Bạch Đạo Sư
Chương 562: Cây Gậy Và Củ Cải.
Độc Cô lão phu nhân choáng váng, mà tất cả người hầu đứng đó cũng ngơ ngác, không hiểu tại sao bọn chúng thính hơi như thế này. Dù rằng Thúy Nga đã giấu Yên Nhiên kín như vậy, mà thế nào đó tên kia vẫn nhìn thấy và muốn cưới Yên nhiên hay sao? Khuôn mặt mọi người ngáo ngơ cả ra, còn chưa hiểu sự tình thế nào, Ninh Sơn lúc này lại vỗ tay vô rương vàng mà nói.
- " Hôm nay ta đường đột tới đây mang theo chút quà mọn gọi là quà gặp mặt. Nếu phu nhân chấp thuận hôn sự này, thì ta sẽ mang tới nhiều sính lễ hơn thế này rất nhiều để hỏi cưới ái nữ một cách đường hoàng chân chính. Trai khôn cưới vợ , gái lớn gả chồng, đây là đạo lý muôn thuở. Nay đôi trẻ đã có duyên gặp nhau và tâm đầu ý hợp, mong phu nhân thuận tình cho đôi trẻ đến với nhau , ta thật sự rất biết ơn."
Cái gì mà tâm đầu ý hợp chứ, rõ ràng là biết chuyện nói càn. Thúy Nga nheo mắt, bà liếc nhìn qua một lượt những món quà, trong lòng rất là không yên tâm. Bà hiểu rõ rằng tên Ninh Sơn này là một trong hai tên đã chặn giết chồng bà, thì làm sao có thể gả con gái cho kẻ thù chứ? Bà ta đương nhiên là sẽ không chấp nhận, lập tức lắc đầu.
- " Đúng là ta có một đứa con gái , nhưng mà nó từ nhỏ đã được cưng chiều không biết làm gì cả. Tuy rằng tới tuổi trưởng thành, nhưng còn khờ khạo, vẫn cần có thời gian để trưởng thành, sợ rằng chưa thể làm vợ của ai được. Ta cảm thấy vẫn chưa đến lúc để cho con gái ta xuất giá, còn cần thêm nhiều thời gian để dạy dỗ, nên những món quà này ta xin phép được từ chối nhận, mong tổng quản đại nhân hãy đem về đi."
Thúy Lan hiểu rõ rằng đối với cái tên tiểu nhân thái giám này thì không thể để hắn mất lòng, cho nên những lời nói đều phải rất ý tứ , không thể từ chối thẳng mặt xua đuổi mà phải kiếm cớ gì đó. Ninh Sơn nghe từ chối như vậy thì nhếch mép cười, hắn đưa ánh mắt sắc bén nhìn sang người phụ nữ goá mà hỏi.
- " Bà nói gì cơ , ta không nghe rõ. 15 tuổi mà còn nhỏ gì nữa ? Đã đủ tuổi gả chồng rồi . Bây giờ mà bà còn kêu nhỏ dại không chịu gả, thì bà định giữ luôn trong nhà hay sao? Hay là bà thấy hôn sự này không môn Đăng hộ đối, chê nhà ta không xứng đáng để làm thông gia với bà?"
Một cái liếc mắt đầy sắc bén, trong ánh mắt ấy chứa đầy sự đe dọa. Âm thanh nói chuyện vẫn nhẹ nhàng từ tốn, nhưng câu chữ của tên thái giám trong đó đã hàm ý trách móc nặng nề hơn rất nhiều. Thúy Lan trong lòng đã run rẩy, nhưng vẻ mặt bên ngoài vẫn còn cứng rắn, bà phất tay một cái mạnh mẽ.
- "Ta nói con gái ta còn nhỏ chưa gả chồng được nên chưa thể gả cho nhà ông, chứ không có ý chê bai gì nhà ông cả, ông đừng có vu vạ cho ta như vậy. Ta nói không gả là không gả, đơn giản thế thôi , ông mang quà về đi."
