Bạch Đạo Sư
Chương 433: Giao Hàng Tận Nhà.
Khánh Hậu bật cười khoái chí , nhìn tên hộ vệ bỏ đi thì trong lòng sung sướng vô cùng, lâng lâng cảm giác chiến thắng . Khánh Hậu đang thực sự rất vui, mà khi vui con người ta thường thoải mái trong cuộc sống. Hắn bất ngờ quay phắt sang nhìn về bà chủ tiệm vải mà nói.
- " này bà chủ, tất cả những món hàng này ta mua hết. Nhà ngươi mau cho người khiêng toàn bộ số hàng này tới y quán của ta, nhanh lên"
Trong lúc đang khoái chí , tên Khánh Hậu đã vung tay mua toàn bộ số vải lụa thượng hạng mà bà chủ tiệm vải đem ra tiếp thị. Bà chủ nghe vậy thì mắt sáng rực lên, khuôn mặt vô cùng rạng rỡ. Bà nhìn hàng của mình, những món hàng bà mang ra đều là loại cực phẩm với giá cả rất cao. Mang ra số lượng rất nhiều chủ yếu để cho hắn lựa chọn, nhưng bây giờ hắn một lúc vui vẻ mà lấy hết khiến bà ta đạt trạng thái cực khoái trong kinh doanh. Bà chủ tiệm lòng lâng lâng cảm xúc , vội cúi đầu thi lễ.
- " Vâng, thưa đại gia . Ta sẽ lập tức cho người chở hết những món đồ này tới cho đại gia ngay, xin đại gia cứ yên tâm"
Nói xong chạy vào trong tìm người chuyên chở. Khánh Hậu khoái chí bật cười khanh khách, cảm thấy thật sự oai phong. Hắn lại nhìn mỹ nữ bên cạnh , tự nhiên thèm muốn , cây hàng của hắn chợt cương cứng lên . Hắn nhẹ nhàng lại gần Nguyệt Hằng, đưa tay sờ lấy vòng ba của nàng , bàn tay mân mê hưởng thụ. Nguyệt Hằng giật mình lùi ra một bước , bị tấn công bất ngờ nên vẻ mặt sợ hãi. Khánh Hậu thấy vậy thì không vui, nhìn Nguyệt Hằng trừng mắt lên một cái. Nguyệt Hằng hiểu chuyện, biết rằng mình không có nhiều lựa chọn, đành đứng yên. Khánh Hậu thầm lặng bước lại gần , lại đưa tay tới xoa bóp nhẹ nhàng. Nguyệt Hằng không dám chống cự nữa, khiến cho tên quân y càng hứng thú đê mê. Đang say đắm tận hưởng, nhưng mà không phải lúc. Bà chủ từ trong nhà đi ra bên cạnh, thấy hai người còn đang như thế thì khẽ ho lên một tiếng.
- " ừm... đại gia à, đã có người khiêng vải rồi đây"
Sự can thiệp đúng vào lúc dòng cảm xúc đang tập trung nhất khiến cho người khác phải thẫn thờ. Nguyệt Hằng giật mình lùi lại , mà Khánh Hậu vội lấy cái quạt phẩy phần phật trước mặt lấy lại vẻ tôn nghiêm. Khuôn mặt hai vị khách dù cố gắng che giấu cảm xúc, nhưng không thể nào che được sự ái ngại của mình . Bà chủ là người kinh nghiệm , nhận ra điều đó thì lập tức chuyển hướng sang việc khác, quay vô trong nhà hét to.
- " lũ ăn hại tốn cơm kia đâu rồi? Các ngươi làm gì trong đó ? Mau ra ngoài đây khiêng hàng đến cho đại gia, mau lên..."
Tiếng quát văng vẳng vọng khắp núi rừng biên giới, khiến cho cả quỷ thần phải rùng mình. Bên trong nhà lập tức có tiếng bước chân, hai tên gia nô hùng hục chạy ra cúi đầu nói.
- " bẩm bà chủ , chúng con có mặt ,xin bà chủ giao việc"
Hai người đàn ông cao to này trông có vẻ còn lớn tuổi hơn bà chủ , nhưng vẫn phải xưng "con" với giai cấp thống trị của mình. Bà chủ với gia nô thì cao ngạo "hừ" lên một tiếng , nhưng khi quay sang Khánh Hậu thì khuôn mặt đã thay đổi hoàn toàn. Bà ta với nụ cười rạng rỡ trên môi, nhẹ nhàng cúi đầu trước Khánh Hậu mà nói.
- " đại gia, người khiêng hàng đã có . Ngay bây giờ lập tức có thể chuyển hàng tới nhà đại gia được rồi, xin đại gia tiến hành giao dịch."
Khánh Hậu"hừ " một tiếng, cảm thấy không vui. Hắn bị phá mất cái cảm giác hứng khởi thì trong lòng bực bội, chỉ cây quạt vào mặt bà chủ mà gằn lên.
