Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.

Thiên Tài Cuồng Phi

Quyển 2 - Chương 28: Huyền thú đại nhân



“Như thế nào? Ngươikhông dám nhận lời khiêu chiến của ta sao?” Thấy Dạ Nhược Ly trầm mặc,Hỏa Doãn Na cho rằng nàng đang sợ hãi, không khỏi cười lạnh một tiếng,lạnh lùng nói: “Bắc Ảnh công tử, đây là con gái của ngươi sao? Bất quácũng chỉ là kẻ nhát gan, ngay cả lời khiêu chiến cũng không dám nhận.”
Bắc Ảnh Thần nhướng mày, khinh thường nói: “Hỏa tiểu thư, ngươi bao nhiêutuổi, nàng bao nhiêu tuổi? Ngươi ỷ mình lớn tuổi ăn hiếp nữ nhi ta không thấy xấu hổ sao? Ngươi muốn biết vì sao ta chán ghét ngươi? Bởi vìngươi quá tự ngạo rồi, hơn nữa nửa điểm tự biết mình cũng không có, chodù ngươi có quỳ xuống khóc lóc cầu xin thì ngay cả cái liếc mắt ta cũnglười.”
Lời nói vô cùng nhục nhã làm vành mắt Hỏa Doãn Na đỏ lên, ả liều mạng nắm chặt quyền, oán hận nhìn Bắc Ảnh Thần, cười khổ mộttiếng: “Bắc Ảnh Thần, thì ra ta trong lòng ngươi lại là một người nhưthế, uổng phí ta lưu luyến si mê ngươi nhiều năm như vậy, hôm nay cho dù thế nào ta đều muốn khiêu chiến với nàng ta!” Ả vươn ngón tay chỉ vàoDạ Nhược Ly, dung nhan xinh đẹp trở nên dữ tợn, đôi mắt động lòng ngườinổi sát ý.
Bắc Ảnh Thần, ngươi vô tình như thế thì đừng trách takhông có nghĩa! Ta đã từng cuồng dại ngươi, hôm nay từ yêu sẽ hóa thànhhận, ta nhất định sẽ giết chết con gái ngươi chắc hẳn các ngươi sẽ vạnlần thống khổ đi, mà giờ phút này ta lại muốn tận mắt chứng kiến sựtuyệt vọng của ngươi…
Đáng tiếc, suy nghĩ quá nhiều rồi, sự thật luôn tàn khốc…
Đặt ly trà sứ xuống bàn, trong ánh mắt chú ý của mọi người Dạ Nhược Ly chậm rãi đứng dậy, xiêm y áo trắng khẽ lay động, dung nhan tuyệt sắc khôngchút biểu tình, nhưng mắt đen lại chứa tia bá khí cuồng ngạo bẩm sinh.
“Ngươi cũng có tư cách yêu thích cha dượng ta?” Dạ Nhược Ly cười nhẹ, cuồngphong nổi lên, tóc đen bay tán loạn, bóng dáng ngạo nghễ thu hút ánhnhìn: “Loại củi mục như ngươi, căn bản ta không cần động tay nhưng ngươi đã nói như vậy, ta đây đáp ứng ngươi!”
“Hí!”
Lời nói hung hăng càn quấy như vậy, làm mọi người nuốt phải ngụm khí lạnh.
Vừa rồi nàng đáp ứng khiêu chiến của Hỏa Doãn Na? Lại còn nói Hỏa Doãn Nalà củi mục? Phải biết Hỏa Doãn Na là một Tinh Huyền sư cao cấp, ả lại là thiên tài, cũng không có khả năng nàng mới 18 tuổi đã đột phá đến Tinhhuyền sư a? Vì vậy, người của gia tộc tương trợ đều nhìn Dạ Nhược Ly như đang nhìn một người ngu ngốc.
Không nghĩ tới cô nương này tướngmạo tuyệt sắc nhưng đầu óc lại có vấn đề, thật sự quá đáng tiếc, cũngkhông biết vì sao gia tộc Bắc Ảnh lại cho hạng người ngu ngốc này tiếnvào gia tộc?
