Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Bạch Đạo Sư

Chương 540: Bất Lực Và Tuyệt Vọng.



Độc Cô Tổng và tên tổng binh sứ đang đọ lực với nhau, đương nhiên di chuyển bị hạn chế, không thể chuyển động dễ dàng được, nói nôm na là đang bị khóa chuyển động. Và khi một kẻ đang bị khóa chuyển động bị một kẻ khác đằng sau lưng lao tới tấn công, thì có mấy lựa chọn trong tình huống này đây? Với cái tốc độ di chuyển trên mặt nước của kẻ sở hữu đấu hồn đại bàng, tên cầm quạt sắt phi vút tới với một tốc độ kinh khủng, vung quạt chém vào mục tiêu. Độc Cô Tổng cận kề nguy hiểm, hắn vận hết sức lực của mình đẩy mạnh một cái tách khỏi tên cầm đao, lực đẩy mạnh đến nỗi khiến hắn lao toàn thân bay sang một bên để né đòn tấn công ấy, thoát được một đòn tấn công nguy hiểm. Khi mà bước chân còn đang loạng choạng trên mặt nước, chưa kịp giữ thăng bằng , thì đã phải chịu đòn tấn công thứ hai. Tên quạt sắt theo quán tính lao đến tên cầm đao, mà tên cầm đao lúc này lắc cây đao, đưa lưỡi chĩa xuống mặt nước vung đao về phía trước đón lấy. Tên quạt sắt lao vào với tốc độ rất cao , vậy mà vẫn có thể nhẹ nhàng xoay người vung chân đạp lên thanh đao kia , đồng thời chuyển hướng phi thẳng tới đối tượng. Không chỉ có vậy, tên đại đao cũng vận lực theo, dùng sức của mình đẩy mạnh một cái, hợp lực với tên quạt sắt phi thẳng tới tung đòn tấn công tiếp theo. Vận tốc tiếp cận này còn nhanh hơn cả vận tốc tiếp cận trước , tựa như một thứ gì đó vượt khỏi tốc độ của những thứ luân thường đạo lý bình thường, khiến mặt nước dưới chân cũng như bị xé toạc theo. Độc Cô Tổng đang loạng choạng đứng chưa vững , thì đã thấy trước mặt mình một luồng cường bạo kích đang đâm thẳng tới. Hắn hoảng hốt vội vàng vận chân khí vào chân đạp xuống mặt nước một cái, tung người lên không lộn nhào một vòng tránh được một cường bạo kích. Khi Độc Cô Tổng còn đang lộn nhào trên không, đầu hướng xuống dưới , chỉ thấy xẹt qua dưới mình một sát chiêu kinh khủng xé toạc mặt nước lao đi vun vút. Những đòn tấn công phối hợp này, chiêu nào chiêu nấy đều là một chiêu đoạt mạng, bọn này rõ ràng là muốn đánh nhanh diệt gọn đây mà.
Độc Cô Tổng lộn một vòng trên không, nhẹ nhàng đáp xuống mặt nước, cố gắng lấy lại thăng bằng càng nhanh càng tốt. Hắn biết rằng đợt tấn công tiếp theo sẽ nhanh chóng xảy ra, trong lòng đã sẵn sàng tiếp nhận. Quả thật như vậy, khi mà Độc Cô Tổng chỉ vừa lấy lại thăng bằng, thì từ phía sau tên cầm đao đã lao tới vung một đường đao toàn lực chém xuống. Độc Cô Tổng không kịp né tránh, hắn chỉ kịp vung kiếm lên đỡ đường đao ấy trong bất lực. Đao và kiếm lại chạm lấy nhau, một tiếng kêu kinh khủng chấn động khắp mặt sông, khiến cho cả những tên lính trên bờ đều cảm thấy chói tai. Lại một lần nữa , tên cầm đao lại vận lực ghì đối thủ xuống, tiếp tục chiến thuật đọ lực với đối phương. Độc Cô Tổng bị tấn công liên tục còn đang choáng váng, mở mắt đã thấy tên cầm đao trợn trừng mắt đè xuống, lực đè của đao khiến thanh kiếm hạ xuống khựng vào vai đè cả cơ thể hắn khụy gối chạm vào mặt nước. Độc Cô Tổng bắt đầu thở dốc, cảm thấy xung quanh dần trở nên mơ hồ, bị khí lực của tên cầm đao áp đảo hoàn toàn. Lại một lần nữa chiêu thức khóa di chuyển của đối thủ lại được tên cầm đao sử dụng để trói chân đối phương. Trong đánh lộn mà hai đánh một, thì một thằng ôm cho thằng kia đánh là chiến thuật cơ bản và hữu hiệu nhất. Độc Cô Tổng lại bị ôm chặt ở dưới lưỡi đao to nặng, và hắn biết điều gì sẽ diễn ra tiếp theo. Độc Cô Tổng liếc mắt nhìn về phía sau lưng, nơi mà sẽ khởi nguồn một đòn đánh nữa. Tên cầm quạt sắt tung chiêu hụt , lao vút như một mũi tên bắn hụt con mồi. Hắn nhanh chóng dừng lại , vận khinh công vào chân đạp mạnh xuống mặt nước một cái. Mặt nước bị một cú đạp này khiến cho biến dạng , khoét xuống sâu mặt nước, và phía trên hình thành nên một con sóng cao mười thước. Cơn sóng cuộn lên cao ụp xuống, và từ trong cơn sóng ấy , tên sát thủ quạt sắt đạp vào cơn sóng lao vút đi, phóng thẳng tới chỗ con mồi đang bị khống chế . Tựa như một con đại bàng đang chuẩn bị bắt lấy một con thỏ, tên thiết phiến vận chân khí vào quạt chuẩn bị tung một đòn chí mạng.
Độc Cô Tổng lần này đang thở dốc, không còn sức lực để đẩy tên đại đao đi được nữa, không lẽ đứng im chịu một đòn này sao? Trong khoảnh khắc cận kề sinh tử thì "tủm..." một cái, Độc Cô Tổng thu kỹ năng khinh công mà thuận theo lực chém của tên đại đao đưa hắn chìm xuống dòng nước lạnh, thoáng chốc đã biến mất dưới làn nước kia, tránh được một chiêu đoạt mạng của tên thiết phiến. Trong chốc lát, mặt nước bây giờ chỉ còn lại hai người mặc đồ đen đứng đó nhìn nhau. Ở trên bờ, đám lính thấy chủ nhân mình chìm xuống mặt nước thì reo lên vui mừng.
- " hay quá , đại nhân đã trốn xuống dưới lòng sông rồi. Nếu như có thể ẩn mình dưới lòng sông ấy, biết đâu còn có thể có một cơ hội sống sót"
Đám lính mơ hồ nhìn thấy một con đường sinh tồn cho chủ của mình, nhưng tên chỉ huy thì lại lắc đầu, khuôn mặt hắn càng đăm chiêu hơn.
- " làm gì có cái chuyện ấy. Chìm xuống dưới mặt nước không những không tìm được một con đường sống , mà còn đẩy mình vào thế bất lợi nữa cơ . Các ngươi hi vọng vào điều gì?"
Cách nhìn của tên chỉ huy thực tế hơn bọn lính rất nhiều . Hắn nhìn vào điều kiện hoàn cảnh trước mắt mà ra phán đoán, chứ không dựa vào cảm tính. Việc một người bị chìm xuống dòng nước thì cũng phải có lúc ngoi đầu lên hít thở, chứ không phải như tôm cá mà ở dưới luôn được. Độc Cô Tổng cũng vậy, hắn là người chứ không phải là cá, vì vậy cũng phải có lúc hắn ngoi đầu lên hít thở, và hai tên kia đang đứng ở trên mặt nước đợi sẵn rồi. Việc bây giờ của hai tên ấy thật sự rất đơn giản, chờ đối phương ngóc đầu lên và ra tay mà thôi. Việc vốn dĩ đã dễ bây giờ càng dễ hơn, hai tên hắc y nhân đứng trên mặt nước trông chừng xuống dưới, không chỉ dùng mắt quan sát xuống dòng nước, mà còn dùng tâm cảm nhận được chân khí của đối thủ dưới lòng sông kia. Tên cầm thiết phiến lúc này thu chân khí lại , đưa quạt sắt lên phe phẩy trước mặt, giọng cười the thé phát ra.
- " kẻ thù bây giờ đã trốn xuống lòng sông rồi, việc còn lại chắc trông cậy cả vào đại nhân thôi"

