Ánh Trăng Sáng Tránh Xa Tôi Ra
Chương 182
“Anh ơi, cho anh này, em vừa nhặt được.” Nhóc con trèo từ trên ghế xuống, bình tĩnh nhặt điện thoại lên đưa cho Doãn Thường Lăng.
Doãn Thường Lăng nhìn ánh mắt ngây thơ của nó, nghẹn mất hồi lâu, “… Cảm ơn nhé.”
Nói đoạn, cậu nhận điện thoại, mở ra đọc, phát hiện tin nhắn Bách Vụ Thanh gửi cho mình sắp nổ tung rồi.
??? Chuyện gì thế?!
Nhân dịp đi vệ sinh, Doãn Thường Lăng trốn trong nhà vệ sinh, rồi mở tin nhắn.
Thời gian là nửa tiếng trước.
Bách: ‘Chọc một phát’
Bách: ‘Doãn Thường Lăng, nghe thấy xin hãy trả lời!’
Bách: ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’
…
Bách: ‘(⌒`) Doãn Thường Lăng đồ sở khanh!!’
Bách: ‘。゜゜(□`)°゜。Sao em không trả lời anh!!’
Bách: ‘Bài em đăng nghĩa là sao? Một mình anh không thoả mãn được em nữa à?!! (°ω°`)’
Bách: ‘Hôm kia em còn bảo anh là cục cưng của em mà! Đồ lừa đảo!!’
Doãn Thường Lăng: Cái quái gì thế?!
Tay cậu run rẩy mở tường nhà mình, phát hiện ra vốn 0 bài đăng tự dưng biến thành 1.
Cậu chưa bao giờ chơi thứ này, danh sách bạn bè cũng chỉ có một mình Bách Vụ Thanh, vừa đăng ký tài khoản mấy tuần trước, tường nhà chỉ là đồ trang trí.
Không ngờ tự dưng hôm nay lại đăng một bài, còn là mấy tấm ảnh động, chín tấm ảnh động đàn ông đủ kiểu đang chớp mắt.
Đù!
Không phải cậu đăng! Đám người này còn không đẹp bằng Bách Vụ Thanh!!!
Thoát tường nhà, Doãn Thường Lăng đang nghĩ xem phải giải thích ra sao, bỗng phát hiện ô trò chuyện với Bách Vụ Thanh có thêm một thông báo tin nhắn.
Mở ra là một tấm ảnh bị làm mờ, nhoè nhoẹt, còn là ảnh động, vẫn đang tải.
Doãn Thường Lăng ôm điện thoại, ngồi trên bồn cầu, mắt nhìn trân trân, thấy mong đợi vô cớ.
Tải xong rồi.
Bách Vụ Thanh trong ống kính hơi lúng túng, vừa tủi thân vừa giận dỗi, hắn hung dữ trừng mắt một cái, do dự một cái, và chớp mắt miễn cưỡng một cái.
Giây phút ảnh tải xong, tin nhắn của hắn cũng được gửi tới.
Bách: ‘Anh không đẹp bằng họ sao? Quả nhiên một cái lạ bằng tạ cái quen? Hửm??’
Đã già nửa tiếng trôi qua, lẽ nào nãy giờ hắn vẫn đang chụp ảnh?
Doãn Thường Lăng nghĩ, sắc mặt rạng rỡ.
Sao mà Vụ Thanh của cậu lại đáng yêu thế này?
Doãn: ‘…’
Là tin nhắn thoại.
“Đẹp, trong lòng em anh là đẹp nhất.”
Doãn Thường Lăng nhìn ánh mắt ngây thơ của nó, nghẹn mất hồi lâu, “… Cảm ơn nhé.”
Nói đoạn, cậu nhận điện thoại, mở ra đọc, phát hiện tin nhắn Bách Vụ Thanh gửi cho mình sắp nổ tung rồi.
??? Chuyện gì thế?!
Nhân dịp đi vệ sinh, Doãn Thường Lăng trốn trong nhà vệ sinh, rồi mở tin nhắn.
Thời gian là nửa tiếng trước.
Bách: ‘Chọc một phát’
Bách: ‘Doãn Thường Lăng, nghe thấy xin hãy trả lời!’
Bách: ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’ ‘Chọc một phát’
…
Bách: ‘(⌒`) Doãn Thường Lăng đồ sở khanh!!’
Bách: ‘。゜゜(□`)°゜。Sao em không trả lời anh!!’
Bách: ‘Bài em đăng nghĩa là sao? Một mình anh không thoả mãn được em nữa à?!! (°ω°`)’
Bách: ‘Hôm kia em còn bảo anh là cục cưng của em mà! Đồ lừa đảo!!’
Doãn Thường Lăng: Cái quái gì thế?!
Tay cậu run rẩy mở tường nhà mình, phát hiện ra vốn 0 bài đăng tự dưng biến thành 1.
Cậu chưa bao giờ chơi thứ này, danh sách bạn bè cũng chỉ có một mình Bách Vụ Thanh, vừa đăng ký tài khoản mấy tuần trước, tường nhà chỉ là đồ trang trí.
Không ngờ tự dưng hôm nay lại đăng một bài, còn là mấy tấm ảnh động, chín tấm ảnh động đàn ông đủ kiểu đang chớp mắt.
Đù!
Không phải cậu đăng! Đám người này còn không đẹp bằng Bách Vụ Thanh!!!
Thoát tường nhà, Doãn Thường Lăng đang nghĩ xem phải giải thích ra sao, bỗng phát hiện ô trò chuyện với Bách Vụ Thanh có thêm một thông báo tin nhắn.
Mở ra là một tấm ảnh bị làm mờ, nhoè nhoẹt, còn là ảnh động, vẫn đang tải.
Doãn Thường Lăng ôm điện thoại, ngồi trên bồn cầu, mắt nhìn trân trân, thấy mong đợi vô cớ.
Tải xong rồi.
Bách Vụ Thanh trong ống kính hơi lúng túng, vừa tủi thân vừa giận dỗi, hắn hung dữ trừng mắt một cái, do dự một cái, và chớp mắt miễn cưỡng một cái.
Giây phút ảnh tải xong, tin nhắn của hắn cũng được gửi tới.
Bách: ‘Anh không đẹp bằng họ sao? Quả nhiên một cái lạ bằng tạ cái quen? Hửm??’
Đã già nửa tiếng trôi qua, lẽ nào nãy giờ hắn vẫn đang chụp ảnh?
Doãn Thường Lăng nghĩ, sắc mặt rạng rỡ.
Sao mà Vụ Thanh của cậu lại đáng yêu thế này?
Doãn: ‘…’
Là tin nhắn thoại.
“Đẹp, trong lòng em anh là đẹp nhất.”