Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh - Cửu Trọng Tuyết
Chương 33
Minh Yên đi theo phía sau Lâm Bình ra khỏi đoàn làm phim, xa xa nhìn thấy xe Bentley màu đen của Úc Hàn Chi đậu dưới bóng cây.
Giữa trưa ánh mặt trời khô nóng, cô cầm ô che nắng, thấy bên ngoài đoàn làm phim có quầy hàng bán nước và đồ uống lạnh, ánh mắt phát ra một tia sáng.
"Trợ lý Lâm, anh đi trước, tôi sẽ đến ngay."
Lâm Bình vẫn không nhúc nhích, rũ mắt chờ ở một bên, nói giỡn, nếu cô Minh Yên chạy đi, anh ta sẽ một mình đối mặt với lửa giận vô hạn của Úc tổng.
Minh Yên chạy đến quầy hàng nhỏ, mua hai hộp kem giải nhiệt, sau đó đi tới trước xe Bentley, gõ cửa sổ xe, rồi trực tiếp kéo cửa xe ra, lên xe, cười rạng rỡ với Úc Hàn Chi ngồi ở ghế sau nói: "Hôm nay vận khí thật tốt, bên ngoài đoàn làm phim lại có bán kem, hương vị vani muối biển đặc biệt ngon, anh nếm thử đi?”
Người đàn ông ngồi trong xe rộng rãi, ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu, mắt phượng u ám nhìn Minh Yên cùng với hai hộp kem trên tay cô.
Cô chỉ mới tẩy trang, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn quyến rũ trắng như ngọc, phấn trang điểm không còn, quần áo cùng búi tóc đều là trang điểm trong phim, tóc dài búi thành búi tóc linh xà, váy dài áo tơ, trong trẻo lại tiên khí.
Minh Yên thấy anh không nhận kem, hiển nhiên là không dễ dỗ dành như vậy, cô trợn tròn đôi mắt đen láy, ngồi xuống bên cạnh anh, cười khanh khách nói: "Tạo hình cổ trang của tôi có phải rất đẹp hay không?”
"Bình thường." Người đàn ông lãnh đạm nói, môi mỏng mím lên, áp suất không khí trong xe cực thấp.
Nụ cười trên mặt Minh Yên có chút không duy trì được, cô đã mua kem lấy lòng anh, mềm không được cứng không xong? Ngay cả vẻ đẹp của cô cũng không hữu hữu rồi hả?
Trợ lý kim bài lên xe khóe miệng co giật một chút, Úc tổng thật đúng là vịt chết còn mạnh miệng, lúc quay phim mắt nhìn cũng không chớp một cái, cái này gọi là bình thường sao?
"Ông chủ." Lâm Bình ngồi ở ghế lái, cúi đầu nói: "Tiêu Vũ là nhị thiếu của Tiêu gia ở Bắc thành, ba anh ta ông nội anh ta, chú bác đều tham gia quân ngũ, địa vị trong quân đội không thấp. Tiêu Vũ gia nhập giới giải trí trong nhiều năm vẫn không có một scandal và cũng không có bất kỳ lịch sử đen tối nào, có liên quan đến bối cảnh gia đình của anh ta. Tiêu gia quản giáo cực nghiêm.” M u a t r u y ệ n Z a L o 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Tiêu gia? Dường như đã nghe nói qua. Mắt phượng Úc Hàn Chi nheo lại.
“Các người điều tra Tiêu Vũ làm cái gì?” Minh Yên hơi khẩn trương, không nói một lời đã điều tra bối cảnh người ta, rồi hả? Mẹ kiếp, nếu một ngày nào đó chạy đi điều tra về cô, điều tra khi cô còn bé, vậy cô không phải là chết tại chỗ rồi sao?
"Cô rất khẩn trương?" Gương mặt tuấn tú của Úc Hàn Chi hằn lên một tia giận dữ, chỉ là điều tra một chút về bối cảnh của Tiêu Vũ, mà cô đã khẩn trương như vậy? Minh Yên thật sự để ý đến tên tiểu bạch kiểm kia sao?
Cô trước sau như một đối với trai đẹp đều không có sức chống cự, nghĩ đến lúc trước Tiêu Vũ cầm cổ tay cô, Úc Hàn Chi nhắm mắt, đưa tay nhíu nhíu mày, đem huyết dịch xao động đè xuống. Tiêu gia là gia đình hồng tam đại, mẹ đẻ Minh Yên và ba nuôi đều có tiền án tiền sự, chắc chắn không gả vào được, huống chi danh tiếng của cô cũng không mấy tốt đẹp.
Xem ra muốn thừa dịp vừa mới nảy mầm, phải cắt đứt ý niệm của cô gái này mới được.
"Không có khẩn trương, tôi chỉ là có chút kinh ngạc, anh ta lại là hồng tam đại, vào giới giải trí rất tùy hứng sao?" Minh Yên lập tức chớp chớp đôi mắt to vô tội, ngón tay xanh tươi như ngọc linh hoạt lột vỏ kem ra, đưa cho Úc Hàn Chi, cười khanh khách nói: "Tôi cố ý chọn, anh mau ăn đi.”
Âm thanh quyến rũ, mang theo vài phần làm nũng.
Người đàn ông mặt không thay đổi nhét kem vào tủ lạnh nhỏ trên xe.
"Không nên đến gần Tiêu Vũ."
Minh Yên vươn bàn tay nhỏ bé làm nũng nắm lấy bàn tay to khô ráo ấm áp của người đàn ông, nhẹ nhàng lắc lắc, khom lưng cười nói: "Tôi chính là quay phim cùng anh ta mấy ngày mà, hôm nay anh dọa tôi, tôi cũng không dám diễn.”
Người đàn ông tuấn nhã lịch sự đẩy tay cô ra, lãnh đạm nói: "Nếu cô thản nhiên diễn, tất nhiên là không có gì, chột dạ như vậy, trong lòng có quỷ?”
Mắt phượng người đàn ông sâu thẳm, sâu không lường được, nhìn Minh Yên trong lòng sợ. Cô quả thật có ý định qua lại thân thiết với Tiêu Vũ, nhưng chắc chắn không có tình cảm nam nữ, cô chỉ là muốn tìm cho mình một con đường lui mà thôi, muốn Tiêu Vũ trở thành bạn thân khác giới, anh em, hay chị em cũng được.
