Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 187: Đánh!!!
Con Cá trê này nếu như dùng cách nướng để làm, vậy dĩ nhiên là tốt hơn Cá trắm cỏ gấp nhiều lần. Chỉ là con cá này hơi to, nếu dùng biện pháp nướng thì sẽ không quá dễ làm. Nhưng đây chỉ là vấn đề nhỏ, bởi Cổ Dục chính là siêu đầu bếp, những vấn đề này vào tay hắn đều sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.
Nhưng hắn cũng không định làm bây giờ. Không nói cái khác, con cá này sống ở nơi hoang dã, tốt nhất vẫn là bỏ nó vào trong ao để cho nó nôn ra bùn đất các thứ, đến lúc đó mới dễ xử lý.
Hắn đem mấy con cá câu được tất cả đều ném vào ao, sau đó xách lên một con Cá tráp đen không nhỏ, ném cho Vừa Bầu Trời ăn. Làm xong tất cả hắn cũng trở về nhà tắm rửa.
Rất nhanh trời liền sáng rõ, từng mảng trời xanh tươi nối đuôi nhau xuất hiện. Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi cũng tới, bắt đầu công việc hôm nay của mình. Nhưng ngay khi đến ngư trường nhìn thấy một con Cá mập nhô lên, các cô bị dọa sợ đến giật cả mình, nên các cô không dám tới gần. Cũng may con cá mập này cũng rất ngoan, nó sẽ không chủ động nhảy ra khỏi mặt nước mà chỉ bơi qua bơi lại ở trong ao. Nhưng mà chỉ thế thôi cũng đủ sức hù dọa đám người Lý Vân Vân đến tái xanh mặt mày.
Mặc dù hình dáng của Cá mập không có dọa người bằng Cá mú, nhưng lại khiến cho người ta sinh ra cảm giác áp bức hết sức kh ủng bố.
Nhìn thấy tình huống này của họ, Cổ Dục lập tức quay video còn Cá mập sau đó gửi cho Hứa Cẩm, hỏi xem có vị đại gia nào đó muốn nuôi hay không. Nếu như không có, vậy xem như con Cá mập xấu số này phải chui vào bụng hắn. Mặc dù nói làm thịt Cá mập rất phức tạp, thế nhưng hắn vẫn có biện pháp xử lý.
“Đại ca, cậu thật sự là đại ca của tôi, Cá mập lớn như thế mà cậu cũng bắt được?” Ở một đầu khác của video, nhìn thấy trước mặt con Cá mập đang bơi từng vòng từng vòng tại ao nước, Hứa Cẩm ở bên kia thấy được vừa có một chút bất ngờ vừa có một chút hưng phấn nói.
“Đừng có ở đó khen thôi, ông có muốn mua nó hay không hả?” Nghe được lời nói của Hứa Cẩm, Cổ Dục gãi đầu một cái. Tiếp đó liếc mắt nhìn sang bên cạnh Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân, có chút không tình nguyện nói.
“Thứ này, tôi sẽ mua với giá 500 ngàn, cậu có bán hay không?” Sau một hồi suy nghĩ, Hứa Cẩm đưa tay ra báo giá và cảm thấy cái giá đưa ra cũng tương đối có giá trị.
Đừng nhìn cá mập kích thước cũng không nhỏ, nhưng thật ra thứ này so với Huyết Long cũng rẻ hơn nhiều.
Tại Cáp Nhĩ Tân cũng có bán Cá mập, nhưng đó đều là Cá mập con, Cá nhám mèo, Cá mập đuôi dài các loại… Những thứ này chủ yếu là Cá mập chưa trưởng thành, có thể có con dài hơn một mét là tốt lắm rồi.
Loại Cá mập thế này có thể bán với giá 20 ngàn một con, có loại nhỏ hơn một chút thì giá càng rẻ. Cho nên nên con Cá mập chanh này bán với giá 500 ngàn đã không tính là rẻ, mà cũng không tính mắc. Có thể nói là giá này đã rất hợp lý, dù sao con cá này cũng dài khoảng 3 mét.
