Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Chương 236
Tin tức đánh bại thành Chiến Tiêu nhanh chóng được lan truyền khắp trên dưới
thành Định Thiên rồi.
Trong nháy mắt, dân chúng trong tiên thành đều cảm thấy hả hê vui sướng.
Đối với một vị thành chủ mới đến một ngày, bọn họ lập tức thay đổi nhanh như
chớp, bắt đầu ủng hộ.
Ai dám nói một câu bậy bạ, ai dám nhắc đến vị thành chủ trước kia, đều sẽ bị
mọi người điên cuồng mà đánh.
Không còn cách nào mà, thực lực mạnh như vậy, có thể giúp cho mọi người
sống những ngày tháng tốt hơn nhiều.
Việc sức mạnh quy tắc và tiên nguyên chi khí trong thành tăng lên một cách
đáng kể là một minh chứng.
Nhóm cao thủ ở bên trong tu luyện kia, cũng đột phá lên rất nhanh.
Cuối ngày rồi, nhưng lôi kiếp vẫn không ngừng.
Mà Khương chưởng môn ngày nào cũng bận rộn vất vả, lúc này đang suy nghĩ
“kế hoạch trọng đại về sự phát triển” cho sau này.
Vì để hai đứa nhỏ có thể có thịt ăn, chắc chắn phải bỏ một vòng trong hai vòng
trước.
Nếu không thì hoàn toàn không đến được vòng thứ ba, thắng 2/3 vòng đã phải
kết thúc trước thời hạn rồi.
Nhưng mà vấn đề là, tiếp tục như vậy thì vị thành chủ là hắn sẽ “ làm việc quá
sức” mất.
Nếu muốn chen chân vào top 10, thì cần phải thắng hàng trăm trận nữa.
Khương Thành bày tỏ rằng đời này hắn chưa từng đánh nhiều trận như vậy.
Đặc biệt là mỗi ngày chỉ có một lần bạo kích, há chẳng phải cần chia ra 100
ngày để hoàn thành sao?
Mặc dù chiến lợi phẩm có thể kiếm bù lại gấp vài lần số tích phân đã tiêu hao
bạo kích, nhưng quá mệt mỏi.
Hắn nghĩ cả nửa ngày, cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt mà có thể tiết
kiệm sức lực.
“Haiz, quả nhiên số mệnh của mình là phải vất vả mà.”
Nếu lời này mà truyền ra ngoài, e rằng các thành trì khác sẽ tức chết mất.
Bọn ta phải tốn hàng trăm năm, mệt gần chết, mấy vạn người cố gắng hết sức,
cũng chỉ có được vài chục chiến thắng ở mấy trận mà thôi.
Thậm chí một số thành trì còn thua.
Ngươi thì tốt rồi, 100 ngày có thể có được 100 trận thắng, hơn nữa chỉ cần mỗi
ngày ra tay một lần, vậy mà vẫn chưa hài lòng hả?
Nếu đổi lại là người khác, nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh luôn ấy.
Rất nhanh đã đến ngày thứ hai, thời gian hồi chiêu bạo kích đã qua, hắn lại mở
bảng xếp hạng phi thăng ra một lần nữa.
Lật đi lật lại, lần này chọn ra thành trì thắng 6 trận.
Trong thành lại xuất hiện một cảnh ồn ào, náo nhiệt.
“Thành chủ lại muốn xuất chiến sao?”
“Vậy mà lần này là thành Quật Ngưu, nhưng mà đó là thành trì hùng mạnh
được xếp vào top một trăm vạn đó!”
“Đối mặt với chín vị Huyền Tiên, sao có thể đánh lại đây?”
“Cho dù thành chủ có lợi hại hơn nữa cũng không được đâu nhỉ? Vòng thứ hai,
chắc chắn chúng ta đánh không lại đâu.”
Những cư dân bình thường kia còn không biết rằng Thành ca đã trực tiếp từ bỏ
qua vòng thứ hai luôn rồi.
Nếu như bọn họ biết được, e rằng biểu cảm sẽ càng đặc sắc hơn ấy chứ.