Nếu đổi lại là người đàn ông khác, cô sớm đã đá rồi, còn dịu dàng thắm thiết dỗ dành? Minh Yên thấy anh tâm địa sắt đá, cái miệng nhỏ nhắn bĩu môi, đưa tay tiếp tục kéo tay anh, lại bị người đàn ông hất tay, tiếp tục kéo, tiếp tục bị hất ra, lặp đi lặp lại như thế, cô hít sâu, nhìn về phía Lâm Bình đang ngồi ở ghế lái, nói: "Trợ lý Lâm, anh giúp tôi tìm chị Lâm, nói buổi chiều tôi xin nghỉ, không quay phim nữa.”
"Được." Lâm Bình đã sớm như ngồi trên đống lửa, nghe vậy không nói hai lời xuống xe đi tìm Lâm Văn.
Thấy bóng đèn đi rồi, Minh Yên ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, không kéo tay anh nữa, mà ôm lấy thắt lưng hẹp của người đàn ông, dán khuôn mặt nhỏ nhắn vào ngực nóng bỏng của anh, nũng nịu nói: "Anh đừng tức giận, nếu tôi làm sai ở đâu, anh nói xem, tôi sửa còn không được sao?”
Úc Hàn Chi bất ngờ bị cô ôm như vậy, anh ngửi thấy mùi thơm trên người đối phương, hô hấp cứng lại, nhíu mày mở miệng, giọng điệu vẫn vô cùng lãnh đạm như trước: "Lại nói tiếp, tôi cũng không có quan hệ gì với cô, cô làm sai cái gì, cũng không tới lượt tôi nói.”
Minh Yên vừa nghe lời này biết anh tức giận không nhẹ, vừa buồn bực vừa ủy khuất, hoàn toàn không biết anh lấy đâu ra giận dữ như vậy, có điều mạng nhỏ nằm trong tay người khác, nhất định phải dỗ dành, còn phải dịu dàng không biết liêm sỉ mà dỗ dành.
"Từ nhỏ ba tôi chỉ biết cho tôi tiền, mặc kệ tôi, tôi biết đầu tôi ngốc, thường bị người ta giễu cợt là mỹ nhân ngu ngốc, anh đừng để ý nha, về sau anh nói cái gì tôi đều nghe, thật đó." Minh Yên nói xong, đem khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào lòng anh, làm nũng nói: "Tôi thích anh, chỉ thích một mình anh, chỉ nghe một mình anh nói, được không?”
Úc Hàn Chi bị cô ôm một cái, vừa làm nũng, tức giận đã tiêu tan hơn phân nửa, lại nghe cô nói thích một mình anh, chỉ nghe một mình anh nói, nội tâm không biết vì sao dâng lên một tia vui sướng ngọt ngào.
Cũng đúng, cô tuổi còn trẻ vô tri, thích những thứ mới mẻ cùng người mới, con gái đều là như thế không có định tính, về sau anh quản nghiêm hơn một chút là tốt rồi.
Người đàn ông đưa tay nhẹ nhàng chạm vào tóc của cô, trầm giọng nói: "Cô không ngu ngốc, chỉ là không ai dạy cô. Tiêu gia ở Bắc thành cực kỳ có bối cảnh, gia đình hồng tam đại không phải là phú thương bình thường, cô cùng Tiêu Vũ quá thân thiết. Không quá ba ngày, tất cả câu chuyện cuộc đời cô đều phải trình lên bàn Bắc thành, chuyện ba mẹ nuôi cô sẽ bị điều tra rõ ràng, đối phương muốn phong sát cô cũng dễ như ăn cháo.”
Úc Hàn Chi chuyên chọn việc nghiêm trọng nói, Tiêu gia ở Bắc thành có thế lực không nhỏ, nhưng danh tiếng không tệ, làm việc cực kỳ có chừng mực, huống hồ anh cũng không sợ Tiêu gia, chỉ là sợ Minh Yên bởi vì diễn cùng Tiêu Vũ mà có tình cảm thực sự, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.
Có bao nhiêu diễn viên ngôi sao đều là bởi vì hợp tác diễn xuất, trong phim ngoài đời không phân biệt được, cuối cùng phim giả tình thật?
"Vậy tôi sẽ giữ khoảng cách với anh ta." Minh Yên thấy âm thanh của anh hòa hoãn rất nhiều, nội tâm vui sướng, tiếp tục cọ cọ ngực anh, nói: "Dù sao tôi diễn cùng anh ta, đều tưởng tượng anh ta là anh, buổi sáng anh vừa tới, tôi đã nhịn không được muốn nhìn anh, sau đó làm thế nào cũng không diễn được, ôi, diễn kém như vậy, hiện tại toàn bộ đoàn làm phim chắc chắn đang cười nhạo tôi.”
Lời âu yếm của Minh Yên được rải ra ngoài, dỗ dành đến mức Úc Hàn Chi không biết tối nay là đêm gì, thuận tiện xem có thể đem kịch bản hơi sửa lại hay không.
Tối hôm qua cô mới đi tìm Úc Hàn Chi diễn thử, hôm nay kịch bản đã bị sửa lại, dùng ngón chân nghĩ cũng biết vấn đề trong đó.
Cảnh hôn có thể xóa đi, dù sao cô cũng không muốn thật sự hôn môi với bạn bè, sợ quan hệ biến chất, huống chi tối hôm qua bị Úc Hàn Chi hôn qua, con nai con của cô đụng loạn, một chút cũng không chán đây.
Có điều những phân cảnh khác, cô vẫn hy vọng không nên quá trong như nước, muốn diễn cặp CP không để lại tiếc nuối.
Giờ phút này Úc Hàn Chi làm gì còn có chút tức giận, vừa nghe Minh Yên tưởng tượng Tiêu Vũ là anh mới có thể diễn, trái tim anh như được ủi phẳng, khó trách tối hôm qua cô phải đi tìm mình diễn thử, thì ra là muốn tìm cảm giác.