- "ngươi lập tức cho người đem tất cả những món hàng ngày tới nhà ta. Khi hàng tới nơi rồi, lúc đó ta sẽ tính tiền . Còn bây giờ ta phải đi mua trang sức cho vợ ta , không rảnh tiếp ngươi "
Hắn hậm hực, mà bà chủ cũng hiểu chuyện, vui vẻ cúi đầu .
- " vâng vâng... Hàng hóa lập tức sẽ được chuyển đến nhà của đại gia ngay, xin đại gia đừng nóng giận"
Cuộc đời của con người, cuộc sống nhân sinh nơi trần thế , tình trạng thượng đội hạ đạp thực ra rất phổ biến . Bà chủ tiệm vải với gia nô thì gắt gỏng dọa nạt, nhưng với người cao hơn mình là tên trưởng quân y thì lúc nào cũng cười toe toét, vô cùng lịch sự. Khánh Hậu lúc này liền nắm tay Nguyệt Hằng kéo đi , một mạch rời khỏi tiệm vải mà không thèm chào. Bà chủ cửa tiệm không hề nghi ngờ bị quỵt hay tức giận gì, vì tên Khánh Hậu này là một tên có địa vị và nổi tiếng chịu chi. Bà ta lập tức ra hiệu , hai tên gia nô xắp xếp hàng hóa lại rồi vác lên vai của mình. Bà chủ đi trước , hai tên gia nô đi sau, bọn họ hướng tới nhà tên quân y mà đến. Khánh Hậu nắm tay Nguyệt Hằng ra ngoài . Theo dự kiến, hắn sẽ tới cửa hàng trang sức để mua sắm cho Nguyệt Hằng những món trang sức giá trị . Tuy là vậy, nhưng lúc này xuất hiện chút vướng mắc. Khánh Hậu cảm thấy tiểu huynh đệ của hắn đã cứng lắm rồi, cần phải xoa dịu đi những nỗi lòng. Hắn không chịu được nữa, nhìn sang mỹ nữ bên cạnh thì muốn thưởng thức ngay, liền kéo Nguyệt Hằng trở về. Hắn đi trước, bà chủ và hai tên khiêng vải đi sau, cuối cùng cũng về lại y quán .
Y quán của hắn là một căn biệt thự rộng lớn , là căn nhà của hắn. Ở phía trước biệt phủ được xây dựng làm y quán, và phía sau là căn nhà với những người vợ. Khánh Hậu có năm vợ, và những người vợ đều phải nghe theo lệnh hắn tuyệt đối. Hắn là chủ nhà, quyền lực tuyệt đối , vì vậy có cưới thêm vợ nữa thì các bà vợ kia cũng không dám ý kiến gì. Khi hắn vừa về tới y quán, thì lúc này bà chủ tiệm vải cũng đang ở sau lưng . Y quán mở ra, hầu nữ chạy ra đón tiếp , cúi đầu thi lễ.
- "thưa ông chủ và bà chủ, hai người đã về rồi à"
Khánh Hậu lúc này rất thèm thuồng, muốn giải quyết cho nhanh chóng chuyện tiền nong với bà chủ để thưởng thức mỹ nữ, liền tới ghé tai nói thầm hầu nữ .
- "ngươi đưa người vào trong nhà tắm rửa sạch sẽ, rồi dẫn vô phòng chờ ta. Ta giải quyết chuyện ở đây xong sẽ vào hưởng dụng."
Lời thì thầm ấy chỉ hai người nghe được. Hầu nữ đương nhiên tuân lệnh, cúi đầu "dạ" một tiếng , bước sang phía Nguyệt Hằng mà nói.
- " thưa bà chủ, xin hãy theo nô tì"
Nguyệt Hằng đang ngơ ngác không hiểu gì, thì hầu nữ đã nắm tay Nguyệt Hằng dắt đi. Khánh Hậu quan sát mọi việc, cảm thấy rất hài lòng với hầu nữ, lúc này quay sang phía bà chủ và nói .
- "được rồi, vào trong tính tiền thôi"
Bà chủ lúc này nhe răng cười toe toét , cúi đầu một cái.
- " vâng, mọi chuyện đều theo ý đại gia "
Bà chủ dẫn theo hai tên khiêng vải đi sau Khánh Hậu vào trong nhà để tiến hành thanh toán tiền bạc, còn hầu nữ thì dẫn Nguyệt Hằng vào bên trong . Nguyệt Hằng cảm giác kỳ lạ, nhìn hầu nữ với ánh mắt tò mò.
- " xin hỏi...cô nương đang dẫn ta đi đâu vậy?"
- " bà chủ à , vào đây tắm rửa rồi có gì từ từ nói."
Nguyệt Hằng khẽ ồ lên ngạc nhiên. Chuyện tắm rửa với phụ nữ mà nói là một cách hưởng thụ. Nguyệt Hằng nghe vậy thì cũng không chối từ ,mà vui vẻ đi theo. Hầu nữ dẫn nàng vào trong phòng tắm, cửa phòng tắm vừa mở ra đã khiến nàng rất ngạc nhiên. Căn phòng của nhà giàu quả nhiên là có khác , đầy đủ tiện nghi khiến Nguyệt Hằng òa lên một tiếng.
