Bà Cốt Giới Giải Trí - Trang 4
Chương 46-1: Trở nên bận rộn
Tần Nhất Xuyên nhìn thấy hotsearch mới biết Trường Tuế đã trở về thành phố Bắc.
Nhưng Trường Tuế không hề nói với anh ta rằng cô đã trở về thành phố Bắc, mặc dù mỗi ngày hai người đều nhắn tin WeChat với nhau.
Tuy rằng phần lớn thời gian đều là do anh ta chủ động nhắn tin cho cô trước.
Tin nhắn Trường Tuế trả lời lại cũng vô cùng ngắn gọn, trên cơ bản là anh ta hỏi một câu cô trả lời một câu.
Tần Nhất Xuyên bắt đầu mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Tuy rằng anh ta chưa từng yêu đương, cũng không thích ai nhưng lại biết những cô gái khác khi thích anh đều sẽ có những hành động như thế nào.
Mỗi ngày những người đó đều nhắn tin chúc anh ngủ ngon, chia sẻ những câu chuyện xảy ra trong ngày, thậm chí còn có thể gửi sang một vài biểu tượng cảm xúc đáng yêu hay là hỏi han ân cần với anh nữa.
Mà bình thường phản ứng của anh ta cũng chỉ là xuất phát từ phép lịch sự, ngẫu nhiên trả lời một vài câu.
Lâu dần thấy anh ta cũng không hứng thú lắm nên những cô gái đó sẽ tự động rút lui.
Nhưng bây giờ tình huống giữa anh ta và Trường Tuế chính là, mỗi ngày anh ta đều chủ động liên hệ nhắn tin cho Trường Tuế, mỗi ngày đều là buổi sáng tốt lành buổi tối chúc ngủ ngon, anh chia sẻ những câu chuyện thường ngày, còn gửi cho cô mấy biểu tượng cảm xúc đáng yêu, hỏi han ân cần với cô, mà Trường Tuế thì ngược lại, chỉ thỉnh thoảng trả lời anh vài câu, có đôi khi cả nửa ngày mà cô còn chưa nhắn tin lại.
Mỗi lần âm thanh WeChat trên điện thoại di động vang lên, anh đều nghĩ là cô nhắn tin đến, nhưng sau khi xem thấy không phải là cô thì liền thất vọng.
Đủ hết thảy những dấu hiệu này cho thấy anh ta thích Trường Tuế chứ không phải là Trường Tuế thích anh.
Tuy rằng anh ta cũng biết Trường Tuế luôn luôn bận rộn nhiều việc, cũng không phải là cô cố ý lạnh nhạt qua loa như thế, nhưng khi cô trở về thành phố Bắc mà cũng không hề nói với anh ta một lời.
Trong lòng anh ta vẫn có một chút gì đó không dễ chịu.
Anh ta quyết định muốn chờ cô liên lạc với anh ta trước.
Nhưng chờ từ sáng đến tối, Trường Tuế vẫn không gửi tin nhắn WeChat cho anh ta.
“Hôm nay con có chuyện gì vậy? Như quả cà héo thế, không ngẩng đầu lên nổi.” Tần Diệu Văn đang ngồi trước màn hình, đầu không quay lại nhưng vẫn hỏi anh ta.
Bình thường Tần Nhất Xuyên luôn luôn tinh lực dư thừa, thích đi dạo khắp nơi trong phim trường nhưng hôm nay lại thành thành thật thật ngồi ở bên cạnh ông ta nguyên cả một ngày. Mày cứ luôn nhíu lại, không ngừng lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, lại tắt, lại lấy ra nhìn một cái lại tắt đi.
Tần Diệu Văn quay đầu lại liếc nhìn anh ta, liền nhìn thấy Tần Nhất Xuyên đang nhìn chằm chằm vào giao diện chat trên WeChat, mày nhíu chặt, căn bản không nghe thấy lời ông ta vừa nói: “Đang nói chuyện yêu đương à?”
Tần Nhất Xuyên sợ tới mức lập tức ấn tắt điện thoại di động, bối rối ngẩng đầu lên nói: “Cái gì? Làm gì có chứ.”
Tần Diệu Văn hừ lạnh rồi cười một tiếng: “Con giấu được lão tử à? Người thì ở chỗ này hồn lại ở chỗ khác. Ai thế? Có phải là bạn cùng lớp không? Ba đã gặp bao giờ chưa? Có phải là cô gái tên là Tống Mỹ Du mà lần trước đến nhà chúng ta chơi không?”
