Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm
Chương 85: Rót rượu, trút giận
Trình Chiếu mím môi, có mấy lời an ủi cứ xoay quanh đầu lưỡi nhưng không biết phải nói thế nào.
Giúp Chu Thần Diệp chỉ trích Nguyễn Nam Tô và Tưởng Chính Trì? Anh ta không thể làm trái lương tâm của mình được.
Vậy, giúp Nguyễn Nam Tô và Tưởng Chính Trì lên tiếng chỉ trích Chu Thần Diệp? Hình như cũng không phù hợp lắm.
Căn phòng rộng lớn nhất thời rơi vào yên lặng, không ai lên tiếng.
Tô Tô đứng ngoài cửa, cẩn thận cầm tay nắm đẩy nhẹ cửa ra rồi liếc nhìn vào bên trong.
Chu Thần Diệp ngồi trên chiếc ghế sô pha đối diện cửa, cô ta nhìn chằm chằm khuôn mặt quá mức tuấn tú của anh ta, sau đó đẩy cửa từng chút một.
Hai người đàn ông bên trong ngẩng đầu nhìn qua, tầm mắt đồng loạt rơi xuống người cô ta.
Tô Tô bị vẻ ngoài của Chu Thần Diệp thu hút, rồi lại ngại khí thế hung hãn của anh ta mà không dám tới gần.
Trong mấy ngày mới tới đây, cô ta đã tìm hiểu kỹ về những người quyền cao chức trọng ở Đông Thành từ miệng các chị em khác, đồng thời nhớ rõ người nào vung tay hào phóng, người nào vừa đẹp trai vừa hào phóng.
Và Chu Thần Diệp chính là một trong những người quyền quý vừa đẹp trai lại hào phóng đó.
Nếu dùng tấm thân xử nử này bán cho anh ta, có lẽ sẽ bán được một cái giá rất cao.
Trong lòng Tô Tô vô cùng kích động, không biết mình nên rụt rè hay là táo bạo một chút.
Trong lúc còn đang do dự, cô ta chợt nghe thấy giọng nói lạnh lùng nham hiểm của Chu Thần Diệp vang lên: “Lại đây.”
Cô ta thở phào nhẹ nhõm, cất bước đi về phía trước.
Người đàn ông đặt ly rượu trong tay lên bàn, ánh mắt nhìn cô ta như đang nhìn một món hàng, không có chút ấm áp nào.
Chờ cô ta đi tới trước mặt, Chu Thần Diệp lại rót đầy một ly rượu rồi đặt mạnh trước mặt cô ta.
Tô Tô căng thẳng không biết phải làm sao: “Anh Chu…”
“Uống đi.”
Tô Tô hết cách, đành phải ngoan ngoãn uống hết ly rượu mạnh đó.
Những tưởng chuyện này đã kết thúc, nhưng không ngờ đây mới là sự khởi đầu.
Chờ cô ta uống xong, Chu Thần Diệp lại rót thêm một ly nữa, lặp đi lặp lại hành động này cho đến khi mặt cô ta đỏ bừng và đầu óc choáng váng.
Trình Chiếu bình tĩnh đánh giá bọn họ, cuối cùng thấy vẻ mặt cô gái kia bắt đầu rã rời mới lên tiếng ngăn cản: “Cậu mà còn rót nữa là có thể cô ấy sẽ xảy ra vấn đề đấy.”
“Cô còn uống được không?” Anh ta lạnh nhạt hỏi, giọng điệu đầy vẻ mỉa mai và giễu cợt.
Tô Tô gật đầu, lau vết rượu trên khóe miệng: “Được….tôi còn… uống được.”
Chu Thần Diệp buông tay ra, lại rót cho cô ta ba ly nữa.
Sau khi uống hết ly cuối cùng, cô gái rõ ràng là đang cố chịu đựng, suýt nữa còn vì nhịn không được mà phun hết ra ngoài.
Mấy chai rượu mạnh khui rồi trên bàn đã thấy đáy, chỉ còn lại mấy chai chưa khui.
Chu Thần Diệp không rót cho cô ta nữa, đếm qua số ly rượu cô ta đã uống rồi nói: “Hai mươi ly, một ly một vạn, ngày mai tôi sẽ chuyển vào tài khoản của cô.”
Tô Tô cúi đầu, thỉnh thoảng lại nôn khan: “Cảm ơn, cảm ơn anh Chu…”
Trình Chiếu có thể nhìn ra được vẻ mặt của cô ta đầy đau khổ, nhưng vì tiền nên cố nhẫn nhịn. Anh ta cũng nhận ra ngoại hình và đường nét khuôn mặt cô gái này rất giống Nguyễn Nam Tô.
Anh ta rót cho mình một ly rượu, cầm trong lòng bàn tay chậm rãi thưởng thức, ánh mắt u ám không biết đang suy nghĩ gì.
Theo hiểu biết của anh ta thì Chu Thần Diệp không có sở thích đặc biệt gì, cũng không phải là kiểu người tra thích hành hạ phụ nữ.
Vậy mục đích Chu Thần Diệp làm như bây giờ, chẳng lẽ là…
“Biết sai chưa?”
Chu Thần Diệp nhìn chằm chằm cô gái trước mắt, giọng nói mang theo sự lạnh lùng và tàn nhẫn chưa từng có.