Bác Sĩ Thần Thông - Trang 3
Chương 88
Thế nhưng cộng tác viên sau khi vào khoa cấp cứu, công việc chủ yếu vẫn là lao động, cho dù theo phẫu thuật cũng chỉ làm hạ thủ, đây là một loại tư duy theo quán tính.
Cấp cứu quá nhiều công việc vụn vặt, trước khi Trần Thương đến, cũng có một tiểu bác sĩ làm cộng tác viên, thế nhưng sau khi Trần Thương tới, Trần Bỉnh Sinh cảm giác thật sự là áp lực giảm bớt không ít, ít nhất Trần Thương đối với bệnh lịch viết rất quy phạm, Trần Thương ở hơn hai năm, Trần Bỉnh Sinh chưa từng có một lần bởi vì bệnh lịch không hợp cách mà bị trách phạt.
Khoa Bảo hiểm y tế là một phòng ban thần kỳ, Trần Bỉnh Sinh hoài nghi điểm cống hiến của nhân viên khoa bảo hiểm y tế là từ tiền phạt các bác sĩ mà ra.
Bất kỳ một nhân viên bảo hiểm y tế khoa này, luôn có thể từ trong bệnh lịch của ngươi tìm kiếm được chỗ không hợp cách, sau đó chính là trừ tiền ba ngàn năm ngàn, một phần bệnh lịch ba - năm ngàn, đáng sợ!
Người với người giao tình đều do tích lũy tháng ngày mà ra, lão Trần đối với Trần Thương hài lòng là bởi vì Trần Thương làm đúng chỗ, để người tìm không ra khuyết điểm.
Hai người kết bạn mà đi, đến phòng phẫu thuật, Trương Chí Tân đang thay quần áo, nhìn thấy Trần Thương, nói:
- Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ lại nặng, ngươi phải cố gắng thật nhiều.
Trần Thương nhẹ gật đầu. Trần Bỉnh Sinh nhịn không được hỏi:
- Lão Trương, cái kia... kỹ thuật của ngoại khoa Chu Hiểu Đông thế nào?
Trương Chí Tân nhìn thoáng qua Trần Thương, lại liếc nhìn Trần Bỉnh Sinh, thở dài:
- Tiểu tử này rất có thiên phú, ngoại khoa đại học Đông Y, đệ tử của đại ngưu Tiền Lượng, hiện tại là lực lượng tân sinh mới của khoa chúng ta, chủ nhiệm rất xem trọng, những tiểu phẫu cơ bản đều cho hắn làm, một người ra sân không bất cứ vấn đề gì, năm nay đã thi qua trung cấp, đoán chừng cuối năm có thể tự mình chủ trị.
Câu nói này nói miệng, ba người nhịn không được rơi vào trầm mặc.
Vốn cho rằng đây là cơ hội của Trần Thương, bởi vì đủ nguyên nhân khác nhau, hiện tại phải cạnh tranh cùng người khác, mà hết lần này tới lần khác lại là một người rất có thực lực.
Ba người chậm rãi đi về phía phòng phẫu thuật, trên đường Trần Bỉnh Sinh cùng Trương Chí Tân dịch ra một bước, giữ chặt Trần Thương.
Nói nhỏ:
- Tiểu Trần, ngươi yên tâm, không quản ngươi có thể thi đậu hay không, Trần Bỉnh Sinh ta đảm bảo ít nhất sẽ làm cho ngươi một cái hợp đồng lao động.
Trần Thương cười cười, nhẹ gật đầu, nói thật, đối với việc lão Trần quan tâm mình, Trần Thương có chút cảm động, dù sao không thân cũng chẳng quen, có tấm lòng này đã không tệ.
Trần Bỉnh Sinh thở dài, không nhiều lời, vỗ vai Trần Thương.
Trong phòng phẫu thuật, hai tay Trương Chí Tân cầm lên dao phẫu thuật, sắp bắt đầu phẫu thuật.
Trần Bỉnh Sinh liên tục căn dặn:
- Quan sát cẩn thân, kinh nghiệm phẫu thuật ruột thừa của lão Trương rất tốt.
Trần Thương gật đầu!
Trương Chí Tân mổ chính, Trần Bỉnh Sinh làm người hỗ trợ, nhiệm vụ của Trần Thương chính là cố gắng quan sát học tập.
Chỉ là, nương theo Trương Chí Tân cầm dao lên, mở ra một khắc này, Trần Thương theo bản năng bình phán, sau đó... Trong đầu tự động xuất hiện mấy chữ:
- Mở ra, quá kém!
Không sai, đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.
Vừa rồi, nếu như Trương Chí Tân xuống đao cường độ lại lớn một chút, hoàn toàn có thể tốt hơn, hơn nữa góc độ cầm dao đối với làn da đều phải có mỹ thuật, Trần Thương khẽ nhíu mày.
