Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh - Trang 2
Chương 66
Xu Mạn quay đầu lại đối diện với con ngươi sâu thẳm của Thẩm Thanh Yến, trong lòng hoảng loạn, lo lắng gọi một tiếng: “Anh Thanh Yến ~”
“Ừ.” Anh ừ một tiếng, nhẹ nhàng vu.ốt ve hoa lan trên tay: “Mạn Mạn, em đang làm gì vậy?”
Anh vẫn nở nụ cười dịu dàng như trước, không có vẻ tức giận, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt. Xu Mạn không khỏi chột dạ, ánh mắt né tránh, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Yến.
Hiện tại cô thật sự muốn tìm một cái lỗ chui vào.
“Anh Thanh Yến, em… Không phải… Cái này… Anh…” Cô quá lo lắng, hoàn toàn không biết nên giải thích thế nào. Cô lén nhìn Thẩm Thanh Yến, đáng tiếc cô còn không chưa nhìn thấy mắt của đối phương đã cúi đầu xuống.
Xu Mạn lo lắng nuốt một ngụm nước miếng, nếu hiện tại cô không giải thích rõ ràng, Thẩm Thanh Yến nhất định sẽ rất tức giận.
Cô lấy hết can đảm nói: “Anh Thanh Yến, anh đừng tức giận, em sợ lắm. Em không phải cố ý muốn lừa anh, em chỉ muốn kiếm tiền nuôi anh, vậy thì anh không cần vất vả như vậy. Em không phải tặng cho Vân Tụ, anh ta đồng ý chuyển tiền, em mới trao đổi với anh ta, hơn nữa anh ta cũng có bệnh… Em sợ anh không đồng ý bán hoa, cho nên mới lén giấu anh…”
Cô càng nói càng nhỏ dần.
Cô âm thầm ngẩng đầu quan sát Thẩm Thanh Yến, thấy sắc mặt anh dịu lại, lúc này mới thầm thở phào. Thật ra còn có một nguyên nhân nữa, nhưng cô không nói với anh, cô sợ Thẩm Thanh Yến biết mình có nhiều cánh hoa… Sau này cô không bao giờ lừa anh nữa, quá đau khổ, trái tim của cô phải chịu dằn vặt.
Vân Tụ im lặng cầm vô lăng, trong lòng xuất hiện linh cảm xấu. Nhất là Thẩm Thanh Yến thỉnh thoảng liếc qua anh ta, làm cho anh ta không thoải mái.
“Tôi nói này, Thẩm Thanh Yến, vì một đóa hoa, anh có cần như thế không?” Vân Tụ không hiểu, anh ta và Thẩm Thanh Yến quen biết mười năm, Thẩm Thanh Yến ra mắt sớm hơn anh ta, cũng nổi tiếng sớm hơn, nhưng Vân Tụ có chỗ dựa gia đình, vừa ra mắt đã nổi tiếng, lúc ấy còn có không ít phóng viên so sánh hai người.
Mặc dù Vân Tụ độc miệng, thích châm chọc người khác, nhất là châm chọc Thẩm Thanh Yến, nhưng trong lòng anh ta công nhận Thẩm Thanh Yến, trong giới giải trí Thẩm Thanh Yến có thể là một người chính trực đáng quý trọng, hơn nữa giống như fan của anh đánh giá, anh hào phóng, không màng danh lợi.
Nhưng gần đây Thẩm Thanh Yến lại trở nên đặc biệt hẹp hòi keo kiệt. Anh hẹp hòi chuyện của Xu Mạn thì thôi đi, hiện tại anh lại keo kiệt một chậu hoa như vậy, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Nhưng Thẩm Thanh Yến càng như vậy, Vân Tụ càng thêm cảm thấy hoa này không bình thường. Vì cuộc sống hài hòa sau này, anh ta vẫn da mặt dày lấy được bông hoa này trước đã, huống chi anh ta đã thanh toán tiền, không lấy được hoa thì quá thiệt thòi rồi. Một trăm nghìn không nhiều không ít, quan trọng nhất là phản ứng của Thẩm Thanh Yến làm cho anh ta càng tò mò.
Thẩm Thanh Yến vừa tức giận vừa cảm động.
Khí Xu Mạn giấu anh giao dịch với Vân Tụ, không hỏi ý kiến của anh, lỡ Vân Tụ lừa cô thì sao? Nhưng anh nghe Xu Mạn nói muốn nuôi anh, trong lòng anh lại mềm nhũn, sao có thể tức giận với cô được.
Anh nghĩ đến chuyện Vân Tụ luôn dạy hư hoa lan nhỏ của mình thì lửa giận lại bùng lên.
Anh kéo Xu Mạn ra sau lưng mình, từ trên cao nhìn xuống người trong xe: “Cậu muốn hoa thì vào nhà rồi nói tiếp.” Anh nói xong thì nắm tay Xu Mạn kéo vào nhà.
Vân Tụ biết chuyện này không nói rõ ràng thì không chỉ mất tiền mà không có hoa nữa. May là anh chọn chỗ này dừng xe, anh ta cởi dây an toàn ra xuống xe rồi đuổi theo.
Đối diện đường cái mấy chục mét có một chiếc xe màu trắng, Khổng Vân và Lưu Sơn không ngờ hôm nay nằm vùng lại có thu hoạch bất ngờ.
Khổng Vân nói: “Anh Sơn, hôm nay chúng ta quay được thứ này, có phải có thể nâng giá lên hay không? Trên tay của người phụ nữ điên kia không chỉ có chút tiền như vậy, trước kia cô ta ra giá rất cao, vì sao lần này lại ép giá thấp như vậy? Em cảm thấy hay là chúng ta bán cho phòng làm việc của Thẩm Thanh Yến, ít nhất không đến mức đắc tội với Thẩm Thanh Yến.”
Lưu Sơn chậm rãi châm điếu thuốc, bọn họ vốn nhận tiền của một người, theo dõi Thẩm Thanh Yến và người phụ nữ Xu Mạn, không ngờ hôm nay lại phát hiện Vân Tụ ở đây.
Tin tức tình cảm của cậu Vân cũng không ít, gần đây trên mạng truyền tin năng lực của Vân Tụ có vấn đề, quần chúng ăn dưa rất chú ý. Bọn họ cho rằng Vân Tụ đến tìm Thẩm Thanh Yến, nhưng hiện tại xem ra Vân Tụ cũng không phải tới tìm Thẩm Thanh Yến, mà là tìm người phụ nữ ở chung với Thẩm Thanh Yến!
Tin tức này hơi lớn.
Người thuê bọn họ muốn quay được tin tức xấu của Thẩm Thanh Yến và người phụ nữ bên cạnh anh, bọn họ nhận không ít chuyện như vậy, trong giới giải trí có rất nhiều người muốn mua tài liệu đen của đối thủ một mất một còn của mình.
Chẳng qua lần này người mua tin tức không phải là minh tinh giới giải trí, Lưu Sơn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cậu liên lạc với người mua một chút, báo cho cô ta chuyện này, nếu cô ta không muốn đưa tiền thì cầm video này đưa cho người đại diện của Thẩm Thanh Yến.”
Khổng Vân lại hỏi: “Vân Tụ thì sao? Không hỏi một chút à?”
“Vân Tụ?” Lưu Sơn cười châm chọc một cái: “Anh ta thì thôi bỏ đi, anh ta vốn dựa vào tin tức tình cảm tạo danh tiếng, chỉ sợ bọn họ mong chúng ta tung tin ra, giúp anh ta lên hot search.”