Tần Nhất Xuyên nói: “Tống Mỹ Du với con chỉ là bạn học thôi, là bạn tốt….Hơn nữa, cô ấy cũng không phải là tuýp người của con.”
Tần Diệu Văn cười: “Vậy chứ con thích tuýp người nào? Người giống như Tiểu Khương à?”
Nhất thời cả người Tần Nhất Xuyên chấn động, da mặt nóng bừng lên, ánh mắt né tránh, ngay cả giọng nói cũng lắp ba lắp bắp: “Ba, ba nói bậy bạ gì thế? Trường Tuế à, con chỉ coi cô ấy như là em gái thôi….”
Lúc trước nói những lời này đúng lý hợp tình, nhưng bây giờ không hiểu sao lại có cảm giác chột dạ như thế.
Tần Diệu Văn nhìn thấy bộ dạng mặt đỏ tai hồng của Tần Nhất Xuyên làm sao còn không rõ được, liền nói: “Được rồi, ba cũng nhìn ra từ lâu rồi, lúc Tiểu Khương còn ở trong đoàn làm phim cả ngày con cứ chạy sau lưng cô ấy xun xoe như thế, còn ngàn dặm xa xôi chạy tới thành phố Tây để xem lớp gì đó nữa, nói là đến chỗ Từ Nghiêu để học tập. Học gì mà được có một ngày như thế chứ? Ngay cả người mù đều có thể nhìn ra được là con đến đó làm gì, đang đuổi theo Tiểu Khương chứ sao nữa.”
Từ mặt đến cổ của Tần Nhất Xuyên đều đỏ bừng lên, giống như tầng giấy mỏng che đậy trong lòng bị chọc thủng, trong lòng vừa hoảng vừa loạn.
Trong lòng anh ta thật ra cũng mơ hồ hiểu được, lúc anh ta nhìn thấy tin đồn Trường Tuế có mối quan hệ với người khác liền cảm thấy khó chịu. Lúc nhìn thấy cô đứng ở gần Hạ Luật thì trong ngực liền nghẹn lại. Lúc cô trả lời tin nhắn của anh, anh cảm thấy vô cùng cao hứng. Lúc cô không trả lời tin nhắn, anh liền đau khổ nghĩ tới nghĩ lui.
Chẳng qua là lúc này anh ta chỉ mới biết yêu, cứ tỉnh tỉnh mê mê, nhưng thực chất bên trong lại có một chút kiêu ngạo, không muốn thừa nhận là anh ta thích cô trước.
Nhưng bây giờ tầng giấy mỏng này đã bị chọc thủng, khiến cho anh ta không thể không đối mặt với nội tâm của mình.
Thì ra anh ta thực sự thích Trường Tuế.
Nếu nói anh bắt đầu thích cô từ khi nào, anh cũng không dám nghĩ sâu bởi vì nếu nghĩ sâu, anh thậm chí còn cảm thấy có lẽ là từ lúc mình ở bên ngoài trở về bước vào cửa liền nhìn thẳng vào mắt cô, lúc đó anh đã cảm thấy cô có gì đó khác với mọi người.
“Đạo diễn Tần, ông tìm tôi à?”
Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Tần Nhất Xuyên bỗng dưng từ trong thế giới nội tâm của mình rút ra, nét ửng đỏ ở trên mặt vẫn chưa phai hết. Anh ta vừa ngẩng đầu liền phát hiện Hạ Luật đang đứng nói chuyện với ba anh ta.
Nhất thời hoảng sợ.
Hạ Luật đã đến đây từ lúc nào vậy?
Tần Nhất Xuyên có chút nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Hạ Luật, nhưng cũng không thể dò xét được điều gì từ khuôn mặt vạn năm bất biến của anh ta.
Chắc là anh ta không nghe được điều gì đâu.
Trong lòng Tần Nhất Xuyên chợt thấy bồn chồn.
Tần Diệu Văn nói: “A, Hạ Luật à, là thế này, cậu đến xem mấy cảnh quay này một chút đi. Tôi cảm thấy vừa rồi ở chỗ này xử lý cảm xúc không tốt lắm.”
Hạ Luật đi lên phía trước, ngồi bên cạnh Tần Diệu Văn xem lại cảnh quay vừa rồi.
Tần Nhất Xuyên liền yên lặng đứng dậy rời đi.
Sau khi thấy anh ta rời đi, Hạ Luật hơi quay đầu lại nhìn thoáng qua, đôi lông mày nhíu chặt lại.
…..
Vào buổi tối, Lưu Doanh gọi điện thoại cho Trường Tuế.