“Cuồng vọng!” Hỏa Doãn Na cười lạnh một tiếng, hận ý nhìn gắt gao vào Dạ Nhược Ly: “Chúng ta nhìn xem cuối cùng ai mới làphế vật, cho dù như thế nào sao có thể so sánh ta với loại người khôngdám khiêu chiến, đem mọi chuyện đẩy cho người có thực lực làm nhưngươi.”
Dạ Nhược Ly im lặng, thong thả thả người nhảy lên võ đài, hướng về huynh muội Hỏa Vũ Sa và Dạ Phi Linh gật đầu, sau khi ba ngườikia xuống đài, mới bá đạo nhìn Hỏa Doãn Na: “Ta cũng có ý này, cho cácngươi biết rõ cha dượng của Dạ Nhược Ly ta không phải cùng phế vật củagia tộc tương trợ xứng đôi được.”
Con gái xúc động, Hỏa ThiênNgạo cũng không ngăn cản, gã chậm rãi ngồi xuống, khuôn mặt già nua lộvẻ cười cợt: “Bắc Ảnh Lạc, đây là con gái của nữ nhân Bắc Ảnh Thần thích và người khác sinh ra? Ta xem không ra gì, thật không biết gia tộc BắcẢnh các người sao lại nhận nàng, phải biết nàng không phải con gái ruộtcủa Bắc Ảnh Thần.”
Tung lời nói như thế, thần sắc Hỏa Thiên Ngạongưng trọng liếc nhìn bóng dáng màu trắng trên đài, với tư cách là giachủ sao gã có thể không nhìn ra cô nương kia là người không bình thường, bất quá Hỏa Doãn Na đã là Tinh Huyền sư trung cấp chắc sẽ không có vấnđề gì.
“Thân sinh hay không thân sinh có gì khác nhau? Bất kể thế nào nàng đều là nữ tôn bảo bối của ta,” Bắc Ảnh Lạc vuốt chòm râu,trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng, nếu gã biết được thực lựcthật sự của Dạ Nhược Ly không biết sẽ ghen tỵ hắn đến mức nào.
Hơn nữa, gia tộc Bắc Ảnh trong thời gian ngắn có biến chuyển lớn như vậy cũng nhờ nàng mà nên…
Hỏa Thiên Ngạo nắm chặt quyền, âm trầm nói: “Bắc Ảnh Lạc, chúng ta chờ xem!”
Sớm muộn cũng có một ngày, gã sẽ để Bắc Ảnh Lạc vì ngày hôm nay mà hối hậnkhông dứt, nhất là cẩu tạp chủng Hỏa Vũ Sa và Hỏa Viêm kia, gã sẽ chobọn hắn trả một cái giá thật lớn vì đã phản bội gia tộc, còn có ngườimột nhà Bắc Ảnh Thần kia gã nhất định sẽ diệt trừ sạch sẽ.
Trướckia ai dám đắc tội với gã đều không có kết cục tốt đẹp, trong đó có chamẹ của huynh đệ Hỏa Vũ Sa, ngày trước hai tên khốn kiếp kia dám chốnglại lệnh của gã, hôm nay con cái của bọn hắn cũng như vậy, sớm biết thếthì mười năm trước nên giết chết huynh muội cẩu tạp chủng này rồi!
Lúc này trên võ đài, tất nhiên đã khai chiến.
Nhận cây ngân thương từ tay người khác, thần sắc Hỏa Doãn Na trầm xuống,ngân thương trong tay không ngừng chuyển động tạo nên trận cuồng phong,thổi mấy tấm gỗ trên võ đài cùng bay lên không trung.
“Đó chính là tuyệt chiêu của Doãn Na tiểu thư, Ngân Phong cuốn?”
“Trời ạ, Doãn Na tiểu thư quả thật bá khí quá mức rồi, vừa mới bắt đầu đã sử dụng công kích uy mãnh như vậy.”
