Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

71 Năm Sau Khi Nhân Loại Biến Tình

Chương 17: Động Vật Ăn Cỏ





Những gì xuất hiện trong ống kính của ong máy là một đàn quái vật khổng lồ bốn chân.
Trên màn hình đã xuất hiện tính toán và dữ liệu về bề ngoài cơ thể của chúng: cao gần 6 mét, chiều dài cơ thể gần 10 mét.
Mỗi con đều cao hơn xe buýt hai tầng của Trái đất.
Khó trách chúng lại di chuyển chậm như vậy.
Mỗi bước của chúng đều tạo ra rung chấn trên mặt đất.
Con người sẽ không tránh khỏi việc sợ hãi những sinh vật quá khổ, nhưng đối với những con vật bốn chân trước mặt này - cho dù đã bị bạch tuộc nhắc đi nhắc lại, bọn họ vẫn không thể nào thấy sợ được.
Ai lại sợ một đám cừu khổng lồ chứ?
Không chỉ không sợ, bọn họ còn muốn giật lông bọn chúng nữa.
Đàn cừu sừng lớn khổng lồ cuối cùng cũng đi ra khỏi rừng.
Trong phạm vi có thể quan sát được, đàn cừu có tất cả 22 con - một nửa màu đen và một nửa màu trắng.
Tất cả đều có sừng xoắn ốc khổng lồ, toàn thân được bao phủ bởi lớp lông cừu xoăn, và cấu trúc cơ thể cũng giống với cừu Trái đất.
Ngoại lệ duy nhất là đôi mắt - ở nơi lẽ ra phải có đôi mắt là hai mảnh giống pha lê cong màu xám, chất liệu không xác định.
Chỉ nhìn bề ngoài thì ngoại trừ màu lông khác biệt, cừu đen và cừu trắng cũng không có gì khác nhau lắm.
Nhóm cừu đen đi đến bên bờ biển màu xanh nhạt, đứng ngây không nhúc nhích.
Nhóm cừu trắng thì đi đến thảo nguyên, tản ra cúi đầu ăn cỏ.

Ong máy kích hoạt chế độ ẩn nấp, bay thấp giữa đám cỏ cao hơn một mét.
Khi bầy cừu khổng lồ trắng há miệng ăn cỏ, ong máy đã chụp được những chiếc răng hàm lớn và rộng trong miệng chúng, mỗi chiếc trông giống như một chiếc cối xay lớn.
Don thượng tá không thể không chất vấn bạch tuộc, "Một loại động vật nhìn qua có vẻ là cừu, ăn cỏ như cừu, ngươi thông minh như thế thì thử nói cho ta xem nó tên là gì?"
Bạch tuộc trông như thạch sữa đông lạnh toàn thân ngập tràn nghiêm túc, trịnh trọng như đang nói chuyện lạ, trả lời, "Cừu đen chết chóc."
"...Ngươi bị mù màu à?" Don dời mắt khỏi bầy cừu khổng lồ trên màn hình, nhìn bạch tuộc trôi nổi ở rìa màn hình, đôi mắt tím lộ vẻ thương xót.
Bạch tuộc thấy Don mắc câu, đắc ý giơ hai xúc tu, "Ngu xuẩn, đây là tên gọi tắt."
Don tặc lưỡi, không hỏi nữa, tiếp tục quan sát hành động của bầy cừu.
Cố Trường An, Chamberlain và Seryozha cũng đều chăm chú nhìn bầy cừu, từ lúc cuộc trò chuyện kia bắt đầu đến lúc kết thúc vẫn không tham gia.
Vất vả lắm mới thắng được Don mà không ai lại nói gì, bạch tuộc dỗi, cố ý bay đến giữa màn hình, bày trò hừ một cái, tự cho mình cái hiệu ứng bong bóng vỡ, sau đó lập tức biến mất.
Cố Trường An nhẹ giọng cười.
Bầy cừu đen vẫn đang ngẩn người.
Chamberlain đưa ra nghi vấn, "Nếu hành tinh này chỉ có cừu khổng lồ, không có sinh vật có trí tuệ, không có nông nghiệp lẫn công nghiệp, cũng không có nền văn minh, thế đống rác thải chồng thành núi kia là từ đâu ra?"
Ba người còn lại cũng đang suy nghĩ vấn đề này.
Đúng lúc này, một con cừu trắng đang cúi đầu ăn cỏ đột nhiên ngẩng đầu lên.
Nó ngửa mặt lên trời, há miệng, rống lên một tiếng nghe như là "Hoo-ka!"
Thế mà cũng đáng yêu phết?
Nó lại rống lên tiếp, "Hoo-ka!"
Sau khi rống xong, miệng nó ngày càng rộng ra, rộng ra, rộng đến mức bọn họ có thể thấy hàm răng dưới của nó trên màn hình.
...Sau đó bọn họ thấy hàm răng dưới của nó.
Toàn bộ hàm trên mở ra chừng 120 độ.
Cừu Trái Đất không thể làm được điều này – trừ phi cắt ngang miệng chúng nó, sau đó xốc thật mạnh hàm trên lên.
Không đợi bọn họ sợ hãi, đột nhiên trong miệng cừu trắng xuất hiện một đốm sáng.
Đốm sáng biến thành một vòng tròn lớn, sau đó, vòng tròn ánh sáng bay ra từ miệng cừu trắng.
Trước khi cừu trắng ngậm miệng lại, nó lại rống lên lần thứ ba, "Hoo-ka!"
Vòng tròn ánh sáng bây giờ đã bay lên giữa không trung, đường kính của nó bây giờ tương đương với chiều cao của cừu trắng – chừng 10 mét.
Vòng tròn ánh sáng không to ra, cũng không bay cao lên, tốc độ xoay tròn cũng chậm lại.
Bọn họ nhìn thấy một thứ màu kim loại rơi ra khỏi vòng tròn ánh sáng đường kính 10 mét này.
Tốc độ rơi: 0.6282m/s.
Lúc thứ này mới lộ ra phần đầu, nó trông giống một bộ phận của thứ máy móc nào đó; rơi ra thêm một chút, nó lại càng giống một bộ phận của máy móc khổng lồ; mà sáu giây sau, bọn họ nhận ra đây là một tinh hạm màu xanh lá mạ.
Chamberlain kinh ngạc, "Tinh hạm của Trùng tộc?"
Cố Trường An gật đầu, để giảm bớt sự nghiêm trọng, nhẹ nhàng nói, "Có vẻ như vậy.
Nhưng mà có thể trong vũ trụ cũng có sinh vật nào khác thích màu xanh lá?"
Don thượng tá nể tình cười một cái.
Sau khi càng nhiều bộ phận khác rơi ra khỏi vòng tròn ánh sáng, bọn họ rốt cuộc hiểu được tại sao bán cầu kia chất đống những mảnh vỡ - những phần bên ngoài vòng tròn ánh sáng đã biến mất.

