Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Bạch Nguyệt Quang, Hắc Trà Xanh - Cửu Trọng Tuyết

Chương 29



Ngồi Maybach, mang tiền vào đoàn, sáng sớm tinh mơ cố ý khoe khoang, mang bữa sáng ân cần đưa cho đạo diễn và các diễn viên chính, bộ dạng còn yêu quái yêu khí, một buổi sáng, Minh Yên đã kéo đầy thù hận của hơn phân nửa đoàn làm phim, hơn nữa cô là CP với Tiêu Vũ, trong phim còn có cảnh quấn quýt si mê thân mật, giá trị thù hận trong nháy mắt tăng mạnh rồi.
Buổi sáng là lễ khởi động máy đơn giản, thắp hương bái Phật, giết lợn cúng, cầu mong quay phim thuận lợi, sau đó là phóng viên báo chí phỏng vấn.
Chờ xong quá trình thì đã là trưa, đoàn làm phim tới phát hộp cơm.
Đây là lần đầu tiên Minh Yên quay phim, nên thấy cái gì cũng tươi mới, ngay cả hộp cơm đoàn làm phim cũng muốn nhận một hộp tới đây ăn xem.
"Chúng ta không ăn ở đoàn làm phim, ăn một mình." Lâm Văn vội vàng ngăn cản tiểu tổ tông muốn đi nhận hộp cơm, cười nói: "Úc thiếu đã đặt bữa trưa, tôi vừa mới gọi điện thoại hỏi, rất nhanh sẽ đến.”
Đầu bếp Michelin nấu bữa trưa, ngày không ngừng, chỉ cần đặt trước số lượng người là được. Lâm Văn giống như hít thuốc lắc, cô ấy cảm thấy tám năm mình làm người đại diện đều vô ích. Ông chủ này thật sự là quá hào phóng, chiều chuộng Minh Yên như vậy, ngay cả các cô cũng được hưởng phúc theo.
"Vậy được rồi." Minh Yên vừa chờ vừa lấy kịch bản ra cân nhắc lời thoại, sau đó chỉ thấy Tiêu Vũ xách hộp thức ăn tới, đóng gói cao cấp, là một nhà hàng tư nhân nổi tiếng ở Nam Thành, Minh Yên cũng đã từng ăn qua.
"Bữa trưa cô đặt vẫn chưa đến sao?" Tiêu Vũ đem hộp thức ăn của mình đặt ở trên bàn, mỉm cười nói: "Cùng nhau ăn đi. Tôi đã đặt trước rất nhiều.”
Minh Yên kinh ngạc ngước mắt lên, người đàn ông đẹp trai, trầm tính cao 1m9, lúc không cười trông có vẻ xa cách, cười rộ lên lại ấm áp, là mẫu người cô thích.
Vào buổi sáng Tiêu Vũ đã yên lặng đọc kịch bản, đối xử với mọi người đều nho nhã lễ độ, làm cho người ta như gió xuân, trái ngược hoàn toàn với người đàn ông nói chuyện cằn cỗi lại dầu mỡ của đoàn làm phim.
Minh Yên vẫn mê luyến loại đàn ông lịch sự cấm dục, tuy rằng Úc Hàn Chi là điển hình, nhưng bụng dạ cực sâu, phần lớn thời gian cô không dám làm càn trước mặt anh, nhưng mà Tiêu Vũ lại có thể.
"Tôi là Minh Yên." Cô vươn bàn tay ngọc trắng nõn xinh đẹp ra, lộ ra nụ cười tươi sáng.
"Tiêu Vũ." Tiêu Vũ đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé mềm mại của cô, vừa chạm vào liền buông ra, nhìn thấy Minh Yên ở khoảng cách gần, anh ta vẫn bị bàng hoàng như trước. Tiêu Vũ xuất thân không tầm thường, liếc mắt một cái đã nhìn ra Minh Yên khác với rất nhiều mỹ nữ trong giới giải trí, dung mạo cùng da thịt như vậy, đẹp đến thông suốt, hào quang chiếu rọi, là quen sống trong nhung lụa và được cưng chiều từ nhỏ.
Nói cô mang tiền vào đoàn anh ta tin, nhưng nói cô được đại gia bao dưỡng làm tiểu tình nhân, anh ta không tin.
