Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Ai Nói Wibu Không Thể Kết Hôn

Chương 77



Tống Phất Chi vừa ăn sáng vừa xem livestream của Bạch Tuộc trên máy tính bảng.
Ngay từ khi Bạch Tuộc nói: "Tiên sinh tôi đang ăn sáng", bình luận bay trên màn hình bắt đầu phát điên.
Tuy không nhắc tới FuFu, nhưng rõ ràng cư dân mạng thông minh đã cầm kính lúp lần theo dấu vết để đẩy thuyền.
Chú bạch tuộc màu hồng chỉ nói hai câu trước khi kết thúc buổi phát sóng, màn hình tối đen, bình luận vẫn ngập tràn "Aaaaa".
Thấy Thời Chương thu dọn đồ đạc xong xuôi đi về phía mình, Tống Phất Chi có chút bất lực: "Khi em livestream anh nhất định phải xuất hiện trước ống kính, khi anh livestream thì lại nói chồng anh đang ăn sáng, anh đang tính toán gì vậy?"
Thời Chương nhướng mày: "Ăn ngay nói thật."
"Kiềm chế chút đi." Tống Phất Chi nhéo bắp tay hắn: "Chương trình sẽ livestream trong ba ngày, chúng ta không phải đã nói với tổ chương trình là sẽ công khai vào cuối cùng sao?"
Thời Chương ngồi xuống bên cạnh y, giọng nói nho nhỏ: "Anh có công khai bây giờ đâu."
Tống Phất Chi chỉ vào màn hình: "Em cảm giác họ đoán ra hết rồi."
"Để họ đoán đi." Thời Chương lại lộ ra nụ cười lưu manh: "Dù sao chúng ta cũng không nói rõ."
Tống Phất Chi nhẹ nhàng lườm hắn: "Anh cũng chỉ còn thiếu mỗi lời nói rõ thôi."
Trang phục và đạo cụ của hai người hôm nay đều rất phức tạp, nhất là Tống Phất Chi, trước đây y chưa từng có tạo hình phức tạp như vậy. Dẫu sao cũng là do thầy Fufu của chúng ta muốn cos tạo hình này để tranh giải.
Quần áo, phụ kiện và đạo cụ đều do Tống Phất Chi tự mình lựa chọn và chỉnh sửa tại nhà. Thời Chương mấy lần muốn giúp đỡ nhưng y vẫn cố gắng không cho hắn động tay.
Theo lý mà nói thì hai người có quan hệ chồng chồng, Thời Chương làm giám khảo cuộc thi không công bằng cho lắm.
Nhưng bản chất của cuộc thi cosplay chỉ mang tính giải trí, không có danh hiệu gì và chấm điểm chỉ là phần nhỏ khỏi động của toàn bộ quá trình, vì vậy nó sẽ không tạo ra bất kỳ tác động nào.
Đồng Đồng - thợ trang điểm hoàng gia của Bạch Tuộc, hôm nay lại làm việc cho FuFu, Thời Chương phải tìm một thợ trang điểm khác giúp hắn.
Đồng Đồng vẽ được một nửa, thợ trang điểm khác thò người tới: "Chị Đồng, dùng hết nhũ vàng chưa? Thầy Bạch Tuộc cũng cần một chút."
"À, có ngay." Đồng Đồng đang tập trung vẽ đôi mắt màu vàng kim cho Tống Phất Chi, cười châm chọc một câu: "Em nói nè, cảm hứng của hai người có phải quá giống nhau rồi không, tưởng khán giả đều là người mù à? Đến cả trang điểm cũng giống nhau, vàng lấp lánh."
Tống Phất Chi nhắm mắt lập tức nói: "Anh đã nói từ lâu rồi, nhưng Thời Chương nói khác hoàn toàn, người xem sẽ không nhận ra."
Thời Chương thề son sắt nói "Không sao đâu", dừng vài giây lại cười nói: "Bây giờ đổi nhân vật cũng không kịp rồi."