"Sẽ không có người nào dám cười nhạo cô, từ từ diễn, không vội." Úc Hàn Chi nhàn nhạt nói.
"Nhưng diễn xuất của tôi thật không được mà, nếu không mỗi tối tôi tìm anh diễn thử nhé? Anh cảm thấy OK, ngày hôm sau tôi sẽ làm thế?” Minh Yên xinh đẹp ngửa đầu nói.
"Ừm." Khóe môi người đàn ông nhếch lên, đáy mắt hàn băng hòa tan, xem ra buổi tối vẫn phải diễn đúng, thay cô gái chấn chỉnh mới được.
"Ai da, vậy tôi cũng không lo không tìm được cảm giác nữa rồi, nhưng sau này anh đừng đến đoàn làm phim nữa, những nữ nghệ sĩ trong đoàn làm phim cả ngày đều muốn câu được rùa vàng, anh cũng không biết trong đoàn làm phim có bao nhiêu ánh mắt dính vào người anh, sau này anh không được phép đến." Minh Yên nói xong, giọng điệu hung dữ, thế nhưng bộ dạng tinh xảo lại xinh đẹp, không hề có lực sát thương, giống như đang làm nũng vậy.
"Được." Người đàn ông rũ mắt, sau này để Lâm Văn báo cáo chi tiết mọi chuyện, hôm nay nếu không phải tức giận đến choáng váng, anh cũng không có thời gian cho đoàn làm phim, hiện giờ Úc Vân Đình còn đang thay anh mở hội nghị quốc tế.
"Đi thay quần áo, tôi đưa cô về nhà."
"Ừm." Minh Yên cười ngọt ngào, lập tức xuống xe đi thay quần áo.
Lâm Bình cùng Lâm Văn chờ ở bên ngoài, thấy cô bình yên vô sự đi ra, giống như gặp quỷ vậy.
Thế này đã ra rồi à? Ánh mắt cũng không đỏ, còn cười tủm tỉm?
Lâm Văn vội vàng cầm ô che nắng cho cô, khâm phục sát đất: "Tiểu Yên Nhi, nói chị nghe, sao em lại ra ngoài?”
Tư thế lúc trước của Úc thiếu, cô ấy đã hoài nghi Minh Yên sắp bị đánh gãy chân, không gãy chân cũng có thể bị đè mạnh mẽ bắt nạt một phen, không đến buổi tối không bò ra được, kết quả lúc này mới nửa giờ đã đi ra rồi?
Minh Yên đắc ý nâng cằm lên, thầm xoa xoa lau mồ hôi trong lòng bàn tay, cao thâm khó lường cười nói: "Bí mật.”
Ôi, vì dỗ dành Úc Hàn Chi, cô đều bị lời nói của mình làm cho ghê tởm, thì ra anh thích mềm không thích cứng.
"Tôi liên lụy mọi người rồi, đạo diễn Quách có tức giận hay không?" Minh Yên vừa theo cô ấy vào phòng thay đồ, vừa lặng lẽ hỏi.
"Làm sao có thể chứ, Úc thiếu đã đầu tư vào con số này." Lâm Văn dơ số tám, tám mươi triệu, đường hoàng ra dáng kim chủ, dám tức giận sao?
Minh Yên nuốt nước miếng, ông chủ thật có tiền, Úc Hàn Chi đầu tư như vậy, không có ý định giấu thân phận của mình sao?
Minh Yên thay quần áo, tháo tóc xuống, xách túi nhỏ đi ra, chỉ thấy Tiêu Vũ chờ ở ngoài phòng thay đồ, hồng tam đại cao to tuấn tú như có điều suy nghĩ nói: "Úc Hàn Chi chính là kim chủ đứng sau của cô? Minh Yên, cô chơi không lại anh ta.”
Nam thành cùng Bắc thành tuy rằng cách xa, nhưng tin tức trong giới đều là thông tin chung, đêm qua, anh trai anh ta đã gọi điện thoại cho anh ta nói thân phận của Minh Yên cùng với những chuyện xảy ra trong giới thế gia Nam thành.
Tiêu Vũ nghe xong không thể tưởng tượng nổi, quả nhiên lời đồn đại sai người, Minh Yên tuyệt không giống con gái của người giúp việc, khuôn mặt đẹp cùng tính cách này cũng không giống như người ngu ngốc, ngược lại so với danh viện tiểu thư mà anh ta từng gặp qua còn tinh xảo yếu đuối hơn. Nghĩ đến hiện giờ cô lưu lạc đến ăn nhờ ở đậu, ngược lại trong lòng sinh thương tiếc.
Hôm nay Úc Hàn Chi đến, kết hợp với lời nói của Quách Đạo, Tiêu Vũ lập tức biết thân phận Úc Hàn Chi.
Người đàn ông này nhìn như lịch sự tuấn nhã, kì thực ánh mắt quá mức thâm trầm, bụng dạ cực sâu, chắc chắn không thích hợp với Minh Yên, loại tính cách này của Minh Yên chơi đùa cũng chẳng qua anh.
Ngoài phòng thay đồ không có người ở xung quanh, Lâm Văn ở trong hành lang không ngừng nháy mắt cho cô, bảo cô nhanh chóng đi.
Minh Yên lười biếng nở nụ cười, cô dựa vào cửa, cười nói: "Tiêu nhị thiếu, tôi lại không muốn kế thừa di sản của anh ta, cũng không cần chơi qua anh ta. Đúng rồi, nói với đạo diễn, cảnh hôn trong kịch bản xóa đi, những thứ khác có thể không thay đổi.”
"Minh Yên, nếu cô muốn nổi tiếng, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào, trở thành nghệ sĩ hàng đầu trong giới giải trí, đến lúc đó cô chính là hào môn." Tiêu Vũ cố chấp nói.
Nụ cười trên môi Minh Yên càng sâu sắc, không giống như vậy, đến nay cô vẫn chưa biết rõ về bối cảnh của Úc Hàn Chi, lai lịch tất không nhỏ, có tiền hơn nữa, cũng không cách nào chống lại gia tộc có gốc gác thực sự.
