Bạn Trai Tôi Là Mèo – Nam Nguyệt Tích
Chương 40: Đạo cụ Play 2 (H)
Hạt ngọc trai lạnh lẽo xâm nhập vào hoa huy*t, dị vật đột nhiên chen vào thịt mềm ấm áp.
“Đừng mà…” Vân Du đè ép thiếu niên dưới thân, mà bờ mông trắng tuyết lại vểnh cao mặc cho ngón tay của anh chơi đùa trong hoa huy*t.
“Ngoài miệng nói đừng nhưng thân thể lại rất thành thật đấy.” Chu Tử Ninh cũng không phụ sự kì vọng đẩy mị thịt của cô ra đùa bỡn hoa hạch nhỏ. Mật
dịch óng ánh dính đầy trên móng tay hồng nhạt của anh rồi thuận theo ngón tay thon dài chảy xuống dưới.
“Có muốn chơi kích thích hơn không?” Chu Tử Ninh phả hơi nóng mang theo sự trêu chọc ngứa ngáy vào tai cô.
“Ừm…” Cô nhẹ nhàng đồng ý.
“Cởi váy ra đi.” Tay anh vuốt dọc từ mông lên trên rồi đẩy váy lên.
Cô duỗi cánh tay mặc cho anh tuột váy cô, bàn tay trắng nõn đưa lên mái tóc đen gỡ dây thun sau đầu khiến tóc dài xõa ra.
“Em rất đẹp.”Chu Tử Ninh nhìn cô không chớp mắt, lời tán thưởng thốt lên từ tận đáy lòng.
Cơ thể cô trắng như đậu hủ non, trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần lót chữ T màu đen. Hoa tâm cũng trắng nõn non mềm, âm môi ẩm ướt màu hồng hoa đào với ánh ngọc trai như ẩn như hiện.
Lồng ngực Chu Tử Ninh mạnh mẽ phập phồng, trái tim điên cuồng đập thình thịch. Mới chỉ kích thích thị giác mà đã khiến anh khó kìm lòng nổi. Ngón tay anh rút hai sợi dây mảnh của quần lót chữ T khiến nó rũ xuống bắp đùi cô. Gậy th*t đang sục sôi của anh chạm vào hạt ngọc lạnh băng rồi đẩy vào từng chút từng chút một.
“Đừng đi vào.” Vân Du cắn lỗ tai anh nói.
“Không sao đâu, có dây lưng, có thể lấy ra được.” Anh nhẹ nhàng vuốt ve eo thon của cô để xoa dịu sự lo lắng.
Hạt ngọc lạnh lẽo từ từ đi vào, cuối cùng kẹt lại ở miệng tử cung.
“Ở đây dễ chịu không?” Anh dịu dàng hỏi, ánh sáng ấm áp trong mắt như sóng biển bao trùm lấy cô.
Vân Du hít một hơi mới nhịn được tiếng rên rỉ trong miệng. Ngọc trai giá lạnh và gậy th*t nóng bỏng càng liên tục kích thích huyệt nhỏ khiến thân thể cô mềm nhũn.
Chu Tử Ninh đẩy ngã cô để cô nằm ngửa lên ghế sau, hai tay của anh cầm lấy mắt cá chân cô, bàn chân yêu kiều như ngọc áp lên lồng ngực cứng rắn của anh, gậy th*t to dài mạnh mẽ khuấy động.
Vật đàn ông làm mưa làm gió trong hoa huy*t của cô, xuân thủy trong huyệt nhỏ tràn lan, ngọc lạnh bị va chạm khiến trơn ướt bóng nhẵn, cảm giác lạnh lẽo lúc thì bủa vây miệng tử cung, lúc lại chạy về sau vách thịt.
Lửa và băng cùng giày vò khiến cho cô nhanh chóng tiết ra. Ngón chân trắng nõn hơi uốn cong, lời nức nở trong miệng không ngừng, hoa huy*t nhỏ kích thích phun ra chất dịch nóng ấm.
Chu Tử Ninh buông lỏng tay phải ra sờ soạng xuống phía dưới.
Từ sau khi cô cạo sạch lông, anh vô cùng yêu thích cảm giác mịn màng trơn nhẵn này, ngón tay vừa đụng phải vườn hoa đã bị xối khiến cả tay ấm áp.
“Nhiều nước như quả đào mật vậy.” Anh tùy ý đùa bỡn hai bên cánh hoa, đầu ngón tay kéo vách thịt mềm mại rồi bỗng buông tay. Anh chơi rất hứng khởi nhưng ngược lại Vân Du lại không vui, nước mắt tràn khóe mi. Cô gỡ tay đang giữ mắt cá chân mình ra, đôi chân vừa được tự do vội kẹp lấy phần eo cường tráng của anh.