Trong điện thoại có thể thấy tâm tình của cô ấy có vẻ không tệ.
“Chúng tôi đã đến nơi rồi. Tiểu sư phụ trong chùa đã đặc biệt đến nhà ga đón chúng tôi. Tiểu Mẫn bây giờ đang sắp xếp lại giường nệm. Trường Tuế à, môi trường ở chỗ này đúng là quá tốt, không khí rất trong lành. Đợi lát nữa chúng tôi ăn cơm chay xong sẽ đi một vòng xem sao.”
Trường Tuế bảo Lưu Doanh đi đến chùa Thanh Sơn ở lại một thời gian ngắn để thanh lọc âm khí và oán khí ở trên người cô ấy. Hơn nữa, chùa Thanh Sơn rất yên tĩnh, thích hợp để tĩnh dưỡng, đối với thân thể của cô ấy cũng rất có lợi.
Chùa Thanh Sơn có sương phòng, là nơi dành riêng cho mấy khách hành hương từ địa phương khác đến đây.
Trường Tuế cũng không quên nhắc nhở cô ấy phải chú ý dinh dưỡng. Cho dù cơm chay trong chùa có ngon đến đâu nhưng đối với phụ nữ mang thai mà nói, hiển nhiên dinh dưỡng trong đó vẫn không đủ.
Hai người lại buôn chuyện tán gẫu chuyện Trường Tuế được lên hotsearch.
Sau khi Lưu Doanh biết Trường Tuế không thể ở lại nhà cũ nữa, liền hỏi cô có muốn đến nhà của cô ấy ở một thời gian không.
Trường Tuế từ chối.
Cô đã nhờ Diệp Lộ tìm nhà cho cô rồi.
Lần trước cô từng đến chỗ khu chung cư mà Diệp Lộ ở. Ở đó không chỉ có môi trường tốt, phong cảnh đẹp, phong thủy cũng tốt mà quan trọng nhất là, cô đã hỏi thăm được, Hạ Luật cũng ở trong chung cư kia.
Diệp Lộ nhận được ủy thác của cô cũng rất để tâm, trong điện thoại cũng cam đoan rằng sẽ giúp cô tìm được một căn thích hợp.
Còn nói với cô nếu có thời gian rảnh thì đến nhà cô ấy chơi, bây giờ Mạt Mạt vẫn rất nhớ và muốn gặp cô ấy.
Từ sau khi chuyện đó xảy ra, Diệp Lộ và Chu Bân đều cảm thấy có lỗi với Mạt Mạt nên đều cố gắng hết sức để giảm bớt khối lượng công việc, về nhà với con gái nhiều hơn.
Mạt Mạt rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé. Mặc dù ngay từ đầu vẫn thường xuyên nhắc tới Tiểu Vũ, nhưng sau một thời gian dài, lại quen biết thêm nhiều bạn mới, hơn nữa có ba mẹ thường xuyên ở bên cạnh nên cũng dần dần quên mất người bạn cùng chơi với mình trước đó.
Trước khi tìm được một chỗ ở thích hợp, Trường Tuế chỉ có thể tạm thời ở lại trong khách sạn.
Nhưng bây giờ sống ở đâu cũng không phải là vấn đề quan trọng nữa, bởi vì cái video kia mà mấy lời mời được hợp tác với Trường Tuế đột nhiên tăng gấp đôi.
Mấy chương trình giải trí, hoạt động quảng bá kinh doanh, quay phim chụp ảnh tạp chí, thậm chí còn bao gồm cả tài nguyên phim điện ảnh và truyền hình.
Công ty quản lý của cô bây giờ vui đến mức nở đầy hoa.
Lịch trình làm việc của Trường Tuế lập tức được xếp đầy.
Tiền cát xê của cô cũng tăng lên gấp đôi.
Thậm chí một netizen nào đó còn đưa ra mức giá một triệu cho một lần xuất hiện nữa.
Mặc kệ có phù hợp hay không phù hợp, Trường Tuế vừa nghe được báo giá này liền nhận không chút do dự nào.
Vì vậy, sau một ngày nghỉ ngơi, Trường Tuế lập tức bước vào trạng thái vô cùng bận rộn.
Chụp ảnh cho tạp chí ở thành phố Bắc xong, lại suốt đêm bay đến thành phố Đông để làm đại sứ thương hiệu cho một nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da cao cấp.
Có mấy nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da đang để mắt tới cô, muốn bàn chuyện hợp tác.
