Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Tinh Vũ Cửu Thần

Chương 8: Phản sát



Hạ Lương Tài ngơ người ra nhìn lên bản đồ trên tay, hắn không ngờ được Tạ Tinhlại quyết định nhanh như thế.
“Cái thằng ngốc này, nếu như hắn muốn như thế thì chúng ta nhanh chóng lênđường thôi, 3 người họ muốn chết thì kệ họ đừng có liên lụy chúng ta là được,chỉ cần có bản đồ trên tay thì được rồi” Tiền Đại Phú kéo tay Hạ Lương Tài,thì Hạ Lương Tài phản ứng qua lại cầm lên bản đồ và nhanh chóng rời khỏi
“Tinh ca, sao huynh lại không theo con đường có sẵn mà đi? Tuy chúng ta chạytrốn rất nguy hiểm, nhưng những con đường chính chắc chắn được cấp trên tínhtoán qua, có thể sẽ an toàn hơn một chút” Đinh Cầu đi theo Tạ Tinh rồi sau đóhỏi
Tạ Tinh không trực tiếp trả lời, mà là cười nói: “Ngươi hỏi ta làm gì, nếu nhưđại soái đã khẳng định chắc thắng, tại sao lại còn bảo chúng ta đi đưa tinsao? Bây giờ ta có thể nói cho hai người biết. Tuy chúng ta đi đưa thư, nhưngmà đối tượng chúng ta đưa thư là phe địch, chứ không phải cứu viện”
“Tại sao?” Vương Hổ không hiểu, họ là người của Triết Vân Quốc, sao lại bảo họđi chết?
“Vì đại soái của phe ta muốn mê hoặc đối phương, nếu như thư cứu viện củachúng ta bị kẻ địch biết được, họ sẽ tưởng là chúng ta sẽ bao vây từ haihướng, mà lơ là kế hoạch phá sông vì hai hướng đó ngược nhau” Tạ Tinh đã rõ vềtất cả sự việc
“Tinh ca, vậy bây giờ chúng ta đi hướng nào?” Đinh Cầu đã để hy vọng hết vàoTạ Tinh
Tạ Tinh lấy nhánh cây vẽ phát họa một cái bản đồ, rồi sau đó vẽ ra 1 con đườngrồi nói: “Bây giờ chúng ta rời khỏi từ chỗ đây”
Vương Hổ và Đinh Cầu nhìn vào bản đồ và biết được con đường mà Tạ Tinh muốnđi: “Đây không phải là nơi bảo vệ rất nghiêm ngặt sao? Chúng ta từ chỗ đó xuấtphát? Ngươi bảo chúng ta đi về hướng phá sông, chúng ta …”
Tạ Tinh xem mặt của hai người có sự nghi hoặc: “Đúng, bây giờ chúng ta có thểkhẳng định, từ nơi mà hai bên giao chiến và chạy chạy trốn, với 3 người chúngta nếu như không bị phát hiện thì rất khó. Từ đây mà chạy trốn chắc chắn sẽ bịphát hiện nhưng đối phương sẽ không chủ động ra tay, mà sẽ đánh lén chúng ta,thậm chỉ họ sẽ không ra tay mà sẽ chủ động cho chúng ta chạy thoát, chỉ cầnchúng ta giả dạng là binh sĩ phá sông thì được”
Vương Hổ và Đinh Cầu không hiểu lắm nhưng đi theo Tạ Tinh và xuất phát đi theohướng đã định
Đến lúc này thì trời đã sập tối, trên đường đi không rõ lắm. Mà ba người đitrên đường rất khó khăn nhưng mà khi chạy được mấy tiếng đồng hồ, cũng khôngcó động tĩnh gì
“Cộp” một tiếng, Đinh Cầu đạp lên một viên đá, và té lăn trên đường
Đinh Cầu ngã vào một đầm lầy và sợ hãi kêu lên một tiếng
Vương Hổ và Tạ Tinh không kịp suy nghĩ, nhanh chóng kéo Đinh Cầu đứng dậy
“Tiểu Cầu, không sao chứ” Vương Hổ lo lắng hỏi, tuy đã cố gắng hạ giọng nhưngmà trong đêm khuya vẫn vang lên rõ ràng
“Không sao, chỉ là bị trầy chút” Đinh Cầu xoa nhẹ đầu gối nói tiếp: “Chúng tanói to tiếng như thế không biết có bị phát hiện không
Vương Hổ lắc đầu: “không đâu, ở đây tối như vậy, chắc chắn là không có ai ngheđược, ta dám khẳng định”
Tạ Tinh nói nhẹ với hai người: “Tuy chúng ta không biết có bị phát hiện haykhông, nhưng ta dám khẳng định là đã bị người ta theo dõi”
“Sao huynh biết?” Vương Hổ nghe được Tạ Tinh muốn nói nhưng lại không dám nóito. Nên Đinh Cầu đã đi lên hỏi