“Không được nghịch, anh nhiêm túc chút đi.” Giọng nói Vân Du mềm mại mang theo sự quyến rũ.
Anh cúi người ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn, hông ra sức thúc đẩy, biên độ tuy nhỏ nhưng lại co rút cực nhanh. Mỗi lần gậy th*t cắm vào thì ngọc lạnh đều bị quy đ*u đẩy vào tận miệng tử cung.
Vân Du chỉ cảm thấy nơi nào đó trong cơ thể mình lạnh thấu tim, cảm giác lạnh lẻo bủa vây thần kinh khiến hoa huy*t của cô không tự chủ được run rẩy.
“Như vậy có thích không?” Anh nghiêm túc nhìn cô, mồ hôi trong suốt lăn dài trên trán anh khiến những sợi tóc nâu mềm dán chặt vào thái dương.
“Ưm…ah…” Vân Du bị chơi đến nỗi không nói nên lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ phát ra cổ họng khi cô nhếch miệng.
“Du Du, tách chân ra.” Chu Tử Ninh nâng chân cô khiến bờ mông hơi nhấc lên. Anh liên tục đâm chọc mười mấy phút rồi đột nhiên rút ra khỏi hoa huy*t lầy lội kéo theo cả chuỗi ngọc trai kia.
“A a a…” Dường như có một luồng điện bùng nổ trong huyệt nhỏ.
Chu Tử Ninh cầm chuỗi ngọc dính đầy chất dịch màu bạc đưa lên môi, răng trắng cắn viên ngọc, đầu lưỡi hồng liếm láp mật dịch trên đó. Anh kéo chân cô rồi lại đâm hung khí vào hoa huy*t lần nữa, vòng eo thả lỏng, hoa dịch mạnh mẽ phun trào.
Chàng trai nằm trên người cô rất lâu mới hoàn toàn rút ra. Tay anh anh vẫn nâng bờ mông mềm của cô, tinh d*ch tạo thành vũng nhưng lại không chảy qua miệng huyệt.
Anh đổi ý rồi, trước kia cảm thấy có con hay không không quan trọng, nhưng bây giờ anh lại muốn có một đứa trẻ.
“Đừng mà…” Vân Du đè ép thiếu niên dưới thân, mà bờ mông trắng tuyết lại vểnh cao mặc cho ngón tay của anh chơi đùa trong hoa huy*t.
“Ngoài miệng nói đừng nhưng thân thể lại rất thành thật đấy.” Chu Tử Ninh cũng không phụ sự kì vọng đẩy mị thịt của cô ra đùa bỡn hoa hạch nhỏ. Mật
dịch óng ánh dính đầy trên móng tay hồng nhạt của anh rồi thuận theo ngón tay thon dài chảy xuống dưới.
“Có muốn chơi kích thích hơn không?” Chu Tử Ninh phả hơi nóng mang theo sự trêu chọc ngứa ngáy vào tai cô.
“Ừm…” Cô nhẹ nhàng đồng ý.
“Cởi váy ra đi.” Tay anh vuốt dọc từ mông lên trên rồi đẩy váy lên.
Cô duỗi cánh tay mặc cho anh tuột váy cô, bàn tay trắng nõn đưa lên mái tóc đen gỡ dây thun sau đầu khiến tóc dài xõa ra.
“Em rất đẹp.”Chu Tử Ninh nhìn cô không chớp mắt, lời tán thưởng thốt lên từ tận đáy lòng.
Cơ thể cô trắng như đậu hủ non, trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần lót chữ T màu đen. Hoa tâm cũng trắng nõn non mềm, âm môi ẩm ướt màu hồng hoa đào với ánh ngọc trai như ẩn như hiện.
Lồng ngực Chu Tử Ninh mạnh mẽ phập phồng, trái tim điên cuồng đập thình thịch. Mới chỉ kích thích thị giác mà đã khiến anh khó kìm lòng nổi. Ngón tay anh rút hai sợi dây mảnh của quần lót chữ T khiến nó rũ xuống bắp đùi cô. Gậy th*t đang sục sôi của anh chạm vào hạt ngọc lạnh băng rồi đẩy vào từng chút từng chút một.
“Đừng đi vào.” Vân Du cắn lỗ tai anh nói.
“Không sao đâu, có dây lưng, có thể lấy ra được.” Anh nhẹ nhàng vuốt ve eo thon của cô để xoa dịu sự lo lắng.