Khổng Vân nhất thời không tìm được lời phản bác.
Anh ta tiếp tục điên cuồng chụp hình người đi vào sân, kết hợp với mấy bức ảnh trước sẽ tạo ra một câu chuyện, Khổng Vân nhìn Thẩm Thanh Yến nắm tay người phụ nữ đi vào, không khỏi nói một câu: “Chậc chậc, người phụ nữ này còn xinh đẹp hơn nhiều diễn viên nữ, khó trách ảnh đế kim ốc tàng kiều, không lẽ Vân Tụ có hứng thú với cô ta?”
“Vân Tụ có hứng thú với người phụ nữ kia?” Lưu Sơn lặp lại, cũng cầm điện thoại nhìn thoáng qua, trên đó hiện ra bức ảnh của một người phụ nữ, bức ảnh rất đẹp, cô gái đứng trong biển hoa dưới ánh trăng, xinh đẹp giống như một thần tiên không dính khói lửa của trần gian.
Anh ta nhìn một lát, hơi có chút tiếc nuối lắc đầu, giả vờ sâu xa uyên thâm: “Đôi khi xinh đẹp cũng không phải là chuyện tốt.”
Trong nhà, Thẩm Thanh Yến kéo Xu Mạn ngồi vào ghế phòng khách, anh cũng không nhiệt tình tiếp đoán Vân Tụ, Vân Tụ cũng không chờ mong anh sẽ tiếp đón mình, tự nhiên ngồi xuống đối diện hai người.
Trong lòng Xu Mạn lo lắng, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì với mình.
Vân Tụ tự nhiên ngồi trên sô pha, đôi mắt nhìn xung quanh: “Chậc chậc, nhưng chỗ này càng có hơi thở người ở hơn chung cư kia. Nhưng tôi rất khâm phục anh, nói về thủ đoạn, anh đứng thứ hai thì không ai dám thứ nhất. Anh có biệt thự rộng lớn như vậy, lần trước lại cố tình đưa chúng tôi đến chung cư nhỏ kia, để cư dân mạng cho rằng anh tiết kiệm đơn giản… Nếu lần sau đến nhà, tôi nhất định phải nói với bọn họ đến đây.”
Thẩm Thanh Yến chờ anh ta nói xong, chỉ nhàn nhạt liếc anh ta một cái: “Hôm nay cậu đến xem biệt thự của tôi sao?”
Vân Tụ thấy giọng điệu lạnh nhạt của anh, tức giận đến thầm nghiến răng: “Tôi nói này, sao anh lại trở nên keo kiệt thế?”
“Tôi không mở nơi từ thiện, vì sao phải hào phóng với mọi người chứ?”
Vân Tụ nghẹn lời.
Thẩm Thanh Yến khẽ cong môi, lại mở miệng hỏi: “Vì sao cậu muốn cánh hoa?”
Vân Tụ đương nhiên không thể nói diện kia của mình xảy ra vấn đề, cho nên muốn chữa trị, việc này liên quan đến lòng tự trọng của đàn ông, tuyệt đối không thể nói ra, vì thế anh ta nói: “Tôi thấy anh uống xong thì sắc mặt không tệ nên muốn thử xem. Anh cũng biết đấy, nghề của chúng ta rất coi trọng đến hình tượng, có ai không muốn càng đẹp trai hơn?”
Nhưng hiện tại ngoại trừ nguyên nhân này, còn có một nguyên nhân khác – anh ta rất tò mò với hoa lan của Thẩm Thanh Yến.
Nhưng vừa rồi anh ta đi ngang qua sân vẫn không nhìn thấy chậu hoa lan kia, trong phòng này, trên ban công cũng không thấy.
Xu Mạn trừng mắt nhìn về phía Vân Tụ, anh ta đã nói mình bệnh rất nặng, cần có cánh hoa chữa bệnh, nếu không phải bởi vì anh ta nói nghiêm trọng như thế, cô cũng không đến mức mạo hiểm như thế. Nếu cô biết hình tượng của anh ta có vấn đề, Xu Mạn cảm thấy mình sẽ không đồng ý dứt khoát như thế.
Thẩm Thanh Yến biết chính mình tác dụng của hoa lan nhỏ, anh liếc Vân Tụ một cái: “Chẳng lẽ trên mạng nói gần nhất phương diện kia của cậu… Không được là thật sao?”
“Thẩm Thanh Yến, anh có ý gì? Ai không được?” Vân Tụ tức đỏ mặt.
“Hoa lan của tôi rất quý giá, sẽ không bán. Nếu cậu không có vấn đề gì, muốn chăm sóc da thì có thể đến thẩm mỹ viện, nếu là cậu không tự tin với ngoại hình cũng có thể động dao kéo…” Thẩm Thanh Yến chậm rãi nói.
Vân Tụ chán nản: “Tôi mua từ Xu Mạn, cũng không hỏi anh mua, tôi đã chuyển tiền cho Xu Mạn rồi.”
Anh ta biết Thẩm Thanh Yến không dễ đối phó.
Thẩm Thanh Yến cười, đứng dậy rót trà cho mình, rót ly nước lọc cho Vân Tụ, sau đó mới nói: “Đương nhiên hoa là của tôi, tôi nói không bán thì không bán!”
Vân Tụ nhìn chén trà của anh, lại nhìn ly nước lọc của mình, thầm mắng anh keo kiệt!
Xu Mạn nhìn hai người, không nói lời nào, tránh chọc giận Thẩm Thanh Yến. Nhưng cô nghe Thẩm Thanh Yến kiên quyết từ chối Vân Tụ, trong lòng Xu Mạn rất tiếc nuối, thật ra hoa của cô không quý giá như vậy, nếu có thể đổi thành tiền thì cũng không tệ.
Nhưng nếu Thẩm Thanh Yến kiên quyết như thế, cô cũng không thể làm gì, chỉ cần Thẩm Thanh Yến vui là được.
Hai người nói đến đây thì im lặng.
Trong phòng rộng lớn vô cùng yên tĩnh, Vân Tụ bản năng muốn hút một điếu thuốc giảm bớt cảm giác khó chịu, lúc này Thẩm Thanh Yến lại mở miệng: “Cậu muốn hút thuốc thì đi ra ban công.”
Ánh nắng trên ban công rất mạnh, Vân Tụ nhìn thấy đã cảm thấy nóng, cuối cùng đành phải giận dỗi cất hộp thuốc lá đi. Anh ta nhìn thoáng qua điện thoại trên tay Xu Mạn nói: “Mạn Mạn, nếu anh Thanh Yến không chịu bán, vậy cô chuyển tiền lại cho tôi đi.”
Con đường phát tài của Xu Mạn đứt gánh giữa đường, hiện tại có chút nản lòng thoái chí. Cô ở chỗ Thẩm Thanh Yến, tất cả chi phí ăn mặc do Thẩm Thanh Yến phụ trách, cô không thể nào gì cho Thẩm Thanh Yến, trong lòng cũng rất áy náy.
Kiếp trước cô đi theo Thanh Huyền tiên quân, nhưng cô cũng là hữu hộ pháp của Thanh Huyền tiên quân, cô từng giúp Thanh Huyền tiên quân vượt qua vài kiếp nạn. Nếu cô không chết, cô sẽ còn làm nhiều chuyện cho ngài ấy nữa.
Nhưng sau khi cô đến thế giới này, cô không thể dùng phép thuật, cô không hiểu nhiều quy tắc của thế giới này, vất vả lắm cô mới có thể giúp Thẩm Thanh Yến, để anh không cần vất vả như vậy, không ngờ Thẩm Thanh Yến lại không chịu đồng ý cách này.
