Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Trùng Sinh Thận Trọng Từng Bước

Chương 65



Khương Mật biếtbà Chu đối với cháu gái yêu cầu tương đối cao, nhưng bà ta đích thựckhông nghĩ tới bà sẽ ở trước mặt của Khương Vi nói như vậy. Trước đây bà Chu cũng chỉ biết nhục nhã Khương Sam như vậy!
Bộ dáng củaKhương Vi cũng là một bộ bị kích thích, thét to: "Con so với cô ta mạnhhơn nhiều, bà thì biết cái gì, con nói cô ta là một kẻ yếu kém nhỏ bé!Ngay cả ban giám khảo đều nói con nhảy tốt... Nếu là cô ta càng khôngthi nổi!"
Bộ dáng của bà Chu lúc này là đầu ghé vào trên gối khóc thành một bộ ruột gan như đứt từng khúc, đã nghe không được lờinói của Khương Vi. Bà ta gần đây chịu đả kích quá nhiều, Khương Vi chỉlà một kẻ để bà ta xả giận, bà ta quả thực là chịu ủy khuất lợi hại.
Lưu Thiên Trạch đứng ở ngoài cửa vẻ mặt xấu hổ, cũng không có tiến vào,thấy bên trong ba nữ nhân khóc khóc nháo nháo, thở dài cho Khương Mậtmột cái nháy mắt ý bảo bà ta đi ra.
Lưu Thiên Trạch coi nhưlà đã đi vào tuổi lão trung niên, ông ta so sánh với tuổi của mình trẻhơn mười tuổi, lại được bảo dưỡng tốt cho nên Khương Mật cũng đích thựclà yêu thích, ông ta đối với bà ta cũng là thật tốt. Lưu Thiên Trạch từkhi biết Khương Vi không thể thi đậu liền biết sau khi Khương Vi trở vềngười một nhà khẳng định sẽ nháo không còn hình dáng, cho nên trước tiên ông ta ở trong nước chạy quan hệ an bài một phen.
"Tốt lắmtốt lắm, đừng khóc, không thi nổi coi như xong, đứa nhỏ còn nhỏ đừng cho nó áp lực quá lớn. Ra ngoại quốc xa như vậy em không phải cũng khôngyên lòng nha, tôi ở bên cạnh sắp xếp cho nó xong xuôi, bây giờ còn không muộn, còn có thể ở trường học bên này thêm vào."
Ánh mắtcủa Khương Mật chợt lóe lên một tia sáng, thanh âm lập tức mềm nhũnquãng tám, cũng không để ý mẹ mình cùng con gái còn ở trong phòng bệnhphía sau, tiến lên ôm lấy cánh tay của Lưu Thiên Trạch, bộ ngực vô ý hữu tình cọ cọ cánh tay của ông ta, nức nở nói: "Thiên Trạch, anh, anh thật tốt, nhưng Khương Vi đứa nhỏ này vẫn luôn tâm cao khí ngạo, nếu làtrường học không tốt nó phỏng chừng sẽ không cam lòng đi đâu."
Lưu Thiên Trạch bị Khương Mật cọ, bụng dưới nóng lên. Ông ta thuận thế ômchặt thắt lưng của bà ta, bàn tay ở nơi đẫy đà vuốt phẳng một lúc.
"Tôi đương nhiên biết, con gái của em tôi cũng xem như là con gái của chínhmình, tự nhiên sẽ cho nó cái tốt nhất, nó không phải yêu khiêu vũ sao?Tôi nhận thức hiệu trưởng của Quân Nghệ..."
"Quân Nghệ?"
Khương Mật kinh ngạc hô nhỏ một tiếng, cảm kích ở trong mắt gần như muốn tràn ra ngoài.
Lưu Thiên Trạch gật gật đầu: "Tôi mất không thiếu khí lực, đã an bài khôngsai biệt lắm, đêm nay bên Quân Nghệ tổ chức một bữa tiệc đãi khách, đếnthời điểm đó mang theo Khương Vi ở cách vách chờ một chút, đợi bên kiakết thúc có thể đi cùng người của Quân Nghệ gặp mặt một lần."
Khương Mật bởi vì Khương Vi phỏng vấn thất bại tâm lo lắng cuối cùng cũng thấy một điểm dễ chịu, tuy rằng Quân Nghệ cùng học viện vũ đạo hoàng gia Anh quốc kém nhau không phải chỉ nửa điểm, có thể nói là khác biệt một trời một vực, nhưng chung quy cũng coi như là học viện vũ đạo đứng đầu trong nước. Lưu Thiên Trạch có thể để Khương Vi đi vào bên trong nhất định là mất không ít công phu. Trong lòng của bà ta thấy ngọt ngào, cuối cùngcũng cự lực đem sự khó chịu đè ép xuống.
*****
Buổi tối, trong buổi tiệc học sinh ban ngày tham gia trao đổi vũ đạo của đại học T cùng Đại Hòa Quân Nghệ đều đến, bởi vì người nhiều, liền chia làm hai bàn.