“Xem ra lần này cô nương kia xong đời rồi…”
Trên võ đài truyền ra khí thế áp bách, mọi người phía dưới đều nuốt một ngụm khí lạnh, vô cùng ngạc nhiên nhìn về Hỏa Doãn Na. Ai cũng nghĩ rằng DạNhược Ly nhất định sẽ không đỡ nổi chiêu thức này, chỉ sợ ngay cả TinhHuyền sư cao cấp cũng không dễ dàng tránh được a, ả không hổ danh là chi nữ của gia tộc tương trợ, là thiên tài kiệt xuất cũng là công chúa củagia tộc. Bất luận là dung mạo hay thiên phú đều cực kì xuất chúng, thiếu chủ Bắc Ảnh lại không chọn ả đúng là đáng tiếc.
Cung Vô Y sờcằm, mắt phượng xoẹt qua tia kì lạ, cười đến sáng lạn, một âm thanh nonnớt đột nhiên vang lên: “Hừ, chỉ có chút thực lực như vậy mà muốn đánhbại tỷ tỷ ta sao? Cái này đối với tỷ tỷ mà nói cũng chẳng là gì cả, tỷtỷ ta là vạn năng đấy, không có gì là nàng không làm được.” Bắc ẢnhPhong cong môi đáng yêu, vẻ mặt bất mãn, mắt to tròn đầy vẻ khinhthường, chỉ khi nói đến câu cuối cùng mới lộ hàn quang sùng bái, phảngphất như không ai có thể đánh bại được tỷ tỷ của bé.
“Đi chết đi!”
Ngân thương bổ thật mạnh về phía Dạ Nhược Ly, ngay lúc đó vòi rồng hướng vềphía Dạ Nhược Ly ập tới, mọi người tựa hồ có thể thấy thân xác thiếu nữtuyệt sắc kia sẽ bị vòi rồng xé ra từng mảnh nhỏ. Thậm chí có người nhắm mắt lại, thật không muốn nhìn thấy cảnh tượng tàn nhẫn ấy…
Áotrắng tung bay, tóc đen tán loạn, thiếu nữ lẳng lặng đứng trên võ đàidường như không phát hiện ra nguy hiểm trước mặt, vẫn cứ thong thả tựnhiên, tất cả mọi người đều thay nàng đổ một tầng mồ hôi lạnh, nhưngngay sau đó lại để mọi người ngạc nhiên một trận.
Vòi rồng vừađến trước mặt Dạ Nhược Ly giống như bị cái gì đó ngăn cản, không thểtiến thêm về phía trước được nữa, dường như trước mặt Dạ Nhược Ly có một lá chắn vô hình nào đó, chặn vòi rồng hung mãnh lại, con mắt ai cũngmuốn rớt ra ngoài.
“Nàng chặn được? Ngay cả ngón tay cũng chưa động đậy a? Như thế mà cũng ngăn chặn được công kích của Doãn Na tiểu thư a.”
“Chẳng lẽ ta bị hoa mắt sao? Sự việc kì quái này sao có thể xảy ra?”
Mọi người nuốt nước bọt, ai cũng không tin sự thật trước mắt, một người còn có thể nói là hoa mắt nhưng nhiều người nhìn thấy như vậy gọi là gì?
Dường như không để ý đến sự ngạc nhiên của mọi người, sắc mặt Dạ Nhược Ly vẫn bất động thanh sắc, nàng chậm rãi nâng bàn tay như ngọc trắng, đẩy vềphía trước thật mạnh nói: “Dạ Nhược Ly ta cũng không đoạt của ngươi thứgì, đây là chiêu thức của ngươi như vậy ta sẽ trả lại cho ngươi.”
Theo động tác của nàng, vòi rồng đang đứng yên bắt đầu chuyển động, chỉ cóđiều phương hướng nó đi tới hiển nhiên là chỗ đứng của Hỏa Doãn Na…
“Tán ra cho ta!”
