Bạch Đạo Sư
Chương 312: 312: Dâng Trà Cho Mẹ
Huyền Bình đang còn đang hùng hổ, muốn thể hiện sự cường đại của mình để cho vị tiểu thư xinh đẹp họ Cổ kia phải trầm trồ thán phục.
Thế nhưng phút chốc mọi chuyện lại biến đổi quá nhanh chóng, những dữ liệu mà hắn không bao giờ ngờ tới được lại hiện lên trước mắt mình, một thứ gì đó quá kỳ lạ với hắn.
Huyền Bình bây giờ lại là kẻ bị đè nằm xuống, không biết chuyện gì sẽ đến với mình, chỉ thấy lưỡi dao kề sát cổ.
Cô dâu của hắn lại cường đại hơn hắn, sức mạnh vượt hơn mà đè hắn xuống dưới, thêm cái lưỡi dao kề sát bên làm hắn run rẩy.
Huyền Bình lúc này lộ ra rõ là một người đàn ông yếu hèn, không dám cựa quậy nhúc nhích , mồ hôi toát ra vì sợ.
Khuôn mặt của Cổ Uyên lại rất là hứng thú, ả nhìn Huyền Bình bằng ánh mắt của một con hổ chứ không còn là một con nai ngây thơ trước đó.
Ả cầm lưỡi dao đưa lên trên miệng, le lưỡi liếm nhẹ lưỡi dao mà cười khành khạch.- " ha ha ha...!phu quân của ta.
Biết điều thì ngoan ngoãn chút đi , bằng không đừng trách ta độc ác"Vừa dứt lời , đâm phập con dao xuống dưới , cắm sát bên cổ của Huyền Bình.
Lưỡi dao cắm lên giường dựng đứng khiến Huyền Bình toát mồ hôi , run rẩy.
Sự đe dọa này của Cổ Uyên thật sự khiến hắn hết hồn, không còn chút khả năng kháng cự nào cả.
Con mồi bây giờ lại trở thành thợ săn, mà thợ săn lại trở thành con mồi, cuộc đời đúng không ai biết trước.
Chỉ mới thoáng đây thôi , cô dâu còn là đứa con gái dịu hiền, bây giờ đã hóa ác quỷ.
Con nai vàng ngơ ngác , quần nát bác thợ săn.
Quả là trong mưu kế có mưu kế , trong cạm bẫy có cạm bẫy, mà trong cô dâu lại có dương vật , điều này thật sự hãi hùng.Cổ Uyên ngồi lên người Huyền Bình , đè hắn nằm ngửa xuống giường , ánh mắt nhìn Huyền Bình cực kỳ dâm đãng.
Hắn liền cởi đồ ra, phút chốc khỏa thân hoàn toàn , lộ ra một cơ thể tuy hơi nhỏ bé nhưng cơ bắp đầy đặn.
Cổ Uyên rõ ràng là có cơ thể của một người đàn ông luyện võ, tu vi của Cổ Uyên là Võ Trung.
Đem so với một tên đàn ông chưa từng luyện võ như Huyền Bình thì thực sự là hổ vồ mồi rồi.
Huyền Bình không có khả năng chạy thoát , nhưng mà vấn đề là hắn đâu phải đàn bà, rốt cuộc là Cổ Uyên định làm gì ? Những điều này trong tâm trí của Huyền Bình hoàn toàn xa lạ, và rất nhanh chóng hắn sẽ được biết.
Cổ Uyên như một con thú hoang, vung móng vuốt chụp lấy áo của Huyền Bình xé toạc một cái , phút chốc lộ cơ thể ra.
Huyền Bình sợ hãi la lên một tiếng "Á ...".
Cổ Uyên lập tức vung tay tát cái "bốp " , nhìn tên Huyền Bình mà gầm gừ .- "ngươi mà dám mở mồm la tiếng nữa, ta giết đấy"Ánh mắt long lên sòng sọc đầy khát máu, Cổ Uyên có lẽ không dọa suông.
Trước sự đe dọa khát máu của Cổ Uyên, Huyền Bình cam tâm nằm im chịu chết, mặc cho Cổ Uyên làm gì thì làm.