Tống Phất Chi mở mí mắt lên, thản nhiên liếc hắn một cái: "Cảm giác như bị anh gài bẫy vậy."
Y vừa mở mắt ra, Thời Chương còn chưa nói gì, Đồng Đồng đã không nhịn được kêu lên.
"Ù uiii" Đồng Đồng che miệng: "Đệt, đẹp lắm luôn, thầy Fufu!"
Tống Phất Chi nghe vậy ngẩn ra, đôi mắt nhẹ nhàng cong lên: "Quá khen rồi, cô giáo Đồng."
"Thật mà." Đồng Đồng nói. "Anh đeo kính áp tròng màu vàng, khi ánh sáng chiếu vào trông như thần tiên ấy."
Thời Chương cũng nhìn về phía Tống Phất Chi.
Trang điểm mới hoàn thành một nửa nhưng đã đẹp đến thoát tục.
Thời Chương im lặng nhìn thật lâu mới quay đầu lại, yết hầu ẩn nhẫn khẽ động.
Sắp rồi, vô số người tại hiện trường và phòng lives cũng sẽ nhìn thấy.
Hai người chuẩn bị tạo hình tại nhà, sau đó lên xe đến địa điểm quay.
Không hổ là bà chủ Chung, mặc dù chỉ là chương trình giải trí nghiệp dư nhưng địa điểm rất lớn và chuyên nghiệp.
Sân khấu ánh sáng, phòng nghỉ riêng biệt, tất cả đều đầy đủ.
Lúc ngồi trên xe có thể thấy Tống Phất Chi rất hưng phấn, tay đặt trên đùi Thời Chương, thỉnh thoảng bóp chặt hắn một cái.
"Căng thẳng hay chờ mong?" Thời Chương hỏi y.
Tống Phất Chi nói: "Cũng khá chờ mong."
Thời Chương thuận miệng hỏi: "Chờ mong điều gì? Coser khác, hay là khách mời đặc biệt khác?"
Vốn dĩ chỉ nói chuyện vu vơ, không ngờ Tống Phất Chi lại nghiêm túc cười đáp: "À, rất thích Emie-chan."
Thời Chương hơi sững lại.
Tống Phất Chi nói tiếp: "Đó là nữ thần khi em còn nhỏ, có lẽ là nữ thần coser đời đầu Nhật Bản nhỉ. Hồi đại học có rất nhiều sinh viên dùng hình cosplay của cô ấy làm ảnh đại diện... Sắp được nhìn thấy tận mắt rồi."
Thời Chương nhạt nhẽo "Ồ" một tiếng.
"Nè, có sao không đó?" Tống Phất Chi buồn cười: "Em chỉ là yêu thích tác phẩm của tiền bối thôi, hơn nữa cô ấy ở nước ngoài, bình thường không có cơ hội gặp mặt. Dù sao thì không ai có thể so sánh với thầy Bạch Tuộc."
Lúc này giọng điệu Thời Chương mới khá hơn một chút: "Ừ."
Tống Phất Chi cười thầm trong lòng, người này đúng là ghen tuông không phân biệt, cứ như học sinh trung học, chẳng biết phải làm sao với hắn.
Xe chạy thẳng vào bãi đỗ xe riêng trong khu vực, hai người từ trên xe xuống, vừa đúng lúc gặp mấy vị khách mời xuống từ xe khác.
Phi Phi nhìn thấy Tống Phất Chi và Thời Chương, sửng sốt: "... Thần tiên hạ phàm rồi sao."
Tống Phất Chi là người lên trước: "Phi Phi?"
Lúc nãy Phi Phi trang điểm trong lúc mở livestream cho nên Tống Phất Chi nhận ra ngay.
Bị gọi tên, Phi Phi mới hoàn hồn: "À à, là thầy Fufu! Rốt cuộc cũng gặp được người thật rồi, đẹp quá nha."