Xu Mạn im lặng lấy điện thoại ra chuẩn bị chuyển tiền cho Vân Tụ, không ngờ lúc này Thẩm Thanh Yến lại nói: “Chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy, nếu cậu thật lòng muốn mua, tôi cũng không làm khó cậu, có thể bán cho cậu một cánh hoa.”
Vân Tụ không ngờ Thẩm Thanh Yến đột nhiên đổi ý, anh ta thở phào nhẹ nhõm một hơi. Quả nhiên Xu Mạn mới là điểm yếu của Thẩm Thanh Yến, anh ta tìm Xu Mạn giao dịch là chuyện đúng đắn.
Đáng tiếc câu nói tiếp theo của Thẩm Thanh Yến khiến anh ta hết vui nổi.
“Nhưng cậu cũng biết hoa lan của tôi rất quý giá, cậu cũng biết công dụng của hoa, cậu nghĩ dùng một trăm nghìn mua một cánh hoa có ích như thế, có phải quá hời cho cậu hay không?”
Vân Tụ cảm thấy Thẩm Thanh Yến sẽ không dễ nói chuyện như vậy, anh ta nhìn chằm chằm hoa lan trên bàn trà, cánh hoa không hề khô héo làm cho người ta kinh ngạc. Anh ta thầm nghĩ một lát, hỏi: “Vậy anh cảm thấy bao nhiêu mới phù hợp?”
Thẩm Thanh Yến: “Vậy đi, chúng ta quen biết đã lâu, cậu thật sự cần, tôi cũng không làm khó, một triệu là được.”
“Một triệu? Thẩm Thanh Yến, sao anh không đi cướp đi?” Vân Tụ tức giận, anh ta nghĩ giá sẽ gấp đôi, không ngờ đối phương nâng lên gấp mười lần. Không phải anh ta không trả nổi một triệu, mà là anh ta cảm thấy thứ kia vốn không đáng giá như vậy, một trăm nghìn đã nhiều rồi.
Thẩm Thanh Yến cầm chén trà lên nhấp một ngụm: “Cậu cũng có thể lựa chọn không cần, tôi không ép buộc người khác. Lúc trước tôi mua nó, nó vẫn chưa ra hoa, có vẻ khô héo, tất cả mọi người nói nó không đáng hai mươi triệu, nhưng tôi cảm thấy nó đáng giá hơn nhiều. Cho nên một triệu cho một cánh hoa có đáng hay không thì phải xem cậu lựa chọn thế nào. Cậu cảm thấy không đáng giá thì có thể không mua.”
Vân Tụ bị Thẩm Thanh Yến xoay vòng vòng đến choáng váng, trong lòng cảm thấy suy nghĩ, chủ yếu là một triệu mua một cánh hoa, nếu nói ra ngoài thì người ta sẽ cười chết, anh ta cũng không phải là người yêu hoa. Nhưng anh ta cảm thấy Thẩm Thanh Yến nói có lý, có đáng giá hay không phải do anh ta nghĩ thế nào, nếu một triệu thật sự có thể chữa khỏi bệnh của mình cũng không phải là đắt.
Anh ta lại nhìn thoáng qua cánh hoa kia, có chút đau lòng nói: “Anh không thể giảm giá sao?”
Thẩm Thanh Yến nói: “Tôi vất vả tưới cây lâu như vậy, cũng chỉ có mấy đóa hoa, đây là giá hữu nghị rồi. Cậu không muốn thì tôi giữ lại, dù sao tôi cũng không thiếu số tiền này.”
Vân Tụ khẽ cắn môi: “Vậy thì một triệu.”
Mẹ nó! Nếu không có hiệu quả, coi như anh ta làm từ thiện.
Xu Mạn kinh ngạc đến không khép miệng được, cô cảm thấy một trăm nghìn đã rất nhiều rồi, không ngờ Thẩm Thanh Yến có thể giúp cô nâng giá lên gấp mười lần, hơn nữa Vân Tụ còn đồng ý!
Cô vô cùng đồng cảm nhìn về phía Vân Tụ, người ngốc nghếch nhiều tiền chính là một con dê béo.
“Tôi đưa tiền cho ai?” Vân Tụ hỏi.
Thẩm Thanh Yến: “Cậu chuyển cho Xu Mạn là được.”
Vân Tụ lại gửi chín trăm nghìn cho Xu Mạn, hai mắt Xu Mạn trợn tròn. Thẩm Thanh Yến bình tĩnh rót trà cho Vân Tụ: “Thời tiết nóng, uống trà giải nhiệt.”
Giải nhiệt con khỉ! Tài khoản của Vân Tụ đột nhiên thiếu một triệu, cả người còn nóng hơn nhiệt độ bên ngoài.
Anh ta cầm chén trà lên uống ừng ực, hương hoa bay vào mũi, trà chảy xuống nội tạng, cả người thoải mái không ít. Hiện tại anh ta cảm thấy một triệu cũng không quá đáng, dù sao có thể kiếm lại tiền, nhưng cơ thể xảy ra vấn đề thì cầm nhiều tiền cũng vô dụng.
Vân Tụ uống hết chén này đến chén khác, lần này Thẩm Thanh Yến rất hào phóng, để anh ta uống thoải mái.
Vân Tụ ở nhà Thẩm Thanh Yến ăn cơm trưa xong mới rời đi, Thẩm Thanh Yến đưa anh ta ra ngoài. Thẩm Thanh Yến sâu xa nói một câu: “Vân Tụ, cậu nên quý trọng bản thân một chút, đừng làm loạn, nếu không thì có mua nhiều thần dược cũng vô dụng.”
Khóe miệng Vân Tụ giật giật: “Không cần lòng tốt của nh.”
Anh ta tái mặt rời đi, lúc rời đi tâm trạng còn kém hơn khi đi vào. Lúc anh ta đóng cửa xe thì có chút hoảng hốt, không biết rốt cuộc hôm nay mình đã làm ra chuyện chó má gì, lời nói cuối cùng của Thẩm Thanh Yến khiến anh ta phiền muộn không thôi.
Anh ta cầm điện thoại, không biết sao lại gọi vào số của Phương Viện Viện… Lúc anh ta lấy lại tinh thần thì điện thoại đã được kết nối.
Đầu óc anh ta hỗn loạn, nhưng nếu đã gọi thì anh ta cũng nhắm mắt nói: “Chuyện đó… Tôi có việc muốn nói với cậu, hiện tại cậu có tiện không? Tôi đến tìm cậu.”
Thẩm Thanh Yến quay vào nhà, Xu Mạn chạy nhanh đến giao điện thoại cho anh: “Anh Thanh Yến, lần này em sai rồi, em giao toàn bộ tiền cho anh. Lần sau cho dù người khác nói thế nào, em cũng sẽ không bán hoa đi.”
Thẩm Thanh Yến nhìn vẻ mặt lo lắng và cẩn thận của cô, không khỏi có chút đau lòng: “Anh không định trách em.”
Xu Mạn nghe giọng anh bình thường thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô còn tưởng rằng Thẩm Thanh Yến lại tức giận với mình.
Thẩm Thanh Yến cầm điện thoại của cô, kéo cô ngồi xuống sô pha, bất đắc dĩ nói: “Nhưng em lại lừa anh một lần nữa.”
