Ăn Hết Giới Giải Trí - Trang 4
Chương 64
Editor: Quýt
Khương Đào và Phó Yến Phi trở lại phim trường, bắt đầu quay một lần nữa.
Lần này, cô đã diễn tả được sự sụp đổ của Chu Tưởng một cách hoàn hảo.
Hốc mắt cô ửng đỏ, cùng ánh mắt chật vật, tuyệt vọng khác xa hoàn toàn với biểu hiện lúc trước của cô.
Trong thời gian ngắn có thể tiến bộ nhiều như vậy, ngoại trừ thiên phú của bản thân cô, có lẽ cũng liên quan tới việc dạy dỗ của Thẩm Chi Diễn vừa nãy.
Bạch Khấu âm thầm cảm thán, không hổ là Thẩm ảnh đế.
Thẩm Chi Diễn nhìn như nghiêm túc xem bọn họ diễn, thật ra có chút thất thần.
Lòng bàn tay anh dường như còn lưu lại hơi ấm trên người Khương Đào, muốn thiêu đốt đáy lòng anh.
Ngoại trừ lúc đóng phim, anh rất ghét tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng với Khương Đào lại khác.
Thậm chí anh còn theo bản năng đỡ eo cô, tự dưng dâng lên một cảm giác lo sợ trong lòng.
Thẩm Chi Diễn vẫn luôn cho rằng mình là một người lý trí.
Anh ở trong giới đã nhiều năm như vậy nhưng không nhiễm bất cứ một tật xấu nào, cũng chưa từng yêu đương, ngoại trừ đóng phim và nhận quảng cáo, phần lớn anh đều ở nhà, đọc sách, chăm hoa, chơi cờ, sống không khác gì lão cán bộ về hưu.
Đỗ Sùng còn lo lắng có phải anh đang tự tạo áp lực cho chính mình không.
Nhưng Thẩm Chi Diễn lại rất thích cách sống như thế này.
Người ngoài thấy anh ôn hòa nhưng kỳ thật nội tâm anh rất lạnh lùng, dường như chỉ có chút nhiệt huyết cho đóng phim.
Sau khi diễn xong, cảm xúc của anh ngay lập tức trở nên nguội lạnh.
Vui, buồn, hoảng loạn, đau khổ đều không thuộc về Thẩm Chi Diễn.
Chỉ là hôm nay anh nhận ra một điều, dường như mình đã để ý Khương Đào quá nhiều.
Hơn nữa anh cũng hoàn toàn không thấy phản cảm, còn cảm thấy thích thú.
Thẩm Chi Diễn ngước mắt, đúng lúc thấy Khương Đào vừa quay xong, lấy trà sữa mà trợ lý đưa qua, thỏa mãn uống.
Dường như chuyện vừa nãy hoàn toàn không ảnh hưởng gì với cô.
Đúng là cô bé vô lo vô nghĩ.
Thẩm Chi Diễn đứng lên, đi về phía cô: “Nào, tôi mời em đi ăn cơm.”
Khương Đào: “Được.”
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi, Phó Yến Phi chạy theo giống như ông ta sắp bị bắt mất con gái bảo bối của mình vậy: “Hai người đây là…”
Thẩm Chi Diễn thầm thở dài, ngoài mặt vẫn lễ phép trả lời: “Thầy Phó, cháu mời Khương Khương đi ăn cơm.”
Phó Yến Phi: “Vậy đúng lúc tôi còn chưa ăn cơm, vậy đi cùng nhau đi.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Thầy Phó, thầy đang diễn hả?!
Bọn họ tới nơi.
Đây là một quán ăn Tứ Xuyên hiếm hoi ở Hải Thành, vừa vào liền ngửi thấy mùi ớt cay đặc trưng.
Trong phòng bao, ngoại trừ cô gái ham ăn Khương Đào, những người khác đều có chút xấu hổ.
Đỗ Sùng nhỏ giọng hỏi Thẩm Chi Diễn: “Tại sao thầy Phó cũng ở đây?”
Thẩm Chi Diễn không thể nói là do ông sợ anh làm chuyện xấu với Khương Đào nên mới bám theo được, chỉ có thể nói qua loa: “Gặp nhau trên đường nên cùng tới đây.”
Phó Yến Phi cười điềm đạm với Đỗ Sùng: “Tiểu Đỗ, đã lâu không gặp. Cậu và Chi Diễn vẫn hợp tác thật tốt, năng lực đúng là không tầm thường.”
Đỗ Sùng vội nói: “Thầy Phó quá khen rồi.”
Phó Yến Phi: “Tôi thấy cậu vất vả lắm, nhà hàng này kinh doanh tốt như vậy, chắc là rất khó đặt bàn trước.”
Đỗ Sùng: “Vẫn ổn, cháu đặt bàn trước một ngày là được.”
Phó Yến Phi ý vị thâm trường nhìn Thẩm Chi Diễn: “Đặt trước một ngày cơ à.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Phó Yến Phi lại nói: “Tôi nhớ rõ trước kia Chi Diễn không bao giờ đi ăn liên hoan với mọi người, bây giờ còn chủ động mời khách, đúng là hiếm thấy.”