"Tôi không có dã tâm lớn như vậy, có điều sau này nếu tôi gặp nạn, nhớ giúp tôi một tay nha, Tiêu nhị thiếu." Minh Yên nói xong, cô thoải mái khoát tay áo với anh, đi về phía Lâm Văn, mềm mại oán giận: "Không phải chỉ nói mấy câu thôi sao, đừng thúc giục, tôi còn muốn cùng anh ta làm bạn.”
Tiêu Vũ bật cười, lên tiếng hô: "Minh Yên, thêm wechat thường xuyên liên lạc.”
Minh Yên vui vẻ thêm WeChat của Tiêu Vũ, sau đó ngồi xe Bentley trở về Úc gia nghỉ ngơi.
Úc Hàn Chi đưa cô về nhà, cùng ăn cơm trưa ở nhà với cô, sau đó mới đi ra ngoài.
Từ trong miệng chú Lưu, Minh Yên biết được anh đi làm, Úc thị chuyển đến tòa nhà tổng bộ, hai tòa đại ốc, chi phí xây dựng mấy tỷ, ở khu trung tâm CBD nơi tấc đất tấc vàng của Nam thành.
Tập đoàn Minh thị trước kia cũng ở gần khu đó, có điều nghe nói vì trả nợ Hoa Tư đã bán tòa nhà với giá thấp cho Kỳ gia, hiện giờ đó xem như tài sản của Kỳ gia.
Bởi vì mùa hè giảm cân, không có khẩu vị, cũng không có tinh thần gì, nên Minh Yên ngủ trưa, cô lười biếng nằm sấp trên sô pha lướt bát quái, nhìn đoàn làm phim, lại nhìn nhóm bát quái thế gia, sau đó đã lướt tới một cái động thái mới của Hoa Tư.
"Tám giờ tối thứ sáu, bán đấu giá đồ cổ Minh Thanh với giá thấp, địa điểm là phòng bán đấu giá của câu lạc bộ Phong Hoa."
Hoa Tư đăng không ít hình ảnh lên nhóm, thu hút được rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi.
Minh Yên cả kinh từ trên ghế sa lon ngồi dậy, tất cả đều là những món đồ yêu thích của ba cô, ba cô còn chờ ra tù dựa vào những đồ cổ này để dưỡng lão đây.
【Hoa Tư, đây đều là những món đồ quý giá của ba cô, cô không sợ lão già biết rồi, ở trong tù tức mà ngã bệnh sao? 】
【Hoa Tư, giá thấp là thấp như thế nào? Chuyện của ba cô ồn ào huyên náo, những đồ cổ này lai lịch không rõ ràng, có chút không dễ ra tay. 】
【Lam thiếu, đi ra mua đồ cổ thôi. 】
Có người trong nhóm ồn ào tag Lam Hi.
Trong nhóm này đều là công tử thế gia Nam Thành, ăn uống vui chơi bát quái bịa đặt cũng không kém, nhưng giám định đồ cổ, bán đấu giá sưu tầm thì không có chuyện gì của bọn họ, một là hoàn toàn sẽ không biết thưởng thức, tiếp theo cũng không có sở thích hoặc không có tiền.
Đại bộ phận là xem náo nhiệt muốn nhặt rò rỉ.
Minh Yên muốn gửi tin nhắn riêng cho Hoa Tư, nhưng phát hiện mình lại không gửi được tin nhắn, bị đối phương kéo vào danh sách đen, nhất thời tức giận đến gần chết.
Thịnh thế mỹ nhân: [@Hoa Tư, đừng gửi hình ảnh nữa, trong đám người này có thể mua được mấy đồ cổ này không có mấy người. 】
【Tiểu Yên Nhi, cô đây là phương pháp kích tướng đi, anh trai tôi chính là không mua, ha ha. 】
【Minh Yên, cô khinh thường Lam thiếu và Kỳ thiếu của chúng tôi sao? @Lam Hi@Kỳ Bạch Ngạn】
[Minh Yên, nếu như cô đi tới buổi bán đấu giá, tôi chắc chắn sẽ mua. 】
【Tôn Nhị Cẩu Tử, cậu đang nghĩ ăn đào, chỉ có cậu còn tưởng sẽ chụp được Tiểu Yên Nhi? 】
[Vương Tôn Tử, TM cậu tưởng chụp được Tiểu Yên Nhi, tư tưởng xấu xa không thể tả nổi. 】
Kỳ Bạch Ngạn: [Minh Yên, đây đều là những món đồ trân quý của ba em đúng không, tôi sẽ mua lại cho ba vợ tương lai của tôi? Tôn Nhị Cẩu Tử cút đi. 】
【Kỳ thiếu!!! 】
【Kỳ thiếu!!! 】
......
Phía dưới là một đám em trai của Kỳ Bạch Ngạn đang tâng bốc.
Thịnh thế mỹ nhân: [Cút!!! 】
Kỳ Bạch Ngạn: [Đánh là hôn, mắng là yêu, Tiểu Yên Nhi, tôi đi cút đây. 】
Hoa Tư: [Minh Yên, tối thứ Sáu cô có đến không?] 】
Minh Yên híp mắt, cô biết ý tứ của Hoa Tư, từ khi Minh gia xảy ra chuyện, cô đã hai tháng không xuất hiện trong giới, Hoa Tư hy vọng mình đi đến buổi đấu giá để giúp cô ta hấp dẫn người khác.
Thịnh thế mỹ nhân: "Để tôi hỏi Úc Hàn Chi một chút. 】
[Tôi chua rồi.] 】
[Tôi chua rồi.] 】
[Tôi chua rồi.] 】 Kỳ Bạch Ngạn: [Lưỡi dao.jpg. 】
......
Minh Yên tắt nhóm WeChat, chỉ thấy Úc Hàn Chi gửi tin nhắn riêng cho cô: "Đi.”
Minh Yên sửng sốt một chút, anh luôn luôn nhìn màn hình?
Người đàn ông lại gửi tin nhắn thoại tới, bên kia có lẽ là đang họp, có chút tiếng ồn, giọng nói Úc Hàn Chi trầm thấp gợi cảm: "Ba nuôi cô thích đồ cổ, tôi giúp cô mua lại.”
