Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn - truyen full -
Chương 24
24. Khát tình/ doggy, giao hợp trong tử cung, bắn vào trong
Khi đám người Bùi Nam Thạch bình tĩnh lại một lúc, hắn ôm cậu còn đang si ngốc ngồi dậy, theo chiều trọng lực kéo xuống, con quái vật vốn đã cắm trong lỗ nhỏ lại sâu thêm một tấc.
“A a, không thể!”
Hạ Nguyên vừa may mắn một lát mà giờ đã sợ hãi kêu toáng len.
Sâu quá, quá sâu, cảm giác như dương v*t đã đâm đến đến dạ dày cậu.
“Có thể mà bé ngoan.” Bùi Nam Thạch cắn lỗ tai cậu nói nói, “Không phải vừa rồi bé ngoan rất sướng sao, chồng chịch em sướng hơn nữa được không.”
Hạ Nguyên sợ hãi lắc đầu.
Vừa mới trải qua cơn cao trào làm cậu cảm thấy mình sắp chết đi, Bùi Nam Thạch còn muốn làm cậu sướng hơn nữa thì không phải cậu sẽ chết thật sao.
“Bảo bối, bảo bối, ha, đừng kẹp chặt như vậy, chồng không động đậy được.”
Lỗ nhỏ sau trận sóng tình quá lớn vẫn còn vô cùng nhạy cảm, giờ phút này bị cự vật thăm dò vào vị trí sâu hơn, không khỏi bắt đầu siết chặt một cách điên cuồng.
Bùi Nam Thạch cắn răng nhanh chóng nắc thêm vài cái, sau khi nện lỗ nhỏ phục mới hung hãn đỉnh sâu vào một cái, quy đầu chạm khắc thành một vòng tròn nhỏ mềm mại trong hang thịt đàn hồi.
Hạ Nguyên kêu lên một tiếng ngắn ngủi, òa khóc.
“Không, đừng mà, Bùi tiên sinh, hu hu…”
Cảm giác tê mỏi dữ dội vì bị thứ che trời lấp đất kia phang quá sâu, Hạ Nguyên ngỡ rằng nếu hắn còn tiếp tục, thì nhất định sẽ có chuyện rất khủng khiếp xảy ra.
Bùi Nam Thạch đụng vào nơi nào đó chợt kinh ngạc, nhưng lại bất mãn vì cách xưng hô của Hạ Nguyên.
Hắn cố ý dập mạnh vào vị trí ấy vài cái, khiến Hạ Nguyên khóc đến mất tiếng.
“Bé ngoan, gọi chồng đi.”
Hắn liếm lỗ tai cậu nghiêm túc sửa sai.
Hạ Nguyên mở to mắt, nước mắt chảy như dòng suối nhỏ. Đồng tử tan rã, miệng hô hấp dồn dập, toàn thân hệt như bị điện giật.
“Bảo bảo, mau gọi chồng nào.” Hắn thúc giục, lại hung hăng đỉnh vào.
“A ——” Hạ Nguyên hét thất thanh đến chói tai, mang theo khóc nức nở gọi: “C, chồng……”
Ngực Bùi Nam Thạch nóng lên, trái tim mềm nhũn ra.
“Bảo bảo, bảo bảo, em thật ngoan, là bà xã ngoan của anh.”
Bùi Nam Thạch vừa nỉ non nhẹ nhàng vừa ác độc giã dữ dội, chưa được vài lần đầu buồi khổng lồ đã khoang vào tử cung, khiến một mảnh lớn dâm dịch nhiễu nhại chảy ra làm ướt đẫm nơi giao hợp của hai người.
Hạ Nguyên bị ** đến thất thần, toàn thân bủn rủn ngã vào lòng Bùi Nam Thạch, chỉ có thể ê ê a a không thể kêu thành từ hoàn chỉnh.
Khoang sinh sản yếu ớt mẫn cảm đưa hương vị lên đỉnh dân lên, Bùi Nam Thạch cứ nắc mấy chục là gọi đến một đợt sóng tình, ở lần cực khoái cuối cùng, khe thịt liều mạng co rút lại, chặt đến mức huyệt Thái Dương Bùi Nam Thạch nhảy lên.