Tạ Tinh nghe rõ ràng nhìn xung quanh, nhưng không có động tĩnh gì, nhưng màkhông dám khẳng định xung quanh có người theo dõi, vì bây giờ tình trạng cơthể rất tệ nên ảnh hưởng lớn đến giác quan
“Hai người suy nghĩ thử đi, ở đây cách sông Thông Lưu rất gần, mà còn là conđường chắc chắn phải đi nghe nếu muốn tới sông Thông Lưu, nếu như trước đó pheđịch không phát hiện mình nhưng bây giờ chắc chắn đã bị phát hiện” Tạ Tinh nóixong nghe kỹ xung quanh nhưng mà do bây giờ thính giác không tốt nên cũngkhông thể nghe đươc cái gì bất thường
Tiểu Cầu cúi đầu nói: “Cũng trách đệ không tốt, nếu như đệ cẩn thận hơn thìtrước trời sáng chúng ta đã đi ra khỏi con đường này rồi”
Tạ Tinh an ủi nói: “Nếu như ngươi không phát ra tiếng động thì ta đoán sớmmuộn cũng sẽ bị phát hiện, bây giờ chúng ta chủ có 2 loại khả năng, thứ nhấtlà phe địch tưởng chúng ta đi phá sông nên thả chúng ta đi, còn thứ hai là họkhẳng định mình không phải đi phá sông, và sẽ tiêu diệt chúng ta”
“Cho dù là khả năng nào thì một khi chúng ta đã rời khỏi con sông thì chắcchắn chúng sẽ chọn giết chúng ta”
Đinh Cầu sợ hãi và nói “giờ chúng ta phải làm gì đây?”
Tạ Tinh vỗ nhẹ vai của Đinh Cầu và nói: “không cần phải lo lắng,nếu họ muốndiệt chúng ta, thì cũng phải đợi đến khi mình rời khỏi con sông mới động thử,trừ khi họ đã biết được phe ta mai phục để phá sông, nếu không thì họ sẽ khôngđộng thủ trước. Cách duy nhất bây giờ là trước khi họ động thủ, chúng ta phảiđộng thủ trước”
“Không đúng, họ chắc chắn biết chúng ta không phải là người đi phá sông, nếuđi phá không thì không chỉ có chúng ta ba người, với lại còn không mang theocông cụ
“Vậy làm sao đây?” nghe Tạ Tinh nói xong, Đinh Cầu căng thẳng hỏi
Mấy người im lặng một thời gian nhưng mà cũng không nghĩ ra được cách nào
Trời rất là tối, tuy là Tạ Tinh đoán rằng họ đang bị theo dõi, nhưng mà lạikhông biết người theo dõi mình ở nơi nào. Với lại rời đường đi đã không xa,nếu động thủ thì phải lập tức động thủ, nếu đợi đến trời sáng thì chúng takhông còn cơ hội
“Vương Hổ đại ca, đợi đến khi ra đến đường, hai người đi trước nhưng phải đichậm, còn ta ở lại thêm một lúc” Tạ Tinh cần thận xung quanh rồi nói
“Vì sao?” Đinh Cầu không hiểu rồi hỏi
“Vì giờ trời rất tối, chúng ta không nhìn rõ đối phương, nhưng đối phương cũngchỉ mơ hồ thấy được hình bóng của mình, ta dám khẳng định là người khôngnhiều, chỉ có hai hoặc ba người. Họ khẳng định sẽ tiếp tục theo dõi, đợi đếnkhi thời điểm thích hợp rồi động thủ, hai người một khi nghe được tiếng đánhnhau thì phải quay về trợ giúp ngay lập tức, chúng ta sẽ trước sau giáp kích”Tạ Tinh nghĩ, nếu như đối phương nhiều người thì họ đã động thủ rồi, mà giờcòn chưa động thủ thì nói rằng họ không có nhiều người
Đương nhiên còn 1 khả năng, họ vẫn chưa bị phát hiện nhưng mà Tạ Tinh không hyvọng nhiều vào ở đây
Hai người không hiểu Tạ Tinh sao lại phải ở lại, nhưng mà họ đã quen cách làmviệc của Tạ Tinh
Sông Thông Lưu cách con đường không có xa, cả 3 người chỉ tốn khoảng 1 giờđồng hồ đã tới rồi Vương Hổ với Đinh Câu lại nghe lời của Tạ Tinh nói chọn đitrước, nhưng lại đi chậm chậm lại
Tạ Tinh lại núp trong một bụi cỏ, im lặng lắng nghe được tiếng động nhưng màkhông được rõ ràng
Chương trước Chương tiếp
Loading...