Cậu vươn cổ tới, vẫy vẫy tay, giọng tôn kính một chút: "Đây là thầy Bạch Tuộc nhỉ, thầy Bạch Tuộc, đã lâu không gặp! Trước đây từng hợp tác rồi, anh còn nhớ em không?"
Thời Chương gật cười, khẽ cười: "Chào Phi Phi".
Phi Phi lập tức phát huy tài năng giao tiếp của mình, chỉ vào bạn bè bên cạnh giới thiệu: "Giới thiệu một chút, đây là Hổ Nha, đây là Tường Vi, đều là khách mời lần này. Đây là Balls, họa sĩ, chồng của Hổ Nha, đã kết hôn chính thức! Hôm nay ngồi dưới làm khán giả."
"Cuối cùng là——" Phi Phi cười đến cong mắt: "Anh Khải, bạn trai của em, cũng là khán giả."
Tống Phất Chi nhẹ nhàng gật đầu: "Chào mọi người."
Tường Vi là một nữ coser rất cởi mở, cô lập tức cười chào hỏi, vài câu đã khiến không khí trở nên vui vẻ.
Rõ ràng Hổ Nha không thích trò chuyện lắm, chờ bọn họ nói chuyện xong mới cúi chào Thời Chương: "Cảm ơn anh Bạch Tuộc và chồng anh tặng quà cưới cho hai chúng em, rất thực tế, chúng em đều rất thích."
Thời Chương liếc nhìn Tống Phất Chi một cái, cười với Hổ Nha: "Không cần cảm ơn."
Đứa trẻ Phi Phi có phần ngốc nghếch, rất thích nói chuyện nhưng không nắm bắt được nhiều vấn dề lắm.
Cậu lắc lư hai cái: "Thầy Bạch Tuộc và thầy Fufu ngồi cùng một chiếc xe đến đây à! Quả nhiên hai anh là bạn thân! Lúc trước thầy Bạch Tuộc còn đích thân ra mặt trên mạng, quá ngầu."
Tống Phất Chi "À" một tiếng, Thời Chương cong khóe miệng, kiềm chế nói: "Ừ, quan hệ tốt."
Phi Phi trông có vẻ còn muốn hỏi gì đó nhưng bị Tường Vi kéo lại. Tường Vi cười nói: "Chúng ta vào trong thôi, chương trình sắp bắt đầu rồi."
Đoàn người đi vào trong, Tường Vi không giấu được nụ cười bên môi, vẻ mặt như đã cắn trúng được cái gì.
Cô nhỏ giọng nói với Phi Phi: "Phi đần, hai anh ấy đều ngồi cùng một xe đến... Nếu hai người có mối quan hệ gì, sau này chắc sẽ tự nói với mọi người thôi."
Phi Phi rất chậm chạp trong chuyện tình cảm, sau một lúc mới "ồ" lên: "Không phải là bạn thân lâu năm à?"
Hổ Nha nín cười, Phi Phi về khoản này đúng là không cứu nổi.
Trong bình luận bay dày đặc như thủy triều và tiếng hò reo nhiệt liệt của khán giả bên dưới, màn hình lớn đột ngột sáng lên, buổi livestream chính thức bắt đầu.
- A a a, chờ chết tôi rồi, cuối cùng cũng bắt đầu rồi!
- Đây chính là màn ra mắt đầu tiên của thầy Bạch Tuộc sau khi tái xuất, không biết sẽ xuất hiện với nhân vật nào ôi ôi ôi....
- Mọi người hóng lắm rồi!
Hai người dẫn chương trình bước lên sân khấu, trò chuyện vài câu để tăng cao sự kỳ vọng của mọi người, rồi tiếp tục thông báo: "Tiếp theo, xin mời bốn khách mời đặc biệt ra sân, mang đến màn trình diễn đặc sắc!"