Đây là một khóa học tập sao? Phải là một khóa kiểm tra mới đúng!
Cấp cứu quá nhiều công việc vụn vặt, trước khi Trần Thương đến, cũng có một tiểu bác sĩ làm cộng tác viên, thế nhưng sau khi Trần Thương tới, Trần Bỉnh Sinh cảm giác thật sự là áp lực giảm bớt không ít, ít nhất Trần Thương đối với bệnh lịch viết rất quy phạm, Trần Thương ở hơn hai năm, Trần Bỉnh Sinh chưa từng có một lần bởi vì bệnh lịch không hợp cách mà bị trách phạt.
Khoa Bảo hiểm y tế là một phòng ban thần kỳ, Trần Bỉnh Sinh hoài nghi điểm cống hiến của nhân viên khoa bảo hiểm y tế là từ tiền phạt các bác sĩ mà ra.
Bất kỳ một nhân viên bảo hiểm y tế khoa này, luôn có thể từ trong bệnh lịch của ngươi tìm kiếm được chỗ không hợp cách, sau đó chính là trừ tiền ba ngàn năm ngàn, một phần bệnh lịch ba - năm ngàn, đáng sợ!
Người với người giao tình đều do tích lũy tháng ngày mà ra, lão Trần đối với Trần Thương hài lòng là bởi vì Trần Thương làm đúng chỗ, để người tìm không ra khuyết điểm.
Hai người kết bạn mà đi, đến phòng phẫu thuật, Trương Chí Tân đang thay quần áo, nhìn thấy Trần Thương, nói:
- Thời gian eo hẹp, nhiệm vụ lại nặng, ngươi phải cố gắng thật nhiều.
Trần Thương nhẹ gật đầu. Trần Bỉnh Sinh nhịn không được hỏi:
- Lão Trương, cái kia... kỹ thuật của ngoại khoa Chu Hiểu Đông thế nào?
Trương Chí Tân nhìn thoáng qua Trần Thương, lại liếc nhìn Trần Bỉnh Sinh, thở dài:
- Tiểu tử này rất có thiên phú, ngoại khoa đại học Đông Y, đệ tử của đại ngưu Tiền Lượng, hiện tại là lực lượng tân sinh mới của khoa chúng ta, chủ nhiệm rất xem trọng, những tiểu phẫu cơ bản đều cho hắn làm, một người ra sân không bất cứ vấn đề gì, năm nay đã thi qua trung cấp, đoán chừng cuối năm có thể tự mình chủ trị.
Câu nói này nói miệng, ba người nhịn không được rơi vào trầm mặc.
Vốn cho rằng đây là cơ hội của Trần Thương, bởi vì đủ nguyên nhân khác nhau, hiện tại phải cạnh tranh cùng người khác, mà hết lần này tới lần khác lại là một người rất có thực lực.
Ba người chậm rãi đi về phía phòng phẫu thuật, trên đường Trần Bỉnh Sinh cùng Trương Chí Tân dịch ra một bước, giữ chặt Trần Thương.
Nói nhỏ:
- Tiểu Trần, ngươi yên tâm, không quản ngươi có thể thi đậu hay không, Trần Bỉnh Sinh ta đảm bảo ít nhất sẽ làm cho ngươi một cái hợp đồng lao động.
Trần Thương cười cười, nhẹ gật đầu, nói thật, đối với việc lão Trần quan tâm mình, Trần Thương có chút cảm động, dù sao không thân cũng chẳng quen, có tấm lòng này đã không tệ.
Trần Bỉnh Sinh thở dài, không nhiều lời, vỗ vai Trần Thương.
Trong phòng phẫu thuật, hai tay Trương Chí Tân cầm lên dao phẫu thuật, sắp bắt đầu phẫu thuật.
Trần Bỉnh Sinh liên tục căn dặn:
- Quan sát cẩn thân, kinh nghiệm phẫu thuật ruột thừa của lão Trương rất tốt.
Trần Thương gật đầu!
Trương Chí Tân mổ chính, Trần Bỉnh Sinh làm người hỗ trợ, nhiệm vụ của Trần Thương chính là cố gắng quan sát học tập.
Chỉ là, nương theo Trương Chí Tân cầm dao lên, mở ra một khắc này, Trần Thương theo bản năng bình phán, sau đó... Trong đầu tự động xuất hiện mấy chữ:
- Mở ra, quá kém!
Không sai, đây là cảm giác đầu tiên của Trần Thương.
Vừa rồi, nếu như Trương Chí Tân xuống đao cường độ lại lớn một chút, hoàn toàn có thể tốt hơn, hơn nữa góc độ cầm dao đối với làn da đều phải có mỹ thuật, Trần Thương khẽ nhíu mày.
Đây là một khóa học tập sao? Phải là một khóa kiểm tra mới đúng!