Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Anh Còn Dịu Dàng Hơn Bóng Đêm

Chương 102: Cổ tử c*ng khép kín bị anh mạnh mẽ đẩy ra



Lúc anh rút ra ngoài, vật nam tính thô to sẽ kéo theo cả lớp thịt non trong động hoa của cô, sau đó theo động tác thúc vào lại bị đẩy vào bên trong.
“A—— ha——ưm...”  Nguyễn Nam Tô khó chịu rên rỉ, sự run rẩy trong giọng nói càng lúc càng rõ ràng.
“Đủ sâu chưa?” Tưởng Chính Trì cắn răng hỏi, vẫn còn băn khoăn về câu nói vừa rồi của cô.
Vào mấy lúc như vậy mà bảo anh vào sâu một chút hay mạnh thêm một chút thì chẳng phải đang khiêu khích anh sao? Vậy thì anh sẽ làm theo ý cô muốn...
Đầu Nguyễn Nam Tô lắc lư loạn xạ dưới động tác mạnh mẽ của anh, cũng không thể nói hoàn chỉnh được một câu, chỉ biết lắc đầu để biểu đạt đã đủ sâu, hy vọng anh có thể nhẹ nhàng một chút.
Nhưng lúc này Tưởng Chính Trì không có nhiều tâm trí suy nghĩ nhiều như vậy. Thấy cô lắc đầu, anh cho rằng cô cảm thấy chưa đủ sâu, lại dùng hết sức lực thúc mạnh hơn chục phát.
“A......a.....!”
Cổ tử cung khép kín bị anh mạnh mẽ đẩy ra, tiếng thét chói tai của Nguyễn Nam Tô như đứt quãng trong cổ họng. Một chút đau đớn ập đến theo cơn khoái cảm tràn ngập, cơ thể ướt át của cô bắt đầu co rút dữ dội.
“Ưm hmmm... a... sắp tới rồi... a ưm...” Cô khóc thét lên, bị anh đưa lên cao trào trong cơn co rút.
Động hoa bỗng chốc co lại, siết chặt thứ to lớn còn chưa kịp rút ra trong cơ thể.
Tưởng Chính Trì cảm giác được có một dòng nước ấm rót vào phần quy đầu của mình, khiến cả tinh thần lẫn thể xác của anh đều cảm thấy thoải mái.
“Mới chưa được bao lâu mà đã không chịu nổi rồi sao?” Anh dừng lại bên trong cô, tận hưởng cảm giác sung sướng khi được động hoa mút chặt, “Vừa rồi không phải còn bảo anh vào sâu hơn một chút, mạnh hơn một chút à?”
Nguyễn Nam Tô nhíu chặt mày, hai bàn tay nhỏ bé nắm chặt cánh tay anh. Cảm giác chấn động vừa mạnh mẽ vừa sắc bén, kích thích đến mức khiến cô xuất hiện ảo giác.
Cơn khoái cảm mãi lâu vẫn chưa tiêu tán, không ngừng xoay tròn trong cơ thể, cô như bị người ta ném lên không trung, linh hồn và thể xác tách rời, ý thức vỡ vụn.  

“Ưm.... hmmmm... muốn... a...”
Tưởng Chính Trì nắm lấy trọng điểm của chữ ‘muốn’ , hơi rút vật nam tính trong cơ thể cô ra một chút: “Vẫn còn muốn?”


“Không không... không phải...”  Nguyễn Nam Tô cuống quít lắc đầu, sợ anh lại hiểu sai ý của mình, “Muốn...chết đến nơi rồi...a...”
Người đàn ông bị cô chọc cười, khóe miệng khẽ nhếch lên, bàn tay dày rộng bắt lấy một con thỏ trắng đang run rẩy trước ngực cô: “Sao lại chết, là sướng đến chết à?”
Cô cau mày không nói nên lời.
“Mới cao trào một lần thôi mà, không sướng đến chết được đâu.” Anh khép ngón tay lại, nhìn bầu ngực trắng nõn của cô lộ ra từ những kẽ ngón tay, lại dùng đầu ngón tay vân vê quả mọng đỏ tươi đã cứng ngắc trên đó, “Phải đạt cao trào ít nhất ba lần mới có cảm giác chết đi sống lại.”
Nguyễn Nam Tô cảm thấy có chút đau đớn khi bị anh vân vê đầu ngực, cô lại rên khẽ một tiếng.
Tưởng Chính Trì cúi đầu ngậm một bên quả mọng còn lại vào miệng, kiềm chế lực mút.
Cảm giác tê dại và run rẩy lan ra từ lồng ngực, cô vô thức ưỡn ngực lên, giữa kẽ răng lại tràn ra tiếng nức nở: “Ưm...”
Người đàn ông vừa xoa một bên vừa ngậm một bên, dùng đầu lưỡi vờn quanh núm vú của cô, vật nam tính vẫn đang nằm trong động hoa ướt át của cô, tận hưởng khoái cảm sau khi cao trào qua đi.
Đợi đến khi cơ thể đang co giật của cô dần bình tĩnh lại, anh mới nhả đầu ngực cứng như đá trong miệng ra.
Tưởng Chính Trì nắm lấy bắp đùi của cô rồi nhấc lên, nâng phần mông của cô lên cao, sau đó đột ngột rút mình ra.
Không còn vật gì cản trở, mật dịch vừa phun trào trong cơ thể Nguyễn Nam Tô lập tức chảy ra ngoài, theo khe hở nhỏ chảy vào bồn tắm.

Chương trước Chương tiếp
Loading...