Bốn khách mời đặc biệt đều là những coser hàng đầu, khi họ xuất hiện, cả sân khấu đều bùng nổ. Nhiều khán giả đến đây chỉ để gặp họ.
Khi vị khách mời đầu tiên bước ra, cả trường quay đều phát ra tiếng hét gọi tên cô. Âm nhạc, ánh sáng, trang phục, mỗi chi tiết đều hoàn hảo, khí chất tự nhiên tỏa sáng.
Ba coser hàng đầu tiếp theo cũng xuất hiện, sự nhiệt tình của khán giả không giảm mà còn tăng lên. Vào phút cuối cùng trước khi Bạch Tuộc xuất hiện, bầu không khí nhiệt liệt đạt đến đỉnh điểm.
Chưa thấy người đã nghe tiếng trước. Nhạc nền tao nhã cổ điển, đàn cổ du dương ngân vang như chuông gió.
Điều này khác hẳn với cảm giác khí phách thường ngày của Bạch Tuộc, mọi người phải yên lặng ngóng trông.
Trong sương mù lượn lờ, người đàn ông mặc một thân áo bào rộng tay với hoa văn nhạt màu phiêu dật xuất hiện, trên tay cầm một cành dâm bụt trắng, vai rộng mày rậm, đuôi mắt ánh vàng hơi nhếch lên tỏa ra khí chất cổ điển phương Đông, quý phái và anh dũng.
Thân hình cao lớn và khí chất thần tiên của hắn tạo ra sự tương phản kỳ diệu, tổng thể có vẻ khác hẳn với Bạch Tuộc trước đây.
- Aaah, suýt nữa thì không nhận ra!
- Đây là thần thoại cổ điển Trung Hoa phải không? Là vị tiên nhân nào hạ phàm vậy!
- Rõ ràng rất thần tiên nhưng khí chất vẫn mạnh mẽ, sao lại thế! Đẹp chết đi được.
Người đàn ông bước qua làn sương mù tiến đến ghế giám khảo, cả trường quay và bình luận trên livesteam đều đang gọi tên hắn.
Đợi tiếng ồn của khán giả lắng xuống, người dẫn chương trình mới hỏi: "Tác phẩm hôm nay của thầy Bạch Tuộc là gì? Hình như không giống với phong cách trước đây."
Thời Chương mở micro, nói: "Đông Quân, vị thần mặt trời trong thần thoại Trung Quốc."
"Wow, rất độc đáo." MC cười hỏi: "Lúc trước thầy Bạch Tuộc nổi tiếng với khí chất mạnh mẽ, đây là tác phẩm đầu tiên của anh sau khi trở lại, tại sao anh lại thay đổi phong cách?"
Thời Chương khẽ cười: "Thật ra đây không phải là tác phẩm đầu tiên của tôi sau khi rời khỏi giới."
- ???
- Là cái ý gì á, Bạch Tuộc! Chẳng lẽ trước đó anh đã lén lút ở nhà cos bộ nào rồi sao?
Người dẫn chương trình cũng không ngờ tới, truy hỏi theo bản năng: "Vậy anh thực sự còn có những tác phẩm khác sao? Có thể tiết lộ là gì không?"
Bộ ảnh cưới trong máy tính đã hoàn thành, nằm yên trong thư mục.
Thời Chương dừng lại vài giây rồi không trả lời câu hỏi này, chỉ mỉm cười: "Chỉ là muốn thử một phong cách mới. Bây giờ thử phong cách mới có phải quá muộn không?"
Hắn lướt qua một cách nhẹ nhàng, người dẫn chương trình cũng không tiện hỏi thêm, chỉ còn lại những bình luận đang cuống cuồng trên mạng.
Khán giả cảm thấy Bạch Tuộc bây giờ trở nên xảo quyệt hơn, nói lời ẩn ý nhưng không rõ ràng, thật đáng ghét, cố tình khiến người khác tò mò đây mà.
