Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Trực Tuyến Công Cuộc Kéo Dài Mạng Sống Của Nữ Chính

Chương 1: Thất ngũ hành (1)



Trên con phố sau Khai Phong Phủ có một tiểu viện bỏ hoang, gần đây có người dọn đến, hàng xóm láng giềng tò mò không thôi.
Tiểu viện này trước đây không ai ở, vì nó so với những nhà xung quanh nhỉnhhơn đôi chút. Tiểu viện tinh xảo, dù là mua hay thuê thì giá cả cũngkhông rẻ. Chỉ là người có năng lực mua sẽ không nhìn trúng tiểu viện cóhai căn nhà này, ở không đủ, mà người không có năng lực, muốn thuê cũngcảm thấy quá nhỏ, không lời.
Vậy nên, tiểu viện này luôn bỏ hoang. Chỉ là, gần đây hàng xóm phát hiệnviện nhỏ này có dấu vết người ra vào. Có kẻ tò mò còn cố ý đi tìm ngườimôi giới hỏi người quen, quả nhiên, có người đã thuê tiểu viện này rồi.Tuy người môi giới không nói cụ thể về việc cho thuê, chẳng qua như thếcũng đủ rồi.
Chỉ là, bọn họ biết thì biết, lại chưa từng nhìn thấy người bên trong rangoài, càng đừng nói đến việc người kia cùng mọi người hàn huyên. Chonên, người trong tiểu viện có thể là một người thích yên tĩnh, hoặc vốndĩ là một quái nhân?
Tô Ngọc Tuyết ngồi trong tiểu viện lại thoải mái nằm trên chiếc giườngthấp dưới gốc cây hoa quế, đang nhắm mắt tận hưởng sự tự tại, yên tĩnhlúc bấy giờ. Cô còn thi thoảng mò mứt ngọt trong khay hoa quả trên bànnhỏ bên cạnh, bỏ vào trong miệng, vô cùng thỏa mãn.
[Túc chủ, cô phải làm nhiệm vụ rồi! Đừng lãng phí thời gian nha!] Giọng hậnrèn thép không thành vang bên tai cô, nhưng trừ cô ra, ai cũng khôngnghe thấy.
Tô Ngọc Tuyết hệt như không nghe thấy, vẫn đang tận hưởng thời gian tươi đẹp của mình.
[Túc chủ!] Giọng bé gái mềm mại hình như muốn nổi giận.
“Đừng sốt ruột.” Tô Ngọc Tuyết vẫn không mở mắt ra, vẻ mặt thỏa mãn khôngthôi, “Thời gian sau khi trở về không có bao nhiêu, cần gì vội vã chứ.Thời gian như thế, không dùng để lãng phí mới chính là lãng phí đó.” Học tập làm việc, cuộc sống trước giờ của cô hệt như máy móc không biếtngừng nghỉ, trước giờ chưa từng hưởng thụ qua cuộc sống nhàn rỗi, tươiđẹp như thế.
Bây giờ, cô dựa vào hệ thống này xuyên qua, thật sự hệt như có thêm một đời người vậy, không tận hưởng thì đáng tiếc lắm. Cho nên, ngại quá, để cônằm một lúc đã.
[Túc chủ, cô đừng quên, cô phải giúp nguyên chủ của cơ thể này thực hiện mục đích, nếu không...]
“Nếu không, cơ thể này của chị sẽ không thể cử động được nữa, chị biết rồi.” Tô Ngọc Tuyết nói như thế nhưng tay vẫn mò một viên mứt ngọt bỏ vàotrong miệng, nằm trên giường vô cùng tự tại.
[Ông trời đang nhìn cô đấy.] Bé gái dùng giọng điệu bình thản nói một câu.
Tô Ngọc Tuyết lại lập tức bò dậy, cười nịnh nọt, “Ôi đừng, chị chắc chắnsẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt, tuyệt đối sẽ không để nguyên chủ thấtvọng.” Nói đùa sao, nếu để ông trời ghi vào sổ, cô không cần dựa vàođiểm thiện cùng công đức để tu hành nữa rồi, đến cả việc sống lại trongthế giới của mình cũng không còn hi vọng. “Chị bây giờ đang chờ thời cơtốt nhất, thật đấy.”
[Thật sao?]
“Đương nhiên rồi.” Tô Ngọc Tuyết nghiêm túc gật đầu “Em nói xem nếu chị xôngra nói với Bát Hiền Vương chị là con gái của ngài, sau này chị sẽ bị hại chết, Bát Hiền Vương có tin không? Chẳng phải sẽ ném chị ra ngoài sao,nói không chừng còn ném đến dưới trát đao của Bao đại nhân, xoạt xoạtchém thành hai đoạn đấy. Hơn nữa, bây giờ chị vẫn đang bị đuổi giết đó,thật sự không thể chạy bừa được, sẽ bị đâm thủng một lỗ thật to.”
[Xin đừng dọa hệ thống, cảm ơn.]
“Không hề nha.”
[Thế được rồi, dù sao cô không hoàn thành nhiệm vụ thì cả hai chúng ta cùng toi.]
“Yên tâm, yên tâm, chị không quan tâm em thì vẫn phải quan tâm đến mạng của mình mà đúng không?”
[...] Hệ thống cảm thấy lời này hình như không đúng lắm.