Hõa Doãn Na cắn chặt môi, dùng sức vung ngân thương lên cuồng phong độtnhiên biến mất, toàn bộ võ đài khôi phục lại vẻ yên tĩnh lúc ban đầugiống như chuyện vòi rồng xuất hiện chỉ là do bọn hắn tự tưởng tượng ravậy.
“Phanh!”
Hỏa Doãn Na đột nhiên ngã quỵ xuống đất, thở hổn hển, mồ hôi đầm đìa rồi rơi xuống, ả lau mồ hôi trên mặt, dung nhan tái nhợt, thần sắc đặc biệt suy yếu: “Vì cái gì? Vì cái gì ngươi có thể ngăn cản được công kích của ta?”
Ả dùng hầu hết sức lực vàochiêu đó, dĩ nhiên đã hao tốn hết tám, chín phần công lực, không thể nào sử dụng được công kích cường đại thêm được nữa.
Xem ra ả quá coi thường Dạ Nhược Ly rồi, nếu như không bị sự ganh ghét và thù hận làm mờ mắt có lẽ ả đã không lựa chọn như thế này, đáng tiếc tất cả đã quámuộn, vì vậy đương nhiên ả phải trả cái giá thật lớn…Điều duy nhất làm ả đau lòng chính là vì ả mà gia tộc tổn thất biết bao nhân tài.
Cho dù có chết cũng không dám đối diện với liệt tổ liệt tông.
Dạ Nhược Ly bước từng bước về phía Hỏa Doãn Na, dưới ánh mặt trời, dungnhan tuyệt thế bớt vài phần lạnh lùng, nàng đến bên cạnh Hỏa Doãn Na,nâng chân lên dẫm thật mạnh vào xương tay bên trên của Hỏa Doãn Na: “Hỏa Doãn Na, ngươi biết sai chưa?”
“Á á á á á!”Mồ hôi lạnh ứa ra,hai mắt nhìn chằm chằm vào Dạ Nhược Ly : “Ta hối hận, hối hận vì đãkhiêu chiến với ngươi nhưng ta không sai, cho dù Bắc Ảnh công tử khôngyêu ta nhưng không thể ngăn cản ta yêu hắn, đây là chuyện của ta.”
“Phanh!” Dạ Nhược Ly giơ chân lên, đạp Hỏa Doãn Na một cái, không chút biểu tình nói: “Có lẽ đối với người khác mà nói việc ngươi yêu thương cha dượngta không có gì sai cả, đàn ông ưu tú như cha dượng tất nhiên không chỉcó mình mẹ ta yêu hắn, nhưng với ta mà nói việc ngươi yêu ông là một sai lầm, hơn nữa vọng tưởng chia rẽ cha mẹ ta là sai lầm lớn nhất củangươi.”
Một cước kia đá ả ra đến mép võ đài thì dừng lại, lúc này sắc mặt ả trắng bệch như tờ giấy, trong mắt không che giấu hận ý.
“Dừng tay!” Nội tâm chua xót, Hỏa Thiên Ngạo đột nhiên đứng dậy, mắt đen hung ác nhìn Dạ Nhược Ly: “Đã đủ rồi, cuộc tỷ thí này chúng ta nhận thua,ngươi thả Doãn Na ra ngay lập tức, có nghe hay không?”
Dạ NhượcLy không thèm để ý đến gã, bước nhanh đến chỗ Hỏa Doãn Na dẫm nát cánhtay còn lại, âm thanh thanh thúy vang vọng khắp võ đài.
“Ta lệnhcho ngươi dừng tay, ngươi không nghe thấy sao?” Gân xanh nổi lên, HỏaThiên Ngạo nắm chặt quyền, sát ý quanh thân dâng trào, cho dù thế nàohôm nay thiếu nữ này nhất định phải chết! Gã sẽ không bỏ qua cho kẻ nàodám làm tổn thương nữ nhi của gã!