Giữa trưa ánh mặt trời khô nóng, cô cầm ô che nắng, thấy bên ngoài đoàn làm phim có quầy hàng bán nước và đồ uống lạnh, ánh mắt phát ra một tia sáng.
"Trợ lý Lâm, anh đi trước, tôi sẽ đến ngay."
Lâm Bình vẫn không nhúc nhích, rũ mắt chờ ở một bên, nói giỡn, nếu cô Minh Yên chạy đi, anh ta sẽ một mình đối mặt với lửa giận vô hạn của Úc tổng.
Minh Yên chạy đến quầy hàng nhỏ, mua hai hộp kem giải nhiệt, sau đó đi tới trước xe Bentley, gõ cửa sổ xe, rồi trực tiếp kéo cửa xe ra, lên xe, cười rạng rỡ với Úc Hàn Chi ngồi ở ghế sau nói: "Hôm nay vận khí thật tốt, bên ngoài đoàn làm phim lại có bán kem, hương vị vani muối biển đặc biệt ngon, anh nếm thử đi?”
Người đàn ông ngồi trong xe rộng rãi, ngẩng đầu lên khỏi đống tài liệu, mắt phượng u ám nhìn Minh Yên cùng với hai hộp kem trên tay cô.
Cô chỉ mới tẩy trang, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn quyến rũ trắng như ngọc, phấn trang điểm không còn, quần áo cùng búi tóc đều là trang điểm trong phim, tóc dài búi thành búi tóc linh xà, váy dài áo tơ, trong trẻo lại tiên khí.
Minh Yên thấy anh không nhận kem, hiển nhiên là không dễ dỗ dành như vậy, cô trợn tròn đôi mắt đen láy, ngồi xuống bên cạnh anh, cười khanh khách nói: "Tạo hình cổ trang của tôi có phải rất đẹp hay không?”
"Bình thường." Người đàn ông lãnh đạm nói, môi mỏng mím lên, áp suất không khí trong xe cực thấp.
Nụ cười trên mặt Minh Yên có chút không duy trì được, cô đã mua kem lấy lòng anh, mềm không được cứng không xong? Ngay cả vẻ đẹp của cô cũng không hữu hữu rồi hả?
Trợ lý kim bài lên xe khóe miệng co giật một chút, Úc tổng thật đúng là vịt chết còn mạnh miệng, lúc quay phim mắt nhìn cũng không chớp một cái, cái này gọi là bình thường sao?
"Ông chủ." Lâm Bình ngồi ở ghế lái, cúi đầu nói: "Tiêu Vũ là nhị thiếu của Tiêu gia ở Bắc thành, ba anh ta ông nội anh ta, chú bác đều tham gia quân ngũ, địa vị trong quân đội không thấp. Tiêu Vũ gia nhập giới giải trí trong nhiều năm vẫn không có một scandal và cũng không có bất kỳ lịch sử đen tối nào, có liên quan đến bối cảnh gia đình của anh ta. Tiêu gia quản giáo cực nghiêm.” M u a t r u y ệ n Z a L o 0 9 1 1 0 0 9 4 6 7
Tiêu gia? Dường như đã nghe nói qua. Mắt phượng Úc Hàn Chi nheo lại.
“Các người điều tra Tiêu Vũ làm cái gì?” Minh Yên hơi khẩn trương, không nói một lời đã điều tra bối cảnh người ta, rồi hả? Mẹ kiếp, nếu một ngày nào đó chạy đi điều tra về cô, điều tra khi cô còn bé, vậy cô không phải là chết tại chỗ rồi sao?
"Cô rất khẩn trương?" Gương mặt tuấn tú của Úc Hàn Chi hằn lên một tia giận dữ, chỉ là điều tra một chút về bối cảnh của Tiêu Vũ, mà cô đã khẩn trương như vậy? Minh Yên thật sự để ý đến tên tiểu bạch kiểm kia sao?
Cô trước sau như một đối với trai đẹp đều không có sức chống cự, nghĩ đến lúc trước Tiêu Vũ cầm cổ tay cô, Úc Hàn Chi nhắm mắt, đưa tay nhíu nhíu mày, đem huyết dịch xao động đè xuống. Tiêu gia là gia đình hồng tam đại, mẹ đẻ Minh Yên và ba nuôi đều có tiền án tiền sự, chắc chắn không gả vào được, huống chi danh tiếng của cô cũng không mấy tốt đẹp.
Xem ra muốn thừa dịp vừa mới nảy mầm, phải cắt đứt ý niệm của cô gái này mới được.
"Không có khẩn trương, tôi chỉ là có chút kinh ngạc, anh ta lại là hồng tam đại, vào giới giải trí rất tùy hứng sao?" Minh Yên lập tức chớp chớp đôi mắt to vô tội, ngón tay xanh tươi như ngọc linh hoạt lột vỏ kem ra, đưa cho Úc Hàn Chi, cười khanh khách nói: "Tôi cố ý chọn, anh mau ăn đi.”
Âm thanh quyến rũ, mang theo vài phần làm nũng.
Người đàn ông mặt không thay đổi nhét kem vào tủ lạnh nhỏ trên xe.
"Không nên đến gần Tiêu Vũ."
Minh Yên vươn bàn tay nhỏ bé làm nũng nắm lấy bàn tay to khô ráo ấm áp của người đàn ông, nhẹ nhàng lắc lắc, khom lưng cười nói: "Tôi chính là quay phim cùng anh ta mấy ngày mà, hôm nay anh dọa tôi, tôi cũng không dám diễn.”
Người đàn ông tuấn nhã lịch sự đẩy tay cô ra, lãnh đạm nói: "Nếu cô thản nhiên diễn, tất nhiên là không có gì, chột dạ như vậy, trong lòng có quỷ?”
Mắt phượng người đàn ông sâu thẳm, sâu không lường được, nhìn Minh Yên trong lòng sợ. Cô quả thật có ý định qua lại thân thiết với Tiêu Vũ, nhưng chắc chắn không có tình cảm nam nữ, cô chỉ là muốn tìm cho mình một con đường lui mà thôi, muốn Tiêu Vũ trở thành bạn thân khác giới, anh em, hay chị em cũng được.