"Thật tuyệt! Vậy tiếp theo, các coser xuất sắc của chúng ta đã mang theo tác phẩm của họ đến, bốn giám khảo đảm nhận nhiệm vụ chấm điểm. Xếp hạng của các coser sẽ được sử dụng trong vòng tiếp theo, xin các giáo viên của chúng ta nghiêm túc chấm điểm!"
Nhịp độ nhanh chóng, các bình luận rất nhanh bị chủ đề mới che lấp.
Trên sân khấu, các tác phẩm cosplay thường được chuẩn bị rất công phu, mọi người sẽ trình diễn trang phục và đạo cụ tự làm.
Những nhân vật quá đỗi đời thường, dù có cosplay rất giống đi chăng nữa thì vẫn bất lợi về mặt tự nhiên, không đủ nổi bật.
Vì vậy sân khấu lần này rất ấn tượng, có người mang cánh, mặc giáp, hóa thân thành thú, cầm súng hạng nặng tự chế... khiến người xem choáng ngợp, thỏa mãn thị giác, các bình luận chạy không ngừng nghỉ.
Sự xuất hiện của FuFu ở giữa. Y chậm rãi bước ra giữa bản giao hưởng hoành tráng.
Dưới sân khấu yên tĩnh vài giây, rồi bùng nổ tiếng hét.
Người đàn ông cao ráo có mái tóc xoăn dài màu vàng, áo choàng tơ lụa phủ ở đầu vai, để lộ đường cong cánh tay săn chắc, cầm một cây cung tên đại diện cho ánh sáng mặt trời.
Y mỉm cười nhìn xuống mọi người, con ngươi màu vàng nhạt lấp lánh phát sáng, vầng hào quang tròn như ánh mặt trời tỏa ra, cả người y được bao phủ trong ánh sáng và sự thánh khiết màu vàng nhạt.
Từ thân hình hoàn hảo đến trang điểm, thật giống như một vị thần bước ra từ thần thoại Hy Lạp.
Khi y từ từ nâng cánh tay rồi kéo cung, tiếng hét dưới khán đài càng lúc càng lớn.
Động tác kết thúc ở nốt nhạc mạnh cuối cùng, tiếng hò reo dưới khán đài vẫn như sóng biển.
Người dẫn chương trình bước lên sân khấu, cũng phải dừng vài giây mới nói được, bản thân cũng tự cười: "Xin lỗi, tôi xem quá say mê, quên mất lời."
Dưới khán đài vang lên tiếng cười rầm rộ.
FuFu khiêm tốn cúi đầu.
Phỏng vấn đơn giản từng coser là quy trình cố định, cũng là để giám khảo có thời gian chấm điểm.
MC hỏi: "Thầy FuFu có lẽ là khách mời có tuổi cos ngắn nhất trên sân khấu hôm nay? Nhưng mọi người lại rất nhiệt tình, anh có muốn chia sẻ về nhân vật này không?"
Tống Phất Chi nhận lấy micro nói: "Đây là nhân vật dựa trên thần thoại Hy Lạp, thần mặt trời Apollo."
Người dẫn chương trình chưa kịp nói gì thì bình luận đã nổ tung.
- Ah ah ah, tôi biết ngay là Apollo!
- Chờ đã, thần nào? Hình như vừa nãy cũng có người cosplay thần này mà?
- Bạch Tuộc cos thần mặt trời Trung Hoa, Fufu cos thần mặt trời Hy Lạp, nếu hai người này không hẹn trước thì tôi sẽ livestream gội đầu ngược!
- Tôi đệt, để tôi cắn trước ——"Hãy để ta làm mặt trời của em", có phải ý của hai người đều là như này không!!
- Đầu óc tôi không bình thường để tôi nói trước, sao tôi lại nghĩ ý của hai người này là "ngày ngày đêm đêm đều ịch ịch"? (Đầu chó)
*Câu gốc: Ngày ngày đêm đêm đều ngày ngày. Trong một số ngữ cảnh từ "ngày" còn có nghĩa "làm tình".