Bởi vì là xã giao tiêu khiển, lần này cho phépsinh viên mang theo bạn trai bạn gái. Nữ học sinh của Quân Nghệ khôngthiếu người đều mang theo bạn trai đến đây. Số người gia tăng lên khôngít, đại học T bên này lại chỉ có hai cô gái thật sự có bộ dạng xinh đẹplà mang theo bạn trai đến đây, mấy người khác vẫn là cô linh linh.
Triệu Thanh Thanh được Bạch Kỳ bồi đến, thời điểm hai người đến, rất nhiềuhọc sinh của đại học T đều nghe qua lời đồn về Khương Sam cùng Bạch Kỳ,các nữ sinh không hẹn mà cùng nhìn đến Khương Sam vài lần. Nhưng tươicười trên mặt của Khương Sam không thay đổi, cô cười ngọt ngọt ngào ngào đến chào hỏi Triệu Thanh Thanh, thái độ thập phần hòa khí, nhìn cũngkhông thèm liếc mắt nhìn Bạch Kỳ đang trầm mặt ở bên cạnh lấy một cái.
Hai người không giống ngày trước ở trường học biểu hiện quen thuộc, hiệntại hai người là một dạng giống như người xa lạ, phần lớn học sinh củađại học T đều nhìn Khương Sam, biểu tình liền có chút ý vị sâu xa. Trong lòng thì không ngừng suy đoán cân nhắc.
Học sinh của QuânNghệ cùng lãnh đạo đều ngồi cùng một bàn, học sinh của đại học T đượcphân là một cái bàn nhỏ hơn, ai chủ ai thứ vừa nhìn là hiểu ngay. Khương Sam cùng mấy nữ sinh khác cùng trường đều không quen, hơn nữa lại làmột bàn không được coi trọng, chín học sinh của một bàn này so với mộtbàn lớn náo nhiệt bên kia có vẻ an tĩnh hơn rất nhiều.
Haingười Tần Chiến cùng Tần Diệc Hạo đều khá bận, thời điểm bữa tiệc tiếnhành được một nửa hai người mới đến. Hai người vừa đến, vài vị lãnh đạođều đứng dậy đi nghênh đón. Trên cái bàn lớn bên Quân Nghệ đã sớm đểtrước vị trí cho hai người, hiệu trưởng vội vàng đi đón hai người đếnghế chủ vị.
"Tần tổng, Tần chính ủy, đến đến đến, chúng tôi đã lưu lại vị trí cho hai người đâu!"
Tần Chiến đứng ở trong phòng nhìn một lượt, một bàn Quân Nghệ bên kia sốngười đông đảo, nam nam nữ nữ ngồi một bàn lớn cắm đầy hoa, màu sắc củarượu cùng thực ăn đều quý báu cùng hoa lệ rất nhiều, trái lại đại học Tbên này, vắng ngắt, yên lặng lui ở trong góc, vừa nhìn liền biết chínhlà một đám người bị xem nhẹ.
Tần Chiến không kiên nhẫn ứngphó nhóm người lãnh đạo vội vàng đón gió thúc ngựa này, lành lạnh trựctiếp cự tuyệt: "Không được, mọi người ăn tiếp đi, tôi sang ngồi ở mộtcái bàn khác."
Biểu tình tha thiết của mấy vị lãnh đạo haitrường đều sửng sốt, Tần Chiến mặc kệ phản ứng bọn họ thế nào, cước bộtrực tiếp liền hướng về phía góc bàn của đại học T đi tới.
Tần Diệc Hạo đã đổi một thân tây trang sẫm màu. Tây trang rõ ràng được làủi rất cẩn thận tỉ mỉ, lại luôn có thể bị hắn làm ra một bộ thanh thảnmà lại như có cảm giác rộng ra. Như là thương lãng kình trúc*, nhưng bởi vì bả vai dày rộng lại kiên cố mà làm cho người ta sinh ra vài phần cảm giác khí thế của hắn như núi cao nguy nga, càng phô ra vai rộng chândài, mặt mày lạnh lùng anh tuấn, phân phó đối với người phục vụ sinhđứng ở cửa: "Tại bàn kia thêm hai cái ghế."
Thương lãng kình trúc*: là gì a, ta không biết có ai hiểu nghĩa thì chỉ ta nha
Lần này cằm của sinh viên đại học T cùng với tất cả mọi người đều muốn cả kinh rớt xuống!
Vị trí của Tần chính ủy tự nhiên sẽ là ghế chủ vị, Tần Diệc Hạo tùy tayphất phất, đối với phục vụ sinh câu nệ xách ghế nói: "Để ở nơi này đi,phương tiện."
Khương Sam sửng sốt, cô hơi nghiêng nghiêngngười nhường ra một vị trí, Tần Diệc Hạo mặc âu phục, áo khoác đưa chophục vụ sinh, khom người ngồi ở bên cạnh cô.
Chương trước Chương tiếp
Loading...