"Phân cảnh của chúng ta là buổi chiều, sau khi ăn trưa chúng ta có thể tập diễn trước." Tiêu Vũ cười nói.
"Được."
Mọi người xấp xỉ tuổi nhau, Tiêu Vũ lớn hơn Minh Yên ba tuổi, nói chuyện rất hợp ý, sau mấy câu hai người đều kinh ngạc phát hiện, vòng tròn đối phương cùng vòng tròn của mình phần lớn là trùng hợp, chỉ trừ Tiêu Vũ là người Bắc thành, rất có loại ảo giác chống lại ám hiệu.
Lâm Văn xách hộp thức ăn trở về, đã phát hiện Minh Yên cùng Tiêu Vũ đang ăn cơm, trai tài gái sắc trông vô cùng đẹp mắt, cô ấy nhất thời hoảng hốt so sánh, chuyện gì xảy ra, ngày đầu tiên vào đoàn đã cho CP phấn đường? Không phải, nếu như bị Úc thiếu biết, về nhà Minh Yên còn có thể toàn bộ râu ria đi ra?
Lá gan của tiểu tổ tông này cũng quá lớn đi.
*
Biệt thự Úc gia.
"Ông chủ, tòa nhà tổng bộ Nam Thành đã được cải tạo lại, bỏ trống ba tháng, tất cả các chỉ số môi trường đều đạt tiêu chuẩn, có thể tùy thời đi vào làm việc." Lâm Bình báo cáo công việc hàng ngày của mình một cách có trật tự, đột nhiên phát hiện hôm nay Úc thiếu hình như có chút không yên lòng.
Về nước ba tháng nay, ông chủ vẫn làm việc ở Úc gia, cũng đã đến lúc chuyển công tác vào tòa nhà trụ sở chính.
Công nghệ chip hạt nhân của Minh gia bọn họ đã mua lại, thậm chí họ còn đem cả toàn bộ đội ngũ tới đây. Trước khi Minh gia phá sản, các đại thế gia hào môn như chó cắn nhau cướp đoạt tài sản của Minh gia, lại không biết, thứ có giá trị nhất của Minh Bình Hòa chính là một hòn đảo nghỉ dưỡng ở Đông Nam Á, trên đảo đã thăm dò ra mỏ dầu, nhưng đối phương hoàn toàn không biết gì cả.
Bọn họ không cần tốn nhiều công sức đã mua được đảo nhỏ, lần này Nam thành phong ba, ông chủ là bày mưu tính kế, kiếm được chậu đầy bát.
"Ông chủ, giải trí Gia Nhân cũng chuyển vào tòa nhà tổng bộ sao?" Lâm Bình thấp giọng hỏi. Trong số rất nhiều tài sản của ông chủ tuy rằng giải trí Gia Nhân không đáng chú ý, nhưng mà tòa nhà tổng bộ cũng bỏ trống, nếu không cũng chuyển đi?
"Hả?" Úc Hàn Chi nghe được hai chữ Gia Nhân, lúc này mới phục hồi lại tinh thần, khuôn mặt tuấn tú ủ dột nhìn mặt trời rực rỡ bên ngoài, đối với những lời nói của Lâm Bình cũng không có để ý. Minh Yên đi ra ngoài quay phim, sao anh cảm giác Úc gia trống rỗng và quá mức yên tĩnh, ngay cả con mèo vàng của chú Lưu cũng không ra vườn chơi đùa.
"Chuyển đi." Người đàn ông rũ mắt, nhìn điện thoại di động cả buổi sáng không có động tĩnh, lãnh đạm nói: "Minh Yên quay phim có thuận lợi không?”
Lâm Bình sửng sốt một chút, cái này, không phải vừa mới đi nửa ngày sao? Bữa trưa cũng là để cho người ta cố ý làm, đặc biệt đưa đến đoàn làm phim, có gì không thuận lợi đây?
"Lâm Văn đi theo toàn bộ hành trình, hơn nữa tài xế cũng chờ ở bên ngoài đoàn làm phim, tôi vừa mới gọi hỏi, bữa trưa cũng đã đưa qua."
Mắt phượng Úc Hàn Chi sâu thẳm, đột nhiên không còn tâm tình, nếu là bình thường, Minh Yên sẽ lên xuống cầu thang, lúc thì muốn chơi với mèo vàng, lúc thì phải đến thăm dò, không phải đưa hoa quả thì là đưa cà phê, cả Úc gia đều là bóng dáng hoạt bát của cô.