Đuôi mắt hắn ửng đỏ, hàng lông mày rũ xuống, mạnh mẽ ** thêm chục cú nữa mới không khống chế được bắn vào trong tử cung.
*** bự trong *** nhỏ giật nảy, mỗi lúc càng có nhiều tinh dịch bắn dồn dập vào khoang tử cung mỏng manh, Hạ Nguyên bị nung nóng mà thân thể run rẩy, khóc đến nỗi đôi mắt cái mũi đỏ bừng.
Bùi Nam Thạch đặt cậu cùng ngã xuống giường, lẳng lặng hưởng thụ dư vị sau một hồi gieo giống, hăn ôm chặt đối phương trong lòng, cằm gác trên hõm vai Hạ Nguyên, trên mạng là vẻ mê luyến không thôi.
Thời gian như bị ấn xuống quay chậm, đến dòng không khí lưu chuyện cũng chậm lại.
Lần đầu tiên mất trinh đã bị Bùi Nam Thạch bắn vừa nhiều lại vừa đặc, khiến bụng Hạ Nguyên có chút phình ra, hắn sờ bụng Hạ Nguyên, vừa đắc ý lại thỏa mãn.
Qua một hồi lâu, Hạ Nguyên mới thoáng hoàn hồn, nhưng khả năng suy nghĩ vẫn còn yếu, ngơ ngác nhìn Bùi Nam Thạch đè trên người mình.
Bùi Nam Thạch vẫn luôn nhìn cậu, đôi mắt hắn rất sâu, so bầu trời đêm còn sâu thẳm hơn.
Trái tim Hạ Nguyên đập như gõ trống, tiếng nói sau trận cao trào ẩm ướt mềm mại.
“Bùi ——”
Mới vừa hô lên một chữ, Hạ Nguyên đã khưng lại. Bởi vì cậu cảm giác được rõ ràng thứ đồ vật chôn trong bướm nhỏ của mình đang dùng tốc độ kinh người phồng to lên, lại lần nữa căng lỗ non mềm mại, nhiệt độ nóng bỏng ép vào từng cm da thịt mềm mại của cậu.
Ngũ quan của Hạ Nguyên nhíu lại, có vẻ lại sắp khóc.
Trong lòng Bùi Nam Thạch thầm kinh ngạc, lại nổi lên ý xấu.
Bé dâm quyến rũ quá, cứ như vậy còn không phải muốn hắn tinh tẫn nhân vong sao!
Hắn bắt lấy hai đùi của Hạ Nguyên bẻ ra hai bên rồi gập lại thành hình chữ M, lui eo rút ra một đoạn dương v*t ra, chỉ chừa lại đúng đầu khấc ở mị thịt hút hồn, dịch giao hợp theo đó mà chảy ra bên ngoài, mới chỉ chảy thành một cơn lũ nhỏ, lại bị ai đó hung hăng nắc háng chen vào.
“Á a ——”
Hạ Nguyên ngẩng cổ thét chói tai, miệng mở to để hô hấp.
Sâu quá, như là muốn chịch thủng cậu vậy.
Hu hu hu.
Hạ Nguyên khóc lóc oán trách: “Ngài, ngài sâu quá, hic hu hu, bụng bị thọc thủng rồi.”
Ánh mắt Bùi Nam Thạch tối sầm.
Bé dâm này, sao có thể nói ra lời dâm dãng như vậy!
Có phải muốn hắn làm chết cậu không!
Đáng giận mà.
Bùi Nam Thạch nắm thật chặt hai đùi cậu, dùng sức đưa đẩy.
Bé đĩ, chịch thủng em, xem em còn phát n*ng nữa không.
Ha, *** của bảo bối nhỏ rất ngoan, hút hắn phê chết mất.
Hạ Nguyên bị nện như con thuyền lẻ loi trên mặt nước, phiêu đãng lung lay.
Khăn trải giường phía dưới bị cậu túm chặt, mồ hôi nhiễu nhại vừa làm khăn ướt lại thêm nhăn, cậu hé miệng đứt quãng rên rỉ.
“Ư ưm a a…… Chậm, chậm chút……”
“A ha…… Q, quá sâu rồi……”
“Ư a a…… Căng……”
Phần lớn tinh dịch và nước dâm bị đổ vào *** bót đều bị *** bự liên tục quậy vẩn đục, Hạ Nguyên cảm giác bụng của mình lại phình lên, tựa như muốn đi tiểu.