“Thành chủ cái gì cũng tốt, chỉ là hơi to gan thôi.”
“Đúng vậy, khiêu chiến phải từ từ tiến dần theo từng bước chứ. Hiện tại chúng
ta thắng 3 trận, hoàn toàn có thể thách đấu thành chưa thắng trận nào, như vậy
sẽ nắm chắc hơn.”
Bay lên bên không gian chiến đấu, trận chiến diễn ra từ từ không vội vã giữa
cuộc tranh luận khắp thành.
Khương Thành vẫn ra trận đầu tiên hệt như trước đó, dùng 10 đòn bạo kích để
thắng một trận.
Thuận tiện vơ vét một lượt hết những món đồ cất giữ của đối phương.
Sau đó từ bỏ vòng thứ hai.
Cuối cùng A Hoàng và Tiểu Bạch cùng lên, hai tỷ đệ đánh một, lại hạ được một
thành.
Điểm khác nhau duy nhất của lần này và lần trước, chính là thực lực lần này của
hai tỷ đệ mạnh hơn nhiều so với vòng một.
Dường như vì việc đã nuốt tinh hạch của thành Chiến Tiêu nên thực lực của hai
người trở nên mạnh hơn.
Mà trận đụng độ với thành Quật Ngưu, không hề bất ngờ, hai người lại ăn sạch
tinh hạch ở trước mặt rồi.
Vì vậy mà thực lực của hai người lại tăng thêm một bậc.
Còn về thành Quật Ngưu ngay trước mặt, rất không may là nó đã trở thành tiên
thành thứ hai bị sụp đổ phi thăng đài.
Sau khi giành được thắng lợi ở trận này, số trận thắng của thành Định Thiên đã
lên tới con số 4.
Bởi vì thời gian thắng quá ngắn, đồng thời chiến tích của tiên thành cũng quá
nhiều, cho nên chỉ vỏn vẹn hơn một trận, xếp hạng đã điên cuồng tăng lên hơn
hai trăm vạn lượt.
Khi “một nhà ba người” bọn họ trở về thành Định Thiên, bên dưới vẫn đang bàn
luận rất sôi nổi cơ.
Nhiều người lo lắng sợ sệt, lo lắng thua trận này rồi, sức mạnh quy tắc sẽ lại bị
đoạt lại.
Mà lúc này, phi thăng đài lại trở lại trong thành một lần nữa.
Mọi người lập tức cảm thấy khí tức của sức mạnh quy tắc lại tăng lên 50% so
với lúc trước, còn nồng độ của tiên nguyên chi khí cũng theo đó mà tăng lên
40%.
Nói thật lòng, bàn về tu luyện cảnh giới ở thành Định Thiên, đã có thể đứng
trong top 10 ở hạ tiên giới rồi.
Suy cho cùng người khác thắng một trận tăng thêm 1% Quy tắc chi lực, còn bọn
họ thắng trận này tăng lên 50%.
Thay đổi lớn như vậy, khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn ngây người ngay tại
chỗ.
“Sao lại tăng lên nhiều như vậy?”
“Chúng ta lại thắng rồi ư?”
“Thắng rồi! Thật sự thắng rồi!”
“Tăng vọt trên danh sách, thành Định Thiên chúng ta đã thắng 4 trận, xếp hạng
2.585.343 rồi.”
“Trời ạ, như này rõ ràng là nhảy vọt rồi đấy!”
“Quá lợi hại rồi, vậy mà tiên thành đã thắng 6 trận cũng bị đánh bại!”
“Sao lại thắng rồi?”
Bọn họ sống chết cũng nghĩ không ra.
Rõ ràng đội hình chiến đấu của phía mình yếu kém như vậy, còn không cả bằng
quân Tiên Võ thời thành chủ trước đây, sao có thể thắng được tiên thành đã
thắng 6 trận chứ?
“Mặc kệ hắn làm kiểu gì để thắng, có thể thắng là được rồi!”
Từ trên xuống dưới thành, mọi người lại vô cùng vui vẻ.
Trong phi thăng đài, những người đang tu luyện lại mở mắt ra một lần nữa.