Nó giống một lưỡi dao nhọn hình tròn rất chuẩn - nếu vật gì có hình dạng bất thường bị ép xuyên qua vòng tròn này, phần vượt ra bên ngoài hình tròn sẽ bị lưỡi dao sắc bén cắt bỏ sạch sẽ.
Thực ra nói là cắt bỏ cũng không đúng lắm – bề mặt bị cắt đi bởi ranh giới của vòng tròn ánh sáng rất tự nhiên và mịn, không có vết nứt hoặc dấu vết đứt gãy khác.
Vậy nghĩa là: những phần bên ngoài vòng tròn ánh sáng chỉ đơn giản là biến mất.
Chamberlain thượng tá nghĩ đến một khả năng đáng sợ, "Nếu bên trong tinh hạm có sinh vật sống, mà chúng không biết mình đang đi qua vòng tròn ánh sáng kinh dị này, vậy thì kẻ nào lỡ đứng ở chỗ ranh giới vòng tròn sẽ..."
Như là đón ý nói hùa suy đoán của Chamberlain, ngay lúc đó họ nhìn thấy cảnh này: từ vết cắt ngang hướng về ống kính của tinh hạm mới xuất hiện được một phần năm, một chất lỏng màu xanh lá cây từ từ chảy ra.
Chất lỏng màu xanh lục này, quân nhân nào đã ra chiến trường cũng đều biết rõ.
Máu Trùng tộc.
Con ngươi xanh lục của Chamberlain khẽ run.
Cố Trường An ra lệnh, "Phóng to lên."
Sau khi ong máy điều chỉnh tiêu cự, hình ảnh trên màn hình được phóng to.
Giữa mặt cắt của các kiểu máy móc điện tử là một cơ thể mang hình dáng giống người bị cắt đôi.
Đường viền da, lớp mỡ, thịt và máu đỏ sẫm, nửa quả tim, nội tạng...!bởi vì được cắt sạch sẽ, họ có thể nhìn rõ những mạch máu xanh tím.
Một số bộ phận vẫn còn hơi động đậy.
Tay trái, một phần tay phải và đầu rõ ràng nằm ngoài phạm vi của hình tròn nên đã biến mất không chút dấu vết.
Sau khi non nửa cơ thể Trùng tộc hoàn toàn xuất hiện, bởi vì mất chỗ đỡ nên nó cứ thế rơi xuống thảo nguyên, chìm vào đám cỏ khổng lồ cao hơn 1 mét.
Cừu trắng có vẻ hơi tức giận, nó dùng cái chân to lớn nhắm ngay chỗ xác Trùng tộc đá một cái.
Xác Trùng tộc bay lên, rơi đúng vào chính giữa bầy cừu đen.
Những con cừu đen ngẩn ngơ cuối cùng cũng phản ứng.
"Đôi mắt" chúng "nhìn" nhau.
Con cừu đen gần nhất đi đến bên cái xác, há to miệng.
Nó dùng răng cắp xác Trùng tộc lên, ngửa đầu, sau đó nuốt chửng tất cả những gì còn lại của cái xác.
Ong máy tự động bay lại gần, quan sát nó ăn.
Trong cảnh ăn uống đầm đìa máu xanh, họ thấy rõ hàm răng của cừu đen và cừu trắng khác hẳn nhau.
Chúng có nhiều hơn một hàm răng.
Mà hàm răng của chúng không chỉ vừa to vừa sắc.
Trong miệng cừu đen dày đặc những chiếc răng lớn sắc nhọn.
Xác Trùng tộc trong miệng cừu đen như miếng thịt bị bỏ vào máy xay, chưa đầy hai lần nhai đã nát bét.
Cố Trường An lên tiếng, "Bạch tuộc tiên sinh, xin hỏi, Cừu đen chết chóc tên đầy đủ là gì?"
Bạch tuộc nhảy ra từ đáy màn hình.
Vốn dĩ nó định úp úp mở mở trả lời để trả đũa những tên này, thế nhưng lúc phát hiện vẻ mặt nghiêm trọng của Cố Trường An, bạch tuộc vẫn ngoan ngoãn trả lời, "Quái vật có đặc tính của cả lỗ đen lẫn lỗ trắng mang hình hài cừu sừng lớn trên tinh cầu Death."
Hóa ra đây là lí do cho cái tên "Cừu đen chết chóc".