Xu Mạn không nói gì, cô thật sự lại lừa Thẩm Thanh Yến. Cô lo lắng nhìn Thẩm Thanh Yến, thành thật giải thích cho chính mình: “Anh Thanh Yến, em xin lỗi. Anh muốn luôn bỏ ra mọi thứ cho em, nhưng em lại không thể giúp anh chuyện gì, em cũng muốn làm chuyện gì đó cho anh, giúp anh giảm bớt gánh nặng, không cần vất vả quay phim ở dưới nắng như thế… Em không có kỹ năng khác, cũng không thể đi làm như bọn họ, cho nên em mới muốn bán hoa kiếm tiền, để anh không cần vất vả như vậy.”
Trong lòng Thẩm Thanh Yến tuôn ra một dòng nước ấm, anh không ngờ Xu Mạn lại có suy nghĩ này.
Anh xoa đầu cô, dịu dàng cười cười: “Lần này anh tha thứ cho em. Em kiếm được số tiền này, sau này muốn làm gì cũng có thể tiêu xài.”
“Thật sao?” Hai mắt Xu Mạn sáng rực lên: “Em có thể đi mua một ngọn núi không?”
“Em mua núi làm gì?” Thẩm Thanh Yến cười hỏi.
Xu Mạn nói: “Có thể nuôi rất nhiều động vật, thực vật, có thể bán bọn chúng với giá tốt. Lúc anh mệt mỏi, chúng ta sẽ đến đó trải qua cuộc sống của hai người.”
Thẩm Thanh Yến suy nghĩ, anh vẫn luôn cho rằng mình đối xử tốt với Xu Mạn là được, nhưng anh đã bỏ qua tâm lý trưởng thành của Xu Mạn. Hiện tại cô đã ra ngoài, tiếp xúc với nhiều người, sẽ sinh ra những suy nghĩ kỳ lạ cũng hợp tình hợp lý.
Anh rất vui mừng, hoa lan nhỏ của anh có suy nghĩ của mình, cũng biết quan tâm anh, mà không phải vẫn luôn phụ thuộc vào anh.
Cho dù anh rất bằng lòng nuôi cô cả đời.
Rạng sáng, mọi người đang ngủ say, phòng làm việc của Lưu Sơn đăng lên một đoạn video:
Video quay lại khung cảnh bên ngoài một biệt thự, phía trước có một chiếc xe thể thao màu vàng, người ngồi trong xe thể thao là lưu lượng Vân Tụ đang nổi. Sau đó không lâu, một người phụ nữ xinh đẹp đi ra biệt thự; người phụ nữ lo lắng nhìn xung quanh, sau đó nói gì đó với Vân Tụ; hai người nói chuyện một lúc, người phụ nữ đưa thứ gì đó cho Vân Tụ.
Lúc này, một người đàn ông mặc đồ thoải mái đi ra từ biệt thự, mà người đàn ông này chính là Thẩm Thanh Yến vô cùng hot trước đó. Vẻ mặt Thẩm Thanh Yến nghiêm túc, cầm lấy đồ trên tay người phụ nữ, hình như đó là… Một cánh hoa.
Sau đó ba người cùng đi vào biệt thự, video kết thúc.
Sau khi đoạn video này được đăng lên, tiêu đề “Ảnh đế đang nổi và lưu lượng đang hot tranh giành tình cảm, rốt cuộc người đẹp kia rơi vào nhà nào” được đẩy đưa đầu.
Trong lúc tiêu đề được đẩy lên, có rất nhiều hình ảnh full HD không che.
Sau đó có nhiều người bắt đầu giành bình luận trước, dẫn đường hướng gió:
“Tôi tổng kết một chút, bạn gái ở chung với Thẩm Thanh Yến ngoại tình với Vân Tụ, bị Thẩm Thanh Yến bắt tại trận, mấy người vào nhà giải quyết, sau đó Thẩm Thanh Yến đưa Vân Tụ ra ngoài, sắc mặt của hai người rất kém, giống như còn đánh nhau. Nhưng không quay được.”
“Nghe nói người phụ nữ kia là bạn gái ở chung với Thẩm Thanh Yến, cũng chính là nữ chính trong chuyện loạn luân, lần này nhà gái ngoại tình sao? Sắc mặt Thẩm Thanh Yến tát mét rồi.”
“Trước đây người phụ nữ kia và Vân Tụ dây dưa, lúc hai người quay Minh Tinh Đại Tác Chiến tập hai, còn cùng đi quán bar nhảy múa. Mấy quán bar rất hỗn loạn, mọi người tự hiểu nha.”
“Tôi vừa nhìn đã biết là loại gái bán thân khắp nơi.”
“Thẩm Thanh Yến là gay, ghê tởm loại người này, Xu Mạn và anh ta là anh em ruột, Vân Tụ là song… Mọi người tự hiểu đi, giới giải trí thật sự loạn.”
Mấy bình luận của những người này chiếm vị trí đầu, rất nhiều quần chúng ăn dưa không biết sự thật bắt đầu tin là thật.
Lúc fan của Vân Tụ và Thẩm Thanh Yến lấy lại tinh thần thì các bình luận đứng đầu đã hoàn toàn bị chiếm giữ.
Cao Khang Hạo đang ngủ ngon thì điện thoại vang lên, anh ấy nhìn qua, nhân viên phòng làm việc gọi tới, anh ấy mơ màng nghe máy, bên kia hoảng sợ nói: “Anh Cao, ông chủ Thẩm bị nôi đen, hiện tại đối phương đã khống chế bình luận trên mạng.”
Cao Khang Hạo không rõ nguyên do, nói mấy câu rồi mở Weibo ra, anh ấy thấy ông chủ nhà mình bị quay lén, đồng thời còn có Vân Tụ và Xu Mạn.
Cao Khang Hạo không biết Vân Tụ tìm Thẩm Thanh Yến có chuyện gì, nhưng đoạn video quay lén kia không thể nào chứng minh ba người tồn tại quan hệ tình tay ba.
Trừ khi ngay từ đầu có người cố ý hướng dẫn, có người có ý đồ xấu điều khiển.
Đa số bình luận công kích Xu Mạn, nói cô phẫu thuật thẩm mỹ, nói cô không biết liêm sỉ, dù sao xã hội này vốn tràn đầy thành kiến và phân biệt đối xử phụ nữ. Nhất là phụ nữ không có địa vị xã hội cao càng dễ dàng trở thành đối tượng bị tấn công, cho dù những người trên mạng chưa từng quen biết cô.
Ngoại trừ Xu Mạn, Thẩm Thanh Yến cũng bị bôi đen rất thê thảm, hơn nữa bị bôi đen không thể hiểu được.
Có lẽ đối phương tìm không thấy vết nhơ của Thẩm Thanh Yến, lại nhấn mạnh tình cảm của Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn, sau đó lại lấy chuyện Thẩm Thanh Yến là gay của nhiều năm trước công kích anh.
Cao Khang Hạo cũng mờ mịt, nhưng trên đời có một số chuyện rất kỳ lạ, một người đã từng được khen xinh đẹp như nữ thần, sau đó bị bôi đen là người chuyển giới. Cao Khang Hạo cảm thấy may mắn, đối phương không nói Thẩm Thanh Yến là người chuyển giới, chỉ nói vụ bê bôi xu hướng tì.nh dục của anh là một ẩn số.
Mà Thẩm Thanh Yến thật sự yêu đương, bọn họ vẫn có thể tìm thấy đủ mọi vết nhơ.
Cao Khang Hạo nhanh chóng gọi cho Thẩm Thanh Yến.
