Bắc Phái Đạo Mộ Bút Ký
Chương 26: 26: Bị Thương 2
Một hồi tiếng tạp âm của vô tuyến điện kèm theo tiếng người truyền tới.
“Không thể nào, thời cổ đại người có tiền có thế sau khi chết không thể nào không xây chủ mộ thất cho mình, vẫn còn chút thời gian, các cậu lại tìm thử xem.
”
Chúng tôi nhận được chỉ thị, lại bắt đầu tỉ mỉ tìm kiếm chủ mộ thất.
Có quan có quách có thi thể có vật bồi táng, như vậy mới được gọi là chủ mộ thất.
Nhưng thật đáng tiếc, tìm tòi cả buổi vẫn không thể nào tìm được chủ mộ thất.
Gói xong mấy món đồ Tây Chu, bọn tôi hôm nay chỉ đến đây thôi.
Trên đường trở về, Vương thủ lĩnh liên tục lắc đầu: “Không thể nào, không có lý nào! ”
Tôi hơi buồn ngủ, lúc trở về gần như là vừa chạm đến giường liền ngủ mất, giấc này ngủ đến giữa trưa, tôi chuẩn bị đợi chút nữa liền tìm phòng khám nhỏ tiêm một mũi vắc xin phòng dại.
Cảm thấy tay phải có chút không được thoải mái, tôi nhìn thoáng qua.
Chỉ thấy, ngón trỏ tay phải của tôi bây giờ sưng lên cực kỳ to, một ngón tay sưng sắp to bằng hai ngón tay rồi! Hơn nữa hai lỗ nhỏ chỗ vết thương đang rỉ mủ ra ngoài!.
.
Sưng to như vậy, còn không đau không ngứa, tôi sợ hãi dùng tay sờ sờ, không có chút cảm giác nào cả.
Tôi sợ ngu người, Tôn lão nhị sau khi nhìn thấy cũng sợ nhảy cẫng lên, anh ta nói tôi buổi sáng làm cái gì còn luyện được nhất dương chỉ thế!
Tôn lão tam bảo còn chờ gì nữa, nhanh đi bệnh viện gặp bác sĩ đi!
Bọn họ giúp tôi gọi Tôn lão đại, Tôn lão đại rất quen thuộc khu vực xung quanh chỗ chúng tôi, anh ta đưa tôi đến một phòng khám nhỏ cách khách sạn không xa.
Bác sĩ của phòng khám cũng ngu luôn rồi, anh ta nói bản thân làm nghề y hơn hai mươi năm nay, chưa từng thấy ngón tay của ai bị sưng thành như vậy, bác sĩ phòng khám không dám chữa cho tôi.
Không biết bị cái gì cắn phải, cũng không dám dùng thuốc kháng sinh một cách lung tung, anh ta bảo chúng tôi nhanh chóng đến bệnh viện lớn, bị sưng thành như vậy nếu xử lý không tốt có thể phải cắt đi.
Nghe thấy có thể bị cắt tay, tôi sợ ngây cả người.
Nhị ca nói là chuột cắn, chuột cắn một chút sao lại phải cắt tay chứ, chuột này có độc hả?
Không còn cách nào khác, tôi lại đi bệnh viện nhân dân đứng đầu Thuận Đức.
Bác sĩ phòng cấp cứu cau mày, anh ta nhìn ngón tay sưng tấy của tôi nói: “Nhiệt độ cơ thể bình thường không bị truyền nhiễm, chụp x-quang trước đi, xem thử bị phù nề hay là cái gì, sao lại sưng thành như vậy được.
”
Chụp x-quang xong đưa ảnh cho bác sĩ, bác sĩ sau khi nhìn qua rồi nói: “Là bị phù nề, vết thương không bị nhiễm trùng”, anh ta còn hỏi tôi có cảm thấy không thoải mái hay không, tôi lắc đầu bảo không.
Sau đó, bác sĩ dùng chiếc kim có đầu lớn trong hộp đựng kim châm cứu, đâm hai lỗ nhỏ trên ngón tay của tôi, tôi cũng không cảm giác được đau đớn.
Anh ta nhẹ đè một cái, lập tức có rất nhiều chất lỏng màu vàng trắng chảy ra.
Nước trong vết thương chảy ra, ngón tay tôi lập tức nhỏ hơn rất nhiều, bác sĩ lại kê cho tôi thuốc kháng sinh amoxicillin, bảo tôi khi quay về uống hai viên, không được ăn đồ cay.
Cảm ơn bác sĩ, chúng tôi liền quay về khách sạn.
“Tay cậu không sao chứ Vân Phong?” Lão thủ lĩnh hỏi tôi một câu.
Tôi nhìn qua ngón tay đã bớt sưng, thở phào nhẹ nhõm nói: “Có lẽ là không sao nữa đâu thủ lĩnh, cũng không đau không ngứa.
”
Vương thủ lĩnh gật đầu, ông ấy lại nói với Tôn lão nhị.
“Lão nhị, tôi buổi sáng đã nghiên cứu tỉ mỉ rồi, còn gọi điện hỏi mấy người thủ lĩnh khác trong nghề nữa, ý kiến của chúng tôi đều giống nhau, có khả năng là mộ bị tích nước đã làm sụp chủ mộ thất, hoặc có thể còn chôn ở chỗ khác.
”
“Vân Phong cậu đi nghỉ ngơi trước đi, lão nhị cậu đi theo tôi, chúng thảo luận một chút.
”
Trở lại trong phòng của mình, sau khi uống thuốc kháng sinh thì nằm trên giường, tôi thấy hơi mệt, rất nhanh liền ngủ.
Tôi mơ một giấc mơ, mơ đến chiếc vại nước lớn lẻ loi kia.
Có một cánh tay người bị thối rữa, duỗi ra một cách chậm rãi từ trong lỗ hổng, một phát bắt được cổ tay của tôi!
“A!”
Tôi tỉnh lại từ trong cơn ác mộng, sau lưng đã ướt đẫm.
Cảm thấy trên tay có chút bất thường, tôi cúi đầu nhìn lại.
Lúc ấy, ngón !.
ngón tay của tôi!.
Lại bị sưng phù to lên rồi.
Hơn nữa dường như còn nghiêm trọng hơn so với lần trước.
***Được dịch và biên bởi iinatrans