“Ha ha, Hỏa Thiên Ngạo, như thế nào? Ngươi muốn nhúng tay vào sao?” Bắc Ảnh Lạc cười to hai tiếng, ngăn Hỏa Thiên Ngạo lại, mặt mo có chút hả hê: “Lúc trước chính ngươi ra quy định cho phép thương vong, hiện tại nữ nhi của ngươi vẫn chưa xuống võđài nên việc tỷ thí vẫn chưa kết thúc, chẳng lẽ ngươi muốn phá vỡ quytắc sao?”
“Bắc Ảnh Lạc, ngươi cút cho ta!” Mắt thấy bị cản lại,Hỏa Thiên Ngạo rống to hai tiếng, hai mắt đỏ bừng: “Nếu như nữ nhi củata có xảy ra chuyện gì thì ta nhất định sẽ cho toàn bộ gia tộc Bắc Ảnhchôn cùng! Nếu như ngươi không muốn hai nhà xảy ra đại chiến thì maugiao đám người dám tổn thương nữ nhi cho ta, nếu không…”
Hiểnnhiên là Hỏa Thiên Ngạo biết rõ tính cách của Bắc Ảnh Lạc, những năm này hắn nhường nhịn như vậy là vì muốn cho hai nhà chung sống hòa bình,chắc hẳn hòa bình của hai nhà và thiếu nữ kia, tất nhiên hắn sẽ chọn vềtrước.
“Đại chiến?” Bắc Ảnh Lạc không cho là đúng: “Vậy thì cứđánh đi, Bắc Ảnh Lạc ta sợ các ngươi sao? Hai nhà khai chiến gia tộctương trợ cũng chưa chắc có gì tốt đâu, ngươi cho rằng hiện tại ngươicòn dùng được cách đó để uy hiếp ta?”
“Ngươi…” Sắc mặt Hỏa ThiênNgạo trầm xuống vô cùng đáng sợ, gã không hề nghĩ tới uy hiếp này lại vô dụng với lão gia hỏa Bắc Ảnh Lạc này: “Đúng vậy, hai nhà khai chiến xác thực không có lợi ích gì, nhưng nếu nữ nhi của ta chết như thế thì tacòn quan tâm đến điều gì nữa? Mà gia tộc Bắc Ảnh máu chảy thành sôngcùng gia tộc tương trợ, ngươi không quan tâm đến người trong gia tộcsao?”
Nhếch môi, Bắc Ảnh Lạc cười lạnh: “Hỏa Thiên Ngạo, ngươiquá đề cao bản thân rồi, máu chảy thành sông? Ngươi cho rằng hôm nay gia tộc Bắc Ảnh còn sợ các ngươi sao?”
Nghe thấy tiếng kêu thảmthiết của Hỏa Doãn Na truyền tới, lửa giận bắt đầu tuôn ra, nắm chặttay: “Thật sự là buồn cười đến cực điểm, nội tình bên trong gia tộc BắcẢnh ta còn không rõ ràng sao? Gia tộc Bắc Ảnh nhất định sẽ trả cái giárất đắt cho những việc đã làm ngày hôm nay.”
Lúc này có tiếng bước chân từ xa truyền đến.
Bắc Ảnh Lạc nhìn về phía sau, cười lạnh một tiếng: “Chủ tương trợ, ngươithật sự chuẩn bị rất chu đáo, mười trưởng lão của gia tộc tương trợ cũng đến đây, thì ra tỷ thí vừa mới bắt đầu ngươi đã có ý định này rồi.”
“Hừ!” Phất tay áo, ánh mắt Hỏa Thiên Ngạo ngoan độc: “Bắc Ảnh Lạc. hai nhàcùng tồn tại đã lâu, đây chính là thời điểm để phá vỡ cục diện này, cuộc tỷ thí thắng hay thua ta đều không có ý định buông tha cho các ngươi,bất quá hết thảy đều cảm tạ ngươi, Luyện đan sư của gia tộc ta dùng hơn10 năm cuối cùng cũng tìm được cách điều chế thuốc từ hai viên đan dượcngươi đưa, hiện nay đã là 10 viên, có được những đan dược này hiển nhiên gia tộc Bắc Ảnh chẳng là gì cả.”