Sự dứt khoát của Thúy Nga khiến cho vợ của Ninh Sơn trợn mắt, mà tên Ninh Thạnh cũng không vui vẻ gì cả . Hai bọn chúng vô thức bước lên , đồng loạt chỉ tay về phía Thúy Nga mà gầm lên.
- " bà... bà..."
Hai mẹ con bọn chúng vốn là những kẻ tự cho mình là cái rốn của vũ trụ, không cho phép bất cứ ai từ chối lời đề nghị của mình, nên định chửi bới chủ nhà, có vẻ như quyết ăn thua đủ . Chỉ là chưa kịp nói gì, thì ngay lập tức Ninh Sơn đã đưa tay ra chặn lại. Mẹ và con trai nhìn sang người chồng, người cha kia với ánh mắt không hài lòng, thì bị Ninh Sơn trừng mắt nhìn lại khiến cho cả hai mẹ con chúng khựng người lùi về. Dù Ninh Sơn có làm thái giám, nhưng uy thế của người chủ gia đình vẫn lớn lắm. Một cái trừng mắt của hắn đã khiến vợ và con lùi lại và ngâm miệng. Sau khi ổn định được tình hình, tránh để xảy ra một vụ cãi vã, lúc này mới là lúc hắn thể hiện quyền uy. Hắn đứng dậy , vươn vai cười lớn một tiếng.
- " Ha ha ha... Độc Cô lão phu nhân à, xin bà đừng có cự tuyệt ngay lập tức như vậy chứ. Ta biết bà không muốn gả con gái cho nhà ta , ta biết bà mang nặng thành kiến với gia đình ta, nhưng xin bà hãy suy nghĩ lại. Ninh Sơn ta chỉ có duy nhất một hài tử này , là người nối dõi huyết mạch nhà họ Ninh ta, tất cả những gì ta có sau này đều là giao hết cả cho nó. Nếu bà gả con gái vào nhà của ta, đây không phải là một chỗ tốt hay sao?"
Ninh Sơn vừa dứt lời , thì vợ và con của hắn đã gật đầu lia lịa cảm thấy lời nói của hắn vô cùng có lý. Cơ mà nói tới đây chưa phải là hết, hắn bước ba bước tới chỗ cái rương đầu tiên, tay vỗ lên cái rương chứa đầy trang sức tinh xảo. Nhìn vào cái gương một lượt, hắn lượm lên một sợi dây chuyền rất đẹp, kỹ lưỡng ngắm nghía, vừa ngắm vừa nói.
- " nhà Độc Cô của các người bây giờ chỉ còn lại những người phụ nữ, còn hài tử của bà thì bị biệt phái đến tận trời Nam xa xôi , gia thế rõ ràng là đang suy yếu. Nếu bà kết thông gia với nhà ta , đương nhiên nhà ta sẽ bảo vệ cho gia đình bà, thì xứ này còn ai dám bắt nạt người của phủ Độc Cô nữa, bà nói có phải không?"
Tên Ninh Sơn chính là đang đưa ra lợi ích để thuyết phục ,thế nhưng người phụ nữ kia lại không một chút động tâm , bởi bà chả tin tưởng gì những lời tên thái giám này nói. Ninh Sơn liếc mắt sang nhìn, thấy cái thái độ lạnh nhạt ấy thì hắn biết điều này, nhưng mà không sao cả. Kế hoạch của hắn vẫn còn dài, hắn lại bước tới gần cái rương đao kiếm, đưa chân đá một cái vào cái rương khiến cho những người xung quanh giật mình. Ninh Sơn từ từ cúi xuống, lựa trong đống đấy ra một con dao sắc bén, đưa lên ngang tầm mắt mà nói tiếp.
- " Người ta nói bớt đi một kẻ thù, có thêm một người bạn, đó là một điều đáng quý nên làm. Bây giờ bà làm thông gia với nhà ta , chúng ta có quan hệ thân thiết thì đương nhiên sẽ giúp đỡ lẫn nhau . Nhưng nếu như bà từ chối tấm chân tình của ta, khiến cho ta rất không vui , thì như vậy không phải là bà đã tự tạo thêm kẻ thù à?"
