Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 146: C146: Trà này có giá trị vài triệu
Cái này gọi là lan Quỷ (Dendrophylax lindenii) là loại đắt nhất mà tôi trồng được. Thế nhưng đây chỉ là cây con, không biết cậu có trồng được hay không, nếu như cậu muốn thì chỉ cần 1,200 tệ là có thể lấy. Còn đây là Lương Chúc Nhụy Điệp, loại này khi hoa nở chia ra làm hai giống như là hai con bướm, giá loại này là 800. Đây là Mai Xuân lan, khi hoa nở ra giống như là hoa mai, một gốc 300. Đây là Huệ lan, khi hoa nở có thể duy trì nửa năm, thế nhưng loại này cũng khá phổ biến, 200 một gốc.”
Mặc dù trong nội tâm ông suy nghĩ muốn chém Cổ Dục thêm một chút tiền, nhưng kỳ thật ông cũng không muốn chém cao quá. Lấy loại lan quỷ kia làm ví dụ, loại lan Quỷ này nếu ra hoa ít nhất cũng bán được hơn 50 ngàn tệ, cây con nếu như phẩm chất tốt ít nhất cũng bán được hơn 3,000.
Mấy bụi cây con này của ông lão phẩm chất chỉ là bình thường, nhưng nếu là ở trong thành thì bán cũng được 1,500 cũng là chuyện thường. Ở đây ông lão treo giá trên dưới 1,000 cũng coi là hợp lý. Đắn đo một chút Cổ Dục lập tức đưa ra quyết định. Mấy thứ này cũng không quá đắt, đã như vậy thì Cổ Dục vung tay mua hết toàn bộ cho tiện.
Tiếp đó hắn dựa theo ông lão chỉ dẫn, mua một ít lá mục, mua chậu hoa, tất cả những thứ cần đều mua hết. Lúc này, đường lộ cũng đã được xử lý xong, Cổ Dục lập tức xách theo mấy thứ này để ở ghế sau rồi lái xe rời đi.
Nhìn theo bóng lưng của Cổ Dục, ông lão lập tức thở dài một hơi. Hắn cũng không biết những thứ này trong hội hoa xuân có thể thấy được hay không, Nhưng mà, nhìn thấy dáng vẻ cẩu thả của Cổ Dục, hắn cảm giác hoa của mình coi như… Xong…
Chở theo hoa lan cùng với quả đào và thịt dê bò, Cổ Dục lái xe rất nhanh quay trở về nhà.
Đoạn đường này cũng có xảy ra chuyện gì, cho dù có xảy ra chuyện thì hắn cũng sẽ không để ý. Dù sao hắn trong lòng bây giờ chỉ nghĩ đến việc chế nước đào.
“Tiểu Dục đã về rồi!” khi Cổ Dục lái xe vào sân nhà, lúc này ở bên ao cá bên kia Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi đều đã đi ra chào một tiếng với Cổ Dục, tiếp đó thì tới giúp Cổ Dục đem đồ vật lấy xuống.
Đừng thấy Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi xinh đẹp, dáng người tuyệt đỉnh mà lầm. Bởi vì quanh năm làm việc đồng án, cho nên bọn họ rất khoẻ. Cổ Dục còn chưa nói cái gì thì các cô đã từ băng ghế phía sau lấy xuống hai giỏ đào quả.
Thế nhưng, khi các cô nhìn thấy Cổ Dục từ trên xe bước xuống, trong tay còn đang cầm quả đào xoa bóp. Ngay lập tức lông mày các cô khẽ nhíu lại một cái, bởi vì động tác lúc này của Cổ Dục thực sự có chút…
Các cô còn đang hoài nghi, có phải Cổ Dục trong lúc lái xe cũng làm hành động như vậy, thế nhưng hiện tại cũng không có chứng cứ gì để tố cáo.
