỏ nó vào trong túi của mình, cũng thật sự không phải không có chỗ để cất đúng không?
Sau khi đem đồng hồ cất đi, Cổ Dục lại bắt đầu câu lần nữa. Lần này thì đã trở lại với những hải sản quen thuộc, đầu tiên là cá ngừ vây xanh, nói đến cá ngừ vây xanh Cổ Dục cũng đã có rất nhiều. Bây giờ cũng phải có hơn 40 con cá ngừ vây xanh trong bể nước bí mật rồi. Cổ Dục chuẩn bị xem con này có thể sinh sản ở trong bể nước bí mật được hay không, nếu như không được vẫn là bán ra đổi tiền thì tốt hơn.
Những con cá này giá trị cũng là một triệu tệ một con, chỗ này hơn 40 con vậy cũng hơn 40 triệu tệ rồi.
Vừa nghĩ, Cổ Dục vừa đem cá hôm nay đã câu được lên sắp xếp một chút.
Những con quý giá không thể xuất hiện thì đều bị ném vào trong bể nước bí mật. Những con tôm, cua, tôm hùm ít quý hơn thì ném vào lầu hai chỗ của riêng chúng, những con cá bình thường và những thứ tương tự được ném vào ao cá. Giải quyết xong xuôi, tiếp đó thì đi ăn sáng. Lúc này Lý Vân Vân và Lâm Lôi các cô ấy cũng đã đến làm.
Hôm nay, Cổ Dục cũng không có thời gian rảnh rỗi để chơi cùng Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi. Bởi hắn đã có hẹn với Khổng Hạo Văn hôm nay phải lái xe đi thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ, sau đó đi tàu cao tốc đến thành phố Tuy Hóa, ở bên đó mới có các loại xe mà hắn muốn mua.
Vừa nghĩ đến việc muốn mua xe gì, Cổ Dục vừa lái xe đi đến thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ. Dựa theo lời nói của Khổng Hạo Văn, hôm nay chắc là hắn không thể trở về được, ngày mai cũng thế. Cũng may mọi chuyện đều giao cho Lý Vân Vân các cô ấy, Cổ Dục cũng có thể yên tâm.
Tề Tề Cáp Nhĩ là thành phố lớn thứ hai thuộc địa bàn tỉnh Hắc Long Giang, tên của tòa thành thị này có ý nghĩa là nông trường tự nhiên, nó cũng từng là trụ sở chính của tỉnh Hắc Long Giang. Mãi cho đến năm 1945 trụ sở chính mới đổi về Cáp Nhĩ Tân.
Tòa thành thị này chiếm diện tích cực lớn, diện tích ước chừng 42,500 ki lô mét vuông. Nếu quả thật so về diện tích thành phố, nó chắc hẳn gần với thành phố Trùng Khánh và thành phố Cáp Nhĩ Tân, đây là ba thành phố lớn nhất cả nước. Nhưng mà lúc này trên cơ bản nó rất khó được tính vào bảng xếp hạng diện tích thành thị.
Bởi vì nó có một số khu vực rất lớn bên trong nội thành đều là thảo nguyên, dạng thành thị này không thể tính vào bảng xếp hạng được. Nếu che mấy thành thị kia đi thì nó đã độc chiếm vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng này rồi.
Tề Tề Cáp Nhĩ không thiếu những nơi du ngoạn, nổi tiếng nhất là khu bảo tồn thiên nhiên Zalong. Đây là nơi bảo tồn sếu đầu đỏ, toàn thế giới loài vật này chỉ có trên dưới 2,000 con, nhưng mà ở khu bảo tồn này đã có hơn 400 con rồi.
Nếu nhắc tới phương diện ăn uống, nổi tiếng nhất có lẽ là thịt nướng Tề Tề Cáp Nhĩ.
Nhà Cổ Dục cách nơi này khoảng 300km. Buổi sáng hắn từ nhà đi khoảng chừng ba tiếng mới đến nơi này, hơn nữa đã cùng Khổng Hạo Văn gặp mặt.
Không thể không nói, thịt nướng chính tông của Tề Tề Cáp Nhĩ hương vị không tệ chút nào.