Vừa dứt lời liền quăng con dao vào cái rương, tiếng kim loại va chạm vào nhau nghe rợn cả người, làm cho những người ở đấy giật mình. Ninh Sơn sau khi đưa ra lợi ích lại quay sang mở miệng hù dọa, cái này là chiến thuật củ cải và cây gậy. Nếu ngoan ngoãn thì sẽ được ăn củ cải, mà nếu không ngoan là sẽ bị đánh bằng gậy, đây là chiến thuật rất cơ bản.
Thúy Nga trong lòng hoang mang lắm, nhưng vẫn giữ vẻ mặt lạnh băng , xem ra đang cố gắng trụ vững để làm niềm tin cho người khác. Tên Ninh Sơn vừa dụ dỗ vừa đe dọa xong, lúc này lại tới gần Thúy Nga, rồi đứng trước mặt bà. Hắn đưa tay vỗ vào cái rương vàng trên bàn một cái, lại cúi người ghé sát mặt , trợn mắt thì thầm.
- " ta nghĩ bà dường như đang có chút hiểu lầm, bà nghĩ rằng bà có quyền từ chối ta sao? Để ta nói cho bà biết, trong chuyện này bà không có quyền quyết định đâu. Nếu như bây giờ ta tới gặp hoàng thượng xin bệ hạ ban hôn , thì thử hỏi một người phụ nữ như bà có dám chống lại thánh chỉ của bậy hạ, có dám đương cự lại để bị chu vi Cửu tộc hay không?"
Thúy Nga hự lên một tiếng, trợn tròn mắt kinh hãi nhìn tên thái giám. Người phụ nữ góa giật mình , ánh mắt hoảng loạn khi nghe tới chuyện ban hôn. Thời phong kiến thì ý vua là ý trời, kẻ nào chống lại thánh chỉ sẽ bị tru di cửu tộc, điều này là một hình phạt khủng khiếp nhất. Thúy Nga hiểu rõ rằng cái tên Thái giám này hoàn toàn có thể cầu xin chuyện ban hôn , chứ không phải là hắn dọa chơi , nên trong lòng hoang mang tột độ. Ninh Sơn thấy phản ứng ấy thì biết rằng người phụ nữ đó đã dao động lắm rồi, và hắn đã đạt được mục đích . Hắn cười nhạt , từ từ ngồi lại vào ghế của mình . Lấy lại phong thái ung dung , hắn đưa tay cầm ly trà bên cạnh lên uống một cách tao nhã, rồi đặt xuống nhẹ nhàng.
- "Độc cô lão phu nhân à, 15 ngày nữa là ngày lành tháng tốt để tiến hành chuyện hôn lễ. Vậy thì ta sẽ cho bà 10 ngày để suy nghĩ và quyết định, trong vòng 10 ngày đó hãy nói cho ta chuyện hôn sự này, bà thấy đề nghị này của ta thế nào?"
Ninh Sơn nở một nụ cười sắc lạnh đầy thâm hiểm , liếc mắt sang nhìn người phụ nữ đang hoang mang kia. Thật ra chuyện xin thánh chỉ ban hôn là hắn hoàn toàn có thể, nhưng chuyện cầu xin hoàng thượng không phải là mua rau ngoài chợ để muốn là làm. Việc cầu xin hoàng thượng một việc gì đó chính là một ân điển lớn, và hắn sẽ không tùy tiện sử dụng ân điểm này một cách cẩu thả. Nếu có thể ép được người phụ nữ kia thì hắn sẽ ép, còn nếu người phụ nữ ấy thực sự cự tuyệt, lúc đó hắn mới tới gặp hoàng thượng để xin ban hôn. Ninh Sơn bây giờ tới mở lời trước , rồi xem phản ứng của người phụ nữ thế nào , lúc đó hắn mới tùy cơ ứng biến sau. Nhưng nhìn sơ qua hoàn cảnh hiện tại, hắn cảm nhận rằng hắn vẫn đang đi đúng hướng , và hắn vẫn đang làm chủ cuộc chơi.