“Ừ.” Anh ừ một tiếng, nhẹ nhàng vu.ốt ve hoa lan trên tay: “Mạn Mạn, em đang làm gì vậy?”
Anh vẫn nở nụ cười dịu dàng như trước, không có vẻ tức giận, nhưng ý cười không chạm đến đáy mắt. Xu Mạn không khỏi chột dạ, ánh mắt né tránh, cũng không dám ngẩng đầu nhìn Thẩm Thanh Yến.
Hiện tại cô thật sự muốn tìm một cái lỗ chui vào.
“Anh Thanh Yến, em… Không phải… Cái này… Anh…” Cô quá lo lắng, hoàn toàn không biết nên giải thích thế nào. Cô lén nhìn Thẩm Thanh Yến, đáng tiếc cô còn không chưa nhìn thấy mắt của đối phương đã cúi đầu xuống.
Xu Mạn lo lắng nuốt một ngụm nước miếng, nếu hiện tại cô không giải thích rõ ràng, Thẩm Thanh Yến nhất định sẽ rất tức giận.
Cô lấy hết can đảm nói: “Anh Thanh Yến, anh đừng tức giận, em sợ lắm. Em không phải cố ý muốn lừa anh, em chỉ muốn kiếm tiền nuôi anh, vậy thì anh không cần vất vả như vậy. Em không phải tặng cho Vân Tụ, anh ta đồng ý chuyển tiền, em mới trao đổi với anh ta, hơn nữa anh ta cũng có bệnh… Em sợ anh không đồng ý bán hoa, cho nên mới lén giấu anh…”
Cô càng nói càng nhỏ dần.
Cô âm thầm ngẩng đầu quan sát Thẩm Thanh Yến, thấy sắc mặt anh dịu lại, lúc này mới thầm thở phào. Thật ra còn có một nguyên nhân nữa, nhưng cô không nói với anh, cô sợ Thẩm Thanh Yến biết mình có nhiều cánh hoa… Sau này cô không bao giờ lừa anh nữa, quá đau khổ, trái tim của cô phải chịu dằn vặt.
Vân Tụ im lặng cầm vô lăng, trong lòng xuất hiện linh cảm xấu. Nhất là Thẩm Thanh Yến thỉnh thoảng liếc qua anh ta, làm cho anh ta không thoải mái.
“Tôi nói này, Thẩm Thanh Yến, vì một đóa hoa, anh có cần như thế không?” Vân Tụ không hiểu, anh ta và Thẩm Thanh Yến quen biết mười năm, Thẩm Thanh Yến ra mắt sớm hơn anh ta, cũng nổi tiếng sớm hơn, nhưng Vân Tụ có chỗ dựa gia đình, vừa ra mắt đã nổi tiếng, lúc ấy còn có không ít phóng viên so sánh hai người.
Mặc dù Vân Tụ độc miệng, thích châm chọc người khác, nhất là châm chọc Thẩm Thanh Yến, nhưng trong lòng anh ta công nhận Thẩm Thanh Yến, trong giới giải trí Thẩm Thanh Yến có thể là một người chính trực đáng quý trọng, hơn nữa giống như fan của anh đánh giá, anh hào phóng, không màng danh lợi.
Nhưng gần đây Thẩm Thanh Yến lại trở nên đặc biệt hẹp hòi keo kiệt. Anh hẹp hòi chuyện của Xu Mạn thì thôi đi, hiện tại anh lại keo kiệt một chậu hoa như vậy, quả thực làm cho người ta không thể tưởng tượng được.
Nhưng Thẩm Thanh Yến càng như vậy, Vân Tụ càng thêm cảm thấy hoa này không bình thường. Vì cuộc sống hài hòa sau này, anh ta vẫn da mặt dày lấy được bông hoa này trước đã, huống chi anh ta đã thanh toán tiền, không lấy được hoa thì quá thiệt thòi rồi. Một trăm nghìn không nhiều không ít, quan trọng nhất là phản ứng của Thẩm Thanh Yến làm cho anh ta càng tò mò.
Thẩm Thanh Yến vừa tức giận vừa cảm động.
Khí Xu Mạn giấu anh giao dịch với Vân Tụ, không hỏi ý kiến của anh, lỡ Vân Tụ lừa cô thì sao? Nhưng anh nghe Xu Mạn nói muốn nuôi anh, trong lòng anh lại mềm nhũn, sao có thể tức giận với cô được.
Anh nghĩ đến chuyện Vân Tụ luôn dạy hư hoa lan nhỏ của mình thì lửa giận lại bùng lên.
Anh kéo Xu Mạn ra sau lưng mình, từ trên cao nhìn xuống người trong xe: “Cậu muốn hoa thì vào nhà rồi nói tiếp.” Anh nói xong thì nắm tay Xu Mạn kéo vào nhà.
Vân Tụ biết chuyện này không nói rõ ràng thì không chỉ mất tiền mà không có hoa nữa. May là anh chọn chỗ này dừng xe, anh ta cởi dây an toàn ra xuống xe rồi đuổi theo.
Đối diện đường cái mấy chục mét có một chiếc xe màu trắng, Khổng Vân và Lưu Sơn không ngờ hôm nay nằm vùng lại có thu hoạch bất ngờ.
Khổng Vân nói: “Anh Sơn, hôm nay chúng ta quay được thứ này, có phải có thể nâng giá lên hay không? Trên tay của người phụ nữ điên kia không chỉ có chút tiền như vậy, trước kia cô ta ra giá rất cao, vì sao lần này lại ép giá thấp như vậy? Em cảm thấy hay là chúng ta bán cho phòng làm việc của Thẩm Thanh Yến, ít nhất không đến mức đắc tội với Thẩm Thanh Yến.”
Lưu Sơn chậm rãi châm điếu thuốc, bọn họ vốn nhận tiền của một người, theo dõi Thẩm Thanh Yến và người phụ nữ Xu Mạn, không ngờ hôm nay lại phát hiện Vân Tụ ở đây.
Tin tức tình cảm của cậu Vân cũng không ít, gần đây trên mạng truyền tin năng lực của Vân Tụ có vấn đề, quần chúng ăn dưa rất chú ý. Bọn họ cho rằng Vân Tụ đến tìm Thẩm Thanh Yến, nhưng hiện tại xem ra Vân Tụ cũng không phải tới tìm Thẩm Thanh Yến, mà là tìm người phụ nữ ở chung với Thẩm Thanh Yến!
Tin tức này hơi lớn.
Người thuê bọn họ muốn quay được tin tức xấu của Thẩm Thanh Yến và người phụ nữ bên cạnh anh, bọn họ nhận không ít chuyện như vậy, trong giới giải trí có rất nhiều người muốn mua tài liệu đen của đối thủ một mất một còn của mình.
Chẳng qua lần này người mua tin tức không phải là minh tinh giới giải trí, Lưu Sơn suy nghĩ một lúc rồi nói: “Cậu liên lạc với người mua một chút, báo cho cô ta chuyện này, nếu cô ta không muốn đưa tiền thì cầm video này đưa cho người đại diện của Thẩm Thanh Yến.”
Khổng Vân lại hỏi: “Vân Tụ thì sao? Không hỏi một chút à?”
“Vân Tụ?” Lưu Sơn cười châm chọc một cái: “Anh ta thì thôi bỏ đi, anh ta vốn dựa vào tin tức tình cảm tạo danh tiếng, chỉ sợ bọn họ mong chúng ta tung tin ra, giúp anh ta lên hot search.”
Khổng Vân nhất thời không tìm được lời phản bác.