Ngoài ra cũng có mấy quảng cáo dầu gội đầu đang nhắm đến cô nữa.
Rốt cuộc Trường Tuế cũng hiểu tại sao có nhiều người lại liều mạng muốn được nổi tiếng đến như vậy.
Bởi vì nổi tiếng tương đương với có tiền.
Mặc dù cô nổi tiếng lên theo một cách thức không thể giải thích được.
Bản thân cô cũng không nghĩ tới mình sẽ có một ngày dựa vào gương mặt để kiếm cơm.
Chỉ cần một video dài hơn một phút thôi, mà đã cho cô nhiều cơ hội để kiếm tiền như vậy.
Nhưng sau khi trở nên nổi tiếng, cô cũng bắt đầu có phiền não rồi. Công ty sắp xếp cho cô một stylist riêng.
Những một quần áo màu xám đen nặng nề của cô đều bị cưỡng chế không thể mặc trước công chúng được nữa. Để có được một vài tài nguyên về thời trang, cô nhất định phải mặc quần áo của các thương hiệu lớn.
Hôm nay Trường Tuế xuất hiện ở sân bay, chuẩn bị đến thành phố Tây quay một chương trình giải trí về khả năng sinh tồn. Cô trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy không tay màu xanh nhạt, thắt lưng vòng quanh eo nhỏ, làn váy nhẹ nhàng. Mái tóc dài đen nhánh được uốn xoăn từng sóng lớn, xõa ra càng làm nổi bật gương mặt tinh xảo. Nhìn từ bên sườn mặt chỉ thấy hàng mi dày cong vút cùng sống mũi cao thẳng.
Làn da cô trắng như tuyết, chân tay mảnh khảnh. Tuy rằng vóc người cô không cao nhưng tỷ lệ lại cực tốt, eo thon chân dài, chiếc váy màu xanh nhạt mặc trên người giống như một thiên sứ, khuôn mặt nhỏ nhắn không có biểu tình gì, mang theo vài phần thanh lãnh đạm mạc. Khí chất thật sự khiến cho người ta phải chú ý.
Cô cùng với chiếc váy cô mặc và chiếc túi xách màu trắng có cùng thương hiệu đã bùng nổ vào ngày hôm đó.
Có không ít cư dân mạng bày tỏ muốn được có một cái mũi giống như Trường Tuế.
[ Cái mũi này tuyệt quá đi mất thôi! Cho dù là phẫu thuật thẩm mỹ cũng không làm ra được độ cong như thế. ]
[ Làn da trắng quá đi mất, có cảm giác như từ khi sinh ra đến nay chưa hề phải tiếp xúc với ánh mặt trời vậy. Đứng ở trong đám người hoàn toàn giống cái bóng đèn phát sáng. ]
[ Khí chất này quá tuyệt! Khuôn mặt này là được nặn ra phải không? Thật sự quá tinh tế ]
[ Nếu như gương mặt này thực sự là tự nhiên thì quá tuyệt đi. ]
[ Muốn có mũi như thế, mắt hai mí như thế ]
[ Cái mái tóc dày kinh người! Tôi ghen tị quá đi, đầu tóc này hoàn toàn có thể gọi là tiêu chuẩn để quảng cáo dầu gội đầu rồi. ]
[ Cô ấy thật sự quá đẹp!!! Giống như một thiên sứ nhỏ vậy! ]
Sau khi Trường Tuế đến thành phố Tây, liền tới khách sạn mà tổ tiết mục sắp xếp gặp mặt Hà Na Na.
Hà Na Na đã từng đề nghị cô đến ở chung nhà với cô ấy. Tuy rằng Trường Tuế từ chối nhưng trong lòng vẫn thấy cảm động.
Lần này Hà Na Na và Trường Tuế ở chung trong một khách sạn là bởi vì cô ấy và Trường Tuế cùng tham gia một chương trình giải trí.
Sau khi Hà Na Na nhìn thấy Trường Tuế, ngay lập tức cô ấy chạy đến ôm một cái ôm nồng nhiệt, sau đó ôm lấy cô chụp mấy chục tấm hình selfie, còn chụp lén mấy tấm ảnh mà cô đang ăn nữa.
Khi hai người đã ăn cơm xong liền đăng lên Weibo, phối hợp với một bức ảnh hai người dán mặt vào nhau chụp ảnh tự sướng @Khương Trường Tuế.