Lúc này Đỗ Sùng cũng cảm giác được điều gì đó, cười ha ha: “À, để cháu gọi đồ ăn…”
Đồ ăn cũng đã được Đỗ Sùng đặt trước, đều là những món ăn nổi tiếng của nhà hàng, lần lượt được đưa lên, cuối cùng cũng phá vỡ được bầu không khí xấu hổ trong phòng.
Ba người nói chuyện với nhau, cuối cùng chỉ có Khương Đào ăn uống no đủ, thấy trong quán có kem tươi miễn phí còn chạy đi ăn kem.
Cô vừa chạy đi thì phòng bao lại quay trở về trạng thái yên tĩnh.
Đỗ Sùng cười gượng đứng lên: “Để tôi đi theo, đề phòng bị paparazzi phát hiện ra.”
Anh ấy nói xong lập tức nhanh chân chạy ra ngoài theo Khương Đào, không nghĩa khí để lại một mình Thẩm Chi Diễn đối diện với Phó Yến Phi.
Lúc này Phó Yến Phi đã khôi phục dáng vẻ bình thường, còn rót trà cho Thẩm Chi Diễn.
Phó Yến Phi do dự một lát, vẫn là mở miệng nói: “Chi Diễn, đừng trách tôi xen vào chuyện người khác, chủ yếu là đứa bé Khương Khương này ngây thơ, đơn thuần lại trọng nghĩa trọng tình, cậu đừng nhìn con bé vô tư, kiểu người này chỉ cần rung động thì sẽ để trong lòng cả đời, nếu cậu không muốn ở cùng con bé cả đời thì đừng trêu chọc nó…”
Lúc Phó Yến Phi nói xong còn có chút xúc động.
Tính tình Khương Đào đúng là rất hợp ông, trong phim còn gọi ông là ba, khiến tình cảm của người ba trong ông dâng lên, cũng dần dần đối xử với cô như con gái.
Thẩm Chi Diễn bất đắc dĩ nói: “Thầy Phó, ông thật sự hiểu lầm rồi, cháu và Khương Đào không giống như ông tưởng tượng đâu.”
Anh chỉ đành nói chuyện mình gặp được Khương Đào thì bệnh kén ăn của anh sẽ khỏi cho ông nghe.
Phó Yến Phi thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Rốt cuộc cháu đã làm gì khiến ông không thích như vậy chứ?
Sau khi ăn cơm xong, Khương Đào cùng Phó Yến Phi còn quay về đoàn phim, Thẩm Chi Diễn cũng phải lên máy bay.
Vì thế mọi người tách ra ở bãi đậu xe.
Khương Đào dường như cảm nhận được điều gì, nhìn về phía góc tối.
Thẩm Chi Diễn nhìn theo ánh mắt của cô: “Có chuyện gì vậy?”
Khương Đào nhíu mày: “Hình như ở đó có người.”
Đỗ Sùng hoảng sợ: “Không phải là paparazzi chứ!”
Anh ấy vội vàng chạy tới góc Khương Đào vừa nói, một hồi lâu sau mới trở về, xoa mồ hôi trên trán nói: “Tôi đi xem rồi, là mấy người phục vụ tránh ở bên kia hút thuốc, có lẽ không có gì đâu.”
Vì thế mấy người tạm biệt nhau rồi lần lượt lên xe, người nên quay về phim trường thì về phim trường, người nên lên máy bay thì lên máy bay.
Cho đến nửa đêm có một người ẩn danh đăng bài lên diễn đàn, mối tình của Thẩm Chi Diễn và một cô gái bị phanh phui, đã phát triển tới mức gặp mặt ba mẹ.
Thẩm Chi Diễn làm đỉnh lưu, trong một năm không có một nghìn thì có đến tám trăm bài, người trên diễn đàn đều là người từng trải, căn bản không có ai tin, chỉ vào chế giễu mấy câu rồi đi, ai ngờ chủ topic bị kích động đăng thêm một tấm ảnh.
Ảnh này có lẽ được chụp bằng điện thoại, độ phân giải không quá cao nhưng có thể nhìn ra được là một nam một nữ, người đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang, che kín mít, cô gái còn chỉ lộ nửa mặt. Nhìn thân hình kia thì quả thật rất giống Thẩm Chi Diễn, nhưng bức ảnh chụp như vậy cũng không thể làm người ta tin tưởng, dù sao trên thế giới này cũng không phải không có ai có thân hình tương tự như vậy.
Hắn thấy vẫn không có ai tin lại đăng thêm mấy bức ảnh nữa.
Dần dần, chiều hướng trong topic cũng thay đổi.
[Quần áo này… có phải là bộ mà Thẩm Chi Diễn mặc ra sân bay chiều nay không?]
[Bên cạnh là người đại diện của Thẩm Chi Diễn mà!]
[Để tôi cung cấp cho một tin trong ngành nhé, hôm nay Thẩm Chi Diễn vốn có hai lịch trình, hôm qua đã tạm thời đẩy lùi lịch, nghe nói còn cho phòng làm việc nghỉ, nói rõ chính là có việc riêng đi]
[ĐM! Nếu chuyện này đúng thì thật sự là chuyện chấn động giới giải trí!]