“Ách, không nên hiểu lầm, cái quả đào này chính là như vậy. Loại này không phải dùng để ăn, mà là dùng để uống như nước trái cây, hai người không tin thì tới nếm thử một chút.” Thấy được hai người ánh mắt có chút cổ quái, Cổ Dục theo bản năng cảm giác dường như không được tốt lắm. Tiếp đó hắn cười vui vẻ giải thích, còn đưa cho các cô mỗi người một quả cầm thử. Sau khi mấy cô nhận lấy quả đào cũng cảm thấy hết sức kinh ngạc, bởi vì quả đào này quả thật quá mềm, sờ tới sờ lui thật sự rất giống… Xì! Nghĩ cái gì thế này.
Mặc dù vẻ mặt có chút ửng đỏ, nhưng hai người vẫn dựa theo lời nói của Cổ Dục xé ra một miếng nhỏ, rồi đưa lên miệng hút nước đào bên trong. Sau khi hút một chút ánh mắt các cô lập tức thay đổi, nước đào sau khi tiến vào trong miệng cảm giác đầu tiên chính là ngọt, rất ngọt. Tiếp đó là mùi thơm của quả đào tràn ngập khoang miệng của các cô, loại hương vị này đúng là khiến cho người ta cảm thấy rất bất ngờ.
Thế nhưng, uống ngụm thứ nhất là kinh ngạc, uống tiếp ngụm thứ hai lập tức cảm thấy có chút ngán. Bởi vì nó quá ngọt, cho nên uống hết một trái đào là vừa đủ.
“Nhớ giữ lại hạt đào cho tôi nhé." Nhìn thấy các cô uống vui vẻ, Cổ Dục cũng dặn dò một chút rồi mang theo hai giỏ đào vào nhà.
Lý Vân Vân cùng Lâm Lôi sau khi hút xong quả đào, họ cũng chủ động giúp Cổ Dục rửa mấy quả đào này. Mấy trái đào này vỏ ngoài có một lớp lông nào, vừa rồi Cổ Dục nói là muốn làm nước đào vì lẽ đó lớp lông này của quả đào, chắc chắn là phải bỏ đi mới được.
Công việc rửa đào đã có hai người này hỗ trợ, vì vậy Cổ Dục cũng có thể đi làm chuyện khác.
Trước tiên hắn đem thịt bò, dê vào tủ đông, tiếp đó đi ra sân sau đào một ít đất để trộn với lá mục. Đất ở trong sân hiện tại không còn là đất thông thường, trải qua hơn một tháng được nước giếng tưới qua. Đất ở đây hiện tại có thể nói là loại đất tốt nhất trên thế giới, không có cái thứ hai. Kết hợp đất này với nước giếng, Cổ Dục tin rằng hoa lan của hắn sẽ sinh trưởng rất tốt.
Đem mấy bụi hoa lan, từng cái cắm tốt vào đất trong chậu. Cổ Dục liền đem mấy chậu đất này bày ở một góc trong phòng khách, tiếp đó thì đi giúp Lý Vân Vân và Lâm Lôi rửa quả đào.
Nhưng mà cái thứ quả đào này. Nói thật, lúc rửa chúng thực sự có hơi lúng túng, nhất là khi ở bên cạnh còn có hai cô gái…
Cũng may là cũng đã sắp xong, cho nên sau khi rửa xong đào thì Cổ Dục lập tức bắt đầu nghiên cứu cách làm nước đào.
Hắn múc lên một ít nước giếng, đem đi đun sôi rồi ép nước đào vào chung với nước giếng, tiếp đó thì chờ nước nguội lại để thưởng thức.
Bởi vì làm cái thí nghiệm này mà cơm trưa Cổ Dục không có làm tốt. Hắn chủ yếu là làm món mì sợi, mì sợi này thương hiệu ‘Ngũ Cân Diện’ hắn mua ở trên chợ. Món mì này hắn làm đủ cho hắn, Lâm Lôi, Lý Vân Vân, còn có Vua Núi cùng Bạo Quân ăn, về phần đồ kho thì hắn làm một món truyền thống.