[ Ngày mai Khương Khương cùng với tôi tham gia một chương trình giải trí đấy ~ Tối nay đã có Khương Khương bảo vệ tôi rồi ~ Yêu cậu lắm lắm ~ ]
Nhưng Trường Tuế không hề nói với anh ta rằng cô đã trở về thành phố Bắc, mặc dù mỗi ngày hai người đều nhắn tin WeChat với nhau.
Tuy rằng phần lớn thời gian đều là do anh ta chủ động nhắn tin cho cô trước.
Tin nhắn Trường Tuế trả lời lại cũng vô cùng ngắn gọn, trên cơ bản là anh ta hỏi một câu cô trả lời một câu.
Tần Nhất Xuyên bắt đầu mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng lắm.
Tuy rằng anh ta chưa từng yêu đương, cũng không thích ai nhưng lại biết những cô gái khác khi thích anh đều sẽ có những hành động như thế nào.
Mỗi ngày những người đó đều nhắn tin chúc anh ngủ ngon, chia sẻ những câu chuyện xảy ra trong ngày, thậm chí còn có thể gửi sang một vài biểu tượng cảm xúc đáng yêu hay là hỏi han ân cần với anh nữa.
Mà bình thường phản ứng của anh ta cũng chỉ là xuất phát từ phép lịch sự, ngẫu nhiên trả lời một vài câu.
Lâu dần thấy anh ta cũng không hứng thú lắm nên những cô gái đó sẽ tự động rút lui.
Nhưng bây giờ tình huống giữa anh ta và Trường Tuế chính là, mỗi ngày anh ta đều chủ động liên hệ nhắn tin cho Trường Tuế, mỗi ngày đều là buổi sáng tốt lành buổi tối chúc ngủ ngon, anh chia sẻ những câu chuyện thường ngày, còn gửi cho cô mấy biểu tượng cảm xúc đáng yêu, hỏi han ân cần với cô, mà Trường Tuế thì ngược lại, chỉ thỉnh thoảng trả lời anh vài câu, có đôi khi cả nửa ngày mà cô còn chưa nhắn tin lại.
Mỗi lần âm thanh WeChat trên điện thoại di động vang lên, anh đều nghĩ là cô nhắn tin đến, nhưng sau khi xem thấy không phải là cô thì liền thất vọng.
Đủ hết thảy những dấu hiệu này cho thấy anh ta thích Trường Tuế chứ không phải là Trường Tuế thích anh.
Tuy rằng anh ta cũng biết Trường Tuế luôn luôn bận rộn nhiều việc, cũng không phải là cô cố ý lạnh nhạt qua loa như thế, nhưng khi cô trở về thành phố Bắc mà cũng không hề nói với anh ta một lời.
Trong lòng anh ta vẫn có một chút gì đó không dễ chịu.
Anh ta quyết định muốn chờ cô liên lạc với anh ta trước.
Nhưng chờ từ sáng đến tối, Trường Tuế vẫn không gửi tin nhắn WeChat cho anh ta.
“Hôm nay con có chuyện gì vậy? Như quả cà héo thế, không ngẩng đầu lên nổi.” Tần Diệu Văn đang ngồi trước màn hình, đầu không quay lại nhưng vẫn hỏi anh ta.
Bình thường Tần Nhất Xuyên luôn luôn tinh lực dư thừa, thích đi dạo khắp nơi trong phim trường nhưng hôm nay lại thành thành thật thật ngồi ở bên cạnh ông ta nguyên cả một ngày. Mày cứ luôn nhíu lại, không ngừng lấy điện thoại di động ra nhìn một cái, lại tắt, lại lấy ra nhìn một cái lại tắt đi.
Tần Diệu Văn quay đầu lại liếc nhìn anh ta, liền nhìn thấy Tần Nhất Xuyên đang nhìn chằm chằm vào giao diện chat trên WeChat, mày nhíu chặt, căn bản không nghe thấy lời ông ta vừa nói: “Đang nói chuyện yêu đương à?”
Tần Nhất Xuyên sợ tới mức lập tức ấn tắt điện thoại di động, bối rối ngẩng đầu lên nói: “Cái gì? Làm gì có chứ.”
Tần Diệu Văn hừ lạnh rồi cười một tiếng: “Con giấu được lão tử à? Người thì ở chỗ này hồn lại ở chỗ khác. Ai thế? Có phải là bạn cùng lớp không? Ba đã gặp bao giờ chưa? Có phải là cô gái tên là Tống Mỹ Du mà lần trước đến nhà chúng ta chơi không?”
Tần Nhất Xuyên nói: “Tống Mỹ Du với con chỉ là bạn học thôi, là bạn tốt….Hơn nữa, cô ấy cũng không phải là tuýp người của con.”