Tin tức cứ thế lên men, rất nhanh đã vọt lên no 1 hot search, ngay bên cạnh còn có chữ “Bạo”.
Nhóm Hải Diêm căn bản không tin Thẩm Chi Diễn sẽ yêu đương, nhưng càng ngày càng nhiều chứng cứ cho thấy người đàn ông trong ảnh chính là Thẩm Chi Diễn.
Nhưng mà mấy năm nay, nhóm Hải Diêm đã cùng Thẩm Chi Diễn trải qua không ít sóng gió, tạm thời còn có thể ổn được, mấy đại fan còn vừa trấn an mọi người trong nhóm, vừa liên hệ với phòng làm việc của Thẩm Chi Diễn, nhưng bởi vì phần lớn nhân viên đều đang trong kỳ nghỉ, điện thoại của Thẩm Chi Diễn và Đỗ Sùng còn ngoài vùng phủ sóng, không thể liên hệ được ngay.
Bên phía Hải Diêm bày tỏ rõ thái độ “Không tin lời đồn, không truyền tin đồn”, không ít người ăn dưa bắt đầu chuyển hướng sang bên nhà gái.
Weibo Homes sôi nổi xuất động.
[Địa điểm là ở Hải Thành, gần đây có nữ minh tinh nào ở Hải Thành không?]
[Nếu nói ở Hải Thành thì hình như Khương Đào đang ở đó đóng phim?]
[Nhưng mà không phải Khương Đào là cô nhi sao? Vậy người ba kia là ở đâu ra?]
[Liệu có phải ba Thẩm Chi Diễn không?]
[Có lý.]
[ĐM! Nói tới Khương Đào, tôi đột nhiên nghĩ đến, ngày trước Thẩm Chi Diễn đi xem “Thiên Trù” có phải là để ủng hộ bạn gái không, đạo diễn Đường chỉ là để ngụy trang thôi?]
[Rất có thể!]
Nhóm Thao Thiết vốn đang vui sướng ăn dưa, không ngờ ăn dưa vậy mà ăn tới trên đầu mình.
Loại chuyện này không quan trọng với Thẩm Chi Diễn nhưng đối với Khương Đào vừa mới được tẩy trắng, sự nghiệp mới được bước sang trang mới quả thật là trí mạng.
[Còn có thảm đỏ Đêm Hội Tinh Quang nữa, không phải Thẩm Chi Diễn và Khương Đào đi cùng nhau sao? Ngày đó Thẩm Chi Diễn vốn không định đi thảm đỏ!]
Thao Thiết: [Đó chính là tiền bối tốt bụng giúp hậu bối, không cần phát tán tin nhảm đâu, cảm ơn]
[Còn có nghe nói khi quay “Lăng Tiêu Ký”, phần lớn thời gian Thẩm Chi Diễn đều ở đoàn phim, không phải anh ấy chỉ là một vai khách mời thôi sao, cần phải ở lại đoàn phim lâu vậy à?]
Thao thiết: [Đây là biểu hiện cho cho sự chuyên nghiệp của tiền bối Thẩm Chi Diễn, xin đừng hiểu lầm, cảm ơn]
Nhưng các fan càng giải thích thì người ta càng tung tin bôi đen.
Nhóm quần chúng ăn dưa dường như dùng kính lúp soi những khoảnh khắc ở chung của Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, hận không thể tìm ra được hết
dấu vết.
Thao Thiết: Thật tức giận!
Mà ở trong nhóm ăn dưa có một số người lại đi hướng khác.
[Ôi trời tôi là người duy nhất thấy họ đẹp đôi sao?]
[Khụ khụ, tôi cũng vậy, xem phát sóng trực tiếp thảm đỏ đã thấy mê rồi…]
[Vẫn luôn cho rằng CP này hẻo, hóa ra có nhiều chị em như vậy, mừng như điên, lưu lại số nào XXXX]
Lê Tư Uyển ngơ ngác nhìn hot search.
Quả thật ngay từ đầu cô bé cũng không tin, nhưng theo chứng cứ vậy mà thật sự cảm thấy rất có khả năng.
Chẳng lẽ CP này của cô bé chuyển thành người thật rồi sao?
Cô bé nhìn link nhóm CP, ma xui quỷ khiến thế nào mà ấn xin vào nhóm.
Lê Tư Uyển nhìn đống ảnh photoshop trong nhóm, hạnh phúc đến mức rơi nước mắt.
Đây là ma lực sao!
Đứa trẻ rốt cuộc đã tìm thấy chân ái của đời mình!!
Mà đúng lúc này khung chat của cô bé rung lên.
Lê Tư Uyển vừa thấy tên lập tức thấy chột dạ.
Hải Diêm Chi Sĩ: [Uyển Đậu! Cậu nhìn thấy hot search chưa!! Đó chắc chắn không phải anh Chi Diễn!!]
[Anh ấy mà muốn yêu đương thì lấy tính cách của anh ấy thì sao giấu được!]
[Còn có cô gái mà họ nói là Khương Đào! Sao có thể chứ! Bọn họ căn bản còn chưa từng gặp mặt mấy lần, đúng là ảo tưởng!!]