Khuôn mặt của Bùi Nam Thạch bị dục vọng bao phủ thoạt nhìn có chút âm trầm, hắn bắt lấy chân của Hạ Nguyên gác lên eo mình, xếp cậu vào tư thế quỳ gối trên giường, mông của Hạ Nguyên thuận thế rời giường, phơi bày trong không trung.
Tư thế này giúp Bùi Nam Thạch có thể ra sức nhiều hơn, nhưng lại khiến Hạ Nguyên càng thêm bất an.
Bùi Nam Thạch nắm eo cậu, điên cuồng nắc ***, như là muốn chịch người dưới thân thành từng mảnh.
Khoái cảm mãnh liệt như nước ào đến, Hạ Nguyên thấy mình như khinh khí cầu cảm thấy mình như một quả bóng bay nhẹ nhàng bay lên trời, cảm giác mất trọng lực khiến cậu sợ hãi.
Bong bóng bay lên đến một vị trí nào đó đột nhiên nổ mạnh, thân thể theo tiếng nổ vang hiện lên cảm giác bị điện giật mãnh liệt, sự sảng khoái muốn chết làm cậu trợn trắng mắt run rẩy, nơi sâu thẳm trong *** non lại dâng trào khó chịu.
Chậc, thật mềm.
Bùi Nam Thạch thầm cảm thán.
Dâm dịch trơn trượt dội xuống buồi, toàn thân Bùi Nam Thạch cũng thoải mái ấm áp
Hắn lẳng lặng chờ Hạ Nguyên qua trận cao trào.
Sau khi vòng eo trắng nõn cong xuống, cơ thể run rẩy mới dần bình tĩnh lại.
Bùi Nam Thạch thấy cậu đã qua hồi lên đỉnh, mới rút con *** sưng tấy của mình ra, híp mắt nặng nề nhìn chằm chằm *** n*ng hồng mềm mọng nước.
Miệng thịt mấp máy trong chốc lát, hỗn hợp tinh dịch dâm thủy liền ào ạt chảy ra, xối ướt một mảnh lớn khăn trải giường dưới thân, trong không khí đều là hương vị tanh tưởi dâm ngọt.
Máu toàn thân Bùi Nam Thạch như nổi loạn, từng tế bào hưng phấn nhảy lên.
Như thế nào sẽ có người có thể đem dâm đãng cùng thuần khiết dung hợp như thế hòa hợp, câu đến hắn hoàn toàn mất khống chế.
Sao lại có cái *** vừa dâm mỹ vừa thuần khiết như vậy, đáng được *** bự của hắn xỏ xuyên, cho đến khi cả hai người khắng khít không rời.
Hắn bắt lấy chân Hạ Nguyên ép cậu trở mình để cậu quỳ bò trên giường, ấn phần lưng cậu hạ xuống để nâng vòng mông cậu nhếch lên.
Cặp mông nhỏ nhắn và nảy nở của cậu trông giống như một chiếc bánh bao mới hấp khiến người ta phải chảy nước miếng
Hắn cúi người cắn một ngụm vào hai bờ mông của cậu, ý thức Hạ Nguyên đã tan rã nhưng vẫn theo bản năng rụt mông lại, run rẩy đáng yêu vô cùng.
Trong lòng Bùi Nam Thạch vui mừng, lại hôn vài cái, mút ra mấy cái dấu hôn mới đứng dậy, bẻ ra cách mông ra, chĩa quy đầu ngay miệng *** non vẫn còn chảy nước phập vào thật mạnh, thẳng thắn tiến quân mở toang vùng miệng nhỏ của tử cung.
“A a a ——”
Hạ Nguyên hét lên dâm đãng, những ngón chân co quắp thật chặt, hai chân đang quỳ run rẩy.
Lỗ thịt bị kích thích cũng bắt đầu liều mạng vặn vẹo, như muốn cắn con *** bên trong đến xuất tinh.
Bùi Nam Thạch cắn răng chịu đựng, thong thả rút ra rồi nhanh chóng *** tiến, chín nông một sâu, năm cạn một sâu, ba nông một sâu, cứ thế mà xâm nhập xen kẽ nhiều lần.
Tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, nhìn từ sau chỉ có thể thấy tàn ảnh màu đỏ sậm ra ra vào vào trong cửa hang phấn nộn.
Nước sốt ở nơi giao hợp bị khuấy thành bột dẻo, thanh âm cơ thể phang nhau rất lớn hòa cùng với tiếng nước òm ọp.
Bùi Nam Thạch vừa cúi đầu đã nhìn thấy cảnh tượng dương v*t xấu xí dữ tợn của mình quấy phá thân thể xinh đẹp của Hạ Nguyên, hình ảnh quá mức dâm mĩ làm hắn phát cuồng, trong hai mắt đều là sự hỗn loạn tàn nhẫn cùng si mê.
Những tiếng rên rỉ đứt đoạn cùng những tiếng gầm khàn khàn trầm thấp đan xen trong không khí, ngay cả máy điều hòa cũng không thể giảm bớt nhiệt độ.
Hắn cúi người dán lên lưng Hạ Nguyên, vừa hôn cái lưng mảnh khảnh vừa tình mê ý loạn lẩm bẩm.
“Bé ngoan, em nhiều nước thật đấy, xối ướt hết khăn trải giường rồi.”
“*** nhỏ cũng giống em lắm, nho nhỏ, ngoan ngoãn, vừa ướt lại vừa mềm, kẹp chồng phê lắm.”
“Bé ngoan bảo, chồng chịch em sướng không, có phải cũng sướng như chồng không.”
“Ha……Biết bé ngoan cũng giống chồng mà, cũng rất thích chồng.”
Hạ Nguyên bị ** đến ý thức tan rã, căn bản nghe không rõ Bùi Nam Thạch đang nói gì.
Thân thể bị phá đã nhạy cảm đến cực điểm, Hạ Nguyên cảm giác mình vẫn luôn ở trong cực khoái, toàn thân bủn rủn, thân thể hệt như không phải là của mình nữa.
“Ha a, không, không được……”
“A a a ——”
“Muốn, muốn đi tiểu……”
“A ư ư……”
Cổ tử cung mỏng manh đã được người đàn ông *** mở hoàn toàn, khoang tử cung dường như bị đục thành hình đầu khấc của đàn ông.
Bụng nhỏ vừa đau nhức vừa trướng, chim nhỏ của cậu cũng đã bắn rất nhiều lần, giờ đang rũ xuống đáng thương vô cùng, chỉ có thể mở ra lỗ tiểu phun dịch nhạc.
“Tiểu đi, bảo bảo, chồng không chê đâu.”
Người đàn ông thì thầm vào tai cậu như ác ma, Hạ Nguyên khóc lớn, run rẩy cơ thể và phun ra như mất kiểm soát.
Đệt.
Trong lúc lên đỉnh, lỗ non sẽ co rút kịch liệt, thiếu chút nữa kẹp Bùi Nam Thạch bắn.
Hắn căng thần kinh chống cự, xoay đầu Hạ Nguyên lại để hôn hắn. Mãi đến khi ngươi dưới thân bị hôn thoáng bình tĩnh lại chút, hắn mới bóp eo cậu phầm phập đưa đẩy mấy chục cái, sợi dây căng thẳng cuối cùng cũng bị đứt, hắn phóng thích tất cả vào khoang tử cung mềm mại.
Hạ Nguyên hoàn toàn mềm nhũn, tay Bùi Nam Thạch vừa buông ra đã nháy mắt nằm liệt giường.
Bùi Nam Thạch thoải mái đến trái tim tan chảy.
Hắn hưởng thụ dư vị cao trào của lỗ nhỏ Hạ Nguyên, như có như không co rút lại tựa tơ lụa mềm mại, ủi vào *** mang theo hơi nóng ẩm ướt.
Hắn nằm nghiêng bên cạnh Hạ Nguyên, ôm người vào trong lòng, hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi dán vào nhau.
Hạ Nguyên đã hôn mê, Bùi Nam Thạch lại hưng phấn đến mức có thể chạy thêm 3000m.
“Bà xã ngoan, ngủ với chồng rồi thì phải chịu trách nhiệm nhé.”
Hắn như bị hồ ngôn loạn ngữ.
“Mau chóng lớn lên, kết hôn với chồng, luôn làm người vợ ngoan ngoãn của chồng nhé.”