Tần Diệu Văn cười: “Vậy chứ con thích tuýp người nào? Người giống như Tiểu Khương à?”
Nhất thời cả người Tần Nhất Xuyên chấn động, da mặt nóng bừng lên, ánh mắt né tránh, ngay cả giọng nói cũng lắp ba lắp bắp: “Ba, ba nói bậy bạ gì thế? Trường Tuế à, con chỉ coi cô ấy như là em gái thôi….”
Lúc trước nói những lời này đúng lý hợp tình, nhưng bây giờ không hiểu sao lại có cảm giác chột dạ như thế.
Tần Diệu Văn nhìn thấy bộ dạng mặt đỏ tai hồng của Tần Nhất Xuyên làm sao còn không rõ được, liền nói: “Được rồi, ba cũng nhìn ra từ lâu rồi, lúc Tiểu Khương còn ở trong đoàn làm phim cả ngày con cứ chạy sau lưng cô ấy xun xoe như thế, còn ngàn dặm xa xôi chạy tới thành phố Tây để xem lớp gì đó nữa, nói là đến chỗ Từ Nghiêu để học tập. Học gì mà được có một ngày như thế chứ? Ngay cả người mù đều có thể nhìn ra được là con đến đó làm gì, đang đuổi theo Tiểu Khương chứ sao nữa.”
Từ mặt đến cổ của Tần Nhất Xuyên đều đỏ bừng lên, giống như tầng giấy mỏng che đậy trong lòng bị chọc thủng, trong lòng vừa hoảng vừa loạn.
Trong lòng anh ta thật ra cũng mơ hồ hiểu được, lúc anh ta nhìn thấy tin đồn Trường Tuế có mối quan hệ với người khác liền cảm thấy khó chịu. Lúc nhìn thấy cô đứng ở gần Hạ Luật thì trong ngực liền nghẹn lại. Lúc cô trả lời tin nhắn của anh, anh cảm thấy vô cùng cao hứng. Lúc cô không trả lời tin nhắn, anh liền đau khổ nghĩ tới nghĩ lui.
Chẳng qua là lúc này anh ta chỉ mới biết yêu, cứ tỉnh tỉnh mê mê, nhưng thực chất bên trong lại có một chút kiêu ngạo, không muốn thừa nhận là anh ta thích cô trước.
Nhưng bây giờ tầng giấy mỏng này đã bị chọc thủng, khiến cho anh ta không thể không đối mặt với nội tâm của mình.
Thì ra anh ta thực sự thích Trường Tuế.
Nếu nói anh bắt đầu thích cô từ khi nào, anh cũng không dám nghĩ sâu bởi vì nếu nghĩ sâu, anh thậm chí còn cảm thấy có lẽ là từ lúc mình ở bên ngoài trở về bước vào cửa liền nhìn thẳng vào mắt cô, lúc đó anh đã cảm thấy cô có gì đó khác với mọi người.
“Đạo diễn Tần, ông tìm tôi à?”
Đúng vào lúc này, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
Tần Nhất Xuyên bỗng dưng từ trong thế giới nội tâm của mình rút ra, nét ửng đỏ ở trên mặt vẫn chưa phai hết. Anh ta vừa ngẩng đầu liền phát hiện Hạ Luật đang đứng nói chuyện với ba anh ta.
Nhất thời hoảng sợ.
Hạ Luật đã đến đây từ lúc nào vậy?
Tần Nhất Xuyên có chút nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Hạ Luật, nhưng cũng không thể dò xét được điều gì từ khuôn mặt vạn năm bất biến của anh ta.
Chắc là anh ta không nghe được điều gì đâu.
Trong lòng Tần Nhất Xuyên chợt thấy bồn chồn.
Tần Diệu Văn nói: “A, Hạ Luật à, là thế này, cậu đến xem mấy cảnh quay này một chút đi. Tôi cảm thấy vừa rồi ở chỗ này xử lý cảm xúc không tốt lắm.”
Hạ Luật đi lên phía trước, ngồi bên cạnh Tần Diệu Văn xem lại cảnh quay vừa rồi.
Tần Nhất Xuyên liền yên lặng đứng dậy rời đi.
Sau khi thấy anh ta rời đi, Hạ Luật hơi quay đầu lại nhìn thoáng qua, đôi lông mày nhíu chặt lại.
…..
Vào buổi tối, Lưu Doanh gọi điện thoại cho Trường Tuế.
Trong điện thoại có thể thấy tâm tình của cô ấy có vẻ không tệ.