Mọi người nhìn nhau, ngoại trừ chấn động, yên lặng không nói nên lời.
Khương chưởng môn lại thắng một trận nữa sao…
Là những tinh anh của vạn vực hạ giới, cho dù là Tỉ Trường hay là Quy Tàng,
Hư Huyền, Kim Long Vương, đều vô cùng kiêu ngạo từ trong xương cốt.
Bị dẫn dắt mạnh mẽ như vậy, một lần hai lần còn được.
Nhiều lần như vậy, rõ ràng thể hiện bản thân mình không có năng lực.
Kích thích dữ dội chạm đến lòng tự tôn của bọn họ.
Lần này bọn họ không bay ra ngoài xem đầu đuôi sự việc, trong lòng mỗi người
đều rất ngột ngạt.
Sau lần kích thích này, bọn họ càng điên cuồng tu luyện.
Thành ca ở trong đại điện chờ một lúc, nhưng không đợi được một người nào
đến tâng bốc chiến tích mới của hắn.
Không tránh khỏi có chút mất mát.
Trái lại hai đứa trẻ một trái một phái lần lượt lắc ống quần của hắn.
“Ba ơi, mau bắt đầu trận tiếp theo đi!”
“Mẹ ơi, tinh hạch ở trước mặt rất có ích với chúng ta đấy…”
Vậy mà A Hoàng và Tiểu Bạch đánh đến nghiện rồi, nhao nhao đòi hắn nhanh
chóng mở ra trận tiếp theo.
Thành ca thầm nghĩ, bạo kích gấp mười lần của ông đây mỗi ngày chỉ có một
lần thôi, chẳng lẽ cũng phải nói cho các ngươi sao?
Lúc đầu hắn còn nghĩ là dùng bạo kích xong rồi, sau đó nhờ vào việc hồi sinh
của hệ thống để đánh trận tiếp theo.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đó là thi đấu, không phải chiến đấu bình thường.
Sau khi chết đi, kết quả chiến đấu lập tức có.
Quy tắc thi đấu sẽ xử hắn thua một vòng.
Đến khi hắn sống lại cũng không thể thay đổi kết quả.
Vậy cho nên, bây giờ thật sự chỉ có thể dựa vào bạo kích gấp mười lần rồi.
“Được rồi được rồi, đợi ngày mai rồi nói!”
Ba có nỗi niềm khó nói đấy!
Hai đứa trẻ lập tức xụ mặt lại.
“Hả? Còn phải đợi đến ngày mai sao?”
“Hôm nay không được sao?”
Vẻ mặt Thành ca nghiêm nghị: “ Cần phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi,
hiểu không? Cứ liên tục không ngừng chiến đấu với cường độ cao, cơ sẽ tích tụ
rất nhiều axit lactic, nếu như không thư giãn, sẽ có hại nghiêm trọng đến cơ
thể…”
Hắn bla bla nói một loạt những điều mà ngay cả hắn còn không rõ có ý nghĩa gì.
Vẻ mặt hai đứa nhỏ mờ mịt.
Chỉ cảm thấy rằng, thì ra ba lợi hại như vậy, hiểu biết nhiều như vậy.
Rất nhanh đã sang ngày hôm sau.
Khương chưởng môn còn đang nằm mơ, đã bị hai đứa nhỏ lay dậy rồi.
“Ba ơi, hôm nay có thể đi đánh nhau rồi chứ?”
“Chúng ta đã chuẩn bị xong rồi!”
“Chúng ta nhanh chóng khiêu chiến thôi, không đợi được nữa rồi!”
Hai đứa nhỏ xắn tay áo lên, như chiến đấu với kẻ điên loạn.
Bạo kích gấp mười lần đã CD xong rồi, Thành ca tự tin trở lại, tự nhiên vung
tay lên.
Mở bảng xếp hạng ra, tiện tay chọn tiên thành thắng 7 trận.
Vì thế trong thành lại nháo nhác sục sôi.
Nhưng mà lần này lại không phải là vẻ mặt bi quan nữa, rất nhiều người đều trở
nên mong đợi.
thành Định Thiên rồi.