Có một câu châm ngôn nói rất hay: Bò Đông Dê Tây, mà tại đây là nơi gần nhất phía Đông của Tề Tề Cáp Nhĩ cho nên hương vị thịt bò của nơi này không tồi chút nào. Đặc biệt nhất là những miếng thịt bò lớn được cắt sẵn, sau đó tẩm ướp nguyên liệu đồ nướng, hương vị kia tuyệt đối không tệ.
“Không phải như vậy chứ? Đây lại là cái gì? Sâu hai trăm mét như thế, chẳng lẽ là xui xẻo đến mức câu được tảo biển đấy chứ! Không đúng, nếu là tảo biển thì cũng không nhẹ như vậy.” Nhìn dây câu đang được kéo lên, Cổ Dục vừa lẩm bẩm một mình, vừa nhanh chóng thu dây câu vào.
Rất nhanh lưỡi câu được kéo lên khỏi mặt nước giếng, Cổ Dục nhìn xuống một chút phát hiện là một cái đồng hồ. Thấy được vật này, Cổ Dục có một chút bối rối, đồng hồ???… cái quỷ gì đây?
Mặc dù rất tò mò, nhưng hắn vẫn cầm cái đồng hồ này lên rồi tra trên mạng một chút, sau đó hắn không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Chiếc đồng hồ đeo tay này là của thương hiệu Patek Philippe, có lẽ có không ít người biết vật này giá cực kỳ đắt đỏ. Nhưng tại sao lại xuất hiện dưới đáy biển, rất có thể người sở hữu cái đồng hồ này đánh rơi khi đang lái du thuyền đi chơi, hoặc có thể khi đang lặn xuống biển làm thất lạc.
Hơn nữa không thể không nói, vận may của cái đồng hồ này đúng là không tệ. May mắn là nó chỉ nằm ở độ sâu mới có hai trăm mét, nếu là sâu hơn thì có lẽ đã bị áp lực nước làm hư. Sau khi Cổ Dục tra cứu một chút thì xác định cái đồng hồ này hẳn là Patek Philippe chức năng siêu cấp phức tạp, là series 5002P một cái duy nhất, đồng hồ màu platinum.
Đồng hồ này có giá bán ở trên mạng là 17,6 triệu tệ.
Đúng vậy, hắn không có nhìn lầm, đồng hồ đeo tay nhưng không có đính một viên kim cương nào mà giá bán là 17 triệu. Trên thế giới, kiếm tiền của người có tiền quả nhiên là chuyện quá dễ.
Loại đồng hồ này Cổ Dục không phải không mua nổi, nhưng mà hắn tuyệt đối sẽ không mua thứ này.
“Mặc dù cái này rất đắt, nhưng dù sao cũng là người khác đã đeo qua. Chậc chậc, thật phiền phức.” Cổ Dục vừa nhìn chiếc đồng hồ đeo tay này vừa nhỏ giọng lẩm bẩm nói.
Hắn có chút rầu rĩ về chiếc đồng hồ này. Nếu rơi xuống biển chắc chắn sẽ không phải là một chiếc đồng hồ mới, khẳng định là người khác đã đeo qua, mà người khác đã đeo qua thì Cổ Dục lại không muốn đeo. Nhưng đồng hồ này là loại động hồ cơ, đây chính là loại di chuyển thì nó mới có năng lượng để hoạt động, nếu không di chuyển thì nó cũng đứng im.
Nếu trực tiếp ném thẳng vào không gian thì có chút lãng phí, vứt ở nhà thì sẽ rất dễ hỏng. Cổ Dục xoa xoa nó ba lần, cuối cùng quyết định bỏ nó vào trong túi của mình, cũng thật sự không phải không có chỗ để cất đúng không?
Sau khi đem đồng hồ cất đi, Cổ Dục lại bắt đầu câu lần nữa. Lần này thì đã trở lại với những hải sản quen thuộc, đầu tiên là cá ngừ vây xanh, nói đến cá ngừ vây xanh Cổ Dục cũng đã có rất nhiều. Bây giờ cũng phải có hơn 40 con cá ngừ vây xanh trong bể nước bí mật rồi. Cổ Dục chuẩn bị xem con này có thể sinh sản ở trong bể nước bí mật được hay không, nếu như không được vẫn là bán ra đổi tiền thì tốt hơn.