Có vẻ như thói quen thực sự là một điều khủng khiếp.
"Ngày mai chuyển vào tòa nhà tổng bộ." Người đàn ông mím môi mỏng, nếu trong nhà không có người, anh cũng đi ra ngoài làm việc thôi.
*
Ngày đầu tiên quay phim, Minh Yên trang điểm mất ba tiếng đồng hồ, chờ sau khi cô trang điểm xong, đoàn làm phim lặng ngắt như tờ, ngay cả đạo diễn cũng nhìn có chút không dời mắt, suýt nữa muốn cô đến diễn nữ số một.
Thanh thuần xinh đẹp, ánh mắt mê người, váy lụa trắng như tiên nữ, giống như người bước ra từ trong tranh.
"Chụp ảnh trang điểm, mau chụp cho cô ấy." Quách Đạo vội vàng gọi người đến chụp ảnh Minh Yên, cười đến miệng cũng không khép lại được. Tiêu Vũ đã thay xong trang phục, cùng Minh Yên mặc trang phục tình nhân, thấy Minh Yên đi ra đáy mắt hiện lên một tia kinh diễm.
Cùng là cổ trang, nhưng nhan sắc của Minh Yên trực tiếp lấn át nữ số 1 Lý Lộ, may mắn phân cảnh của cô không nhiều lắm, bằng không Lý Lộ sẽ lúng túng.
Cảnh đầu tiên là khi tiểu hồ ly đi đạo quan ăn vụng thì bị đạo sĩ bắt được, sau đó được người như mặt trăng Tang Bạch cứu, vừa thấy đã yêu và ở lại để báo ân.
Tang Bạch đã tu luyện nhiều năm, thấy tiểu hồ ly ngày ngày đến, toàn thân trắng như tuyết không có một chút lông tơ, có đôi khi đưa thanh tuyền trong núi, có đôi khi lại đưa linh quả trong núi, linh khí mười phần, cũng chấp nhận nàng ra vào đạo quan. Tiểu hồ ly ngày đêm ở bên cạnh hắn, động xuân tâm, vì thế bắt đầu đi vào giấc mộng quấn quyết si mê hắn.
Có thể nói, cảnh quay đầu tiên là một cảnh quay quan trọng.
Tiêu Vũ mặc đồ màu trắng như tuyết, tóc đen như mực, tay cầm trọng kiếm, hào hoa phong nhã, toàn bộ con gái trong đoàn làm phim nhìn thấy đều thét chói tai, Minh Yên cũng che mặt nhỏ nhắn, muốn dập đầu trước nhan sắc của anh ta.
"Lúc diễn đừng khẩn trương, tự do phát huy, cứ dựa như lúc trưa tôi diễn với cô là được rồi." Tiêu Vũ sợ cô khẩn trương trước ống kính, an ủi nói.
"Ừm." Minh Yên cong mắt cười ngọt ngào, nửa điểm cũng không khẩn trương, ngược lại có chút hưng phấn.
Phân cảnh phía trước hai người đều rất thuận lợi, đến phân cảnh quấn quýt si mê trong mộng, ánh mắt trong trẻo của Minh Yên biến đổi, mang theo vài phần mị sắc trêu người, khí chất cũng xảy ra biến hóa rất nhỏ, ở bên cạnh người thanh tâm quả dục như Tang Bạch tìm mọi cách âm thầm trêu chọc.
Lúc Minh Yên diễn cô coi Tiêu Vũ là Úc Hàn Chi, nghĩ về nhà phải trêu chọc anh như thế nào, vì thế lần này là bỏ công phu thật sự, để tâm diễn, cô không hề biết mình vốn đã mị hoặc, đừng nói là đàn ông trong đoàn làm phim, ngay cả phụ nữ cũng nhìn có chút miệng khô lưỡi khô, mà đối với sự trêu đùa của Minh Yên ánh mắt Tiêu Vũ cũng đã thay đổi.
"Tiêu Vũ, biểu cảm của cậu không đúng chỗ. Hãy nhớ rằng cậu không thể bị cô ấy lay động.”
"Tiêu Vũ, cậu phải coi Minh Yên là một khối gỗ, một củ cải, không thể làm con gái."