Nếu đổi lại là người đàn ông khác, cô sớm đã đá rồi, còn dịu dàng thắm thiết dỗ dành? Minh Yên thấy anh tâm địa sắt đá, cái miệng nhỏ nhắn bĩu môi, đưa tay tiếp tục kéo tay anh, lại bị người đàn ông hất tay, tiếp tục kéo, tiếp tục bị hất ra, lặp đi lặp lại như thế, cô hít sâu, nhìn về phía Lâm Bình đang ngồi ở ghế lái, nói: "Trợ lý Lâm, anh giúp tôi tìm chị Lâm, nói buổi chiều tôi xin nghỉ, không quay phim nữa.”
"Được." Lâm Bình đã sớm như ngồi trên đống lửa, nghe vậy không nói hai lời xuống xe đi tìm Lâm Văn.
Thấy bóng đèn đi rồi, Minh Yên ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lên, không kéo tay anh nữa, mà ôm lấy thắt lưng hẹp của người đàn ông, dán khuôn mặt nhỏ nhắn vào ngực nóng bỏng của anh, nũng nịu nói: "Anh đừng tức giận, nếu tôi làm sai ở đâu, anh nói xem, tôi sửa còn không được sao?”
Úc Hàn Chi bất ngờ bị cô ôm như vậy, anh ngửi thấy mùi thơm trên người đối phương, hô hấp cứng lại, nhíu mày mở miệng, giọng điệu vẫn vô cùng lãnh đạm như trước: "Lại nói tiếp, tôi cũng không có quan hệ gì với cô, cô làm sai cái gì, cũng không tới lượt tôi nói.”
Minh Yên vừa nghe lời này biết anh tức giận không nhẹ, vừa buồn bực vừa ủy khuất, hoàn toàn không biết anh lấy đâu ra giận dữ như vậy, có điều mạng nhỏ nằm trong tay người khác, nhất định phải dỗ dành, còn phải dịu dàng không biết liêm sỉ mà dỗ dành.
"Từ nhỏ ba tôi chỉ biết cho tôi tiền, mặc kệ tôi, tôi biết đầu tôi ngốc, thường bị người ta giễu cợt là mỹ nhân ngu ngốc, anh đừng để ý nha, về sau anh nói cái gì tôi đều nghe, thật đó." Minh Yên nói xong, đem khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào lòng anh, làm nũng nói: "Tôi thích anh, chỉ thích một mình anh, chỉ nghe một mình anh nói, được không?”
Úc Hàn Chi bị cô ôm một cái, vừa làm nũng, tức giận đã tiêu tan hơn phân nửa, lại nghe cô nói thích một mình anh, chỉ nghe một mình anh nói, nội tâm không biết vì sao dâng lên một tia vui sướng ngọt ngào.
Cũng đúng, cô tuổi còn trẻ vô tri, thích những thứ mới mẻ cùng người mới, con gái đều là như thế không có định tính, về sau anh quản nghiêm hơn một chút là tốt rồi.
Người đàn ông đưa tay nhẹ nhàng chạm vào tóc của cô, trầm giọng nói: "Cô không ngu ngốc, chỉ là không ai dạy cô. Tiêu gia ở Bắc thành cực kỳ có bối cảnh, gia đình hồng tam đại không phải là phú thương bình thường, cô cùng Tiêu Vũ quá thân thiết. Không quá ba ngày, tất cả câu chuyện cuộc đời cô đều phải trình lên bàn Bắc thành, chuyện ba mẹ nuôi cô sẽ bị điều tra rõ ràng, đối phương muốn phong sát cô cũng dễ như ăn cháo.”
Úc Hàn Chi chuyên chọn việc nghiêm trọng nói, Tiêu gia ở Bắc thành có thế lực không nhỏ, nhưng danh tiếng không tệ, làm việc cực kỳ có chừng mực, huống hồ anh cũng không sợ Tiêu gia, chỉ là sợ Minh Yên bởi vì diễn cùng Tiêu Vũ mà có tình cảm thực sự, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.
Có bao nhiêu diễn viên ngôi sao đều là bởi vì hợp tác diễn xuất, trong phim ngoài đời không phân biệt được, cuối cùng phim giả tình thật?
"Vậy tôi sẽ giữ khoảng cách với anh ta." Minh Yên thấy âm thanh của anh hòa hoãn rất nhiều, nội tâm vui sướng, tiếp tục cọ cọ ngực anh, nói: "Dù sao tôi diễn cùng anh ta, đều tưởng tượng anh ta là anh, buổi sáng anh vừa tới, tôi đã nhịn không được muốn nhìn anh, sau đó làm thế nào cũng không diễn được, ôi, diễn kém như vậy, hiện tại toàn bộ đoàn làm phim chắc chắn đang cười nhạo tôi.”
Lời âu yếm của Minh Yên được rải ra ngoài, dỗ dành đến mức Úc Hàn Chi không biết tối nay là đêm gì, thuận tiện xem có thể đem kịch bản hơi sửa lại hay không.
Tối hôm qua cô mới đi tìm Úc Hàn Chi diễn thử, hôm nay kịch bản đã bị sửa lại, dùng ngón chân nghĩ cũng biết vấn đề trong đó.
Cảnh hôn có thể xóa đi, dù sao cô cũng không muốn thật sự hôn môi với bạn bè, sợ quan hệ biến chất, huống chi tối hôm qua bị Úc Hàn Chi hôn qua, con nai con của cô đụng loạn, một chút cũng không chán đây.
Có điều những phân cảnh khác, cô vẫn hy vọng không nên quá trong như nước, muốn diễn cặp CP không để lại tiếc nuối.
Giờ phút này Úc Hàn Chi làm gì còn có chút tức giận, vừa nghe Minh Yên tưởng tượng Tiêu Vũ là anh mới có thể diễn, trái tim anh như được ủi phẳng, khó trách tối hôm qua cô phải đi tìm mình diễn thử, thì ra là muốn tìm cảm giác.
"Sẽ không có người nào dám cười nhạo cô, từ từ diễn, không vội." Úc Hàn Chi nhàn nhạt nói.