Anh ta tiếp tục điên cuồng chụp hình người đi vào sân, kết hợp với mấy bức ảnh trước sẽ tạo ra một câu chuyện, Khổng Vân nhìn Thẩm Thanh Yến nắm tay người phụ nữ đi vào, không khỏi nói một câu: “Chậc chậc, người phụ nữ này còn xinh đẹp hơn nhiều diễn viên nữ, khó trách ảnh đế kim ốc tàng kiều, không lẽ Vân Tụ có hứng thú với cô ta?”
“Vân Tụ có hứng thú với người phụ nữ kia?” Lưu Sơn lặp lại, cũng cầm điện thoại nhìn thoáng qua, trên đó hiện ra bức ảnh của một người phụ nữ, bức ảnh rất đẹp, cô gái đứng trong biển hoa dưới ánh trăng, xinh đẹp giống như một thần tiên không dính khói lửa của trần gian.
Anh ta nhìn một lát, hơi có chút tiếc nuối lắc đầu, giả vờ sâu xa uyên thâm: “Đôi khi xinh đẹp cũng không phải là chuyện tốt.”
Trong nhà, Thẩm Thanh Yến kéo Xu Mạn ngồi vào ghế phòng khách, anh cũng không nhiệt tình tiếp đoán Vân Tụ, Vân Tụ cũng không chờ mong anh sẽ tiếp đón mình, tự nhiên ngồi xuống đối diện hai người.
Trong lòng Xu Mạn lo lắng, không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì với mình.
Vân Tụ tự nhiên ngồi trên sô pha, đôi mắt nhìn xung quanh: “Chậc chậc, nhưng chỗ này càng có hơi thở người ở hơn chung cư kia. Nhưng tôi rất khâm phục anh, nói về thủ đoạn, anh đứng thứ hai thì không ai dám thứ nhất. Anh có biệt thự rộng lớn như vậy, lần trước lại cố tình đưa chúng tôi đến chung cư nhỏ kia, để cư dân mạng cho rằng anh tiết kiệm đơn giản… Nếu lần sau đến nhà, tôi nhất định phải nói với bọn họ đến đây.”
Thẩm Thanh Yến chờ anh ta nói xong, chỉ nhàn nhạt liếc anh ta một cái: “Hôm nay cậu đến xem biệt thự của tôi sao?”
Vân Tụ thấy giọng điệu lạnh nhạt của anh, tức giận đến thầm nghiến răng: “Tôi nói này, sao anh lại trở nên keo kiệt thế?”
“Tôi không mở nơi từ thiện, vì sao phải hào phóng với mọi người chứ?”
Vân Tụ nghẹn lời.
Thẩm Thanh Yến khẽ cong môi, lại mở miệng hỏi: “Vì sao cậu muốn cánh hoa?”
Vân Tụ đương nhiên không thể nói diện kia của mình xảy ra vấn đề, cho nên muốn chữa trị, việc này liên quan đến lòng tự trọng của đàn ông, tuyệt đối không thể nói ra, vì thế anh ta nói: “Tôi thấy anh uống xong thì sắc mặt không tệ nên muốn thử xem. Anh cũng biết đấy, nghề của chúng ta rất coi trọng đến hình tượng, có ai không muốn càng đẹp trai hơn?”
Nhưng hiện tại ngoại trừ nguyên nhân này, còn có một nguyên nhân khác – anh ta rất tò mò với hoa lan của Thẩm Thanh Yến.
Nhưng vừa rồi anh ta đi ngang qua sân vẫn không nhìn thấy chậu hoa lan kia, trong phòng này, trên ban công cũng không thấy.
Xu Mạn trừng mắt nhìn về phía Vân Tụ, anh ta đã nói mình bệnh rất nặng, cần có cánh hoa chữa bệnh, nếu không phải bởi vì anh ta nói nghiêm trọng như thế, cô cũng không đến mức mạo hiểm như thế. Nếu cô biết hình tượng của anh ta có vấn đề, Xu Mạn cảm thấy mình sẽ không đồng ý dứt khoát như thế.
Thẩm Thanh Yến biết chính mình tác dụng của hoa lan nhỏ, anh liếc Vân Tụ một cái: “Chẳng lẽ trên mạng nói gần nhất phương diện kia của cậu… Không được là thật sao?”
“Thẩm Thanh Yến, anh có ý gì? Ai không được?” Vân Tụ tức đỏ mặt.
“Hoa lan của tôi rất quý giá, sẽ không bán. Nếu cậu không có vấn đề gì, muốn chăm sóc da thì có thể đến thẩm mỹ viện, nếu là cậu không tự tin với ngoại hình cũng có thể động dao kéo…” Thẩm Thanh Yến chậm rãi nói.
Vân Tụ chán nản: “Tôi mua từ Xu Mạn, cũng không hỏi anh mua, tôi đã chuyển tiền cho Xu Mạn rồi.”
Anh ta biết Thẩm Thanh Yến không dễ đối phó.
Thẩm Thanh Yến cười, đứng dậy rót trà cho mình, rót ly nước lọc cho Vân Tụ, sau đó mới nói: “Đương nhiên hoa là của tôi, tôi nói không bán thì không bán!”
Vân Tụ nhìn chén trà của anh, lại nhìn ly nước lọc của mình, thầm mắng anh keo kiệt!
Xu Mạn nhìn hai người, không nói lời nào, tránh chọc giận Thẩm Thanh Yến. Nhưng cô nghe Thẩm Thanh Yến kiên quyết từ chối Vân Tụ, trong lòng Xu Mạn rất tiếc nuối, thật ra hoa của cô không quý giá như vậy, nếu có thể đổi thành tiền thì cũng không tệ.
Nhưng nếu Thẩm Thanh Yến kiên quyết như thế, cô cũng không thể làm gì, chỉ cần Thẩm Thanh Yến vui là được.
Hai người nói đến đây thì im lặng.
Trong phòng rộng lớn vô cùng yên tĩnh, Vân Tụ bản năng muốn hút một điếu thuốc giảm bớt cảm giác khó chịu, lúc này Thẩm Thanh Yến lại mở miệng: “Cậu muốn hút thuốc thì đi ra ban công.”
Ánh nắng trên ban công rất mạnh, Vân Tụ nhìn thấy đã cảm thấy nóng, cuối cùng đành phải giận dỗi cất hộp thuốc lá đi. Anh ta nhìn thoáng qua điện thoại trên tay Xu Mạn nói: “Mạn Mạn, nếu anh Thanh Yến không chịu bán, vậy cô chuyển tiền lại cho tôi đi.”
Con đường phát tài của Xu Mạn đứt gánh giữa đường, hiện tại có chút nản lòng thoái chí. Cô ở chỗ Thẩm Thanh Yến, tất cả chi phí ăn mặc do Thẩm Thanh Yến phụ trách, cô không thể nào gì cho Thẩm Thanh Yến, trong lòng cũng rất áy náy.
Kiếp trước cô đi theo Thanh Huyền tiên quân, nhưng cô cũng là hữu hộ pháp của Thanh Huyền tiên quân, cô từng giúp Thanh Huyền tiên quân vượt qua vài kiếp nạn. Nếu cô không chết, cô sẽ còn làm nhiều chuyện cho ngài ấy nữa.
Nhưng sau khi cô đến thế giới này, cô không thể dùng phép thuật, cô không hiểu nhiều quy tắc của thế giới này, vất vả lắm cô mới có thể giúp Thẩm Thanh Yến, để anh không cần vất vả như vậy, không ngờ Thẩm Thanh Yến lại không chịu đồng ý cách này.