[Càng quá mức chính là còn có fan CP! Thật là buồn cười!]
Lê Tư Uyển: “…”
Cô bé chột dạ tắt khung chat CP Sinh Khương đi, dường như như vậy thì chuyện sẽ không bị bại lộ.
Hải Diêm Chi Sĩ còn gửi tiếp: [Những người này rốt cuộc là nghĩ gì vậy! Cứ một nam một nữ là ship được à? Thế sao không ship Lâm Đại Ngọc và Voldemort đi!]
Hải Diêm Uyển Đậu: [Quả thật Lâm Đại Ngọc với Voldemort cũng đẹp đôi…]
Hải Diêm Chi Sĩ: [???]
Lê Tư Uyển vội vàng phản ứng lại, chuyển đề tài: [Vậy mọi người định làm gì bây giờ!]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Tớ định lẻn vào nhóm fans Khương Đào xem thế nào, nếu họ tính ăn vạ anh Chi Diễn, tớ chắc chắn sẽ quyết chiến với họ!]
Lê Tư Uyển đột nhiên có dự cảm không lành: [Cậu định lẻn vào kiểu gì?]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Bạn của chị họ tớ là quản trị viên nhóm mẹ Thao Thiết, tớ định tìm chị họ bảo chị ấy nhờ bạn cho tớ vào nhóm]
Lê Tư Uyển dại ra nhìn nhóm mẹ Thao Thiết của mình, toát mồ hôi lạnh.
Má nó! Sao chỗ nào cũng có chị họ cậu vậy!
Hải Diêm Uyển Đậu: [Cậu đã vào chưa?]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Vẫn chưa, muộn rồi, có lẽ chị họ tớ đang ngủ]
Hải Diêm Uyển Đậu: [Tớ cảm thấy không cần làm thế đâu, nhỡ đâu bị lộ chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của nhóm Hải Diêm chúng ta, không phải có câu fan làm idol chịu sao? Nếu ảnh hưởng tới anh Chi Diễn thì không tốt…]
Dưới sự khuyên nhủ của cô bé, Hải Diêm Chi Sĩ cuối cùng cũng bỏ ý nghĩ nằm vùng.
Lê Tư Uyển thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng thoát!
Khi Đồng Đồng nhìn thấy hot search thì đã là một giờ sáng.
Cô ấy mới vừa bận rộn với đống hợp đồng của Khương Đào, vừa mới mở điện thoại ra đã thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ, còn có 99+ tin nhắn WeChat.
Đồng Đồng lập tức thấy bất an.
Sau khi cô ấy hiểu mọi chuyện rồi liên hệ với Đỗ Sùng, đã là ba giờ sáng.
Lúc này Weibo đã bị đơ tới hai lần vì tin tức này.
Nhóm Hải Diêm ban đầu còn không tin, nhưng đợi mãi không thấy phòng làm việc phản hồi đã bắt đầu cam chịu đây là sự thật.
Một bộ phận fans khóc la không tin, còn có một số người đã khóc lóc “Chúc phúc.”
Đầu Đỗ Sùng choáng váng.
Phim trường của đạo diễn Trần rất xa, trên đường đi cũng không có tín hiệu, hơn nữa phòng làm việc cũng đang trong kỳ nghỉ, kết quả lại bị ụp cái nồi lớn như vậy!
Anh ấy đột nhiên cảm thấy may mắn vì ngày đó cũng có Phó Yến Phi, nếu không đúng là khó giải thích.
Anh ấy thanh minh suốt một đêm, trong ảnh không chỉ có Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, còn có Phó Yến Phi, Thẩm Chi Diễn là nhà đầu tư, không thể mời nam nữ chính đi ăn cơm hay sao?!
Đồng Đồng cũng đăng bài giải thích như vậy.
Hơn nữa sáng hôm sau Phó Yến Phi cũng đăng bài đùa giỡn, nói có phải mình tàng hình hay không.
Chuyện này cuối cùng cũng lắng xuống.
Cùng lúc này, ở sân bay Bắc Kinh, một người mặc áo sơ mi lụa, tóc hơi dài, đẹp trai kéo chiếc vali được dán đầy sticker cậu bé bọt biển bước ra khỏi cửa bay quốc tế.
Người đàn ông đến đón hắn lại bị hắn đẩy vali ra chặn lại.
Đối phương ngượng ngùng kéo vali, đi theo sau hắn: “Sao lại đột nhiên quay về vậy?”
Người đàn ông cho tay vào túi quần: “Đương nhiên về cười nhạo Thẩm Chi Diễn, thuận tiện xem thử đối tượng có tai tiếng với cậu ta một chút.”
Đối phương: “Nhưng sáng nay phòng làm việc của Thẩm Chi Diễn đã làm rõ, nói chỉ là nhà đầu tư ăn bữa cơm với nam nữ chính mà thôi.”
“Từ khi nào mà anh thấy Thẩm Chi Diễn sẽ mời người khác ăn cơm chứ?” Người đàn ông cười nhạo: “Cứ chờ xem, chắc chắn cậu ta có vấn đề.”
Khương Đào và Phó Yến Phi trở lại phim trường, bắt đầu quay một lần nữa.
