Bắt Đầu Từ Một Cái Giếng Biến Dị
Chương 139: C139: Ổ rắn
Ngô Đạo Hỉ là một tên lưu manh đầu đường xó chợ, trên người chắc chắn còn có những chuyện khác. Hiện tại Cổ Dục nhớ tới hắn, vậy xem như hắn xui xẻo. Cổ Dục dựa vào internet xâm nhập vào điện thoại di động của hắn. Đương nhiên, sau khi xâm nhập thành công, hắn lập tức phát hiện rất nhiều chỗ tốt.
Cái tên Ngô Đạo Hỉ này có hai cái điện thoại, một cái hẳn là bị cảnh sát tịch thu, cái còn lại thì ở trong nhà hắn. Nội dung bên trong cái điện thoại chính là cái chứng cứ có thể làm hắn phải chết.
Trong lúc điều tra Cổ Dục phát hiện, tên Ngô Đạo Hỉ này đúng là không hổ là một tay lưu manh.
Tên này chuyện ác gì cũng dính vào.
Rượu chè, cá cược những thứ này đương nhiên phải có. Mà ngoại trừ lần đó tới kiếm chuyện mình, hắn còn nhận thêm 6 vụ đánh người khác. Trong đó có 2 vụ là hắn xung đột với người khác, còn 4 vụ là hắn nhận tiền của người khác để làm việc. Những chuyện này trong điện thoại đều có ghi âm lại, hắn đem những bằng chứng này lưu lại trong cái điện thoại này. Mà lần này, người bỏ tiền ra thuê hắn tới đối phó Cổ Dục tên là Triệu Tinh.
Ngoại trừ đánh nhau với người khác, tên này còn tổ chức cho phụ nữ làm cái nghề kia. Hơn nữa còn ép họ phải làm việc cho hắn, ở trong quán bar thì bán chất cấm…
Những tin tức này nếu lộ ra ngoài, hắn nhất định phải chịu án tử.
Đương nhiên, Cổ Dục chưa bao giờ là một người có tâm địa thiện lương, những vật này đã rơi vào tay của hắn, vậy thì hắn sẽ đóng gói tất cả gửi đến cho cơ quan cảnh sát điều tra.
Sau đó hắn tiếp tục dựa theo tín nhắn của Ngô Đạo Hỉ tìm tới cái tên Triệu Tinh kia.
Hắn xem một chút thì thấy cái tên Triệu Tinh này. Nếu hắn nhớ không lầm, thì tên này chính là người ngày đó đi theo bên cạnh tên Lý Cảnh Đức kia. Hắn chính là bạn trai của cô bạn học của Tiết Thanh Huyến.
Dựa theo theo tư liệu có viết, hắn là người họ Càn. Trong nhà có mở một cửa hàng lớn, tài sản ước chừng cũng hơn trăm triệu.
Mà nhà bọn hắn vừa vặn cùng với nhà Lý Cảnh Đức, có quan hệ cấp trên cấp dưới. Điều này cũng khó trách vì cái gì mà hắn lại đi ôm chân thối của Lý Cảnh Đức.
Hơn nữa tên này cùng với Lý Cảnh Đức cũng làm ra không ít chuyện xấu. Đánh nhau, thuê lưu manh đánh người cũng không ít. Thế nhưng, chủ yếu nhất chính là việc hắn giúp Lý Cảnh Đức c**ng hi3p mấy cô gái, mấy cô gái này về sau đều dùng tiền để giải quyết. Nhưng mà có một cô gái, bởi vì không tiếp nhận được sự đả kích này nên đã nhảy lầu tự sát.
Nhưng mà bị bọn hắn dùng tiền để chuyện này biến thành việc cô gái bị hắn chia tay, nên cô nghĩ quẩn mà tự sát.
Có thể nói những người này trên người tội ác chất đống!
“Hắc hắc, đều là người trưởng thành, làm sai thì phải nhận, bị đánh phải chấp hành. Coi như bọn ngươi xui xẻo rồi!” Sau khi đem chứng cứ phạm tội của Triệu Tinh cùng Lý Cảnh Đức gửi cho đồn cảnh sát, Cổ Dục cũng tiện tay tra cứu tài liệu của cha Lý Cảnh Đức là Lý Thiệu Huy.