“Chúng tôi đã đến nơi rồi. Tiểu sư phụ trong chùa đã đặc biệt đến nhà ga đón chúng tôi. Tiểu Mẫn bây giờ đang sắp xếp lại giường nệm. Trường Tuế à, môi trường ở chỗ này đúng là quá tốt, không khí rất trong lành. Đợi lát nữa chúng tôi ăn cơm chay xong sẽ đi một vòng xem sao.”
Trường Tuế bảo Lưu Doanh đi đến chùa Thanh Sơn ở lại một thời gian ngắn để thanh lọc âm khí và oán khí ở trên người cô ấy. Hơn nữa, chùa Thanh Sơn rất yên tĩnh, thích hợp để tĩnh dưỡng, đối với thân thể của cô ấy cũng rất có lợi.
Chùa Thanh Sơn có sương phòng, là nơi dành riêng cho mấy khách hành hương từ địa phương khác đến đây.
Trường Tuế cũng không quên nhắc nhở cô ấy phải chú ý dinh dưỡng. Cho dù cơm chay trong chùa có ngon đến đâu nhưng đối với phụ nữ mang thai mà nói, hiển nhiên dinh dưỡng trong đó vẫn không đủ.
Hai người lại buôn chuyện tán gẫu chuyện Trường Tuế được lên hotsearch.
Sau khi Lưu Doanh biết Trường Tuế không thể ở lại nhà cũ nữa, liền hỏi cô có muốn đến nhà của cô ấy ở một thời gian không.
Trường Tuế từ chối.
Cô đã nhờ Diệp Lộ tìm nhà cho cô rồi.
Lần trước cô từng đến chỗ khu chung cư mà Diệp Lộ ở. Ở đó không chỉ có môi trường tốt, phong cảnh đẹp, phong thủy cũng tốt mà quan trọng nhất là, cô đã hỏi thăm được, Hạ Luật cũng ở trong chung cư kia.
Diệp Lộ nhận được ủy thác của cô cũng rất để tâm, trong điện thoại cũng cam đoan rằng sẽ giúp cô tìm được một căn thích hợp.
Còn nói với cô nếu có thời gian rảnh thì đến nhà cô ấy chơi, bây giờ Mạt Mạt vẫn rất nhớ và muốn gặp cô ấy.
Từ sau khi chuyện đó xảy ra, Diệp Lộ và Chu Bân đều cảm thấy có lỗi với Mạt Mạt nên đều cố gắng hết sức để giảm bớt khối lượng công việc, về nhà với con gái nhiều hơn.
Mạt Mạt rốt cuộc vẫn chỉ là một cô bé. Mặc dù ngay từ đầu vẫn thường xuyên nhắc tới Tiểu Vũ, nhưng sau một thời gian dài, lại quen biết thêm nhiều bạn mới, hơn nữa có ba mẹ thường xuyên ở bên cạnh nên cũng dần dần quên mất người bạn cùng chơi với mình trước đó.
Trước khi tìm được một chỗ ở thích hợp, Trường Tuế chỉ có thể tạm thời ở lại trong khách sạn.
Nhưng bây giờ sống ở đâu cũng không phải là vấn đề quan trọng nữa, bởi vì cái video kia mà mấy lời mời được hợp tác với Trường Tuế đột nhiên tăng gấp đôi.
Mấy chương trình giải trí, hoạt động quảng bá kinh doanh, quay phim chụp ảnh tạp chí, thậm chí còn bao gồm cả tài nguyên phim điện ảnh và truyền hình.
Công ty quản lý của cô bây giờ vui đến mức nở đầy hoa.
Lịch trình làm việc của Trường Tuế lập tức được xếp đầy.
Tiền cát xê của cô cũng tăng lên gấp đôi.
Thậm chí một netizen nào đó còn đưa ra mức giá một triệu cho một lần xuất hiện nữa.
Mặc kệ có phù hợp hay không phù hợp, Trường Tuế vừa nghe được báo giá này liền nhận không chút do dự nào.
Vì vậy, sau một ngày nghỉ ngơi, Trường Tuế lập tức bước vào trạng thái vô cùng bận rộn.
Chụp ảnh cho tạp chí ở thành phố Bắc xong, lại suốt đêm bay đến thành phố Đông để làm đại sứ thương hiệu cho một nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da cao cấp.
Có mấy nhãn hiệu mỹ phẩm dưỡng da đang để mắt tới cô, muốn bàn chuyện hợp tác.
Ngoài ra cũng có mấy quảng cáo dầu gội đầu đang nhắm đến cô nữa.