Bắc Ảnh Lạc ngáp một cái, không thèm đếm xỉa đến Hỏa Thiên Ngạo: “Ngươi đang nói đến đan dược rác rưởikia sao? Rất không may, ta thông báo cho ngươi biết một tin gia tộc BắcẢnh có đan dược tốt hơn nhiều, hơn nữa là mỗi người một viên, cho nêncác người đừng dùng cái đó để khoe khoang nữa.”
“Ha ha.” HỏaThiên Ngạo ngửa đầu cười to, mỉa mai nói: “Ngươi cho rằng ngươi nóinhững lời này có thể dọa bọn ta sao? Có thể ngươi có của riêng nhưngtuyệt đối sẽ không vượt qua hai viên đan dược này, đan dược trân quý như thế há có thể nói có là có sao? Cho dù thế nào lần này gia tộc Bắc Ảnhphải diệt môn là điều không thể tránh khỏi rồi.”
Vuốt mũi, Bắc Ảnh Lạc quyết định không nhiều lời nữa, cho lão gia hỏa kia đắc ý một chút sau đó hù chết gã.
“Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Còn không mau lên cho ta.” Hỏa Thiên Ngạo quay đầu, hướng về đám người mới tới hô lớn.
“Chậm đã!” Bỗng nhiên một thanh âm êm tai vang lên, áo đỏ phất phới, Hỏa VũSa chậm rãi tiến tới, cười lạnh nói: “Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão,Tam trưởng lão, Tứ trưởng lão, ta lệnh cho các ngươi giết chết người của gia tộc tương trợ, không chừa một tên.”
“Ha ha, Hỏa Vũ Sa, ngươi đang làm gì thế? Ngươi cho rằng trưởng lão sẽ nghe lời ngươi sao?” HỏaThiên Ngạo không nhịn được cười ha ha, tiếng cười bỡn cợt phảng phất như chuyện Hỏa Vũ Sa làm thật sự rất buồn cười, nhưng tiếng cười của gãkhông vang được bao lâu, ngay sau đó chợt im bặt lại.
Chỉ thấy con mắt của bốn trưởng lão tối đen, giống như con rối sau đó rút đao chém chết mấy người bên gia tộc tương trợ.
“Các ngươi đang làm gì vậy? Còn không mau dừng tay lại cho ta!” Thần sắc Hỏa Thiên Ngạo đại biến, gào thét ra lệnh, thế nhưng bốn vị trưởng lãodường như không nghe thấy gã nói, đến lúc này gã mới biết bốn trưởng lão kia đã bị Hỏa Vũ Sa khống chế rồi.
Mặc dù Bắc Ảnh Lạc không biết tại sao Hỏa Vũ Sa lại làm vậy, nhưng hắn có thể nhận ra nàng ấy khônghề có ác ý với gia tộc Bắc Ảnh, cơ hội hiếm hoi để trào phúng Hỏa ThiênNgạo sao có thể dễ dàng bỏ qua chứ, lúc này hắn có chút hả hê.
“Hỏa Thiên Ngạo, làm gia chủ như ngươi thật uất ức, vốn người trong gia tộcphản bội nay trưởng lão lại không nghe lời ngươi, nếu ta mà là ngươi thì đã sớm tự sát rồi, ha ha…”
“Phốc phốc!” Lửa giận công tâm, HỏaThiên Ngạo phun ra ngụm máu tươi, toàn thân không ngừng run rẩy: “Cácngươi sẽ phải hối hận, nhất định sẽ hối hận.”
Tổn thất lớn nhưthế, không chỉ là bốn trưởng lão mà còn là bốn viên đan dược trân quý,dù sao với thực lực của bốn trưởng lão tất nhiên sẽ được hưởng phầnthánh dược. Làm sao mà Hỏa Thiên Ngạo không tức giận cho được? Gã khôngtức đến ngất xỉu là đã quá kiên cường rồi.