Khi đám người Bùi Nam Thạch bình tĩnh lại một lúc, hắn ôm cậu còn đang si ngốc ngồi dậy, theo chiều trọng lực kéo xuống, con quái vật vốn đã cắm trong lỗ nhỏ lại sâu thêm một tấc.
“A a, không thể!”
Hạ Nguyên vừa may mắn một lát mà giờ đã sợ hãi kêu toáng len.
Sâu quá, quá sâu, cảm giác như dương v*t đã đâm đến đến dạ dày cậu.
“Có thể mà bé ngoan.” Bùi Nam Thạch cắn lỗ tai cậu nói nói, “Không phải vừa rồi bé ngoan rất sướng sao, chồng chịch em sướng hơn nữa được không.”
Hạ Nguyên sợ hãi lắc đầu.
Vừa mới trải qua cơn cao trào làm cậu cảm thấy mình sắp chết đi, Bùi Nam Thạch còn muốn làm cậu sướng hơn nữa thì không phải cậu sẽ chết thật sao.
“Bảo bối, bảo bối, ha, đừng kẹp chặt như vậy, chồng không động đậy được.”
Lỗ nhỏ sau trận sóng tình quá lớn vẫn còn vô cùng nhạy cảm, giờ phút này bị cự vật thăm dò vào vị trí sâu hơn, không khỏi bắt đầu siết chặt một cách điên cuồng.
Bùi Nam Thạch cắn răng nhanh chóng nắc thêm vài cái, sau khi nện lỗ nhỏ phục mới hung hãn đỉnh sâu vào một cái, quy đầu chạm khắc thành một vòng tròn nhỏ mềm mại trong hang thịt đàn hồi.
Hạ Nguyên kêu lên một tiếng ngắn ngủi, òa khóc.
“Không, đừng mà, Bùi tiên sinh, hu hu…”
Cảm giác tê mỏi dữ dội vì bị thứ che trời lấp đất kia phang quá sâu, Hạ Nguyên ngỡ rằng nếu hắn còn tiếp tục, thì nhất định sẽ có chuyện rất khủng khiếp xảy ra.
Bùi Nam Thạch đụng vào nơi nào đó chợt kinh ngạc, nhưng lại bất mãn vì cách xưng hô của Hạ Nguyên.
Hắn cố ý dập mạnh vào vị trí ấy vài cái, khiến Hạ Nguyên khóc đến mất tiếng.
“Bé ngoan, gọi chồng đi.”
Hắn liếm lỗ tai cậu nghiêm túc sửa sai.
Hạ Nguyên mở to mắt, nước mắt chảy như dòng suối nhỏ. Đồng tử tan rã, miệng hô hấp dồn dập, toàn thân hệt như bị điện giật.
“Bảo bảo, mau gọi chồng nào.” Hắn thúc giục, lại hung hăng đỉnh vào.
“A ——” Hạ Nguyên hét thất thanh đến chói tai, mang theo khóc nức nở gọi: “C, chồng……”
Ngực Bùi Nam Thạch nóng lên, trái tim mềm nhũn ra.
“Bảo bảo, bảo bảo, em thật ngoan, là bà xã ngoan của anh.”
Bùi Nam Thạch vừa nỉ non nhẹ nhàng vừa ác độc giã dữ dội, chưa được vài lần đầu buồi khổng lồ đã khoang vào tử cung, khiến một mảnh lớn dâm dịch nhiễu nhại chảy ra làm ướt đẫm nơi giao hợp của hai người.
Hạ Nguyên bị ** đến thất thần, toàn thân bủn rủn ngã vào lòng Bùi Nam Thạch, chỉ có thể ê ê a a không thể kêu thành từ hoàn chỉnh.
Khoang sinh sản yếu ớt mẫn cảm đưa hương vị lên đỉnh dân lên, Bùi Nam Thạch cứ nắc mấy chục là gọi đến một đợt sóng tình, ở lần cực khoái cuối cùng, khe thịt liều mạng co rút lại, chặt đến mức huyệt Thái Dương Bùi Nam Thạch nhảy lên.
Đuôi mắt hắn ửng đỏ, hàng lông mày rũ xuống, mạnh mẽ ** thêm chục cú nữa mới không khống chế được bắn vào trong tử cung.