Lần này, cô đã diễn tả được sự sụp đổ của Chu Tưởng một cách hoàn hảo.
Hốc mắt cô ửng đỏ, cùng ánh mắt chật vật, tuyệt vọng khác xa hoàn toàn với biểu hiện lúc trước của cô.
Trong thời gian ngắn có thể tiến bộ nhiều như vậy, ngoại trừ thiên phú của bản thân cô, có lẽ cũng liên quan tới việc dạy dỗ của Thẩm Chi Diễn vừa nãy.
Bạch Khấu âm thầm cảm thán, không hổ là Thẩm ảnh đế.
Thẩm Chi Diễn nhìn như nghiêm túc xem bọn họ diễn, thật ra có chút thất thần.
Lòng bàn tay anh dường như còn lưu lại hơi ấm trên người Khương Đào, muốn thiêu đốt đáy lòng anh.
Ngoại trừ lúc đóng phim, anh rất ghét tiếp xúc thân thể với người khác, nhưng với Khương Đào lại khác.
Thậm chí anh còn theo bản năng đỡ eo cô, tự dưng dâng lên một cảm giác lo sợ trong lòng.
Thẩm Chi Diễn vẫn luôn cho rằng mình là một người lý trí.
Anh ở trong giới đã nhiều năm như vậy nhưng không nhiễm bất cứ một tật xấu nào, cũng chưa từng yêu đương, ngoại trừ đóng phim và nhận quảng cáo, phần lớn anh đều ở nhà, đọc sách, chăm hoa, chơi cờ, sống không khác gì lão cán bộ về hưu.
Đỗ Sùng còn lo lắng có phải anh đang tự tạo áp lực cho chính mình không.
Nhưng Thẩm Chi Diễn lại rất thích cách sống như thế này.
Người ngoài thấy anh ôn hòa nhưng kỳ thật nội tâm anh rất lạnh lùng, dường như chỉ có chút nhiệt huyết cho đóng phim.
Sau khi diễn xong, cảm xúc của anh ngay lập tức trở nên nguội lạnh.
Vui, buồn, hoảng loạn, đau khổ đều không thuộc về Thẩm Chi Diễn.
Chỉ là hôm nay anh nhận ra một điều, dường như mình đã để ý Khương Đào quá nhiều.
Hơn nữa anh cũng hoàn toàn không thấy phản cảm, còn cảm thấy thích thú.
Thẩm Chi Diễn ngước mắt, đúng lúc thấy Khương Đào vừa quay xong, lấy trà sữa mà trợ lý đưa qua, thỏa mãn uống.
Dường như chuyện vừa nãy hoàn toàn không ảnh hưởng gì với cô.
Đúng là cô bé vô lo vô nghĩ.
Thẩm Chi Diễn đứng lên, đi về phía cô: “Nào, tôi mời em đi ăn cơm.”
Khương Đào: “Được.”
Khi bọn họ chuẩn bị rời đi, Phó Yến Phi chạy theo giống như ông ta sắp bị bắt mất con gái bảo bối của mình vậy: “Hai người đây là…”
Thẩm Chi Diễn thầm thở dài, ngoài mặt vẫn lễ phép trả lời: “Thầy Phó, cháu mời Khương Khương đi ăn cơm.”
Phó Yến Phi: “Vậy đúng lúc tôi còn chưa ăn cơm, vậy đi cùng nhau đi.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Thầy Phó, thầy đang diễn hả?!
Bọn họ tới nơi.
Đây là một quán ăn Tứ Xuyên hiếm hoi ở Hải Thành, vừa vào liền ngửi thấy mùi ớt cay đặc trưng.
Trong phòng bao, ngoại trừ cô gái ham ăn Khương Đào, những người khác đều có chút xấu hổ.
Đỗ Sùng nhỏ giọng hỏi Thẩm Chi Diễn: “Tại sao thầy Phó cũng ở đây?”
Thẩm Chi Diễn không thể nói là do ông sợ anh làm chuyện xấu với Khương Đào nên mới bám theo được, chỉ có thể nói qua loa: “Gặp nhau trên đường nên cùng tới đây.”
Phó Yến Phi cười điềm đạm với Đỗ Sùng: “Tiểu Đỗ, đã lâu không gặp. Cậu và Chi Diễn vẫn hợp tác thật tốt, năng lực đúng là không tầm thường.”
Đỗ Sùng vội nói: “Thầy Phó quá khen rồi.”
Phó Yến Phi: “Tôi thấy cậu vất vả lắm, nhà hàng này kinh doanh tốt như vậy, chắc là rất khó đặt bàn trước.”
Đỗ Sùng: “Vẫn ổn, cháu đặt bàn trước một ngày là được.”
Phó Yến Phi ý vị thâm trường nhìn Thẩm Chi Diễn: “Đặt trước một ngày cơ à.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Phó Yến Phi lại nói: “Tôi nhớ rõ trước kia Chi Diễn không bao giờ đi ăn liên hoan với mọi người, bây giờ còn chủ động mời khách, đúng là hiếm thấy.”