Không đợi Hỏa ThiênNgạo phản ứng trước biến cố thì một hồi tiếng bước chân lại vang lên, gã lau vết máu ở khóe môi, ngẩng đầu lên nhìn sau đó ngây ngẩn người, thật lâu sau cũng không hoàn hồn được…
Điều này sao có thể xảy ra?Bọn hắn không phải là thực lực tinh anh của gia tộc Bắc Ảnh sao? Gã nhớrõ ràng thực lực của từng người nhưng sao hôm nay lại có sự thay đổi lớn như vậy? Nếu là một hai người thì có thể xem là bình thường nhưng nhiều người như vậy đều đồng thời đột phá, vậy cũng quá mức hoang đường rồi,hơn nữa còn đột phá đến hai cấp.
Trong thời gian này ở gia tộcBắc Ảnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao gian tế chưa từng cho gãbiết chuyện này? Chính là tên Bắc Ảnh Đồi khốn kiếp đó sao lại không đem tin tức này truyền tới gã.
Nhìn thấy Hỏa Thiên Ngạo khiếp sợ,tâm tình Bắc Ảnh Lạc thập phần sảng khoái, mặt mo cực kì vui vẻ: “Ha ha, Hỏa Thiên Ngạo, ta đã nói qua gia tộc Bắc Ảnh không giống như ngày xưanữa, không phải là người mà gia tộc ngươi có thể đắc tội, như thế nào?Ta nói không sai chứ? Lão đầu tử ta trước giờ chưa từng gạt ngươi.”
Nắm chặt quyền, Hỏa Thiên Ngạo chậm chạp hoàn hồn, sắc mặt tái nhợt nói: “Mọi người nghe lệnh, giết cho ta!”
Lập tức hai bên gia tộc xông vào nhau, mà phần đông trưởng lão của gia tộcBắc ảnh trừ Nam Y và Bắc Ảnh Lạc đều lao vào trong. Cuộc đại chiến nàykhông tránh khỏi có người thương vong, mặc dù thực lực của gia tộc BắcẢnh có tăng lên nhưng cũng có người bị đang hấp hối.
Rất nhanh,đám người tinh anh một người không chịu nổi khi đấu với hai người, mặcdù giết được một người nhưng lại bị người còn lại công kích, trúng vàochỗ hiểm.
Mà hết thảy đều lọt vào tầm mắt của Hỏa Thiên Ngạo, thế nhưng sự việc tiếp theo không khỏi làm gã trừng to mắt nhìn, nhìn chằmchằm vào người bị thương trước mặt…
Chỉ thấy người nọ run rẩyvươn hai tay, từ trong lòng móc ra một viên đan dược sáng long lanh bỏvào miệng, trong nháy mắt thần sắc tái nhợt dần dần phục hồi như cũ, từmặt đất nhảy dựng lên tiếp tục chiến đấu.
“Cái này…Điều này sao có thể?”
Gã rõ ràng nhìn thấy người nọ bị đâm vào chỗ hiểm, bị thương như thế, chodù là gia tộc tương trợ có thuốc trị thương cũng khó có khả năng lànhlặn như cũ chứ đừng nói chi là chạy nhảy như thế, vì sao gia tộc Bắc Ảnh lại có đan dược thần kì như thế?
Càng làm Hỏa Thiên Ngạo khiếpsợ đó chính là đan dược thần kì đó không chỉ có một viên, gã đương nhiên nhìn thấy rất nhiều người bị trọng thương, cho dù là đang hối hấp chỉcần ăn đan dược kia vào thì ngay lập tức hồi phục như cũ, mà lại khônghề có di chứng nào.
“Vì sao không có khả năng?”
Âm thanh ưu mỹ truyền vào tai, Hỏa Thiên Ngạo quay đầu lại ngay lập tức, liền thấy Nam Y đang chậm rãi bước tới.
Chỉ thấy nàng đang mặc quần lụa mỏng màu xanh, dây tím đọng ở hai vai, rõràng một thân tao nhã, dung nhan xinh đẹp nở nụ cười vui vẻ, thoạt nhìnđộng lòng người, đáng tiếc lời nàng vừa nói ra lại có khí thế cường đại.