Mà cái này khi tra một chút, sắc mặt Cổ Dục càng thêm trầm trọng. Châm ngôn nói rất hay ‘thượng bất chính thì hạ tất loạn’. Cái tên Lý Cảnh Đức này hỗn đản như vậy, cũng có nguyên nhân trực tiếp từ cha của hắn.
“Kinh thật! Sáng sớm hôm nay có một hacker nào đó gửi chứng cứ cho trang web của đồn cảnh sát.”
“Ông chủ có tài sản hơn trăm triệu lại là hung thủ giết người.”
“Thuê người đả thương người khác, bán chất cấm, ép người bán dâm, một tên xấu xa như vậy lại có thể ung dung ngoài vòng pháp luật nhiều năm như vậy!”
Khi những tia sáng ban mai chiếu xuống bầu trời bên trong thành phố, không ít người mở ra điện thoại của mình, để xem một số tin tức. Không ngờ, hôm nay lại có một sự kiện lớn.
Khi bọn họ lướt tin tức, lập tức thấy được không ít tin tức ở trang nhất tại một số trang báo, một tin tức chấn động.
Chính xác là, buổi sáng hôm nay lúc 6:00 trên trang web của đồn cảnh sát xuất hiện một lượng lớn email, nội dung bên trong đề cập đến một doanh nhân nổi tiếng trong ngành vật liệu gỗ. Con trai của hắn đã làm một số chuyện xấu xa, hắn cậy mạnh hi3p d@m người ta, còn bức tử nguyên cáo, thuê lưu manh đánh người, hành hung người khác, chuyện nào cũng rất ác liệt. Nhưng mà cùng với cha của hắn so ra vẫn còn kém xa.
Lý Thiệu Huy là thương nhân trong ngành vật liệu gỗ đã nhiều năm, chuyện xấu đã làm cũng rất nhiều.
Hắn đã từng tổ chức một nhóm người lén chặt cây phá rừng, sai khiến người khác gi ết chết 4 người. Trong đó có hai người là kiểm lâm thuộc cơ quan nhà nước. Nhưng bởi vì hắn có tiền, cho nên vụ việc lập tức bị ém nhẹm đi không được giải quyết triệt để. Còn có sự việc hắn cướp đoạt của một người khác gỗ trăm năm quý hiếm, săn bắn động vật hoang dã, buôn lậu, trốn thuế…
Cha con hai người này sáng sớm đã được nằm trên hot trend của trang tìm kiếm, cũng dẫn đến việc cha con Triệu Tinh cũng bị vạ lây. Mà Ngô Đạo Hỉ đương nhiên cũng không có chạy thoát, hắn đang ở trong trại tạm giam thì bị cảnh sát mang đi một lần nữa. Lần này vấn đề không phải là ngồi tù 5 năm nữa, mà có thể sống được hay không mới là vấn đề.
Trong lúc trên mạng được một phen chấn động, cảnh sát điều tra thì bận rộn sứt đầu mẻ trán. Lúc này, Cổ Dục cũng đã hoàn tất việc xóa tất cả vết tích trên mạng, sau đó đóng lại laptop.
“Thoải mái!” Vươn vai một cái, Cổ Dục mỉm cười nói. Đối với hắn mà nói, chuyện của bọn người Lý Cảnh Đức chắc chắn hắn phải giải quyết. Hơn nữa, còn phải cho bọn hắn một gậy chết tươi, mà phương thức giải quyết hiện tại hắn cũng cảm thấy rất hài lòng.
Khi hắn đựng dậy đi vào phòng bếp lấy cháo, ăn kèm là dưa muối vòng thơm ngon. Lúc này ở bên kia cảnh sát cũng đã vọt vào nhà Lý Cảnh Đức cùng Lý Thiệu Huy, hai cha con hắn vừa mới nhận được tin tức còn chưa kịp chạy trốn thì đã bị cảnh sát ập vào bắt.
Mà hai cha con Triệu Tinh cũng bị tình cảnh giống như thế, cũng không kịp chạy trốn thì đã bị tóm gọn.
Đoán chừng hai cha con Lý Thiệu Huy và Lý Cảnh Đức bị phán tử hình là chuyện không tránh khỏi, dù sao trên người bọn hắn đều có án mạng. Mà hai cha con Triệu Tinh xem như không bị phán tử hình thì cũng phải ngồi tù mười mấy năm là chuyện thường. Chờ bọn hắn trở ra, thì coi như xong.