Lúc này Đỗ Sùng cũng cảm giác được điều gì đó, cười ha ha: “À, để cháu gọi đồ ăn…”
Đồ ăn cũng đã được Đỗ Sùng đặt trước, đều là những món ăn nổi tiếng của nhà hàng, lần lượt được đưa lên, cuối cùng cũng phá vỡ được bầu không khí xấu hổ trong phòng.
Ba người nói chuyện với nhau, cuối cùng chỉ có Khương Đào ăn uống no đủ, thấy trong quán có kem tươi miễn phí còn chạy đi ăn kem.
Cô vừa chạy đi thì phòng bao lại quay trở về trạng thái yên tĩnh.
Đỗ Sùng cười gượng đứng lên: “Để tôi đi theo, đề phòng bị paparazzi phát hiện ra.”
Anh ấy nói xong lập tức nhanh chân chạy ra ngoài theo Khương Đào, không nghĩa khí để lại một mình Thẩm Chi Diễn đối diện với Phó Yến Phi.
Lúc này Phó Yến Phi đã khôi phục dáng vẻ bình thường, còn rót trà cho Thẩm Chi Diễn.
Phó Yến Phi do dự một lát, vẫn là mở miệng nói: “Chi Diễn, đừng trách tôi xen vào chuyện người khác, chủ yếu là đứa bé Khương Khương này ngây thơ, đơn thuần lại trọng nghĩa trọng tình, cậu đừng nhìn con bé vô tư, kiểu người này chỉ cần rung động thì sẽ để trong lòng cả đời, nếu cậu không muốn ở cùng con bé cả đời thì đừng trêu chọc nó…”
Lúc Phó Yến Phi nói xong còn có chút xúc động.
Tính tình Khương Đào đúng là rất hợp ông, trong phim còn gọi ông là ba, khiến tình cảm của người ba trong ông dâng lên, cũng dần dần đối xử với cô như con gái.
Thẩm Chi Diễn bất đắc dĩ nói: “Thầy Phó, ông thật sự hiểu lầm rồi, cháu và Khương Đào không giống như ông tưởng tượng đâu.”
Anh chỉ đành nói chuyện mình gặp được Khương Đào thì bệnh kén ăn của anh sẽ khỏi cho ông nghe.
Phó Yến Phi thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt.”
Thẩm Chi Diễn: “…”
Rốt cuộc cháu đã làm gì khiến ông không thích như vậy chứ?
Sau khi ăn cơm xong, Khương Đào cùng Phó Yến Phi còn quay về đoàn phim, Thẩm Chi Diễn cũng phải lên máy bay.
Vì thế mọi người tách ra ở bãi đậu xe.
Khương Đào dường như cảm nhận được điều gì, nhìn về phía góc tối.
Thẩm Chi Diễn nhìn theo ánh mắt của cô: “Có chuyện gì vậy?”
Khương Đào nhíu mày: “Hình như ở đó có người.”
Đỗ Sùng hoảng sợ: “Không phải là paparazzi chứ!”
Anh ấy vội vàng chạy tới góc Khương Đào vừa nói, một hồi lâu sau mới trở về, xoa mồ hôi trên trán nói: “Tôi đi xem rồi, là mấy người phục vụ tránh ở bên kia hút thuốc, có lẽ không có gì đâu.”
Vì thế mấy người tạm biệt nhau rồi lần lượt lên xe, người nên quay về phim trường thì về phim trường, người nên lên máy bay thì lên máy bay.
Cho đến nửa đêm có một người ẩn danh đăng bài lên diễn đàn, mối tình của Thẩm Chi Diễn và một cô gái bị phanh phui, đã phát triển tới mức gặp mặt ba mẹ.
Thẩm Chi Diễn làm đỉnh lưu, trong một năm không có một nghìn thì có đến tám trăm bài, người trên diễn đàn đều là người từng trải, căn bản không có ai tin, chỉ vào chế giễu mấy câu rồi đi, ai ngờ chủ topic bị kích động đăng thêm một tấm ảnh.
Ảnh này có lẽ được chụp bằng điện thoại, độ phân giải không quá cao nhưng có thể nhìn ra được là một nam một nữ, người đàn ông đội mũ, đeo khẩu trang, che kín mít, cô gái còn chỉ lộ nửa mặt. Nhìn thân hình kia thì quả thật rất giống Thẩm Chi Diễn, nhưng bức ảnh chụp như vậy cũng không thể làm người ta tin tưởng, dù sao trên thế giới này cũng không phải không có ai có thân hình tương tự như vậy.
Hắn thấy vẫn không có ai tin lại đăng thêm mấy bức ảnh nữa.
Dần dần, chiều hướng trong topic cũng thay đổi.
[Quần áo này… có phải là bộ mà Thẩm Chi Diễn mặc ra sân bay chiều nay không?]
[Bên cạnh là người đại diện của Thẩm Chi Diễn mà!]
[Để tôi cung cấp cho một tin trong ngành nhé, hôm nay Thẩm Chi Diễn vốn có hai lịch trình, hôm qua đã tạm thời đẩy lùi lịch, nghe nói còn cho phòng làm việc nghỉ, nói rõ chính là có việc riêng đi]
[ĐM! Nếu chuyện này đúng thì thật sự là chuyện chấn động giới giải trí!]