*** bự trong *** nhỏ giật nảy, mỗi lúc càng có nhiều tinh dịch bắn dồn dập vào khoang tử cung mỏng manh, Hạ Nguyên bị nung nóng mà thân thể run rẩy, khóc đến nỗi đôi mắt cái mũi đỏ bừng.
Bùi Nam Thạch đặt cậu cùng ngã xuống giường, lẳng lặng hưởng thụ dư vị sau một hồi gieo giống, hăn ôm chặt đối phương trong lòng, cằm gác trên hõm vai Hạ Nguyên, trên mạng là vẻ mê luyến không thôi.
Thời gian như bị ấn xuống quay chậm, đến dòng không khí lưu chuyện cũng chậm lại.
Lần đầu tiên mất trinh đã bị Bùi Nam Thạch bắn vừa nhiều lại vừa đặc, khiến bụng Hạ Nguyên có chút phình ra, hắn sờ bụng Hạ Nguyên, vừa đắc ý lại thỏa mãn.
Qua một hồi lâu, Hạ Nguyên mới thoáng hoàn hồn, nhưng khả năng suy nghĩ vẫn còn yếu, ngơ ngác nhìn Bùi Nam Thạch đè trên người mình.
Bùi Nam Thạch vẫn luôn nhìn cậu, đôi mắt hắn rất sâu, so bầu trời đêm còn sâu thẳm hơn.
Trái tim Hạ Nguyên đập như gõ trống, tiếng nói sau trận cao trào ẩm ướt mềm mại.
“Bùi ——”
Mới vừa hô lên một chữ, Hạ Nguyên đã khưng lại. Bởi vì cậu cảm giác được rõ ràng thứ đồ vật chôn trong bướm nhỏ của mình đang dùng tốc độ kinh người phồng to lên, lại lần nữa căng lỗ non mềm mại, nhiệt độ nóng bỏng ép vào từng cm da thịt mềm mại của cậu.
Ngũ quan của Hạ Nguyên nhíu lại, có vẻ lại sắp khóc.
Trong lòng Bùi Nam Thạch thầm kinh ngạc, lại nổi lên ý xấu.
Bé dâm quyến rũ quá, cứ như vậy còn không phải muốn hắn tinh tẫn nhân vong sao!
Hắn bắt lấy hai đùi của Hạ Nguyên bẻ ra hai bên rồi gập lại thành hình chữ M, lui eo rút ra một đoạn dương v*t ra, chỉ chừa lại đúng đầu khấc ở mị thịt hút hồn, dịch giao hợp theo đó mà chảy ra bên ngoài, mới chỉ chảy thành một cơn lũ nhỏ, lại bị ai đó hung hăng nắc háng chen vào.
“Á a ——”
Hạ Nguyên ngẩng cổ thét chói tai, miệng mở to để hô hấp.
Sâu quá, như là muốn chịch thủng cậu vậy.
Hu hu hu.
Hạ Nguyên khóc lóc oán trách: “Ngài, ngài sâu quá, hic hu hu, bụng bị thọc thủng rồi.”
Ánh mắt Bùi Nam Thạch tối sầm.
Bé dâm này, sao có thể nói ra lời dâm dãng như vậy!
Có phải muốn hắn làm chết cậu không!
Đáng giận mà.
Bùi Nam Thạch nắm thật chặt hai đùi cậu, dùng sức đưa đẩy.
Bé đĩ, chịch thủng em, xem em còn phát n*ng nữa không.
Ha, *** của bảo bối nhỏ rất ngoan, hút hắn phê chết mất.
Hạ Nguyên bị nện như con thuyền lẻ loi trên mặt nước, phiêu đãng lung lay.
Khăn trải giường phía dưới bị cậu túm chặt, mồ hôi nhiễu nhại vừa làm khăn ướt lại thêm nhăn, cậu hé miệng đứt quãng rên rỉ.
“Ư ưm a a…… Chậm, chậm chút……”
“A ha…… Q, quá sâu rồi……”
“Ư a a…… Căng……”
Phần lớn tinh dịch và nước dâm bị đổ vào *** bót đều bị *** bự liên tục quậy vẩn đục, Hạ Nguyên cảm giác bụng của mình lại phình lên, tựa như muốn đi tiểu.