Rốt cuộc Trường Tuế cũng hiểu tại sao có nhiều người lại liều mạng muốn được nổi tiếng đến như vậy.
Bởi vì nổi tiếng tương đương với có tiền.
Mặc dù cô nổi tiếng lên theo một cách thức không thể giải thích được.
Bản thân cô cũng không nghĩ tới mình sẽ có một ngày dựa vào gương mặt để kiếm cơm.
Chỉ cần một video dài hơn một phút thôi, mà đã cho cô nhiều cơ hội để kiếm tiền như vậy.
Nhưng sau khi trở nên nổi tiếng, cô cũng bắt đầu có phiền não rồi. Công ty sắp xếp cho cô một stylist riêng.
Những một quần áo màu xám đen nặng nề của cô đều bị cưỡng chế không thể mặc trước công chúng được nữa. Để có được một vài tài nguyên về thời trang, cô nhất định phải mặc quần áo của các thương hiệu lớn.
Hôm nay Trường Tuế xuất hiện ở sân bay, chuẩn bị đến thành phố Tây quay một chương trình giải trí về khả năng sinh tồn. Cô trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy không tay màu xanh nhạt, thắt lưng vòng quanh eo nhỏ, làn váy nhẹ nhàng. Mái tóc dài đen nhánh được uốn xoăn từng sóng lớn, xõa ra càng làm nổi bật gương mặt tinh xảo. Nhìn từ bên sườn mặt chỉ thấy hàng mi dày cong vút cùng sống mũi cao thẳng.
Làn da cô trắng như tuyết, chân tay mảnh khảnh. Tuy rằng vóc người cô không cao nhưng tỷ lệ lại cực tốt, eo thon chân dài, chiếc váy màu xanh nhạt mặc trên người giống như một thiên sứ, khuôn mặt nhỏ nhắn không có biểu tình gì, mang theo vài phần thanh lãnh đạm mạc. Khí chất thật sự khiến cho người ta phải chú ý.
Cô cùng với chiếc váy cô mặc và chiếc túi xách màu trắng có cùng thương hiệu đã bùng nổ vào ngày hôm đó.
Có không ít cư dân mạng bày tỏ muốn được có một cái mũi giống như Trường Tuế.
[ Cái mũi này tuyệt quá đi mất thôi! Cho dù là phẫu thuật thẩm mỹ cũng không làm ra được độ cong như thế. ]
[ Làn da trắng quá đi mất, có cảm giác như từ khi sinh ra đến nay chưa hề phải tiếp xúc với ánh mặt trời vậy. Đứng ở trong đám người hoàn toàn giống cái bóng đèn phát sáng. ]
[ Khí chất này quá tuyệt! Khuôn mặt này là được nặn ra phải không? Thật sự quá tinh tế ]
[ Nếu như gương mặt này thực sự là tự nhiên thì quá tuyệt đi. ]
[ Muốn có mũi như thế, mắt hai mí như thế ]
[ Cái mái tóc dày kinh người! Tôi ghen tị quá đi, đầu tóc này hoàn toàn có thể gọi là tiêu chuẩn để quảng cáo dầu gội đầu rồi. ]
[ Cô ấy thật sự quá đẹp!!! Giống như một thiên sứ nhỏ vậy! ]
Sau khi Trường Tuế đến thành phố Tây, liền tới khách sạn mà tổ tiết mục sắp xếp gặp mặt Hà Na Na.
Hà Na Na đã từng đề nghị cô đến ở chung nhà với cô ấy. Tuy rằng Trường Tuế từ chối nhưng trong lòng vẫn thấy cảm động.
Lần này Hà Na Na và Trường Tuế ở chung trong một khách sạn là bởi vì cô ấy và Trường Tuế cùng tham gia một chương trình giải trí.
Sau khi Hà Na Na nhìn thấy Trường Tuế, ngay lập tức cô ấy chạy đến ôm một cái ôm nồng nhiệt, sau đó ôm lấy cô chụp mấy chục tấm hình selfie, còn chụp lén mấy tấm ảnh mà cô đang ăn nữa.
Khi hai người đã ăn cơm xong liền đăng lên Weibo, phối hợp với một bức ảnh hai người dán mặt vào nhau chụp ảnh tự sướng @Khương Trường Tuế.
[ Ngày mai Khương Khương cùng với tôi tham gia một chương trình giải trí đấy ~ Tối nay đã có Khương Khương bảo vệ tôi rồi ~ Yêu cậu lắm lắm ~ ]