Ảnh Đế Khó Theo Đuổi
Chương 54: Phạt (2) (h)
Liên tục cao trào hai lần, cả người Phương Niên đã mềm nhũn.
Cô không có dù chỉ một chút sức lực, vẫn ghé vào giữa hai chân anh như cũ, đầu lưỡi vô thức liếm môi, nhân tiện nuốt xuống dịch trắng ở khóe miệng.
Hình ảnh dâm mỹ này kích thích Giang Ngộ tột độ, trong nháy mắt anh lại cứng lên.
Anh đứng dậy, tách hai chân cô ra, rút cây gậy còn đang rung động ra ngoài sau đó đỡ gậy thịt đang sưng to của mình, cắm vào thật mạnh.
"A..."
Quá trình cắm rút kịch liệt kích thích tới vách tường mẫn cảm, khiến Phương Niên hét chói tai.
"Ông xã, em bỏ cuộc, a..."
"Không cần?" Hai tròng mắt Giang Ngộ híp lại sáng quắc, nhìn cô chằm chằm, "Em vừa mới nói với người ngoài anh là gì của em? Lặp lại lần nữa?"
"A... Không nhớ rõ..." Cô sợ tới mức cả người rụt lại.
Suýt chút nữa thì quên bình dấm của anh cực kỳ to.
Trước đây có một người bạn cùng đại học theo đuổi cô, tặng cô một bó hoa. Bởi vì thấy hoa kia rất đẹp, ném đi thì tiếc nên cô tìm cái bình cắm vào để mấy ngày.
Sau đó một ngày nọ bị anh vô tình biết được. Đêm hôm ấy, anh đè cô làm vài lần cho đến khi cô khóc lóc nhận sai, cầu xin tha thứ mới miễn cưỡng bỏ qua.
Suốt một tuần sau đó anh đều thay đổi biện pháp lăn lộn cô, khiến cô mềm chân nhiều ngày không xuống giường được.
"Không nhớ rõ? Anh sẽ giúp em nhớ lâu."
Anh nói rồi nâng một chân cô lên, côn thịt càng cắm rút nhanh hơn.
Phụt phụt...
Huyệt nhỏ của cô vừa chặt lại nhiều nước, gậy thịt cắm bên trong thoải mái cực kỳ, mỗi lần đều thọc vào đến đáy huyệt, cắm đến khi cô không ngừng run rẩy, rên rỉliên tục.
"A... ông xã... Em sai rồi... Ai... chậm một chút..." Cô không ngừng xin tha.
Huyệt nhỏ trướng cực kỳ, cô muốn đẩy anh ra nhưng tay lại bị trói.
Vật kia là chiếc cà vạt cô mua riêng cho anh hôm qua, màu lam kẻ sọc đơn giản, rất thích hợp với anh. Nào ngờ cuối cùng nó lại có công dụng này...
Sự tình giải quyết hơn phân nửa, đó là lúc phải tính sổ với cô.
Cô càng xin tha thì Giang Ngộ càng nghĩ đến cảnh tượng cô và Tống Tuyền ở phim trường và hôm qua gặp mặt, lửa ghen không nhịn được bùng lên.
"Biết sai rồi? Dâm huyệt dâm đãng như vậy, có phải nếu anh không quay về, em sẽ đi tìm người đàn ông khác?"
"A... Sẽ không..."
Cô thét chói tai lắc đầu, theo động tác phập phồng kịch liệt của bộ ngực, trứng rung trượt xuống theo khe ngực, lăn đến bên hông.
Giang Ngộ duỗi tay ấn nó lên âm hạch của cô.
"A a a..."
Chấn động mãnh liệt nháy mắt từ hạch nhỏ tràn ra toàn thân. Cả người Phương Niên như bị giật điện, cô kêu càng lớn hơn.
"Ông xã... A... Chủ nhân... Không cần đâu..."
Cô không ngừng run rẩy, thân mình rụt về sau, muốn thoát khỏi đầu sỏ khiến bộ phận mẫn cảm của cô liên tục chấn động kia.
Xem cô phản ứng lớn như vậy, Giang Ngộ mới cảm thấy thoáng hết giận.
Anh vừa kích thích âm đế của cô vừa ấn eo cô nhanh chóng thọc vào rút ra.
"Nói, anh là gì của em?"
"A... ông xã... Anh là chồng của em..."
"Gậy thịt lớn của chồng cắm em có thoải mái không?"
"Hư... Thoải mái..."
"Có muốn gậy thịt của người khác không?"
"A... Không muốn..."
"Thật sự?" Anh tăng tốc độ trứng rung.
"A... ư... Thật sự..."
Phương Niên vô lực nằm trên chiếc sofa da, liều mạng gật đầu.
"Chỉ cần chồng làm, không cần người khác... Mỗi ngày em đều muốn bị chồng cắm huyệt a..."
Trong lúc kích tình, cô bật thốt lên khát vọng trong nội tâm.
Cũng không sai biệt lắm.
Giang Ngộ ném trứng rung đi, phủ trên người cô cởi quần áo ra.
Từ lúc bắt đầu đến giờ hai bầu ngực vẫn luôn tủi thân bị che chắn, bị xa lánh.