Khuôn mặt của Bùi Nam Thạch bị dục vọng bao phủ thoạt nhìn có chút âm trầm, hắn bắt lấy chân của Hạ Nguyên gác lên eo mình, xếp cậu vào tư thế quỳ gối trên giường, mông của Hạ Nguyên thuận thế rời giường, phơi bày trong không trung.
Tư thế này giúp Bùi Nam Thạch có thể ra sức nhiều hơn, nhưng lại khiến Hạ Nguyên càng thêm bất an.
Bùi Nam Thạch nắm eo cậu, điên cuồng nắc ***, như là muốn chịch người dưới thân thành từng mảnh.
Khoái cảm mãnh liệt như nước ào đến, Hạ Nguyên thấy mình như khinh khí cầu cảm thấy mình như một quả bóng bay nhẹ nhàng bay lên trời, cảm giác mất trọng lực khiến cậu sợ hãi.
Bong bóng bay lên đến một vị trí nào đó đột nhiên nổ mạnh, thân thể theo tiếng nổ vang hiện lên cảm giác bị điện giật mãnh liệt, sự sảng khoái muốn chết làm cậu trợn trắng mắt run rẩy, nơi sâu thẳm trong *** non lại dâng trào khó chịu.
Chậc, thật mềm.
Bùi Nam Thạch thầm cảm thán.
Dâm dịch trơn trượt dội xuống buồi, toàn thân Bùi Nam Thạch cũng thoải mái ấm áp
Hắn lẳng lặng chờ Hạ Nguyên qua trận cao trào.
Sau khi vòng eo trắng nõn cong xuống, cơ thể run rẩy mới dần bình tĩnh lại.
Bùi Nam Thạch thấy cậu đã qua hồi lên đỉnh, mới rút con *** sưng tấy của mình ra, híp mắt nặng nề nhìn chằm chằm *** n*ng hồng mềm mọng nước.
Miệng thịt mấp máy trong chốc lát, hỗn hợp tinh dịch dâm thủy liền ào ạt chảy ra, xối ướt một mảnh lớn khăn trải giường dưới thân, trong không khí đều là hương vị tanh tưởi dâm ngọt.
Máu toàn thân Bùi Nam Thạch như nổi loạn, từng tế bào hưng phấn nhảy lên.
Như thế nào sẽ có người có thể đem dâm đãng cùng thuần khiết dung hợp như thế hòa hợp, câu đến hắn hoàn toàn mất khống chế.
Sao lại có cái *** vừa dâm mỹ vừa thuần khiết như vậy, đáng được *** bự của hắn xỏ xuyên, cho đến khi cả hai người khắng khít không rời.
Hắn bắt lấy chân Hạ Nguyên ép cậu trở mình để cậu quỳ bò trên giường, ấn phần lưng cậu hạ xuống để nâng vòng mông cậu nhếch lên.
Cặp mông nhỏ nhắn và nảy nở của cậu trông giống như một chiếc bánh bao mới hấp khiến người ta phải chảy nước miếng
Hắn cúi người cắn một ngụm vào hai bờ mông của cậu, ý thức Hạ Nguyên đã tan rã nhưng vẫn theo bản năng rụt mông lại, run rẩy đáng yêu vô cùng.
Trong lòng Bùi Nam Thạch vui mừng, lại hôn vài cái, mút ra mấy cái dấu hôn mới đứng dậy, bẻ ra cách mông ra, chĩa quy đầu ngay miệng *** non vẫn còn chảy nước phập vào thật mạnh, thẳng thắn tiến quân mở toang vùng miệng nhỏ của tử cung.
“A a a ——”
Hạ Nguyên hét lên dâm đãng, những ngón chân co quắp thật chặt, hai chân đang quỳ run rẩy.
Lỗ thịt bị kích thích cũng bắt đầu liều mạng vặn vẹo, như muốn cắn con *** bên trong đến xuất tinh.
Bùi Nam Thạch cắn răng chịu đựng, thong thả rút ra rồi nhanh chóng *** tiến, chín nông một sâu, năm cạn một sâu, ba nông một sâu, cứ thế mà xâm nhập xen kẽ nhiều lần.
Tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, nhìn từ sau chỉ có thể thấy tàn ảnh màu đỏ sậm ra ra vào vào trong cửa hang phấn nộn.