- " úi trời...phòng tắm mà rộng và đẹp quá, lại hết sức sạch sẽ nữa, quả nhiên là người giàu có"
Hầu nữ bật cười, để cho Nguyệt Hằng tự nhiên chiêm ngưỡng, còn mình bắt đầu vào tay nấu nước nóng. Bàn tay vừa làm việc, miệng vui vẻ nói.
- " bà chủ à, bà chủ sau này còn được sử dụng những cái này hàng ngày, nên không cần phải ngạc nhiên quá đâu . Nô tì nấu nước tắm cho bà chủ , rồi lát nữa bà chủ phải hầu hạ ông chủ cho chu đáo nhé "
"Hầu hạ ông chủ ư?" Nguyệt Hằng khựng người, mặt đỏ ửng , nhìn hầu nữ mà lắp bắp .
- "cái... cái gì cơ... lát nữa ta phải hầu hạ ông ta ư?"
Nguyệt Hằng có vẻ rất ngạc nhiên với chi tiết này. Hầu nữ thoáng bất động, quay sang tròn xoe mắt nhìn Nguyệt Hằng với vẻ ngạc nhiên.
- " không phải là rõ ràng quá rồi hay sao? Không phải là bà chủ và ông chủ đã thỏa thuận với nhau rồi hay sao? Không lẽ bà chủ tính quỵt kèo?"
Nguyệt Hằng mím môi lại , cảm thấy trong lòng rất dao động. Nàng hiểu rằng cái giao kèo của mình là bắt buộc phải thực hiện, không thể quỵt được. Chỉ là cái khoảnh khắc đầu tiên của người con gái luôn khiến người ta cảm thấy hồi hộp, một cảm giác thật sự rất khó tả . Khuôn mặt ửng đỏ, nàng đứng đó không nói được gì . Hầu nữ lúc này lại gần, đưa tay nhẹ nhàng cởi từng bộ đồ trên người Nguyệt Hằng ra . Vừa nhẹ nhàng cởi , vừa cười nói.
- " được rồi cô nương à . Cô nương bây giờ đã là bà chủ thì phải làm đúng việc của bà chủ thôi , không khác được đâu "
Nhẹ nhàng và chuyên nghiệp, có vẻ như hầu nữ đã quen thuộc với công việc này . Trong thoáng chốc, y phục của Nguyệt Hằng đã được cởi hết lộ cơ thể trắng nõn nguyên sơ không một mảnh vải che thân . Hầu nữ dắt Nguyệt Hằng ngồi vào ghế, pha nước ấm vừa đủ nhiệt độ, nhẹ nhàng tắm gội lên cơ thể xinh đẹp của mỹ nữ tóc bạch kim. Nguyệt Hằng cảm nhận từng gàu nước dội lên người mình, là lần đầu tiên cảm nhận được người tắm rửa cho mình theo phong cách nô tì hầu hạ chủ, cảm giác thật sự rất mới mẻ.
Tắm mình trong làn nước ấm, Nguyệt Hằng mơ màng nhớ lại thủa ấu thơ. Nàng nhớ hồi còn nhỏ , nàng cũng được mẹ nàng tắm cho . Nhưng việc mẹ tắm cho một đứa trẻ thơ với việc một người phụ nữ trưởng thành được một hầu nữ tắm cho thì hoàn toàn khác nhau . Hầu nữ nhè nhẹ lau khăn ướt lên cơ thể trắng nõn của mỹ nữ . Bản thân hầu nữ là phụ nữ , nhìn làn da trắng nõn nầy cũng không thể không động lòng mà tấm tắc khen ngợi.
- " bà chủ à, bà đẹp quá . Làn da thật tuyệt vời, thảo nào mà cánh đàn ông mê bà chủ đến như vậy"
Nguyệt Hằng rùng mình, đôi môi mím lại, cảm giác rất là kỳ lạ . Nàng hít một hơi thật sâu, trầm ngâm trong thoáng chốc rồi mới hỏi .
- "cô nương à. Vậy là lát nữa ta phải hầu hạ người đàn ông đó sao? Và ta phải làm như thế nào bây giờ?"
Không có kinh nghiệm cho nên không biết phải làm như thế nào, đây là điều hiển nhiên. Hầu nữ mỉm cười, tay vẫn cứ tưới từng dòng nước ấm lên làn da trắng nõn của mỹ nữ . Đây là câu hỏi của người chưa có kinh nghiệm đang hỏi một người đã có kinh nghiệm rồi . Hầu nữ lúc này có chút tĩnh lặng, nở một nụ cười dịu dàng.
- " Thực ra thì cũng chẳng có gì khó khăn hết . Đến lúc đó tự khắc chúng ta sẽ biết cách ứng phó thôi, bà chủ đừng có lo lắng quá"
Lời trấn an ấy khiến cho Nguyệt Hằng cũng vơi đi phần nào lo lắng. Nguyệt Hằng cũng hiểu rõ rằng mình không có đường lùi, những việc sắp xảy ra là những việc nàng phải chấp nhận, thôi thì xem dòng đời xô đẩy thế nào vậy.