Hạt ngọc lạnh lẽo từ từ đi vào, cuối cùng kẹt lại ở miệng tử cung.
“Ở đây dễ chịu không?” Anh dịu dàng hỏi, ánh sáng ấm áp trong mắt như sóng biển bao trùm lấy cô.
Vân Du hít một hơi mới nhịn được tiếng rên rỉ trong miệng. Ngọc trai giá lạnh và gậy th*t nóng bỏng càng liên tục kích thích huyệt nhỏ khiến thân thể cô mềm nhũn.
Chu Tử Ninh đẩy ngã cô để cô nằm ngửa lên ghế sau, hai tay của anh cầm lấy mắt cá chân cô, bàn chân yêu kiều như ngọc áp lên lồng ngực cứng rắn của anh, gậy th*t to dài mạnh mẽ khuấy động.
Vật đàn ông làm mưa làm gió trong hoa huy*t của cô, xuân thủy trong huyệt nhỏ tràn lan, ngọc lạnh bị va chạm khiến trơn ướt bóng nhẵn, cảm giác lạnh lẽo lúc thì bủa vây miệng tử cung, lúc lại chạy về sau vách thịt.
Lửa và băng cùng giày vò khiến cho cô nhanh chóng tiết ra. Ngón chân trắng nõn hơi uốn cong, lời nức nở trong miệng không ngừng, hoa huy*t nhỏ kích thích phun ra chất dịch nóng ấm.
Chu Tử Ninh buông lỏng tay phải ra sờ soạng xuống phía dưới.
Từ sau khi cô cạo sạch lông, anh vô cùng yêu thích cảm giác mịn màng trơn nhẵn này, ngón tay vừa đụng phải vườn hoa đã bị xối khiến cả tay ấm áp.
“Nhiều nước như quả đào mật vậy.” Anh tùy ý đùa bỡn hai bên cánh hoa, đầu ngón tay kéo vách thịt mềm mại rồi bỗng buông tay. Anh chơi rất hứng khởi nhưng ngược lại Vân Du lại không vui, nước mắt tràn khóe mi. Cô gỡ tay đang giữ mắt cá chân mình ra, đôi chân vừa được tự do vội kẹp lấy phần eo cường tráng của anh.
“Không được nghịch, anh nhiêm túc chút đi.” Giọng nói Vân Du mềm mại mang theo sự quyến rũ.
Anh cúi người ôm lấy cơ thể nhỏ nhắn xinh xắn, hông ra sức thúc đẩy, biên độ tuy nhỏ nhưng lại co rút cực nhanh. Mỗi lần gậy th*t cắm vào thì ngọc lạnh đều bị quy đ*u đẩy vào tận miệng tử cung.
Vân Du chỉ cảm thấy nơi nào đó trong cơ thể mình lạnh thấu tim, cảm giác lạnh lẻo bủa vây thần kinh khiến hoa huy*t của cô không tự chủ được run rẩy.
“Như vậy có thích không?” Anh nghiêm túc nhìn cô, mồ hôi trong suốt lăn dài trên trán anh khiến những sợi tóc nâu mềm dán chặt vào thái dương.
“Ưm…ah…” Vân Du bị chơi đến nỗi không nói nên lời, chỉ còn lại tiếng rên rỉ phát ra cổ họng khi cô nhếch miệng.
“Du Du, tách chân ra.” Chu Tử Ninh nâng chân cô khiến bờ mông hơi nhấc lên. Anh liên tục đâm chọc mười mấy phút rồi đột nhiên rút ra khỏi hoa huy*t lầy lội kéo theo cả chuỗi ngọc trai kia.
“A a a…” Dường như có một luồng điện bùng nổ trong huyệt nhỏ.
Chu Tử Ninh cầm chuỗi ngọc dính đầy chất dịch màu bạc đưa lên môi, răng trắng cắn viên ngọc, đầu lưỡi hồng liếm láp mật dịch trên đó. Anh kéo chân cô rồi lại đâm hung khí vào hoa huy*t lần nữa, vòng eo thả lỏng, hoa dịch mạnh mẽ phun trào.
Chàng trai nằm trên người cô rất lâu mới hoàn toàn rút ra. Tay anh anh vẫn nâng bờ mông mềm của cô, tinh d*ch tạo thành vũng nhưng lại không chảy qua miệng huyệt.
Anh đổi ý rồi, trước kia cảm thấy có con hay không không quan trọng, nhưng bây giờ anh lại muốn có một đứa trẻ.