Trong cuộc đời của một thằng đàn ông, hắn không bao giờ ngờ được hắn sẽ bị một người đàn ông khác cưỡng hiếp, và cái cách cưỡng hiếp cũng là thứ mà cuộc đời của hắn chưa bao giờ nghĩ đến.
Cổ Uyên sau khi đã trấn áp được sức kháng cự của con mồi , khiến con mồi không còn tí hi vọng nào nữa thì mặc sức thỏa mãn.
Cuộc chiến kinh thiên động địa trên giường bây giờ mới chính thức bắt đầu.Trong đêm tân hôn ấy, chú rể lại biến thành cô dâu , mà cô dâu lại biến thành chú rể.
Công và thụ đổi ngược lại cho nhau, thật sự kỳ lạ.
Huyền Bình cắn răng chịu đựng, nước mắt ứa ra.
Hắn tự hỏi tại sao lại là hắn? Tại sao hắn lại phải lâm vào hoàn cảnh như thế này? Phút giây này hắn lại nhớ đến người vợ của hắn , nhớ đến Thiên Phi dịu dàng xinh đẹp , nhớ đến một người vợ hiền tần tảo sớm hôm lo mọi chuyện trong nhà để hắn có thời gian rảnh rỗi đi chơi.
Người vợ ấy còn sinh cho hắn một đứa con gái kháu khỉnh dễ thương.
Bao nhiêu năm vừa làm vợ vừa làm mẹ, chăm cả gia đình lẫn đứa con mới sinh nở, nàng chưa bao giờ than vãn một tiếng gì.
Thế nhưng mẹ con hắn lại vu oan giá họa, đổ cho nàng đủ thứ tội rồi đuổi cả mẹ con nàng ra ngoài đường.
Rốt cuộc mẹ con hắn làm tất cả những thứ đó để được gì, vì cái gì? Huyền Bình lúc này rất nhớ Thiên Phi , nhưng mà đã muộn rồi.
Cổ Uyên càng bạo dâm, càng tấn công cuồng bạo thì hắn càng đau đớn, nuối tiếc.
Nỗi nhớ trong lòng hắn lại ngập tràn , đêm động phòng hắn lại phải biến thành người bị vùi dập, nước mắt liên tục ứa ra nhưng không dám khóc thành tiếng, bởi lưỡi dao của Cổ Uyên còn kề sát bên đó.Đêm động phòng lẽ ra là đêm hạnh phúc của đôi nam nữ đến với nhau, thì bên trong nhà họ Huyền lại xảy ra một chuyện rất khác.
Có một người đàn ông đang bị một người đàn ông khác bạo dâm một cách dã man, sợ hãi câm nín trong đau đớn mà chịu đựng , chỉ mong trời sáng nhanh hơn.
Cổ Uyên sức khỏe dạt dào, tràn trề sinh lực, lại là người luyện võ.
Ả dường như đã chuẩn bị sẵn thuốc cường dương, để đêm hôm đó hành hạ Huyền Bình nhiều lần.
Cổ Uyên chơi không biết mấy hiệp rồi, đến lúc trời trời gần sáng vẫn còn chuẩn bị đánh thêm hiệp nữa.
Huyền Bình bị vùi dập te tua suốt cả đêm, với hắn đó như là một cơn ác mộng khủng hoảng nhất, tưởng chừng như hắn bị chìm xuống địa ngục.
Cho đến khi trời sáng, tiếng gà gáy vang lên, ánh bình minh bắt đầu chiếu rọi xuống khung cửa sổ, cuộc vui mới kết thúc.
Cổ Uyên chơi thâu đêm, lúc này cũng đã thấm mệt, không còn có sức để tiếp tục, và có vẻ như hắn ta cũng đã thỏa mãn lắm rồi.
Huyền Bình được nằm yên một chút, run rẩy sợ hãi thì "bụp" một cái , Cổ Uyên vung chân đạp Huyền Bình té lọt xuống dưới giường.
Huyền Bình bị té chổng mông, nằm lê lết một đống bầy nhầy, trông thật gớm ghiếc.