Người dẫn chương trình cũng nhớ ra, cô cười nhìn về phía giám khảo: "Thầy Bạch Tuộc cũng cosplay thần mặt trời, nhưng là thần thoại Trung Hoa, hai anh thật ăn ý."
Tống Phất Chi nhìn qua sân khấu sáng rực, đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Thời Chương đang nhìn mình, quá đỗi mãnh liệt. Y ho nhẹ một tiếng, vội vàng lảng tránh ánh nhìn: "Thật trùng hợp."
- "Thật, trùng, hợp."
- Cảm ơn anh quay phim đã chuyển cảnh sang Bạch Tuộc —— Bạch Tuộc anh có thấy ánh mắt mình nhìn thầy Fu không!! Trước đó bao nhiêu coser anh cũng không nhìn chăm chú thế này!
- Ánh mắt anh này nhìn anh kia không trong sạch tí nào.
- Fufu sao anh lại tránh ánh mắt vậy? Ha ha ha, có phải xấu hổ không?
- Nếu hai người này không phải thật thì tôi là giả.
Người dẫn chương trình vừa vặn hàn huyên vài câu rồi thả FuFu đến ghế khách mời, sau đó còn nhiều coser khác trình diễn.
Mười hai coser đều đã trình diễn xong, các giám khảo cũng chấm điểm xong.
Mỗi người tối đa 10 điểm, trực tiếp lấy tổng điểm của bốn giám khảo để xếp hạng.
Điểm số được công bố toàn bộ, FuFu giành vị trí thứ tư, độ hoàn thiện tác phẩm của top 3 hoàn toàn xứng đáng khiến người ta tâm phục khẩu phục
Mọi người chú ý điểm lạ thường, liếc mắt một cái liền thấy Bạch Tuộc cho FuFu 9,9 điểm
- Bạch Tuộc cho các coser khác hoặc là 10 điểm hoặc là cho 9,5 điểm, sao chỉ có cho Fufu là 9,9 ha ha ha.
- Có phải tôi suy nghĩ nhiều hay không, Bạch Tuộc sẽ không học tiểu học gà thế chứ, ngay cả chấm điểm cũng thiệt lâu.
Tống Phất Chi liếc mắt nhìn điểm số mà Thời Chương cho mình, 9,9 vẫn là quá cao.
Nhưng chuyện đó nói sau.
Người dẫn chương trình nhanh chóng thông báo tác dụng của thứ hạng ——
"Bây giờ bốn giám khảo sẽ dẫn dắt một đội, coser có thứ hạng cao có thể chọn đội của mình trước, điều này quyết định ai sẽ là đồng đội trong trò chơi nhỏ tiếp theo, hãy chọn một cách nghiêm túc nhé!"
Thì ra là thế. Tống Phất Chi xếp hạng cao, mặc kệ muốn chọn ai, chắc chắn đều có chỗ.
Khi đến lượt Tống Phất Chi chọn, bình luận trên mạng đều đang cá cược.
- Không cần nghĩ cũng biết là đội của Bạch Tuộc rồi.
- Chưa chắc nha, Fufu còn đang muốn che giấu mà, ha ha ha.
Ban tổ chức cũng biết cách tạo kịch tính, có bốn giám khảo mà cứ lia máy đến gương mặt Bạch Tuộc.
Trong vài giây Tống Phất Chi im lặng suy nghĩ, Bạch Tuộc vẫn ngồi thẳng lưng, ánh mắt có vẻ lạnh nhạt nhưng thực chất đang nhìn chằm chằm người ta.
- Cười chết tôi, thầy Bạch Tuộc chỉ thiếu viết ba chữ to "Mau chọn anh" lên mặt thôi.