Tin tức cứ thế lên men, rất nhanh đã vọt lên no 1 hot search, ngay bên cạnh còn có chữ “Bạo”.
Nhóm Hải Diêm căn bản không tin Thẩm Chi Diễn sẽ yêu đương, nhưng càng ngày càng nhiều chứng cứ cho thấy người đàn ông trong ảnh chính là Thẩm Chi Diễn.
Nhưng mà mấy năm nay, nhóm Hải Diêm đã cùng Thẩm Chi Diễn trải qua không ít sóng gió, tạm thời còn có thể ổn được, mấy đại fan còn vừa trấn an mọi người trong nhóm, vừa liên hệ với phòng làm việc của Thẩm Chi Diễn, nhưng bởi vì phần lớn nhân viên đều đang trong kỳ nghỉ, điện thoại của Thẩm Chi Diễn và Đỗ Sùng còn ngoài vùng phủ sóng, không thể liên hệ được ngay.
Bên phía Hải Diêm bày tỏ rõ thái độ “Không tin lời đồn, không truyền tin đồn”, không ít người ăn dưa bắt đầu chuyển hướng sang bên nhà gái.
Weibo Homes sôi nổi xuất động.
[Địa điểm là ở Hải Thành, gần đây có nữ minh tinh nào ở Hải Thành không?]
[Nếu nói ở Hải Thành thì hình như Khương Đào đang ở đó đóng phim?]
[Nhưng mà không phải Khương Đào là cô nhi sao? Vậy người ba kia là ở đâu ra?]
[Liệu có phải ba Thẩm Chi Diễn không?]
[Có lý.]
[ĐM! Nói tới Khương Đào, tôi đột nhiên nghĩ đến, ngày trước Thẩm Chi Diễn đi xem “Thiên Trù” có phải là để ủng hộ bạn gái không, đạo diễn Đường chỉ là để ngụy trang thôi?]
[Rất có thể!]
Nhóm Thao Thiết vốn đang vui sướng ăn dưa, không ngờ ăn dưa vậy mà ăn tới trên đầu mình.
Loại chuyện này không quan trọng với Thẩm Chi Diễn nhưng đối với Khương Đào vừa mới được tẩy trắng, sự nghiệp mới được bước sang trang mới quả thật là trí mạng.
[Còn có thảm đỏ Đêm Hội Tinh Quang nữa, không phải Thẩm Chi Diễn và Khương Đào đi cùng nhau sao? Ngày đó Thẩm Chi Diễn vốn không định đi thảm đỏ!]
Thao Thiết: [Đó chính là tiền bối tốt bụng giúp hậu bối, không cần phát tán tin nhảm đâu, cảm ơn]
[Còn có nghe nói khi quay “Lăng Tiêu Ký”, phần lớn thời gian Thẩm Chi Diễn đều ở đoàn phim, không phải anh ấy chỉ là một vai khách mời thôi sao, cần phải ở lại đoàn phim lâu vậy à?]
Thao thiết: [Đây là biểu hiện cho cho sự chuyên nghiệp của tiền bối Thẩm Chi Diễn, xin đừng hiểu lầm, cảm ơn]
Nhưng các fan càng giải thích thì người ta càng tung tin bôi đen.
Nhóm quần chúng ăn dưa dường như dùng kính lúp soi những khoảnh khắc ở chung của Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, hận không thể tìm ra được hết
dấu vết.
Thao Thiết: Thật tức giận!
Mà ở trong nhóm ăn dưa có một số người lại đi hướng khác.
[Ôi trời tôi là người duy nhất thấy họ đẹp đôi sao?]
[Khụ khụ, tôi cũng vậy, xem phát sóng trực tiếp thảm đỏ đã thấy mê rồi…]
[Vẫn luôn cho rằng CP này hẻo, hóa ra có nhiều chị em như vậy, mừng như điên, lưu lại số nào XXXX]
Lê Tư Uyển ngơ ngác nhìn hot search.
Quả thật ngay từ đầu cô bé cũng không tin, nhưng theo chứng cứ vậy mà thật sự cảm thấy rất có khả năng.
Chẳng lẽ CP này của cô bé chuyển thành người thật rồi sao?
Cô bé nhìn link nhóm CP, ma xui quỷ khiến thế nào mà ấn xin vào nhóm.
Lê Tư Uyển nhìn đống ảnh photoshop trong nhóm, hạnh phúc đến mức rơi nước mắt.
Đây là ma lực sao!
Đứa trẻ rốt cuộc đã tìm thấy chân ái của đời mình!!
Mà đúng lúc này khung chat của cô bé rung lên.
Lê Tư Uyển vừa thấy tên lập tức thấy chột dạ.
Hải Diêm Chi Sĩ: [Uyển Đậu! Cậu nhìn thấy hot search chưa!! Đó chắc chắn không phải anh Chi Diễn!!]
[Anh ấy mà muốn yêu đương thì lấy tính cách của anh ấy thì sao giấu được!]
[Còn có cô gái mà họ nói là Khương Đào! Sao có thể chứ! Bọn họ căn bản còn chưa từng gặp mặt mấy lần, đúng là ảo tưởng!!]
[Càng quá mức chính là còn có fan CP! Thật là buồn cười!]