Trong nháy mắt, dân chúng trong tiên thành đều cảm thấy hả hê vui sướng.
Đối với một vị thành chủ mới đến một ngày, bọn họ lập tức thay đổi nhanh như
chớp, bắt đầu ủng hộ.
Ai dám nói một câu bậy bạ, ai dám nhắc đến vị thành chủ trước kia, đều sẽ bị
mọi người điên cuồng mà đánh.
Không còn cách nào mà, thực lực mạnh như vậy, có thể giúp cho mọi người
sống những ngày tháng tốt hơn nhiều.
Việc sức mạnh quy tắc và tiên nguyên chi khí trong thành tăng lên một cách
đáng kể là một minh chứng.
Nhóm cao thủ ở bên trong tu luyện kia, cũng đột phá lên rất nhanh.
Cuối ngày rồi, nhưng lôi kiếp vẫn không ngừng.
Mà Khương chưởng môn ngày nào cũng bận rộn vất vả, lúc này đang suy nghĩ
“kế hoạch trọng đại về sự phát triển” cho sau này.
Vì để hai đứa nhỏ có thể có thịt ăn, chắc chắn phải bỏ một vòng trong hai vòng
trước.
Nếu không thì hoàn toàn không đến được vòng thứ ba, thắng 2/3 vòng đã phải
kết thúc trước thời hạn rồi.
Nhưng mà vấn đề là, tiếp tục như vậy thì vị thành chủ là hắn sẽ “ làm việc quá
sức” mất.
Nếu muốn chen chân vào top 10, thì cần phải thắng hàng trăm trận nữa.
Khương Thành bày tỏ rằng đời này hắn chưa từng đánh nhiều trận như vậy.
Đặc biệt là mỗi ngày chỉ có một lần bạo kích, há chẳng phải cần chia ra 100
ngày để hoàn thành sao?
Mặc dù chiến lợi phẩm có thể kiếm bù lại gấp vài lần số tích phân đã tiêu hao
bạo kích, nhưng quá mệt mỏi.
Hắn nghĩ cả nửa ngày, cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt mà có thể tiết
kiệm sức lực.
“Haiz, quả nhiên số mệnh của mình là phải vất vả mà.”
Nếu lời này mà truyền ra ngoài, e rằng các thành trì khác sẽ tức chết mất.
Bọn ta phải tốn hàng trăm năm, mệt gần chết, mấy vạn người cố gắng hết sức,
cũng chỉ có được vài chục chiến thắng ở mấy trận mà thôi.
Thậm chí một số thành trì còn thua.
Ngươi thì tốt rồi, 100 ngày có thể có được 100 trận thắng, hơn nữa chỉ cần mỗi
ngày ra tay một lần, vậy mà vẫn chưa hài lòng hả?
Nếu đổi lại là người khác, nằm mơ cũng có thể cười đến tỉnh luôn ấy.
Rất nhanh đã đến ngày thứ hai, thời gian hồi chiêu bạo kích đã qua, hắn lại mở
bảng xếp hạng phi thăng ra một lần nữa.
Lật đi lật lại, lần này chọn ra thành trì thắng 6 trận.
Trong thành lại xuất hiện một cảnh ồn ào, náo nhiệt.
“Thành chủ lại muốn xuất chiến sao?”
“Vậy mà lần này là thành Quật Ngưu, nhưng mà đó là thành trì hùng mạnh
được xếp vào top một trăm vạn đó!”
“Đối mặt với chín vị Huyền Tiên, sao có thể đánh lại đây?”
“Cho dù thành chủ có lợi hại hơn nữa cũng không được đâu nhỉ? Vòng thứ hai,
chắc chắn chúng ta đánh không lại đâu.”
Những cư dân bình thường kia còn không biết rằng Thành ca đã trực tiếp từ bỏ
qua vòng thứ hai luôn rồi.
Nếu như bọn họ biết được, e rằng biểu cảm sẽ càng đặc sắc hơn ấy chứ.
“Thành chủ cái gì cũng tốt, chỉ là hơi to gan thôi.”