Nước sốt ở nơi giao hợp bị khuấy thành bột dẻo, thanh âm cơ thể phang nhau rất lớn hòa cùng với tiếng nước òm ọp.
Bùi Nam Thạch vừa cúi đầu đã nhìn thấy cảnh tượng dương v*t xấu xí dữ tợn của mình quấy phá thân thể xinh đẹp của Hạ Nguyên, hình ảnh quá mức dâm mĩ làm hắn phát cuồng, trong hai mắt đều là sự hỗn loạn tàn nhẫn cùng si mê.
Những tiếng rên rỉ đứt đoạn cùng những tiếng gầm khàn khàn trầm thấp đan xen trong không khí, ngay cả máy điều hòa cũng không thể giảm bớt nhiệt độ.
Hắn cúi người dán lên lưng Hạ Nguyên, vừa hôn cái lưng mảnh khảnh vừa tình mê ý loạn lẩm bẩm.
“Bé ngoan, em nhiều nước thật đấy, xối ướt hết khăn trải giường rồi.”
“*** nhỏ cũng giống em lắm, nho nhỏ, ngoan ngoãn, vừa ướt lại vừa mềm, kẹp chồng phê lắm.”
“Bé ngoan bảo, chồng chịch em sướng không, có phải cũng sướng như chồng không.”
“Ha……Biết bé ngoan cũng giống chồng mà, cũng rất thích chồng.”
Hạ Nguyên bị ** đến ý thức tan rã, căn bản nghe không rõ Bùi Nam Thạch đang nói gì.
Thân thể bị phá đã nhạy cảm đến cực điểm, Hạ Nguyên cảm giác mình vẫn luôn ở trong cực khoái, toàn thân bủn rủn, thân thể hệt như không phải là của mình nữa.
“Ha a, không, không được……”
“A a a ——”
“Muốn, muốn đi tiểu……”
“A ư ư……”
Cổ tử cung mỏng manh đã được người đàn ông *** mở hoàn toàn, khoang tử cung dường như bị đục thành hình đầu khấc của đàn ông.
Bụng nhỏ vừa đau nhức vừa trướng, chim nhỏ của cậu cũng đã bắn rất nhiều lần, giờ đang rũ xuống đáng thương vô cùng, chỉ có thể mở ra lỗ tiểu phun dịch nhạc.
“Tiểu đi, bảo bảo, chồng không chê đâu.”
Người đàn ông thì thầm vào tai cậu như ác ma, Hạ Nguyên khóc lớn, run rẩy cơ thể và phun ra như mất kiểm soát.
Đệt.
Trong lúc lên đỉnh, lỗ non sẽ co rút kịch liệt, thiếu chút nữa kẹp Bùi Nam Thạch bắn.
Hắn căng thần kinh chống cự, xoay đầu Hạ Nguyên lại để hôn hắn. Mãi đến khi ngươi dưới thân bị hôn thoáng bình tĩnh lại chút, hắn mới bóp eo cậu phầm phập đưa đẩy mấy chục cái, sợi dây căng thẳng cuối cùng cũng bị đứt, hắn phóng thích tất cả vào khoang tử cung mềm mại.
Hạ Nguyên hoàn toàn mềm nhũn, tay Bùi Nam Thạch vừa buông ra đã nháy mắt nằm liệt giường.
Bùi Nam Thạch thoải mái đến trái tim tan chảy.
Hắn hưởng thụ dư vị cao trào của lỗ nhỏ Hạ Nguyên, như có như không co rút lại tựa tơ lụa mềm mại, ủi vào *** mang theo hơi nóng ẩm ướt.
Hắn nằm nghiêng bên cạnh Hạ Nguyên, ôm người vào trong lòng, hai cơ thể ướt đẫm mồ hôi dán vào nhau.
Hạ Nguyên đã hôn mê, Bùi Nam Thạch lại hưng phấn đến mức có thể chạy thêm 3000m.
“Bà xã ngoan, ngủ với chồng rồi thì phải chịu trách nhiệm nhé.”
Hắn như bị hồ ngôn loạn ngữ.
“Mau chóng lớn lên, kết hôn với chồng, luôn làm người vợ ngoan ngoãn của chồng nhé.”