“Được rồi, ông khi nào thì tới lấy.” Nghe được câu trả lời của Hứa Cẩm, Cổ Dục cũng thở dài một hơi, tiếp đó lại hỏi.
“Còn phải ở chỗ của cậu nuôi dưỡng mấy ngày, tôi phải đi đặt làm bể cá trước đã, còn phải vận chuyển nước biển. Đúng rồi! Tôi nhớ cậu cũng thích nuôi những động vật mạnh mẽ cơ mà? Nhà cậu không phải có Vua núi, Đại bàng vàng, Lợn rừng lớn hay sao, vậy sao cậu không nuôi con Cá mập này?”
Nghe được lời nói của Cổ Dục, bên kia Hứa Cẩm cũng cười ha hả nói. Nói xong, ông nhìn Cổ Dục với vẻ mặt đầy nghi hoặc, cái này không giống phong cách làm việc của Cổ Dục.
“Cá mập này vẫn là quá nhỏ, nếu như sau này có cơ hội câu được Cá mập trắng khổng lồ thì tôi lại nuôi.” Nhìn xem con Cá mập chanh này, Cổ Dục mỉm cười. Thật ra hắn cũng đã nghĩ đến vấn đề nuôi cá, hiện tại cũng câu lên Cá mập chanh, về sau có khi thật sự sẽ câu lên Cá mập trắng khổng lồ!
“Trâu bò! Vậy tôi cúp máy trước đây, để tôi đi đặt bể cá đã!”
Cá mập trắng khổng lồ hay gì đi nữa, Hứa cẩm chắc chắn là không có ý kiến. Dù sao thì thứ kia quá lớn, hơn nữa lực sát thương quá mạnh, ông vẫn là có chút sợ hãi Cá mập.
“Đừng lo lắng! Loại cá này không có lực sát thương gì đâu, cũng sẽ không chủ động tấn công con người cho nên đừng sợ hãi như vậy.” Nhìn thấy Hứa Cẩm cúp điện thoại, Cổ Dục cũng nhìn về phía Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi vẫn còn đứng ở xa xa. Hắn cảm thấy có chút dở khóc dở cười, tiếp đó quay về phía các cô nói.
Cổ Dục cũng không phải đang hù dọa các cô. Trên thực tế thì loài Cá mập ở trong nước ngoại trừ có một vài con như Cá mập bò mắt trắng, hay các loại Cá mập hổ thích tấn công những thứ trên mặt nước. Còn lại đa phần Cá mập không thích chủ động tấn công con người. Tỷ như loài Cá mập có tiếng xấu như Cá mập trắng khổng lồ, hay Cá mập đầu búa… cũng sẽ không chủ động tấn công con người. Có nhiều vụ Cá mập trắng tấn công con người, chủ yếu là do con người đi tắm biển kết hợp với lướt ván, nhìn họ trông giống như loại thức ăn yêu thích của chúng là Hải Cẩu.
Còn có một điều nữa là nhiều loại Cá mập có tính hiếu kỳ, mà bọn chúng hiếu kỳ thì sẽ thăm dò, biện pháp thăm dò duy nhất chính là cắn thử một cái. Cho nên trên cơ bản nhiều vụ con người bị Cá mập trắng khổng lồ tấn công thì thường để lại vết thương rất sâu, nhưng lại không bị mất mạng. Đó chính là bởi vì nó cắn con người một cái rồi lại phun ra, những vụ việc như vậy xảy ra rất nhiều.
Về phần Cá mập chanh thì càng không xem con người như mồi ăn của chúng, dù gì nó cũng chỉ mới dài khoảng 3 mét. Mặc dù chỉ được Cổ Dục cho xem tài liệu thế nhưng như vậy cũng đủ để trấn an mấy cô gái phần nào.