Hiện giờ được thả ra, chúng liền sung sướng nảy lên, chờ nam chủ nhân tới an ủi.
Bàn tay to của anh chụp lấy một bên, khéo léo vuốt ve, tận tình thỏa mãn chúng nó.
"Mấy ngày nay có mát xa vú giúp anh không? Hử?"
Giọng điệu của anh cuối cùng cũng dịu xuống, nhưng lời nói ra lại chẳng hề đứng đắn.
"Ưm... Có..."
Anh khẽ cười, cởi bỏ dây trói, đặt tay cô lên ngực: "Chơi cho anh xem."
"Ông xã..."
"Không nghe lời?" Mắt anh nheo lại.
"... Được."
Giờ khắc này cô nào dám làm gì?
Đôi tay vừa mới được tự do ngoan ngoãn sờ lên hai bầu ngực cao ngất đầy đặn của mình, dâʍ ɭσạи trước mặt người đàn ông.
Mười đầu ngón tay nõn nà, hai bầu ngực trắng tuyết căng tròn như bánh bao, ở giữa điểm xuyết hai viên anh đào hồng hào tươi đẹp, chụm lại cùng nhau, mang đến hưởng thụ tuyệt vời.
Có lẽ do đã trở thành "đồng lõa" đùa bỡn thân thể chính mình, huyệt nhỏ của Phương Niên càng thêm mẫn cảm, càng ngày càng co rút chặt, như muốn ép khô gậy thịt, chảy toàn bộ nước ra.
"A... ông xã... ưm..."
Cô vừa thét chói tai vừa kẹp anh thật chặt.
"Niên Niên, bảo bối ngoan của anh."
Bàn tay to của Giang Ngộ phủ lên tay cô, dẫn dắt cô mau chóng xoa bóp đôi vú lớn, đồng thời anh cúi đầu hôn môi cô.
Khác với lúc trước cố ý trừng phạt, nụ hôn này là toàn bộ nhớ nhung của anh thời gian này, môi ngậm môi, hận không thể nuốt cả người vào bụng. Anh đi tới đâu sẽ mang cô tới đó, mỗi giây mỗi phút đều không rời nhau.
Dù sao cũng đã mấy ngày chưa tiến vào huyệt nhỏ của cô, sau khi cắm mấy chục cái, Giang Ngộ rất nhanh đã đè eo cô bắn ra.
Lần này một giọt cũng không lãng phí, tất cả đều rót vào trong huyệt nhỏ của cô.
Sau khi rút gậy thịt ra, anh lại ấn trứng rung vào, lấp kín cái miệng nhỏ của cô. Bản thân anh nằm xuống bên cạnh cô trên sofa, bàn tay to tiếp tục thưởng thức đôi vú nõn nà.
"Ông xã, lấy nó ra đi..." Phương Niên yêu kiều làm nũng, bởi vì kêu quá lớn nên giờ giọng nói của cô có hơi khàn.
"Không được, chờ chúng nó chảy vào hết đã."
Phải sinh đứa trẻ, trói chặt cô lại, tránh cho cô nhàn rỗi đi theo những người khác.
"Nhưng người ta khó chịu..."
Trong huyệt đều là nước, còn có tinh dịch và trứng rung, vừa đau vừa trướng, thật muốn đi tắm.
"Ai bảo em không ngoan ngoãn nghe lời?" Anh vân vê bầu ngực còn chưa mềm xuống của cô, ra lệnh: "Mấy ngày nữa phạt em mỗi ngày ở nhà cắm gậy thịt, không cho đi đâu."
"Cả ngày sao?" Cô sợ tới mức run lập cập.
"Trừ khi ngủ."
"Ông xã..." Cô chủ động hôn môi anh, muốn lấy lòng anh để giảm nhẹ hình phạt.
Giang Ngộ không hề cự tuyệt, tận tình hưởng thụ mỹ nhân chủ động nhào vào ngực. Chờ sau khi đôi môi tách ra mới nhàn nhạt nói: "Không thể thương lượng, nếu em cảm thấy không công bằng thì lần sau anh có scandal như vậy cũng tùy em xử lý."
"Vâng..." Vẻ mặt Phương Niên đau khổ, không tình nguyện nhận mệnh.
Giang ngộ từ khi xuất đạo đã không có scandal.
Sau đó bọn họ xác định quan hệ, anh càng giữ mình trong sạch.
Chỉ có tin đồn cùng với Tô Yên, nhưng giờ đã sớm thành quá khứ.
Trong nháy mắt này, Phương Niên thân là vợ nhưng lại có chút chờ mong thấy được scandal của chồng mình.
Lần này là lỗi của cô, cô sơ sót, gây phiền toái cho anh rồi lại vô tình tổn thương người khác.
Nhưng cô vẫn muốn có cơ hội trả thù.
Đến lúc đó để cho thầy giáo Giang phúc hắc tâm cơ diễn Ngưu Lang* gì đó, sau đó cô diễn phú bà, không được cô cho phép cả đêm anh không thể bắn...
(*) Trai bao
Chậc chậc, thật là mơ đẹp.
Lời tác giả: Các bạn nghĩ Phương Niên có chờ được ngày đó không?