Ẩn Môn Thiếu Chủ - Trang 4
Chương 89: C89: Rút cổ phiếu
Bị Tô Thanh Y nhìn thấu, Ninh Chiết xấu hổ quay mặt sang một bên.
Tô Thanh Y cười duyên một tiếng, lúc này mới bắt đầu tập trung dùng bữa đêm của mình.
Đợi Tô Thanh Y ăn được một nửa, Ninh Chiết liền lấy cớ đi WC, trực tiếp bỏ chạy.
Chờ Tô Thanh Y kịp phản ứng lại thì Ninh Chiết đã sớm cao chạy xa bay.
Tô Thanh Y tức giận không thôi, cô giậm chân buông đũa, trong lòng đem tên hỗn đãn Ninh Chiết mắng không biết bao nhiêu lần.
Mang theo một bụng oán niệm đối với Ninh Chiết Tô Thanh Y cơm cũng ăn không vô, bực bội đón xe về nhà.
Mới đi được nửa đường, lại nhận được điện thoại của Tô Lan Nhược.
Tô Lan Nhược muốn hẹn cô đi đâu đó nói chuyện, Tô Thanh Y lười đối phó chị mình, bảo mình muốn về nhà ngủ, không có hứng thú cùng Tô Lan Nhược tâm sự.
Không ngờ rằng Tô Thanh Y vừa về đến nhà không lâu, còn chưa kịp đi tắm rửa thì Tô Thanh Nhược đã lù lù xuất hiện ở nhà cô.
“Chị tới đây làm gì?”
Tô Thanh Y tức giận nhìn Tô Lan Nhược: "Nếu như chị muốn tới dạy đời tôi, thì chị có thể đi, tôi không có tâm tình cũng không có nghĩa vụ nghe chị dạy dỗ!"
Tô Lan Nhược áy náy nhìn em họ: "Là tôi hiểu lâm cô, tôi không nên nói cô như vậy, tôi cố ý qua đây là muốn nói xin lỗi cô.”
“Không căn, xét về bối phận ở cả công ty và ở nhà thì chị cao hơn tôi, lời xin lỗi này tôi không dám nhật Tô Thanh Y hừ lạnh một tiếng: "Mặt khác, tôi muốn thông báo đến chị, tôi từ chức và muốn rút cổ phần. của tôi ra. Cổ phần của tôi tôi muốn bán lại, chị nếu muốn có thể lấy luôn, tôi tính giá chỉ căn bảy nghìn vạn là được.
Tô Lan Nhược biến sắc, vội vàng khuyên nhủ: "Tôi biết đêm nay là tôi không đúng, tôi thật sự là tới xin lỗi cô, cô đừng tức giận mà.”
Tô Lan Nhược không nghĩ tới, chỉ vài câu nói và một hồi hiểu lam, lại làm cho Tô Thanh Y tức giận như thế này.
Thậm chí ngay cả lời từ chức và rút cổ phần cũng nói ra.
Lão gia tử chía cho Tô Thanh Y mười phần trăm cổ phần, dựa theo tình hình tài sản hiện tại của Tô Gia, nhiều cổ phần như vậy chỉ cần bảy ngàn vạn, quả thật là giá hời lắm rồi đấy.
Nhưng cô không muốn vì hiểu lầm lần này mà làm cho chị em trong nhà không hoà hợp.
Tuy rằng hai người vốn cũng không hợp gì nhau rồi, nhưng để chuyện phát triển đến mức như này là không được đâu!
“Tôi thật sự không có giận, tôi là rất nghiêm túc. nói với chị chuyện này đấy!"
Tô Thanh Y trên mặt không có chút nào là nhăn mặt nhãn mày tức tối, chỉ thấy nàng đang rất bình tĩnh trình bày: "Tôi đi ra ngoài tự gây dựng sự nghiệp, cũng đỡ phải cả ngày nhìn sắc mặt của chị,tiếp đơn hàng lớn mệt gần chết, còn bị chị nghi này nghi kia, mà tôi có bán thân thì đã làm sao chứ, tôi bán thì tôi nhận ngay nhưng mà tôi đã nói không có rồi vẫn bị chị nghi ngờ, đúng là!"
“Như này mà còn nói không tức giận” Tô Lan
Nhược tiến lên giữ chặt tay em họ, cười làm lành nói: "Được rồi, chuyện đêm nay là tôi không đúng, tôi cam đoan về sau không bao giờ nói loại lời đó nữa”
“Đã nói không giận cơ mà chị dai quá rồi đấy” Tô Thanh Y kéo tay Tô Lan Nhược ra, vẻ mặt nghiêm túc: "Tôi không nói lại lần nữa đâu nhé. Công ty nếu không mua lại cổ phần của tôi thì tôi bán cho người khác nhá!
“Cô..” Tô Lan Nhược hơi cứng người, còn muốn khuyên nữa, nhưng Tô Thanh Y lại không muốn nghe cô nói nhiều.
Tô Lan Nhược bất đắc dĩ, đành phải âm thầm hạ quyết tâm lát nữa đi tìm chú hai và thím hai tâm sự đêm khuya mới được.
Bọn họ sẽ không mặc kệ nhìn Tô Thanh Y làm loạn chứ?
Không bao lâu sau, Tô Minh Nghĩa đi ra ngoài xã giao đã về đến nhà.
Tô Lan Nhược vội vàng tiến lên, nhờ Tô Minh Nghĩa giúp đỡ khuyên bảo Tô Thanh Y.
“Con bé muốn rút cổ phần thì rút đi!"
Tô Minh Nghĩa tùy ý phất phất tay: "Nếu không phải cả nhà ai cũng rút cổ phần hết thì căn nhà này cũng không ở được nữa, gia đình bị chia cắt, không thì chú của con cũng muốn rút cổ phần đây này. Đã không thế nói chuyện êm đẹp thì căm tiền mỗi người một ngã bắt đầu công việc kinh doanh mới mình thích, như vậy. không tốt hơn sao?”
"...."
Khuôn mặt Tô Lan Nhược méo mó, trong thời gian ngắn không biết nên nói cái gì
Là cô suy nghĩ nhiều, hiểu lăm Tô Thanh Y hay nhà bọn mới thật sự suy nghĩ không giống ai vậy??
Cô lúc ở công ty, hành hạ bọn họ lắm hả?
Bọn bọ rốt cuộc là làm sao vậy?
Một lần hiểu lầm thôi mà định chơi lớn thật luôn á hả?