“Đúng vậy, khiêu chiến phải từ từ tiến dần theo từng bước chứ. Hiện tại chúng
ta thắng 3 trận, hoàn toàn có thể thách đấu thành chưa thắng trận nào, như vậy
sẽ nắm chắc hơn.”
Bay lên bên không gian chiến đấu, trận chiến diễn ra từ từ không vội vã giữa
cuộc tranh luận khắp thành.
Khương Thành vẫn ra trận đầu tiên hệt như trước đó, dùng 10 đòn bạo kích để
thắng một trận.
Thuận tiện vơ vét một lượt hết những món đồ cất giữ của đối phương.
Sau đó từ bỏ vòng thứ hai.
Cuối cùng A Hoàng và Tiểu Bạch cùng lên, hai tỷ đệ đánh một, lại hạ được một
thành.
Điểm khác nhau duy nhất của lần này và lần trước, chính là thực lực lần này của
hai tỷ đệ mạnh hơn nhiều so với vòng một.
Dường như vì việc đã nuốt tinh hạch của thành Chiến Tiêu nên thực lực của hai
người trở nên mạnh hơn.
Mà trận đụng độ với thành Quật Ngưu, không hề bất ngờ, hai người lại ăn sạch
tinh hạch ở trước mặt rồi.
Vì vậy mà thực lực của hai người lại tăng thêm một bậc.
Còn về thành Quật Ngưu ngay trước mặt, rất không may là nó đã trở thành tiên
thành thứ hai bị sụp đổ phi thăng đài.
Sau khi giành được thắng lợi ở trận này, số trận thắng của thành Định Thiên đã
lên tới con số 4.
Bởi vì thời gian thắng quá ngắn, đồng thời chiến tích của tiên thành cũng quá
nhiều, cho nên chỉ vỏn vẹn hơn một trận, xếp hạng đã điên cuồng tăng lên hơn
hai trăm vạn lượt.
Khi “một nhà ba người” bọn họ trở về thành Định Thiên, bên dưới vẫn đang bàn
luận rất sôi nổi cơ.
Nhiều người lo lắng sợ sệt, lo lắng thua trận này rồi, sức mạnh quy tắc sẽ lại bị
đoạt lại.
Mà lúc này, phi thăng đài lại trở lại trong thành một lần nữa.
Mọi người lập tức cảm thấy khí tức của sức mạnh quy tắc lại tăng lên 50% so
với lúc trước, còn nồng độ của tiên nguyên chi khí cũng theo đó mà tăng lên
40%.
Nói thật lòng, bàn về tu luyện cảnh giới ở thành Định Thiên, đã có thể đứng
trong top 10 ở hạ tiên giới rồi.
Suy cho cùng người khác thắng một trận tăng thêm 1% Quy tắc chi lực, còn bọn
họ thắng trận này tăng lên 50%.
Thay đổi lớn như vậy, khiến cho tất cả mọi người hoàn toàn ngây người ngay tại
chỗ.
“Sao lại tăng lên nhiều như vậy?”
“Chúng ta lại thắng rồi ư?”
“Thắng rồi! Thật sự thắng rồi!”
“Tăng vọt trên danh sách, thành Định Thiên chúng ta đã thắng 4 trận, xếp hạng
2.585.343 rồi.”
“Trời ạ, như này rõ ràng là nhảy vọt rồi đấy!”
“Quá lợi hại rồi, vậy mà tiên thành đã thắng 6 trận cũng bị đánh bại!”
“Sao lại thắng rồi?”
Bọn họ sống chết cũng nghĩ không ra.
Rõ ràng đội hình chiến đấu của phía mình yếu kém như vậy, còn không cả bằng
quân Tiên Võ thời thành chủ trước đây, sao có thể thắng được tiên thành đã
thắng 6 trận chứ?
“Mặc kệ hắn làm kiểu gì để thắng, có thể thắng là được rồi!”
Từ trên xuống dưới thành, mọi người lại vô cùng vui vẻ.
Trong phi thăng đài, những người đang tu luyện lại mở mắt ra một lần nữa.