Tô Ngọc Tuyết, vốn chỉ là một người bình thường cố gắng giãy giụa sốngtiếp mà thôi. Nhiều nhất cũng chỉ là trông khá xinh, nhưng cũng khônghữu dụng cho cam. Cô nỗ lực học hành, chăm chỉ làm việc, không dễ gì mới có được một tổ ấm hạnh phúc, lại đột nhiên bất ngờ gặp tai nạn, chếtđi.
Cô không cam lòng, thế là nổi giận. Nào ngờ, lại có hệ thống xuất hiệntrong người cô, nói rằng chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ cóthể sống lại, còn có cơ hội tu luyện thành tiên. Tô Ngọc Tuyết vốn không tin cho lắm, nhưng chết cũng chết rồi, tin thử một lần cũng chẳng sao.Chữa ngựa chết thành ngựa sống, đúng không?
Hệ thống này tự xưng là hệ thống Thưởng Thiện Phạt Ác, thông qua việc lựachọn cơ thể của người có công đức để hỏi yêu cầu, sau đó túc chủ sẽ phải hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ có thể từ trên người của nguyên chủ nhận được công đức, mà còn có thể từ trong nhiệm vụ nhận được điểm thiện ác. Cơ thể của Tô Ngọc Tuyết cần phải dựa vào điểm thiện để duy trì hoạtđộng, hệ thống cần dựa vào điểm ác để thăng cấp, Tô Ngọc Tuyết còn cóthể dựa vào công đức để tu hành.
Nói tóm lại là chuyện tốt nhất cử tam tiện. Tuy nhiên, Tô Ngọc Tuyết ngheđến tên của hệ thống liền theo bản năng mỉa mai. Này này này, đi nhầmkênh rồi phải không, Thưởng Thiện Phạt Ác, lại không phải là giới hiệpkhách.
Hệ thống không biết Tô Ngọc Tuyết mỉa mai mình, còn vô cùng kiêu ngạo tựgiới thiệu bản thân. Cô nàng không phải là hệ thống bèo bọt trong tiểuthuyết gì đó, cô là hệ thống do ông trời tạo ra, là sản phẩm chân chính, tuyệt đối không có di chứng, cũng tuyệt đối tôn trọng túc chủ.
Những hệ thống hễ cái là dùng điện giật để trừng phạt là thứ hệ thống bỏ đi,đều là hệ thống hư hỏng cả, chỉ có con gái ruột của ông trời như cô nàng mới là hệ thống tốt. Cô nàng là do ông trời duy trì thiện ác của banghìn thế giới, không để thế giới sụp đổ mà sản sinh ra, không giốngnhững hệ thống kì lạ kia.
Đúng vậy, đúng vậy, Tô Ngọc Tuyết gật đầu, không có trừng phạt nhưng cũngđồng nghĩa với việc không có giải thưởng. Ngoại trừ quyển sách phápthuật đọc cũng không hiểu mà cũng tu hành cũng chẳng được đang trôi nổitrong đầu cô, thì không còn thứ gì cả.
Chẳng qua cô cũng không tham lam, chỉ cần có thể sống lại là tốt rồi, hơn nữa còn có thể tu luyện thành tiên chính là củ cà rốt dẫn dụ con lừa ngốccô đây, dù sao thì làm chuyện gì cũng cần phải cố gắng. Lại nói, sảnphẩm do ông trời tạo ra, thật sự có thể khiến người ta khá yên tâm.
Thế là, Tô Ngọc Tuyết vui vẻ chấp nhận yêu cầu của hệ thống, bắt đầu bướcvào thế giới thực hiện nhiệm vụ. Mỗi lần cô bước vào một thế giới đềucần dùng thân phận của người ủy thác, mới không khiến cho thế giới nhỏbị sụp đổ. Chỉ là cơ thể mà cô dùng chính là do điểm thiện ác mà hệthống tạo ra, dùng thân phận của người khác nhưng mặt và tên đều là củacô.
Có điều, vì phù hợp thân phận, ở những thân phận khác nhau vì cuộc sốngtrải qua khác nhau, nên gương mặt cũng có chút không giống. Ví dụ nhưthiên kim tiểu thư quen sống trong nhung lụa với thôn nữ quen cuộc sốngruộng đồng, sẽ có khác biệt.
Nhiệm vụ của thế giới đầu tiên chính là thế giới thất hiệp ngũ nghĩa*, nguyên chủ là một người đáng thương bị mọi người hãm hại, còn đi đến kết cụcchết không toàn thây. Tô Ngọc Tuyết xem qua những gì cô ấy trải qua, bản thân thật sự cũng xem như là sống không tệ lắm.
(*Truyện thất hiệp ngũ nghĩa: là một tiểu thuyết của Trung Quốc viết theo kiểuchương hồi. Hiện tại không rõ người đã viết tác phẩm này, vì thế tên tác giả thường để khuyết danh. Tiểu thuyết xoay quanh nhân vật chính là Bao Chửng cùng sáu người Công Tôn Sách, Triển Chiêu, Vương Triều, Mã Hán,Trương Long, Triệu Hổ. Còn ngũ nghĩa là nhóm Ngũ thử bao gồm Toàn ThiênThử, Triệt Địa Thử, Xuyên Sơn Thử, Phiên Giang Thử và Cẩm Mao Thử là năm người anh em kết nghĩa.)
Chương trước Chương tiếp
Loading...