Cổ Uyên từ trên giường trừng mắt nhìn xuống mà gầm gừ.- " thằng đĩ đực kia, trời sáng rồi, ngươi ngủ cả đêm chưa đủ à? Mau mặc đồ vô để chuẩn bị cùng ta ra dâng trà cho mẹ"Huyền Bình lại ứa nước mắt , cả đêm hắn có ngủ được chút nào đâu, đều là bị cái tên nam nhân giả gái kia chơi đến sáng sớm.
Đã chơi lâu như vậy, lại không chút xót thương, còn bị đạp lọt giường khiến hắn bấn loạn.
Huyền Bình không còn tâm trí phản kháng, vừa ngước lên thì thấy Cổ Uyên đã cầm lưỡi dao trên tay, trợn mắt nhìn hắn.
Cái lưỡi dao ấy cùng ánh mắt sắc bén của một con ác thú khiến Huyền Bình sợ hãi ,vội vàng đứng dậy mặc quần áo vào, lết những bước chân ra ngoài chuẩn bị dâng trà buổi sáng.Người mẹ đâu có biết được chuyện gì xảy ra với con trai mình, mà có nói cho bà thì bà cũng chắc không thể tin nổi những chuyện như vậy.
Sau khi ôm một mớ vàng trong người , bà đã ngủ sung sướng và mơ thấy một giấc mơ đẹp.
Bà nào biết rằng gần đó, con trai mình đã bị hành hạ suốt đêm.Buổi sáng, bà mẹ chồng bắt đầu ra ngoài phòng chính, ngồi vào vị trí của mình.
Sau lễ thành hôn sẽ có một nghi lễ nho nhỏ, đó là con dâu và con trai sẽ dâng trà cho cha mẹ chồng, và bà ngồi đây để đợi nghi lễ đó.
Rất nhanh chóng, Huyền Bình và Cổ Uyên đã dìu nhau ra ngoài, trông có vẻ thân mật tình tứ lắm, nào đâu biết chỉ là một con sói đang dắt một con cừu non đi ra.
Người mẹ vừa nhìn thấy đôi trẻ quấn quýt lấy nhau thì vui mừng mỉm cười .- "hai con dậy rồi đó à ? Sao không ngủ thêm chút nữa, trời còn chưa sáng "Đối với người mẹ này mà nói , sau khi lãnh được một đống tiền như vậy, mà cái số tiền ấy chỉ là khởi đầu thì bà ta còn mơ mộng về tương lai lắm.
Cho nên đối với con dâu kia thì vô cùng trân quý, dịu ngọt lấy lòng.
Cổ Uyên biết hết , ả cũng chẳng phải dạng vừa gì.
Ả siết tay Huyền Bình đi tới , mà Huyền Bình sợ hãi cũng phải giả vờ thân thiết với Cổ Uyên.
Cả hai liền bước tới, Cổ Uyên cười nói.- " chúng con ngủ như vậy là được rồi, còn phải ra dâng trà cho mẹ chứ? Làm sao có thể ngủ dậy trễ được, dù gì hôm nay cũng là ngày đầu tiên con làm dâu mà.
Phải dậy sớm dâng trà để tạo ấn tượng tốt, nếu không thì còn ra thể thống gì nữa? Trượng mẫu nói có phải không?"Vừa nói vừa nở một nụ cười dịu dàng, cử chỉ yểu điệu thục nữ khiến cho bà mẹ chồng yêu thích lắm.
Thế nhưng Huyền Bình thì lại hoàn toàn khác, hắn đã biết bản chất thật của vợ mình, cho nên với hắn mà nói những hành động của Cổ Uyên đều có khiến hắn sợ đến xương tủy, cảm thấy ghê tởm.
Cuộc sống vốn dĩ là vậy rồi, đôi khi có những chuyện nhìn bên ngoài thì thấy có vẻ tươi đẹp lắm, nhưng những chuyện bên trong lại hoàn toàn khác.
Nhìn vậy thôi chứ thực ra không phải vậy, nhân sinh nhiều chuyện rất mơ hồ..