Hắn vừa cười vừa nhìn vào tên cầm đại đao với ánh mắt sắc lạnh. Tên đại đao nghe vậy thì bật cười, gật đầu lập tức mà nói.


- "nếu đại nhân đã nói như vậy, ta liệu có thể từ chối sao? Việc này cứ giao cả cho ta"
Vừa dứt lời, hắn từ từ chìm xuống dòng nước, thoáng chốc đã không còn thấy nữa. Trên mặt sông bây giờ chỉ còn một tên cầm quạt sắt phe phẩy , trông có vẻ tự do tự tại, hắn mắt vẫn luôn hướng xuống dòng nước ở dưới chân mình. Ở trên bờ đám binh lính nhìn thấy thì nháo nhác bàn tán.
- " nhìn kìa, cái tên cầm đao lặn xuống lòng sông rồi . Nhưng sao cái tên cầm quạt vẫn đứng trên mặt nước, vậy không lẽ chúng muốn đánh một và một với đại nhân của chúng ta?"
- " đúng vậy, đúng vậy . Nếu quả thật là như vậy , biết đâu đại nhân của chúng ta lại có cơ hội thắng?"
Ánh mắt của đám lính lộ lên hẳn một tia hi vọng, mong chờ vào một phép màu có thể cứu được chủ nhân của chúng. Còn tên chỉ huy bên cạnh thì khuôn mặt đã đăm chiêu càng đăm chiêu hơn, mồ hôi chảy xuống dưới cằm nhỏ xuống cọng cỏ dưới đất, vẻ mặt lo lắng lắc đầu nói.
- " không thể , không có một chút hi vọng nào. Cái tên cầm đại đao kia sở hữu đấu hồn thuồng luồng (cá sấu) , cho nên nếu mà nói về thủy chiến thì ở cái đất Đông Ngô này hắn chính là vô địch cùng cảnh giới. Các ngươi nghĩ xem đại nhân chúng ta có thể có cơ hội trốn thoát hay không?"
Đám lính nghe vậy thì im bặt, không có một tên nào mở miệng nói gì cả, vẻ thất vọng tuột độ hiện rõ trên khuôn mặt của từng tên lính ấy. Bọn chúng bây giờ càng lúc càng hiểu rõ vấn đề, càng lúc càng thấy rằng cái bẫy trước mặt thật sự quá lớn , khiến cho đại nhân của chúng đã lọt vào rồi thì không thể thoát ra được. Bây giờ chỉ có một con đường duy nhất, đó là chết. Nếu có thể thay đổi được sinh tử , thì chỉ có thể trông chờ vào phép màu xảy ra mà thôi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...