Tuy nhiên sợ thì vẫn sợ, nhưng vẫn không làm chậm trễ công việc. Lúc đi ngang qua ao cá mập thì sẽ cẩn thận để ý hơn một chút, nhìn thấy dáng vẻ của các cô, Cổ Dục cũng thở dài một hơi.
Nhưng hắn cũng không định làm bây giờ. Không nói cái khác, con cá này sống ở nơi hoang dã, tốt nhất vẫn là bỏ nó vào trong ao để cho nó nôn ra bùn đất các thứ, đến lúc đó mới dễ xử lý.
Hắn đem mấy con cá câu được tất cả đều ném vào ao, sau đó xách lên một con Cá tráp đen không nhỏ, ném cho Vừa Bầu Trời ăn. Làm xong tất cả hắn cũng trở về nhà tắm rửa.
Rất nhanh trời liền sáng rõ, từng mảng trời xanh tươi nối đuôi nhau xuất hiện. Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi cũng tới, bắt đầu công việc hôm nay của mình. Nhưng ngay khi đến ngư trường nhìn thấy một con Cá mập nhô lên, các cô bị dọa sợ đến giật cả mình, nên các cô không dám tới gần. Cũng may con cá mập này cũng rất ngoan, nó sẽ không chủ động nhảy ra khỏi mặt nước mà chỉ bơi qua bơi lại ở trong ao. Nhưng mà chỉ thế thôi cũng đủ sức hù dọa đám người Lý Vân Vân đến tái xanh mặt mày.
Mặc dù hình dáng của Cá mập không có dọa người bằng Cá mú, nhưng lại khiến cho người ta sinh ra cảm giác áp bức hết sức kh ủng bố.
Nhìn thấy tình huống này của họ, Cổ Dục lập tức quay video còn Cá mập sau đó gửi cho Hứa Cẩm, hỏi xem có vị đại gia nào đó muốn nuôi hay không. Nếu như không có, vậy xem như con Cá mập xấu số này phải chui vào bụng hắn. Mặc dù nói làm thịt Cá mập rất phức tạp, thế nhưng hắn vẫn có biện pháp xử lý.
“Đại ca, cậu thật sự là đại ca của tôi, Cá mập lớn như thế mà cậu cũng bắt được?” Ở một đầu khác của video, nhìn thấy trước mặt con Cá mập đang bơi từng vòng từng vòng tại ao nước, Hứa Cẩm ở bên kia thấy được vừa có một chút bất ngờ vừa có một chút hưng phấn nói.
“Đừng có ở đó khen thôi, ông có muốn mua nó hay không hả?” Nghe được lời nói của Hứa Cẩm, Cổ Dục gãi đầu một cái. Tiếp đó liếc mắt nhìn sang bên cạnh Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân, có chút không tình nguyện nói.
“Thứ này, tôi sẽ mua với giá 500 ngàn, cậu có bán hay không?” Sau một hồi suy nghĩ, Hứa Cẩm đưa tay ra báo giá và cảm thấy cái giá đưa ra cũng tương đối có giá trị.
Đừng nhìn cá mập kích thước cũng không nhỏ, nhưng thật ra thứ này so với Huyết Long cũng rẻ hơn nhiều.
Tại Cáp Nhĩ Tân cũng có bán Cá mập, nhưng đó đều là Cá mập con, Cá nhám mèo, Cá mập đuôi dài các loại… Những thứ này chủ yếu là Cá mập chưa trưởng thành, có thể có con dài hơn một mét là tốt lắm rồi.
Loại Cá mập thế này có thể bán với giá 20 ngàn một con, có loại nhỏ hơn một chút thì giá càng rẻ. Cho nên nên con Cá mập chanh này bán với giá 500 ngàn đã không tính là rẻ, mà cũng không tính mắc. Có thể nói là giá này đã rất hợp lý, dù sao con cá này cũng dài khoảng 3 mét.
“Được rồi, ông khi nào thì tới lấy.” Nghe được câu trả lời của Hứa Cẩm, Cổ Dục cũng thở dài một hơi, tiếp đó lại hỏi.