"Nhưng diễn xuất của tôi thật không được mà, nếu không mỗi tối tôi tìm anh diễn thử nhé? Anh cảm thấy OK, ngày hôm sau tôi sẽ làm thế?” Minh Yên xinh đẹp ngửa đầu nói.
"Ừm." Khóe môi người đàn ông nhếch lên, đáy mắt hàn băng hòa tan, xem ra buổi tối vẫn phải diễn đúng, thay cô gái chấn chỉnh mới được.
"Ai da, vậy tôi cũng không lo không tìm được cảm giác nữa rồi, nhưng sau này anh đừng đến đoàn làm phim nữa, những nữ nghệ sĩ trong đoàn làm phim cả ngày đều muốn câu được rùa vàng, anh cũng không biết trong đoàn làm phim có bao nhiêu ánh mắt dính vào người anh, sau này anh không được phép đến." Minh Yên nói xong, giọng điệu hung dữ, thế nhưng bộ dạng tinh xảo lại xinh đẹp, không hề có lực sát thương, giống như đang làm nũng vậy.
"Được." Người đàn ông rũ mắt, sau này để Lâm Văn báo cáo chi tiết mọi chuyện, hôm nay nếu không phải tức giận đến choáng váng, anh cũng không có thời gian cho đoàn làm phim, hiện giờ Úc Vân Đình còn đang thay anh mở hội nghị quốc tế.
"Đi thay quần áo, tôi đưa cô về nhà."
"Ừm." Minh Yên cười ngọt ngào, lập tức xuống xe đi thay quần áo.
Lâm Bình cùng Lâm Văn chờ ở bên ngoài, thấy cô bình yên vô sự đi ra, giống như gặp quỷ vậy.
Thế này đã ra rồi à? Ánh mắt cũng không đỏ, còn cười tủm tỉm?
Lâm Văn vội vàng cầm ô che nắng cho cô, khâm phục sát đất: "Tiểu Yên Nhi, nói chị nghe, sao em lại ra ngoài?”
Tư thế lúc trước của Úc thiếu, cô ấy đã hoài nghi Minh Yên sắp bị đánh gãy chân, không gãy chân cũng có thể bị đè mạnh mẽ bắt nạt một phen, không đến buổi tối không bò ra được, kết quả lúc này mới nửa giờ đã đi ra rồi?
Minh Yên đắc ý nâng cằm lên, thầm xoa xoa lau mồ hôi trong lòng bàn tay, cao thâm khó lường cười nói: "Bí mật.”
Ôi, vì dỗ dành Úc Hàn Chi, cô đều bị lời nói của mình làm cho ghê tởm, thì ra anh thích mềm không thích cứng.
"Tôi liên lụy mọi người rồi, đạo diễn Quách có tức giận hay không?" Minh Yên vừa theo cô ấy vào phòng thay đồ, vừa lặng lẽ hỏi.
"Làm sao có thể chứ, Úc thiếu đã đầu tư vào con số này." Lâm Văn dơ số tám, tám mươi triệu, đường hoàng ra dáng kim chủ, dám tức giận sao?
Minh Yên nuốt nước miếng, ông chủ thật có tiền, Úc Hàn Chi đầu tư như vậy, không có ý định giấu thân phận của mình sao?
Minh Yên thay quần áo, tháo tóc xuống, xách túi nhỏ đi ra, chỉ thấy Tiêu Vũ chờ ở ngoài phòng thay đồ, hồng tam đại cao to tuấn tú như có điều suy nghĩ nói: "Úc Hàn Chi chính là kim chủ đứng sau của cô? Minh Yên, cô chơi không lại anh ta.”
Nam thành cùng Bắc thành tuy rằng cách xa, nhưng tin tức trong giới đều là thông tin chung, đêm qua, anh trai anh ta đã gọi điện thoại cho anh ta nói thân phận của Minh Yên cùng với những chuyện xảy ra trong giới thế gia Nam thành.
Tiêu Vũ nghe xong không thể tưởng tượng nổi, quả nhiên lời đồn đại sai người, Minh Yên tuyệt không giống con gái của người giúp việc, khuôn mặt đẹp cùng tính cách này cũng không giống như người ngu ngốc, ngược lại so với danh viện tiểu thư mà anh ta từng gặp qua còn tinh xảo yếu đuối hơn. Nghĩ đến hiện giờ cô lưu lạc đến ăn nhờ ở đậu, ngược lại trong lòng sinh thương tiếc.
Hôm nay Úc Hàn Chi đến, kết hợp với lời nói của Quách Đạo, Tiêu Vũ lập tức biết thân phận Úc Hàn Chi.
Người đàn ông này nhìn như lịch sự tuấn nhã, kì thực ánh mắt quá mức thâm trầm, bụng dạ cực sâu, chắc chắn không thích hợp với Minh Yên, loại tính cách này của Minh Yên chơi đùa cũng chẳng qua anh.
Ngoài phòng thay đồ không có người ở xung quanh, Lâm Văn ở trong hành lang không ngừng nháy mắt cho cô, bảo cô nhanh chóng đi.
Minh Yên lười biếng nở nụ cười, cô dựa vào cửa, cười nói: "Tiêu nhị thiếu, tôi lại không muốn kế thừa di sản của anh ta, cũng không cần chơi qua anh ta. Đúng rồi, nói với đạo diễn, cảnh hôn trong kịch bản xóa đi, những thứ khác có thể không thay đổi.”
"Minh Yên, nếu cô muốn nổi tiếng, có thể tìm tôi bất cứ lúc nào, trở thành nghệ sĩ hàng đầu trong giới giải trí, đến lúc đó cô chính là hào môn." Tiêu Vũ cố chấp nói.
Nụ cười trên môi Minh Yên càng sâu sắc, không giống như vậy, đến nay cô vẫn chưa biết rõ về bối cảnh của Úc Hàn Chi, lai lịch tất không nhỏ, có tiền hơn nữa, cũng không cách nào chống lại gia tộc có gốc gác thực sự.