Tống Phất Chi suy nghĩ như vầy, ban tổ chức không nói trước nội dung trò chơi là gì, lỡ như có gì cần tiếp xúc thân thể, y và Thời Chương rất dễ lộ tẩy.
Hơn nữa Thời Chương không chịu che giấu chút nào, Tống Phất Chi đứng trên sân khấu mà tim đập thình thịch, có lẽ chọn đội khác sẽ an toàn hơn.
Chỉ thấy FuFu suy nghĩ vài giây, vẫn nói: "Tôi chọn đội của cô giáo Emie-chan."
Bạch Tuộc sửng lại một giây, khóe môi lập tức căng lên.
- Haha cười chết mất, mặt Bạch Tuộc xị ra ngay! (Nụ cười biến mất.jpg)
- Trời ơi, thầy Bạch Tuộc, anh có biết mặt mình đang đen đến thế nào không? (Tám xúc tu mặt đen.jpg)
- Ban đầu tôi nghĩ họ là bạn thân thuần khiết, giờ tôi đổi ý rồi.
Người dẫn chương trình mím môi, cười nói: "Vâng, mời thầy Fufu ngồi vào đội của cô giáo Emie-chan nhé."
Chia đội mất hơn mười phút, trong suốt thời gian đó mặt Bạch Tuộc vẫn không vui, mặc dù trông bình thường nhưng có cảm giác không bằng lòng.
Khi chia xong đội, MC công bố luật chơi.
"Cuộc thi kiến thức về thế giới 2D— trên màn hình lớn sẽ xuất hiện 50 câu hỏi liên quan đến thế giới 2D, mỗi đội sẽ trả lời như một tập thể."
"Luật chơi rất khắc nghiệt, mỗi người đều phải tích cực trả lời! Sau vòng thi này, đội trưởng của đội đứng đầu có quyền loại bỏ một thành viên trong đội mình, rồi cướp một thành viên mạnh từ đội khác để tạo thành đội mới, tiếp tục thi đấu vòng tiếp theo."
- Ôi đệt hahahaa, thật kích thích!
- Cảm giác có người chuẩn bị bùng nổ rồi.
- Cuộc thi kiến thức 2D... lúc kiểm tra trình độ thực thụ đã đến!
Vòng thi này rất thú vị, khán giả tại trường quay và trong phòng livestream cũng có thể cùng trả lời câu hỏi, đạt được tỷ lệ đúng nhất định sẽ nhận được một huy chương vàng và quà tặng nhỏ.
Ai có thể từ chối huy chương vàng? Tỷ lệ tương tác ở vòng này đặc biệt cao.
Phạm vi câu hỏi rất rộng, từ tác phẩm thế kỷ trước đến anime mới ra tháng này, hỏi về cốt truyện, hình tượng nhân vật, đoán nhân vật từ bóng, đoán anime từ một phần nhỏ, câu hỏi nhiều dạng, lựa chọn điền vào chỗ trống, xếp thứ tự, thậm chí có câu hỏi phải hát một đoạn nhạc mở đầu của tác phẩm.
Mỗi đội đều dùng hết tất cả vốn liếng, tiếng chuông bấm trả lời liên tục vang lên, cực kỳ kịch tính. Khán giả xem rất vui vẻ.
Tống Phất Chi cùng đội với Phi Phi, cậu nhóc này rất nhanh tay, câu hỏi vừa xuất hiện, không cần biết đúng sai đã bấm chuông nhưng lại thường trả lời sai. Phi Phi thiên về chơi game nhiều hơn nên nhiều anime cũ cậu lại không biết.
Mỗi lần nhìn vẻ mặt Phi Phi tự tin báo ra đáp án sai, mọi người liền cười không ngớt. Cậu nhóc này thật sự rất vui tính.
Thời Chương nắm đúng lúc Phi Phi trả lời sai sẽ dứt khoát bấm chuông, sau đó thong dong báo đáp án chính xác —— Đây có lẽ là sự điềm tĩnh của lão làng 2D.