“Lão cẩu tương trợ, ngươi có phải hay không muốn diệt gia tộc ta, phu quânta? Đây đúng là chuyện buồn cười nhất mà lão nương từng nghe đấy, chỉbằng lão cẩu nhà ngươi lại dám có chủ ý đó? Lão nương nói cho ngươi biết có lão nương ở đây, nếu ngươi dám tiến thêm một bước lão nương nhấtđịnh sẽ đánh gãy chân chó của ngươi.”
Đang nói chuyện khí thếtoàn thân phát ra, khí tức chạy xung quanh người Nam Y, một lần nữa sắcmặt Hỏa Thiên Ngạo đại biến: “Ngươi…ngươi đột phá đến Huyền Hoàng rồi?”
“Giờ ngươi mới biết?” Hai tay Nam Y chống nạnh, khinh thường nhìn Hỏa ThiênNgạo: “Ta đoán ngươi nhất định rất muốn biết vì sao gia tộc Bắc Ảnh lạicó chuyển biến nghiêng trời lệch đất như vậy, nể tình ngươi sắp chết tasẽ mở lòng từ bi nói cho ngươi biết tất cả đều nhờ tôn nữ bảo bối củata…”
Toàn thân run lên, Hỏa Thiên Ngạo vô thức nhìn về phía Dạ Nhược Ly, trong lòng dậy sóng.
“Bất kể là đan dược đột phá hay đan dược trị thương đều là một tay tôn nữbảo bối của ta luyện ra, nàng mới 18 tuổi đã là Tinh Huyền sư đỉnhphong, ngươi nói gia tộc các ngươi có gì để so với nàng?”
Thì ra nàng là người như thế, xem ra gia tộc tương trợ trêu phải người không nên trêu rồi.
Hỏa Thiên Ngạo biết rõ thời khắc này Nam Y khinh thường nói dối với gã, lời nàng nói là sự thật, nguyên nhân chính là như thế, nội tâm hắn phiêngiang đào hải (ý nói như sóng lớn ngoài biển khơi), cuối cùng bất đắc dĩ thở dài: “Mưu lược cả đời, không nghĩ tới lại thua trong tay một thiếunữ…”
Bất quá sự việc còn chưa kết thúc ở đây…
Không xa đó, vạn mã lao nhanh, bụi bay đầy trời phảng phất như có thiên quân vạn mãchạy qua khiến cả lục địa cũng rung lên. Tất cả mọi người đều dừng độngtác lại, phóng mắt nhìn về phương xa lại trông thấy cảnh tượng làm người ta sợ hãi.
Vô số chim bay lên trời, phía trước hiển nhiên là mấy Thú vương của rừng rậm Huyền thú, lúc này đang vô cùng tức giận.
Trên bầu trời, đập vào mắt mọi người là một nam tử tóc trắng bay lên, tuấnmỹ như tiên,toàn thân là một luồng khí thế cường đại bao quanh làm mọingười không dám nhìn thẳng. Nam nhân tuấn mỹ cường đại này, tại sao lạixuất hiện phía trước đám Huyền thú?
“Hoàng…Hoàng thú…” Toàn thân Hỏa Thiên Ngạo run rẩy, giờ phút này gã mới biết sợ hãi là gì.
Huyền thú trong rừng rậm vô cùng cường đại lại cực kì ghét con người, khôngcó khả năng qua lại với gia tộc Bắc Ảnh chứ? Nhưng vì sao Hoàng thú vàđại quân Huyền thú lại xuất hiện ở đây?
Một lời nói kia của HỏaThiên Ngạo truyền vào tai mọi người, ngoại trừ những người đã sớm nhìnqua Thiên Hoàng còn lại đều ngạc nhiên nhìn lên trời, nhìn về phía namnhân tuấn mỹ cường đại rồi lại nhìn về đại quân phía sau lưng hắn…
Hoàng thú và nhiều huyền thú đi vào Bắc Sơn như vậy, rốt cuộc là có chuyện gì đang xảy ra?
Chương trước Chương tiếp
Loading...