Xu Mạn im lặng lấy điện thoại ra chuẩn bị chuyển tiền cho Vân Tụ, không ngờ lúc này Thẩm Thanh Yến lại nói: “Chúng ta cũng quen biết nhiều năm như vậy, nếu cậu thật lòng muốn mua, tôi cũng không làm khó cậu, có thể bán cho cậu một cánh hoa.”
Vân Tụ không ngờ Thẩm Thanh Yến đột nhiên đổi ý, anh ta thở phào nhẹ nhõm một hơi. Quả nhiên Xu Mạn mới là điểm yếu của Thẩm Thanh Yến, anh ta tìm Xu Mạn giao dịch là chuyện đúng đắn.
Đáng tiếc câu nói tiếp theo của Thẩm Thanh Yến khiến anh ta hết vui nổi.
“Nhưng cậu cũng biết hoa lan của tôi rất quý giá, cậu cũng biết công dụng của hoa, cậu nghĩ dùng một trăm nghìn mua một cánh hoa có ích như thế, có phải quá hời cho cậu hay không?”
Vân Tụ cảm thấy Thẩm Thanh Yến sẽ không dễ nói chuyện như vậy, anh ta nhìn chằm chằm hoa lan trên bàn trà, cánh hoa không hề khô héo làm cho người ta kinh ngạc. Anh ta thầm nghĩ một lát, hỏi: “Vậy anh cảm thấy bao nhiêu mới phù hợp?”
Thẩm Thanh Yến: “Vậy đi, chúng ta quen biết đã lâu, cậu thật sự cần, tôi cũng không làm khó, một triệu là được.”
“Một triệu? Thẩm Thanh Yến, sao anh không đi cướp đi?” Vân Tụ tức giận, anh ta nghĩ giá sẽ gấp đôi, không ngờ đối phương nâng lên gấp mười lần. Không phải anh ta không trả nổi một triệu, mà là anh ta cảm thấy thứ kia vốn không đáng giá như vậy, một trăm nghìn đã nhiều rồi.
Thẩm Thanh Yến cầm chén trà lên nhấp một ngụm: “Cậu cũng có thể lựa chọn không cần, tôi không ép buộc người khác. Lúc trước tôi mua nó, nó vẫn chưa ra hoa, có vẻ khô héo, tất cả mọi người nói nó không đáng hai mươi triệu, nhưng tôi cảm thấy nó đáng giá hơn nhiều. Cho nên một triệu cho một cánh hoa có đáng hay không thì phải xem cậu lựa chọn thế nào. Cậu cảm thấy không đáng giá thì có thể không mua.”
Vân Tụ bị Thẩm Thanh Yến xoay vòng vòng đến choáng váng, trong lòng cảm thấy suy nghĩ, chủ yếu là một triệu mua một cánh hoa, nếu nói ra ngoài thì người ta sẽ cười chết, anh ta cũng không phải là người yêu hoa. Nhưng anh ta cảm thấy Thẩm Thanh Yến nói có lý, có đáng giá hay không phải do anh ta nghĩ thế nào, nếu một triệu thật sự có thể chữa khỏi bệnh của mình cũng không phải là đắt.
Anh ta lại nhìn thoáng qua cánh hoa kia, có chút đau lòng nói: “Anh không thể giảm giá sao?”
Thẩm Thanh Yến nói: “Tôi vất vả tưới cây lâu như vậy, cũng chỉ có mấy đóa hoa, đây là giá hữu nghị rồi. Cậu không muốn thì tôi giữ lại, dù sao tôi cũng không thiếu số tiền này.”
Vân Tụ khẽ cắn môi: “Vậy thì một triệu.”
Mẹ nó! Nếu không có hiệu quả, coi như anh ta làm từ thiện.
Xu Mạn kinh ngạc đến không khép miệng được, cô cảm thấy một trăm nghìn đã rất nhiều rồi, không ngờ Thẩm Thanh Yến có thể giúp cô nâng giá lên gấp mười lần, hơn nữa Vân Tụ còn đồng ý!
Cô vô cùng đồng cảm nhìn về phía Vân Tụ, người ngốc nghếch nhiều tiền chính là một con dê béo.
“Tôi đưa tiền cho ai?” Vân Tụ hỏi.
Thẩm Thanh Yến: “Cậu chuyển cho Xu Mạn là được.”
Vân Tụ lại gửi chín trăm nghìn cho Xu Mạn, hai mắt Xu Mạn trợn tròn. Thẩm Thanh Yến bình tĩnh rót trà cho Vân Tụ: “Thời tiết nóng, uống trà giải nhiệt.”
Giải nhiệt con khỉ! Tài khoản của Vân Tụ đột nhiên thiếu một triệu, cả người còn nóng hơn nhiệt độ bên ngoài.
Anh ta cầm chén trà lên uống ừng ực, hương hoa bay vào mũi, trà chảy xuống nội tạng, cả người thoải mái không ít. Hiện tại anh ta cảm thấy một triệu cũng không quá đáng, dù sao có thể kiếm lại tiền, nhưng cơ thể xảy ra vấn đề thì cầm nhiều tiền cũng vô dụng.
Vân Tụ uống hết chén này đến chén khác, lần này Thẩm Thanh Yến rất hào phóng, để anh ta uống thoải mái.
Vân Tụ ở nhà Thẩm Thanh Yến ăn cơm trưa xong mới rời đi, Thẩm Thanh Yến đưa anh ta ra ngoài. Thẩm Thanh Yến sâu xa nói một câu: “Vân Tụ, cậu nên quý trọng bản thân một chút, đừng làm loạn, nếu không thì có mua nhiều thần dược cũng vô dụng.”
Khóe miệng Vân Tụ giật giật: “Không cần lòng tốt của nh.”
Anh ta tái mặt rời đi, lúc rời đi tâm trạng còn kém hơn khi đi vào. Lúc anh ta đóng cửa xe thì có chút hoảng hốt, không biết rốt cuộc hôm nay mình đã làm ra chuyện chó má gì, lời nói cuối cùng của Thẩm Thanh Yến khiến anh ta phiền muộn không thôi.
Anh ta cầm điện thoại, không biết sao lại gọi vào số của Phương Viện Viện… Lúc anh ta lấy lại tinh thần thì điện thoại đã được kết nối.
Đầu óc anh ta hỗn loạn, nhưng nếu đã gọi thì anh ta cũng nhắm mắt nói: “Chuyện đó… Tôi có việc muốn nói với cậu, hiện tại cậu có tiện không? Tôi đến tìm cậu.”
Thẩm Thanh Yến quay vào nhà, Xu Mạn chạy nhanh đến giao điện thoại cho anh: “Anh Thanh Yến, lần này em sai rồi, em giao toàn bộ tiền cho anh. Lần sau cho dù người khác nói thế nào, em cũng sẽ không bán hoa đi.”
Thẩm Thanh Yến nhìn vẻ mặt lo lắng và cẩn thận của cô, không khỏi có chút đau lòng: “Anh không định trách em.”
Xu Mạn nghe giọng anh bình thường thì thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô còn tưởng rằng Thẩm Thanh Yến lại tức giận với mình.
Thẩm Thanh Yến cầm điện thoại của cô, kéo cô ngồi xuống sô pha, bất đắc dĩ nói: “Nhưng em lại lừa anh một lần nữa.”