Thời Chương đáp đúng quá nhiều khiến Tống Phất Chi cũng phải ngạc nhiên.
Trí nhớ tốt thật sự khiến người ta ghen tị, đến chi tiết của anime xem từ hai mươi năm trước cũng nhớ rõ ràng.
- Trời ơi thầy Bạch Tuộc ngầu quá!!
- Không ngờ thầy Bạch Tuộc lợi hại như vậy, đúng là lão Wibu.
- Hahahaha Phi Phi buồn cười quá, cảm ơn Phi Phi vì đã tặng cho cả đống điểm.
- Thầy Bạch Tuộc sát sinh điên cuồng quá.
- Đây có phải là Bạch Tuộc lạnh lùng mà tôi biết không? Nhìn lão tranh điểm với các coser trẻ kìa, chắc chắn tôi nhầm người rồi!
- Ban đầu tưởng Bạch Tuộc là kiểu anh đại điềm tĩnh bàng quang đứng nhìn các em trẻ chiến đấu, không ngờ anh ấy thực sự tự mình xông pha ra trận.
- Điều gì khiến thầy Bạch Tuộc chơi trò chơi cũng nghiêm túc đến vậy? Là danh dự sao? Không — vì vợ!
Kết quả cuối cùng của cuộc thi kiến thức không nằm ngoài dự đoán, đội của Bạch Tuộc giành được hạng nhất.
Điều bất ngờ chính là gần một nửa số điểm là do chính Bạch Tuộc giành được.
Người dẫn chương trình công bố điểm số, chúc mừng đội của Bạch Tuộc và nói: "Vậy thì thầy Bạch Tuộc muốn loại thành viên nào của đội mình và thay thế bằng ai từ đội khác?"
Thời Chương nhìn đội của mình, việc chọn ai để loại bỏ thực sự khiến hắn bối rối.
Tường Vi trong đội của Thời Chương ngay lập tức giơ tay bước ra: "Tôi tự đề cử, tôi xin phép. Thầy Bạch Tuộc, tôi có thể qua đội khác được không?"
Thời Chương ngẩn người, rồi khom lưng lễ phép nói với cô một tiếng "Cám ơn".
- Ha ha ha ha, cám ơn là cái quái gì vậy?
- Cười chết tôi rồi, cám ơn chị Tường Vi tạo cầu ô thước nhé!
*ví với việc vợ chồng, tình nhân gặp lại nhau
- Vẫn là chị Tường Vi hiểu chuyện nha! Tôi đoán các khách mời đã nhìn ra gì rồi, aaa muốn vào hậu trường để cắn CP này gần hơn!
MC nói: "Được rồi, vậy thầy Bạch Tuộc muốn cướp vị kiện tướng nào của đội khác?"
Tống Phất Chi chỉ trả lời được ba câu hỏi, trình độ thực sự rất bình thường, đội trưởng bình thường sẽ không muốn giành một tuyển thủ như vậy.
Nhưng ánh mắt của Thời Chương gần như ngay lập tức nhìn thẳng vào y, mang theo sự nóng bỏng như lưỡi dao.
Tống Phất Chi âm thầm nghiến răng.
Trong sự im lặng của toàn hội trường, chỉ nghe thấy Bạch Tuộc hơi ngẩng cầm lên, ánh mắt nhàn nhạt khóa chặt vào một người, khóe môi khẽ nhếch: "Tôi muốn thầy FuFu."
Dưới khán đài yên tĩnh vài giây, đột nhiên nổ ra tiếng thét chói tai.
- Aaaa câu này là dùng như vậy sao?!
- Có ý nghĩa khác, chắc chắn là có ý nghĩa khác chứ??
- Thầy Bạch Tuộc, ai cho phép anh công khai cướp nam thần của chúng tôi??
- Ai chết rồi, tôi chết rồi.
Chương trước Chương tiếp
Loading...