"Tôi không có dã tâm lớn như vậy, có điều sau này nếu tôi gặp nạn, nhớ giúp tôi một tay nha, Tiêu nhị thiếu." Minh Yên nói xong, cô thoải mái khoát tay áo với anh, đi về phía Lâm Văn, mềm mại oán giận: "Không phải chỉ nói mấy câu thôi sao, đừng thúc giục, tôi còn muốn cùng anh ta làm bạn.”
Tiêu Vũ bật cười, lên tiếng hô: "Minh Yên, thêm wechat thường xuyên liên lạc.”
Minh Yên vui vẻ thêm WeChat của Tiêu Vũ, sau đó ngồi xe Bentley trở về Úc gia nghỉ ngơi.
Úc Hàn Chi đưa cô về nhà, cùng ăn cơm trưa ở nhà với cô, sau đó mới đi ra ngoài.
Từ trong miệng chú Lưu, Minh Yên biết được anh đi làm, Úc thị chuyển đến tòa nhà tổng bộ, hai tòa đại ốc, chi phí xây dựng mấy tỷ, ở khu trung tâm CBD nơi tấc đất tấc vàng của Nam thành.
Tập đoàn Minh thị trước kia cũng ở gần khu đó, có điều nghe nói vì trả nợ Hoa Tư đã bán tòa nhà với giá thấp cho Kỳ gia, hiện giờ đó xem như tài sản của Kỳ gia.
Bởi vì mùa hè giảm cân, không có khẩu vị, cũng không có tinh thần gì, nên Minh Yên ngủ trưa, cô lười biếng nằm sấp trên sô pha lướt bát quái, nhìn đoàn làm phim, lại nhìn nhóm bát quái thế gia, sau đó đã lướt tới một cái động thái mới của Hoa Tư.
"Tám giờ tối thứ sáu, bán đấu giá đồ cổ Minh Thanh với giá thấp, địa điểm là phòng bán đấu giá của câu lạc bộ Phong Hoa."
Hoa Tư đăng không ít hình ảnh lên nhóm, thu hút được rất nhiều cuộc thảo luận sôi nổi.
Minh Yên cả kinh từ trên ghế sa lon ngồi dậy, tất cả đều là những món đồ yêu thích của ba cô, ba cô còn chờ ra tù dựa vào những đồ cổ này để dưỡng lão đây.
【Hoa Tư, đây đều là những món đồ quý giá của ba cô, cô không sợ lão già biết rồi, ở trong tù tức mà ngã bệnh sao? 】
【Hoa Tư, giá thấp là thấp như thế nào? Chuyện của ba cô ồn ào huyên náo, những đồ cổ này lai lịch không rõ ràng, có chút không dễ ra tay. 】
【Lam thiếu, đi ra mua đồ cổ thôi. 】
Có người trong nhóm ồn ào tag Lam Hi.
Trong nhóm này đều là công tử thế gia Nam Thành, ăn uống vui chơi bát quái bịa đặt cũng không kém, nhưng giám định đồ cổ, bán đấu giá sưu tầm thì không có chuyện gì của bọn họ, một là hoàn toàn sẽ không biết thưởng thức, tiếp theo cũng không có sở thích hoặc không có tiền.
Đại bộ phận là xem náo nhiệt muốn nhặt rò rỉ.
Minh Yên muốn gửi tin nhắn riêng cho Hoa Tư, nhưng phát hiện mình lại không gửi được tin nhắn, bị đối phương kéo vào danh sách đen, nhất thời tức giận đến gần chết.
Thịnh thế mỹ nhân: [@Hoa Tư, đừng gửi hình ảnh nữa, trong đám người này có thể mua được mấy đồ cổ này không có mấy người. 】
【Tiểu Yên Nhi, cô đây là phương pháp kích tướng đi, anh trai tôi chính là không mua, ha ha. 】
【Minh Yên, cô khinh thường Lam thiếu và Kỳ thiếu của chúng tôi sao? @Lam Hi@Kỳ Bạch Ngạn】
[Minh Yên, nếu như cô đi tới buổi bán đấu giá, tôi chắc chắn sẽ mua. 】
【Tôn Nhị Cẩu Tử, cậu đang nghĩ ăn đào, chỉ có cậu còn tưởng sẽ chụp được Tiểu Yên Nhi? 】
[Vương Tôn Tử, TM cậu tưởng chụp được Tiểu Yên Nhi, tư tưởng xấu xa không thể tả nổi. 】
Kỳ Bạch Ngạn: [Minh Yên, đây đều là những món đồ trân quý của ba em đúng không, tôi sẽ mua lại cho ba vợ tương lai của tôi? Tôn Nhị Cẩu Tử cút đi. 】
【Kỳ thiếu!!! 】
【Kỳ thiếu!!! 】
......
Phía dưới là một đám em trai của Kỳ Bạch Ngạn đang tâng bốc.
Thịnh thế mỹ nhân: [Cút!!! 】
Kỳ Bạch Ngạn: [Đánh là hôn, mắng là yêu, Tiểu Yên Nhi, tôi đi cút đây. 】
Hoa Tư: [Minh Yên, tối thứ Sáu cô có đến không?] 】
Minh Yên híp mắt, cô biết ý tứ của Hoa Tư, từ khi Minh gia xảy ra chuyện, cô đã hai tháng không xuất hiện trong giới, Hoa Tư hy vọng mình đi đến buổi đấu giá để giúp cô ta hấp dẫn người khác.
Thịnh thế mỹ nhân: "Để tôi hỏi Úc Hàn Chi một chút. 】
[Tôi chua rồi.] 】
[Tôi chua rồi.] 】
[Tôi chua rồi.] 】 Kỳ Bạch Ngạn: [Lưỡi dao.jpg. 】
......
Minh Yên tắt nhóm WeChat, chỉ thấy Úc Hàn Chi gửi tin nhắn riêng cho cô: "Đi.”
Minh Yên sửng sốt một chút, anh luôn luôn nhìn màn hình?
Người đàn ông lại gửi tin nhắn thoại tới, bên kia có lẽ là đang họp, có chút tiếng ồn, giọng nói Úc Hàn Chi trầm thấp gợi cảm: "Ba nuôi cô thích đồ cổ, tôi giúp cô mua lại.”