Tiêu Vũ: "..."
Liên tiếp ăn mấy cái NG, này quá hạn, sau lưng Tiêu Vũ đều toát ra mồ hôi lạnh, lại trêu chọc, trời muốn anh chết mà.
"Minh Yên, sau này người đàn ông nào dám đắc tội cô, nhất định sẽ chết rất thảm." Lúc kết thúc công việc, Tiêu Vũ bộc lộ cảm xúc, định lực của anh ta xem như tương đối tốt, nhưng suýt nữa thanh danh bị hủy hết, có thể thấy được lực sát thương của Minh Yên mạnh cỡ nào.
Chỉ cần cô muốn, sẽ không có bất kì người đàn ông nào không bị trêu chọc.
"Cám ơn, đều là vì sống qua ngày." Minh Yên cười nói, ánh mắt trong suốt.
"Đúng rồi, cô có Weibo không? Tôi sẽ theo dõi cô.” Tiêu Vũ cười nói: "Tiếp theo có thể phải tương tác một chút, phối hợp với đoàn làm phim tuyên truyền.”
Thấy hai người nói chuyện nhiệt tình, Lâm Văn gấp đến độ giống như kiến trên chảo nóng, cô ấy kéo Minh Yên, đưa điện thoại di động qua, cũng đừng chú ý nữa, Úc thiếu đã gọi hai cuộc rồi.
"Minh Yên, buổi tối tôi không trở về ăn cơm, phải về trễ một chút." Giọng nói của người đàn ông luôn trầm thấp và gợi cảm.
Úc Hàn Chi đứng ở tầng cao nhất của tòa nhà tổng bộ vừa mới chuyển vào, nhìn xuống xe cộ đông nghịt phía dưới, mắt phượng như mực. Trừ khi cô làm nũng, bằng không tối nay anh sẽ tăng ca.
Minh Yên ngẩn người một chút, Úc Hàn Chi lại có hẹn? Sao điều này có thể được? Nhưng mà không thể đánh rắn động cỏ, cô phải đi tìm Úc Vân Đình thăm dò ý tứ, mọi công việc đều giải quyết ở nhà, có cái gì hấp dẫn anh đi ra ngoài, hả?
"Vậy mấy giờ anh trở về." Minh Yên cầm điện thoại, đi lên xe, làm nũng nói.
"10 giờ." Vốn dĩ anh định nói 12 giờ, nhưng 12 giờ trở về Minh Yên hẳn là đã ngủ, người đàn ông đổi giọng thành 10 giờ.
10 giờ? Minh Yên híp mắt, 10 giờ tốt nha, vừa lúc thời gian đi ngủ, chờ anh trở về sẽ thử thành quả hôm nay vừa học được.
"Tôi biết rồi, tạm biệt." Minh Yên vui vẻ cúp điện thoại, sau đó hưng phấn phất phất tay với Tiêu Vũ.
Người đàn ông bị cúp máy: "???”
"Tôi chỉ có tài khoản Weibo cá nhân, anh muốn thêm không?" Minh Yên nằm sấp trên cửa sổ xe, từ chiếc xe sang trăm triệu lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp động lòng người: "Tôi không lăn lộn trong giới giải trí, weibo của nghệ sĩ còn chưa đăng ký.”
"Trùng hợp, tôi cũng là tài khoản Weibo cá nhân." Tiêu Vũ cười nói.
Minh Yên thêm weibo của anh ta, còn muốn nói gì đó, chỉ thấy Lâm Văn lên xe, kéo cô xuống cửa sổ xe.
"Tiểu tổ tông của tôi, đó là Tiêu Vũ, cô dám thân cận với anh ta, sợ là bị fan hâm mộ của anh ta xé thành cặn bã." Lâm Văn sợ tới mức sắc mặt trắng bệch, ngày đầu tiên quay phim đã nháo scandal, làm người đại diện như cô cũng xong mất. Minh Yên nâng cửa sổ xe lên, rũ mắt lướt xem weibo riêng của Tiêu Vũ, không chút để ý cười nói: "Chị hoảng cái gì, không phải chỉ nói thêm mấy câu sao?”
Náo loạn scandal mới tốt, tốt nhất là trực tiếp truyền đến lỗ tai Úc Hàn Chi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...