“Còn phải ở chỗ của cậu nuôi dưỡng mấy ngày, tôi phải đi đặt làm bể cá trước đã, còn phải vận chuyển nước biển. Đúng rồi! Tôi nhớ cậu cũng thích nuôi những động vật mạnh mẽ cơ mà? Nhà cậu không phải có Vua núi, Đại bàng vàng, Lợn rừng lớn hay sao, vậy sao cậu không nuôi con Cá mập này?”
Nghe được lời nói của Cổ Dục, bên kia Hứa Cẩm cũng cười ha hả nói. Nói xong, ông nhìn Cổ Dục với vẻ mặt đầy nghi hoặc, cái này không giống phong cách làm việc của Cổ Dục.
“Cá mập này vẫn là quá nhỏ, nếu như sau này có cơ hội câu được Cá mập trắng khổng lồ thì tôi lại nuôi.” Nhìn xem con Cá mập chanh này, Cổ Dục mỉm cười. Thật ra hắn cũng đã nghĩ đến vấn đề nuôi cá, hiện tại cũng câu lên Cá mập chanh, về sau có khi thật sự sẽ câu lên Cá mập trắng khổng lồ!
“Trâu bò! Vậy tôi cúp máy trước đây, để tôi đi đặt bể cá đã!”
Cá mập trắng khổng lồ hay gì đi nữa, Hứa cẩm chắc chắn là không có ý kiến. Dù sao thì thứ kia quá lớn, hơn nữa lực sát thương quá mạnh, ông vẫn là có chút sợ hãi Cá mập.
“Đừng lo lắng! Loại cá này không có lực sát thương gì đâu, cũng sẽ không chủ động tấn công con người cho nên đừng sợ hãi như vậy.” Nhìn thấy Hứa Cẩm cúp điện thoại, Cổ Dục cũng nhìn về phía Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi vẫn còn đứng ở xa xa. Hắn cảm thấy có chút dở khóc dở cười, tiếp đó quay về phía các cô nói.
Cổ Dục cũng không phải đang hù dọa các cô. Trên thực tế thì loài Cá mập ở trong nước ngoại trừ có một vài con như Cá mập bò mắt trắng, hay các loại Cá mập hổ thích tấn công những thứ trên mặt nước. Còn lại đa phần Cá mập không thích chủ động tấn công con người. Tỷ như loài Cá mập có tiếng xấu như Cá mập trắng khổng lồ, hay Cá mập đầu búa… cũng sẽ không chủ động tấn công con người. Có nhiều vụ Cá mập trắng tấn công con người, chủ yếu là do con người đi tắm biển kết hợp với lướt ván, nhìn họ trông giống như loại thức ăn yêu thích của chúng là Hải Cẩu.
Còn có một điều nữa là nhiều loại Cá mập có tính hiếu kỳ, mà bọn chúng hiếu kỳ thì sẽ thăm dò, biện pháp thăm dò duy nhất chính là cắn thử một cái. Cho nên trên cơ bản nhiều vụ con người bị Cá mập trắng khổng lồ tấn công thì thường để lại vết thương rất sâu, nhưng lại không bị mất mạng. Đó chính là bởi vì nó cắn con người một cái rồi lại phun ra, những vụ việc như vậy xảy ra rất nhiều.
Về phần Cá mập chanh thì càng không xem con người như mồi ăn của chúng, dù gì nó cũng chỉ mới dài khoảng 3 mét. Mặc dù chỉ được Cổ Dục cho xem tài liệu thế nhưng như vậy cũng đủ để trấn an mấy cô gái phần nào.
Tuy nhiên sợ thì vẫn sợ, nhưng vẫn không làm chậm trễ công việc. Lúc đi ngang qua ao cá mập thì sẽ cẩn thận để ý hơn một chút, nhìn thấy dáng vẻ của các cô, Cổ Dục cũng thở dài một hơi.