Xu Mạn không nói gì, cô thật sự lại lừa Thẩm Thanh Yến. Cô lo lắng nhìn Thẩm Thanh Yến, thành thật giải thích cho chính mình: “Anh Thanh Yến, em xin lỗi. Anh muốn luôn bỏ ra mọi thứ cho em, nhưng em lại không thể giúp anh chuyện gì, em cũng muốn làm chuyện gì đó cho anh, giúp anh giảm bớt gánh nặng, không cần vất vả quay phim ở dưới nắng như thế… Em không có kỹ năng khác, cũng không thể đi làm như bọn họ, cho nên em mới muốn bán hoa kiếm tiền, để anh không cần vất vả như vậy.”
Trong lòng Thẩm Thanh Yến tuôn ra một dòng nước ấm, anh không ngờ Xu Mạn lại có suy nghĩ này.
Anh xoa đầu cô, dịu dàng cười cười: “Lần này anh tha thứ cho em. Em kiếm được số tiền này, sau này muốn làm gì cũng có thể tiêu xài.”
“Thật sao?” Hai mắt Xu Mạn sáng rực lên: “Em có thể đi mua một ngọn núi không?”
“Em mua núi làm gì?” Thẩm Thanh Yến cười hỏi.
Xu Mạn nói: “Có thể nuôi rất nhiều động vật, thực vật, có thể bán bọn chúng với giá tốt. Lúc anh mệt mỏi, chúng ta sẽ đến đó trải qua cuộc sống của hai người.”
Thẩm Thanh Yến suy nghĩ, anh vẫn luôn cho rằng mình đối xử tốt với Xu Mạn là được, nhưng anh đã bỏ qua tâm lý trưởng thành của Xu Mạn. Hiện tại cô đã ra ngoài, tiếp xúc với nhiều người, sẽ sinh ra những suy nghĩ kỳ lạ cũng hợp tình hợp lý.
Anh rất vui mừng, hoa lan nhỏ của anh có suy nghĩ của mình, cũng biết quan tâm anh, mà không phải vẫn luôn phụ thuộc vào anh.
Cho dù anh rất bằng lòng nuôi cô cả đời.
Rạng sáng, mọi người đang ngủ say, phòng làm việc của Lưu Sơn đăng lên một đoạn video:
Video quay lại khung cảnh bên ngoài một biệt thự, phía trước có một chiếc xe thể thao màu vàng, người ngồi trong xe thể thao là lưu lượng Vân Tụ đang nổi. Sau đó không lâu, một người phụ nữ xinh đẹp đi ra biệt thự; người phụ nữ lo lắng nhìn xung quanh, sau đó nói gì đó với Vân Tụ; hai người nói chuyện một lúc, người phụ nữ đưa thứ gì đó cho Vân Tụ.
Lúc này, một người đàn ông mặc đồ thoải mái đi ra từ biệt thự, mà người đàn ông này chính là Thẩm Thanh Yến vô cùng hot trước đó. Vẻ mặt Thẩm Thanh Yến nghiêm túc, cầm lấy đồ trên tay người phụ nữ, hình như đó là… Một cánh hoa.
Sau đó ba người cùng đi vào biệt thự, video kết thúc.
Sau khi đoạn video này được đăng lên, tiêu đề “Ảnh đế đang nổi và lưu lượng đang hot tranh giành tình cảm, rốt cuộc người đẹp kia rơi vào nhà nào” được đẩy đưa đầu.
Trong lúc tiêu đề được đẩy lên, có rất nhiều hình ảnh full HD không che.
Sau đó có nhiều người bắt đầu giành bình luận trước, dẫn đường hướng gió:
“Tôi tổng kết một chút, bạn gái ở chung với Thẩm Thanh Yến ngoại tình với Vân Tụ, bị Thẩm Thanh Yến bắt tại trận, mấy người vào nhà giải quyết, sau đó Thẩm Thanh Yến đưa Vân Tụ ra ngoài, sắc mặt của hai người rất kém, giống như còn đánh nhau. Nhưng không quay được.”
“Nghe nói người phụ nữ kia là bạn gái ở chung với Thẩm Thanh Yến, cũng chính là nữ chính trong chuyện loạn luân, lần này nhà gái ngoại tình sao? Sắc mặt Thẩm Thanh Yến tát mét rồi.”
“Trước đây người phụ nữ kia và Vân Tụ dây dưa, lúc hai người quay Minh Tinh Đại Tác Chiến tập hai, còn cùng đi quán bar nhảy múa. Mấy quán bar rất hỗn loạn, mọi người tự hiểu nha.”
“Tôi vừa nhìn đã biết là loại gái bán thân khắp nơi.”
“Thẩm Thanh Yến là gay, ghê tởm loại người này, Xu Mạn và anh ta là anh em ruột, Vân Tụ là song… Mọi người tự hiểu đi, giới giải trí thật sự loạn.”
Mấy bình luận của những người này chiếm vị trí đầu, rất nhiều quần chúng ăn dưa không biết sự thật bắt đầu tin là thật.
Lúc fan của Vân Tụ và Thẩm Thanh Yến lấy lại tinh thần thì các bình luận đứng đầu đã hoàn toàn bị chiếm giữ.
Cao Khang Hạo đang ngủ ngon thì điện thoại vang lên, anh ấy nhìn qua, nhân viên phòng làm việc gọi tới, anh ấy mơ màng nghe máy, bên kia hoảng sợ nói: “Anh Cao, ông chủ Thẩm bị nôi đen, hiện tại đối phương đã khống chế bình luận trên mạng.”
Cao Khang Hạo không rõ nguyên do, nói mấy câu rồi mở Weibo ra, anh ấy thấy ông chủ nhà mình bị quay lén, đồng thời còn có Vân Tụ và Xu Mạn.
Cao Khang Hạo không biết Vân Tụ tìm Thẩm Thanh Yến có chuyện gì, nhưng đoạn video quay lén kia không thể nào chứng minh ba người tồn tại quan hệ tình tay ba.
Trừ khi ngay từ đầu có người cố ý hướng dẫn, có người có ý đồ xấu điều khiển.
Đa số bình luận công kích Xu Mạn, nói cô phẫu thuật thẩm mỹ, nói cô không biết liêm sỉ, dù sao xã hội này vốn tràn đầy thành kiến và phân biệt đối xử phụ nữ. Nhất là phụ nữ không có địa vị xã hội cao càng dễ dàng trở thành đối tượng bị tấn công, cho dù những người trên mạng chưa từng quen biết cô.
Ngoại trừ Xu Mạn, Thẩm Thanh Yến cũng bị bôi đen rất thê thảm, hơn nữa bị bôi đen không thể hiểu được.
Có lẽ đối phương tìm không thấy vết nhơ của Thẩm Thanh Yến, lại nhấn mạnh tình cảm của Thẩm Thanh Yến và Xu Mạn, sau đó lại lấy chuyện Thẩm Thanh Yến là gay của nhiều năm trước công kích anh.
Cao Khang Hạo cũng mờ mịt, nhưng trên đời có một số chuyện rất kỳ lạ, một người đã từng được khen xinh đẹp như nữ thần, sau đó bị bôi đen là người chuyển giới. Cao Khang Hạo cảm thấy may mắn, đối phương không nói Thẩm Thanh Yến là người chuyển giới, chỉ nói vụ bê bôi xu hướng tì.nh dục của anh là một ẩn số.
Mà Thẩm Thanh Yến thật sự yêu đương, bọn họ vẫn có thể tìm thấy đủ mọi vết nhơ.
Cao Khang Hạo nhanh chóng gọi cho Thẩm Thanh Yến.