Lê Tư Uyển: “…”
Cô bé chột dạ tắt khung chat CP Sinh Khương đi, dường như như vậy thì chuyện sẽ không bị bại lộ.
Hải Diêm Chi Sĩ còn gửi tiếp: [Những người này rốt cuộc là nghĩ gì vậy! Cứ một nam một nữ là ship được à? Thế sao không ship Lâm Đại Ngọc và Voldemort đi!]
Hải Diêm Uyển Đậu: [Quả thật Lâm Đại Ngọc với Voldemort cũng đẹp đôi…]
Hải Diêm Chi Sĩ: [???]
Lê Tư Uyển vội vàng phản ứng lại, chuyển đề tài: [Vậy mọi người định làm gì bây giờ!]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Tớ định lẻn vào nhóm fans Khương Đào xem thế nào, nếu họ tính ăn vạ anh Chi Diễn, tớ chắc chắn sẽ quyết chiến với họ!]
Lê Tư Uyển đột nhiên có dự cảm không lành: [Cậu định lẻn vào kiểu gì?]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Bạn của chị họ tớ là quản trị viên nhóm mẹ Thao Thiết, tớ định tìm chị họ bảo chị ấy nhờ bạn cho tớ vào nhóm]
Lê Tư Uyển dại ra nhìn nhóm mẹ Thao Thiết của mình, toát mồ hôi lạnh.
Má nó! Sao chỗ nào cũng có chị họ cậu vậy!
Hải Diêm Uyển Đậu: [Cậu đã vào chưa?]
Hải Diêm Chi Sĩ: [Vẫn chưa, muộn rồi, có lẽ chị họ tớ đang ngủ]
Hải Diêm Uyển Đậu: [Tớ cảm thấy không cần làm thế đâu, nhỡ đâu bị lộ chỉ sợ sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của nhóm Hải Diêm chúng ta, không phải có câu fan làm idol chịu sao? Nếu ảnh hưởng tới anh Chi Diễn thì không tốt…]
Dưới sự khuyên nhủ của cô bé, Hải Diêm Chi Sĩ cuối cùng cũng bỏ ý nghĩ nằm vùng.
Lê Tư Uyển thở phào nhẹ nhõm.
Cuối cùng cũng thoát!
Khi Đồng Đồng nhìn thấy hot search thì đã là một giờ sáng.
Cô ấy mới vừa bận rộn với đống hợp đồng của Khương Đào, vừa mới mở điện thoại ra đã thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ, còn có 99+ tin nhắn WeChat.
Đồng Đồng lập tức thấy bất an.
Sau khi cô ấy hiểu mọi chuyện rồi liên hệ với Đỗ Sùng, đã là ba giờ sáng.
Lúc này Weibo đã bị đơ tới hai lần vì tin tức này.
Nhóm Hải Diêm ban đầu còn không tin, nhưng đợi mãi không thấy phòng làm việc phản hồi đã bắt đầu cam chịu đây là sự thật.
Một bộ phận fans khóc la không tin, còn có một số người đã khóc lóc “Chúc phúc.”
Đầu Đỗ Sùng choáng váng.
Phim trường của đạo diễn Trần rất xa, trên đường đi cũng không có tín hiệu, hơn nữa phòng làm việc cũng đang trong kỳ nghỉ, kết quả lại bị ụp cái nồi lớn như vậy!
Anh ấy đột nhiên cảm thấy may mắn vì ngày đó cũng có Phó Yến Phi, nếu không đúng là khó giải thích.
Anh ấy thanh minh suốt một đêm, trong ảnh không chỉ có Thẩm Chi Diễn và Khương Đào, còn có Phó Yến Phi, Thẩm Chi Diễn là nhà đầu tư, không thể mời nam nữ chính đi ăn cơm hay sao?!
Đồng Đồng cũng đăng bài giải thích như vậy.
Hơn nữa sáng hôm sau Phó Yến Phi cũng đăng bài đùa giỡn, nói có phải mình tàng hình hay không.
Chuyện này cuối cùng cũng lắng xuống.
Cùng lúc này, ở sân bay Bắc Kinh, một người mặc áo sơ mi lụa, tóc hơi dài, đẹp trai kéo chiếc vali được dán đầy sticker cậu bé bọt biển bước ra khỏi cửa bay quốc tế.
Người đàn ông đến đón hắn lại bị hắn đẩy vali ra chặn lại.
Đối phương ngượng ngùng kéo vali, đi theo sau hắn: “Sao lại đột nhiên quay về vậy?”
Người đàn ông cho tay vào túi quần: “Đương nhiên về cười nhạo Thẩm Chi Diễn, thuận tiện xem thử đối tượng có tai tiếng với cậu ta một chút.”
Đối phương: “Nhưng sáng nay phòng làm việc của Thẩm Chi Diễn đã làm rõ, nói chỉ là nhà đầu tư ăn bữa cơm với nam nữ chính mà thôi.”
“Từ khi nào mà anh thấy Thẩm Chi Diễn sẽ mời người khác ăn cơm chứ?” Người đàn ông cười nhạo: “Cứ chờ xem, chắc chắn cậu ta có vấn đề.”