Cố Trường An hỏi, "Đặc tính của lỗ trắng là cái chúng ta vừa thấy ư?"
Bạch tuộc gật đầu.
Cố Trường An có một dự cảm cực kỳ không tốt, "Thế đặc tính của lỗ đen..."
Không đợi Cố Trường An nói xong, bầy cừu đen đã tụ lại, gào to "Hoo-ka!".
Miệng chúng xuất hiện một đốm đen, sau đó đốm đen cũng nhanh chóng biến thành một vòng tròn đen.
Vòng tròn đen này không bay lên không trung mà bay đến một chỗ cách bầy cừu chừng 15 mét.
Một đống những vòng tròn đen chồng lên nhau, mỗi vòng tròn vẫn không ngừng lớn lên đến khi đủ đường kính mười mét.
Càng nhiều vòng tròn đen, màu đen càng ngày càng dày đặc.
Đến khi vòng tròn cuối cùng được chồng lên, những vòng tròn đen cuối cùng ngừng di chuyển.
Màu đen này dần dần trở nên trong suốt, nhưng xuyên qua vòng tròn, cái họ thấy không phải là biển xanh mà lại là một hành tinh hoàn toàn khác.
Cánh cổng không gian?!
Mười một con cừu đen xếp hàng đi vào.
Cố Trường An nhập lệnh.
Trên người ong máy bay ra hai máy bay không người lái mini.
Chúng được kích hoạt, hình ảnh thu được truyền vào màn hình chính.
Chúng bay vào vòng tròn, tín hiệu ngay lập tức biến mất.
Don thượng tá khó khăn mở miệng, "Chuyện gì sẽ xảy ra với hành tinh đó?"
Không ai đáp lại.
Cừu đen mãi vẫn không đi ra từ trong vòng tròn.
Chamberlain nhanh chóng rà lại dữ liệu từ ong máy trở lại, trong miệng chợt có chút đắng.
Hắn báo cáo với Cố Trường An, "Đại tá, ở khu vực ong máy có thể quét đến không có dấu hiệu nào của tinh hạm Revelation.
Có tám chỗ không thể quét được đều tập trung ở bán cầu đầy mảnh vụn, bởi vì có quá nhiều thứ chồng chất lên nhau, khả năng bị nhiễu tín hiệu cao, ong máy không thể quét hết."
"Ba trong số đó nằm ở chỗ tòa tháp đôi trọc trời chúng ta đã thấy."
Cuối cùng, Chamberlain kết luận, "Cần phái người xuống hành tinh xem xét."
Đáng mừng là, những chỗ không thể quét được tập trung ở bán cầu còn lại, có lẽ sẽ không khiến những con quái vật này chú ý.
Dẫu vậy, rủi ro của nhiệm vụ này vẫn rất cao.
Don và Seryozha gần như cùng nhau nói, "Tôi đi.".


Chương trước Chương tiếp
Loading...