Những con cá này giá trị cũng là một triệu tệ một con, chỗ này hơn 40 con vậy cũng hơn 40 triệu tệ rồi.
Vừa nghĩ, Cổ Dục vừa đem cá hôm nay đã câu được lên sắp xếp một chút.
Những con quý giá không thể xuất hiện thì đều bị ném vào trong bể nước bí mật. Những con tôm, cua, tôm hùm ít quý hơn thì ném vào lầu hai chỗ của riêng chúng, những con cá bình thường và những thứ tương tự được ném vào ao cá. Giải quyết xong xuôi, tiếp đó thì đi ăn sáng. Lúc này Lý Vân Vân và Lâm Lôi các cô ấy cũng đã đến làm.
Hôm nay, Cổ Dục cũng không có thời gian rảnh rỗi để chơi cùng Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi. Bởi hắn đã có hẹn với Khổng Hạo Văn hôm nay phải lái xe đi thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ, sau đó đi tàu cao tốc đến thành phố Tuy Hóa, ở bên đó mới có các loại xe mà hắn muốn mua.
Vừa nghĩ đến việc muốn mua xe gì, Cổ Dục vừa lái xe đi đến thành phố Tề Tề Cáp Nhĩ. Dựa theo lời nói của Khổng Hạo Văn, hôm nay chắc là hắn không thể trở về được, ngày mai cũng thế. Cũng may mọi chuyện đều giao cho Lý Vân Vân các cô ấy, Cổ Dục cũng có thể yên tâm.
Tề Tề Cáp Nhĩ là thành phố lớn thứ hai thuộc địa bàn tỉnh Hắc Long Giang, tên của tòa thành thị này có ý nghĩa là nông trường tự nhiên, nó cũng từng là trụ sở chính của tỉnh Hắc Long Giang. Mãi cho đến năm 1945 trụ sở chính mới đổi về Cáp Nhĩ Tân.
Tòa thành thị này chiếm diện tích cực lớn, diện tích ước chừng 42,500 ki lô mét vuông. Nếu quả thật so về diện tích thành phố, nó chắc hẳn gần với thành phố Trùng Khánh và thành phố Cáp Nhĩ Tân, đây là ba thành phố lớn nhất cả nước. Nhưng mà lúc này trên cơ bản nó rất khó được tính vào bảng xếp hạng diện tích thành thị.
Bởi vì nó có một số khu vực rất lớn bên trong nội thành đều là thảo nguyên, dạng thành thị này không thể tính vào bảng xếp hạng được. Nếu che mấy thành thị kia đi thì nó đã độc chiếm vị trí thứ nhất của bảng xếp hạng này rồi.
Tề Tề Cáp Nhĩ không thiếu những nơi du ngoạn, nổi tiếng nhất là khu bảo tồn thiên nhiên Zalong. Đây là nơi bảo tồn sếu đầu đỏ, toàn thế giới loài vật này chỉ có trên dưới 2,000 con, nhưng mà ở khu bảo tồn này đã có hơn 400 con rồi.
Nếu nhắc tới phương diện ăn uống, nổi tiếng nhất có lẽ là thịt nướng Tề Tề Cáp Nhĩ.
Nhà Cổ Dục cách nơi này khoảng 300km. Buổi sáng hắn từ nhà đi khoảng chừng ba tiếng mới đến nơi này, hơn nữa đã cùng Khổng Hạo Văn gặp mặt.
Không thể không nói, thịt nướng chính tông của Tề Tề Cáp Nhĩ hương vị không tệ chút nào.
Có một câu châm ngôn nói rất hay: Bò Đông Dê Tây, mà tại đây là nơi gần nhất phía Đông của Tề Tề Cáp Nhĩ cho nên hương vị thịt bò của nơi này không tồi chút nào. Đặc biệt nhất là những miếng thịt bò lớn được cắt sẵn, sau đó tẩm ướp nguyên liệu đồ nướng, hương vị kia tuyệt đối không tệ.