Mọi người nhìn nhau, ngoại trừ chấn động, yên lặng không nói nên lời.
Khương chưởng môn lại thắng một trận nữa sao…
Là những tinh anh của vạn vực hạ giới, cho dù là Tỉ Trường hay là Quy Tàng,
Hư Huyền, Kim Long Vương, đều vô cùng kiêu ngạo từ trong xương cốt.
Bị dẫn dắt mạnh mẽ như vậy, một lần hai lần còn được.
Nhiều lần như vậy, rõ ràng thể hiện bản thân mình không có năng lực.
Kích thích dữ dội chạm đến lòng tự tôn của bọn họ.
Lần này bọn họ không bay ra ngoài xem đầu đuôi sự việc, trong lòng mỗi người
đều rất ngột ngạt.
Sau lần kích thích này, bọn họ càng điên cuồng tu luyện.
Thành ca ở trong đại điện chờ một lúc, nhưng không đợi được một người nào
đến tâng bốc chiến tích mới của hắn.
Không tránh khỏi có chút mất mát.
Trái lại hai đứa trẻ một trái một phái lần lượt lắc ống quần của hắn.
“Ba ơi, mau bắt đầu trận tiếp theo đi!”
“Mẹ ơi, tinh hạch ở trước mặt rất có ích với chúng ta đấy…”
Vậy mà A Hoàng và Tiểu Bạch đánh đến nghiện rồi, nhao nhao đòi hắn nhanh
chóng mở ra trận tiếp theo.
Thành ca thầm nghĩ, bạo kích gấp mười lần của ông đây mỗi ngày chỉ có một
lần thôi, chẳng lẽ cũng phải nói cho các ngươi sao?
Lúc đầu hắn còn nghĩ là dùng bạo kích xong rồi, sau đó nhờ vào việc hồi sinh
của hệ thống để đánh trận tiếp theo.
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, đó là thi đấu, không phải chiến đấu bình thường.
Sau khi chết đi, kết quả chiến đấu lập tức có.
Quy tắc thi đấu sẽ xử hắn thua một vòng.
Đến khi hắn sống lại cũng không thể thay đổi kết quả.
Vậy cho nên, bây giờ thật sự chỉ có thể dựa vào bạo kích gấp mười lần rồi.
“Được rồi được rồi, đợi ngày mai rồi nói!”
Ba có nỗi niềm khó nói đấy!
Hai đứa trẻ lập tức xụ mặt lại.
“Hả? Còn phải đợi đến ngày mai sao?”
“Hôm nay không được sao?”
Vẻ mặt Thành ca nghiêm nghị: “ Cần phải kết hợp giữa làm việc và nghỉ ngơi,
hiểu không? Cứ liên tục không ngừng chiến đấu với cường độ cao, cơ sẽ tích tụ
rất nhiều axit lactic, nếu như không thư giãn, sẽ có hại nghiêm trọng đến cơ
thể…”
Hắn bla bla nói một loạt những điều mà ngay cả hắn còn không rõ có ý nghĩa gì.
Vẻ mặt hai đứa nhỏ mờ mịt.
Chỉ cảm thấy rằng, thì ra ba lợi hại như vậy, hiểu biết nhiều như vậy.
Rất nhanh đã sang ngày hôm sau.
Khương chưởng môn còn đang nằm mơ, đã bị hai đứa nhỏ lay dậy rồi.
“Ba ơi, hôm nay có thể đi đánh nhau rồi chứ?”
“Chúng ta đã chuẩn bị xong rồi!”
“Chúng ta nhanh chóng khiêu chiến thôi, không đợi được nữa rồi!”
Hai đứa nhỏ xắn tay áo lên, như chiến đấu với kẻ điên loạn.
Bạo kích gấp mười lần đã CD xong rồi, Thành ca tự tin trở lại, tự nhiên vung
tay lên.
Mở bảng xếp hạng ra, tiện tay chọn tiên thành thắng 7 trận.
Vì thế trong thành lại nháo nhác sục sôi.
Nhưng mà lần này lại không phải là vẻ mặt bi quan nữa, rất nhiều người đều trở
nên mong đợi.